Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Có một cái khuôn mặt như bạch hồ, mang song bội đao tên Tú Đông Xuân Lôi, muốn làm đệ nhất thiên hạ. Đáy hồ có lão khôi tóc bạc thích ăn mặn. Có một lão bộc gẫy răng cõng hộp kiếm. Trên núi có cái cưỡi Thanh Ngưu tuổi trẻ tiểu sư thúc tổ, không dám hạ sơn. Có cái cưỡi gấu mèo mang hoa hướng dương không quá lạnh thiếu nữ sát thủ. Cái giang hồ này, cao nhân xuất hành phải chú trọng hoá trang xuất trần, nữ hiệp hành tẩu giang hồ phải chú ý bồi dưỡng nhân khí, tông phái muốn cùng triều đình tạo mối quan hệ. Mà nhân vật chính, thì lại tiêu sái mang đao, đem giang hồ chọc cho một cái thông thấu. *** Bắc Lương Vương phủ long bàn hổ cứ (rồng nằm hổ ngồi) tại Thanh Lương sơn, thiên môn vạn hộ, nhà cửa công trình chen chúc.  Bắc Lương Vương Tử Kiêu là một công huân võ thần, không cùng họ vua, được xem như Vương thất sau khi trải qua sang lọc, tại triều đường cũng như giang hồ vừa khen vừa chê, có thể nói ngoài ngai vàng của Hoàng đế thì có tất cả mọi thứ, tại Tây Bắc ba châu, hắn chính là chúa tể, một tay che trời, phiên vân phúc vũ.  Khó trách trong triều đình cùng các vị vương gia khác chính kiến không hợp, nhiều quan lại khi có thể liền tỏ vẻ nho nhã mắng một tiếng mọi rợ, mà một chút bụng dạ khó dò, càng tru tâm địa chụp mũ "Nhị Hoàng đế".  Ngày hôm nay vương phủ rất náo nhiệt, Bắc Lương Vương quyền cao chức trọng tự mình mở trung môn, bày ra nghi thức trịnh trọng, nghênh đón một vị tiên phong đạo cốt lão giả, hạ nhân trong phủ chỉ nghe nói là Thần tiên đến từ Thánh địa Đạo giáo Long Hổ sơn, chọn Tiểu vương gia trúng si ngốc ngốc ngốc, muốn thu làm bế quan đệ tử, đây chính là thiên đại phúc duyên, Bắc Lương Vương phủ đều giải thích rằng kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc.  Mà đúng vậy, Tiểu vương gia từ lúc sinh thành thì không có khóc, học chữ dốt đặc cán mai, sáu tuổi mới có thể nói được, ngược lại tên lại uy vũ khí phái, Từ Long Tượng, nghe đồn chính lão thần tiên Long Hổ sơn năm đó cho lấy, nói mười hai năm lại đến thu đồ, đây chẳng phải đúng hẹn mà tới.  Tại sân của vương phủ, Long Hổ sơn sư tổ Cấp một đạo môn lão tổ tông vân vê một sợi râu bạc phơ như tuyết, chau mày, lưng đeo một thanh kiếm gỗ đào, kết hợp tướng mạo của lão, quả thực xứng với hai chữ xuất trần, ai nhìn đều muốn từ đáy lòng tán dương một tiếng thế ngoại cao nhân.  Nhưng lần này thu đồ hiển nhiên gặp không ít trở ngại, cũng không phải là vương phủ phương diện có dị nghị, mà là tương lai của đồ đệ hắn tính tình cứng đầu mà thôi, hắn ngồi xổm ở một gốc dưới cây lê, dùng cái mông đối phó sư phụ, người mà thiên hạ đạo thống bên trong luận địa vị có thể xếp trước 3 hạng đứng đầu, về phần võ công, khụ khụ, trước ba mươi luôn có tên.  Ngay cả đường đường Đại trụ quốc Bắc Lương Vương cũng phải ngồi chổm hổm tại đây nịnh hót khuyên bảo, dần dần từng bước dụ dỗ, "Nhi tử, đi Long Hổ sơn học thành một thân bản lĩnh, về sau ai còn dám nói ngươi ngốc, ngươi liền đánh hắn, văn quan võ tướng tam phẩm trở xuống, đánh chết còn không sợ, cha cho ngươi chỗ dựa."  "Con a, ngươi khí lực lớn, không học võ vớt cái thiên hạ thập đại cao thủ cũng quá đáng tiếc. Học thành trở về, cha liền cho ngươi một chức như Thượng kỵ Đô úy, cưỡi ngũ hoa mã, khoác trọng giáp, khí phái biết chừng nào."  