Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tôi Đến Mượn Cái Bật Lửa

Độ dài: 61 chương chính văn + 2 phiên ngoại Chuyển ngữ: Chang Một ông chú chuyên viết truyện ma, gặp một thanh niên tự nói mình là quỷ... Lời tác giả: Không phải truyện thần bí, cũng không phải truyện kinh dị...Mặc dù mở đầu lại chút có chút không khiến người đọc hướng suy nghĩ về thể loại truyện như vậy. Cảm ơn @ 二喜砸果叽 vì ảnh bìa." *** [Review] Tôi Đến Mượn Cái Bật Lửa (我就是来借个火) – Vu Triết (巫哲) FEB 7, 2021 ~ ROSE Đây là bộ thứ hai mà mình đọc của Vu Triết sau Tát Dã, và phải nói là ấn tượng vẫn rất tốt. Lời miêu tả đúng nhất về ấn tượng đầu và cảm nghĩ của mình đối với Tôi Đến Mượn Cái Bật Lửa là mở đầu truyện rất nhẹ nhàng, không gợi lên một chút kỳ vọng gì ở người đọc, thế nhưng càng đọc lại càng cảm thấy truyện ẩn giấu nhiều chân tướng và sâu sắc một cách bất ngờ. Vu Triết viết cuốn này rất tài ở chỗ có thể dẫn dắt người đọc đi từ một cái mở đầu hết sức dớ dẩm – Lâm Thành Bộ bảo mình là quỷ đến đeo bám theo Nguyên Ngọ – đến với quá khứ đen tối và rối loạn tâm lý hậu chấn thương của Nguyên Ngọ. Phần lớn của truyện là quá trình Nguyên Ngọ vượt qua con quỷ quá khứ của mình, với sự chăm sóc và yêu thương vô điều kiện của Lâm Thành Bộ dành cho y. Điều mình thích nhất có hai thứ, đầu tiên là tiết tấu, thứ hai là cách Vu Triết khắc hoạ và phát triển tâm lý nhân vật. Đá qua một chút về Tát Dã, mình cảm thấy Tát Dã đã gần hoàn hảo lắm rồi nếu không vì duy nhất một điều – đó là quá trình chữa trị cho Cố Miểu có vẻ hơi chóng. Bởi vậy khi qua cuốn này, cũng có một nhân vật mang bệnh tâm lý, mình đã không chắc chắn liệu Vu Triết có xử lý tốt không, và mình không bị thất vọng. Có lẽ là bởi lần này bệnh tâm lý của Nguyên Ngọ là nền tảng để xây dựng truyện nên Vu Triết có thể đầu tư và làm việc với nó một cách trọn vẹn hơn rất nhiều. Tâm lý của cả Nguyên Ngọ lẫn Lâm Thành Bộ đều diễn ra hết sức hợp lý, nó không bị quá mức nặng nề và tuyệt vọng, song nó cũng nghiêm trọng vừa đủ để không bị thái quá. Nó không bị chóng vánh, song cũng không hề rề rà gây nhàm chán cho độc giả. Quá trình hay nhất với mình là Nguyên Ngọ nảy sinh và đối diện với tình cảm y dành cho Lâm Thành Bộ. Nguyên Ngọ sống thiếu thốn tình thương từ nhỏ, bản thân y cũng chưa từng có tình cảm quá đặc biệt với ai, bởi vậy khi đối mặt với một Lâm Thành Bộ quá đỗi quan tâm, bám dính, chân thành, kiên trì đến ngốc nghếch như vậy, y lúng túng, y lạ lẫm, y khó hiểu. Mới đầu có lẽ đó chỉ là sự biết ơn, một con người đã quen xa cách với người khác như Nguyên Ngọ đâu thể ngay lập tức rung động. Chúng ta không thể thật sự nói rõ chính xác từ khi nào “yêu” bước vào, có lẽ thậm chí cả Vu Triết cũng chẳng biết. Mình cảm thấy trong một tác phẩm, tác giả tạo ra nhân vật, lựa chọn con đường cho nhân vật, thế nhưng một tác phẩm muốn hay thì nhân vật phải là người dẫn dắt tác giả trên con đường ấy. Giống như