Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phúc Hắc Quyết Đấu

Thể loại: đam mĩ hiện đại, chiến tranh thương trường, tinh anh trong giới, tình hữu độc chung, ngọt, cường cường Nhân vật chính: Phó Diên Thăng x Thích Tự Nhân vật phụ: Thích Phong x Lăng Khả (cf. "Những ngày tháng giả làm bạn trai của hotboy trường") Văn án: [Bản máu chó đầy đất] Chỉ vì ham thích mới mẻ, nên Thích Tự đã giả làm gay để thử nghiệm cảm giác cưa cẩm các soái ca. Vào quán bar giả làm em trai của mình, thả thính người ta xong, còn cho hôn, rồi sau đó bỏ chạy... Sau này Thích Tự quen được một vị đại lão cực kì giỏi, kiến thức nhiều như bách khoa toàn thư khiến hắn bái phục sát đất. Hai người trò chuyện qua mạng một năm trời, rốt cục Thích Tự cũng có cơ hội gặp mặt vị ấy. Hắn mang theo tâm lí đi gặp thần tượng đến nơi, để rồi phát hiện ra đối phương chính là người đàn ông hôn hắn trong bar trước kia! Phó Diên Thăng (mỉm cười): "Nghe nói cậu ghẹo xong chạy thích chí lắm hả?" Thích Tự: "Hỏng rồi, nghiệp tới cản không kịp!" [Bản đứng đắn nghiêm chỉnh] Trong lúc điều tra về thực trạng kinh doanh của công ti thời trang dưới trướng tập đoàn giúp ba, suýt nữa Thích Tự đã bị cuốn vào một vụ kiện tụng kinh tế, may mà được một "cao thủ" luôn vô tư giúp đỡ mới thoát thân. Nhưng ở bên nhau lâu ngày, Thích Tự dần phát hiện ra mọi chuyện không đơn giản chút nào. Hắn bắt đầu nghi ngờ thân phận thực sự của cao thủ kia, cùng mục đích khiến đối phương xuất hiện cạnh mình... "Sự can đảm duy nhất trên gian này, chính là nhìn thấu đời mà vẫn yêu thương nó như vốn vậy. _Romain Rolland" A/N (lời tác giả): • CP:Phúc hắc, kinh nghiệm đầy mình, điều tra viên tài chính công x nữ vương, đơn thuần, thiếu gia tập đoàn tài chính thụ. • Truyện còn có tên:《 thợ săn phía sau 》《 ký lục cách bá tổng dưỡng thành 》 《Sealed with a kiss》 • Nhân vật chính là anh trai của Thích Phong trong "Những ngày tháng giả làm bạn trai của hotboy trường". Kịch bản cuốn này không chỉ tập trung vào chuyện yêu đương, mà còn có cả nội dung về chiến tranh thương trường. Các tình yêu nghía thử mấy chương xem có muốn nhảy hố không he~ • Tuyến tình cảm công-thụ có độ ngọt +++, cả hai đều là duy nhất của nhau, ai lăn tăn về điều này thì có thể yên tâm đọc • Giai đoạn đầu thụ chưa phúc hắc, sẽ được dạy dỗ dần dần, ai trông chờ một thụ phúc hắc ngay từ đầu thì cẩn thận hố • Tên các địa danh tổ chức trong truyện đều đã bị sửa đi, không liên quan cũng không ám chỉ bất cứ cơ cấu nào ngoài đời • Cuối mỗi chương đều có epilogue ngăn ngắn, độc giả đừng bỏ qua nhé • Tag: thương trường, cường cường, thẳng nam giả gay bị nghiệp quật. T/N: • Cuốn này chung hệ liệt với "Những ngày tháng giả làm bạn trai của hotboy trường", vì vậy sẽ có sự xuất hiện