Tiểu vương gia hoàn toàn không để ý, gắt gao nhìn chằm chằm mặt đất, nhìn đến say sưa ngon lành.  "Hoàng Man nhi, ngươi không phải thích ăn mứt quả sao, Long Hổ sơn khắp nơi trên đất núi hoang, ngươi tùy tiện hái tùy tiện gặm. Triệu Thiên sư, đúng hay không?"  Lão thần tiên cứng rắn nặn ra một nét tươi cười, liên tục gật đầu xưng đúng. Thu đồ đệ thu được mức này, cũng quá khó coi, nói ra còn không bị khắp thiên hạ làm trò cười.  Nhưng dù là ở vào đường đường siêu nhất phẩm chức quan, nhất ngôn cửu đỉnh Đại trụ quốc miệng đắng lưỡi khô, thiếu niên vẫn là không có gì phản ứng, đoán chừng là không nhịn được lão cha nói đến ồn ào, chổng mông lên, phốc vừa đưa ra cái rắm vang trời, còn không quên quay đầu đối lão cha nhếch miệng cười một tiếng.  Khiến Bắc Lương Vương tức giận đến mức đưa tay làm bộ muốn đánh, nhưng nhấc lên tay giằng co một hồi, liền coi như thôi. Thứ nhất là không nỡ đánh, thứ hai là đánh không có ý nghĩa.  Thằng con trai này thật không làm thất vọng, Từ Long Tượng, lấy từ "Thủy hành bên trong long lực lớn nhất, lục hành bên trong tượng lực thứ nhất, uy mãnh như kim cương, là long tượng", đừng xem tên hiệu Hoàng Man nhi nhi tử ngốc ngu ngơ ngây ngốc, đến nay lớn chừng cái đấu chữ thì không biết, làn da bệnh trạng ố vàng, thân hình tương so với người đồng lứa thì lại quá gầy yếu, nhưng cái này khí lực, lại là nhất đẳng doạ người.  Từ Kiêu mười tuổi tòng quân giết người, từ Đông Bắc Cẩm Châu giết Hung Nô đến Nam bộ diệt lớn nhỏ sáu nước, hơn bảy mươi thành, lại đến Tây Nam trấn áp man di mười sáu tộc, thể lực kinh người nào chưa từng gặp qua, nhưng tiểu nhi tử như vậy nhưng trời sinh xương đồng da sắt lực bạt sơn hà, thật không có.  Từ Kiêu trong lòng nhẹ nhàng thở dài, Hoàng Man nhi nếu có thể thoáng thông minh một chút, tâm hồn khai mở một chút, tương lai nhất định có thể trở thành hãm trận đệ nhất vô song mãnh tướng a.  Hắn chậm rãi đứng dậy quay đầu nhìn về Đạo sĩ Long Hổ sơn xấu hổ cười một tiếng, sau ánh mắt ra hiệu không quan trọng, chỉ là trong lòng khó tránh khỏi bi thương, thu cái đồ đệ đến mức này, cũng quá không phải vấn đề, một khi truyền đi còn không phải bị người trong thiên hạ trò cười. Tấm mặt mo này liền khỏi phải nghĩ đến bảy ra trước mặt đại đám đồ tử đồ tôn.  Thúc thủ vô sách, Bắc Lương Vương nảy sinh một kế, hắc hắc nói: "Hoàng Man nhi, ca ca ngươi sắp du hành trở về, xem giờ cũng ước chừng vào thành, ngươi không đi ra nhìn xem?"  Tiểu vương gia bỗng nhiên ngẩng đầu, biểu lộ ngàn năm không đổi khô khan cứng ngắc, nhưng bình thường vô thần đôi mắt vô thần lại bạo ra hiếm thấy hào quang, rất bức người, kéo tay của cha liền xông ra ngoài.  Đáng tiếc, Bắc Lương Vương phủ có tiếng trăm hành lang quanh khúc, bằng không cũng không dung được một tòa chịu đủ triều đình thanh quan sĩ phu, tay bị nhi tử nắm, Từ Kiêu đau nhức không thể không mấy lần nhắc nhở đi nhầm đường, đã đi thời gian một nén nhang, lúc này mới đi vào bên ngoài phủ.  ... Mời các bạn đón đọc Tuyết Trung Hãn Đao Hành của tác giả Phong Hỏa Hí Chư Hầu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê
Tên Ebook: Tiên Ngục (full prc, epub) Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê    Thể loại: Tiên hiệp,Huyền ảo, Văn học phương Đông   Nhóm dịch: Sói Già   Nguồn: vipvandan.vn   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Tiên Ngục full prc, epub Giới Thiệu: Tiên Ngục! Một tòa ngục giam phi thường kỳ lạ. Một tòa ngục giam có thể mang theo bên mình. Chỉ cần ngươi có đủ thực lực thì có thể bắt bất cứ người nào vào trong đó.     Ebook Tiên Ngục Nhân, Yêu, Ma! Không cần biết ngươi thuộc chủng tộc nào, chỉ cần một ý niệm của ta, ngươi sẽ bị tống vào trong Tiên Ngục. Bất cứ phạm nhân nào bị bắt vào trong Tiên Ngục đều trở thành lao công miễn phí. Luyện đan, luyện khí, chế tạo phù lục, chăm sóc linh thảo. Chỉ khi ngươi hữu dụng, mới có thể sống những ngày tháng an lành. Không những thế, một khi ngươi đã vào trong Tiên Ngục thì pháp thuật, thần thông, ngay cả Tam Thiên Đại Đạo của ngươi cũng thuộc về ta. Một tác phẩm không có xuyên việt từ thế giới này sang thế giới khác, không có thiếu gia trong một gia tộc cường thịnh nhưng bị ghẻ lạnh hắt hủi. Nhân vật chính, hắn chỉ là một bổ đầu thuộc một huyện nhỏ nhoi thuộc Yến An Quốc mà thôi… Một cách tiếp cận mới mẻ, một cách viết sáng tạo. Chúng ta cùng đón chờ TIÊN NGỤC.
Yêu Cung - Minh Nguyệt Dạ Sắc
Tên ebook: Yêu Cung (full prc, epub)   Tác giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc Thể loại: Huyền Ảo, Văn học phương Đông Nhóm dịch: Sói Già Làm eBook: Kỷ Ninh  Nguồn: tangthuvien.com, vipvandan.vn Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Yêu Cung - Minh Nguyệt Dạ Sắc Giới thiệu:   Đây là một câu chuyện xưa của Yêu Cung thủ, một chức nghiệp khác biệt, một truyền kỳ khác biệt!   Hắn không có thiên phú tài trí hơn người, hắn không có phong phạm bá vương kinh sợ lòng người, hắn có được chỉ là một viên yêu đan không giống người thường!   Thiên tài? Ta không phải là thiên tài, bởi vì ta là chung kết giả của thiên tài! Các vị thiên tài, cố gắng tu luyện đi, bởi vì chỉ khi các ngươi cố gắng tu luyện, ta mới trưởng thành nhanh hơn… Mời các bạn đón đọc Yêu Cung của tác giả Minh Nguyệt Dạ Sắc   EPUB: Box   ||   Mediafire     PRC: Box    
Dị Thế Dược Thần - Ám Ma Sư
Trong tác phẩm Dị Thế Dược Thần, hắn được người đời công nhận là cường giả mạnh nhất đại lục. Là Linh Dược Thánh Sư duy nhất của đại lục Tư Đặc Ân. Kiệt Sâm! Một thiên tài xuất sắc của đại lục Tư Đặc Ân đã gặp phải một việc ngoài ý muốn trong một lần ra luyện dược. Hắn tiến vào thời không loạn lưu, trở về thời đại Linh Dược man hoang ba ngàn năm trước. Thời đại lúc bấy giờ, Linh Dược Sư còn chưa có phát triển mạnh mẽ, so với Linh Dược Sư ở thời đại mà Kiệt Sâm đang sống thì thua kém nhiều lắm. Sau khi trọng sinh trở về thời kỳ cổ đại, Kiệt Sâm lợi dụng lực lượng của bản thân, hắn vươn lên trở thành cường giả mạnh nhất của đại lục, đột phá gông cùm xiềng xích kiếp trước của mình!  *** Trong các truyện tiên hiệp, thường các dược sư sẽ nhận được nhiều đặc ân cũng như được nhiều cường giả bảo vệ. Nhưng nếu bạn bị xuyên không về cái nơi khỉ ho, cò gáy. Nơi con người chưa biết luyện dược là gì, thì bạn còn được coi trọng không? Đó chính là tình huống của nhân vật chính trong truyện Kin sắp review sau: Nhắc đến tên Kiệt Sâm thì không ai trong đại lục Tư Đặc Ân lại không biết. Hắn là một thiên tài của thiên tài, một cường giả mạnh nhất của phiến đại lục này. Trong một lần luyện cao cấp đan dược, dược đỉnh của hắn bị nổ, điều này khiến hắn ngoài ý muốn xuyên vào thời không loạn lạc, quờ quạng thế nào hắn lại chui về thời Man Hoang cổ đại. Ừa thì nơi đây linh khí nồng đậm, thích hợp cho tu