thế, Vu Triết không làm chủ nhân vật, mà nhân vật mới là người làm chủ Vu Triết, Vu Triết chỉ đơn thuần truyền tải tiếng nói giúp họ tới chúng ta thôi. Và Vu Triết làm rất tốt, thế nên những diễn biến tâm lý của nhân vật – nỗi lo âu thường trực của Lâm Thành Bộ, những cố gắng và áy náy của Nguyên Ngọ, niềm hạnh phúc chấp chới trước tương lai mờ mịt, và cuối cùng là sự đáp lại bất tri bất giác của Nguyên Ngọ – tất đều cực kỳ tự nhiên, tinh tế, và thực tế. Thậm chí đến tận khi hai người đã yêu nhau rồi và được gia đình chấp thuận rồi, có những chi tiết nhỏ về mối quan hệ này, tỉ như Nguyên Ngọ không muốn ăn Tết ở nhà Lâm Thành Bộ vì không khí quá ồn ã ngột ngạt với y, khiến cho mình cảm thán, ồ, đúng thật nè. Có lẽ có một vài yếu tố trong truyện sẽ cảm giác hơi bị bỏ ngỏ với một vài độc giả, giả dụ như Giang Thừa Vũ và Thường Ngữ, hay là nói thêm về Nguyên Thân và gia đình của Nguyên Ngọ chẳng hạn. Cá nhân mình thì thấy thêm vào cũng không sao mà không có cũng chẳng vấn đề, đủ để đặt nền móng cho câu chuyện chính là được rồi. Mình đọc bản dịch của bạn Chang trên Wattpad, và mình cũng muốn cảm ơn Chang rất nhiều vì một bản dịch siêu mượt, siêu tự nhiên, và rất hài hước nữa luôn ???????? Truyện không dài và cũng không quá nhiều thăng trầm drama nếu đó là thứ bạn tìm, còn nếu như bạn đang tìm một câu chuyện ngắn, nhẹ nhàng, chân thực, mà vẫn đủ sâu lắng thì đây là một lựa chọn không tồi nha ???????? *** "Cô trầm mình xuống, nước dần dần vây lấy thắt lưng rồi đến ngực, tới bả vai, cái lạnh thấm dần vào thân thể, sau sự đau nhói là mê man. Lòng sông dưới chân gồ ghề với đám rong bèo rậm rạp dài đến tận thắt lưng, cách một lớp vải quần vừa dày vừa nặng cũng có thể cảm nhận được sự dày đặc và dẻo dai của chúng, cô cảm thấy mỗi cái nhấc chân động tay đều dần dần trở nên nặng nề. Nước tràn vào khoang miệng, vào khoang mũi, lỗ tai, không mảy may thương xót nhanh chóng mang theo sự tuyệt vọng và lạnh lùng ăn mòn nốt hơi thở cuối cùng... Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, cô bắt đầu ra sức giãy dụa, ngửa đầu, liều mạng muốn lui về phía sau, hoặc trồi lên trên... Nhưng cô đã bị giam chặt xuống đáy sông, không thể cử động được thêm chút nào, cánh tay mỗi lần quơ loạn đều giống như chém bừa vào một miếng thạch khổng lồ, chân lại không cách nào thoát ra được, cái đám màu xanh này vốn dĩ chỉ cần bứt nhẹ một nắm cũng có thể đứt mà giờ biến thành dây thừng cực kì bền chắc... Cho dù ngửa đầu lên sẽ thấy được mặt nước lấp lánh cách bản thân chỉ ba tấc nhưng phổi của cô đã không thể hít được thêm dù chỉ nửa hớp không khí. Giống như bị trồng ở dưới lòng sông cùng với đám rong bèo, chầm chậm đu đưa giữa làn nước..." Bên ngoài cửa sổ vô cùng im ắng, thỉnh thoảng có âm thanh của cá quẫy lên trên mặt nước, vây cá mang theo tiếng nước nhu thuận cùng ánh nắng chói chang của mặt trời ban trưa làm cho con người ta mệt mỏi rã rời.... Nguyên