Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vì Em Mà Đến

Đánh giá nội dung truyện: ★★★★★ Đánh giá nam nữ chính: ★★★★★ Đánh giá bản cv truyện: ★★★★★ Đề cử: ★★★★★ Kiếp trước, Chu Tư Đồng đã từng là cô công chúa nhỏ được yêu thương chở che bằng tất cả tình yêu của bố mẹ. Nhưng cô không ngờ rằng, đó chỉ là lớp kem màu sắc ngọt ngào họ phủ lên để che dấu cho những đen tối bi kịch sắp xảy đến. Bố cô ngoại tình, nuôi dưỡng tình nhân và con riêng bên ngoài từ lâu. Mẹ cô vì chuyện này mà trở nên điên cuồng, ác độc. Giữa họ luôn là cãi vã và tranh chấp xung đột. Vô tình, Tư Đồng bị kẹt trong chính những đau thương chua xót ấy. Mọi lỗi lầm của người lớn lại đổ dồn lên cô gái bé nhỏ. Tư Đồng khi ấy, như chú sâu sắp phá kén thành bướm lại bị người ta tước đi đôi cánh, vĩnh viễn không thể tung bay trên bầu trời bao la rộng lớn được nữa. Tư Đồng, bị giam cầm trong chính ngôi nhà và sự ích kỷ tàn nhẫn của những người đã từng yêu thương. Những tưởng, Tư Đồng sẽ phải trải qua cuộc sống đầy bi kịch như thế cho đến hết đời thì cô đột nhiên được xuyên vào một cuốn sách. Trong câu chuyện được viết nên này, thân phận và cuộc sống của cô cũng không khá khẩm gì hơn, chính là một vai nữ phụ chuyên làm nền, lại là tiểu tam xen vào tình cảm của nam nữ chính, không biết tự lượng sức mình, gây ra biết bao sóng gió và cuối cùng là có một kết thúc thảm hại.   Chu Tư Đồng không muốn đóng vai phụ hay tiểu tam cho bất cứ ai khác, không muốn bản thân trở thành quân cờ cho người ta thao túng, lợi dụng. Cuộc đời và vận mệnh của cô, cô muốn nắm giữ và đổi thay tất cả trước khi kết cục tồi tệ kia xảy đến. Nam chính, nữ chính, nam phụ, nữ phụ… cô đều muốn tránh họ đi thật xa. Vĩnh viễn, không cần dây dưa hay gặp gỡ càng tốt. Vì thế, khi bị người xấu đưa vào bẫy muốn hãm hại làm nhục, một cô gái bé nhỏ như Tư Đồng đã không hề do dự đập nát chai bia nhặt được bên vệ đường, dùng những mảnh vỡ sắc nhọn ấy muốn cứa đứt cuống họng kẻ muốn hại cô. Khi ấy, sự tàn nhẫn, lạnh tâm của cô đã khiến kẻ thù phải run sợ. Bởi vì, con người ta khi bị dồn đến đường cùng thì tất cả đều là những bước đi chí mạng không hề do dự. Chu Tư Đồng của bây giờ đã không còn là Chu Tư Đồng của ngày trước nữa. Những kẻ muốn phá hủy đi cuộc sống bình yên cô đang cố gắng tìm kiếm vun đắp thì cô sẽ không tha thứ và nhẫn nhịn. Tưởng chừng Tư Đồng đã biết trước những biến cố cùng kết cục cho câu chuyện để có thể tránh né mọi thứ. Nhưng cô không thể ngờ rằng chính hành động ngày hôm ấy của mình đã khiến cho nhân duyên của cô rẽ ngang và bước sang một trang mới. Có một người, đã vì cô mà đến, vì cô mà xuất hiện và vì cô mà đem tất cả mọi thứ anh ta có để xoay chuyển vận mệnh của họ. Anh là Thẩm Kỳ. Thẩm Kỳ là hậu duệ thừa kế duy nhất của tập đoàn Thẩm thị hùng mạnh. Từ nhỏ đến lớn anh đã trược rèn luyện trau dồi để trở thành một người nắm giữ trong tay quyền lực cùng tiền tài vô hạn. Ở thành phố này, mỗi lời anh nói, mỗi hành động anh làm đều có sức ảnh hưởng rất lớn. Thẩm Kỳ thuộc tuýp người bên ngoài ôn nhu lễ độ, bên trong thì thâm sâu khó lường. Anh luôn hờ hững và xa cách đối với thế giới bên ngoài nhưng đối với cô em gái Thẩm Tùng Viện lại đặc biệt yêu thương chở che. Lần gặp mặt đầu tiên của Thẩm Kỳ và Chu Tư Đồng chính là trong tình cảnh không mấy tốt đẹp khi em gái anh đang gây rắc rối cho cô. Anh vốn tưởng rằng một cô gái dám đấu với một đám lưu manh, lại còn khiến đám kia bị thương và bỏ chạy khiếp vía như vậy ắt hẳn là một người đầy góc cạnh, sắc sảo và trưởng thành. Nhưng thật không ngờ, lọt vào ánh mắt của anh là một Tư Đồng vóc dáng bé nhỏ, nhìn thế nào cũng chỉ thấy mềm mại và đáng yêu xen lẫn sự thông minh kiên cường cố dấu. Cứ thế, trong lần chạm mặt đầu tiên, cái tên Chu Tư Đồng như chiếc lông vũ nhẹ nhàng rơi vào lòng anh. Cứ ngỡ, giữa họ sẽ không còn bất kì mối liên hệ dây dưa nào nữa. Nhưng giống như duyên trời đã định, dù đã trốn chạy như thế nào thì chỉ cần một cái xoay đầu họ lại nhìn thấy nhau giữa biển người tấp nập. Thẩm Kỳ là một người đàn ông trưởng thành có đầy đủ mọi thứ từ quyền lực đến danh vọng tiền tài. Bên cạnh anh cũng không thiếu phụ nữ. Nhưng anh giống như vì sao trên bầu trời, nhìn thì lấp lánh lại không ai có thể với tới. Vì sao ấy rực rỡ và cô đơn tịch mịch trong đêm. Vậy mà, mỗi khi bên Chu Tư Đồng, Thẩm Kỳ luôn tìm thấy những phút giây yên bình thoải mái nhất. Cô cho anh hương vị của sự mộc mạc, chân thành và quyến luyến khó rời. Bữa cơm giản đơn cô nấu, căn nhà cũ chật hẹp cô ở hay mái tóc tự nhiên cô buông dài… Mọi thứ như bông tuyết ngoài trời, bay qua tim anh, tan thành nhớ nhung chờ đợi. Thẩm Kỳ biết, hóa ra anh đã rung động thật rồi. Vì đó chính là Chu Tư Đồng, là Tư Đồng mà thôi. Nhưng Thẩm Kỳ biết, đoạn đường đến bên Chu Tư Đồng không hề dễ dàng gì. Bởi vì, bây giờ cô vẫn còn quá nhỏ. Bởi vì, cô chỉ xem anh là anh trai của bạn thân mà thôi. Bởi vì, cô luôn khép chặt trái tim mình lại… Bởi vì, anh đã lún quá sâu để có thể quay trở về lúc trước. Nhưng, cho dù thế nào, anh cũng không muốn bỏ cuộc. Bởi Tư Đồng, Thẩm Kỳ anh là vì em mà đến. Tất cả những yêu thương quan tâm của Thẩm Kỳ dành cho mình, Chu Tư Đồng cô đều hiểu nhưng lại không dám đối mặt hay phá vỡ ranh giới mỏng manh đó. Vì cô lo sợ kết thúc cho mọi câu chuyện yêu đương trên thế gian này đều chỉ là bi kịch. Kiếp trước, chẳng phải bố mẹ cô đều như thế hay sao? Vì vậy, mặc cho Thẩm Kỳ truy đuổi trực tiếp gián tiếp ra sao, cô đều giả ngơ.. Thấy anh chạy đến trường học tìm mình, cô cố tình không thấy, hại anh sốt ruột sợ cô chạy mất mà nhảy ra khỏi xe chắn đường đem đi luôn. Cô đến công ty anh thực tập, anh chuyển thẳng đến bộ phận cô muốn, lại từng ngày dõi theo sợ cô bị ức hiếp. À, mà cũng có người ngu ngốc thử thách độ tức giận của anh thật. Khỏi nói Thẩm tổng xử lý nhanh gọn lẹ như thế nào. Đuổi việc với lý do củ chuối là “khi dễ đồng nghiệp”. Trợ lý nghe xong chỉ cảm thấy “...”. Còn có một bạn trai thích Tư Đồng, mới bắt chuyện chưa nói được mấy câu đã bị Thẩm Kỳ hổ báo xông ra chặn lại dấu người đi. Sau đó thì dùng ánh mắt lăng trì phân hủy tên kia. Tư Đồng ở sau lưng anh muốn nhoi ra xem liền bị anh duỗi tay đem kéo về liền. Vậy nên, có một người truy đuổi miệt mài, còn một người sợ hãi muốn chạy trốn. Thế nhưng, tình yêu đâu phải là thứ mà cô có thể điều khiển bằng lý trí. Bởi vì, trái tim cô vốn dĩ đã tự phá bỏ lớp gông xiềng đó mất rồi. Hóa ra, nó không còn thuộc về cô nữa. Thẩm Kỳ đã đến và lấy đi mất rồi. Là khi, anh dựa gần vào cô, mang hương vị tươi mát của cơn mưa hè. Là khi, anh nắm thật chặt tay cô trên đoạn đường nhỏ trong đêm tối. Là khi, dưới cơn mưa nhè nhẹ, anh nghiêng ô che mưa cho cô thì thầm “Đừng sợ anh, được không?”. Là khi, anh ở dưới lầu, đứng bên ngọn đèn đường vàng óng, ngẩng đầu lên mỉm cười nhìn cô từng bước trở về nhà “Anh nhìn em lên lầu rồi rời đi, được không?”