luyện và sự phát triển của nhiều loại linh thảo, nhưng chẳng ai thèm quan tâm. Nơi đây linh thạch, khoáng thạch và linh khí nồng đậm, chỉ cần quơ một cái là có ngay một nguyên liệu phụ trợ tu luyện, chức nghiệp luyện dược sư chẳng được coi trọng chút nào. Tuy khó khăn vậy, nhưng hắn sẽ chứng minh chức nghiệp cao quý của mình cho mọi người thấy. Bên cạnh đó hắn còn sáng tạo ra một kì tích, trở thành dược thần đầu tiên của nơi đây. Đánh giá cá nhân của mình thì truyện này là một bộ tiên hiệp do người Tung của viết nhưng lại theo hơi hướng phương tây, nên nhiều lúc editor bị loạn tên. Kiệt Sâm là Jackson, Nguyệt cổ sâm là Almira,… Điều này khiến việc “tu luyện” bộ truyện, nhớ nhân vật chính thêm khó nhằn, nhất là với những bạn thời gian eo hẹp, một ngày chỉ dành 2-3 tiếng để đọc thì không thể tài nào nhớ và liên kết được mạch truyện cả. Đàu truyện đến chương 1399 tác giả viết chắc tay, chặt chẽ, tới các chương sau, tác giả bị đuối nên truyện khá phi lo gic, lúc thế này, lúc thế nọ, rất khó nắm bắt. Truyện đa phần về tu luyện và luyện đan nên những thánh nào thích cảnh H thì vui lòng lướt qua nhé, truyện không dành cho trẻ em trên 18 chỉ thích 18+.   Mời các bạn đón đọc Dị Thế Dược Thần của tác giả Ám Ma Sư.
Luyện Kim Cuồng Triều - Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
Tên Truyện: Luyện Kim Cuồng Triều (full prc, epub) Tác giả: Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh   Nhóm dịch: Dungnhi   Nguồn: vip.vandan   Ebook: http://www.dtv-ebook.com   Giới Thiệu: Bộ Luyện Kim Cuồng Triều  này khá hài, đọc để xả tress rất tốt. "Ta gọi là Diệp Lãng, là một gã rất bình thường trong cái xã hội này, có một gia đình bình thường, trải qua những ngày bình thường, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chắc là sẽ lấy một nữ nhân cũng bình thường, dễ nuôi làm thê tử. Mà trọng yếu hơn, nữ nhân của ta phải dễ dàng thỏa mãn, không cần theo đuổi cái gì cao sang, đương nhiên lâu lâu ta cũng sẽ xa xỉ một lần, cho nàng một cái kinh hỉ. Tiếp theo đó, lại tiếp tục cuộc sống của người bình thường, sinh một đứa nhỏ, lại bồi dưỡng đứa nhỏ thành tài, giống như những người thường khác, mong đứa nhỏ thành rồng thành hổ. Cả đời này, có lẽ có một hai chuyện hơi "khác thường" một chút, nhưng nhìn chung, ta vẫn là một người bình thường, cả đời sống kiếp sống bình thường. Bất quá, ta lại cảm thấy như vậy cũng không sai, có lẽ cũng vì ta là một người bình thường, nhưng lại có một chuyện ngoài ý muốn buông xuống trên người một kẻ bình thường như ta đây, làm cho cái tâm bình thường của ta chịu không nổi. Một ngày nào đó, ta tâm huyết dâng trào, chạy tới hiến máu, kết quả lại bị người kiểm tra tra ra máu của ta có vấn đề, vì vậy đi bệnh viện kiểm chứng lại một chút. Nhìn bản xét nghiệm kia, tâm tình của ta không biết hình dung ra sao, có lẽ vì đầu óc ta căn bản là trống rỗng. Loại bệnh này tên gì ta chẳng nhớ được, dù sao tên khoa học rất dài, là một loại bệnh rất hiếm thấy, toàn thế giới mắc bệnh này không vượt quá ngàn người, tuyệt đối không nên là một người bình thường như ta mắc phải chứ... Người thường như ta, hẳn là nên bị mấy cái bệnh bình thường như cảm mạo phát sốt vân vân... Lão thiên à, ngươi thật sự là rất để mắt ta nha."   Mời các bạn đón đọc Luyện Kim Cuồng Triều  của tác giả Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh.