Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chàng Tô Đại Chiến Bạch Cốt Tinh - Tội Gia Tội

Trên thế giới này, có một loại sinh vật, gọi là Tô Trí Nhược. Loại sinh vật này nên gọi là yêu nghiệt, hắn rất biến thái, cũng có thể làm người cho người khác biến thái theo, hắn hay phát điên, càng có thể làm cho người khác phải phát điên, nổi khùng, lợi hại nhất chính là hắn có thể dùng chiếc miệng độc của mình đẩy người ta vào thế tiến thoái lưỡng nan, không biết nên nhào lên đánh chết hắn vì dám châm chọc mình hay tự đánh bản thân vì hắn nói quá đúng dù rất khó nghe. Trước đây khi ở một mình, Lục Tiểu Phong chưa gặp phải loại yêu nghiệt này, sau khi đăng báo cho thuê nhà, tên yêu nghiệt đó trở thành khách thuê của cô. Sau này mỗi khi nhớ lại khoảnh khắc ký tên vào hợp đồng cho thuê, Lục Tiểu Phong vẫn nhịn không được thở ngắn than dài... Bút sa gà chết mà. Chuyện là như thế này, Lục Tiểu Phong - Một cô gái đã trải qua 30 nồi bánh chưng, làm nghề viết tiểu thuyết và hay sống về đêm, thích cuộc sống tự do thoải mái, là kiểu người theo đuổi phong cách “sao cũng được”, nhà cửa có thể bừa bộn, đồ ăn chỉ cần mỳ tôm, không cần ngăn nắp, không cần sạch sẽ, chỉ cần bản thân thấy vừa ý. Bỗng một ngày đẹp trời, Lục Tiểu Phong nhận ra thu nhập hàng tháng của mình là có chút eo hẹp, mà trong nhà lại dư một phòng không cho thuê thì quá phí phạm, thế là cô nàng liền đăng bảng cho thuê. Và rồi như đã nói, định mệnh cho Lục Tiểu Phong gặp phải Tô Trí Nhược. Tô Trí Nhược, một chàng cảnh sát trẻ tuổi và tài năng, là tiểu thiếu gia của gia tộc Tô thị giàu có. Tô Trí Nhược sở hữu một vẻ đẹp không phân biệt giới tính, được mệnh danh là “đệ nhất mỹ nhân của ngành cảnh sát”. Anh thích sạch sẽ, thích màu trắng, thích mùi bạc hà, là kiểu người sống tự lập không phụ thuộc vào gia đình, mọi việc vặt trong nhà như nấu ăn, rửa chén, giặt quần áo... đều tinh thông. Vì thế dù miệng lưỡi vẫn hay cay độc khó nghe, lòng dạ cũng có chút hẹp hòi nhớ dai, nhưng Tô Trí Nhược luôn là ứng cử viên sáng giá để các nữ cảnh sát nhớ thương theo đuổi. Tô Trí Nhược phải chuyển nhà, nói đến việc chuyển nhà, thật ra anh cũng không muốn, nhưng phải chịu thôi, ai bảo vừa rồi anh mới cưới “vợ” cơ chứ——Mua một chiếc Lamborghini mới tinh, kinh tế lập tức báo động, không thể tiếp tục thuê căn nhà lớn như cũ, chỉ có thể đi tìm một căn phòng nhỏ, giá thuê rẻ chút để còn tiết kiệm mà sống qua ngày. Lần đầu tiên bước vào căn nhà bừa bộn của Lục Tiểu Phong, người sạch sẽ thái quá như Tô Trí Nhược đã lên cơn sốc. Quần áo vứt lộn xộn khắp nơi, nhiều ly mì ăn xong không dọn còn để bừa trên bàn, sàn nhà dơ bẩn cũng không ai lau, còn có mùi hôi của rác để lâu ngày chưa vứt... Trong mắt Tô Trí Nhược, căn nhà này thật chẳng khác gì một ổ rác. Nhưng có một sự thật là chẳng ở đâu rẻ như nơi đây và khi túi tiền đã lên tiếng khóc than oán hận, căn nhà này là sự lựa chọn cuối cùng và thích hợp nhất. Thế là Tô Trí Nhược trở thành khách thuê nhà của Lục Tiểu Phong, cuộc sống dưới một mái nhà của hai người cũng chính thức bắt đầu. Tô Trí Nhược và Lục Tiểu Phong, hai con người với hai tính cách trái ngược nhau, một Tô Trí Nhược hay nóng nảy độc miệng nhưng rất chính nghĩa, kiên cường và mạnh mẽ, một Lục Tiểu Phong nhìn như rất bình thường lại mang trong mình nhiều nỗi đau của quá khứ. Hai người sống cùng một mái nhà, có va chạm tranh cãi, có mâu thuẫn trái chiều, nhưng cuối cùng Tô Trí Nhược là người cứu vớt Lục Tiểu Phong khỏi sự cô đơn và mặc cảm tội lỗi, Lục Tiểu Phong là người giúp Tô Trí Nhược kiên định và vững bước trên con đường anh đã chọn. Tô Trí Nhược giúp Lục Tiểu Phong cảm nhận được mùi vị của bữa cơm gia đình, là khi Tô Trí Nhược bị thương Lục Tiểu Phong nhẫn nại chăm sóc, là lúc cô lên cơn sốt anh lo lắng đưa cô đi bệnh viện, mua cháo cho cô ăn, là khoảnh khắc anh suy sụp, chán chường vì sơ sót của bản thân mà làm đồng đội bị thương, chính cô là người khiến anh tỉnh lại, vực anh đứng dậy và tiếp tục chiến đấu. “Tô Trí Nhược... Em yêu anh, muốn ở chung một chỗ với anh. Em yêu anh dù có lẽ em không xứng với anh tuổi trẻ tài giỏi. Em yêu anh, có lẽ em đã từng trải rất nhiều, tâm hồn tang thương, nhưng xin hãy tin tưởng em, tình yêu em dành cho anh sẽ không vì thế mà giảm bớt. Em nhất định sẽ luôn bên cạnh anh, cùng bên anh trưởng thành, để cho anh mỗi ngày sau này đều hạnh phúc, vui vẻ, em thề, mỗi ngày em sẽ yêu anh thêm một chút, để cho anh có thể biết anh là người quan trọng nhất của em. Lục Tiểu Phong… Tôi yêu em, muốn ở chung