Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Khi Nam Thần Hóa Nam Trà Xanh

Nghe đồn hoa khôi khoa Báo chí Nhan Thư có tâm cơ, có thủ đoạn, có vô số người quỳ gối dưới váy, lại gặp phải “con mồi” khó xơi duy nhất, chính là Hứa Bùi. ... Hứa Bùi - nam thần được sinh viên đại học Lan mệnh danh là ánh sáng của khoa Toán học. Trang chủ của diễn đàn trong trường suốt ngày bị spam bằng những bài đăng như: [Tới rồi, tới rồi, cô ta bưng ly trà xanh tới rồi nè...] [Bớt ảo tưởng giùm, Hứa thần không mắc bẫy của cô đâu.] [Ngồi đợi hoa khôi của khoa bị vả mặt!] Khi mọi người đang hóng trò hề của Nhan Thư, anh chàng kiêu ngạo Hứa Bùi lại khom lưng, ngồi xổm trước mặt Nhan Thư, thản nhiên thắt dây giày cho cô trước sự chứng kiến của thầy cô và bạn học toàn trường. Từ đó, diễn đàn trong trường đã đổi chiều gió: [Trà nghệ* cao siêu, coi như cô ghê gớm.] [Cược một đề toán cao cấp, Hứa thần sẽ phát hiện ra bộ mặt thật của cô ta!] [Ngày thứ mười bảy chờ Hứa thần chia tay, check in!] Một ngày nọ, có người nhìn thấy Nhan Thư hoảng hốt che che giấu giấu một quyển sổ nhỏ màu đỏ, trong lúc lơ đãng không cẩn thận đánh rơi ra ngoài. Làm một fan cuồng của Hứa thần, cô gái nọ muốn xem xem cô ả Nhan Thư đang định giở trò mèo gì. Vừa mới lại gần nhìn một cái, ấy thế mà lại là sổ đăng ký kết hôn. Ngày tháng, một năm trước??? Chẳng bao lâu sau, trên diễn đàn trường đã xuất hiện một bài đăng mới. [Ai nhặt được sổ đăng ký kết hôn của vợ tôi, xin hãy liên hệ với tôi, vật này quý giá, nhất định có hậu tạ.] Cuối cùng kèm theo bốn chữ: [Tôi là Hứa Bùi] Diễn đàn trường lập tức sập vì người người nhà nhà gửi huyết thư, quỳ xin Nhan Thư giáo trình cưa đổ nam thần. Nhưng có một blogger chuyên dạy trà nghệ đã phát hiện bình luận của Hứa Bùi bên dưới bài đăng: [Cảm ơn, phương pháp rất hữu dụng, đã theo đuổi được vợ.] ??? Ủa alo rốt cuộc là ai "trà" ai? # Nhan Thư x Hứa Bùi —— *Trà nghệ: Chỉ thủ đoạn của những cô nàng trà xanh, những cô gái luôn tỏ vẻ trong sáng ngây thơ nhưng thực chất lại thủ đoạn và đầy toan tính *** Review: 17/01/2022  Sổ tay hướng dẫn trà nghệ (Mục tiêu: Cưa đổ nam thần) - Ba mươi ngày cưa đổ nam thần. - Năm bước chinh phục nam thần. - Nam thần quá lạnh lùng, phải làm sao đây? - Cuộc hẹn đầu tiên, đi đâu, làm gì? - Chồng hình như “không được” làm sao đây chị em ơi? Tất tần tật mọi thứ đều sẽ được “Bé Trà xanh thương anh giai” chia sẻ. Chị em ơi, còn chần chờ gì mà không nhấn like, theo dõi và để lại bình luận bên dưới? [Alo? Chủ thớt?] [Còn mình muốn cưa đổ nữ thần, phải làm sao đây?]  [Không ngại nhé. Vẫn hiệu nghiệm như thường. Bạn học Đại học Lan đúng không? Hẳn là biết Hứa Bùi nhỉ? Anh giai này đã áp dụng các tip của mình và tán đổ hoa khôi đại học Lan, đồng thời cũng trở thành fan cứng nhà mình đấy.] [Hứa Bùi? Hứa thần của Đại học Lan à? Cưa đổ Nhan Thư sao? Anh ấy đã trà xanh hoá như thế nào? Quỳ cầu chia sẻ [.jpg]] [Cầu chia sẻ +1] [Cầu chia sẻ +số cccd] *** Hứa Bùi, nam thần được hàng đống cô gái dù có phải đội lốt trà xanh cũng muốn câu được. Vậy mà anh ngược lại, phải trăm mưu nghìn kế, thậm chí lên mạng “tầm sư học đạo” để lừa trái tim cô vợ đã cưới của mình về tay.  