... Cứ thế, trái tim của Thẩm Kỳ và Tư Đồng đã chầm chậm hòa từng nhịp yêu thương với nhau, giống như là hoa lê bung nở trong ngày xuân nắng ấm, thơm nhẹ êm dịu và say đắm lòng người. Thì ra, yêu và được yêu là những tháng ngày hạnh phúc, ngọt ngào quyến quyến đến như vậy. Nhưng lúc này, vài biến cố nho nhỏ lại xảy đến. Nam phụ Sở Khiêm bùng lên muốn tranh giành cô gái nhỏ của Thẩm Kỳ. Vị hôn thê Trần Oánh Oánh gia đình ép buộc anh phải cưới để hoàn thành hôn nhân chính trị. Và cuối cùng là sự lựa chọn của anh khi phải từ bỏ vị trí thừa kế gia tộc hay là cô gái mà anh yêu? Thẩm Kỳ đã không hề do dự cho quyết định của mình. Từ bỏ tất cả mọi thứ anh đang có nhưng lại có tất cả những thứ còn hơn thế. Đó là tình yêu, hạnh phúc, ấm áp bên người anh xem hơn sinh mệnh bản thân... Chỉ cần cuộc đời này có em, là em, anh đã có tất cả rồi. Tư Đồng, anh chính là vì em mà đến. *** “Vì em mà đến” có lẽ là bộ truyện duy nhất chuyên sủng ngọt hoàn toàn 100% của tác giả Trường Câu Lạc Nguyệt. Khác với các bộ trước kia, nội dung bộ này không hề có chút xíu ngược nào luôn á. Đọc từ đầu đến cuối đều là sủng ngọt ấm áp phát hờn. Có thể với nhiều bạn thì motif truyện không mới lạ so với các truyện hiện nay nhưng điểm cộng là cách viết của tác giả khá thu hút, ngắn gọn, xây dựng nhân vật tốt, tình tiết hợp lý, thích hợp đọc thư giãn, thoải mái. Nam chính thuộc kiểu thâm tình, cuồng truy nhưng cách bộc lộ rất nhỏ rất nhẹ, cứ thấm dần rất thích. Đọc mà nhiều lúc muốn thay nữ chính rung rinh theo luôn í. Anh đối xử với tiểu tam, kẻ phá hoại thì dứt khoát, nhanh gọn cực ok nha. Không có dây dưa lằng bà nhằng gì hết trơn á. Còn nữ chính thì ít nói trầm tĩnh và khá nội tâm nhưng tốt bụng, kiên cường lắm. Khi chạm vào những điểm mấu chốt của cô thì cô mới ra tay tàn nhẫn không do dự. Trong tình yêu lúc đầu hơi nhút nhát nhưng sau này tin tưởng và nỗ lực rất nhiều. Truyện thiên về sủng ngọt nên chỉ thích hợp cho các bạn team đường thôi ạ, không dành cho team ngược thích đắng đâu nha. Đáng tiếc, đây là truyện khá mới nên chưa được edit. Mình thấy cv cũng dễ đọc nên bạn nào nhảy được thì nhảy luôn ạ, có 49 chương à, đọc nhanh lắm. Bạn nào muốn edit thì đào hố lúc này không muộn đâu, chắc sẽ đông khách thôi ạ. #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Ngày hai mươi sáu tháng giêng, trong một con hẻm nhỏ hướng Đông. Chỉ những ai quen thuộc với khu phố này mới biết được con đường tắt này. Bình thường nơi đây không ai thèm lui tới, bởi vì xuyên vào bên trong, chính là một nơi vô cùng dơ dáy bẩn thỉu, lại đầy rẫy những tệ nạn nguy hiểm. Chu Tư Đồng trên vai còn đeo cặp sách, hoảng loạn bị mấy tên côn đồ vây quanh, đè vào trong góc tường. Tên đầu đàng trên vai có nhiều hình xăm bặm trợn, trên tay đang cầm một cây dao nhỏ, quơ qua quơ lại trước mặt Chu Tư Đồng, nhìn qua cô cười đầy dâm tặc: "Tiểu nha đầu lớn lên xinh đẹp, không bằng ở cùng với ca ca, một bước lên trời, sau này, em muốn sao thì là vậy." Nói xong, đi theo hắn là những tên lưu manh trên đầu nhuộm đủ màu sắc, tất cả đều cười ầm lên. "Không sai, đi theo đại ca ta, trở thành đại tẩu của chúng ta. Lấy một cái danh này, ai ở đây dám chọc ghẹo cô nữa." Bọn họ người tung kẻ hứng, Chu Tư Đồng ôm chặt hai tay, mặt không biến sắc, len lén quan sát xung quanh, tìm xem có vật gì có thể dùng được hay không. Sau đó, cô phát hiện cách đó không xa có mấy chai bia để dưới đất, trừ những thứ đó ra thì không còn vật gì khác