Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Huyền Huyễn Đại Phản Phái Hệ Thống

Trùng sinh trở thành cao phú soái ở thế giới huyền huyễn! Thiên phú siêu tuyệt! Bối cảnh thâm hậu! Nhưng còn không chờ Tần Đình mừng thầm bao lâu thì lại phát hiện mình đã đắc tội khí vận chi tử trên thế giới này. Có điều hắn cũng không hoảng chút nào, ngươi có khí vận, ta có hệ thống! Đại phản phái hệ thống, cướp đoạt các loại khí vận, thành tựu con đường vô địch của bản thân! Cảnh giới trong truyện: + Hạ giới: Đoán Thể Cảnh, Linh Động Cảnh, Nguyên Đan Cảnh, Thần Luân Cảnh, Thần Thông cảnh, Thần Đài Cảnh, Thần Cung Cảnh, Hư Thần Cảnh, Hóa Thần Cảnh. + Thần giới: Thiên Thần Cảnh - Chân Thần cảnh - Linh Thần Cảnh - Thần Chủ Cảnh - Thần Tôn Cảnh - Thần Quân Cảnh... ---------- Bạn nào thích main bá, đấu trí, nhiều vợ thì nhảy nhé! *** Huyền Huyễn Chi Đại Phản Phái Hệ Thống 】 Trùng sinh trở thành cao phú soái ở thế giới huyền huyễn! Thiên phú siêu tuyệt! Bối cảnh thâm hậu! Nhưng còn không chờ Tần Đình mừng thầm bao lâu thì lại phát hiện mình đã đắc tội khí vận chi tử trên thế giới này. Có điều hắn cũng không hoảng chút nào, ngươi có khí vận, ta có hệ thống! Đại phản phái hệ thống, cướp đoạt các loại khí vận, thành tựu con đường vô địch của bản thân! Cảnh giới trong truyện: + Hạ giới: Đoán Thể Cảnh, Linh Động Cảnh, Nguyên Đan Cảnh, Thần Luân Cảnh, Thần Thông cảnh, Thần Đài Cảnh, Thần Cung Cảnh, Hư Thần Cảnh, Hóa Thần Cảnh. + Thần giới: Thiên Thần Cảnh - Chân Thần cảnh - Linh Thần Cảnh - Thần Chủ Cảnh - Thần Tôn Cảnh - Thần Quân Cảnh - Hoàng Cảnh - Đế Cảnh - Tạo Hóa Cảnh... Chương 1: Huyền huyễn cao phú soái? Trong một đại điện cực kì hùng vĩ, vật dụng bên trong vô cùng xa hoa cho thấy chủ nhân nơi này có thân phận cực kì bất phàm. Trong phòng, một tên thanh niên đứng chắp tay ở trước cửa sổ, hắn mặc hoa bào tử sắc, bên có tơ kim sắc, trên hoa bào mơ hồ có Kim Long du động, lại tựa như sao sáng đầy trời, quý khí bức người. Thanh niên có gương mặt như quan ngọc, phong độ nhẹ nhàng, mắt như sao sáng. Cho dù ai thấy đều phải đều phải thầm khen một tiếng mỹ nam tử Chẳng qua là thanh niên này khẽ nhăn mày, trong con ngươi giống như ngôi sao có vẻ mê mang. “ Ta, xuyên qua rồi sao? " Thanh niên tên là Tần Đình, kiếp trước cũng chỉ là một người bình thường, sở thích duy nhất là xem tiểu thuyết huyền huyễn, thường xuyên nằm mơ mình chuyển kiếp đến thế giới huyền huyễn. Chẳng biết tại sao, lần này tỉnh dậy chuyển kiếp chuyển kiếp đến cái thế giới này. Sau khi mê mang, chính là hưng phấn, ở kiếp trước mình cũng chỉ là một người bình thường, không cha không mẹ, không có vương víu, mà nay chuyển kiếp cổ thân thể này, đây không phải là mơ ước trước kia của hắn sao? Tần Đình nhắm mắt cẩn thận quan sát mảnh vỡ ký ức của thân thể này. Hồi lâu, hắn giương đôi mắt ánh mắt, ánh mắt có mấy phần hưng phấn. Hóa ra, thân thể này cũng tên Tần Đình, nhưng ngoài dự liệu của hắn, đời trước cũng không phải xuất thân bần hàn, thiên phú phế vật, cũng không phải là con thứ của đại tộc giàu có, chịu hết xem thường. Mà là xuất thân cao quý, cả đời xuôi gió xuôi nước. Tần Đình, xuất thân từ cổ tu thế gia Tần gia, bây giờ là đệ tử chân truyền của Huyền Thiên tông – một trong những thánh địa tu luyện tại Đông Hoang. Thiên phú siêu tuyệt, hai năm trước tuổi vừa mới mười sáu đã bước vào Thần Luân Cảnh, chính là nhân vật đứng đầu thế hệ tuổi trẻ của Huyền Thiên tông. Lại là than phụ thần thể, chính là ngàn năm có một Tử Thần Thần Thể, có các loại ảo diệu không đồng nhất. Phụ thân Tần Đế là cự đầu trong Huyền Thiên tông, cảnh giới của hắn quỷ thần khó lường, môn hạ đệ tử đều là thiên kiêu đương thời. Tần Đình âm thầm hưng phấn, đời này mình xuất than cao quý như vậy, chẳng lẽ con đường mình phải đi là vô địch lưu? Đột nhiên, trong đầu "Đinh " một tiếng. “Đinh, Đại Phản Phái hệ thống mở ra.” "Đinh, Đại Phản Phái hệ thống thành công trói chặt với túc chủ." Trong lòng Tần Đình vui mừng, cái gọi là trời đất bao la, hệ thống lớn nhất. Có hệ thống trong tay, sau này không còn lo gì. Chỉ là cái tên của hệ thống này, Đại Phản Phái hệ thống? A, ta là nhân vật phản diện? Dường như nghe được suy nghĩ trong lòng Tần Đình, âm thanh máy móc của hệ thống nói: "Túc chủ ở thế giới này là nhân vật phản diện, nhiệm vụ chủ yếu của túc chủ là đánh bại khí vận chi tử ban đầu, cướp đoạt khí vận, đạt được Giá trị nhân vật phản diện. Thành tựu con đường phản diện vô địch của bản thân. Tần Đình không khỏi cười khổ, hóa ra mình là một nhân vật phản diện, có điều. . . Suy nghĩ một chút còn cảm thấy hưng phấn. Khi nam phách nữ, ngươi càng phản kháng ta lại càng hưng phấn? Thế nào càng nghĩ càng kích động, chẳng lẽ mình lại thích hợp làm nhân vật phản diện? Tần Đình hỏi: "Hệ thống, Giá trị nhân vật phản diện có ích lợi gì?" Hệ thống trả lời: "Giá trị nhân vật phản diện có thể đổi đan dược trân quý, công pháp, linh thực cùng thần binh trong hệ thống. Mỗi khi Giá trị nhân vật phản diện đạt tới 10W còn có thể tiến hành một lần rút thưởng. Hiện giờ hệ thống lần đầu trói chặt với túc chủ nên miễn phí tặng một lần rút thưởng, bây giờ túc chủ muốn sử dụng sao? Tần Đình không chút do dự nói: "Lập tức sử dụng." Vừa dứt lời, trong đầu Tần Đình hiện lên một vòng quay lớn, sau khi nhanh chóng xoay tròn, cây kim chỉ vào một vật phẩm hình đan dược. ‘Đinh, chúc mừng túc chủ rút được đan dược, Ngũ Uẩn Đan.’ Nhìn trên tay hiện lên đan dược, Tần Đình không khỏi hít một hơi khí lạnh. Hắn đương nhiên đã từng nghe qua cái danh tự Ngũ Uẩn Đan này, công hiệu cực mạnh, có danh xưng là đan dược đột phá cảnh giới. Sau khi dùng có thể gia tăng tu vi, lập tức đột phá một cảnh giới. Mặc dù có những loại đan dược khác cũng có công hiệu này, nhưng chỗ đặc biệt của Ngũ Uẩn Đan là hoàn toàn không có di chứng sau khi dùng. Ngũ Uẩn Đan luyện chế vô cùng khó khăn, tài liệu cần thiết cũng cực kỳ trân quý. Dù ở Huyền Thiên tông, loại đan dược này cũng hết sức thưa thớt, coi như là lấy thân phận đệ tử chân truyền củaTần Đình hắn cũng không phải muốn dùng là dùng Đang suy nghĩ, hệ thống lại đinh một tiếng: "Đinh, nhiệm vụ trước mặt: Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Biết rõ tin tức về đối thủ của ngài - Diệp Thu. Hoàn thành nhiệm vụ ban thưởng Giá trị nhân vật phản diện: 5000 điểm. Phân phát nhiệm vụ, ban thưởng Giá trị nhân vật phản diện 5000 điểm, nếu Ngũ Uẩn Đan vừa rồi đổi bằng Giá trị nhân vật phản diện cũng cần 50W điểm, xem ra mình bây giờ vẫn là gánh nặng đường xa a! Diệp Thu? Tần Đình cẩn thận tìm kiếm ký ức của mình. Dần dần, Diệp Thu người nayf hiện lên trong đầu Tần