Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đốt Cháy Băng Giá

Nếu bạn là cô gái Dusty, nghe tiếng con trai lạ mặt tự nhận là người anh trai Josh mất tích bấy lâu của mình, bạn sẽ hoảng loạn và gọi điện cho cảnh sát? Bạn sẽ khóc oà và chạy vào phòng bố? Bạn sẽ cố ngủ vùi để quên đi giọng nói đầy ám ảnh? Bạn sẽ chạy thẳng vào trong cơn bão tuyết để rồi bị nhấn chìm trong màn đêm đen thẳm? Hay là... Đợi chờ tới đêm mai, Giữa màn đêm mịt mùng, khi bão tuyết gào rú, Chuông điện thoại lại reo... Và người con trai lạ mặt ấy, vẫn đợi bạn...! Sự xuất hiện của cậu bé kì lạ với cuộc điện thoại mỗi đêm khuya đã làm thay đổi cuộc đời Dusty. Những nghi ngờ và rượt đuổi, những bí mật kinh khủng được giấu kín, những sự thật không ai muốn phơi bày, sự sống dậy của một linh hồn tội lỗi... Tất cả cùng cuốn theo mạch câu chuyện để rồi ẩn số tưởng chừng không thể được giải mã dần hé lộ trong ánh sáng ảm đạm của buổi sáng mùa đông sau cơn bão tuyết điên cuồng... Không chỉ là một chuỗi kịch tính khiến bạn chẳng thể rời khỏi trang sách, Đốt Cháy Băng Giá còn mang một ý nghĩa nhân văn to lớn, mà chỉ đến những tình tiết cuối cùng người đọc mới nhận ra. Được thừa nhận về mặt ý tưởng cũng như cách kể chuyện lôi cuốn, Đốt Cháy Băng Giá của tác giả trẻ Tim Bowler đã gặt hái được rất nhiều giải thưởng về Sách hàng đầu như: Giải thưởng Sách Hull 2007, Giải thưởng Sách Highland 2007, Giải thưởng Sách Redbridge 2007, Giải thưởng Sách Trường Stockport 2007, Giải thưởng Sách Teen South Lanarkshire 2008, Giải thưởng Trường Sách Southern 2009, v.v. ... Nếu bạn là một tín đồ của viễn tưởng và kinh dị, Đốt Cháy Băng Giá chính là lựa chọn hàng đầu cho các bạn độc giả trẻ tuổi. Nếu tiết trời đang rét buốt, tốt thôi, hãy chuẩn bị một tách trà thật nóng, một góc quán thật tĩnh mịch, để hoà mình vào từng nhịp thở dồn dập của Đốt Cháy Băng Giá bạn nhé. Và nhớ là: Đốt Cháy Băng Giá không dành cho những cô nàng yếu tim! *** Sinh: 14 tháng 11, 1953 (tuổi 62), Leigh-on-Sea, Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland Tác giả Tim Bowler là nhà văn người Anh chuyên viết truyện cho lứa tuổi thanh thiếu niên. Ông đã có 19 tác phẩm được xuất bản, đoạt 15 giải thưởng, trong đó có giải thưởng danh giá Carnegie Medal cho tác phẩmCậu bé của sông phát hành vào tháng 8 vừa qua. Nếu như Cậu bé của sông là sự khám phá kỳ diệu, mãnh liệt về những tình cảm gắn bó của một cậu bé mới lớn với người ông bẳn tính thì trong Những cái bóng vừa được phát hành vào đầu tháng 12, Jamie, một cầu thủ quần vợt 17 tuổi luôn tự tìm cách để thoát khỏi cái bóng của cha tồn tại trong cuộc sống của cậu. *** “Tôi sắp chết rồi,” giọng nói lạ cất lên. Dusty siết chặt cái điện thoại. Cô không biết người này là ai. Một tên con trai chạc tuổi cô, căn cứ vào tiếng nói của hắn ta - khoảng chừng mười lăm, mười sáu tuổi, có lẽ lớn hơn một chút. “Có ai ở đầu dây không?” tên đó thì thào. Giọng hắn líu nhíu giận dữ. Cô liếc nhìn đồng hồ. Hai mươi phút nữa là tới nửa đêm. Cô đã trả lời điện thoại ngay lập tức vì nghĩ là ba gọi về báo ông bị kẹt vì tuyết rơi nhưng đang trên đường về. Cô không ngờ lại là tên con trai này. “Có ai ở đó không?” hắn hỏi. “Anh là ai?” Chỉ có tiếng ho khan đáp lại. “Và làm thế nào anh có số điện thoại này?” cô hỏi. “Chúng tôi không nằm trong danh bạ điện