nữa. Trong nội tâm không khỏi thở phào, nhưng trên mặt vẫn giả vờ có chút sợ hãi. Nhút nhát e lệ mà cúi gầm đầu, không dám nói lời nào. Nhìn thấy Chu Tư Đồng không lên tiếng, tên được xưng là đại ca kia tiến về phía trước một chút, bàn tay sần sùi đầy sẹo, trên người lại có nhiều mùi khói dầu, có chút thô lỗ muốn sờ gò má cô. Sau đó, hắn bắt gặp hình ảnh cô gái bị hù dọa mà tránh đi, lảo đảo né về phía bên trái hai bước. Ba tên thuộc hạ đằng sau vội vàng lên tiếng: "A, đúng là quá ngây thơ." "Đúng là không biết tốt xấu." "Ai, đại ca, đợt lát nữa anh xử lý xong rồi, cũng không thể quên đi đám huynh đệ này nha. Anh được sướng ít ra cũng cho tụi em hưởng một chút chứ." Tên đại ca kia nghe xong tức giận, nắm lấy tóc của tên vừa mở miệng, gầm lên: "Đàn bà của ông mà mày cũng dám mơ tưởng? Ăn tim gấu mật hổ rồi phải không?" Tên kia bị đánh lảo đảo một cái, vội vàng cười đùa lấy lòng: "Đại ca, em không dám, em chỉ đùa thôi, đại ca." Tên đại ca hài lòng, xoay người lại nhìn Chu Tư Đồng, trong giọng nói mang theo vài phần không còn kiên nhẫn: "Có được hay không, nói một câu rõ ràng. Bất quá, đêm nay em làm tôi hài lòng, ngoan ngoãn lấy lòng tôi, trở thành người đàn bà của tôi, tôi cũng sẽ cho em thoải mái một chút. Nếu câu trả lời của em làm tôi không hài lòng, ở đây chỉ là vài tên đàn em, ở phía sau còn một đống người đang xếp hàng dài. Em hiểu mà." Mời các bạn đón đọc Vì Em Mà Đến của tác giả Trường Câu Lạc Nguyệt.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Xông Vào Ngõ Âm Dương - Mộc Hề Nương
Tên gốc: Đại chàng âm dương lộ Thể loại: Đam mỹ, hiện đại hư cấu, huyền huyễn, linh dị thần quái, sảng văn, 1×1, cường công x cường thụ, HE. Nhân vật chính: Độ Sóc x Trần Dương. Edit: OnlyU Beta: Dương San Hô Đầu tiên là vào năm mười tám tuổi vì trên người âm khí quá nặng nên phải kết âm hôn với quỷ. Đến khi tốt nghiệp đại học vào năm hai mươi hai tuổi thì cậu nhận được công văn mời đến nhận chức ở xã khu. Thế là cậu mang theo bài vị của ông xã ở lại thủ đô. Hai. Ban đầu khi biết công việc phải giao tiếp với ma quỷ, đồng nghiệp là thiên sư, Trần Dương từ chối. Sau đó cậu phát hiện tiền lương cực cao, phúc lợi cực tốt. Trần Dương rất tự giác phải kiếm tiền nuôi người nhà sống qua ngày bèn nhận lời. Gỡ mìn: Đại Phúc = địa phủ. Công là quỷ, thụ là người. Thụ âm khí quá nặng, vì mạng sống mà kết âm hôn. Công là boss quỷ giới! Đại boss! Thập điện Diêm Vương cũng là thuộc hạ của hắn! Trong chính văn đề cập đến các địa phương, xin đừng liên hệ với hiện thực. Tất cả nội dung đều là hư cấu! Hư cấu! Hư cấu! *Âm hôn hay “đám cưới ma” là lễ cưới mà cô dâu và chú rể đều đã qua đời hoặc một người còn sống và một người đã chết. Phong tục này vẫn tồn tại ở một số vùng quê xa xôi hẻo lánh ở Trung Quốc. *1 cân của Trung Quốc = nửa kg của mình *** Lục Tu Chi nói: “Anh vốn tên là Lục Tĩnh, tự Tu Chi.” Khấu Tuyên Linh quay đầu nhìn hắn, vẻ mặt hoài nghi: “Vốn tên là Lục Tĩnh?” Lục Tu Chi gật đầu. Khấu Tuyên Linh “à” một tiếng rồi tiếp tục ăn hết xâu kẹo trong tay. Thái độ rất bình tĩnh, nhưng càng bình tĩnh thì Lục Tu Chi càng bất an, hắn không rõ Khấu Tuyên Linh có kịp phản ứng không. “A Tuyên, em không trách anh?” “Không có.” “Có ý gì?” Khấu Tuyên Linh quay đầu cười với hắn: “Không có ý trách cứ.” Lục Tu Chi lập tức ngậm miệng, ngoan ngoãn đi theo sau Khấu Tuyên Linh chịu sai bảo, quy quy củ củ. Khấu Tuyên Linh hỏi cái gì hắn đáp cái đó, không hỏi thì câm miệng. Khấu Tuyên Linh bỗng hỏi: “Sư tổ Lục Tĩnh?” “Ừm.” “Lúc kết hôn sao không nói cho em biết?” Khi đó hai người kết hôn ở tổ đình Khấu gia, hành lễ bái thiên địa. Lúc đó không nói, cố tình đợi bốn năm sau mới nói. Khấu Tuyên Linh nhìn kỹ Lục Tu Chi: “Anh còn gạt em chuyện gì không?” ... Mời các bạn đón đọc Xông Vào Ngõ Âm Dương của tác giả Mộc Hề Nương.
