Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mẹ Kế Của Lọ Lem (Oa Qua Oa)

Khác với những tác phẩm tung hô nữ chính như Hôn Trộm 55 Lần, tựa truyện online hay của tác giả Oa Qua Oa lại nói về khía cạnh khác, thú vị hơn, ít được người đọc để tâm nhưng lại mang một câu chuyện nổi bật không kém.

Truyện Mẹ Kế Của Lọ Lem nói về Vu Kiều còn trẻ tuổi đã là quả phụ, cho dù quả phụ cũng được nhưng vì lẽ gì cô lại phải có thêm một đứa con ghe bằng tuổi mình chứ.

Tất cả mọi người đều nói cô lòng dạ độc ác, ngược đãi con ghẻ, thậm chí còn cướp đoạt cả người trong lòng của con ghẻ!

Vu Kiều thật sự không thể minh oan cho mình, đành ngậm miệng im lặng!

Bạch mã hoàng tử gì đó mau biến đi. phải đi tìm cô bé lọ lem đoan tranh mới xứng đôi chứ tới tìm cô làm cái gì? Cùng theo dõi truyện ngôn tình sủng để tìm hiểu.*** Tìm mua: Mẹ Kế Của Lọ Lem TiKi Lazada Shopee

Vu Kiều đang tham gia tang lễ, tang lễ Quý Huy - chồng của cô, rất nhiều người đến hiện trường, nhưng đoán chừng không có mấy ai khổ sở vì quan tâm đến ông, trên cơ bản đều vì tài sản Quý Huy mà đến, tất cả mọi người rối rít nghị luận về di chúc, bởi vì sau khi kết thúc tang lễ Quý Huy sẽ công bố di chúc, bên cạnh luật sư của ông không ít người vây quanh, rất nhiều người đều hỏi thăm chi tiết trong di chúc.

Vu Kiều cảm thấy những người này thật kỳ diệu, khi Quý Huy còn sống thì không đến, ngay cả con gái Quý Huy cũng không để ý tới ông, sau khi chết trái lại đều tụ tập đủ, cũng không biết những người này đang suy nghĩ gì, đổi lại là bạn, bạn sẽ phân chia tài sản cho những người không tốt với mình chứ?

Quý Huy là não già, không phải là não tàn!

Hơn nữa người nào không biết Quý Huy căn bản không có nhiều tiền, ông không tự ý kinh doanh, công ty cha giao cho ông liên tục lỗ mấy năm, nợ ngân hàng còn chưa trả, nếu không phải sau này kết hôn với con gái nhà giàu mới nổi là cô, thì sớm đã tuyên bố phá sản.

Hiện tại những người này muốn đến phân chia tài sản? Ha ha, làm gì có chia tiền của Quý Huy, là chia tiền của Vu Kiều cô!

Trước tránh Quý Huy như rắn rết, hiện tại muốn chạy qua chia một chén súp, thật sự da đủ dày, bên trong di chúc viết cái gì cô rõ ràng tường tận, những người này chính là đi không công một chuyến, cô chỉ hy vọng chuyện không cần làm ầm lên, hôm nay là tang lễ, cô không muốn huyên náo, quá khó nhìn.

Con gái Quý Huy là Quý Tử Nhàn mặc váy liền áo màu đen đứng một bên, tóc dài xõa vai, không trang điểm, trên mặt còn vương nước mắt, vẻ mặt đau lòng gần chết, bộ dáng quả thực bất cứ lúc nào cũng sẽ té xỉu, con bé lớn lên thanh thuần lại xinh đẹp, bộ dáng sạch sẽ, đáng thương như vậy, phái nam ở đây nhìn mà đau lòng muốn chết.

Nói đến cảnh ngộ Quý Tử Nhàn, người ở bên ngoài nghĩ thật đáng thương, mọi người nói đến đều thổn thức không thôi.

Quý gia dòng dõi thư hương, tổ tiên hành y, nghe nói còn làm tận Ngự y, mặc dù hiện tại không cách nào kiểm chứng, nhưng Quý gia từng hành y là có chứng cứ, đặc biệt là cha của Quý Huy: Quý Vân Hải có bàn tay trung y, thời điểm ông khỏe mạnh Quý gia rất thịnh vượng, ông y thuật cao siêu, thái độ làm người cũng linh hoạt, tạo dựng công ty y dược - - Y Nghiệp Vân Hải, phát huy trung y đồng thời cũng học hỏi nhiều hơn sở trường Tây y, công ty làm được sinh động, còn thuận lợi đưa ra thị trường.

Nhưng khi Quý Vân Hải qua đời giao công ty cho Quý Huy tình huống gia đình nhà họ Quý ngược lại đi xuống, Quý Huy căn bản không hiểu kinh doanh, còn bị người ta lừa, công ty rất tốt gần như phá sản, thiên kim tiểu thư Quý Tử Nhàn này liền bắt đầu chịu khổ, không còn cuộc sống an nhàn sung sướng, mỗi ngày đều đối phó với chủ nợ đến nhà đòi nợ.

Mẹ con bé là Mạnh Vân không chịu nổi cuộc sống như vậy, đã ly hôn với Quý Huy, bởi vì Mạnh Vân sắp chuẩn bị tái hôn, cho nên Quý Tử Nhàn liền ở cùng cha Quý Huy, gia đình đơn thân, nhưng con bé luôn vươn lên, thành tích học tập tốt, không chỉ thi đậu đại học danh tiếng, còn tự mình cố gắng cầm học bổng ra nước ngoài, lớn lên lại xinh đẹp, tất cả mọi người đều thích.