của hai nhân vật chính của quyển đó là Thích Phong x Lăng Khả (khuyến khích đọc bộ Bạn trai giả, vì nó xuất sắc vãi chó mèo hụ hụ, thứ hai là để có cái nhìn sơ bộ về nhân vật Thích Tự luôn) • Hi vẫn đang vừa viết vừa sửa, mình cũng vậy. • Tag phụ: niên thượng gap7, dạy trẻ phúc hắc, sư đồ luyến, nghiệp không chừa một ai, idealism • Thụ khống cẩn thận lôi—công không tra thụ không ngu nhưng bất kì lúc nào trong khi đọc truyện mà bạn nghĩ vậy, hoặc mong chờ một màn truy thê hoả táng tràng sấp mặt từ công thì rất tiếc, truyện phải làm bạn thất vọng rồi. • Tên công là Phó Diên Thăng, tên thụ là Thích Tự—Tự trong nghĩa hòn đảo (giải thích ở chương 5). Trong truyện và các Epilogue sẽ có hiện tượng chơi chữ với tên của hai bạn. *** Hải Thành vào tháng tư, bắt đầu ấm dần lên. Chín giờ tối, các nhân viên văn phòng trong toà cao ốc Phong Mậu thuộc quận Kim Dung mới lục đục kết thúc một ngày làm việc 996 như thường lệ, nhưng những gương mặt trẻ tuổi ấy chẳng hề nhuốm vẻ mệt mỏi, bởi dường như cuộc sống về đêm mới chỉ vừa bắt đầu. (*996: lịch làm việc 9am-9pm 6 ngày/tuần) Rooftop bar của toà cao ốc, là nơi tập trung cánh đàn ông Âu phục giày da cùng phái nữ trang điểm ăn bận cực chăm chút. Cũng là địa điểm mà Thích Tự và Hứa Kính đã hẹn gặp nhau. Căn bản vì công ti của ba Thích Tự nằm trong toà nhà này, và Hứa Kính là CEO được chính Thích Nguyên Thành uỷ nhiệm. Có điều, hôm nay bọn họ gặp nhau không phải để bàn chuyện công việc. Thích Tự vừa lên đại học hồi năm ngoái, hiện mới là sinh viên năm nhất khoa Kinh Tế trường đại học Stafford, đối với hắn, chuyện tiếp quản sự nghiệp của ba vẫn còn quá sớm để bàn đến. Trước kia ở Mĩ, Hứa Kính là thư kí của Thích Nguyên Thành, cũng từng chiếu cố Thích Tự không ít lần, cho nên bọn họ cũng có thể coi như anh em bạn bè. Hiếm được dịp Thích Tự về nước, Hứa Kính dĩ nhiên phải làm một cái hẹn còn hỏi han về tình hình đối phương gần đây. "Gặp em trai rồi chứ hả?" Hứa Kính hỏi. Thích Tự chỉ "Ừ" một tiếng. Cách đây không lâu, mẹ hắn gọi điện bảo rằng, em trai sinh đôi Thích Phong của hắn có bạn trai cùng trường đại học. Lúc hắn kể lại chuyện này cho ba, ông thẫn người mất vài giây rồi mới ngẩng đầu xác nhận lại: "Bạn trai?" "...Vâng, là bạn trai." Hắn không nghĩ là mình đã nghe nhầm. Năm ngoái Thích Phong đột nhiên quyết định ở lại trong nước thi đại học, kết quả vừa vào đại học F hơn nửa năm liền lòi ra một người bạn trai, lại còn mau chóng đưa về ra mắt như thế... Mẹ vốn dĩ bình tĩnh như thế, mà lúc gọi điện sang giọng điệu cũng không khỏi bất an, nói gì là ba hắn, chưa đầy hai tháng đã lo muốn bạc đầu, cứ nghĩ ngợi không biết có phải vì thiếu thốn tình thương của cha nên Tiểu Phong mới lầm đường lạc lối như vậy hay không... —Ba mẹ Thích Tự li hôn từ khi anh em họ mười tuổi, Thích Phong ở lại trong nước với mẹ, Thích Tự thì theo ba sang Mĩ, đến nay cũng đã chín năm. Trong chín năm này, cả Thích Nguyên Thành lẫn Khương Oánh đều không đi tìm ai khác, Thích Tự làm anh hiểu chuyện hơn, đó giờ vẫn luôn đảm nhiệm vai trò bôi trơn cho gia đình tan vỡ cũng như người truyền lời giữa mẹ và ba, nhưng Tiểu Phong lại không ngừng oán hận chất vấn ba, ngay cả lễ tết cũng chẳng gửi cho ông một lời chào hỏi nào. Cho nên đối với ba, sự kiện come out chấn động này của em trai hắn không khác gì một cú sét ngang tai. Chuyến này Thích Tự về nước, chủ yếu cũng là để năm bắt tình tình thực tế ở nhà theo lệnh của ba. "Vậy gặp bạn trai nó chưa?" Hứa Kính cũng có nghe qua về chuyện này. "Gặp rồi." "Là người thế nào?" Hứa Kính tò mò. "Một cậu trai rất soái." "Soái?" Hứa Kính nhíu mày, cười nói, "Soái bằng anh em hai đứa không?" Cả hai anh em họ Thích đều thừa hưởng gen tốt của Thích Nguyên Thành và Khương Oánh, sở hữu vẻ ngoài xuất sắc cùng chiều cao 1m87 nên đi đến đâu cũng chói mắt như hạc trong bầy gà. Mỗi lần Thích Tự về nước, Hứa Kính mà rảnh thì đều ra tận sân bay đón, dọc đường lúc nào cũng được người ta ngoái đầu nhìn lại, ai không biết còn tưởng hắn đi hộ tống minh tinh nào. "Cậu ấy không giống những người theo đuổi Tiểu Phong trước đây." Thích Tự nhớ lại lúc Lăng Khả thẳng thắn bày tỏ tâm ý với Thích Phong ngay trước mặt mình, nghe ra tình cảm của đối phương qua những lời kể rất đỗi bình thản, chính hắn cũng không khỏi sinh lòng xúc động... "Tình cảm của cậu ta rất đơn thuần." "Sao cậu biết người ta không có mục đích gì khác?" Hứa Kính nói đùa, "Biết đâu cũng chỉ vì vẻ ngoài của em cậu thì sao." Thích Tự khẽ cười, đầu ngón tay vuốt dọc li rượu, nói: "Trước khi gặp cậu ấy em cũng nghĩ vậy." Trước giờ, tất cả những người theo đuổi mà Thích Phong có thiện cảm đều phải trải qua khảo nghiệm của Thích Tự, nhưng chưa một ai có thể từ chối hắn và nói họ chỉ để ý mình Thích Phong, chứng tỏ đối với những người này, chỉ cần vẻ ngoài giống nhau, thì pick ai trong hai anh em họ chả được. Bao nhiêu năm qua, Thích Tự vẫn luôn dùng đúng một cách ấy để giúp em trai nhìn đời rõ hơn, nhưng lần này— "Em có tà lưa thử, mà cậu ta không hề có phản ứng gì." "Pfff—!" Hứa Kính suýt nữa phun cả ngụm rượu ra ngoài, "Cậu, cậu lại còn tà lưa bạn trai của em mình?" "Cậu ấy phân biệt được hai bọn em, lần đầu gặp mặt em còn cố tình mặc quần áo của Tiểu Phong, thế mà cậu ấy cũng nhìn ra luôn." Hứa Kinh bật cười: "Nếu vậy thì đúng là đặc biệt đấy." Thích Nguyên Thành và Khương Oánh đã li hôn, song Khương Oánh với Thích Phong vẫn là cổ đông của công ti. Là người phát ngôn đại diện cho Thích Nguyên Thành ở Hải Thành, thi thoảng Hứa Kính