Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trùng Nhiên

Lời tác giả: Đã sáu năm trôi qua rồi từ khi Đại Niết Bàn kết thúc, quay đầu nhìn lại khiến tôi cảm thấy sợ hãi, tựa hồ chẳng bao lâu mà tôi đã kết hôn, sinh con và trải qua nhiều chuyện như vậy rồi. Tới độ tuổi nào đó quay đầu nhìn lại, thời gian dường như trộm mất vậy, dường như cho vào ống phóng hỏa tiễn, vút cái đã biến mất. Có thứ gì khiến thời gian đóng băng lại đây, chỉ có câu chuyện. Vậy hãy chìm đắm trong câu chuyện lay động chúng ta, để cảm giác câu chuyện ở ngay bên cạnh đi. Trước khi viết Trùng Nhiên tôi vô cùng thấp thỏm, hi vọng thoát thai khỏi điều viết trước đó, có nhiều chỗ hoàn thiện hơn, vì thế ở mặt tiết tấu sẽ chậm một chút, tôi sẽ chú trọng chi tiết, cố gằng đi sâu vào khắc họa nhân vật, phác họa ra đoạn nhân sinh này của Trình Nhiên thật phong phú sắc màu, hi vọng trong đó không chỉ nhìn thấy một mình Trình Nhiên, còn có những người khác nữa ... Tôi cảm thấy may mắn vì giờ còn viết được, thấy may mắn vì có độc giả không rời bỏ mình, đã 6 năm rồi, độc giả trước kia đọc Đại Niết Bàn từ trung học đã lên đại học, đại học đã học nghiên cứu sinh, hoặc là công tác nhiều năm, thậm chí sinh ra một đống con bụ bẫm. Có lẽ lúc này bắt đầu câu chuyện của Trình Nhiên là thích hợp. Tục ngữ có câu "Hoa kia có ngày nở lại, con người chỉ một lần thiếu niên". Chúng ta đều đang trưởng thành, chúng ta cũng sẽ già đi, cảm xúc sẽ phai nhạt theo tháng năng, hi vọng chúng ta có thể lấy lại nhiệt huyết, hi vọng trong lòng chúng ta mãi mãi thiếu niên, hi vọng mọi người theo Trình Nhiên ở giai đoạn mới của cuộc đời. .... Hơn 30 tuổi, Trình Nhiên là giám đốc bộ phận của công ty lớn, bằng hai tay mình, y có nhà, có xe, có sự nghiệp khiến nhiều người ngưỡng mộ, nhưng đồng thời là người lạnh lùng chỉ biết tới kế hoạch nhiệm vụ. Đến khi tình cờ gặp lại cô bạn thanh mai trúc mã xa cách mười mấy năm trời, người y luôn đinh ninh đã lập gia đình, định cư ở nước ngoài, cảm xúc Trình Nhiên mới được đánh thức … Trình Nhiên quay trở lại rồi, quay lại thời điểm mọi thứ bắt đầu, trở lại năm tháng thuần chân ấy, nhưng y không dựa vào tiên tri dẫm đạp lên người khác, mà là nhặt nhạnh lại từng chút một những như trân quý mà y bỏ quên. *** Nhóm dịch lanhdiendiemla Cảnh báo: Truyện có vài chi tiết thay đổi so với nguyên tác.   “ Giám đốc Trình, thật lợi hại, vậy mà cũng thành công được, nói thật tôi chỉ muốn đầu hàng.” “ Thật hết hồn, tôi nghĩ đã chúng ta hết hi vọng rồi.” “ Ha ha ha, Giám đốc Trình đúng là cỗ máy hủy diệt của công ty ta.” Tiếng khen ngợi không ngớt. “ Được rồi, mọi người lên đó dứt điểm đi, chớ để hỏng ở chuyện nhỏ nhặt.” Cười nói bắt tay tiễn khách rời khỏi khách sạn 5 sao, Trình Nhiên đuổi đám cấp dưới đi, khẽ thở phào một cái, rốt cuộc hạng mục y theo đuổi suốt ba tháng qua đã thành công mỹ mãn rồi. Định đi lấy xe về công ty báo cáo, nhưng bước xuống bậc thềm thì thấy đầu óc váng vất, hơi rượu bốc lên đầu làm y