một chỗ với em. Tôi yêu em, mặc kệ trước kia em là ai, đã trải qua những gì. Tôi yêu em, có thể bây giờ tôi còn chưa đủ trưởng thành, nhưng xin hãy tin tưởng tôi, tình yêu tôi dành cho em sẽ không thua kém bất kỳ ai. Tôi nhất định sẽ bảo vệ em, không để em chịu bất kỳ tổn thương gì, để em mỗi ngày sau này đều vui vẻ, tôi thề, muốn để cho em thoát khỏi bóng ma đau khổ, trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới.” . . . “Chàng Tô đại chiến Bạch Cốt Tinh” là một bộ truyện được viết cách đây khá lâu của tác giả Tội Gia Tội, tuy nhiên gần đây mình mới biết và tìm đọc. Đối với mình, đây không phải là một bộ truyện hay nhưng cũng không quá dở, nó nằm ở mức tầm trung. Ngay từ đầu, truyện có tag “Báo thù rửa hận” nhưng mình đọc hết cả bộ cũng không thấy nữ chính báo thù được ai, cũng không có cảnh xung đột gì đặc biệt, trong khi đó mình đang mong chờ một màn trả thù đầy kích thích và hấp dẫn nhưng cuối cùng không có gì cả, mình cảm thấy khá mất hứng nên mình xin phép bỏ tag đó ra khỏi dòng thể loại phía trên. Chuyện có tất cả 67 chương chính văn nhưng đọc đến chương 66 tác giả vẫn cứ úp úp mở mở về quá khứ đau khổ của nữ chính, người đọc có thể lờ mờ đoán ra nhưng mà cái cảm giác đọc đến chương áp cuối rồi mà mọi thứ vẫn chưa rõ ràng thì khá là khó chịu. Đến chương cuối thì tác giả kiểu như muốn kết thúc nhanh, thôi dứt khoát cho nữ chính kể từ A-Z cho nam chính hiểu, cũng coi như là giải thích người đọc. Kết truyện khá là lãng xẹt, dù là HE cho nam nữ chính nhưng còn nhiều vấn đề chưa được giải quyết, cứ cảm tưởng như tác giả hết cảm xúc rồi nên không muốn viết tiếp. Tóm lại, “Chàng Tô đại chiến Bạch Cốt Tinh” không phải là bộ truyện xuất sắc nhưng dùng để giải trí giết thời gian thì vẫn tạm ổn, truyện viết khá tốt ở những phân đoạn đấu khẩu giữa nam và nữ chính, đi đúng theo phong cách hài hước của các cặp đôi oan gia. Nếu bạn nào thích thể loại hoan hỉ oan gia và lối viết văn của tác giả Tội Gia Tội thì đây có lẽ là sự lựa chọn thích hợp dành cho bạn. *** “Anh yêu, anh vẫn còn chưa xong sao!” Cuối cùng Lục Tiểu Phong nhịn không được, ném tờ báo xông vào trong phòng Tô Trí Nhược, sau đó nàng vô cùng chán nản nhìn thấy chồng áo sơ mi, âu phục, áo khoác ngoài, cà vạt, khăn quàng cổ… chất cao như núi. Đây đâu có phải là đi thi hoa hậu, chẳng qua chỉ là đi gặp mẹ của nàng, có cần phải chịu sức ép như gặp phải đại địch thế không, ngày hôm qua nàng nên liều chết cũng không cho anh ấy mang nhiều quần áo ra ngoài như vậy. “Em nói xem có phải gần đây tôi bị đen đi một chút hay không, tại sao phối hợp với cái áo sơ mi màu lam lại không hài hòa như vậy… Hay là mặc đồ màu trắng.” Tô Trí Nhược nói một tiếng lại vất cái áo sơ mi trong tay qua chỗ khác, xoay người tìm một cái áo sơ mi màu trắng viền bạc thay vào. “Anh đã rất tuấn tú rồi, không cần chú ý cách ăn mặc quá. Mặt của anh có thể thu hút toàn bộ lực chú ý của mẹ em ở trong đó.” Lục Tiểu Phong vỗ vỗ trán, nhớ tới thời điểm tuần trước nàng đi gặp mẹ của anh ấy quyết chiến không có một nửa căng thẳng như Tô Trí Nhược ở thời điểm hiện tại. Tô Trí Nhược lập tức so sánh: “Không được, đây là vấn đề lễ phép.” Lục Tiểu Phong không thể nhịn được nữa, lấy ra đòn sát thủ: “Được rồi, bây giờ là 6 giờ, nếu anh tiếp tục làm đi làm lại nữa chúng ta sẽ bị muộn mất. Mẹ của em ghét nhất là người không tuân thủ thời gian.” Lông mày Tô Trí Nhược dựng thẳng, kinh ngạc nói: “Cái gì, đã 6 giờ rồi! Làm sao em không nói cho tôi biết!” Lục Tiểu Phong quay lưng lại, tự mình đi tới cửa: “Em đếm đến ba, mau đi ra cho em.” Vì thế, cuối cùng Tô Trí Nhược khoác lên một cái áo khoác ngoài màu vàng nhạt, vội vàng rời khỏi cửa. Lần này bọn họ chỉ đến nhà Lục Tiểu Phong chào ra mắt người thân của cô ấy, để tỏ lòng không muốn mẹ vợ tương lai thêm phiền lòng, Tô Trí Nhược ở tại khách sạn, sáng nay khi Lục Tiểu Phong tới đón anh ta, anh ta đã ở trong biển quần áo vật lộn hai tiếng đồng hồ, từ trên giường đến ghê sô pha, phủ kín toàn quần áo của anh ta. Tô Trí Nhược ngồi ở trên xe taxi không yên lòng chỉnh sửa lại khăn quàng cổ, Lục Tiểu Phong vỗ vỗ bờ vai của anh ta: “Không có việc gì, thả lỏng nào.” “Em nói nghe thật dễ dàng.” Tô Trí Nhược tức giận nói: “Nếu mẹ của tôi là thái hậu, mẹ của em chính là thái hoàng thái hậu. Lần trước khi bà thẩm vấn tôi, tôi thật sự cảm thấy bà chắc hẳn đã học được toàn bộ khóa học “thẩm vấn” trong đội của chúng tôi.” “Mẹ của em làm cho anh nghĩ đến thấy đáng sợ như vậy sao.” Hiện tại mặc kệ Lục Tiểu Phong nói cái gì, Tô Trí