Đình. Diệp Thu thật giống như xuất thân từ một nước nhỏ trong phạm vi thê lực của Huyền Thiên tông. Ba tháng trước một ở cổ tích Trầm Nguyệt Cốc xuất thế Ngũ Thải Trân Lộ, bên phía Huyền Thiên tông chính là Tần Đình dẫn đội đi tranh đoạt. Ở Trầm Nguyệt Cốc gặp đoàn người Diệp Thu, lúc ấy Tần Đình thấy bên cạnh Diệp Thu có một nữ tử thiên phú cao, nổi lên lòng yêu tài, liền hỏi cô gái này có nguyện ý đi theo mình hay không, sung làm thị nữ. Lúc đó cô gái lập tức đáp ứng, nhưng Diệp Thu lại dùng mọi cách ngăn cản, thậm chí còn ra tay với Tần Đình, lúc ấy loại con kiến hôi này Tần Đình dĩ nhiên là coi thường, một tùy tùng của hắn liền đi ra đánh bại. Lúc ấy Diệp Thu gầm thét: - Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây. Mỗi nhục hôm nay, ngày sau nhất định trả lại trăm lần! Bây giờ nghĩ lại, Diệp Thu này rất có thể chính là khí vận chi tử của thế giới này? Suy tư một hồi, Tần Đình vung tay lên. Bên trong đại điện đột nhiên xuất hiện một tên nam tử hắc bào, cúi đầu đứng, thi lễ nói: "Ra mắt công tử." Tần Đình từ trong trí nhớ biết, phụ thân Tần Đế vì hắn huấn luyện một ít tử vệ, đều là cô nhi, dạy dỗ bọn họ tu luyện một loại công pháp cấp tốc, sơ kỳ tiến triển cực nhanh, nhưng là sẽ hao hết tiềm lực của bản thân, trên cơ bản cuộc đời này vô vọng bước vào Thần Cung cảnh. Những tử vệ này chỉ thành tâm ra sức cho một mình Tần Đình, là lực lượng tư nhân của hắn. Một ít việc dơ bẩn mà Tần Đình không làm đều là những tử vệ này đi làm. Mà tên nam tử này chính là thống lĩnh tử vệ, Niếp U, chính là cao thủ Thần Đài Cảnh. Tần Đình ra lệnh: "Truyền lệnh xuống, tra rõ tư liệu của người tên là Diệp Thu. Mời các bạn đón đọc Huyền Huyễn Đại Phản Phái Hệ Thống của tác giả Thiên Sách Giáo Úy.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chỉ Yêu Mình Sesshoumaru - Nguyệt Hoa Như Sương
Thời đại Chiến quốc chiến tranh loạn lạc, yêu ma hoành hành, cần phải có sức mạnh thế nào mới có thể bảo vệ tính mạng, tìm đường trở về?    Trải qua năm tháng đằng đẵng, lòng tốt dần dần biến mất, chỉ còn lại duy nhất cảm giác lạnh lùng. Mà ngươi, không biết từ khi nào đã trở thành tia ấm áp duy nhất trong lòng ta. Thì ra, xuyên không về 500 năm trước chỉ là để gặp ngươi — Sesshoumaru! Mời các bạn đón đọc Chỉ Yêu Mình Sesshoumaru của tác giả Nguyệt Hoa Như Sương.
Nhất Thế Chi Tôn - Mực Thích Lặn Nước
Ta cả đời này, không hỏi trước kia, không cầu kiếp sau, chỉ oanh oanh liệt liệt, khoái ý ân cừu, chỉ bại các tộc anh kiệt, ngạo tiếu lục đạo Thần Ma! Nhất Thế Chi Tôn một tác phẩm mới của Mực Thích Lặn Nước, vẫn duy trì được văn phong tốt và đang đứng top ở qidian *** Đôi lời với độc giả: Ta tuy là người dịch, nhưng quãng thời gian đầu tiên đọc cuốn này cũng phải thừa nhận tác giả viết hơi thiếu điểm nhấn, câu chữ thiếu gọn gàng, súc tích, miêu tả đánh đấm chưa thực sự sắc nét,.v..v... khiến cho ta có đôi lúc thấy nản! Nhưng càng về sau ta thấy tác giả viết càng tốt lên. Truyện khá gần gũi, không có kiểu một phát lên giời, các nhân vật từ chính đến phụ đều có cá tính và sắc thái riêng. Từ trạng thái buồn rầu muốn mang con bỏ chợ khi thấy người đọc lèo tèo, lượng người đọc ngày một giảm sút sau một hai chương đầu mọi người nhao vào đọc thử. Thật tiếc vì ta ko thể sửa lại những chương tác giả đã viết, nhưng có thể