Nhan Thư và Hứa Bùi là thanh mai trúc mã, lớn lên bên nhau, hầu hết các cấp cũng học cùng trường. Thuở nhỏ, Nhan Thư được bố mẹ đưa về nhà ông ngoại ở thì quen được Hứa Bùi đang ở nhà ông nội. Từ đấy, cô bé mũm mĩm đáng yêu lúc nào cũng như chiếc đuôi nhỏ suốt ngày bám lấy anh Hứa Bùi xinh đẹp, trầm tĩnh ngồi yên một chỗ đọc sách hoặc giải sudoku.  Nhưng anh trai Hứa Bùi thì dường như không quý bé lắm. Suốt ngày anh cau có, lạnh nhạt với bé. Bé rủ đi bắt cá anh cũng không đi cùng, chỉ ngồi ở chỗ cao cao kia bễ nghễ như một vị thần nhìn xuống nhân gian. Dù vậy, bé vẫn cứ phải theo anh, để anh biết bé quý anh đến nhường nào. Để anh biết dù ông nội mất đi nhưng vẫn có bé bên cạnh anh.  Ấy vậy mà anh vẫn lạnh lùng với bé. Ngày bạn gái nhỏ ba gửi về chơi cùng bé đến, anh lại tặng cô bé kia hai que kẹo mút mà chẳng hề tặng cho bé cái nào cả. Hoá ra anh thực sự ghét bé phiền phức, ồn ào hay quấy phá.  Họ dần lớn lên, vẫn ở trong tầm mắt nhau nhưng không còn thân thiết như trước nữa. Cho đến khi ông ngoại Nhan Thư bệnh và ngỏ lời muốn Hứa Bùi cho Nhan Thư một mái ấm để lỡ sau này ông ra đi cô không phải lại bơ vơ một mình.  Vì thế, để ông được yên lòng, Nhan Thư hai mươi tuổi, hoa khôi khoa báo chí bí mật kết hôn cùng Hứa Bùi, hai mươi hai tuổi, học thần khoa toán. Nhan Thư đã không còn là cô bé mũm mĩm của ngày xưa luôn theo đuôi Hứa Bùi. Vượt qua bao rạn vỡ tình thân, cô trở thành hoa khôi khoa báo chí vừa có tiền, vừa xinh đẹp lại còn giỏi giang, nhiều trai theo nhưng chưa yêu ai nên hơi chậm nhiệt, không hiểu phong tình.  Còn anh vẫn thế, nam thần của mọi nữ sinh nhưng trong mắt chỉ có mỗi mình Nhan Thư. Anh vẫn như những ngày thơ bé, ngồi ở nơi bờ cao kia, nhìn về phía đám nhóc nô đùa dưới sông bắt cá, nhưng lại chỉ thấy mỗi Nhan Thư; vẫn dõi theo cô, bí mật làm mọi thứ chỉ để bảo bọc cô an nhiên, vui vẻ. Nhưng số phận lại không bạc đãi anh khi cho anh cưới được Nhan Thư. Thực sự không thể chờ thêm giây phút nào, cưới vợ phải cưới liền tay, họ kết hôn ngay ngày sau sinh nhật hai mươi tuổi của Nhan Thư. Những ngày sau kết hôn là một hành trình mới trên con đường truy thê dài đằng đẵng mà anh chưa từng chùn bước.  Một nam thần chỉ biết đến toán và máy tính, lại ở bên cạnh toàn trai thẳng ngáo ngơ phải làm thế nào để cưa đổ vợ? Không sao? Anh đã có trợ thủ đắc lực là trang Blog “Bé trà xanh thương anh giai” giúp sức. Từ đó, những chiêu trò nghe có vẻ ngớ ngẩn của những cô nàng mới lớn lại được nam thần ứng dụng tài tình, mà cô vợ Nhan Thư dù đôi lần ngờ ngợ vì mùi trà xanh quen thuộc, vẫn từng bước từng bước chui vào họng cá.  *** “Khi nam thần hóa nam trà xanh” có cốt truyện không quá mới lạ. Vẫn là kết hôn giả, nhà trai có tình nhưng nhà gái lại hiểu lầm, cũng không bén nhạy. Điểm làm cho truyện hấp dẫn là những màn cưa vợ, rồi sau đó là cưa nhau học trên mạng siêu cấp đáng yêu, có chiêu hiệu quả, cũng có những pha đi vào lòng đất của Hứa Bùi và Nhan Thư.  Nhan Thư được xây dựng với hình tượng người đẹp toàn tài nhưng hơi ngốc nghếch trong tình yêu không quá mới lạ nhưng những màn ứng biến để vạch mặt bạch liên hoa của cô thực sự đáng nể.  Còn nam chính Hứa Bùi lại được xây dựng với hình tượng hơi đặc biệt so với những anh nam thần vườn trường lạnh lùng cao ngạo. Anh ấm áp, đôi lúc ngu ngơ dễ dỗ. Anh sẽ mua tháp ước nguyện đắt đỏ mà mọi người đều bảo là chiêu trò lừa đảo chỉ để hy vọng tình yêu thiên trường địa cửu. Nhưng không sao, dù sao thì, ngoài tình yêu dành cho Nhan Thư, anh còn có rất nhiều tiền. Anh sẽ lén lút bình chọn tất cả những cuộc bình chọn cặp đôi của mạng xã hội trường có liên quan đến mình và vợ. Cũng là anh dùng mọi chiêu trò khoe tình yêu chọc mù mắt thiên hạ. Nói một cách ngắn gọn, Hứa Bùi từ khi tiếp nhận tinh hoa trà nghệ đã áp dụng triệt để và nâng tầm nghệ thuật cưa cẩm lên một đỉnh cao mới.  Khuyết điểm duy nhất đối với mình là đôi lúc tác giả viết trước sau không thống nhất làm người đọc cũng phải hoang mang theo. Nhưng điều đó cũng có thể bù trừ được bằng bản dịch mượt mà, từ ngữ chọn lọc, thú vị.  Nếu bạn đang tìm một quyển truyện thanh xuân vườn trường, kết hôn bí mật đáng yêu, ngọt ngào để đọc, “Khi nam thần hóa nam trà xanh” với cốt truyện nhẹ nhàng tươi vui chắc chắn là một sự lựa chọn không thể bỏ qua. Còn nếu bạn đang muốn cưa đổ ai đó, lại càng không thể bỏ qua bộ kim chỉ nam này. Hãy đọc, áp dụng và đừng quên nhấn like, để lại bình luận chia sẻ cho bọn mình nhé.  Chúc chúng ta cùng tán đổ nam thần.  Mời các bạn mượn đọc sách Khi Nam Thần Hóa Nam Trà Xanh của tác giả Ngôn Tây Tảo Tảo.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ai Là Ai Của Ai - Tiên Chanh
Ai là ai của ai, là câu chuyện tình yêu của những người trẻ trong thế giới hiện đại do Tiên Chanh tạo nên. Một thế giới có gần 8 tỉ người, một thành phố tấp nập, hối hả, một cuộc sống có rất nhiều người gặp bạn, cũng có rất nhiều người đi qua bạn, khiến bạn rất mơ hồ, đâu mới là mảnh ghép của mình. Ai là ai, của ai? Bạn có chắc chắn người yêu hiện tại của mình sẽ là người đi cùng mình đến suốt cuộc đời? Bạn có chắc một người qua đường xa lạ hôm nay, sẽ không phải là một nửa của mình ngày mai? Viên Hỷ, là một cô gái mơ hồ như thế. Xinh đẹp, hiếu thảo, cô mang trong mình nỗi day dứt, với mối tình đã tan vỡ cách đây 4 năm. Tan Có lẽ cũng không hẳn là tan vỡ, chỉ là người cô yêu đã đi tới một nơi rất xa, nơi cô không thể theo cùng. Nhưng Viên Hỷ vẫn luôn