Nhược đều nghe không vào, hắn đang ở đó lẩm nhẩm lại lời thoại, cuối cùng lại kiểm kê quà biếu mang theo có đủ hết không. Lục Tiểu Phong bất đắc dĩ quay đầu đi, nhìn cửa sổ khe khẽ cười. Lúc bọn họ tới, vừa đúng thời gian, Tô Trí Nhược nặng nề khẽ thở phào, kéo lên một trăm hai mươi phần trăm hăng hái của tinh thần, lưng cố gắng ưỡn thẳng tắp, lần thứ n vuốt lên cổ áo của hắn, cố gắng bày ra một tia mỉm cười tự nhiên, hiệu quả không tốt lắm. Lục Tiểu Phong khẽ thở dài, ngoắc ngoắc ngón tay về phía anh ta: “Lại đây.” “Để làm chi…” Hắn còn đang nghi hoặc, đột nhiên trên môi âm ấm nóng lên, Lục Tiểu Phong hôn anh ta một chút, lại vỗ vỗ gương mặt của anh ta: “Mẹ của em chỉ muốn gặp anh một chút, không có gì khác, bình thường anh như thế nào thì giờ cứ thế đi, OK?” Tô Trí Nhược cứ ngẩn ra gật gật đầu: “OK.” Lục Tiểu Phong mở cửa, bà Lục đeo tạp dề từ trong phòng bếp đi ra, nhìn thấy mặt con gái yêu lập tức cười nói: “Thật là có lộc ăn, đồ ăn vừa mới làm xong, mau vào đi.” Một cái bàn vuông không lớn, Tô Trí Nhược ngồi bên cạnh Lục Tiểu Phong, đối diện là bà Lục, hắn vội vàng đưa quà biếu lên: “Nghe Tiểu Phong nói bác đặc biệt thích thưởng thức trà, cháu biếu bác một chút trà Phổ Nhị, còn có vài thứ khác là một ít thuốc bổ để bác bồi bổ cơ thể.” Bà Lục đưa tay nhận lấy, để ở một bên, thản nhiên nói: “Ah, cảm ơn.” ... Mời các bạn đón đọc Chàng Tô Đại Chiến Bạch Cốt Tinh của tác giả Tội Gia Tội.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo
Cô là con gái nhà họ Lam giàu sang quyền thế, hiện đang đảm nhiệm chức vụ chủ nhân của gia tộc, tung hoành hắc bạch, tài hoa vô hạn. Anh là Đế Vương Chí Tôn trong đêm tối, vô cùng tôn quý, Lãnh Ngạo* độc nhất vô nhị. Một trò chơi, một cuộc tranh chấp giữa quyền lợi và tình cảm. Lần lượt trải nghiệm thử thách giữ sự sống và cái chết, lần lượt nắm tay đương đầu với địch, mỗi lần đều là sống chết thổ lộ tình cảm. Anh đem sau lưng của mình giao cho cô, mà cô cũng đem lấy sau lưng của mình giao cho anh! ! ! Cô và anh lần đầu tiên cầm lấy súng chỉ vào đối phương, giữa không khí súng đạn lên nòng, làm cho những người chung quanh một hồi xao động.       "Đây là trò chơi sinh tử, tôi tuyệt đối không thể nào thối lui, anh có thể thử xem, giữa tôi và anh, rốt cuộc cuối cùng ai mới là người thắng!" Người phụ nữ cầm súng lục, trên mặt thoáng qua nụ cười nhàn nhạt! "Tôi rất muốn biết!" Người đàn ông vẻ mặt lạnh lùng, đáy mắt lộ ra ám khí chết chóc tàn độc! Bọn họ thi nhau chỉ vào đối phương, biết rõ đây không phải là lần cuối cùng ..……. Anh đang gặp nạn trên biển, cô gắng gượng mang thai tám tháng, bất chấp nguy hiểm, dẫn người cứu anh ra. Chín phần chết, một phần sống sinh con trên biển. Anh tức giận mắng: "Xen vào việc của người khác, tại sao không nghe lời, ngoan ngoãn ở trong nhà?" Cô lại cười nói: "Em không muốn con chưa ra đời đã mất cha! Em càng không muốn trẻ tuổi như vậy mà đã làm quả phụ! Để đứa bé tìm cha ghẻ, vẫn có chút phiền toái!" Gương mặt tuấn tú trong giây lát trầm lại, anh gầm nhẹ: "Ai dám? Em là người phụ nữ của anh!" Ba đứa con nít mặt búng ra sữa, giống nhau như đúc, rón rén nhẹ nhàng chạy vào trong một gian phòng. Vừa đi, vừa không quên nhỏ giọng nói thầm: "Cha xấu nhất rồi, đều không cho mẹ ở cùng chúng ta!" "Vậy là sao, cha lớn như vậy, còn mỗi ngày ôm mẹ!" "Chúng ta tối nay len lén đi vào, chúng ta phải kháng nghị, tối hôm nay nhất định phải cùng mẹ ngủ! ! !" Mà lúc này trong phòng khí thế đang sục sôi, thẳng tiến đến phía trước, luôn luôn hừng hực như vậy, hình ảnh cấm trẻ nhỏ! Ba đứa con nít đứng cách giường lớn không xa, ngồi trên tấm thảm lông lá xù xì, nghi ngờ lẫn nhau, thảo luận với âm thanh không nhỏ: "Tại sao cha muốn đè ép mẹ? Không phải sẽ rất nặng sao?" "Cha tại sao không mặc quần áo? Mẹ tại sao cũng không có mặc quần áo?" "Trên TV nói rồi, đây là đang. . . . . . Ưmh, đúng rồi, đây là đang giao phối. . . . . ." Trên giường, hai người trong nháy mắt cứng đờ. . . . . . Chỉ chốc lát sau, trong phòng ba vật thể không rõ bị ném đi ra. . . . . . . *** Ừm bộ này mình vừa đọc , thật sự mà nói có thể diễn tả bằng một ngón tay cái :')))) Thật ra mình kh biết viết thể loại cãm nhận , review này , Mình viết mổi ném đá là giỏi thôi =)))) Đây là truyện thuộc thể loại hắc bang * nghe tên là biết * . Nếu bạn muốn thễ loại tiểu thỏ bạch và đại ca phúc hắc , cửa bên trái , mời ra ! Nếu bạn thích ngược thân , ngược tâm , mời bạn quay gót đi theo người trước ! Nếu bạn thích nam độc ác ngược nữ yếu ớt dư nước mắt, next luôn bạn à :') Và