đứng không vững, xua tay không cần bảo vệ đỡ, Trình Nhiên vỗ vỗ má lấy lại tỉnh táo, quyết định đi bộ một chút cho tỉnh rươu, đồng thời thư giãn gân cốt luôn, dù sao y cùng đoàn đội đấu trí đấu lực với đối phương suốt mấy ngày qua rồi. Lúc này là giữa hè, rời khỏi khách sạn điều hòa mát rượi, không khí nóng nực ngột ngạt ập tới, hơi nóng bốc lên hầm hập làm cảnh tượng trên đường như mờ đi. Trình Nhiên lững thững đi trên vỉa hè, nơi này là trung tâm thành phố, tiếng người tiếng xe huyên náo, nhưng y cảm giác tất cả truyền tới từ phương trời xa xăm, ở thành phố này, Trình Nhiên luôn cảm thấy cô độc, luôn thấy mình như khách qua đường. Vừa mang về hợp đồng lớp trong công ty, chỉ vẻn vẹn thở phào vì vừa làm xong việc lớn thôi, Trình Nhiên chẳng mấy phấn khích vì đạt thành công, cũng chẳng hứng thú tưởng tượng xem mình thưởng bao nhiêu tiền, thăng chức ra sao, hoàn thành công việc với y gần như thành bản năng, cái khác, y có chút trơ lỳ rồi, người trong công ty gọi y là cỗ máy, vì y luôn lạnh lùng chính xác, như chẳng biết mệt mỏi. Từ ngã rẽ có một cô gái đi tới. Thật xinh đẹp! Chỉ thoạt nhìn có cảm giác vô cùng thời thượng, vóc dáng quyến rũ, thân trên mặc chiếc áo sơ mi lụa mềm màu trắng sữa, đường cong ở ngực vẽ ra vô cùng sinh động, qua vòng eo gọn gàng là chiếc váy ngắn màu ghi, tôn lên khí chất của nữ nhân độ thành thục, đôi chân nhu mỹ cùng chiếc giày cao gót thủy tinh, gợi cảm mà mạnh mẽ. Hai người đi lướt qua nhau, giống vô số người khác tình cờ gặp ở thành phố gần nghìn vạn người này. “ Trình Nhiên, có phải Trình Nhiên không?” Có người gọi tên mình, Trình Nhiên ngạc nhiên quay lại, bất ngờ hơn nữa lại là cô gái cực kỳ xinh đẹp mà y vừa mới gặp. Khi Trình Nhiên còn đang ngây ra thì cô gái mừng rỡ đi tới trước mặt y:” Trình Nhiên đúng là cậu rồi, không nhận ra mình nữa sao?” Nụ cười quen thuộc ấy, giọng nói ấy, gương mặt ấy tức thì khơi lên muôn vàn hồi ức đã phủ bụi cất sâu trong lòng y, linh hồn Trình Nhiên tựa hồ trôi vèo vèo về mười mấy năm trước:” Dương Hạ, sao bạn lại ở đây?” Cô gái ấy tên Dương Hạ, thanh mai trúc mã của y, càng nữ thần trong trái tim y thủa thiếu thời, vừa rồi còn đi như cái xác không hồn, trái tim bình đạm của Trình Nhiên thoáng đập rộn ràng, ngây ra nhìn Dương Hạ. Tốt nghiệp cao trung, Dương Hạ du học, từ đó hai người không gặp lại nhau nữa rồi, thoáng cái mười mấy năm trôi qua, khó diễn tả hết được cảm xúc của Trình Nhiên lúc này, giọng nói đó giống như giọt nước nhỏ xuống hồ tĩnh lặng khơi lên những gợn sóng. Phản ứng của Trình Nhiên làm Dương Hạ rất hài lòng, bước tới thêm một bước nữa, sau đó nhíu mày không vui:” Mùi rượu nặng quá, cậu uống bao nhiêu vậy?” Cô ấy vẫn thế, bao nhiêu năm không gặp vừa thấy cái đã mắng mình rồi, Trình Nhiên bật cười:” Hôm nay tiếp khách, uống một chút, bạn xem, mình biết say rượu không đi xe nhé.” “ Dù sao cũng không tốt.” Dương Hạ hết sức tự nhiên đưa tay ra vuốt cổ áo Trình Nhiên:” Lôi thôi lếch thếch thế này, bao