thoại.” Lại một tiếng ho nữa nhưng lần này hắn trả lời. “Tôi chỉ nghĩ đại ra một số điện thoại và quay số thôi.” Cô nhăn mặt. Đây hẳn là một trò chơi khăm rồi. Tối thứ Sáu, đêm giao thừa. Một tên con trai nào đó đang chọc phá bạn bè. Nếu lắng nghe thật kỹ, có lẽ cô sẽ nghe thấy được cả tiếng cười thầm bị nén lại ở đằng đó. Nhưng tất cả âm thanh cô nghe thấy là hơi thở khò khè nặng nhọc của hắn ở đầu dây bên kia. Cô nghĩ đến ba đang ở Beckdale hẹn hò. Cô đang vui vẻ ở nhà một mình lần đầu tiên sau nhiều tuần lễ, đặc biệt sau tất cả rắc rối mà cô đã bày ra để khiến ba đi đến cuộc hẹn, nhưng giờ cô ước gì ông mau chóng về nhà. “Cô có nghe tôi nói không?” hắn luống cuống nói. “Tôi đã nói tôi sắp chết mà.” Cô biết đó không phải sự thật. Nếu tên này thật sự gặp nguy hiểm thì hắn ta không thể nào nghĩ đại ra một con số rồi gọi nó. Hắn sẽ gọi 999. “Anh nên gọi cảnh sát,” cô nói. “Tôi không muốn cảnh sát.” “Thế thì là xe cứu thương.” “Tôi không muốn xe cứu thương.” “Nhưng anh nói là anh sắp chết mà.” “Tôi sắp chết đây.” “Thế thì anh cần gọi...” “Tôi không cần gọi bất cứ ai cả. Tôi đã nói tôi sắp chết mà. Tôi không nói là tôi muốn sống.” Một khoảng im lặng nặng nề mà cô chẳng thích thú gì. “Tôi vừa mới dùng thuốc quá liều,” hắn nói. Cô cắn môi, không chắc chắn phải tin vào điều gì nữa và miễn cưỡng bị lôi kéo sâu hơn vào thế giới của tên con trai này. Có thể hắn đang nói thật, có thể không, nhưng cho dù rắc rối của hắn là gì đi nữa thì đó cũng không phải là chuyện người khác có thể giải quyết được. “Tôi không thể giúp anh,” cô nói. “Cô có thể. Tôi chỉ muốn nghe một giọng nói thân thiện thôi. Ai đó để nói chuyện trong khi tôi lịm dần đi.” “Anh cần thành viên của hội bác ái chứ không phải tôi. Tôi sẽ cho anh số của họ.” “Tôi không cần hội bác ái,” hắn nói. “Tôi cần cô.” Chuyện này đang bắt đầu sởn gai ốc rồi đây. Tất cả bản năng của cô mách bảo cô hãy dập điện thoại ngay. Nhưng trước khi cô kịp làm vậy hắn lại nói. “Cô bao nhiêu tuổi?” “Không phải chuyện của anh.” “Cô nghe chừng khoảng mười lăm.” Cô không nói gì. Hắn ta đã đoán trúng, có lẽ chỉ là ăn may nhưng nó vẫn khiến cô lúng túng. “Cô tên gì?” hắn hỏi. “Đấy cũng không phải chuyện của anh.” “Sao cô không cho tôi biết nhỉ?” “Bởi vì nó không liên quan đến anh.” “Tên tôi là Josh.” Cô siết chặt máy điện thoại. Josh - trong tất cả những cái tên nó đã được chọn. Hắn lại nói. “Tôi đã nói tôi tên Josh mà.” “Không, đó không phải tên anh.” Cô đáp. Cô thầm cầu nguyện là mình đã đúng. Cô không muốn bất cứ ai tên là Josh cả. Một khoảng im lặng, rồi hắn nói. “Cô nói đúng. Nó không phải tên tôi. Nhưng cô có thể gọi tôi là Josh nếu cô muốn. Ý tôi là chỉ cần cho tôi có một cái tên là được.” “Tôi không hứng thú với việc đặt tên cho anh.” “Tùy ý cô thôi.” Hắn ta ngừng một chút. “Còn cô thì sao?” “Tôi thì sao cơ?” “Hãy cho tôi một cái tên để tôi có thể gọi cô. Bất cứ cái tên nào cô thích.” Lại một lần nữa bản năng trong cô gào thét bắt cô dập máy. Mấy cái trò tên tuổi này khiến cô cảm thấy dễ tổn thương, đặc biệt là chuyện nói về Josh. Cô bắt đầu cảm thấy thắc mắc về tên này. Hắn hoàn toàn là người xa lạ đối với cô, nhưng lại chọn ra một cái tên vô cùng có ý nghĩa với cô. Có thể đây là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Nhưng cũng có thể hắn biết cô là ai, nơi cô sống và