NẾU bạn là fan của thể loại nữ cường , thông minh , bá đạo ? Cộng thêm nam chính thâm tình như vô cùng nguy hiểm ? Cã 2 cùng nhau vượt qua sóng gió ? Chúc mừng đi ! Bạn tìm đúng hố rồi :'** Nữ chính là Lam Duệ cao ngạo , sắc bén , đương gia - người kế thừa Lam gia . Nam chính là Lăng Ngạo , bá đạo, lạnh lùng thũ lĩnh của Lăng gia . Lam-Lănh hai đại gia tộc đứng nhất nhì thế giới luôn đấu với nhau kh ngừng nghỉ nhưng lại hợp tác bởi lời thề của gia tộc : Không cho ma tuý vào thị trường TQ . Sau bao nhiêu toan tính mưu mô liệu họ có ngày mai ? - Cơ mà các nàng yên tâm là KHÔNG HỀ CÓ NGƯỢC nhé :3 Tớ là một đứa dị ứng ngược , đây là loại tiểu thuyết hành động kiểu như ĐẠO TÌNH , nam nữ chính cùng nhau vượt qua sóng gió cạm bẩy ^^! " *** Ánh đèn rực rỡ vừa lên, trong nháy mắt, thủ đô Luân Đôn phồn hoa của nước Anh lại càng thêm nổi bật khi màn đêm vừa buông xuống, một màn diễm lệ được phơi bày! Hôm nay là tiệc sinh nhật tròn hai mươi tuổi của thiên kim nhà Bá tước William, những nhân vật tiếng tăm ở khắp nơi trên thế giới, trên căn bản đều đã tới đầy đủ! Lấy thân phận là một Bá tước, để mời được những người đó, căn bản là không thể nào. Tuy nhiên, gia tộc William còn có một danh phận khác, đó chính là một trong năm thế lực Hắc Đạo nổi tiếng trên thế giới – Gia tộc William! Như đã nói từ trước, gia tộc William là một trong trong năm thế lực hắc đạo lớn nhất. Bốn thế lực còn lại theo thứ tự là: nắm giữ địa bàng trên nước Mĩ – nhà họ Lam, Canada – nhà họ Lăng, nước Ý – Mafia, Ai Cập – gia tộc Raymond! Năm thế lực lớn này tuyệt đối nắm giữ những vị trí quan trọng trên thế giới! Bình thường sợ rằng rất ít người có thể thấy thủ lĩnh của năm thế lực lớn này hội tụ cùng nhau, nhưng mà lần này bởi vì một trong năm người bọn họ - chủ nhân gia tộc William, bá tước William thể hiện thành ý muốn mời. Đây là lần đầu tiên, cả năm thủ lĩnh lớn này sắp sửa tề tụ một chỗ! Mặc kệ là còn có những nguyên nhân nào khác, tối nay, trong một căn biệt thự xa hoa ở Luân Đôn, sẽ trình diễn một màn kịch như thế nào? Mang theo biểu tượng của nhà họ Lam, một chiếc Rolls-Royce màu đen xuất hiện trước các loại xe nổi tiếng khác, vẫn như cũ, đèn pha tựa như đôi mắt sáng rực! Chiếc Rolls-Royce màu đen dừng lại ngay ngưỡng cửa, lập tức khiến cho những người xung quanh nhốn nháo một phen! Một người đàn ông anh tuấn, mặt mũi nhã nhặn, bước xuống từ ghế phụ phía trước, vòng qua thân xe, đi đến trước cửa xe sau, mở ra, lấy tay che chắn trên mui xe! Chủ nhân hiện tại của nhà họ Lam là một cô gái gần hai mươi ba tuổi, tên là Lam Duê. Nếu lấy lý do vì là phụ nữ mà xem thường lời nói của cô, ….hành vi này đúng là đâm đầu vào chỗ chết rồi! Lam Duê từ khi mười bảy tuổi đã ngồi lên cương vị chủ nhân nhà họ Lam, tính đến nay đã là sáu năm. Thế lực của nhà họ Lam chỉ có tăng chứ không giảm, từ đó cũng hiểu được, cô có bao nhiêu thủ đoạn khiến lòng người run sợ rồi! Rolls-Royce màu đen, trong lúc mọi người đang nín thở chờ đợi, một đôi chân ngọc thon dài chậm rãi từ trong xe vươn ra!   Mời các bạn đón đọc Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo của tác giả Thiên Thượng Lam Cẩn.
Thu Mua Vợ Trước
Nhân vật nam chính trong truyện Thu Mua Vợ Trước gặp rắc rối lớn về vấn đề tài chính nhưng được cha mình hứa giúp đỡ với một điều kiện kỳ lạ, được coi là bất khả thi. Điều kiện kỳ lạ đó chính là anh phải tìm được người vợ đã ly dị cách đây hơn năm năm và phải rước được cô ta về nha thì mới đồng ý giúp đỡ anh. Nhưng vấn đề chính ở đây là hai người đã mất liên lạc nhiều năm...Liệu bằng cách nào anh có thể tìm được cô đây??? *** Trong nhà hàng cao cấp ánh đèn nhu hòa, tiếng Piano độc tấu nhẹ nhàng lướt qua, bên trong nhà hàng được thiết kế tinh xảo trang hoàng, bàn nàytiếp bàn kia, đều là những đôi nam nữ ăn mặc hợp thời trang. Người đàn ông ngồi một mình một góc, đọc tạp chí trong tay. Anh có màu da trắng ngần, diện mạo tuấn tú, anh đeo một chiếc kính, dưới gọng kiếng màu vàng kim là một đôi con ngươi đen sâu thâm thúy, lông mày hơi có vẻ góc cạnh, có thể thấy được anh là một người có tính cách cứng rắn,vững vàng và có nghị lực, nhưng ánh mắt của anh rất ấm áp, đôi môi mỏng thường hiện ra những nụ cười mỉm, làm anh trông có vẻ rất tự nhiên và lịch sự, tác phong nhanh nhẹn, trên tay anh đang cầm một ly nước kề sát môi, chỉ uống nước lọc thôi mà dáng vẻ cũng ưu nhã vô cùng, anh nếu sinh ra ở thời cổ đại, nhất định là một công tử trong thời đại hỗn loạn đen tối.   Mời các bạn đón đọc Thu Mua Vợ Trước của tác giả Đông Mật.