cũng tìm đến hai người họ vì công việc. Hắn đã từng gặp Thích Phong, và không thể không công nhận hai anh em nhà này đúng là giống nhau như đúc. Các cặp sinh đôi khác ít nhiều gì cũng có điểm khác nhau, thế mà chín năm xa cách cũng không thể khiến hai anh em họ Thích xuất hiện điểm nào như thế. Nếu gặp cả hai cùng một lúc, Hứa Kính cũng không nghĩ mình có thể phân biệt nổi. "Thế nên là hai đứa nó qua được cửa ải của cậu rồi phải không?" "Uh huh." Ở Mĩ bao năm qua, Thích Tự đã tiếp xúc với đủ loại văn hóa, cho nên cũng chẳng có thành kiến gì quá lớn đối với LGBT. Vấn đề là so với hắn thì hoàn cảnh lớn lên của Tiểu Phong đơn thuần hơn rất nhiều, hắn vốn chỉ sợ em mình bị người ta lừa vào tròng mà thôi. Mời các bạn đón đọc Phúc Hắc Quyết Đấu của tác giả Hi Hoà Thanh Linh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hủ Mộc Sung Đống Lương - Tô Du Bính
Kỷ Huy Hoàng là thần thoại võ lâm. Sinh thời là thần thoại, khuất bóng vẫn là thần thoại. Kỷ Vô Địch là con trai độc nhất của Kỷ Huy Hoàng, không chỉ thừa hưởng cơ đồ, mà thừa hưởng cả danh vọng của phụ thân.Nhưng khác ở chỗ, Kỷ Huy Hoàng là lửa cháy bừng bừng, còn Kỷ Vô Địch chỉ là đám khói bung xung mà tinh anh Huy Hoàng Môn phải dùng hết trí tuệ và thể lực mà quạt lên cho mù mịt… *** Hi Nháo Giang Hồ gồm có: Hủ Mộc Sung Đống Lương Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc Phồn Hoa Ánh Tình Không *** Kỷ Vô Địch bị nước lạnh dội cho tỉnh. Câu đầu tiên y nói sau khi mở mắt là: “Thúy Hoa, râu ngươi sau lại dài thế?” Mặt Tả Tư Văn nữu khúc, sau đó cắn răng cười nói: “Môn chủ, người lại đến Di Hồng viện sao?” Một chữ ‘lại’, đem căm giận ngút trời trong lòng hắn nói ra đến lâm li tẫn trí. Kỷ Vô Địch mở to mắt nhìn, thấy rõ người trước mắt xong, thở dài nói: “A Tả, ta là một nam nhân.” “Vậy sớm ngày cưới vợ!” “Thế nhưng A Tả, ta chỉ thích nam nhân.” Kỷ Vô Địch bi thương nói, “Ta nói rồi ta là một đoạn tụ a!” Tả Tư Văn giận dữ phản cười, “Một đoạn tụ suốt ngày tới kỹ viện chơi?” Kỷ Vô Địch xấu hổ lắc lắc tay áo, “Người ta là muốn hướng tỷ muội lãnh giáo biện pháp lung lạc trái tim nam nhân a. A Tả, ngươi thật không hiểu lòng ta.” . . . Tả Tư Văn che mặt chạy đi. Lúc Hữu Khổng Vũ vào thì Kỷ Vô Địch vừa vặn lau khô thân thể, thay đổi xong y phục. “Nga, A Tả lại hướng ngươi làm nũng ba?” Kỷ Vô Địch giả vờ lý giải vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Có một người vợ như vậy thực sự là bất hạnh a.” Hữu Khổng Vũ khóe miệng giật một cái, “Môn chủ! Tả Tư Văn cùng lão tử một điểm quan hệ cũng không có, ngươi đừng có luôn bả chúng ta xả làm một khối!” Kỷ Vô Địch nói: “A Hữu, đây là ngươi sai rồi. Vợ hư có hư đến đâu thì cũng là vợ a.” Hữu Khổng Vũ nhảy dựng lên, “Lão tử nói, cái kia tử bại