ngay lúc này đang theo dõi nhà cô. Cô liếc mắt nhìn ra phòng khách. Đấy là căn phòng duy nhất trong nhà đang bật đèn sáng, nếu hắn đang quan sát từ bên ngoài, hắn chắc chắn đang nhìn chăm chăm vào ô cửa sổ này. Cô mừng là rèm cửa đã được kéo vào rồi. Nhưng điều đó không khiến cô cảm thấy an toàn hơn. Bản thân Thorn Cottage là một ngôi nhà duyên dáng đẹp đẽ. Vùng ngoại ô của Beckdale cách đó vài dặm về bên phải và không có gì ở bên trái ngoại trừ công viên Stonewell và khu đồng hoang Kilbury, xa xa là cái hồ và những đồi dốc đá, ở đây ít được bảo vệ. “Tôi không phải đang theo dõi qua cửa sổ đâu,” hắn đột nhiên nói. “Tôi không biết cô là ai và sống ở đâu.” Cô rùng mình. Dường như hắn có thể nói ra từng nỗi sợ hãi đang lướt qua tâm trí cô lúc này. Nhưng điều tiếp theo hắn nói mới càng làm tăng thêm nỗi lo sợ của cô. “Daisy à?” Cô cứng đờ người. “Anh nói gì cơ?” “Daisy. Tôi đang cố đoán tên cô. Thứ gì đó đại loại như Daisy.” Cô nuốt khan và lại thấy ánh mắt mình đang liếc về phía những tấm rèm cửa. “Tôi đã bảo rồi,” hắn nói. “Tôi không phải đang theo dõi ngoài cửa sổ đâu.” Bây giờ thì cô hoảng sợ thật sự. Tên con trai này dường như biết mọi điều cô đang làm và đang nghĩ. Cô cố gắng lý trí hơn. Có thể chuyện đó với hắn ta không khó khăn gì. Hắn chắc phải biết một cô gái trẻ trong hoàn cảnh thế này sẽ sợ hãi, nhận ra cô đang thắc mắc hắn ở đâu và có thể đang liếc nhìn ra cửa sổ. Nhưng cái tên Josh, rồi còn... Daisy nữa chứ. Nó không chính xác nhưng cũng gần đúng. “Tôi không phải tên Daisy,” cô chậm rãi nói. “Tôi không nghĩ cô tên đó,” hắn nói. “Nhưng nó gần giống như thế, đúng không?” Cô không trả lời. “Thế... Cô nàng cá tính thì sao?” hắn lại nói. “Tôi có thể gọi cô như thế không? Tôi biết nó thật quái dị nhưng cô nghe có vẻ giống một cô nàng bạo dạn.” Cô thở gấp. Bây giờ thì nghiêm trọng rồi đây. Chỉ duy nhất một người trên thế giới này từng gọi cô là cô nàng cá tính. Đó là cách gọi thân mật người đó dành cho cô, và thật quá mức không bình thường khi hắn có thể đoán được. Anh chàng này biết cô là ai - và còn biết nhiều là đằng khác. “Josh đang ở đâu?” cô lạnh lùng hỏi. “Tôi không biết ai tên Josh cả.” “Anh ấy đâu? Nói cho tôi biết.” “Tôi không biết ai là Josh mà.” “Anh vừa mới nói cái tên Josh một phút trước còn gì.” “Tôi bịa ra thôi. Giống như tôi nghĩ đại ra số điện thoại nhà cô ấy. Và cái tên Daisy nữa.” “Cả cô nàng cá tính nữa?” “Phải. Sao nào? Có ai gọi cô bằng cái tên đó à?” Cô không trả lời, đúng hơn là không muốn trả lời. Lúc này những nghi ngờ đang chạy đua trong đầu cô. Anh chàng này biết nhiều hơn so với những gì hắn chịu thừa nhận. Cô phải tìm hiểu cho ra đó là gì. Một khuôn mặt chập chờn hiền ra trong tâm trí cô: gương mặt cô đã không được thấy từ hai năm nay nhưng nó vẫn luôn ám ảnh từng ngày, đôi khi là từng giờ, thậm chí dường như là từng phút trong đời cô. “Josh đang ở đâu?” Cô lại hỏi. “Tôi đã nói cô rồi. Tôi không biết ai tên Josh cả.” “Anh biết.” “Tôi không biết.” “Nhưng anh vừa nói...” “Tôi không quan tâm mình đã nói gì.” Giọng hắn bây giờ nghe đã có vẻ cáu kỉnh. “Tôi không quan tâm ma xui quỷ khiến thế quái nào, được chứ? Tôi đã nói điều tôi nói. Tôi không biết nó nảy nòi ra từ đâu cả.” Cô cố gắng làm mình bình tĩnh lại. Cô biết phải thận trọng, phải thăm dò tên này nhưng nếu cô dồn ép quá, hắn sẽ gác máy. “Hãy cho tôi biết tại sao anh lại chọn mấy cái tên ấy,” cô nói. Nhưng tên đó không trả lời. Thay vào đó cô nghe thấy hắn đang nôn khan ở đầu dây bên kia. Cô lắng nghe, đầu óc rối bời. Nếu trò này chỉ là diễn kịch thì nó khá là đạt đấy. Tiếng nôn ọe tiếp tục dường như một lúc lâu, rồi đột nhiên ngừng lại. “Anh ổn chứ?” cô hỏi. Không trả lời, chỉ có một tiếng động khác mà cô lập tức nhận ra nó là tiếng gì. “Anh đang uống thứ gì đó,” cô nói. “Là gì thế?” “Rượu rẻ tiền,” có tiếp đáp lại. “Mùi vị như cứt ý.” Cô nghe thấy một tiếng lọc xọc. “Gì thế?” cô hỏi. “Cái gì cơ?” “Âm thanh đó.” “Đây á?” Và cô lại nghe thấy tiếng lọc xọc đó lần nữa. “Phải rồi.” “Lọ thuốc viên,” hắn nói. “Tôi nghĩ mình có thể vật vã lần cuối nhiều nên mang thêm một ít nữa. Nếu mà tôi có thể bỏ cái nắp chết tiệt này ra.” “Nghe này,” cô bắt đầu định nói. Nhưng tên con trai kia không nghe nữa. Hắn ta hình như đã bỏ điện thoại xuống và đang đánh vật để mở lọ thuốc ra. Cô nghe tiếng hắn chửi rủa mình khi vặn cái nắp lọ. Sau đó cô nghe thấy tiếng rên rỉ hài lòng, tiếp theo sau đấy là một khoảng im lặng. “Anh còn đó không?” cô hỏi. Không có tiếng trả lời. Cô cố suy nghĩ. Bây giờ cô tin rằng tên con trai kia đã dùng quá liều thuốc và thậm chí ngay lúc này cũng đang nuốt thêm thuốc nữa. Nhưng cô cũng tin rằng hắn biết điều gì đó về Josh. Cô phải moi cho được những gì có thể từ chỗ hắn. Nhưng trước hết cô phải cứu sống hắn đã, điều đó có nghĩa là phải tìm ra xem hắn đang ở đâu. Nếu may mắn hắn sẽ nói cho cô biết. Có khả năng đây không phải là một nỗ lực tự sát mà là một lời cầu cứu. “Anh còn đấy không?” cô lại gọi.   Mời các bạn đón đọc Đốt Cháy Băng Giá của tác giả Tim Bowler.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tráo Huyết
Trên nền xi măng của sân chung cư, thi thể của một người phụ nữ đang nằm sõng xoài ở một tư thế gãy gập, máu sau đầu chảy ra lênh láng. Mọi người nhận ra đó là chị Matsumi Akoyama, năm nay 35 tuổi, sống ở khu nhà này. Không hiểu vì lí do gì chị ta nhảy lầu tự tử. Ở trên sân thượng tòa nhà, nơi người phụ nữ nhảy lầu tự vẫn, một sợi dây phơi quần áo bị đứt đang phất phơ trong gió. Cảnh sát đi lên tầng thượng để bảo vệ hiện trường. Lên tới nơi, cánh cửa sắt dẫn vào sân thượng đã bị cố định chặt bằng một sợi dây kẽm, chỉ có thể mở hé cửa chứ không thể ra được bên ngoài. Hai, ba viên cảnh sát cố sức đạp mạnh vào cánh cửa dẫn lên sân thượng, cánh cửa bật tung ra, trên sân thượng không có một bóng người. Họ căng bạt lên sàn sân thượng để bảo vệ chứng cứ, sợi dây phơi quần áo gần ngoài rìa nhất đã đứt. Trên sàn sân thượng chỉ chỏng chơ 1 chiếc điện thoại smartphone. "Nếu khóa cửa trong như thế này, đích thị là một vụ tự vẫn rồi." "Báo cáo sếp, tôi đã khảo sát xung quanh, không có lối thoát nào cả, chỉ có một đường lên duy nhất là cánh cửa sắt kia." "Thế là rõ rồi, đây chỉ là một vụ tự vẫn thôi.” Vụ án cứ như vậy dần rơi vào quên lãng, sau đó là những vụ giết người hàng loạt khác, nhưng cảnh sát không thể tra ra được bất cứ manh mối nào. Tên sát nhân bí ẩn luôn để lại bên xác nạn nhân một dòng kí hiệu rồi biến mất. Trong khi đó, một du học sinh tại nhật tên Minh vô tình được người bạn đã chết của mình cảnh báo về những vụ án này... *** Những tiếng mưa rơi rả rích vào ngày cuối tuần phá tan không gian vốn dĩ yên ắng và tịch mịch của khu rìa ngoại ô Komagome. Trên vỉa hè, từng tán ô xòe rộng, từ từ di chuyển rồi tản xuống các hầm đi bộ. Ở trên đường, những chiếc ô tô di chuyển chầm chậm dưới làn mưa. Trong sân của một khu chung cư nhỏ nằm sâu trong con đường nhỏ, bầu không khí ấy bị phá vỡ bởi một tiếng động rất lớn: "Rầm...." Đi kèm ngay sau đó là tiếng thét rất dài: "Á...á... có người chết..." của một người dân khu chung cư vừa đi bộ từ bãi đỗ xe ngang qua sân. Đám đông tụ lại rất nhanh. Trên nền xi măng của sân chung cư, thi thể của một người phụ nữ đang nằm sõng xoài ở một tư thế gãy gập, máu sau đầu chảy ra lênh láng. Người phụ nữ nằm ngửa trên nền đất, đôi mắt vẫn mở to chăm chăm khiến những người chứng kiến không khỏi kinh hãi. Mọi người nhận ra đó là chị Matsumi Akoyama, năm nay 35 tuổi, sống ở khu nhà này. Không hiểu vì lí do gì chị ta nhảy lầu tự tử. Chưa bao giờ ở khu nhà này có tiền lệ có người tự vẫn. Một lát sau, cảnh sát và xe cứu thương mới tới, giữ nguyên hiện trường để điều tra. Những vệt máu cứ loang dần ra trên nền sân bê tông như những đợt sóng gợn, chảy ri rỉ ra xung quanh. Một vệt máu đó lan xuống và chạm phải chân một người. Đó là Minh, năm nay 22 tuổi, sinh viên năm 3 của trường đại học Seikei, Tokyo, khoa Kinh tế. Cậu đang trên đường tới thăm anh họ của mình, trọ ở một khu nhà gần đây. Thấy có vụ tự vẫn, cậu tò mò bước vào xem. 3 năm đi du học, Minh đã chứng kiến rất nhiều những vụ tự vẫn trên đất nước Nhật Bản, chẳng ở đâu xa, mà ở ngày trong thành phố Tokyo này. Minh có hứng thú kì lạ với việc tìm hiểu nguyên nhân những con người này từ bỏ cuộc sống của chính mình, bởi vì cậu chẳng sao hiểu nổi một người lại có thể sẵn sàng gieo mình xuống đường ray tàu điện ngầm? Ở trên sân thượng tòa nhà, nơi người phụ nữ nhảy lầu tự vẫn, một sợi dây phơi quần áo bị đứt đang phất phơ trong gió. Cảnh sát đi lên tầng thượng để bảo vệ hiện trường. Lên tới nơi, cánh cửa sắt dẫn vào sân thượng đã bị cố định chặt bằng một sợi dây kẽm, chỉ có thể mở hé cửa chứ không thể ra được bên ngoài. Hai, ba viên cảnh sát cố sức đạp mạnh vào cánh cửa dẫn lên sân thượng, cánh cửa bật tung ra. Trên sân thượng không có một bóng người. Có vẻ như người phụ nữ đã nhảy xuống từ chỗ này. Một viên cảnh sát khác ngó đầu xuống phía dưới 9 tầng lầu, nơi đám đông vẫn xúm lại dưới mưa. Họ căng bạt lên sàn sân thượng để bảo vệ chứng cứ, Sợi dây phơi quần áo gần ngoài rìa nhất đã đứt. Trên sàn sân thượng chỉ chỏng chơ 1 chiếc điện thoại smartphone, đã được viên cảnh sát nhanh chóng cho vào túi nilon cất giữ. "Nếu khóa cửa trong như thế này, đích thị là một vụ tự vẫn rồi." Trưởng ban điều tra thốt lên. Một viên cảnh sát chạy về báo cáo: "Báo cáo sếp, tôi đã khảo sát xung quanh, không có lối thoát nào cả, chỉ có một đường lên duy nhất là cánh cửa sắt kia." "Thế là rõ rồi, đây chỉ là một vụ tự vẫn thôi, giờ tôi sẽ giao cho cậu nhiệm vụ điều tra nguyên nhân của vụ tự sát này và bàn giao thi thể cho gia đình nạn nhân nhé." "Rõ, thưa sếp!" Mưa ngày một nặng hạt hơn như nhằm để che giấu một bí mật khủng khiếp nào đó. Một người đang lặng lẽ quan sát thi thể người phụ nữ được đặt vào trong bao, khiêng lên xe cứu thương chuẩn bị đưa đi mất. Lẫn trong đám đông, hắn ta thầm rồi quay lưng bỏ đi mất. Mời các bạn đón đọc Tráo Huyết của tác giả Thục Linh.