chờ, chờ ngày anh quay về, cũng ôm ấp thứ tình cảm, mà sau 4 năm, không biết vẫn còn là tình yêu, hay đã biến chất, trở thành một hồi ức đẹp nhưng vô vọng? Cuộc đời Viên Hỷ thay đổi, khi cô gặp Bộ Hoài Vũ. Anh đẹp trai, xuất sắc, giàu có, anh trách nhiệm, trầm ổn, đáng tin, anh cũng đã từng có người yêu, một cô gái giỏi giang, tự lập, kiên cường, gia cảnh khó khăn, giống như…Viên Hỷ. Hai người đến với nhau rất tự nhiên, trên mức tình bạn, nhưng còn rất xa mới là tình yêu. Anh đưa cô đi làm hàng ngày, đón cô tan sở, cô thỉnh thoảng nấu canh cho anh, món canh tốt cho bệnh dạ dày. Họ luôn trầm lặng ở bên nhau như thế, im lặng nhưng rất hòa hợp. Nhưng trong suy nghĩ của cả hai người, họ không phải là “ai của ai”, nhưng nếu không thể tìm thấy người phụ hợp hơn, có lẽ qua một thời gian nữa, họ cũng sẽ kết hôn, an an ổn ổn sống qua ngày. Mọi thứ tưởng chừng như suôn sẻ, cho đến khi Hà Thích_người yêu cũ của Viên Hỷ quay về. Bộ Hoài Vũ tự động rút lui, vì anh nghĩ, mình sẽ không cho cô được thứ tình cảm toàn tâm toàn ý như thời còn trẻ, còn cô, cũng ngại ngùng gặp lại anh, trốn tránh vì điều gì, chính cô cũng không rõ. Viên Hỷ lâng lâng trong thứ cảm xúc vui vẻ, không nỡ buông tha hồi ức đẹp đẽ của những năm tháng sinh viên, cũng không nỡ quên đi tình cảm đầu đời của mình, nhưng ở đâu đó trong tim, tình cảm không rõ với Bộ Hoài Vũ, cô cũng không bỏ xuống được, chỉ là tự lừa mình dối người, tránh gặp anh mà thôi. Từ đây, truyện dần dần mở ra bí ẩn về hoàn cảnh của Viên Hỷ. Một gia đình nghèo ở thôn quê. Một người cha là cô nhi, luôn nghe lời vợ hết mực. Một bà mẹ thời trẻ vô cùng xinh đẹp, tính tình đanh đá, chua ngoa. Một người anh trai trí tuệ lại chỉ như một đứa trẻ. Tất cả gánh nặng, đổ lên hai vai Viên Hỷ. Bốn năm trước, vì mẹ dọa tự tử, sợ cô bỏ rơi anh trai, cô phải nuốt nước mắt chia tay với mối tình đầu, không thể theo anh sang Mỹ. Bốn năm sau, cũng chính vì mẹ, vì anh trai, mở ra mâu thuẫn không thể xóa bỏ giữa cô và anh. Mẹ cô quá đáng tới mức tận cùng. Nhiều khi, cô cũng không biết bà có phải là mẹ của cô không. Bà lại còn đòi cưới vợ cho anh trai, dẫn cô vợ hờ cùng anh trai lên căn nhà thuê của cô, bắt cô đi mua sắm cho cô gái nọ. Bà lấy chiếc nhẫn kim cương Hà Thích tặng cô đưa cho cô vợ hờ. Bà trách móc cô không thương anh trai, trách cô chưa đủ cô gắng, bà dồn mọi gánh nặng, mọi nỗi bực tức lên đầu cô. Vì bà là mẹ cô, cô vẫn luôn nhẫn nhịn. Và vì Hà Thích, nghĩ tới tương lai giữa cô và anh, cô cố gắng. Ước mong về một tương lai tươi sáng cùng với Hà Thích, là thứ động lực duy nhất giúp cô trụ vững lúc này. Nhưng đôi khi số phận lại đem đến quá nhiều tai ương. Anh trai bị đau ruột thừa, đưa vào viện cấp cứu. Mẹ cô chỉ biết khóc và trách mắng. Cô vợ hờ nằng nặc đòi về. Thiếu tiền, tinh thần căng thẳng, Viên Hỷ như gục ngã, còn Hà Thích, anh trốn tránh, cũng quá vô