Phong Vân Tế Hội - Lão Trang Mặc Hàn
Bốn quyển trước nói về từng người một thì đến quyển này là sự mốc nối giữa bốn người với nhaumột cách xảo diệu, vận mệnh của họ sẽ vì các bên mà thay đổi chứ? Phương Khinh Trần sống lại làm cho Sở quốc hỗn loạn yên bình trở lại, nhưng y và Sở Nhược Hồng liệu có thể tái tục tiền duyên, Khinh Trần quyết tuyệt có thể tìm được tình yêu hoàn mỹ hay không… Tiểu Dung vĩnh viễn chỉ biết bỏ ra liệu có định cùng Thanh Cô che giấu đứa bé y một tay dẫn dắt, một mình đối mặt với mưa gió, khi Khinh Trần tính kế Yến Lẫm của y, y lại sẽ thế nào… A Hán đang ngủ say bất tỉnh liệu có tỉnh lại? Địch Cửu có tiến vào Tiểu Lâu không, y thật sự sẽ chết sao? Địch Nhất nhiều lần tìm người trong Tiểu Lâu cầu trợ, cuối cùng ai sẽ giúp y… Phong Kính Tiết vi quy vào đời lần nữa, tìm được hảo bằng hữu Lư Đông Ly của y, y phải làm thế nào để Lư Đông Ly nhận ra mình, tình cảm của y với Lư Đông Ly thật sự chỉ đơn thuần là nghĩa bằng hữu ư… Tiểu Lâu Truyền Thuyết hệ liệt: Quyển 1 - Tiếu Ngữ Khinh Trần Quyển 2 - Thả Dung Thiên Hạ Quyển 3 - Bích Huyết Hán Khanh Quyển 4 - Phong Trung Kính Tiết Quyển 5 - Phong Vân Tế Hội *** “Chúng ta đều có thể trở về, nhưng A Hán không thể cũng sẽ không trở về. Là y đã cắt đứt thông đạo thiên nhân, tuy nói thế giới chúng ta hoàn toàn bất đồng với thiên đình trong tưởng tượng của các ngươi, nhưng quy tắc ước thúc tối thiểu vẫn có. Ngươi cho là y sau khi về, sẽ không bị xử phạt sao?” Nghiêm Lăng cười cười: “Cho nên, chúng ta sẽ không kiên trì muốn khuyên y về, bản thân A Hán cũng chưa chắc muốn về. Bất đồng với chúng ta, tính tình y lười nhác, chỉ cần có ăn có uống có ngủ là thỏa mãn, đối với công nghệ cao… A, không, đối với hết thảy tiện lợi của thiên đình không hề lưu luyến hoài niệm. Lần này y bùng nổ, cố nhiên là vì giúp ngươi cầu một đường sinh cơ, nhưng cũng là vì đã sinh ra hoài nghi và tự hỏi với chế độ của chúng ta, cho nên mới tận mọi lực lượng của mình để phản kháng. Dưới tình huống như vậy, y làm sao có thể về nữa, biết rõ vô lực thay đổi, còn phải tiếp tục bị chế độ kia trói buộc. Y luôn là người cố chấp, đã nhận định thì không chịu quay đầu, y đã không muốn thừa nhận chế độ trong thế giới kia của chúng ta nữa, thì y sẽ vĩnh viễn không quay về.” Địch Cửu yên lặng một hồi, rốt cuộc chậm rãi quay người: “Y không quay về, nơi gọi là thiên đình kia của các ngươi không thể phái người về đây bắt y?” “Thông đạo bị y hủy mất rồi, tối thiểu phải mấy ngàn năm mới có thể trùng kiến, cho dù dựng xong, cũng chỉ có thể từ phàm trần đi lên thiên đình, mà muốn xuống phàm trần nữa, lại không thể nào.” Nghiêm Lăng đưa tay chỉ chỉ phía trên: “Nói cách khác, trên trời đã lười quản phàm thế này nữa, chỉ để lại một thông đạo tương lai, tiếp dẫn những thần tiên bị lạc trong phàm trần chúng ta trở về. Mà nhân gian này, cho dù trời sụp đất nứt, tất cả phàm nhân chết sạch chết tuyệt, thần tiên cũng sẽ không xuống nữa.” Ánh mắt Địch Cửu nhìn chằm chằm Nghiêm Lăng: “Các ngươi đều sẽ trở về?” ... Mời các bạn đón đọc Phong Vân Tế Hội của tác giả Lão Trang Mặc Hàn.
Cuồng Sủng (Ăn No Sao) - Jilly
Văn án: Ngôn Gia Hứa hoành hành ngang ngược nhiều năm, mãi đến khi có một nhóc con đáng yêu tới nhà, khiến anh phải dụng tâm chăm sóc. Lần đầu tiên đến phòng anh, nhóc con thuận tay cầm theo một quân mạt chược, khi trở về lại ủy khuất mà nói: “Anh Ngôn ơi, cái kẹo sữa này em cắn không được!” “Anh liếm liếm thử xem.” Nhóc con đem “kẹo sữa” mà mình đã liếm qua đưa cho anh. Trời má, có chút đáng yêu! Từ đây cuộc sống hàng ngày “khổ không nói được” của Ngôn công tử bắt đầu. Các anh em chơi bóng rổ, Ngôn công tử ngồi giúp nhóc con ăn cơm. Các anh em chơi game, Ngôn công tử ngồi giúp nhóc con làm bài tập. Các anh em đi vũ trường, ngôn công tử lại về nhà dỗ bé con đi ngủ... Thế là, các huynh đệ đều cho rằng Hỗn Thế Ma Vương đã bị phá hủy hầu như không còn gì. Thế nhưng vào sinh nhật mười tám tuổi, có người thấy Ngôn Gia Hứa đem người ôm trong ngực, cắn môi cô, thanh âm trầm thấp nói: “Ngoan, cho anh nếm thử miệng của em, có phải có vị kẹo sữa hay không?”  *** Thẩm Tinh Lê - hàng vạn sao trời cũng không lấp lánh bằng đôi mắt em. Thẩm Tinh Lê từ khi còn thơ bé đã được bố mẹ gửi đến nhà bà nội sống. Lúc ấy, bố mẹ nói rằng, chỉ qua vài ngày, sắp xếp xong công việc sẽ đến đón cô về. Thẩm Tinh Lê chỉ mới tròn 5 tuổi, tin tưởng vào những lời nói dối ấy, từng ngày dài trôi qua đều vui vẻ chờ đợi chờ đợi. Nhưng Thẩm Tinh Lê không biết rằng, bố mẹ vì muốn có thêm em trai mới, sợ bị phạt bởi chính sách bấy giờ mà đành lòng đưa cô đi xa.  Cô bé con Thẩm Tinh Lê tập quen dần với cuộc sống mới xa lạ ở đây cùng bà nội. Bà nội đối với cô rất yêu thương, bà dẫn cô qua nhà bà nội Ngôn chơi, được ăn nhiều kẹo ngon, xem được hoạt hình rất vui nhộn. Và cô còn gặp được anh trai Ngôn Gia Hứa, rất đẹp trai lại còn tốt bụng. Thế nhưng, dù nơi đây có tốt như thế nào thì cô bé vẫn nhớ bố, nhớ mẹ, nhớ nhà nhỏ ở quê nhà. Cô bé khóc, muốn trở về.  *** Thẩm Tinh Lê mở to mắt, đã ba sào mặt trời đã cao, ánh nắng từ bức màn phùng chảy xuôi tiến vào, dừng ở to như vậy trên giường. Này trương giường, nàng từ nhỏ liền ngủ rất nhiều thứ. Nhưng lúc này đây cảm giác không giống nhau, có thể là bởi vì nàng là thân thể quang tỉnh lại đi. Đêm qua đại niên ba mươi, khắp nơi đều là pháo thanh, ồn ào đến nàng ngủ không yên. Ngôn Gia Hứa ôm nàng ở sân phơi nhìn một lát pháo hoa, ôn nhu nói: “Nếu ngủ không được, vậy làm chút chuyện dời đi lực chú ý đi.” Sau đó bọn họ ở sân phơi làm lên, ở trong chăn che. Nàng bị vứt đến lên lên xuống xuống, cuối cùng mệt nằm liệt nằm hồi hắn trong lòng ngực. Ngôn Gia Hứa ở tối tăm hạ hôn nàng: “Hiện tại có thể ngủ rồi sao?” Thẩm Tinh Lê cả người run lẩy bẩy, hàm hồ nói: “Mệt nhọc, ta muốn đi ngủ.” Người này như thế nào như vậy nhiều tinh lực? Thẩm Tinh Lê tức giận bất bình nói: “Ngươi có phải hay không uống thuốc đi nha?” Lời này quả thực tìm chết, Ngôn Gia Hứa làm bộ lại đi trị nàng, Thẩm Tinh Lê nhát gan sợ tử địa xin tha: “Ca ca, ta sai rồi sai nhạc, cũng không dám nữa……” Hắn nhướng mày cười, ôm nàng trở về phòng, đem người thả lại trên giường. Mời các bạn đón đọc Cuồng Sủng (Ăn No Sao) của tác giả Jilly.