khẳng định, càng về sau truyện càng hay hơn! Các tình tiết có thể không quá đột biến nhưng ta thấy bố cục khá hợp lý, kiểu mưa dầm thấm lâu, và thấy dần có thiện cảm với những tình tiết mang cái vẻ đời thường ấy. Ta hy vọng tác giả viết trọn bộ, tập trung tinh lực và truyện sẽ ngày một hay hơn nữa, ta sẽ gắng duy trì tốc độ ra chương từ 1 - 2 ngày 1 chương ( và sẽ tăng lên nếu có nhiều độc giả thực sự yêu thích và theo dõi bộ truyện), cũng hy vọng có thêm nhiều độc giả kiên trì vượt qua những vụn sạn ban đầu để được thưởng thức những bát cơm ngon hơn còn ở phía sau. Vạn sự khởi đầu nan, sự đời không phải vẫn như vậy hay sao?! *** “Chào chị.” Tiểu Mạnh lễ phép bắt tay Giang Chỉ Vi, rồi thả ra ngay. Còn tưởng là một ông anh to cao thô thiển, cơ bắp cuồn cuộn chớ...... cứ theo cái phong cách thả chó rượt mình chạy của Dương Tiễn thì đây không phải không có khả năng! Giang Chỉ Vi thu tay, chào Dương Tiễn rồi cười: “Cậu còn đang mệt, chúng ta học về súng trước đi, sau này sẽ dạy cậu về võ công luyện pháp.” “Luyện pháp?” Tiểu Mạnh bắt lấy hai chữ cuối cùng, khó hiểu. “Đúng, luyện pháp khác với cách thức thực chiến. Chờ cậu luyện pháp nhập môn, mới dạy đấu pháp cho cậu được.” Giang Chỉ Vi vẫn giữ nụ cười, “Nói theo cách thông tục là chỉ luyện không đánh, sẽ chỉ có lực mà không biết dùng, chỉ đánh không luyện, ngoại thương gân cốt nội thương thần.” Woa, rất chuyên nghiệp nha...... Tiểu Mạnh bị rung động, nói không nên lời. Giang Chỉ Vi dẫn Mạnh Kỳ đi tới khu luyện bắn, mỉm cười hỏi: “Cậu có ấn tượng thế nào, hoặc có suy nghĩ thế nào về chuyện bắn súng?” Ấn tượng? Trong đầu Tiểu Mạnh lập tức nhảy ra một hình ảnh. Hắn mặc măng tô đen, quàng khăn trắng, miệng ngậm điếu thuốc, tay xách súng, xung quanh bồ câu trắng bay múa, tiêu sái đi tới, cứ đưa tay lên chính là một mạng, như một độc hành hiệp thời hiện đại, một chữ “Khốc”, hai chữ “Phong cách”, ba chữ “Tiểu Mã ca”, bốn chữ “Soái tới cực điểm”! Hắn tự cười khen mình, chững chạc đàng hoàng trả lời: “Ấn tượng hả? À, lực đẩy, ba điểm nằm trên cùng một đường thẳng......” Giang Chỉ Vi gật đầu, từ trong bao đựng súng rút ra một khẩu súng lục: “Loại này lực bắn bình thường, nhưng được cái lực phản chấn nhỏ, thích hợp cho người mới học. Cầm đi, tôi giảng giải từng bộ phận của nó trước. Chỉ có hiểu nó, tôn trọng nó, mới có thể thật sự nắm giữ nó.” Cô trở nên nghiêm túc, trong mắt trang nghiêm, đẹp trong chuyên chú. Tiểu Mạnh thu mắt về, nhận khẩu súng, hai cánh tay trầm hẳn xuống, cảm nhận được sức nặng của nó. “Mũi súng không thể nhắm vào người!” Giang Chỉ Vi nghiêng người, khẽ quát. “A.” Tiểu Mạnh vội hướng xéo mũi súng xuống đất. Hai người tiến vào trạng thái dạy học. Giang Chỉ Vi tháo rời khẩu súng, chỉ dẫn công dụng từng món, cách cầm súng, tư thế ngắm bắn vô cùng chi tiết, lặp lại mấy lần, buộc Mạnh Kỳ nhớ kỹ. “Tốt. Giờ chúng ta luyện kỹ năng.” Giang Chỉ Vi mím môi cười cười, không còn vẻ nghiêm túc, chuyển sang vẻ đầy sức sống của tuổi trẻ, “Bắn thử đi.” Tiểu Mạnh nóng lòng muốn thử, cẩn thận kéo chốt, lên đạn, ngắm chuẩn vào bia hình người, hít một hơi thật sâu, bày ra tư thế tiêu chuẩn nhất, đến khi hoàn thành nguyên tắc “Ba điểm nằm trên một đường”, mới ấn cò súng. “Đoàng!” ... Mời các bạn đón đọc Nhất Thế Chi Tôn của tác giả Mực Thích Lặn Nước.
Thánh Gióng
Một pj series cá nhân của mình,bối cảnh truyện vào thời Hùng Vương thứ VI,lấy cảm hứng từ truyền thuyết Thánh Gióng và một số nhân vật thần thoại khác của Việt Nam *Truyện hoàn toàn là hư cấu theo trí tưởng tượng của tác giả,chỉ lấy chất liệu từ các thần thoại,không hề có giá trị nghiên cứu *Truyện hoàn toàn k đề cập cụ thể cá nhân hay tổ chức nào,nếu có chỉ là sự trùng hợp Lưu ý:Hán tự ở bìa là chữ Nôm,k phải chữ Tàu. Truyện được lấy cảm hứng từ các truyền thuyết, huyền thoại, truyền miệng dân gian của Việt Nam, kết hợp cùng một số khác từ các quốc gia lân cận. Truyện hoàn toàn hư cấu theo trí tưởng tượng của tác giả, không có giá trị tham khảo. Truyện có yếu tố không phù hợp với người dưới 18 tuổi, hãy có trách nhiệm khi đọc. Để cho ra đời những chương truyện đầu tiên này Phong đã trải qua rất nhiều khó khăn trong quá trình sáng tác. Theo đuổi sản phẩm chất lượng chưa bao giờ là dễ dàng, nhất lại là những tác phẩm có yếu tố lịch sử. Hy vọng "Thánh Gióng" sẽ tiếp thêm động lực và nguồn cảm hứng cho các bạn trẻ dám dấn thân và đi đến cuối con đường mình lựa chọn. Mời các bạn đón đọc Thánh Gióng của tác giả Thuy Phong.
Tướng Dạ
Tác giả Miêu Nị chính là một thương hiệu, tác phẩm của Miêu Nị chắc chắn là không cần phải giới thiệu nhiều. Điều đó đã được khẳng định qua các truyện Khánh Dư Niên, Gian Khách, ai chưa đọc nên tìm đọc, bỏ qua đáng tiếc a! Từ lâu, lâu lắm rồi, khi còn rất nhiều vùng đất mà chưa ai biết đến… tại một trong những vùng đất mà chưa ai biết đến đó, có rất nhiều người chưa ai từng gặp họ… *** Truyện của Miêu Nị có chất thơ riêng rất khó tả, mộng mị như sương như gió, nhẹ nhành nhưng gây lay động đến mọi tầng lớp cảm xúc của người đọc. Từ các tác phẩm như Gian Khách, Tượng Dạ và sau đó là Trạch Thiên Ký đều gây được tiếng vang lớn, trở thành những siêu phẩm, được chuyển thể thành phim cũng rất ăn khách. Đọc Tướng Dạ phải kiên nhẫn, vừa đọc vừa nghiền ngẫm mới thấy được cái hay của truyện. Thế gian tương truyền: “Vĩnh dạ lai lâm, nhân gian hạo kiếp” (Vĩnh dạ ập tới, nhân gian đại nạn). Thiếu niên tiểu tốt Ninh Khuyết vì muốn giải án oan cho gia đình, đem tiểu thị nữ Tang Tang đến Đô Thành. Trải qua nỗ lực không ngừng, Ninh Khuyết thi vào học phủ cao nhất thư viện, trở thành đệ tử thân truyền của phu tử, gánh vác trên vai nhiệm vụ phò tá quốc gia, bảo hộ bách tính, cũng sửa lại án xử sai cho thân nhân của mình. Ninh Khuyết thân mang bệnh lạ, cùng Tang Tang đi tìm thầy trị bệnh, lại phát hiện Tang Tang chính là vật dẫn của Vĩnh Dạ, trở thành mục tiêu đuổi giết của người trong thiên hạ. Vì bảo hộ Tang Tang, hai người lưu lạc thiên nhai, phát hiện ra kẻ đứng sau vận mệnh tàn khốc của Tang Tang đúng là Hạo Thiên. Tang Tang bị Hạo Thiên khống chế, phát động Vĩnh Dạ hạo kiếp. Hạo Thiên được người người sùng bái, hóa ra lại là kẻ đứng sau màn hạ độc thủ Vĩnh Dạ. Hạo Thiên gây ra đại chiến thiên hạ, Ninh Khuyết cùng mọi người anh dũng chiến đấu. Tác phẩm có nội dung sáng tạo và cả những thông điệp được tác giả gửi gắm, không chỉ là một câu chuyện tình yêu thuần khuyết mà cả nhân sinh quan về cái thiện và cái ác. Một bài viết khó nói lên hết cả, các bạn đọc xem thêm: tư tưởng chủ đạo trong Tướng Dạ Trải dài suốt hơn một nghìn chương truyện, tác giả vô cùng khéo léo phô bày một bức tranh văn hóa Hoa Hạ hoành tráng mà tinh tế. Việc vận dụng sáng tạo những điển tích quen thuộc tạo chiều sâu cho câu chuyện, không hẳn là trích dẫn, tác giả biến tấu vừa đủ để người đọc nhận ra mà vẫn cảm thấy thú vị khi thấy sự khác biệt. Ví như khi Đại sư huynh và Nhị sư huynh dùng lời Khổng Tử để phá Phật hiệu của đệ tử Phật Tông, ví như câu chuyện của vị thái thú mê rượu đời Đường… Nhân vật trong truyện: Ninh Khuyết. Thiếu niên tiểu tốt Ninh Khuyết vì muốn giải oan cho người thân mà đi đến đô thành, tiến vào thư viên, cuối cùng gánh vác trọng trách cứu vớt thế gian. Quá trình trưởng thành trải qua hiểm nguy cũng có nhiệt huyết hào hùng. Tính cách: Ninh Khuyết làm người tiêu sái, trọng tình trọng nghĩa, ân tất khắc ghi, thù tất báo, trưởng thành trong chiến hỏa, còn có tinh thần phản kháng mãnh liệt. Nhưng đôi lúc vấn có nét lém lỉnh, tinh ranh. Hăn giết người rất nhiều, nhưng vẫn rất khó để đánh giá  là máu lạnh, tàn nhẫn.đây có lẽ là. Ninh Khuyết dù tàn nhẫn vì chính sinh tồn của bản thân mình, không liên quan địa vị hay tín ngưỡng, mà giống như thứ tính cách bẩm sinh. Hắn cũng không quan tâm ý kiến số đông, hắn tự có đạo lý của mình, dù thế nhân căn cứ theo lập luận, góc nhìn thế nào đi nữa, hẵn vẫn là hắn. Nữ chính: Tang Tang. Là con gái Minh vương, kẻ đem lại tận thế và đuổi giết. Mặc kệ thế gian định tội. Ninh Khuyết cho rằng 20 năm sống trên đời nàng chẳng phạm lỗi gì, nàng là vợ hắn cho nên hắn vung đạo giết người không ngần ngại, đối đầu cả thế giới để bảo vệ nàng. “Cho dù nàng ngược ta trăm ngàn lần, ta vẫn cứ yêu nàng như thuở ban sơ”. Tuyến nhân vật phụ trong Tướng Dạ cũng rất có hồn, được tác giả chăm chút kĩ lượng về nội dung, tính cách, phải nói là vô cùng đặc sắc. Từ những người lớn tuổi quen mưu tính sâu xa, lòng mang thiên hạ đến những người trẻ tuổi khinh cuồng, nhiệt huyết với tương lai. Đúng và sai nhiều khi chỉ là một khái niệm tương đối, nếu ta đổi vị trí sẽ có những cảm nhận khác nhau. Thế giới phức tạp vì mọi người nghĩ quá nhiều, nếu không nghĩ nhiều thì thế giới sẽ trở nên đơn giản gian hơn. Nhưng ai có thể khiến mình không nghĩ nhiều đâu? Nếu truyện của Nhĩ Căn thiên về tu luyện, ngộ đạo, thì truyện của Miêu Nị thiên về nhân tính, từ đầu đến cuối, chả ai đúng, cũng chả ai sai, chỉ đơn giản là chí hướng của mỗi con người là khác nhau, nên làm những việc khác nhau.  Xem thêm: Tác giả Nhĩ Căn Truyện của Nhĩ Căn thì phải đọc đi đọc lại một đoạn nhiều lần thì mới hiểu, cũng có thể không hiểu gì cả. Còn của Miêu Nị thì dù đọc đi đọc lại một đoạn nói chuyện thì vẫn rất khó hiểu, phải đọc tiếp, đọc hết, thì mới hiểu được trước đó những nhân vật ấy bàn luận về cái gì. Miêu Nị có khả năng miêu tả tâm lý nhân vật rất đặc sắc, ấn tượng như Tang Tang. Tâm lý của cô thiếu nữ được nhào nặn cực kỳ tinh tế. Khi nàng vui, khi nàng buồn, khi nàng biết yêu, khi nàng giận dỗi, khi nàng ốm, khi nàng cận kề cái chết, khi nàng sánh vai cùng người yêu, khi nàng thân cận với kẻ khác, … mỗi một trạng thái đều được tác giả dụng tâm thể hiện, khiến nàng rất gần gũi, rất dễ khiến người đọc đồng cảm. Điểm trừ là có nhiều khi tác giả lan man quá sức, gây sự khó chịu cho những bạn đọc không kiên nhẫn. Nhiều đạo hữu có thói quen đọc lướt, nên