Ngọ dựa vào tấm đệm phía sau châm một điếu thuốc, lưu lại phần tiểu thuyết mới viết được một nửa rồi đóng máy tính lại. Loại cảm giác nhàn hạ như ông lão tám mươi tuổi ngồi bên cửa sổ cùng với chú chó mười tám tuổi úp sấp bên chân giữa một đống bộn bề chưa xong nhưng cứ tự an ủi mình "thế thì có làm sao đâu" hết lần này đến lần khác khiến y cảm thấy thoải mái. Điếu thuốc còn chưa hút xong, tiếng bước chân bình bịch từ bên ngoài truyền vào mang theo sự hớn hở, sức chân rất khỏe, làm cho boong thuyền dưới chân y hơi lay động. Nguyên Ngọ nhắm mắt thở dài, nắm chặt điếu thuốc đang hút dở rồi dụi tắt. Khi tiếng bước chân chỉ còn cách mấy thước đột nhiên dừng lại rồi biến mất. Y đợi một lát, nhẹ nhàng bước về phía cửa sổ, thẳng tay thò ra ngoài cửa sổ túm chặt. "A!" Một chuỗi tiếng cười giòn tan vang lên, kèm theo giọng trẻ con non nớt: "Lại bị tóm rồi." Tay Nguyên Ngọ xách lên một đứa nhỏ chỉ khoảng năm sáu tuổi. "Đại Đầu, chú từng nói với nhóc là nếu cứ giữ cái chỉ số thông minh này, về sau ế chỏng ế chơ là cái chắc chưa?", Nguyên Ngọ nhìn nó, "Nhóc không biết tìm chỗ khác mà trốn à?" "Gì cơ?!" Đại Đầu ngước mắt lên. Mời các bạn đón đọc Tôi Đến Mượn Cái Bật Lửa của tác giả Vu Triết.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Dã Thú
Thể loại:Nhất thụ lưỡng công (trá hình), ngụy phụ tử (trá hình), ngược thân ngược tâm, lãnh tra công x yếu đuối nhược thụ, lưỡng tính, H văn, HE. Vốn tính cách như nữ nhi như nhược yếu đuối nhưng mang trong mình hình hài của nam nhân Hứa Tinh được thầy cô và bạn bè yêu mến. Cuộc sống của y thay đổi hoàn toàn khi gặp Gia Trình. Tại sao cuộc đời của hắn lại thay đổi sau khi gặp người kia câu chuyện này sẽ diễn biến như thế nào mời các bạn tiếp tục theo dõi. *** Bộ Đam Tứ Tuyệt gồm có: Dã Thú Chỉ Là Ảo Giác Lạnh Lùng Hay Ôn Nhu Đại Sắc Lang *** - Cao 1 mét 70, nặng 48 kg, huyết áp trung bình... Hmm... Tiểu Tinh, dạo này con có tiến triển tốt đấy a. - Hứa Biên nhìn vào giấy khám sức khỏe của Hứa Tinh thì không khỏi vui mừng. - Đương nhiên, là tôi nuôi em ấy mà. - Gia Trình cười đắc ý. Hứa Biên lập tức cau mày nhìn Gia Trình, khẽ thở dài thất vọng, quay sang Hứa Tinh nói. - Tại sao baba nuôi con gần 20 năm rồi vẫn không có kết quả tốt như bây giờ chứ a? - Chú có cho em ấy uống sữa mỗi sáng không? - Gia Trình đảo mắt nhìn anh. - Kh.. không. - Vậy còn bơi lội? - Vẫn không. - Tập thể dục? - Không. - Rõ ràng rồi còn gì? - Hắn tựa lưng vào ghế, khoanh tay mà trừng mắt nhìn Hứa Biên. - Anh Trình... - Hứa Tinh khẽ đưa tay đẩy đẩy Gia Trình. - Hảo a hảo a, nói chuyện với cậu chắc tôi tăng huyết áp mất. Tiểu Tinh, baba đi làm đây. - Hứa Biên đứng dậy xoa đầu Hứa Tinh cười nhẹ, rồi xoay người ly khai. Chờ Hứa Biên rốt cuộc đã rời khỏi, Gia Trình liền nắm lấy cổ tay Hứa Tinh đứng dậy. - Anh Trình... đi đâu? - Thiếu niên cau mày hỏi. ... Mời các bạn đón đọc Dã Thú (Đam Tứ Tuyệt) của tác giả Nhộng Hiên.
Trọng Sinh Chi Trứ Ma
Văn án Kiếp trước vì ngươi mà nhập ma. Đời này lại vì ngươi mà mê muội. Trọng Đạo Nam từng là tu chân giả ưu tú nhất, thế mà lại nhập ma vì một “tảng đá”, đồ sát thiên hạ, ngược dòng nhân quả. Trọng Đạo Nam sống lại, tìm kiếm tảng đá ngốc trước lúc nó xuất hiện, nâng niu nó trong lòng bàn tay, sau đó… bắt đầu nuôi nấng… Biết sao bây giờ, kiếp này tìm được Tiểu Thạch Đầu quá sớm, nó vẫn chưa biến hình người nên chỉ có thể từ từ nuôi thôi. Đây là câu chuyện yêu đương giữa một nam thần và tảng đá ngốc nhà y. —o0o— Tiểu Thạch Đầu là một tảng đá thành tinh, nó rất tự ti vì vẻ ngoài xấu xí. Đá hoa cương thì đủ loại hoa văn, góc cạnh rõ ràng, nước mắt còn có thể mài thành trang sức. Hoa yêu thì kiều diễm mềm mại hơn nó, chim chóc càng thêm nhẹ nhàng, tự do hơn nó. Ngoại trừ cứng rắn thì nó không có bất kỳ ưu điểm nào khác. Nhưng mà, nó có một “bạn đời tương lai” đẹp nhất, dịu dàng nhất trên đời. Bạn đời sẽ an ủi nó, làm bằng hữu, còn dạy dỗ nó. Y sẽ nhặt từng viên đá nhỏ rơi đầy đất do nó khóc ra. Y sẽ nhẹ nhàng vuốt ve nó. Y nói cho nó biết, chờ sau này hóa được hình người, nó sẽ là tạo vật xinh đẹp nhất thế gian. Nhưng Tiểu Thạch Đầu không tin, bởi vì trong lòng nó, người xinh đẹp nhất chính là bạn đời tương lai của nó. Bạn đời còn kể cho nó một chuyện xưa. Trong câu chuyện đó cũng có một tảng đá thành tinh, tảng đá kia yêu một người lẽ ra không nên gặp gỡ… Tiểu Thạch Đầu, “…Tảng đá thành tinh kia chết thảm quá, vậy ái nhân của nó cũng chết luôn hả?” Trọng Đạo Nam cười dịu dàng, “Không, cuối cùng bọn họ vẫn ở bên nhau, không ai có thể chia cắt.” …Không ai có thể chia cắt chúng ta. *** “Trọng sinh chi trứ ma” lấy bối cạnh tu chân và có tình tiết kiếm hiệp, tuy nhiên chi tiết được thể hiện không nhiều. Vậy nên nếu như các anh chị em muốn đọc một truyện kiếm hiệp thuần chất thì không nên đọc “Trọng sinh chi trứ ma”. Dù như vậy, truyện này theo Blog đánh giá vẫn là một truyện rất hay, có kết cấu truyện lạ, hình tượng nhân vật cũng rất dễ thương. Trước nói về Trọng Đạo Nam. Người này kiếp trước là cường giả tu chân giới. Khi hắn gặp Thạch Đầu là lúc Thạch Đầu đã hóa thành người. Bản tính Trọng Đạo Nam lạnh lùng, nhưng lại không ngăn được lòng quan tâm đối với kẻ ngốc nghếch kia. Sau cùng rơi xuống kết cục người người đuổi giết, bọn họ vẫn nắm chặt tay nhau đồng cam cộng khổ. Tình cảm này kể cả khi Thạch Đầu chết cũng không buông xuống. Trọng Đạo Nam nhập ma, hắn chém giết khắp Tu chân giới – những kẻ đã gây nên cái chết của Thạch Đầu, rồi tại thời khắc tu thành chính quả, phút giây đó hắn đã do dự, chỉ vì không thể bỏ được hình bóng trong lòng. Tình cảm của Trọng Đạo Nam khiến Blog rất cảm động, dẫn đến chuyện được trọng sinh cũng xem như là bù đắp cho