Nhưng là thiên tướng đại họa, lúc học đại học thì cha Quý Huy tái hôn!

Nếu như tái hôn bình thường thì cho qua, nhưng tuổi mẹ kế chỉ lớn hơn con bé một tuổi! Hơn nữa còn có vẻ mặt hồ ly tinh, là cô gái vô cùng diễm lệ tục tằng! Lúc ấy không ít người nói xấu, đều nói Quý Huy lớn tuổi hồ đồ, tìm người nào không tốt, tìm một người không an phận như vậy, vừa nhìn đã biết không phải cô gái tốt! Ôi đàn ông lớn tuổi đều vậy, đầu óc hồ đồ, không chịu được quyến rũ, thấy loại đàn bà vô liêm sỉ này đều không nhịn được.

Sau đó không biết Quý Huy có vận may gì, làm ăn bắt đầu có khởi sắc, đáng tiếc thân thể không tốt, không bao lâu thì bệnh nguy kịch, tái hôn chưa quá hai năm thì đi đời nhà ma.

Tất cả mọi người nghị luận, Tử Nhàn đáng thương, có một người cha như vậy, xem chừng gia sản Quý gia đều rơi vào trong nay người đàn bà Vu Kiều, bọn họ nói, không chừng chính là người đàn bà kia giở thủ đoạn, không biết dùng biện pháp gì hại chết Quý Huy, chính vì gia sản nhà họ, nếu không vì sao một mỹ nhân lại bằng lòng chăm sóc một ông già!

Nên để cảnh sát điều tra thêm mới tốt!

Mọi người nghị luận như vậy cũng không tránh Vu Kiều, toàn bộ hiện trường tang lễ đều ong ong ong, cực kỳ ồn ào, tiếng nghị luận Vu Kiều nghe được rõ ràng rành mạch.

"Coi đi, lúc đầu khuyên Quý Huy không cưới con ả kia, tôi vừa nhìn cô ta đã biết không phải người tốt, bây giờ hay rồi, kết hôn được hai năm thì đi đời."

"Ông ta kết hôn hồ đồ coi như xong, tôi chỉ sợ ông ta đều đưa tiền cho con ả đó, mọi người nhìn bộ dáng con ả kia xem, một chút cũng không đau lòng, tôi đoán di chúc kia nhất định có vấn đề, mọi người còn đến chỗ Trương luật sư, tôi sớm nghe nói, con ả đó léng phéng với Trương luật sư! Trương luật sư còn thường xuyên xuất hiện ở Quý gia, tôi thấy Tử Nhàn nguy hiểm, con bé còn nhỏ cái gì cũng không hiểu sao đấu được con ả đó!”

"Mọi người biết không, kỳ thật con ả đó sớm bao dưỡng tiểu bạch kiểm ở bên ngoài, ai ai cũng biết, biết quán tập thể hình ở đường Tam Bình không, ở đấy có một huấn luyện viên tập thể hình, mỗi ngày con ả đó đều ra một lần!"

"Thật hay giả, Quý Huy biết không?"

"Ông ta nào biết đâu, không phải mọi người không biết lúc trước nhiều người phản đối ông ta kết hôn với con ả như vậy, khiến ổng bị cô lập hoàn toàn, ai còn để ý đến chứ."

"Chao ôi... Kỳ thật Tử Nhàn đáng thương nhất, sao lại có một người cha như vậy chứ, thiệt là, cô gái tốt nhất, đứa trẻ tốt nhất, nếu là không có con ả đó, nhất định có thể tìm một nhà khá giả, nhưng bây giờ nhà trai chắc cũng phải nghĩ kĩ, ai muốn một mẹ vợ như vậy."

"Nói nhăng gì đấy, cái gì mà mẹ vợ, mẹ ruột Tử Nhàn còn ở đây, Mạnh Vân còn tốt lắm, tôi nghe nói gần đây bà sẽ cùng chồng trở về nước, nào có chỗ giành cho con Vu Kiều đó! Cô ta đâu xứng làm mẹ vợ!"

"Đúng vậy, thật ra bây giờ cũng không phản đối, còn nhớ tiểu tử nhà họ Ân không, tôi nghe nói hôm nay cậu ta sẽ tới, hai ngày trước mới vừa về nước."

"A, là Ân Á Minh hả, vậy cũng là đối tượng tốt, có điều cửa nhà cậu ta cao lắm, nếu Quý Huy còn chưa chắc đã thành, hiện tại..."

"Có gì mà không được, Quý gia có ân với ông cụ nhà cậu ta đấy, với cả gia phong bên đấy tốt, chắc cũng không phải người dựa vào thế lực."

"Ai, vậy thì tốt nhất, Tử Nhàn nên tìm đối tượng tốt như cậu ta."...

Hiện trường, mọi người nghị luận không ngừng, vừa lúc đó linh đường có vài người đến, trong đó có một người đàn ông trẻ tuổi làm hai mắt mọi người tỏa sáng, ngay cả Vu Kiều cũng híp mắt nhìn vài lần, cô không biết Quý gia còn có thân thích như thế này, lớn lên thật sự là đẹp mắt.

Cô còn kì lạ khi thấy Quý Tử Nhàn vừa rồi còn cúi đầu nước mắt như mưa đột nhiên vọt tới cửa, đầu nhào vào trong lòng người đàn ông kia, sau đó lớn tiếng khóc, mọi người chung quanh rối rít rơi lệ. Con gái Quý gia này đúng là chịu nhiều khổ cực!

Vu Kiều trợn mắt há hốc mồm, nếu cô không phải là người trong cuộc, thật đúng là cho rằng Quý Tử Nhàn đã nhận biết bao ủy khuất.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mẹ Kế Của Lọ Lem PDF của tác giả Oa Qua Oa nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Ma Đạo Tổ Sư (Mặc Hương Đồng Xú)
Kiếp trước, Nguỵ Vô Tiện bị vạn người phỉ báng, thanh danh tan nát. Bị sư đệ - kẻ thân cận nhất dẫn người đến tận hang ổ kết liễu. Tung hoành một đời, lại chết không toàn thây. Từng là một ma đạo tổ sư nhấc lên tinh phong huyết vũ, chết đi rồi sống lại, lại biến thành một tên... Não tàn. Tìm mua: Ma Đạo Tổ Sư TiKi Lazada Shopee Lại còn là một tên não tàn đoạn tụ người người hô đánh! Ta thấy chư quân bệnh dữ lắm, liệu chư quân có thấy giống như ta. Hắn quyết định làm một tên não tàn chuyên nghiệp. Nhưng tu quỷ đạo chứ không tu tiên, mặc ngươi thiên quân vạn mã, ác bá thập phương, kỳ hiệp Cửu Châu, Cao Lĩnh chi hoa. Một khi đã hóa thành nắm cát vàng, tất cả đều thu về dưới trướng, làm việc cho ta, mặc ta sai sử! Kin: Khi ta biết bộ này thì nhân vật hoạt hình 3d chính thức của các nhân vật đã ra mắt, cùng ngắm cho quen để hóng phim kaka. Lần đầu ta ghim post lắm hình v đó..Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ma Đạo Tổ Sư PDF của tác giả Mặc Hương Đồng Xú nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ma Đao Ca (Liễu Tàn Dương)
Võ lâm có tránh khỏi kiếp nạn một sông máu đỏ hay không? Tất cả sẽ được thể hiện một cách tài tình sinh động dưới ngòi bút Liễu Tàng Dương qua tác phẩm kiếm hiệp Ma Đao Ca.***Đầu xuân! Mặc dù trên những ngọn núi cao nơi xa vẫn phủ đầy tuyết trắng, sớm tối vẫn gió rét căm căm nhưng liễu rũ đã rũ lá xanh, hoa đã hé nụ, loài người đã cảm thấy được mùa xuân đã đến với vạn vật. Tại phía Tây nam huyện Nam Dương tỉnh Hồ Nam, núi non chập chùng uốn khúc như một con rồng khổng lồ đang nằm ngủ. Tương truyền Gia Cát Lượng đã từng cất nhà ở tại đây, người lấy tên theo địa danh, địa danh nhờ người lan truyền. Đây chính là Ngọa Long cương, nơi Gia Cát Võ Hầu đã ở ẩn khi xưa. Trong sơn cốc cây cối sum suê, khắp nơi lộ ra những góc lầu trúc xanh biếc. Nếu không nhìn kỹ, lầu cùng màu với lá cây, khó mà phát hiện ra được. Tìm mua: Ma Đao Ca TiKi Lazada Shopee Lúc này, nơi một khoảng đất bằng trên Ngọa Long cương vang lên một hồi tiếng cười đùa của trẻ con, thảy đều ngước mặt lên nhìn những chiếc diều đủ hình dạng bay liệng trên không. Có hình chim ưng màu đen, bướm màu sặc sỡ, chim hạc màu trắng và rết to màu tím. Tất cả bọn trẻ con đều đang nhìn chiếc diều hình rết uốn lượn trên không, mặt lộ vẻ kinh ngạc, hâm mộ và ganh tị. Thiếu niên thả chiếc diều hình rết tuổi chừng mười lăm mười sáu, tuy mày thanh mục tú nhưng mặt đầy vẻ bệnh hoạn. Y đứng riêng lẻ ở một bên, không cùng đám với những đứa trẻ khác. Bỗng, thiếu niên thả chiếc diều ưng đen hừ một tiếng thật mạnh, đưa mắt nhìn chiếc diều của mình, bất luận màu sắc hay kiểu dáng đều không bằng người khác, có thể nói là kém nhất so với những chiếc diều khác. Nhất là so với chiếc diều to lớn kia lại càng kém xa, đồng thời y thấy thiếu niên thả chiếc diều rết đứng riêng rẽ một mình, không giao du với những đứa trẻ khác, hiển nhiên là có ý khinh khi, bất giác đôi mắt tam giác trừng lên, lập tức nảy ý. Y chạy đến giữa bọn trẻ, hai tay chống nạnh lớn tiếng nói: - Chúng bây có thấy không, tiểu tử kia thật là hống hách, rõ là khinh khi chúng ta mà! Bọn trẻ nghe y nói vậy cũng cảm thấy bực tức, cùng đưa mắt về phía thiếu niên thả diều rết, chỉ thấy y đang ngồi trên một tảng đá to thờ thẫn nhìn xuống sơn cốc. Thiếu niên mắt tam giác như cố ý muốn cầm đầu gây hấn, nhặt lấy một hòn đá nhỏ, vù một tiếng ném vào sợi dây của chiếc diều rết. Đừng thấy thiếu niên mắt tam giác chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi, nhưng hòn đá ném ra rít vang và rất chuẩn xác, mắt thấy đã sắp trúng vào sợi dây diều. Một chiếc diều rết dài gần bốn trượng bay trên cao, dĩ nhiên sức rất mạnh. Nếu hòn đá ném trúng dây, chắc chắn sẽ đứt. Ngay khi hòn đá còn cách dây khoảng ba tấc, thiếu niên cô độc ấy bỗng hạ hai tay xuống, hòn đá lướt qua dây, bay xa xa mấy mươi trượng, đã chệch mục tiêu. Thiếu niên mắt tam giác thoáng ngạc nhiên, lớn tiếng nói: - Tiểu tử này không phải là người ở quanh vùng này, chúng ta phải ném rơi diều của hắn mới được. Bọn trẻ lập tức xúm lại, mỗi người nhặt lấy một hòn đá sẵn sàng ném ra. Thiếu niên cô độc đứng lên, thần thái hết sức điềm tĩnh như không chút ngán sợ lũ trẻ tinh nghịch này. Thiếu niên mắt tam giác lại lớn tiếng nói: - Nay ta đếm một hai ba, tất cả cùng lúc ra tay, lần này nhất định phải ném đứt dây diều của hắn... Một! Bọn trẻ cùng giơ tay lên và nhắm kỹ, lúc này bọn họ chỉ cảm thấy chiếc diều rết to lớn kia là một niềm sỉ nhục và đe dọa đối với họ chứ không nghĩ là mình đã bị thiếu niên mắt tam giác sai khiến, hiếp đáp một đứa trẻ cô đơn, đó là một hành vi sai trái. - Hai! Họ đều mong mình có thể ném đứt dây, nhìn chiếc diều rết to lớn kia bay đi xa mấy dặm, nhìn thiếu niên kiêu căng kia khóc lóc rồi đón nhận những lời khen ngợi của thiếu niên mắt tam giác, lòng mới cảm thấy vui sướng. - Ba! Bảy tám hòn đá bay vút đi, nhắm vào sợi dây diều rết. Và cùng lúc ấy, thiếu niên mắt tam giác buông tiếng cười khẩy, vung tay ném ra một hòn đá nhắm ngay mặt thiếu niên cô độc. Thiếu niên cô độc chẳng ngờ đối phương lại ném đá vào mặt mình, đương nhiên y cũng không muốn dây diều bị ném đứt nên phải tránh cả hai. Chỉ thấy y hai tay đưa lên hạ xuống thật nhanh đồng thời nghiêng đầu tránh khỏi hòn đá bay vào mặt. Ngay trong khoảnh khắc ấy, thiếu niên mắt tam giác lại nhanh như chớp ném ra một hòn đá nhỏ, chỉ nghe soạt một tiếng, dây đã bị đứt, chiếc diều rết uốn lượn trên không bay đi mất dạng trong rừng rậm dưới sơn cốc. Bọn trẻ liền tức vui mừng reo vang, đồng thời với ánh mắt kính phục nhìn thiếu niên mắt tam giác, một người lớn tiếng nói: - Sử Báo đại ca qủa nhiên thân thủ bất phàm. Nào! Chúng ta hãy chúc mừng Sử Báo đại ca đi! Bọn trẻ mắc diều vào cành cây, xúm nhau khiêng Sử Báo lên, tiếng reo hò vang dậy trên Ngọa Long cương. Thiếu niên cô độc nhướng mày, nhặt lấy bảy tám hòn đá, quát to: - Các ngươi ném đứt dây diều của người ta, vui lắm phải không? Sử Báo ngạc nhiên như không ngờ thiếu niên cô độc này lại dám nói năng với y như vậy, bèn từ trên tay bọn trẻ phóng xuống, đôi mắt tam giác trừng lên nói: - Tại sao không vui? Chả lẽ tiểu tử ngươi dám chống đối hả? Những thiếu niên khác cũng ưỡn ngực lớn tiếng nói: - Đúng rồi, diều của ngươi bay mất là tại ngươi xui xẻo, chả lẽ ngươi không phục hả? Thiếu niên cô độc cười khẩy: - Nếu như ta ném đứt dây diều của các ngươi, các ngươi có thể vui như vậy không? Bọn trẻ cơ hồ không dám tin ở tai mình, đồng thanh nói: - Ngươi dám ném đứt dây diều bọ ta ư? Có lẽ ngươi chưa nghe nói đến tiếng tăm của Sử Báo đại ca phải không? Thiếu niên cô độc cười khinh miệt: - Chỉ là một con Tử Báo, có gì là đáng kể? Sử Báo ngửa mặt cười vang một hồi, y cố làm ra vẻ như người lớn, nghênh ngang tiến về phía thiếu niên cô độc. Thiếu niên cô độc trầm giọng: - Khi nãy ném đứt dây diều của ta, ngươi cười to tiếng hơn ai hết. Bây giờ ta phải xem thử ngươi có thể khóc ra tiếng hay không. Vừa dứt lời, vung tay ném ra một hòn đá nhỏ. Sử Báo quay đầu lại nhìn, hòn đá không ném đứt dây diều của y mà dọc theo dây bay thẳng lên chiếc diều ưng trên không. Chiếc diều ưng ấy cao đến mấy mươi trượng và lại lay động không ngừng trên không, hòn đá lực đạo rất mạnh nhưng độc đáo hơn nữa là bay lên dọc theo dây như thể bị sợi dây hút lấy vậy. Bọn trẻ chỉ cảm thấy thích thú, cùng vỗ tay reo hò. Nhưng Sử Báo thì bất giác biến sắc mặt. Chỉ nghe soạt một tiếng, hòn đá bay lên đến bên chiếc diều ưng lực đạo vẫn chưa yếu đi, đã cắt đứt dây ở chỗ chạng ba. Chiếc diều ưng lập tức lộn vòng, bay đi xa hơn dặm, rơi xuống trên vòm cây. Sử Báo tức giận quát to: - Đừng ồn! Bọn trẻ lập tức im re. Chỉ thấy Sử Báo mặt mày u ám, bắt chước người lớn cười hăng hắc nói: - Xem thủ pháp của ngươi vừa rồi, nhất định không phải hạng tầm thường. Ngươi là người của phái nào? Thiếu niên cô độc lạnh lùng đáp: - Ngươi không xứng đáng biết, cũng không xứng đáng hỏi. Đoạn quay sang bọn trẻ nói tiếp: - Vốn ra ta định làm đứt hết dây diều của các ngươi nhưng vì các ngươi chỉ là một bọn đáng thương không có chủ trương, chỉ nghe theo kẻ khác, hành động sai trái mà cũng không biết. Sử Báo thấy vậy cả giận, xắn tay áo lên gằn giọng nói: - Tiểu tạp chủng, Sử Báo này hôm nay phải cho ngươi một bài học mới được. Thiếu niên cô độc cười khẩy: - Họ Sử kia, ngươi không phải địch thủ của ta đâu, ta khuyên ngươi từ nay đừng cậy thế uy hiếp người nữa, phải biết thân thủ như ngươi chỉ là hạng xoàng xĩnh... Sử Báo buông tiếng quát to, với thế Ngạ Hổ Phác Thố (hổ đói vồ thỏ) lao tới rồi bỗng đổi thế Đảo Diệu Hầu (quay lại đuổi khỉ), giữa chừng lại đổi chiêu Thập Tự Bãi Liên, song quyền nhanh như chớp công vào trung bàn thiếu niên cô độc. Thiếu niên cô độc thoáng giật mình, nhận ra đối phương là người của phái Thái Cực, buông tiếng cười khẩy lách sang bên ba bước tránh khỏi. Sử Báo ngỡ đối phương khiếp sợ lại với thế Ban Lan Chủy sấn tới. Thiếu niên cô độc lùi thêm hai bước. Sử Báo lại biến chiêu Lãm Tước Vỹ công vào huyệt Linh Đài của đối phương. Thiếu niên cô độc nhanh nhẹn lách người tránh khỏi, nhướng mày nói: - Chúng ta không thù không oán mà ngươi lại xuất thủ tàn độc như vậy, chả lẽ còn chưa biết khó tự lui hả? Sử Báo liên tiếp mấy chiêu đều bị đối phương tránh khỏi dễ dàng, biết là đã gặp cao thủ nhưng tính y rất tự cao hiếu thắng. Hôm nay nếu bị bại, bọn trẻ này hẳn sẽ khinh y nên y cắn răng tung hết tuyệt chiêu ra tấn công tới tấp. Thiếu niên cô độc tức giận nói: - Đây là ngươi tự chuốc khổ vào thân, chớ trách ta độc ác. Đồng thời lẹ làng lách người sang bên, hai chân tung lên. Chỉ nghe bộp bộp hai tiếng, Sử Báo loạng choạng lùi lại sau năm sáu bước, hai cánh tay đã trật khớp xương. Bọn trẻ thấy Sử Báo bị đánh bại, thảy đều sợ hãi nhìn nhau, không một ai dám hó hé. Sử Báo giận dữ nói: - Các ngươi còn thừ ra đó làm gì? Tiến lên! Bọn trẻ đành vâng lời xông tới, đấm đá lung tung. Trong số đó chỉ có hai người biết chút ít võ công nhưng để lộ rất nhiều sơ hở. Thiếu niên cô độc không muốn đả thương họ, lùi ra xa hơn trượng nói: - Các ngươi không phải địch thủ, đừng tự chuốc khổ vào thân thì hơn. Sử Báo lớn tiếng nói: - Ngươi có dám ở đây chờ ta không? - Chờ ngươi chi vậy? - Ta về nhà tìm ca ca ta! Bọn trẻ nghe vậy càng cười phá lên, Sử Báo tức giận quát: - Các ngươi dám vô lễ với ta thế này, để rồi xem ta có tha cho các người không cho biết. Bọn trẻ đều từng nếm trải thủ đoạn của y, sợ hãi nín cười ngay. Thiếu niên cô độc vốn không muốn đa sự, giờ thấy Sử Báo rõ ràng là cậy thế hiếp người. Bọn này đều sợ hắn, sao mình không trừng trị hắn một phen cho hắn bớt thói hống hách. Thế là chàng trầm giọng nói: - Được, ngươi hãy mau tìm y đến đây, nhưng ta phải nói trước ta chỉ có thể chờ chừng nửa giờ thôi đấy! - Nửa giờ đủ rồi, ngươi đừng bỏ trốn đấy! Thiếu niên cô độc cười khẩy nói: - Chỉ cần ngươi đừng đi luôn là được rồi. Sử Báo hừ một một tiếng, phóng nhanh đi xuống đồi. Thiếu niên cô độc quét mắt nhìn bọn trẻ. - Tại sao các ngươi lại nghe lời hắn? Chả lẽ không thấy hắn là kẻ ngang ngược hay sao? Bọn trẻ đưa mắt nhìn nhau muốn nói gì đó nhưng lại không dám, ngập ngừng rồi im lặng. Thiếu niên cô độc hiểu ý, lớn tiếng nói: - Các ngươi sợ gì chứ? Có ta ở đây, ca ca hắn đến cũng chẳng làm gì được. Một thiếu niên trong bọn nói: - Ngươi không biết, ngoài ca ca hắn, trong nhà hắn còn có người lợi hại hơn. - Trong nhà hắn còn có những ai nữa? - Ngoài ca ca hắn, còn có một thúc thúc tuổi tác xấp xỉ ca ca hắn nhưng võ công thì lợi hại hơn ca ca hắn. Còn phụ thân hắn càng... Thiếu niên ấy không dám nói tiếp, cùng nháy mắt nhau rồi mỗi người một đường giải tán, lát sau đã mất dạng. Thiếu niên cô độc biết gia đình Sử Báo hẳn là ác bá trong vùng này, hoành hành vô kỵ nhưng chàng chẳng ngán sợ. Bỗng nghe tiếng y phục phất gió, chỉ thấy Sử Báo theo sau hai người đàn ông trung niên phóng nhanh đến. Một người hai tai to lớn, trán gồ má cao, đôi mắt tam giác rực lên ánh sáng màu vàng cam. Một người vóc dáng cao to, sắc mặt đỏ gay, lưng giắt một chiếc Thái Cực khuyên (vòng). Thiếu niên cô độc chẳng chút sợ hãi, với người giắt Thái Cực khuyên bốn mắt tiếp xúc hồi lâu không chớp. Sử Báo đưa tay chỉ chàng nói: - Tiểu tử, ngươi là môn hạ của ai? Thiếu niên cô độc biết người này là thúc thúc của Sử Báo, vốn định với lễ tương kiến nhưng thấy đối phương kiêu căng hống hách liền bỏ ý định ấy nói: - Môn phái của tại hạ chẳng tiện cho biết! Người giắt Thái Cực khuyên thoáng ngạc nhiên, trầm giọng nói: - Ngươi biết bổn nhân là ai không? Thiếu niên cô độc nhìn chiếc Thái Cực khuyên đã biết y là nhân vật hạng nhì của Thái Cực môn và chính là Thái Cực Khuyên Sử Trường Phúc, lão nhị trong Thái Cực nhị tuyệt. Còn người trung niên kia hẳn là Thái Cực Truy Hồn Sử Hổ, ca ca của Sử Báo. Thiếu niên cô độc ơ hờ lắc đầu, mặt đầy vẻ khinh miệt nói: - Tại hạ không biết. Thái Cực Khuyên Sử Trường Phúc buông tiếng cười khẩy, quay sang Thái Cực Truy Hồn Sử Hổ nói: - Hổ nhi, bắt lấy hắn! Thái Cực Truy Hồn Sử Hổ giết người như ăn mật ong, y với em trai Sử Báo từng gây nhiều tội ác trong vùng này, không một ai dám trừng mắt hay chau mày trước mặt y. Y tung mình lướt tới đứng cách thiếu niên cô độc chừng năm bước, lạnh lùng nói: - Tiểu tử, ngươi có gì trăn trối không? Phải biết Sử Hổ này một khi đã động sát cơ là không một ai có thể thoát chết. Thiếu niên cô độc vừa thấy vẻ mặt nham hiểm của y là đã động sát cơ, trầm giọng nói: - Các hạ bình sanh đã giết bao nhiêu người vô tội rồi? Sử Hổ cười vang: - Mặc kệ có tội hay vô tội, chỉ cần đại gia thấy chướng mắt là giết ngay, nay tính ra đàn ông chừng một trăm, đàn bà con gái cũng có bảy tám mươi, trẻ con dưới mười tuổi có lẽ có khoảng năm sáu mươi. Thiếu niên cô độc quắc mắt gằn giọng: - Các hạ có biết câu giết người đền mạng, thiếu nợ trả tiền không? Sử Hổ cười khẩy: - Sử Hổ này giết người không bao giờ đền mạng, thiếu nợ không bao giờ trả tiền... Sử Trường Phúc lạnh lùng ngắt lời: - Hổ nhi, ngươi còn lải nhải với hắn làm gì? Sử Hổ ngậm thinh, nhanh như chớp sấn tới tấn công ra ba chiêu. Thiếu niên cô độc thầm kinh hãi, thì ra Sử Hổ này võ công cao hơn em trai rất nhiều, thân pháp nhanh nhẹn, xuất chiêu hiểm độc. Thế là chàng quyết tâm lấy mạng y tại đây, nhặt lấy một cành cây khô trên mặt đất thay kiếm chớp nhoáng công ra ba chiêu bức lùi Sử Hổ ba bước. Sử Trường Phúc thấy vậy hết sức kinh ngạc, Sử Hổ đã buông tiếng quát vang, lại tung mình lao tới, quyền đổi sang trảo rít gió ghê rợn, thì ra là Thái Cực trảo, một tuyệt học của Thái Cực môn. Thiếu niên cô độc hết sức căm thù đôi trảo của y bởi đôi trảo này đã từng giết chết hàng mấy trăm người vô tội. Chỉ thấy cành cây trong tay chàng rung lên hóa thành bảy tám đóa