càng về sau càng không hiểu gì cả. Nhất là miêu Nị lại có thói quen là nói chuyện câu nào chữ nào, cũng như mang một ý nghĩa, hàm ý gì đấy, thật sự thì mới đọc sẽ thấy hay nhưng nếu quá nhiều sẽ gây loãng, choáng váng đầu óc. Và cuối cùng là việc mượn hình ảnh tôn giáo, dù là giả tưởng biến tấu, đôi khi tạo cảm giác cực đoan cho tác phẩm. Biết là ý đồ của tác giả để ẩn dụ tạo nên bức tranh đối lập nhằm phục vụ tư tưởng chủ đạo của truyện, nhưng cảm giác đôi khi anh có cái nhìn hơi khắt khe, tiêu cực thái quá với tôn giáo, ai mà không thông cảm được có lẽ sẽ thấy phản cảm. Phong Vân! *** [Review] Tương Dạ – Miêu Nị (phần đầu): Gần đây mình có đọc một truyện, tên là Tương Dạ (có nơi ghi là Tướng Dạ), của Miêu Nị. Thể hoại tiên hiệp, kiếm hiệp xen lẫn xíu xíu tình cảm. Nói đến cơ duyên đọc truyện thực ra cũng chả có chi. Hôm nọ coi FMV trên Youtube, tình cờ thấy cái ảnh trailer đẹp đẹp nên coi. Thế là mấy ngày liền coi miết không chán. Trailer chẳng có câu thoại nào cả, từ đầu chí cuối chỉ có âm nhạc và nhân vật. Đơn giản, gọn nhưng hấp dẫn. Tò mò search, lòi ra truyện, thế là đọc, cũng bấm follow fanpage fb, vậy là chính thức nhảy hố. Hiện tại truyện chưa ra hết, tui cũng chưa đọc xong quyển 1, nhưng thích quá nên viết bừa vài dòng. Truyện này ăn điểm đầu tiên với tui ở cách tác giả xây dựng hình tượng nhân vật. Nam chính ngông, không thuộc thể loại anh hùng hào hiệp trượng nghĩa, kiểu như anh hùng xạ điêu hay thần điêu đại hiệp. Đồng chí này có thù tất báo, có ơn tất trả, cố sống cố chết bước vào con đường tu hành chỉ để trả thù nhà, vì kẻ thù quá mạnh, võ thường đánh không lại nên phải đi theo nghiệp tu hành. Ngoan cường, tàn độc, thông minh, giảo hoạt, không quan tâm đến đạo lý của thế gian, chỉ quan tâm đến đạo lý của hắn, làm theo những việc mình cho là đúng. Còn nhỏ tuổi mà đã quen tay giết người, chặt không biết bao nhiêu cái đầu của Mã tặc và người Man. Nghe tên đốn củi bên núi Mân Sơn là các đồng chí thường dân đều sợ chết khiếp. Có vẻ bá đạo, nhưng không phải thuộc thành phần không biết điều, làm việc gì cũng tính toán đâu vào đấy. Thanh niên này thậm chí lên 1 cái list những kẻ cần phải giết để báo thù, tính toán cách thức, thời gian địa điểm để thực hiện. Việc tu hành ban đầu tưởng không thể với tới, nhưng vì quá lì, quá liều nên cuối cùng ăn may đả thông được 10/17 lỗ tuyết sơn khí hải, chính thức bước vào con đường tu luyện. Được cái đối tốt với nữ chính, rất rất tốt. Nữ chính sai, lại càng sai, quá sai so với mặt bằng truyện cổ đại. Vừa gầy, vừa đen, vừa nhỏ con, nói chung không đẹp, nói trắng ra là xấu. Đôi mắt sáng, nhanh nhẹn tháo vát, quan trọng là không bánh bèo, không bánh bèo, không bánh bèo (điều quan trọng phải nói 3 lần). Là thị nữ nhỏ của nam chính, thuộc thể loại nội trợ, chăm lo nhà cửa, lười suy nghĩ, lười nói, nhưng một khi nói là khiến nam chính á khẩu. Càng đọc càng thấy dễ thương, coi trailer thích bạn đóng vai này dễ sợ. Nghe đồn vai vế nữ chính rất lớn, về sau có biến, sẽ được lột xác ngầu hơn, đẹp hơn, ngược nam chính tơi bời, có điều tui chưa đọc tới. Truyện này tới 1000 chương, tui mới đọc tới chương 125. Điểm thứ hai tui thích ở truyện là mối nhân duyên của nam nữ chính. Dùng từ thanh mai trúc mã để miêu tả là không đúng, bởi tuổi