đôi tình nhân số khổ này. Lại nói về Thạch Đầu, Thạch Đầu vốn là một hòn đá thành tinh. Hắn đứng trên núi đã rất nhiều năm mà chẳng được tiếp xúc với ai nên quả thật rất ngốc nghếch. Khi Trọng Đạo Nam gặp lại hắn ở kiếp này, chính là lúc hắn bị người ta chở về đẽo gọt. Thạch Đầu vì sợ mà không cẩn thận dọa người ta chạy hết. Cũng may lúc đó có Trọng Đạo Nam, đưa Thạch Đầu về nếu không chẳng biết hắn phải chịu bao nhiêu khổ ải nữa. Giữa Thạch Đầu và Trọng Đạo Nam là một đoạn tình cảm giữa ỷ lại và cam nguyên bị ỷ lại. Kiếp trước tuy Trọng Đạo Nam lạnh lùng, nhưng về tình cảm, hắn có hơi thiên hướng về phía Thạch Đầu. Điều đó không phải hắn không mạnh mẽ, mà ngược lại là đằng khác. Cả đời Trọng Đạo Nam tranh đấu đã nhiều, đến khi tìm được một ngọn lửa ấm áp hắn sẽ không ngừng hướng đến. Kiếp này, hắn vẫn muốn dựa vào Thạch Đầu, nhưng lại cố gắng khiến Thạch Đầu càng dựa dẫm vào hắn nhiều hơn, khiến bảo bối kia không cần lo nghĩ chuyện gì, đó là ước mong lớn nhất của hắn. Bật  mí thêm là trong truyện còn có một tâm ma theo Trọng Đạo Nam trọng sinh nhiều, ban đầu “hắn” tưởng như là người độc ác, nhưng lại có lúc làm người ta dở khóc dở cười. Hóa ra, hắn còn là một tâm ma “xử nam”, có lần âm mưu “ăn” Thạch Đầu không thành mà gây ra chuyện xấu hổ. Lúc đó nhìn “hắn” đen mặt, không hiểu sao Blog cảm thấy buồn cười vô cùng, tin là cũng sẽ khiến mọi người thấy hứng thú khi khai thác hình tượng này. Tóm lại, chuyện giữa Thạch Đầu và Trọng Đạo Nam trong kiếp trước đã dẫn phát rất nhiều bi kịch. Còn kiếp này, bọn họ thời gian để từ từ tháo gỡ tất cả, không mắc vào những sai lầm quá khứ, còn từ đó mà khám phá ra rất nhiều bí mật không thể biết được trong quá khứ. Truyện có nội dung thú vị, tác giả hành văn lại trôi chảy, nội dung rất logic và cảm động, có thể là càng thích hợp với các chị em hơn, vậy nên nếu chị em có hứng thú với thể loại này thì có thể tìm đọc nhé.   Mời các bạn đón đọc Trọng Sinh Chi Trứ Ma của tác giả Thân Đồ Thử Phi.
Thế Giới Này Điên Rồi
Chuyện kể về một tiểu thụ đau khổ vì bị phản bội trong tình yêu. Do đả kích quá lớn mà hắn đã đập trúng đầu trong khi hỗn loạn dẫn đến phải nhập viện. Kì Nhạc, giới tính nam, thích phụ nữ, mắc bệnh tim bẩm sinh nên chết sớm, nhưng ông trời trêu chọc, linh hồn của cậu nhập vào thân thể của tiện thụ. . . Cánh cửa thế giới mới được mở ra. Lúc mở mắt, Kì Nhạc phát hiện mình vẫn còn nằm trong cái bệnh viện kia, có điều đã xảy ra chút vấn đề nhỏ. Mọi người giải thích nghi vấn cho cậu: “Cậu là gay.” Kì Nhạc: “. . . . . .” Mọi người: “Cậu là 0, cũng chính là người bị đè.” Kì Nhạc: “Nói láo! Ông là trai thẳng! Mọi người tiến lên vỗ vai cậu: “Vậy đánh cược đi, đàn ông trên thế giới đều có thể biến từ cong thành thẳng, nhưng còn cậu thì không.” Kì Nhạc giận đến phát run: “Cứ đợi đấy!” Mọi người nhắc nhở: “Lúc cậu tỏ tình làm lớn lắm, bây giờ ai cũng biết cậu là gay, làm gì còn cô nào thích cậu" *** Nội dung truyện đúng như cái tên của nó, thế giới này điên hết rồi. Cả đám người trong bộ truyện này đều không ai bình thường cả. Từ nam chính cho đến nam phụ, từ cặp chính cho tới cặp phụ, cho đến đám diễn viên quần chúng xung quanh.. không ai là không điên, không ai là không hâm hâm dở dở :)) Mà hâm dở một cách siêu cute. Ai đọc đam mỹ được mà muốn giải trí thì nên đọc bộ này, siêuuuuu hài luôn, mà hài kiểu rất tinh tế chứ không phản cảm, cộng với giọng edit siêu duyên của bạn Mộc đã góp phần khiến bộ truyện này trở nên thú vị hơn gấp mấy lần. Mình cực thích cách bạn Mộc đặt xưng hô trong bộ này, một lũ đực rựa ở với nhau thì đương nhiên không thể nghiêm túc gọi nhau là tớ tớ bạn bạn rồi. Mình thích cái cách xưng hô mày-tao, xưng bố mày.. ăn nói bỗ bã của đám trai cong trong bộ này. Kết hợp cách xưng hô với tính cách tưng tửng của cả lũ làm mình nhiều lần phá ra cười không khép miệng được. Túm lại là giờ mình vẫn đang đọc được hơn một nửa chứ chưa đọc xong. Nhưng trong đầu đã thôi thúc phải viết review, phải viết review luôn và ngay. Thế là bài review này ra đời.!!!! Mọi chuyện bắt đầu từ một cái bệnh viện tên là Thần Ái (nghe tên đã thấy nó bệnh bệnh kiểu gì rồi ????). Một bệnh viện có đủ các khoa, bao gồm cả khoa tâm thần luôn ???? Có lẽ bệnh viện này được xây dựng trên một vùng đất linh khí dồi dào, hoặc là chướng khí quá dày đặc, mà đã khiến biết bao nhiêu con người – chú ý là số nhiều nha – không điên cũng bị nhét đến khoa tâm thần vì sau khi vào viện đều trở thành một con người khác, theo đúng nghĩa đen luôn, tức là bị đổi hồn ấy ạ. Nam thụ Kỳ Lạc của chúng ta cũng chính là một trong số đó. Sau ca phẫu thuật tim thất bại, thân xác cũ chết đi, cậu tỉnh lại trong một thân thể mới, thân thể này thì lại vô cùng đặc biệt. Đặc biệt ở chỗ toàn quen một lũ không bình thường, và lũ không bình thường này đều là trai cong thứ thiệt. Một tên trai thẳng tỉnh dậy trong vòng tay của một lũ trai cong. Khỏi phải nghĩ cũng biết mọi chuyện sẽ điên khùng đến mức nào. :)) Điều khiến mình buồn cười nhất và cũng thấy hấp dẫn nhất trong bộ này đó là tác giả không chỉ tập trung miêu tả vào đôi chính, mà còn chăm chút đến cả mấy đôi phụ nữa. Có cậu trạch nam Dịch Hàng cả đời chỉ biết cắm đầu vào chơi game cũng bị đổi hồn vào một anh thụ, gặp trúng ngay anh công dở hơi mà cứ nghĩ mình bình thường, bề ngoài lạnh lùng tinh anh nhưng lại là một tên thích bát quái số một. Chuyên nghe theo lời xúi dại của lũ bạn thần kinh mà bày ra đủ mọi trò điên khùng ngớ ngẩn để hy vọng đạt được mong muốn đó là thông cúc của Dịch Hàng. Có 