Thịnh Đường
Ở kiếp trước, Lý Kiến Thành vĩnh viễn không thể nào quên được sự việc đệ đệ Lý Thế Dân bắn mũi tên xuyên tim mình ở trước Huyền Vũ môn. Cho đến khi trước lúc nhắm mắt anh vẫn không thể hiểu nổi tại sao anh cùng nhị đệ của mình luôn luôn thương yêu thân thiết với nhau hà cớ gì lại đi đến bước này? Sống lại rồi, Lý Kiến Thành lần theo bước chân trong quá khứ, lại đi trên con đường xây dựng triều Đường. Kiếp này anh sẽ không dễ dàng tin vào tình cảm huynh đệ; binh đao tương kiến, anh sẽ không tiếp tục lơ là. Nhưng anh nào hay biết, nguyên nhân khiến Lý Thế Dân giương cung với mình lại là...... “Y là vị thái tử đầu tiên của Đại Đường, cũng là vị thái tử chân chính bị lịch sử bóp méo biết bao nhiêu năm. Thân là con trưởng dòng đích, Lý Kiến Thành đã lập biết bao công lao hiển hách vì triều Đường, để y kế thừa ngôi vị là điều không phải bàn cãi. Có thể nói nếu Lý Uyên không có Kiến Thành, sẽ rất khó trở thành Đường Cao tổ. Nói cách khác, có Lý Kiến Thành mới có đế quốc Đại Đường về sau. Thời kì đầu sáng nghiệp Đại Đường, y đã lập biết bao chiến công hiển hách, lại bị mấy tên sử quan đốn mạt xóa bỏ. Y chiêu hiền đãi sĩ, ôn hòa lễ độ, thường đưa ra kế hay để trị quốc, lại bị mấy tên văn nhân ngự dụng vô sỉ coi nhẹ. Y vẫn luôn được phụ hoàng tán thưởng, được triều đình lẫn dân chúng yêu mến, lại vì địa vị an ổn mà không mang tâm đề phòng, cuối cùng bị chính em trai mình sát hại...... —— Hà Mộc Phong 《 Thái tử Lý Kiến Thành: Hoàng đế chuẩn mực bị đệ đệ bóp méo》 (Nguyên văn tiếng Trung cho ai thích mày mò:”>) Tóm tắt nội dung: Sau chính biến Huyền Vũ môn, Lý Kiến Thành ôm theo nỗi bàng hoàng và oán hận mà chết, lại trùng sinh vào thời điểm Lý Uyên vừa dựng cờ khởi nghĩa, Lý Kiến Thành mang theo gia quyến từ Hà Đông đến Thái Nguyên. Trải qua sai lầm chết người của đời trước, đến đời này Kiến Thành không còn dễ dàng tin tưởng bất kì ai nữa, đối với Lý Thế Dân lại càng thêm cảnh giác bội phần, thậm chí còn muốn trả thù, sau khi lợi dụng Lý Thế Dân để đoạt giang sơn sẽ trả lại hắn một tiễn đã nợ mình kiếp trước. Lý Kiến Thành không sao ngờ được trong lòng Lý Thế Dân lại ôm ấp thứ tình cảm vượt qua tình anh em đơn thuần với mình, đến khi hiểu ra thì bản thân cũng đã bị cuốn vào mối tình oan nghiệt đi ngược luân thường ấy. Nhưng Lý Kiến Thành là người quyết tuyệt, yêu thì yêu, quyền thế và thù hận vẫn khó lòng buông bỏ. Trải qua rất nhiều sóng gió, âm mưu, tranh đoạt, cuối cùng cả hai lại gặp nhau nơi Huyền Vũ môn định mệnh. Lý Kiến Thành giương cung, mũi tên xé gió bay ra, kết thúc tất cả ân oán dây dưa qua hai kiếp và mở ra một tương lai mới cho Đại Đường… *** Lâu không về nhà, bụi đã bám được một tầng dày, hôm nay mình quay lại không phải để lấp hố cũ hay đào hố mới mà để tung hàng dụ thêm vài con thiêu thân cùng chết với mình cho đỡ lẻ loi (dù mình biết cái wp nhà mình xây chốn thâm sơn cùng cốc, có đặt bẫy ở đây cũng chẳng mấy ai mắc đâu, nhưng thôi cứ tung dụ được người nào hay người ấy :”>~) Truyện lấy bối cảnh sơ Đường, cp Dân Thành + vài trái tim bên lề, tác giả thông thạo lịch sử nên nội dung khá chặt chẽ và hợp lý, đặc biệt là khoản đấu mưu đấu trí. Truyện ngược cả tâm lẫn thân (ngược thân ở đây không phải là ết êm đâu đừng hiểu lầm:”>) may mà kết là HE, tác giả nói mình rất thích Lý Kiến Thành nên một đằng xây dựng hình tượng Kiến Thành không còn chỗ nào để chê, một đằng ngược Kiến Thành tơi tả còn Thế Dân chỉ ngược tâm nhẹ thôi, đúng là mẹ kế điển hình mà >”< Tóm tắt sơ qua nội dung thế này: Sau sự biến Huyền Vũ môn, Lý Kiến Thành ôm theo nỗi bàng hoàng và oán hận mà chết, lại trọng sinh vào thời điểm Lý Uyên vừa dựng cờ khởi nghĩa, Lý Kiến Thành mang theo gia quyến từ Hà Đông đến Thái Nguyên. Trải qua sai lầm chết người của đời trước, đến đời này Kiến Thành không còn dễ dàng tin tưởng bất kì ai nữa, đối với Lý Thế Dân lại càng thêm cảnh giác bội phần, thậm chí còn muốn trả thù, sau khi lợi dụng Lý Thế Dân để đoạt giang sơn sẽ trả lại hắn một tiễn đã nợ mình kiếp trước. Lý Kiến Thành không sao ngờ được trong lòng Lý Thế Dân lại ôm ấp thứ tình cảm vượt qua tình anh em đơn thuần với mình, đến khi hiểu ra thì bản thân cũng đã bị cuốn vào mối tình oan nghiệt đi ngược luân thường ấy. Nhưng Lý Kiến Thành là người quyết tuyệt, yêu thì yêu, quyền thế và thù hận vẫn khó lòng buông bỏ. Trải qua rất nhiều sóng gió, âm mưu, tranh đoạt, cuối cùng cả hai lại gặp nhau nơi Huyền Vũ môn định mệnh, chỉ khác vị trí đã đảo ngược: người tiến cung là Lý Thế Dân, còn người phục kích lại là Lý Kiến Thành. Lý Kiến Thành giương cung, mũi tên xé gió bay ra, kết thúc tất cả ân oán dây dưa qua hai kiếp và mở ra một tương lai mới cho cả hai… Đọc truyện này mình cực kì ấn tượng với Lý Kiến Thành, ấn