giờ mới có bạn gái được cơ chứ?” Lại thoáng thất thần, Trình Nhiên chưa dám tin có cuộc gặp gỡ này. “ Hì nói đi chứ .” “ Đừng có hỏi mình vội, bạn chưa nói đây, sao lại ở đây, trông có vẻ không giống về chơi.” Trình Nhiên nghi hoặc, cách ăn mặc của Dương Hạ là mỹ nhân công sở tiêu chuẩn, không giống đi du lịch: - Cậu thực sự không biết gì à, mình đã về hơn một năm rồi, một công ty trong nước mời mình về làm việc, thấy đãi ngộ tốt, mình liền về. Dương Hạ cười khẽ, đột nhiên nhớ ra cái gì, ánh mắt chợt trở nên sắc xảo: “ Cậu hỏi thế tức là chưa về nhà rồi, đã bao lâu rồi chưa về nhà hả?” Trình Nhiên hơi chột dạ, bao lâu rồi mình chưa về nhà, hai năm, ba năm? Mỗi khi Tết đến, y luôn nói câu đó "mẹ, con bận lắm, trước Tết không về được, con gửi tiền mẹ xem thiếu gì thì mua nhé, con cố gắng thu xếp về nhà vài ngày . . .” , thế rồi y thu xếp tới tận bây giờ chưa về nhà. Đúng lúc này Dương Hạ có điện thoai, nghe được vài câu cô vội vàng cúp máy, lườm Trình Nhiên một cái: “ Cho mình số điện thoại đi, hôm khác tính số cậu.” Hai người trao đổi số điện thoại rồi, Dương Hạ trước khi đi còn nói một câu nửa đùa nửa thật:|” Này, nghe nói cậu cũng làm việc ở thành phố này nên mình mới nhận lời về nước làm việc đấy.” Tiếp đó Trình Nhiên thấy có hai cô gái nữa cũng mặc đồ công sở chạy tới, mỗi người một bên Dương Hạ, đưa cô xem văn kiện gì đó, hiển nhiên chức vụ cô ấy không hề thấp. Chẳng có gì ngạc nhiên, cô ấy lúc nào cũng ưu tú như thế mà. Cuộc gặp gỡ bất ngờ làm Trình Nhiên đứng nguyên tại chỗ mất chừng một phút nhìn theo hướng Dương Hạ đi, vẫn có chút cảm giác vừa nằm mơ. Hai người bọn họ là thanh mai trúc mã, từ nhỏ lớn lên trong cùng một cái sân, ở bên nhau mười mấy năm trời, từ mẫu giáo, tiểu học tới sơ trung, không chỉ cùng trường còn cùng cả lớp, nhưng khi lên cao trung thì ngã rẽ bắt đầu. Dương Hạ với thành tích ưu tú, đỗ vào Nhất Trung, còn Trình Nhiên vì nhiều nguyên nhân, trôi tuột tới Tứ Trung, có thể nói chênh lệch vạn dặm. Mời các bạn đón đọc Trùng Nhiên của tác giả Áo Nhĩ Lương Khảo Tầm Ngư Bảo.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thính Thuyết Ngã Tử Hậu Siêu Hung
Một ngày này, cái nào đó tự xưng là người trùng sinh xinh đẹp tiểu tỷ tỷ, đột nhiên tìm được Lâm Vụ. "Ngươi biết ta của tương lai" Lâm Vụ hiếu kì vô cùng: "Vậy ta về sau phát tài sao lão bà xinh đẹp không thành danh sao " "Tương lai ngươi... Phú khả địch quốc, thê thiếp thành đàn, danh chấn thiên hạ." "Oa, thật sao " "Bất quá, là tại ngươi sau khi chết, biến thành quỷ tài đi." Lâm Vụ: ??? *** Từ Tiêu Tần nơi đó rời đi về sau, Lâm Vụ cũng không có lãng phí thời gian, liền trực tiếp chạy tới Bạch Vân tỉnh.     Bạch Vân tỉnh vong ủy hội tổng bộ khoảng cách Tô thị cũng không xa, chỉ là mấy lần cất bước, liền đã vượt qua không gian đến Bạch Vân tỉnh vong ủy hội tổng bộ đại lâu trên không.     Giữa trưa liệt dương sáng rực. Mời các bạn đón đọc Thính Thuyết Ngã Tử Hậu Siêu Hung của tác giả Lão Ma Đồng.