2 đại thụ (gọi là đại vì hai ông này ngầu như trái bầu và cũng điên như con.. điên ????????) Diệp Thuỷ Xuyên và Thẩm Thư, 2 ông này có thể lao vào đấm nhau bất cứ lúc nào, đấm cho đến thâm tím mặt mày xong ngay một phút sau đó lại có thể ngồi vui vẻ bàn luận với nhau xem nên đắp loại mặt nạ nào cho đẹp da ???? Có một tên đạo sĩ dỏm chuyên bán bùa linh tinh cuối cùng bị trời phạt đang nằm ngủ cũng tự nhiên chết ngóm, rồi hồn lại chui vào thân xác của chủ tịch hội sinh viên trường đại học. Thế là từ chủ tịch hội sinh viên thành chủ tịch hội bán bùa =)))). Có một ông bác sỹ khoa tâm thần (tui cảm thấy ông này mới giống bệnh nhân tâm thần nhất ấy ????) luôn tin vào việc thay đổi hồn phách ở bệnh viện, ngày đêm bám theo hỏi han điều tra ghi chép về những người đã có dấu hiệu bị đổi hồn, đó là Kỳ Lạc, Dịch Hàng, Đạo Sĩ… rồi dần dần bị kéo vào thế giới trai cong, và bị bẻ cong, bị thông nát cúc cmnl :)))))) Tất nhiên ngoài những nhân vật nhắc đến đã buồn cười ở trên thì không thể không nhắc đến nam công của bộ này – Cố Bách – bạn từ nhỏ của nam thụ Kỳ Lạc. Thân thể cũ của Kỳ Lạc bị bệnh tim bẩm sinh, luôn luôn ốm yếu. Vì thế cậu bạn Cố Bách luôn che chở bảo bọc người bạn của mình. Từ sự quan tâm, che chở, theo thời gian đã trở thành tình yêu sâu nặng. Nhưng do Kỳ Lạc bị tim bẩm sinh nên Cố Bách không dám bày tỏ vì sợ cậu bị kích thích. Cậu đã hy vọng biết bao vào cuộc phẫu thuật của Kỳ Lạc, cậu hy vọng khi Kỳ Lạc khoẻ lại sẽ nói ra tấm chân tình của mình. Nhưng rồi cuộc phẫu thuật của Kỳ Lạc thất bại, mọi thứ dường như sụp đổ trong mắt Cố Bách. Cậu đã tưởng như không bao giờ có cơ hội để bày tỏ với người mà cậu yêu nữa. Nhưng rồi Thần Ái (vâng, chính là Thần Ái – nơi kết nối những con chym) đã mang Kỳ Lạc trở lại bên cậu. Mang hạnh phúc tưởng chừng như sẽ mãi mãi mất đi quay trở lại. Thế rồi công cuộc bẻ cong cậu bạn thân yêu Kỳ Lạc của Cố Bách bắt đầu. Đó là cả một quá trình anh giấu tôi diếm, anh truy tôi giả vờ ngu cực kỳ buồn cười. Chủ yếu là do cái tính của Kỳ Lạc quá bá, dù ngày trước mắc bệnh tim nên yếu ớt, nhưng đó chỉ là thể trạng, còn tinh thần của cậu thì hung hăng hơn bất cứ ai. Giờ có được thân thể khoẻ mạnh kết hợp với cái linh hồn được nuông chiều từ bé, muốn gì được nấy thì đúng là không ngán ai, thích đấm ai thì đấm, thích chửi ai thì chửi. Thế nhưng cuối cùng cậu nhận ra cậu không hề phản cảm khi đối mặt với đoạn tình cảm của cậu bạn Cố Bách dành cho mình. Rồi cậu chính thức trở thành thụ nằm dưới thân công Cố Bách luôn.!! :))) Truyện này là đam mỹ nhưng không hề khó ngấm, thịt thà thì thơm phức, hy vọng các chị em hủ nữ cùng nhảy với tui. Tui đi đọc tiếp đâyyyyyyyy.!!!!!!!!!! Mời các bạn đón đọc Thế Giới Này Điên Rồi của tác giả Nhất Thế Hoa Thường.