hoại cùng ta cái thí quan hệ cũng không có!” Kỷ Vô Địch nháy mắt nói: “Loại sự tình này cùng cái thí không có quan hệ, cùng cái mông mới có quan hệ.” . . . Hữu Khổng Vũ chỉ còn lại tiếng thở dốc đầy phẫn nộ. Kỷ Vô Địch nói: “A Hữu, ngươi đôi khi cũng nên khuyên nhủ A Tả. Hắn lúc nào cũng thừa dịp ta uống say đến phòng ta, ta thì không có gì quan hệ, thế nhưng truyền ra ngoài, đối với khuê dự của hắn không tốt.” Hữu Khổng Vũ cũng lui. Hắn là hướng ngoài cửa lao ra. Thượng Thước, Chung Vũ và Hạ Hối cùng nhau đến. Kỷ Vô Địch đang triển quyển lạc bút (mở giấy ra viết). Thượng Thước mỉm cười nói: “Môn chủ đang luyện tự?” Kỷ Vô Địch nói: “Không, ta chỉ là nghĩ đường cong trong bức tranh của Ngô Đạo Tử thiếu lưu sướng, ta cấp sửa sửa.” . . . Thượng Thước nghĩ, bức tranh Tả hộ pháp yêu nhất, may là hắn không phát hiện, nếu không hắn nhất định giận đến thổ huyết. Chung Vũ cúi đầu vờ không hiểu. Hạ Hối mở miệng nói: “Môn chủ a, ngươi chuẩn bị lúc nào luyện công ni?” Thượng Thước kính phục nhìn hắn. Không hổ là tên khờ nổi danh của Huy Hoàng Môn a, quả nhiên là không có đại não, lại còn nói như thế gọn gàng dứt khoát. Mỗi lần nghĩ đến trọng trách thủ vệ của Huy Hoàng Môn lại giao thác cho người như thế, hắn lại nghĩ đến ngủ cũng không nỡ. ... Mời các bạn đón đọc Hủ Mộc Sung Đống Lương của tác giả Tô Du Bính.
Kinh Thuế - Cuồng Thượng Gia Cuồng
Ái hận tình cừu giữa một tên nhà giàu mới nổi và một tiểu vương tử Con người thay đổi, ái tình được mất. *** Giữa trung tâm thành phố sầm uất mọc lên một trung tâm thương mại hiện đại. Một lượng vốn lớn cùng với thiết kế của kiến trúc sư nổi tiếng đã khiến cho bề ngoài của trung tâm này phô trương vô cùng. Thế nhưng đối lập với vẻ ngoài hiện đại này, chính là ở chỗ cao nhất trong trung tâm lại được xây thêm một miếu thờ cổ kính. Trung tâm còn chưa chính thức cắt băng khai trương thì trong miếu đã khói hương lượn lờ, những cái đầu bóng loáng tụ lại một chỗ. Thường Thanh thoả mãn nhìn các tăng mở tấm vải phủ trên bức tượng Phật dát vàng. Có người từng nói rằng thiết kế như thế này thì tổng thể không hài hoà. Cũng có rất nhiều người vụng trộm nói anh ta đang nghèo rớt chợt giàu lên cho nên chẳng biết cách khoe khoang. Bọn họ thì biết cái gì chứ! Mời Phật tới mới có thể giữ được tài khí! Đây là cảnh giới anh ta một mực theo đuổi — sự giàu sang. Lúc còn nhỏ, anh ta thích nghe chuyện Vương Khải và Thạch Sùng so giàu nhất(1). Nhìn cuộc sống của người ta kìa, xe xịn, rượu ngon, gái đẹp. Cho dù cuối cùng chết đầu đường xó chợ cũng đáng, là đàn ông thì nên sống như vậy một lần! Còn nhớ mỗi lần nghe đến đoạn dùng đường mạch nha rửa nồi, bao giờ nước miếng của anh ta cũng chảy tong tỏng. Nhưng khi từ câu chuyện quay trở lại đời thực, lại