Ngã Thị Đan Điền Chưởng Khống Giả
Trùng sinh quá khứ, mặc sức tưởng tượng tương lai, mộng ảo hiện thực, lại sửa truyền kỳ nhân sinh! Tu võ dựa vào đan điền, mà ta, có thể khống chế chính mình đan điền, cũng có thể khống chế bất luận kẻ nào đan điền, ta là đan điền khống chế giả! *** Người trẻ tuổi, mười năm sau ngươi, đã đến, có lẽ, có cơ hội, hôm nay, sớm.” Sau một lát, phía dưới, một ông già, một già không thể nào tưởng tượng được ông lão, xuất hiện. Hắn trôi nổi mà lên. Xếp bằng ở mây bay trong lúc đó. Tóc trắng phơ. Da dẻ giống như vỏ cây. Cả người, tất cả đều là tử khí. Cả người thoạt nhìn, giống như là một gần chết người. Nhưng, cả người lại cùng thiên địa phù hợp. Phảng phất, tự nhiên có ta, trong ta có tự nhiên. Rõ ràng, thoạt nhìn, có làm cho người ta một loại vô hạn vô ngần mùi vị so với một gần chết người còn suy yếu, nhưng, không hiểu hơn. ... Mời các bạn đón đọc Ngã Thị Đan Điền Chưởng Khống Giả của tác giả Nam Cực Hải.
Trùng Sinh Siêu Sao: Vợ Yêu Của Ám Dạ Đế Vương - Tra Tiểu Cửu
Cô và chị gái cùng cha khác mẹ, dung mạo giống nhau đến năm phần nhưng số phận lại hoàn toàn khác biệt. Chị gái là hòn ngọc quý, là thiên chi kiêu nữ, vô số fan gọi chị ta là 'thiên sứ.' Nhưng cô chỉ có thể sống trong tăm tối, thay chị ta, thay gia tộc làm một số chuyện mờ ám, đến khi đắc tội với người không nên đắc tội, bị gia tộc vứt bỏ, rồi rơi xuống biển mà chết! Không ngờ, cô lại trùng sinh, vận mệnh biến chuyển! Kiếp này trở về, cô sẽ không vì gia tộc đi trộm đồ của Ám dạ đế vương trong truyền thuyết, mà sẽ dựa vào bản lĩnh tôi luyện từ nhỏ của mình hô mưa gọi gió trong làng giải trí, đòi lại tất cả những thứ thuộc về mình. Cô phải khiến cho những người đắc tội với cô, nếm thử mùi vị từ thiên đường rơi xuống địa ngục! Đoạn ngắn 1: Không phải Đường gia và chị đều vừa kính vừa sợ người đàn ông gọi là “ám dạ đế vương” đó sao? “Quen tôi à?” Môi cô hơi cong lên, sau khi dùng dụng cụ hóa trang làm khuôn mặt giống hệt chị gái, cô cười lạnh, không chút khách sáo khi dễ người đàn ông trong truyền thuyết này, làm thân thể anh suy yếu, rồi đẩy anh xuống sofa. “Hồ Điệp rất đẹp”. Người đàn ông bỗng nhiên xúc động, ngón tay thon dài khẽ lướt qua con bướm như ẩn như hiện trên vai cô: “Nhưng đôi mắt em đẹp hơn.” “Chết tiệt.” Cô lại quên trên vai mình có hình xăm hồ điệp chứ không phải hình xăm thiên sứ như trên người chị gái! … Sau đêm đó, con bướm trên vai thơm, bỗng nhiên xuất hiện