tượng đầu tiên là tâm tư thâm trầm như biển, không ai nắm giữ được, không ai lí giải được. Gặp chuyện ngoài ý muốn mặt cũng không bao giờ đổi sắc, trái lại bình tĩnh đưa ra giải pháp hợp lý cứ như đã dự liệu từ đầu. Nhiều việc anh làm khiến người ta ngơ ngác không hiểu, mãi về sau mới biết nguyên do, ngược lại anh cứ như đi guốc trong bụng kẻ khác, nói câu nào trúng tim đen câu đấy :)) Cũng vì tâm tư quá thâm trầm nên tình cảm Lý Kiến Thành biểu lộ ra ngoài cũng mơ mơ hồ hồ, tưởng yêu mà chẳng phải yêu, tưởng hận mà không phải hận, khiến người ta lạc trong mê cung không biết đâu mới là suy nghĩ thật trong lòng ảnh. Ấn tượng thứ hai là Lý Kiến Thành trong đây cực kì lý trí, lý trí đến tàn nhẫn, gần như không để một tia tư tình xen vào; đặc biệt là khi giải quyết quốc gia đại sự thì đến an nguy của bản thân cũng không màng. Lý trí là thế nhưng anh vẫn có lúc mềm lòng, ai có ân nghĩa với mình đều ghi nhớ không quên, nếu không ảnh hưởng đến lợi ích của bản thân thì anh cũng không đối xử quá đáng với người ta bao giờ (có thế mới có cái kết HE chứ) Anh đối nhân xử thế nhu hòa, khiêm tốn, lưu tình, nhưng ẩn dưới vẻ ngoài ôn hòa ấy lại là mười phần ngạo khí, không cho phép bất cứ ai coi thường mình. Trước đây ấn tượng của mình về Lý Kiến Thành cũng giống như trong sử sách chính thống đã ghi, nhưng Thịnh Đường đã khiến mình phải suy nghĩ lại, lật đật đi tìm hiểu về con người này và yêu luôn Lý Kiến Thành trong lịch sử từ lúc nào không biết ^^ Chi tiết mình thấy ấn tượng nhất trong truyện này là từ sau khi trọng sinh, Lý Kiến Thành mang theo chứng bệnh đau tim không sao chữa lành được, đó chính là di chứng của mũi tên Lý Thế Dân bắn xuyên qua ngực mình ở kiếp trước. Mỗi bận chứng đau tim phát tác đều phải dùng thuốc mới đỡ đi phần nào, cứ thế nhắc Lý Kiến Thành nhớ lại kí ức đầy máu của kiếp trước, muốn quên đi cũng không được. Nhắc y phải hận Lý Thế Dân, nhắc y phải tỉnh táo, phải đề cao cảnh giác không phút nào lơi lỏng, nhắc cho y biết con đường của đế vương xây nên bằng máu, nhân từ là tự hại chính mình… Có vài lần bệnh phát tác mà Kiến Thành lại không mang thuốc bên người, coi như ngược quằn quại cả tâm lẫn thân luôn. May mà đến cuối bệnh cũng được chữa khỏi, coi như tác giả vẫn chưa mất hết lương tâm :)) Còn Lý Thế Dân trong đây lại không gây nhiều ấn tượng lắm: Từ nguyên mẫu là một đế vương quyết đoán và tàn nhẫn, Lý Thế Dân lùi hóa thành trung khuyển công si tình, mấy lần liều mạng cứu Lý Kiến Thành, nguyện dốc cạn sức mình đoạt lấy giang sơn dâng lên ái nhân, lại nhiều lần bộc lộ tính tình nông nổi, đặt cạnh một Lý Kiến Thành cẩn trọng chín chắn, tâm tư thâm trầm như nước quả là tương phản một trời một vực. Về sau được Lưu Văn Tĩnh kích động, Lý Thế Dân mới công khai tranh đoạt ngôi vị với Lý Kiến Thành, mục đích là khiến Kiến Thành phải để mình trong mắt, nhưng thủ đoạn vẫn dưới cơ Kiến Thành. Nói thế không phải là mình thích hình mẫu Lý Thế Dân tàn nhẫn trong lịch sử, kiếp này Thế Dân yêu Kiến Thành hơn mạng mình mừng còn không hết, nhưng vẫn muốn hắn trở thành một đối thủ xứng đáng với Kiến Thành, dù không ngang tầm thì cũng đừng chênh quá xa để cuộc chiến tranh ngôi đoạt vị thêm phần hấp dẫn và khó đoán, chứ không phải nhìn qua là đoán trước được kết cục như thế này ^^ Cảnh H trong truyện phải nói là tương đối dày và khá nóng bỏng, nhưng cũng đầy cảm xúc và có tác dụng miêu tả tâm lý nhân vật khá tốt chứ không chỉ đơn thuần là thỏa mãn dục vọng. Ngoại trừ lần đầu tiên là rếp nên khá quằn quại thì những lần sau đều là hai bên tự nguyện, nói chung là đáng xem. Có một điểm làm Thịnh Đường trội hơn rất nhiều bộ trọng sinh khác đó là sau khi trọng sinh Lý Kiến Thành chỉ nhớ được phần kí ức liên quan đến chính biến Huyền Vũ môn, còn hầu hết kí ức trong kiếp trước hoặc là đã quên hẳn, hoặc chỉ để lại ấn tượng mơ hồ trong tâm trí, chứ không phải mọi chuyện đều nhớ như in, mọi đường đi nước bước đều thông thuộc làu làu như nhiều bộ trọng sinh khác. Cho nên lần này Lý Kiến Thành đã chủ động điều Thường Hà khỏi vị trí gác Huyền Vũ môn đồng thời cho người ám sát Uất Trì Cung ngay trước chính biến, nhưng có một số sai lầm vẫn mắc lại lần thứ hai, ví như vụ án Dương Văn Can tạo phản. Chính tác giả cũng nói nếu trọng sinh mà mỗi lần cầm quân đều biết đối phương điều binh như thế nào, gặp ai cũng biết trước đối phương sẽ nói gì làm gì thì khác nào thủ sẵn bí kíp mà chơi RPG :)) Nói chung đây đúng là một kiếp sống hoàn toàn mới của Lý Kiến Thành, không liên quan quá nhiều đến kiếp trước nên không gây nhàm chán cho người đọc ^^ Cái này mang tính cá nhân một chút: Trong truyện này mình đặc biệt thích nhân vật Hiệt Lợi Khả hãn Đốt Bật aka trái tim bên lề của Kiến Thành, thậm chí thích hơn