tâm. Anh là công tử nhà giàu, anh chưa từng trải qua khó khăn, anh chỉ biết mình yêu Viên Hỷ, một tình yêu có lẽ chưa đủ tinh tế, cũng chưa đủ bao dung và chở che. Đau đớn hơn, Viên Hỷ lại phải tận mắt chứng kiến một màn Hà Thích ôm một cô gái chân đang bó bột trong bệnh viện, cô như chết sững. Ella, cô tiểu thư con nhà danh giá, thanh mãi trúc mã với Hà Thích, từ Mỹ đuổi theo anh tới tận đây. Họ cũng đã từng có một thời gian, thậm chí Hà Thích đã phát sinh quan hệ với cô ta, nhưng cuối cùng lại quyết định chia tay. Ella không phục, tự tôn trong cô không cho phép cô từ bỏ, tình yêu của cô với anh càng khiến cô quyết tâm theo đuổi. Vì cớ gì, cô lại thua? Cô ta không tin. Ella đủ mặt dày,đủ vô sỉ, Hà Thích cũng đủ mập mờ, đủ thiếu quyết đoán. Khi Viên Hỷ đang chơi vơi giữa rất nhiều khó khăn, rất nhiều mệt nhọc, cái Hà Thích cho cô, chỉ là lời tỏ tình sáo rỗng. Anh yêu cô thật, nhưng không cho cô đủ quan tâm, anh không cho được cô cái cảm giác an toàn khi có một bờ vai để dựa, anh không đủ sức chống đỡ bầu trời của cô. Cái anh cho cô, là nỗi lo lắng vô cớ với Ella, là một lần đưa cô ra biển, có nến, có hoa nhưng không có áo ấm, giữa tiết trời đông rét mướt, là hồi ức đẹp đẽ 4 năm trước, đẹp mà không thực. Hà Thích vẫn cố chấp, Viên Hỷ cũng cố chấp, họ cố gắng để vượt qua chặng đường đã mệt mỏi đến cùng cực này, để kết thúc với bản kết quả xét nghiệm được làm giả của Ella, con của Viên Hỷ, khi sinh ra, rất có khả năng cũng sẽ gặp vấn đề về trí não. Viên Hỷ sụp đổ. Cô chọn buông tay. Cũng chọn cách làm Hà Thích dễ dàng chết tâm nhất, cô nói cô yêu Bộ Hoài Vũ. Hà Thích nói đúng, cô và anh, không phải do Ella, không phải do hoàn cảnh gia đình cô, không phải sự ngăn cản của gia đình anh, mà tan vỡ. Nguyên nhân chỉ đơn giản là họ không còn đủ yêu, không còn đủ tin tưởng, để đến với nhau, hay cùng đi qua khó khăn. Hà Thích bỏ về Mỹ. Khi Viên Hỷ khóc tới tê tâm liệt phế ở trong phòng, khi cô bất lực, run rẩy tới nỗi muốn hút thuốc lá để bình tĩnh lại, khi cô tuyệt vọng nhất, đau thương nhất, là Bộ Hoài Vũ ở bên cô. Là anh không ngại anh trai cô có vấn đề, nghiêm túc dẫn anh trai cô đi chơi. Là anh hiểu ý rời đi cô khi Hà Thích quay về. Là anh luôn đứng sau cô khi cô cần. Là anh chống đỡ cả bầu trời của cô khi cha cô mất. Là anh đưa bờ vai cho cô dựa vào, là anh cho cô mượn áo lau nước mắt, Bộ Hoài Vũ chưa từng nói yêu cô, nhưng lại làm cho cô nhiều hơn điều một người yêu có thể làm. Viên Hỷ từ có cảm tình, ngại ngùng, đến trốn tránh, cảm kích, rồi yêu anh lúc nào không hay. Từ người xa lạ, đến dần thân quen, từ bình lặng, đến cuồng nhiệt, hòa hợp, họ đi cùng nhau trên chặng đường Ai là ai của ai, để cùng nhau đi đến bến đỗ hạnh phúc. Nhưng câu chuyện, lại chưa dừng ở đó. Viên Hỷ, có lẽ là một trong những cô gái bất hạnh nhất mà tôi gặp. Hóa ra, mẹ của cô, thời trẻ lỡ yêu một thầy