trong poster đồ trang sức mới nhất, toàn thế giới đều biết đến. Đoạn ngắn 2: “Dáng vẻ nhu nhược của cô ta, rất thích hợp làm cung nữ không phải sao?” Cô mỉm cười, nhìn về phía người từng là chị của mình. “Chuyện này…” Phó đạo diễn nhíu mày, nếu đổi vai diễn lúc này, sợ là không ổn, dù sao đó cũng là một diễn viên đã từng nổi tiếng. Buổi chiều chính thức quay phim— “Cô nói đúng, càng nhìn càng thấy cô ta thích hợp làm cung nữ…” Phó đạo diễn bước lên lấy lòng, chỉ cho cô xem, cung nữ nho nhỏ cầm quạt đứng trong góc, đôi mắt đỏ hồng thật đáng thương. Lúc này cô đóng vai hoàng hậu khuynh quốc khuynh thành, còn ngọc nữ thanh thuần  nổi danh cả nước ngày xưa, giờ chỉ có thể diễn vai cung nữ…. Phó đạo diễn thấy cô cười khẽ, lặng lẽ đưa tay lau mồ hôi, lời uy hiếp lạnh lùng của người đàn ông lúc giữa trưa vẫn còn văng vẳng bên tai: “Nếu làm cho cô ấy không vui, thì đoàn phim của mấy người cũng không cần làm nữa.” Đoạn ngắn 3: “Diễn hôn, xóa sạch.” “Được.” “Ôm ấp, xóa.” “…” “Nắm tay, không được.” “….” “…Em và anh ta đứng cách nhau ba mét khi diễn.” “Rất hợp ý anh.” *** Qua ngày hôm sau Đường Bội mới hay tin. Tần Hạo Diễm là người có tài nổi tiếng khắp giới giải trí, luôn một mình, lần đầu tiên làm ra chuyện bất ngờ thế này. Khi tất cả mọi người đều cho rằng anh ta sẽ đưa phim vào rạp ở cuối năm thì ngay ngày Đường Bội và Sở Quân Việt kết hôn, Tần Hạo Diễm cho phim lên sóng. Ngày hôm sau lúc Đường Bội thức dậy, Lục Tử Mặc đã ngồi trong phòng khách chờ cô. Vừa vuốt máy tính bảng trong tay, vừa ghi chép gì đó vừa ngẩng đầu lên nhìn Đường Bội đang xuống lầu. "Xem tin tức chưa?" Trên mặt Lục Tử Mặc hiếm khi thấy xuất hiện nụ cười vui vẻ nhẹ nhõm. Đường Bội chớp mắt, ngồi xuống ghế kế Lục Tử Mặc. Người giúp việc trong biệt thự nhanh chóng đưa bữa sáng tới, Đường Bội vừa uống nước trái cây vừa cười híp mắt nhìn Lục Tử Mặc, nói: "Để tôi đoán xem, là vì thành tích bán vé ngày đầu tiên rất tốt à?" "Ừ." Lục Tử Mặc gật đầu. Dựa vào sút hút của Tần Hạo Diễm và Hạ Tử Diệu trong giới giải trí, thành tích phòng vé của 'Chiến ca' không thể nào thấp. Thành tích bán vé ngày đầu cao, tất nhiên sẽ làm họ vui, nhưng đó không phải mấu chốt để phán xem phim đấy hay hoặc tệ. "Trừ thành tích phòng vé, còn gì nữa?" Đường Bội nhướng mày cười. Vừa nói cô vừa lấy máy tính bảng Lục Tử Mặc đang cầm. Đúng lúc này Sở Quân Việt đi vào phòng khách. Vừa nhìn thấy động tác của Đường Bội, anh vội bước tới cạnh