Vợ Tôi Là Quý Nữ Cổ Đại - Công Ngọc Hạc Minh
Nữ chính xuất thân nhà cao cửa rộng nhưng gia tộc gặp biến cố, cha chú bị chém đầu, mẫu thân và các nữ quyến trong nhà không chịu nổi nhục nhã nên tự sát, nhưng thật ra cha chú không chết mà tìm người chết thay, sau đó liên lạc với nữ chính ra lệnh cho nàng làm này làm kia, nàng không theo nhảy vực tự sát. Không phải vì không hiếu thuận mà là vì cha chú vì bản thân, lúc mẫu thân và nữ quyến trong nhà chết cũng không quan tâm, chết cũng không biết sự thật. Mẫu thân nàng bắt nàng tự sát theo nhưng nàng nghĩ còn rừng xanh không lo củi đốt, trằn trọc vào kỹ viện, cuối cùng được nam trúc mã nạp về làm di nương. Có tình cảm nhưng từ lúc nam trúc mã trốn tránh khỏi bị liên lụy đến gia tộc nàng thì tình cảm đó cũng hết rồi.  Xuyên đến hiện đại nàng không có ký ức của nguyên chủ, sau khi hiểu biết tình cảnh của nguyên chủ, biết được mình được hứa hôn cho một nhà giàu mới nổi thì nàng quyết định nếu đó là người tốt thì nhất định sẽ sống tốt với người ta.  Nữ chính là người cổ đại, là tài nữ, có ngạo khí của quý nữ nhưng cũng bị ảnh hưởng bởi gia giáo cổ đại. Gả chồng theo chồng gả chó theo chó, trinh tiết, nữ chính đã từng ở kỹ viện nên có tâm bệnh, nàng nghĩ mình không sạch sẽ không xứng với ai. Lúc quen với nam chính cũng chỉ là muốn bám lấy cành cây vững chắc để thoát khỏi gia đình đó. sau nữ chính xảy ra chuyện, nam chính gặp được, nàng sợ mình bẩn rồi, khi nam chính nói sẽ nhanh chóng cưới nàng làm vợ nàng rất cảm động, từ khi đó mới bắt đầu mở lòng (Nữ chính không bị làm bẩn đâu nhé, gần thôi).  Nam chính đẹp trai, tính cách hơi chút xấu xa kiểu đàn ông không xấu đàn bà không thương ấy, cả gia đình từ đời ông đến đời nam chính đều là học tra, nên ông nội nam chính muốn cháu mình cưới một cô gái dòng dõi thư hương. Thật ra trước đó nam chính có gặp nguyên chủ một lần rồi, rất không thích nguyên chủ, nhưng lần thứ hai gặp đúng là nữ chính, dần tiếp xúc rồi trúng độc luôn không chữa được.  Đây là đoạn văn hồi nhỏ nam chính viết, đọc rồi cười ngất: Mẹ em rất xinh đẹp, mặt tròn tròn giống quả táo, đôi mắt to như quả nho, mũi dài như hạt lạc, miệng nho nhỏ giống anh đào.  Trong truyện cũng có rất nhiều chân lý, giờ nhiều bạn bị cha mẹ giục kết hôn, câu hay nói là sợ mình sau này về già cô đơn, có câu nói về già viện dưỡng lão còn đáng tin cậy hơn đàn ông. Kết hôn rồi không chỉ phục vụ mình anh ta mà còn phải phục vụ cả gia đình chồng, nấu 1 vạn bữa cơm phải làm việc nhà một vạn ngày, có thai ở nhà sinh con một năm, một năm sau quay lại mình và anh ta sẽ không còn là người của một thế giới. Vì sao đàn ông lại thích tiểu tam hơn, vì ở nhà quen nhìn vợ đầu bù tóc rối, thỉnh thoảng ra ngoài gặp tiểu tam nó biết ăn mặc, biết nói ngọt, đàn ông sao không xiêu lòng.  Thêm nữa là nam nữ chính phụ kiếp trước kiếp này đều liên quan đến nhau, cùng một người, chỉ là kiếp trước đổi sang kiếp sau. Cuối cùng ai đều có nhân quả của bản thân.  