giáo đã có vợ, rồi mang thai. Cơn lũ quét qua, vợ chồng người đàn ông đó mất, để lại một đứa bé bị thiểu năng, chính là anh trai cô. Đủ nực cười, cũng đủ đau xót. Hóa ra, cô hy sinh mối tình đầu vì một người không liên quan, cô nai lưng kiếm tiền nuôi một người xa lạ, cha cô vì đi khuân vác kiếm tiền cho “anh trai cô” mà trượt chân ngã chết, cô và cha, là công cụ để bà mẹ thánh nhân của cô đền bù tội lỗi của mình. Chưa đủ, còn chưa đủ, cô thế nhưng lại có một người chị, là kết tinh tình yêu của mẹ cô và người đàn ông kia, bị cho đi lúc còn bé. Mẹ cô day dứt với chị cô, vì bà không thể nuôi nấng, còn chưa từng cho chị cô uống dòng sữa ngọt lành từ mẹ ruột. Chị ta “khổ sở” vô cùng. Cha mẹ nuôi là gia đình quyền quý, thương yêu như con ruột, được ăn sung mặc sướng từ bé, là tiểu thư chính hiệu, nực cười hơn, chị cô, lại là Ella. Ella sau khi về Mỹ kết hôn với Hà Thích, rồi phát hiện bị suy thận, mẹ cô, muốn cô, một cô gái mới kết hôn, đang có thai 5 tháng, nạo thai, hiến thận cho chị cô. Trên đời, còn thứ gì nực cười hơn thế này không? Dùng một câu của Bộ Hoài Vũ: “Một người mẹ như thế, không có cũng chẳng sao”. Là Bộ Hoài Vũ, nắm tay cô đi đến phòng bệnh của Ella, nói ra hết những nỗi uất ức trong lòng: “Không thể? Khi bà yêu một người đàn ông đã có vợ, sao bà chưa từng nghĩ bà không thể? Khi bà vì anh trai mà phớt lờ tôi, sao bà chưa từng nghĩ là bà không thể? Khi bà lấy cái chết ra uy hiếp tôi, sao bà chưa từng nghĩ là bà không thể? Bà mở to mắt nhìn tôi vì ông anh trai khờ khạo mà bị Hà gia xua đuổi, bà có không thể không? Khi bố tôi làm việc đến chết vì một thằng con không liên quan đến mình, sao bà chưa bao giờ nói bà không thể? Khi bà nhìn thấy vợ chồng tôi lo lắng đau khổ sợ thai nhi có vấn đề, sao bà chưa từng nghĩ là bà không thể? Hả? Bây giờ tôi không thể à? Sao tôi lại không thể được?” Cũng là anh, Bộ Hoài Vũ, bế cô lên khi cô gục ngã. Là anh, là anh đã nói với cô: “Người ích kỷ không phải chúng ta, mà là họ, chúng ta không nợ họ tí gì.” Đúng, họ không nợ ai, họ đã hy sinh, tha thứ, cho đi quá nhiều. Có lẽ ai đó nói tôi độc ác, nhưng tôi rất hài lòng với kết cục của Ella, của bà mẹ Viên Hỷ. Có ai đó đã nói, khi trồng một cái cây, bạn phải gieo hạt, ươm mầm, chăm sóc, đợi cây lớn, ra hoa, rồi kết tinh thành quả, cần phải có thời gian, nhân quả cũng vậy. Nhân quả thường không đến sớm, nên nhiều người bỏ qua nó, còn tôi, tôi luôn tin là có, và tôi cũng tin, không ai có trách nhiệm phải hy sinh mãi cho người khác. Kết lại Ai là ai của ai, là hình ảnh đôi vợ chồng cùng một bé trai kháu khỉnh, Sau lưng họ, tịch dương đang trôi xuống thành một đường thẳng, ráng chiều đang chiếu đỏ rực như lửa, khiến nửa bầu trời phía tây nhuộm thành một màu đỏ son. Họ, cuối cùng, cũng đến được bến đỗ hạnh phúc của cuộc đời. Mời các bạn đón đọc Ai Là Ai Của Ai của tác giả Tiên Chanh.