Thần Nghèo Phù Hộ
Hiện đại, linh dị thần quái, hài hước, ôn nhu công x nhân thê thụ, hỗ sủng Thụ là thần nghèo, nghèo từ trong ra ngoài. Quần áo có mỗi một bộ, giày đứt dép hỏng. Tay đụng cái gì đắt là hư hại cái đó, làm lâu chỗ nào thì chỗ đó phá sản. Cho đến một ngày đẹp trời, thần nghèo bị tổng tài đụng phải. Từ đó, cả hai bắt đầu chuyện yêu đương theo style “mối tình đầu”. Ngày ngày tổng tài đạp xe chở thần nghèo đi chơi (vì ngồi xe nào hỏng xe đó trừ xe đạp). Lữ Thiên Dật chắc vô list ưa thích của mình quá, đọc truyện nào thích truyện đó. Truyện này vừa dễ thương vừa cảm động, công thụ thương nhau vô cùng. Spoil tí là dù tình yêu nhân loại- thần tiên nhưng vững bền cùng thiên địa nha. Coi rồi sẽ rõ! Dịch: Yu Yin *** Thể loại : Đam mĩ, hài, ngọt ngào, thần quái, ôn nhu tổng tài công x dễ thương đáng yêu thụ, HE. Độ dài : 22 phân đoạn + 2 phiên ngoại. Tình trạng : Hoàn. _______________________ Tô Cùng là thần nghèo. Tức là vô cùng vô cùng nghèo, ngay chữ "Cùng" trong tên cũng là trong từ bần cùng. Cuộc sống của cậu so với ăn mày chỉ hơn chứ không kém. Lâm Phục tổng tài nhìn thấy Tô Cùng lần đầu tiên là khi cậu đáng thương cúi xuống đất tìm kiếm mấy đồng xu lẻ đánh rơi, sau đó tận mắt chứng kiến cuộc sống túng quẫn của cậu, sau đó nhận ra "năng lực đặc biệt" của thần nghèo Tô Cùng... Tô Cùng không thể sở hữu tiền hay đồ vật giá trị vượt quá mức cho phép với tiêu chuẩn của thần nghèo. Vì thế mà khi ngồi lên chiếc xe đắt tiền của Lâm Phục, xe liền cháy động cơ; Lâm Phục ôm Tô Cùng, bộ vest 50 triệu bị bục chỉ; Lâm Phục cho Tô Cùng ngồi ở ghế làm việc đắt tiền của mình cùng "ấy ấy", cuối cùng ghế cũng bị hỏng... ____________ Trích phân đoạn 15 : “Đồ, bung chỉ rồi…” Tô Cùng trượt tay trên lưng Lâm Phục, vùng vẫy nói giữa nụ hôn, “Anh buông ra đã…” “Cứ để nó bung.” Lâm Phục không chỉ không buông mà còn ôm chặt hơn, Tô Cùng bị anh hôn đến không nói nổi, đành phải nhắm mắt ngượng ngùng đón nhận, hai đôi môi quyện vào nhau ngọt ngào lại thật tốt đẹp. Còn hòa cùng tiếng chỉ bung phựt phựt và tiếng nút áo vest rớt tinh tang, bộ vest thủ công cao cấp đặt may ở Ý của sếp Lâm rã ra thành mấy miếng vải vụn với tốc độ thấy được bằng mắt thường… Đồ càng đắt, hỏng càng nhanh. Kết thúc nụ hôn nồng đậm yêu thương, Lâm Phục hơi lỏng tay buông Tô Cùng, cách mấy cm dịu dàng nhìn cậu, trêu: “Vì hôn em một lần, anh tốn năm mươi triệu.” ____________ Vì thế Lâm Phục tổng tài phải đạp xe đạp chở Tô Cùng đi thay vì xe hơi đắt tiền, mua cho Tô Cùng mấy món đồ dùng rồi giá rẻ để phòng "quyền năng" của cậu biến hỏng chúng. Nói chung, để giúp cuộc sống bảo bối nhà mình đầy đủ hơn, Lâm Phục đã phải tốn không ít tâm tư. Đáng thương nhất chính là, thần nghèo nhỏ bé của chúng ta phải giấu Lâm Phục, xếp hàng lấy "ba con sói". Chính là lần đầu tiên của Lâm Phục tổng tài cùng thần nghèo Tô Cùng, "cái đó" lại là hàng miễn phí, ai cũng có thể lấy vì mục tiêu "kế hoạch hóa gia đình". T__T Nhưng dù sao, cuộc sống của Tô Cùng và Lâm Phục rất rất hạnh phúc và vui vẻ. Thậm chí hai người còn hẹn nhau, kiếp sau gặp lại. Kết thúc rất viên mãn. Thần nghèo rất đáng yêu, Lâm Phục cũng vô cùng vô cùng cưng chiều cậu, đúng chất một ôn nhu tổng tài công. "Thần nghèo phù hộ" thích hợp để đọc giải trí. Toàn truyện là màu hồng ngọt đến tận tim, có thể khiến bất cứ tâm hồn nào dù đang u ám cũng phải bừng sáng và tan chảy. (^O^) ---------------- Review by Ám dung hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 Mời các bạn đón đọc Thần Nghèo Phù Hộ của tác giả Lữ Thiên Dật.