thơ của cả hai quá cơ cực, phải nói là nương tựa vào nhau mà sống. Nữ chính thuở sơ sinh được nam chính 4 tuổi nhặt ra từ đống xác chết. Nam chính 8 tuổi cõng nữ chính lên 4 trốn khỏi lão thợ săn độc ác. Nam chính lên 10 dắt nữ chính 6 tuổi nấp trong hang tránh thú dữ. Đến khi nam chính sung quân năm 12 tuổi, nữ chính chính thức trở thành cô hầu nhỏ. Từ lúc sơ sinh đến năm 6 tuổi, nam chính săn sóc, bảo vệ với nữ chính không khác gì cha mẹ ruột thịt, rất rất tốt. Vì cơ thể nữ chính âm hàn, không toát mồ hôi, khí độc không ra ngoài được nên bình thường để cô nàng làm việc nặng cho người nóng lên, chống chọi bệnh tât. Tối đến sẽ ủ ấm lòng bàn chân trắng nhỏ lạnh như băng kia để cô bé ấm giấc. Nam chính khi vui chỉ hận không thể đem chuyện kể với cô hầu nhỏ ngay tức khắc, khi buồn bực mỏi mệt cũng chỉ khi ở bên cô thì mới thả lỏng, chẳng giấu diếm gì. Tình cảm ấy rất mực dung dị, giống như từng giọt nước, nhỏ giọt nhỏ giọt chầm chậm ngày qua ngày, ấm áp như một gia đình nhỏ vậy. Nam chính đi đâu, giết ai, cũng luôn có nơi để trở về, biết có tô mì trứng của cô hầu nhỏ còn đang chờ. Cho nên dù tác giả chả tô vẽ màu mè cho mối tình này, người đọc vẫn cảm thấy nhẹ nhàng, ấm lòng. Tất nhiên là nếu cứ tàng tàng vậy thì cô hầu nhỏ chỉ mãi là cô hầu nhỏ thoai, nên sau này nhất định phải có biến, để đẩy nữ chính vừa xấu vừa không có chi thú vị trở thành đặc biệt đáng nhớ chớ! Còn một điểm nữa mà tui thích ở truyện này là chất liệu dân gian, vẻ đẹp mộc mạc của cảnh sinh hoạt, dưới ngòi bút của tác giả trở nên cực chân thực sống động. Không phải kiểu cố gắng vẽ hoa vẽ lá, cường điệu hóa cho nó thành hình như các truyện tiên hiệp, cổ đại khác tui từng đọc (Tru tiên, Hoa thiên cốt, Tam sinh, Trọng tử, v.v…) mà đơn giản nhân vật vốn dĩ là vậy. Ví dụ như ngày hè nóng bức thì cửa sổ mở, người người nằm phè ra nhâm nhi hoa qua ướp lạnh, cảnh vợ chồng hàng xóm cãi nhau như cơm bữa, tô mỳ trứng, canh gà của nữ chính hằng ngày đợi nam chính về ăn, hay cách mà tác giả dùng những điển cố điển tích, dùng những mẫu chuyển nhỏ xen kẽ để ngẫm nghĩ về chuyện thế gian… Khi đọc truyện này, tui thấy vừa kịch tính khi theo dõi theo bước đường trưởng thành của 2 nhân vật chính, vừa khoan thai thoải mái khi đọc những đoạn tàng tàng miêu tả cảnh sinh hoạt. Tất nhiên truyện này cũng có điểm trừ. Tác giả tả phong cảnh rất hữu tình, thuật lại cảnh tượng chém giết cũng rất sinh động, có điều vài đoạn dài dòng quá mức cần thiết. Ví dụ như đoạn cảnh nam chính với Triều Tiểu Thụ đánh nhau với bọn đối đầu Ngư Long bang, thế quái nào chém chém giết giết kéo dài tới hơn 5 chương, tui đọc mà đến oải. Chung quy là vậy. Vì chưa đọc hết nên tui chưa thể có cái nhìn tổng quan tất thảy, chỉ là nhân tiện chém gió chút thôi. Hihi. Tui hiện tại đang rầu lòng vì sau khi đọc gần 1/10 mới phát hiện truyện phần sau dịch chưa xong, mà đọc convert thì chết mất. Mặt khác, tui cũng hóng phim, thấy tạo hình nhân vật đẹp, giống như từ truyện bước ra, ngoại cảnh đẹp bá cháy, phục trang ổn (P.s: thấy tạo hình nam chính hơi giông giống Lý Tiêu Dao của Tiên 1 là tui thích rồi). Hi vọng phim phát sóng đừng khiến tui thất vọng, vì thực tế tui đã cày nát cái trailer trong lúc đọc truyện roài. Mời các bạn đón đọc Tướng Dạ của tác giả Miêu Nị.