Làm Dâu Cõi Chết
Vào một năm cuối thế kỷ 19, giữa đêm mùa hè Mã Lai nóng nôi với những con thiêu thân lượn bời bời quanh ngọn đèn dầu lạc, một người cha đang nằm chiếc chõng rách nát đã bảo con gái rằng. Có một nhà giàu Hoa kiều cầu hôn, hỏi cưới cô về cho người con trai vừa chết của họ. Sau đó chính hồn ma cũng tự bắt tay vào công cuộc chinh phục. Đêm khuya y nhập mộng cô và hứa hẹn: Em sẽ có một hôn lễ trong mơ của các thiếu nữ. Sính lễ đầy đủ, đồ trang sức lộng lẫy, thậm chí cả mấn đội đầu bằng lông chim bói cá. Nhà ta sẽ đưa kiệu và dàn nhạc tới cho em. Chỉ có điều… Rượu giao bôi, em sẽ uống với bài vị thay vì ta. Làm lễ cùng em cũng không phải ta, mà là một con gà trống. Làm dâu cõi chết là cuộc chạy đuổi giữa ma quỷ và người sống, giữa cõi âm và trần gian. Nếu thoát, cô gái sẽ được hưởng đời yên ổn, với tình yêu cô hằng ấp ủ. Nếu không thoát, cô sẽ đứng vào vị trí cô dâu trước bàn thờ cưới ma, và sống một cuộc đời bệnh hoạn với linh hồn đến hút dương khí hằng đêm. Câu chuyện này cũng điểm xuyết một vài nét về Malaysia gần mà xa, quen mà lạ cuối thế kỷ 19, từ những món ăn đặc sắc, trang phục độc đáo đến tình trạng loay hoay tăm tối của một đất nước đang oằn mình vươn lên dưới ách cai trị của phương Tây. *** GIẢI THƯỞNG: -  Đề cử giải Carnegie Medal của mục Book of the Week trên trang Oprah.com -  Xuất hiện trên Indie Next List pick - danh sách các cuốn sách hay do hiệp hội các nhà bán sách tại Hoa Kỳ giới thiệu -  Có mặt trong tuyển tập những cuốn sách hay nhất của các tác giả mới xuất sắc trong quý III năm 2013 do trang Barnes & Noble bình chọn -  Đề cử giải thưởng cuốn sách hay nhất của thể loại Fantasy trên Goodreads - Nằm trong danh sách những cuốn Beach Read hay nhất của tạp trí Glamour Magazine năm 2013 - Được giới thiệu trên Good Housekeeping Magazine, The Bookseller Editor và Library Journal Barbara *** NHẬN XÉT ĐÁNH GIÁ TỪ BÁO CHÍ QUỐC TẾ "Phong cách viết rõ ràng và quyến rũ của Choo đã vẽ nên một hiện thực khác, cũng đủ hỉ nộ ái ố không khác gì cõi trần…." - Publishers Weekly "Làm dâu cõi chết bắt đầu như một cuốn tiểu thuyết lịch sử, nhưng lại là sự hòa trộn đầy hấp dẫn giữa các yếu tố giả tưởng, trinh thám và kinh dị. Nhưng điều khiến câu chuyện này trở nên lay động lòng người lại đến từ những nét đẹp văn hóa truyền thống của người dân gốc Hoa tại Malaya và những câu chuyện tình yêu mang trong mình đầy khao khát ước vọng, khiến độc giả không khỏi thở dài mơ mộng mỗi khi lật từng trang sách." - Oprah.com’s Book of the Week   "Đối với cả những người khao khát muốn khám phá thế giới ma quái và cả những kẻ rung động trái tim yêu đương, câu chuyện này đều thỏa mãn tất thảy. Chuyến hành trình của Li Lan, để khám phá thế giới bên kia, và để khám phá chính cõi lòng mình khiến chúng ta không thể phủ nhận Choo quả là một tác giả đa tài." - USA Today " Cuốn tiểu thuyết đầu tay hấp dẫn của Choo, giàu văn hóa truyền thống Trung Hoa, mang tính siêu thực và kịch tích… khiến người đọc say đắm và trầm trồ. Một cuốn tiểu thuyết ám ảnh." - Booklist *** Review Ngô Tà:   Làm Dâu Cõi Chết là một tác phẩm chỉ qua cái tên thôi thì độc giả đã phần nào đoán định được thể loại của nó: Ma Quái Kinh Dị nhưng thực chất đó chỉ là một sự lừa tình cực đỉnh của tác giả Yangsze Choo. Phải nói chính xác rằng, đây là truyện NGÔN TÌNH trá hình KINH DỊ pha TRINH THÁM bám tí PHIÊU LƯU phũ màu HUYỀN BÍ mà lại dạt dào LÃNG MẠN. Và đặc biệt ở chỗ, cái lãng mạn không quá sến súa như Ngôn Tình Trung Quốc mà nhẹ nhàng lay động trái tim của người