hoa kiếm nhỏ quét vào đôi trảo của đối phương. Sử Trường Phúc kinh hãi vội quát: - Dừng tay! Nhưng thiếu niên cô độc đã bừng sát cơ, đâu chịu thu chiêu. Chỉ nghe soạt một tiếng, cổ tay trái của Sử Hổ đã bị tiện lìa, máu tuôn xối xả. Sử Hổ lùi sau năm bước, trán nổi gân xanh, mồ hôi đổ ra như mưa. Sử Trường Phúc vốn định hỏi rõ môn phái của thiếu niên này vì y nhận thấy kiếm thuật của chàng huyền diệu tuyệt luân, uy lực cương mãnh kinh người. Nhưng thấy Sử Hổ đã bị tiện mất một bàn tay trở thành tàn phế từ đây, ý định thỏa hiệp liền tiêu tan, cười hung tợn nói: - Tiểu tử, ngươi đã không vị tình thì đại gia cũng chẳng kể ngươi là môn hạ của ai! Đoạn hai tay đưa lên ngang ngực chuẩn bị xuất thủ. Thiếu niên cô độc trầm giọng nói: - Khoan đã! Nghe đâu Thái Cực Khuyên là cao thủ hạng nhì của Thái Cực môn, một đôi Thái Cực khuyên khá là lợi hại. Hôm nay tại hạ cũng muốn lĩnh giáo một phen. Sử Trường Phúc vốn đã có ý lấy binh khí xuống nhưng còn e ngại đến thân phận, giờ nghe đối phương nói vậy liền choang một tiếng rút lấy đôi vòng thép đường kính hơn thước rưỡi. Tiếng vang kinh tâm động phách, trên tỏa sáng xanh biếc, hiển nhiên có tẩm kịch độc. Thiếu niên cô độc thoáng giật mình như vẫn điềm tĩnh nói: - Tại hạ xin mạn phép!Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ma Đao Ca PDF của tác giả Liễu Tàn Dương nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Lý Trí Và Tình Cảm (Jane Austen)
Lý trí và Tình cảm (tiếng Anh: Sense and Sensibility) là một tiểu thuyết của nhà văn Anh Jane Austen. Được xuất bản năm 1811, nó là cuốn tiểu thuyết đầu tiên của Austen được xuất bản, dưới bút danh "A Lady." Câu truyện xoay quanh Elinor và Marianne, hai người con gái của ông Dashwood với người vợ thứ hai. Họ có một người em gái, Margaret, và một người anh trai cùng cha khác mẹ tên là John. Khi người cha qua đời, tài sản của gia đình được trao lại cho John, và ba người con gái cùng với bà mẹ phải sống trong một hoàn cảnh không mấy dư dả. Họ tới ngôi nhà mới, một ngôi nhà ở nông thôn của một người họ hàng xa, nơi mà họ trải nghiệm cả tình yêu và nỗi buồn khi tình yêu tan vỡ. Tuy nhiên, cuối cùng Elinor và Marianne đều có được hạnh phúc. Cuốn sách đã được nhiều lần chuyển thể thành phim điện ảnh và truyền hình, bao gồm phim truyền hình năm 1981 (Rodney Bennett); phim điện ảnh năm 1995 (Lý An); một phiên bản bằng tiếng Tamil tên là Kandukondain vào năm 2000; phim truyền hình trên BBC vào năm 2008 (John Alexander).Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Jane Austen":EmmaKiêu Hãnh Và Định KiếnKiêu Hãnh Và Thành KiếnLý Trí Và Tình CảmTrang Viên MansfieldĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lý Trí Và Tình Cảm PDF của tác giả Jane Austen nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ly Hôn (Thần Vụ Quang)
Những chuyện đã cũ coi như hãy để nó qua đi, giống như một mảng ký ức đẹp, không cần khiến bản thân khó xử, chúng ta về sau nếu như có duyên sẽ còn gặp lại. Lâm An Nhàn cô là một người yếu đuối chỉ biết chịu đựng, cô vẫn sống cuộc sống bình dị của chính mình cho đến khi gặp lại Qúy Văn Nghiêu, người mà sáu năm qua cô không muốn nhớ đến. Đối mặt với Quý Văn Nghêu công thành danh toại, nắm trong tay nhiều quyền thế, cuộc sống của Lâm An Nhàn không còn có thể “an nhàn” được nữa mà bắt đầu trở nên hỗn loạn.