cả Thế Dân. Ảnh là mẫu giai trưởng thành, ôn hòa chín chắn, dũng cảm thiện chiến, địa vị cao, tài năng càng không phải bàn, hơn nữa rất trân trọng Kiến Thành, so ra điểm nào cũng hơn bạn trẻ trâu Lý Thế Dân, chỉ tiếc ảnh thua cũng vì quá tử tế. Rất nhiều lần ảnh có cơ hội xơ múi và Kiến Thành cũng không hề tỏ ý chống cự, nhưng ảnh biết trong lòng Kiến Thành không có mình nên cũng không muốn miễn cưỡng, rốt cuộc để Thế Dân ra tay trước chiếm được tiên cơ. Ảnh mà bạo dạn hơn một chút thì chưa biết hươu chết về tay ai đâu :)) Tuy nhiên truyện này cũng có một số điểm mình chưa hài lòng, cứ kể hết ra đây kẻo có người dính lôi lại trách mình không báo trước :)) Một là truyện này xây dựng Lý Kiến Thành rất thành công, nhưng vô tình lại hạ thấp Lý Thế Dân thành trung khuyển công, si tình đến mức không màng quyền thế, nguyện dốc cạn sức mình đoạt lấy giang sơn dâng lên ái nhân. Lý Thế Dân là con người có tham vọng và dã tâm rất lớn, hắn đã yêu là phải dùng quyền lực và sức mạnh để đoạt cho bằng được, tuyệt đối không có chuyện cam chịu phục tùng để đối phương cảm động. Mình mong chờ một chuyện tình chấp chới giữa tham vọng, quyền thế và ràng buộc luân thường, đan xen giữa yêu và hận của cả hai bên hơn là một câu chuyện quá bằng phẳng như vậy, từ đầu đến cuối chỉ là hành trình Thế Dân chinh phục tình yêu của Kiến Thành. Nhưng mà có lẽ mình đã yêu cầu hơi cao ở một đam mỹ rồi :)) Kiến Thành trong đây đã hành sự quyết tuyệt, đến Thế Dân cũng không chịu nhường bước thì kết cục chỉ có thể là tái diễn thảm kịch Huyền Vũ môn đời trước thôi *thở dài* Thôi thì coi như Thế Dân đổi tính một tí là vui cả làng =)) Dù sao thì một triều Đường với Kiến Thành tọa hoàng vị, Thế Dân nắm binh quyền chinh phạt tứ phương cũng là mơ ước chẳng bao giờ trở thành sự thực của mình mà… Hai là truyện chỉ thuần miêu tả tình cảm của hai người, tịnh không đề cập gì đến vợ con của họ cũng như những mối quan hệ phức tạp trong hoàng tộc, thành ra lại hơi ảo. Nói câu này nghe không giống fangirl lắm, nhưng mình rất thích trẻ con và coi chuyện hôn nhân là hiển nhiên với nam giới thời xưa. Đọc đam mỹ mà không có bóng trẻ con chạy ra chạy vào cứ thấy trống trống :)) Ba là một số chi tiết nhỏ chưa hợp lý lắm, ví dụ như: – Đông cung của Kiến Thành lúc nào cũng có hơn ngàn người canh gác, thế mà trong đây Đông cung như chỗ không người, để Thế Dân tự tung tự tác thích vào là vào thích ra là ra, đã vậy cứ đến đêm Kiến Thành lại cho hạ nhân lui hết, như thế khác nào bắc loa gọi thích khách đến thịt mình ~.~ – Sự khác biệt tính cách của Lý Thế Dân ở đời trước và đời sau, tại sao đời trước Thế Dân cũng yêu anh mình nhưng vẫn nhẫn tâm xuống tay, còn đời này lại một lòng trung thành, tự tay dâng giang sơn cho anh? Chẳng lẽ Thế Dân đời trước và đời này không phải một người? Mình mạn phép suy đoán sự khác biệt đó là do Kiến Thành đời trước quá mức nuông chiều Thế Dân, ngược lại khiến Thế Dân không biết trân trọng tình cảm. Còn đến đời sau Kiến Thành đã cứng rắn hơn, hành sự cẩn trọng và cũng xa cách hơn, khiến Thế Dân càng sợ mất y; hơn nữa tình cảm giữa hai người đã tiến triển thêm một bậc, không còn là anh em đơn thuần nữa, nên sự gắn kết cũng sâu đậm hơn chăng? – Tình cảm của hai người tuy không tung hê lên cho cả thiên hạ biết, nhưng giấy không gói được lửa, lâu dần những người xung quanh như Lưu Văn Tĩnh, Ngụy Trưng, Lý Nguyên Cát hầu hết đều âm thầm phát giác ra cả. Thậm chí còn có một chi tiết là Dương Hựu đã mơ hồ nhìn thấy vệt hồng ngân trên cổ Kiến Thành khi Kiến Thành đến thăm ông ta, thế mà Lý Uyên là người thân cận nhất với cả hai lại không hề biết gì? Không có thằng hầu rảnh hơi rỗi việc nào đi mách lẻo cho ông ta biết sao? Kiến Thành lần đầu bị xâm phạm đã đóng cửa cáo ốm 3 ngày liền không tiếp ai, Lý Uyên là thân phụ cũng không đến thăm lấy một lần? Không thể hiểu nổi x.x Mình biết tác giả muốn đơn giản hóa vấn đề đi cho cốt truyện bớt rắc rối, với lại những chi tiết nhỏ như thế cũng không ảnh hưởng lớn đến nội dung truyện, chỉ là lúc đọc hơi gợn gợn một chút thôi >”< Lời cuối cùng muốn nói, đó là mình rất tiếc vì không thể tự tay edit truyện này, nếu cố ôm thì thế nào cũng biến nó thành một trong những cái hố đen vũ trụ không bao giờ hoàn trong bảng thành tích đào hố cực kỳ “vẻ vang” của mình. Do vậy mình tha thiết mong có ai đó đi ngang qua hãy rủ lòng từ bi cứu vớt cuộc đời mình bằng cách nhận edit bộ này, mình sẽ cảm kích vô cùng :(( Dưới đây là 2 trích đoạn mình khá thích trong truyện, mình đã tung nó lên fb để dụ bạn bè mình đọc và edit nếu thích, rất tiếc chả đứa nào mắc bẫy nên đành đem lên đây lừa tình tiếp xem có ai dính chưởng không :v   Mời các bạn đón đọc Thịnh Đường full của tác giả Lâu Thượng Hoàng Hôn.