đọc (tôi). Không chỉ đặc sắc ở mảng tình yêu mà tác phẩm này còn cho thấy sự khéo léo trong cách dẫn truyện cũng như chuyển tiếp từ kinh dị sang điều tra án rồi lại lồng ghép vào yêu đương đôi lứa một cách nhuần nhuyễn trơn tru. Tôi đọc truyện mà cứ ngỡ mình đang lướt đi trên đường cao tốc im ru và mượt như lụa (chú ý, cao tốc này là cao tốc của Singapore hay Malaysia nha chứ không phải cao tốc Việt Nam nhé). Nói tóm lại, với tôi đây là một tác phẩm hay, sau khi đọc để lại dư âm khó phai trong tâm khảm, cái dư âm đó một phần là nhờ những bất ngờ do tác giả đem lại còn một phần là do những mẩu đối thoại đầy thông minh và lém lỉnh của LiLan và Ear Lang. Điểm: 7 (sẽ được 7,5 nếu từ trang 165 trở về trước không quá miêu tả tỉ mĩ sa đà vào tiểu tiết cũng như tâm trạng hoài xuân tiết thu của một thiếu nữ Malaysia gốc Hoa vừa chớm yêu>>khiến tôi chán muốn chết>>tôi chán vì tôi đã biết phần nào về phong tục của người Trung Quốc, như truyền thuyết Ngưu Lang-Chức Nữ, ngày Lễ Thất Tịch, Lão Tử, Trang Chu Mộng Điệp…….. rồi. Nhưng đó chỉ là cá nhân tôi thôi còn trên bình diện chung thì cách tả chi tiết ấy hoàn toàn ok. Ai có thể đảm bảo một người Hồi Mã Lai hay một người đọc gốc Ấn Độ rảnh hơi đi nghiên cứu sâu sắc về phong tục tập quán hầm bà lằng của Trung Quốc cơ chứ). *** Review Lam Ngọc Điền Yên: Câu chuyện về một cô gái xinh đẹp lớn lên trong một gia tộc đã suy vi bỗng nhận được lời cầu hôn từ nhà giàu có nhất vùng. Chuyện sẽ chẳng có gì để nói nếu đây không phải là minh hôn. Và càng tệ hơn, người cô thích không phải chồng mình mà lại là anh họ của anh ta. Anh họ này xuất hiện đúng kiểu soái ca: học thức, đẹp trai, tử tế, dịu dàng. Và thế là, tôi vừa đọc vừa cầu cho chúng nó không đến được với nhau. Gia tộc giàu có nào cũng mang trong lịch sử của nó những mảng tối tăm, thối nát và tàn nhẫn, nhất là thời phong kiến ngay cả tại khu vực tiếp xúc với văn hóa phương Tây như Malacca. (Giá tôi đọc quyển này sớm hơn vài năm thì khi đi Malake đã tới thăm vài địa điểm được nhắc tới trong sách). Nhà họ Lim bề ngoài đẹp đẽ nhưng hận thù dường như đã trở thành đặc sản của họ. Các mối quan hệ lằng nhằng chủ yếu mang tới từ việc năm thê bảy thiếp của đàn ông. Li Lan chỉ vì muốn được giải thoát khỏi sự ám quẻ của chồng tương lai mà vô tình khám phá ra một lô bí mật từ 3 đời trước của họ Lim. Rất nhiều oán hận xuất phát từ một nhân vật chả ai nghĩ đến – cô vợ thứ tư của ông nội cô. Qua cuộc phiêu lưu giữa cái sống và cái chết, cô biết thêm về gia đình mình. Li Lan liên tục phải đối mặt với nguy hiểm, phản bội và cái chết. Dĩ nhiên, chuyến hành trình không thể thiếu nam chính. Điểm hay nhất của tác phẩm này đó là tác giả đã dựng lên một thế giới người chết khá ổn, kết hợp giữa những truyền thuyết từ xa xưa của người Hoa và trí tưởng tượng cá nhân. Đồng bằng Người chết – nơi giống hệt dương thế, hủ tục đốt vàng mã, sử dụng hình nhân làm người hầu, sự phân hóa giai cấp và hối hộ luôn có ở bất kỳ đâu. Tác giả cũng không thổi phồng nam chính lên mức khua tay một phát là ma quỷ biến sạch để bảo vệ nữ chính lông tóc vô thương. Nữ chính còn trẻ, hồn nhiên nhưng không ngu ngốc, rất chân thật với suy nghĩ và cảm xúc cá nhân mà không ích kỷ. Cả nam chính lẫn nữ chính đều phải trả giá và đánh đổi cho các hành động và lựa chọn của mình. 1/4 truyện đề cập đến văn hóa bản địa, tuy hay nhưng không mới mẻ với tôi. Chấm điểm: 7. Trừ 1 điểm cái bìa + 1 điểm cho ý tưởng lạ về thế giới trung gian. Mời các bạn đón đọc Làm Dâu Cõi Chết của tác giả Yangsze Choo.