cô, khom người lấy máy tính bảng trước, thấp giọng nói: "Để Tử Mặc đọc cho em nghe, em bây giờ, ít đụng tới mấy thứ này đi." Lục Tử Mặc vội vàng đứng lên, chào Sở Quân Việt, rồi cố gắng giảm cảm giác tồn tại của mình xuống thấp nhất. Sở Quân Việt vừa nói, vừa ngồi xuống tay vịn ghế của Đường Bội, cúi đầu vuốt màn hình máy tính. Trên màn hình, là tin tức Lục Tử Mặc đã mở. Hôm nay tất cả các trang web giải trí, đều đăng cùng một tin. Trong phim của Tần Hạo Diễm, ảnh đế Hạ Tử Diệu trước giờ không hề làm cho người xem thất vọng phát huy, cùng với, sự xuất hiện đột ngột của người mới Đường Bội , ở trước mặt ảnh đế, kỹ thuật diễn của cô thật sự làm cho người xem trợn mắt hốc mồm. Trong hợp báo công bố quay 'Chiến ca', Tần Hạo Diễm đã nói, đây là một bộ phim lấy nam làm chủ, phái nữ không có nhiều phân cảnh cho lắm. Nhưng ngay ngày đầu tiên công chiếu ở rạp, vô số người xem ở rạp xong, khi về nhà đã mở topic. Họ nhớ vị nguyên soái mặc áo dài trắng, cũng nhớ Chiến quốc huy hoàng vĩ đại thời loạn thế, cũng nhớ những cuộc chiến đẫm máu, nhưng cũng nhìn thấy, giữa cát vàng máu đỏ, sau đao kiếm, là tình cảm sâu nặng. Trang web giải trí không bao giờ làm khó khán giả, tin ở trang đầu, không tiếp tục sử dụng tấm ảnh ở buổi lễ ra mắt, cũng không dùng tấm poster Tần Hạo Diễm dùng quảng cáo phim, mà là tấm hình được tìm kiếm nhiều nhất trên internet-- ... Mời các bạn đón đọc Trùng Sinh Siêu Sao: Vợ Yêu Của Ám Dạ Đế Vương của tác giả Tra Tiểu Cửu.
Trọng Sinh Đỉnh Cấp Siêu Mẫu - Tam Phân Lưu Hỏa
Khổng Linh đời trước nhiều lần ngộ khúc chiết, cuối cùng chết không toàn thây, sau khi chết nàng được đến một gốc cây thảo, có thể hồi tưởng thời gian, khởi tử hồi sinh, nàng bắt đầu không ngừng xuyên qua đến các song song thế giới. *** Thần bí vũ trụ hấp dẫn vô số người tiến đến thăm dò, vũ trụ phát triển cũng là biến chuyển từng ngày, mà chờ phát triển đến nhất định nông nỗi liền không phải là vẫn luôn bình thản, ở đã trải qua mấy tràng chiến tranh lúc sau, vũ trụ lấy tinh hệ vì trận địa, phân liệt thành rất nhiều quốc gia, ở chiến tranh qua đi, người sinh hoạt lại lần nữa về tới an nhàn, ở cái này niên đại, hết thảy thể lực hoạt động đều bị người máy thay thế, thọ mệnh lại lần nữa được đến kéo dài, học tập kỳ cũng càng thêm dài lâu, bọn họ có rất nhiều thời gian tới tìm kiếm chính mình chân chính thích đồ vật. ... Mời các bạn đón đọc Trọng Sinh Đỉnh Cấp Siêu Mẫu của tác giả Tam Phân Lưu Hỏa.