Thiếu Tướng! Vợ Ngài Có Thai Rồi!
Ám Quang sinh ra vào những năm sau tận thế sống cùng với tang thi, lúc còn nhỏ thì mẹ đã chết , nhiều năm lăn lộn trong thế giới cấp ba. Năm bốn mươi  lăm tuổi hắn từ dân chạy nạn đường phố trở thành cao thủ bậc nhất Hoa Họa. Hy sinh anh dũng trong trận chiến cuối cùng với tang thi,  cùng tang thi vương đồng quy vu tận, bóng tối bao trùm nhân loại gần bảy mươi năm chấm dứt, nghênh đón một tương lai mới. Lúc một lần nữa mở to mắt, thời gian đã qua ba ngàn năm. Lúc còn chưa rõ tình cảnh của chính mình thì bi kịch bị đóng gói mang tặng cho người ta. *** Biết bộ này lúc mới hoàn, đọc qua văn án, bookmark rồi bỏ xó. Tự nhiên hôm nọ lại lôi ra đọc thử. Thiệt tình hối hận vì đã không đọc sớm hơn, nếu vậy thì đã biết được một bộ hay như vậy sớm hơn rồi. Thiệt bộ này ban đầu đọc thì cũng tạm được thôi, thụ manh thì manh cơ mà thấy bố láo quá, công thì kiểu yêu chóng vánh, thấy không thực. Ờ cơ mà vẫn đọc tiếp, và may mắn là đã đọc tiếp! Càng về sau cách khai thác cốt truyện càng tốt, nói chung thì lỗi vẫn còn, cơ mà có thể xí xóa được. Thụ từ một trẩu tre bố láo dần có trái tim, có tình cảm, biết quan tâm đến gia đình, bạn bè, và hơn hết cả là tình cảm thụ dành cho công vô cùng sâu đậm. Càng về sau càng thương thụ, thương cho cái quá khứ lạnh lẽo của em, khóc vì ẻm muốn hết cuộn giấy. Hai chữ “ngây ngô” mà ẻm trưng ra thực ra chỉ để thả thính thiên hạ, chứ ẻm mạnh mẽ, quyết đoán và thậm chí đôi lúc tàn nhẫn vcl :))), bất quá tàn nhẫn vs ai chứ không phải với người ẻm thương yêu. Thích cái cách hai người họ bảo vệ nhau từng chút một, thích cái cách công cưng chiều thụ, thích cả cái cách thụ vì công mà làm hết thảy. Anh công thì chuẩn rồi, ôn nhu có, mạnh mẽ có, quyết đoán có, thê nô có, chiếm hữu dục cường cũng có :3. Tình tiết đánh nhau khá ổn, có máu me, nói chung thì vẫn bàn tay vàng lấp lánh thôi chứ chả có gì nhiều :)))). Couple phụ khá là cảm động, nhất là pháo hôi công và con nuôi của ẻm, chời ơi đau cái câu “Tôi chờ người ngàn năm …”. Couple bạn của thụ vs tra công cũng tội, lúc đầu ghét vcl tại vì thằng tra công, tới cái lúc tra công bị biến thành zombie mà vẫn không ăn thịt bạn của thụ thì tui ngồi khóc chục dòng sông ;_;. Nói chung thì lâu quá (2 tuần :)))) mới đọc lại đam thành ra khá dễ tính với bộ này, nếu không đã bỏ từ mấy chap đầu. Bộ này công thụ super hoàn hảo, bàn tay vàng lấp lánh, bug mấy chap đầu nhiều nhưng về sau càng ngày càng chắc tay, thể loại huyền huyễn nên đừng trông chờ nó thực thụ gì ở đây, nhưng hơn hết là nó cmn hợp gu của tui :3333 . Edit tốt, văn trôi chảy dễ đọc, dùng từ sinh động :))) (móa mấy đoạn phọt óc đọc rợn vcl) Sẽ đọc lại  Thật ra sau khi tui đọc cái review của tui và tui đi đọc lại bộ này thì … ôi thôi được rồi tui chỉ cần nhìn vào điểm sáng là tình cảm hai người cực kì mãnh liệt và tìm đọc mấy đoạn ngọt ngào của hai người là được rồi không nên quan tâm đến thứ khác đâu! ;_; Kiểu lúc này chắc đói đam dữ thần … Chấm điểm: 4,0 / 5 vì “một nắm khi đói bằng một gói khi no” :)))). Nói vậy chứ mấy thiếm có thể lướt bớt mấy chap đầu rồi đọc mấy chap sau thử xem, cũng hay mà, thật! Mời các bạn đón đọc Thiếu Tướng! Vợ Ngài Có Thai Rồi! của tác giả Diễm Quỷ Thất Nương.