***Lâm An Nhàn là một cô gái hiền lành và khá nhu nhược, từ nhỏ đến lớn mọi chuyện cô đều nghe lời cha mẹ sắp đặt: từ học tập, hẹn hò cho đến kết hôn. Mà cha mẹ Lâm cũng chẳng phải cha mẹ tốt gì, chọn con rể hoàn toàn dựa vào nhà cửa, tiền tài của đối phương. Chính vì vậy chọn tới chọn lui mới quyết định gả cho nam phụ Phó Minh Hạo mà bỏ qua nam chính Qúy Văn Nghêu. Một phần vì bản tính, một phần vì muốn yên ổn sống qua ngày nên sau khi gả về Phó gia, Lâm An Nhàn vẫn tiếp tục nhẫn nhịn gia đình chồng “cực phẩm” này. Nhưng cuộc sống ẩn nhẫn và yên ổn của cô đã bị khuấy đảo bởi một người đàn ông, phải đó chính là Qúy Văn Nghêu. Tìm mua: Ly Hôn TiKi Lazada Shopee Lâm An Nhàn không nhớ nhưng Qúy Văn Nghêu lại chưa từng quên, người con gái đã ở trong tim anh suốt 6 năm qua. Thời niên thiếu vì bị Lâm An Nhàn hay chính xác hơn là Lâm gia từ chối vì gia cảnh nghèo, Qúy Văn Nghêu đã quyết tâm phấn đấu từ một thanh niên không có gì trở thành một người đàn ông vàng mà nhiều cô gái mong ước. Tình cờ gặp lại Lâm An Nhàn, Qúy Văn Nghêu lúc đầu chỉ muốn trả thù người con gái đã bỏ mình năm xưa, nhưng dần dân anh đã nhận ra rằng, thì ra từ đó đến giờ, tình cảm anh dành cho cô vẫn chưa hề thay đổi. Chính vì vậy Qúy Văn Nghêu đã quyết tâm lên kế hoạch đem người con gái mình yêu trở về trong vòng tay mình. Thế là gian tình giữa hai người này bắt đầu rồi đấy:v Phải nói anh Qúy này mặt không những dày mà tính còn lầy không chịu nổi. Không chỉ cưỡng ép con gái nhà lành mà còn uy hiếp con nhà người ta nữa chứ. Qúy Văn Nghêu một bên thì ra sức vừa ép vừa dụ dỗ, một bên vẫn không quên tính kế gia đình chồng cũng như người chồng hiện tại của Lâm An Nhàn. Cuối cùng, sau một sự việc ngoài ý muốn, anh Qúy yêu “vợ” như mạng đã nổi danh thanh niên đốt tiền nhanh nhất trong các quý ông ngôn tình cũng đã chinh phục được người đẹp - Ý mình ở đây là đốt tiền theo nghĩa đen đấy:v Cuối truyện có xuất hiện một hiểu lầm nho nhỏ, nhưng nhờ vậy chúng ta mới biết được thêm một tính xấu của nam chính nhà Thần Vụ Quang: ''giận cá chém thớt''! Chẳng là anh lỡ dại chọc chị nhà nổi giận, không thể đánh, không thể mắng, thế là anh quyết định trút tất cả lên những người mà anh cho là gián tiếp làm cô giận anh:v Chồng cũ cặn bã bị anh chỉnh “cúc hoa” te tua, nam phụ khác cũng bị anh chỉnh về kinh tế, em gái, cha mẹ thì được một phen hốt hoảng đến nổi phải tức tốc đi qua nhà Lâm An Nhàn “để đem vợ về cho con trai”. Truyện này có phần nào giống với ''Hơn Cả Hôn Nhân'' về một số tình tiết như nữ chính đã có gia đình, nam chính xuất hiện và phá tan gia đình đó, gia đình chồng là cực phẩm hay những ức chế từ các nhân vật phụ gây ra cho nữ chính. Nhưng mình cảm thấy bộ này không hay như ''Hơn Cả Hôn Nhân'' và mình đặc biệt không thích tính cách nữ chính trong truyện này. Lúc đầu thì nhu nhược, về sau nữa thì không rõ ràng, cứ dây dưa giữa hai bên làm mình rất khó chịu - cực kỳ khó chịu. Về cuối tác giả cũng cho mọi người nhận ra là nữ chính thật ra biết tất cả, chẳng qua muốn nhẫn nhịn để đáp trả từ từ… nhưng nói chung là vẫn không đủ thỏa mãn bù đắp cho những ức chế lúc trước gây ra cho độc giả:v. Nam chính của Thần Vụ Quang thì khỏi bàn:v cứ gọi là sủng nữ chính vô hạn, sắc bỉ vô đối:v, để có được nữ chính thì bất chấp luôn. “Không ai có thể ngăn cản mình và An Nhàn bên nhau, kể cả An Nhàn cũng không được” Anh nam chính này là áp dụng triệt để tuyệt chiêu “Ăn vạ” - “một khóc, hai nháo, ba thắt cổ” đấy. Có thể nói mình khá thích cách viết truyện sắc của Thần Vụ Quang, nhưng bộ này mình thật sự không đánh giá cao lắm. Xây dựng nam nữ chính trong truyện thì không có đột phá mấy, nhưng được cái tra nam thật làm mình bỡ ngỡ, vì lúc đầu đọc quả thật tác giả đã thành công làm mình “trách lầm” nữ chính:v Về sau vỡ lẽ mới biết tra nam lần này quá là khéo ngụy trang. Ngoài ra còn phải nói đến phần edit lúc đầu lại không mượt, làm tụt cảm xúc người đọc như mình rất nhiều. Hiện CQH đang beta lại, đọc hay hơn nhiều lắm. Nếu bạn là sắc nữ, hay muốn kiếm truyện thuộc gu giống "Hơn Cả Hôn Nhân" thể có thể đọc tạm bộ này xem sao. ________" ": Trích dẫn từ truyệnĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ly Hôn PDF của tác giả Thần Vụ Quang nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.