Truyện không phải chỉ có ngọt, cũng có lúc hai người gặp khó khăn, nam chính bị đối thủ bắt tay với người trong công ty lừa vào tù, may mà nữ chính từ nguyên chủ biết trước chuyện này nên cuối cùng cũng tìm được cách giải quyết.  Truyện này có rất nhiều đoạn liên quan đến sách cổ, văn hóa cổ, triều đại kim phượng, Lâu rồi mình không review nên có lủng củng, truyện đọc rất hay, các nhân vật phụ đều đáng yêu, có nam nữ phụ nhưng tầm nửa truyện là xuống đài hết xuất diễn. Đừng vội nhìn review của mình mà quyết định tính cách nữ chính. Bộ truyện này rất đáng để bỏ thời gian ra đọc. *** Nửa cuộc đời của Lục Văn Tinh, hiếm khi bị người hãm hại. Có thể đểhắncoi là đối thủ đều là những ngườiđãlàm chohắnthậtsựnếm trái đắng. Cháu trai của Vương gia làmộttrong số đó,khôngthểkhôngthừa nhận đối phương làmộtngườithậtsựcó bản lĩnh, hãm hại người còn thiếu kinh nghiệm làhắn. Nhưng bù lại sau khi trở vềhắnsẽkhôngđể đối phương trong lòng, dù sao sau đóhắnrời xa trung tâm thành phố W, việc buôn bán cũng dần dầnkhôngcó gì cần lui tới. Mà nghenóiđối phương bịanhem nắm được nhược điểm, trong lúc nhất thời ốc cònkhôngnổi mình ốc, Lục Văn Tinh cũng ném chuyện này ra sau đầu,khôngngờ hôm nay lại đụng mặt, bên cạnh còn có người congáichân ái của Trương Thần. Ánh mắt củahắnchuyển quanh giữa hai người, liên tưởng đến thân phận người phụ nữ tốt nghiệp trường IVY League danh giá, nhất thời hiểurõ“thậtsựlà lợi hại, vì chút đồ này nọ ngay cả người phụ nữ của mình cũng mang ra bán.” Làm chohắnbịmộtvố đau, Lục Văn Tinh từ trước đến nay trở thành nhân vật (trong tác phẩm văn học, nghệ thuật), hôm nay xem rakhôngphải người ta có bản lĩnh mà là lúc đầu bản thân quá kém, thua trong tay tên oắt con như vậy. hắncoi thường loại này nhất, chuyện gì cũng để nữ nhân ra mặt,khôngcó tiền đồ. Vương Quan Lâm sắc mặt có chút khó coi, vừa mới chuẩn bị mở miệngđãbị người bên cạnh đè lại cánh tay. Giản Man tiến lênmộtbước: "Lục tiên sinhnóikhôngnên quá khó nghe,khôngnóiđến trước đây giữa chúng ta làanhtình tôi nguyện, các ngươi tài nghệkhôngbằng người, cũngkhôngoán đượctrênđầu người khác." Lục Văn Tinh nhìn quần áo cao quý bình tĩnh chuyên nghiệp,mộtdạng nữ nhân khôn khéo giỏi giang,khôngrõđầu óccôta phát triển thế nào. Cảm thấy bản thân hi sinhthậtvĩ sao? Theo trò vui này, vẫn kính dâng vĩ đại như vậy, cũngkhôngbiết nhiều năm đọc sáchđiđâu. Lục Văn Tinh lười phí lời với bọn họ "Hừ"mộttiếng mang ngườiđiđến bên kia. Vương Quan Lâm nhìn bóng lưng nam nhân, trong mắtmộtmảnh ám trầm. Tình huống Vương giakhôngkhá hơn Dịch gia bao nhiêu.khôngphảinóibố mẹ mặc kệhắnchơi bời mà là lão gia tử có thể sinh, chín con trai hơn hai mươi cháu trai, toàn bộ nhìn chằm chằm vào gia sản,hắnnỗ lực bao nhiêu mới bộc lộ tài năng. ... Mời các bạn đón đọc Vợ Tôi Là Quý Nữ Cổ Đại của tác giả Công Ngọc Hạc Minh.