Tường Thành Không Cô Độc - Tuyên Trúc
Câu chuyện không quá xa lạ với những tình tiết xung quanh công việc của bác sĩ và quân nhân, những tình huống và cách xử lý. Tuy nhiên, tuyến nhân vật khá rối với mối quan hệ gia phả phức tạp, cách kể chuyện hiện tại xem lẫn quá khứ có đôi lúc khiến người đọc không thể phân biệt được các mốc thời gian. Câu chuyện chỉ có 37 chương, nhưng song hành cùng Cố Hiểu Thần và Liễu Duệ, còn có thêm vài cặp đôi nữa, điều này khiến cho mạch truyện không mang lại cảm giác tập trung, nhưng bù lại, các cặp đôi đều vô cùng thú vị và dễ thương. Cho nên, bầu không khí của câu chuyện khá nhẹ nhàng và hài hước, chuyện sống chết này đó, cũng xem như gió thoảng mây bay mà thôi. Muốn nói thêm một chút về quãng đời thanh xuân của Cố Hiểu Thần và Liễu Duệ. Tôi vô tình nghe được một cô gái nói thế này: đối với người chủ động theo đuổi người khác, cần có dũng khí rất lớn. Dũng khí để bày tỏ, dũng khí để vượt qua sự từ chối, dũng khí để tiếp tục con đường không có lối thoát. Bạn ấy nói, chỉ cần một chút hy vọng thôi, người yêu thầm cũng sẽ không bỏ cuộc. Trong câu chuyện này, Cố Hiểu Thần đã dùng hết dũng khí để theo đuổi Liễu Duệ, cuối cùng đợi được sự hồi đáp của anh. Nhưng cuộc sống, không phải sự dũng cảm nào cũng được đền đáp xứng đáng. Mượn câu chuyện này, để nói với cô gái đó rằng, nếu không phải là dành cho mình, hãy dùng tất cả dũng khí còn lại, buông xuống thôi. Xây tường thành, nhất định phải chừa một cánh cửa. *** Lái xe từ huyện nhỏ lên trung tâm thành phố, toàn bộ quá trình đi trên đường cao tốc đều giữ mức vận tốc ổn định. Lấy bãi đỗ xe, chân trời đã ánh lên màu nhàn nhạt, cam cam, như thiếu nữ đang trang điểm. Lấy vé, gửi hành lí, sau đó đi tới cửa kiểm tra an ninh. Khi đứng xếp hàng, bỗng nhiên Cố Hiểu Thần chỉ về phía cửa kiểm tra an ninh khác cách đó không xa: " Có một lần em nhìn thấy anh đứng ở chỗ đó. " Liễu Duệ nhìn theo hướng cô. Bình thường quân nhân sẽ không đi máy bay phục vụ hành khách bình thường. Có điều tình huống đêm đó là tình huống đặc biệt, máy bay chuyên dụng không thể đến nơi kịp. Không ngờ, ở chỗ cửa kiểm tra an ninh anh lại gặp được cô, hơn nữa còn ngồi cùng một chuyến bay. .... Mời các bạn đón đọc Tường Thành Không Cô Độc của tác giả Tuyên Trúc.
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi - Larza
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi kể về tình cảm của Tun và Met (hai nhân vật khi lên phim có một chút thay đổi tên gọi thành Than và Mes), một câu chuyện tình yêu trái ngang nhưng có kết thúc đẹp của một người một ma, một cậu trai thanh xuân phơi phới và một hồn ma chết trẻ vất vưởng không người thân. Met, một hồn ma vất vưởng hàng chục năm, không người viếng thăm tảo mộ cúng viếng, cũng không có một hồn ma nào bầu bạn với anh, cuộc sống bơ vơ cô độc đến tột cùng. Một hồn ma vất vưởng như vậy có ba nguyên nhân: một là do tuổi thọ chưa tận mà phải chết, hai là do không biết nguyên nhân mình chết, ba là do không ai làm nghi thức đưa tiễn.  Met nghĩ lý do mình chưa đi đầu thai được nên loại bỏ nguyên nhân do không biết rõ mình chết đi, rõ ràng là do anh bị phát tác bệnh tim mà chết, ngay đúng ngày sinh nhật 25 tuổi của mình, ngày sinh cũng là ngày mất, đây là một câu chuyện buồn đó ạ. Để rồi một Tiết Thanh Minh năm nọ, Met gặp được một người có thể nhìn thấy mình và nói chuyện với mình. Đó là một cậu bé mười tuổi theo ba đi tảo mộ, là người duy nhất dừng lại trước ngôi mộ ngập trong cỏ hoang của Met, một ngôi mộ không có người thân, không được dọn dẹp quét tước nhiều năm dài. *** Sau ngày giấy triệu tập được gửi đến tận nhà, không lâu sau đó là đến cuộc điều tra thẩm vấn. Chưa đến vài tuần sau, giấy triệu tập liên tục được gửi đến. Suốt tháng 6 và tháng 7, Tun gần như không có thời gian rảnh để ở nhà, đến nỗi thời gian để dọn phòng cũng không có nên chẳng bao lâu sau căn phòng vốn đang sạch sẽ nay đã trở lại bừa bộn và chất đầy giấy tờ. Có vài lần tôi cũng phụ dọn dẹp giấy tờ hay lau chùi phòng cho nhưng không dám động vào hay di chuyển đồ đạc nhiều vì sợ lỡ Tun cần tìm gấp thì lại không thấy. Cuộc sống của tôi gần như chẳng có gì làm ngoài việc dọn dẹp lau chùi nhà cửa, đọc sách, nấu nướng hay ngồi bầu bạn cùng cậu ấy. Dù trông có vẻ hơi nhàm chán một chút nhưng tôi chẳng thấy có gì không tốt cả. Sau này có vẻ Tun sợ tôi chán nên dạy thêm cách mở máy game. Đến khi biết cách mở rồi, tôi gần như dán mắt vào màn hình TV mọi lúc. Mỗi khi thấy tôi mở game ra chơi, cậu ấy sẽ không làm phiền hay lên tiếng, một phần có lẽ là do sợ làm tôi mất hứng. Thời gian cứ trôi qua như vậy được mấy ngày cho đến khi hóa đơn tiền điện được gửi đến. Mặt Tun biến sắc ngay khi nhìn thấy số tiền in trên hóa đơn. ... Mời các bạn đón đọc Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi của tác giả Larza.