chỉ có thể ăn dưa muối, húp cháo loãng mà thôi. Khi ấy bọn họ ở trong một căn nhà nhỏ ngoài ngoại ô thành phố, người ở trong phòng, chuột thì chạy trên mái. Đôi lúc giấy dán nóc không được chắc, chuột còn rơi bịch xuống. Mình và mẹ đuổi chuột khắp nhà lúc đó, dù đánh chết cũng không nghĩ tới có ngày mình lại có thể đứng ở đỉnh cao nhất của thành phố này. “Chủ tịch Thường, ngài xem, nghi lễ đã chuẩn bị xong rồi, ngài lên thắp hương chứ?” Thư ký Lý nhỏ giọng nói với anh ta. Gọi ‘đổng sự trưởng’ quá tục nên nên anh ta toàn bảo cấp dưới gọi mình là ‘chủ tịch’ (cả 2 từ đều có nghĩa là chủ tịch), ẩn trong đó là mình lại lên một cấp. Thường Thanh tiếp nhận ba nén hương to, cao nửa mét, thành kính cầu nguyện trong lòng: cầu Phật tổ phù họ cho Thường Thanh con giống như cây vừng nở hoa, càng lúc càng cao! Bái lạy xong, anh ta lại bổ sung thêm một câu: khiến cả nhà họ Trì suốt đời không thể vùng mình! ... Mời các bạn đón đọc Kinh Thuế của tác giả Cuồng Thượng Gia Cuồng.
Liệu Dưỡng Viện Trực Bá Gian - Nhất Thế Hoa Thường
Truyện nằm trong hệ liệt: Trừu phong hhệ liệt, hiện tại đang có 3 truyện là: – Liệu dưỡng viện trực bá gian – Tướng quân, nhĩ đĩnh trụ (Tướng quân, ngài cố chịu đựng hay có tên khác là Long ngâm Cô khóc) – Giá thế giới phong liễu (Thế giới này điên rồi) *** Long Tuấn Hạo là một Vương gia, sau đó, cực kỳ bất hạnh xuyên đến hiện đại. Càng bất hạnh chính là, hắn xuyên vào thân thể của một người có vấn đề về tâm thần. Tiếp đó… Hắn phát hiện bản thân đang ở một nơi gọi là “viện an dưỡng”, mà theo như hắn quan sát mấy ngày nay —— Những người có cùng đãi ngộ như hắn ở đây… không có kẻ nào là bình thường. Chuyện này còn nhịn được thì có gì mà không nhịn được nữa!. Quyết đoán lật bàn, “Làm càn! Đám nô tài các ngươi định tạo phản phải không?! Tất cả lui xuống cho bản vương!” “Dạ dạ dạ, ngài là Vương gia, Vương gia cát tường, thỉnh an Vương gia, vậy… Vương gia ngài có thể uống thuốc trước không?” “…” Tiếp tục lật bàn, “Ta thật sự là Vương gia!” “Dạ dạ dạ, ngài là Vương gia, ai dám nói ngài không phải Vương gia, ta sẽ liều mạng với kẻ đó.” “…Các ngươi đủ rồi…” ... Mời các bạn đón đọc ​Liệu Dưỡng Viện Trực Bá Gian của tác giả Nhất Thế Hoa Thường.
Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích - Nhữ Phu Nhân
Sống lại? Tiêu Tử Lăng đối mặt những ngày gian khổ nhất khi sắp đến mạt thế, ở mạt thế cũng không dễ sống a! o(╥﹏╥)o Vì tương lai có sinh hoạt tốt, phải ôm một cái đùi bự trước mới được. Mục tiêu của Tiêu Tử Lăng là nhìn chăm chú vào vương trong vương ở hậu kỳ mạt thế – Sở Chích Thiên, cố gắng làm một đàn em tin cậy đắc lực của anh ta, kỳ vọng lưng tựa đại thụ để hóng mát~ (≧▽≦)/ Thế nhưng, hoàn thành mục tiêu nhỏ nhoi này vì sao khó như vậy? o(>﹏﹏﹏﹏