Bạo Quân Độc Sủng - Diệp Vũ Sắc
Hắn tóm chặt vòng eo của nàng, nói lạnh lẽo, “Ngươi đã tự xưng là dâm phụ, trẫm sẽ để cho tất cả mọi người trong cung cùng thưởng thức, dìm hết tất mọi chuyện” *** Nàng là một giáo viên dạy múa giỏi, khi hôn mê, lại phát hiện ra chân tay mình không còn sức lực, toàn thân khô khát, một người đàn ông đang nằm trên người nàng bận rộn, càng bi ai hơn nữa là, trong ngoài cơ thể nàng đều như bốc lửa. Song thân bất do kỷ lại ôm lấy hắn, cũng không nhìn thấy dung mạo của người đàn ông này mà lại trầm luân trong bể hoan ái. Lúc tỉnh lại, cả người đều đau nhức, lại bị người ta quàng lên người tội dâm đãng, tư thông, rồi bị người ta đuổi ra khỏi nhà, lưu lạc thanh lâu. Vì bảo vệ mình và mẹ, nàng quyết định tự mình kiếm tiền sinh sống. Lại đem lầu Tiêu Tương trở thành nơi người ném tiền vào như nước, biểu diễn ca múa, giải trí tiêu khiển biến thành một câu lạc bộ đêm duy nhất nổi tiếng ở cổ đại. Nổi danh tên tuổi “Diệp Vũ Sắc”, danh tiếng nàng lan xa, trở thành một cô gái có phong thái thần bí nhất mà già trẻ ai ai cũng tranh đoạt. Nhưng theo nhau đến lại là một đám hoa đào, hữu tướng đương triều, Tấn vương tiêu sái, Sở Hoàng tàn nhẫn, còn có vô số đàn ông, hoa đào không đếm xuể, đều nảy sinh hứng thú nồng đậm với nàng. Không phải bị trói thì cũng chính là ngược, không phải quay cuồng trên giường rồng thì cũng là đại chiến ba trăm hiệp trên giường cẩm, đến phút cuối cùng, hoàng đế nào có khí phách đánh bại nổi yêu nghiệt chỉ có ở thế kỷ 21 này đây? *** Có lúc nhớ tới, Diệp Vũ cũng không tin nổi, thế mà đã ở bên Sở Minh Phong tới mười năm rồi. Mười năm nay, hắn chỉ có mình nàng, nàng chỉ có mình hắn, không có người thứ ba chen chân, thủy chung ân ái như trước. Có lúc cũng cãi nhau, có lúc cũng khó chịu, không thoải mái, nhưng tới đêm không phải nàng thỏa hiệp trước thì là hắn dỗ nàng, rồi lại hòa hảo như lúc ban đầu, như keo như sơn. Bởi vì, họ đã làm được việc thành khẩn thẳng thắn đối đãi, tín nhiệm lẫn nhau. Ánh sáng như nước, chảy qua đầu ngón tay, ánh sáng như gió, theo đầu ngón tay bay qua; thời gian qua mau, theo đầu ngón tay đi qua. Bất giác mười năm cứ vậy trôi qua. Diệp Vũ nghĩ ngợi, mười năm nay, họ như bóng với hình, còn mười năm tiếp theo thì sao? Còn có được ân ái như bây giờ không? Rất muốn tin tưởng định lực của hắn, song không kìm được lại suy nghĩ miên man. Tất cả đều rất hoàn mỹ, chỉ có một tiếc nuối: không thể sinh con cái cho hắn. ... Mời các bạn đón đọc Bạo Quân Độc Sủng của tác giả Diệp Vũ Sắc.