Người Định Hình Tâm Lý
Review by An Dung Ni: Câu chuyện được mang màu sắc khá u ám, tình tiết bất ngờ, thậm chí có những chỗ mà đọc đến tận chương cuối mới hiểu ra (cá nhân Ni thì edit đến phần giải thích của tác giả thì mới hiểu hết cả bộ truyện =))))) Bộ truyện này thật sự rất đáng để fan trinh thám đọc, tuy khá ngắn, số lượng vụ án cũng không nhiều, nhưng án nào cũng được đầu tư khá kĩ, văn phong chau chuốt, tình tiết logic, chủ yếu đề cập đến tâm lý học. Nữ chính tên Mộc Thất, là cảnh sát, cô có biệt danh là Mặt Liệt, Mặt Than,… Nữ chính tuy lạnh lùng và hơi đơ đơ nhưng đầu óc rất nhanh nhạy, cách cô suy nghĩ, phá án, phân tích vụ án đều nhanh chóng và chính xác. Còn nam chính là Mai Tư Lễ, chuyên gia tâm lý, còn có cả khả năng thôi miên. Đây là một anh chàng cũng khá tài giỏi, mỗi tội tác giả cho nam chính ít đất diễn quá nên không bộc lộ được hết tài năng. Cốt truyện chính của truyện xoay quanh 2 biến cố lớn của cuộc đời nữ chính: vụ bắt cóc hồi bé và vụ tai nạn của cha mẹ Mộc Thất. Tình cảm của nam nữ chính khá ít  (đây cũng là một điểm trừ đối với những ai mê ngôn tình trinh thám), tuy không được viết nhiều, nhưng tình cảm của nam nữ chính khá hợp lý. Mộc Thất và Mai Tư Lễ (nam chính) vốn là thanh mai trúc mã, nhưng vì nhiều nguyên nhân thì Mộc Thất đã quên mất Mai Tư Lễ, còn Mai Tư Lễ sau khi nhận ra đây là cô bé hồi nhỏ hay bám theo mình thì bắt đầu mặt dày đeo bám Mộc Thất, lo lắng cho cô, rồi còn bỏ công bỏ việc để chăm lo cho cô nữa. Dần dần thì anh nhận ra người mình yêu chính là cô của hiện tại, mà không phải cô bé hồi nhỏ kia nữa…. Ừm, đoạn này thì nên đọc để cảm nhận truyện rõ hơn, spoil trước thì mất hay mất. À, truyện không ngược, HE, nam nữ chính đều thông minh cả và còn có dàn nhân vật phụ cũng rất đáng yêu nhé =))) Có anh IT vụng về, nhát gan, có một anh đại gia lười biếng thích ăn kem, một đội phó chín chắn trưởng thành, một chàng cảnh sát nhát gái, một cô pháp y mặt thì trẻ con nhưng tâm hồn lại không hề trẻ con tí nào và cả một đội trưởng luôn quan tâm đến các đội viên của mình… Đội điều tra đặc biệt này cũng chính là gia đình thứ hai của Mộc Thất, mình hơi tiếc chút xíu là bộ này không có ngoại truyện cho mấy người này. Nhìn chung truyện khá cân não người đọc, nếu bạn chỉ đọc qua loa thì đảm bảo sẽ không hiểu được ẩn ý của tác giả. Đến tận chương cuối cùng tác giả mới mở nút thắt, mặc dù vẫn hơi khó hiểu nhưng mình nghĩ vẫn sẽ gây bất ngờ cho người đọc vào chương cuối. Tác giả lồng ghép các ẩn ý vào từng chi tiết rất tinh tế, nhưng có vẻ do tinh tế quá nên nhiều người không hiểu được =))) __________________________________ Review by Lạc Dung: “Người Định Hình Tâm Lý” là một câu chuyện trinh thám với phần trinh thám là chủ yếu, còn tình cảm lại là phần phụ. Rất kỳ lạ phải không? Khi đa phần ngôn tình trinh thám thời nay đều là trinh thám phụ, tình cảm chính. Ngay từ đầu câu chuyện đã mang theo một bầu không khí rất âm u và tăm tối, mình chưa đọc được nhiều bộ của Dực Tô Thức Quỷ cho lắm nên cũng không rõ những bộ khác có u tối như bộ này không. Nhưng bộ truyện này đã gây ấn tượng mạnh với người đọc khi vừa mở đầu đã là những vụ án móc mắt, chặt đầu, chặt tay,… những vụ sau thì đỡ hơn một chút nhưng quả thật mình vẫn khá rợn người khi đọc những vụ mà phanh thây xác. Nhân vật chính của câu chuyện này là Mộc Thất, kiêm nữ chính, cô là một cảnh sát lạnh lùng, nhanh nhẹn, thường bị các đồng đội gọi là Mặt Liệt. Ngoài nữ chính Mộc Thất ra thì đội cảnh sát đặc biệt của cô cũng là dàn nhân vật chính của bộ truyện này, thời gian lên sàn còn nhiều hơn cả nam  chính :v Lúc mới đầu đọc mình phải mất một lúc lâu mới nhớ được hết tên của đội cảnh sát này, vì có kha khá nhân vật và não mình cũng hơi cá vàng nữa. Đội cảnh sát gồm có: Đội trưởng Cao Đình nghiêm khắc nhưng luôn quan tâm đến đồng đội, đội phó Hề Thiên Tường chín chắn, anh chàng IT Tưởng Vân Kiệt nhát gan, hay bị bắt nạt, một anh chàng cảnh sát tên Lục Diệp, giàu có, tùy hứng và là fan cuồng của kem, cảnh sát Tôn Đống nhát gái nhưng cũng rất nhanh nhẹn và cuối cùng là bà chị pháp y Cố Mi với những sở thích kỳ dị siêu biến thái, dù đã gần 30 cái xuân xanh nhưng tính cách vẫn cực kỳ nhí nhảnh con cá cảnh. Những người này và Mộc Thất đã cùng nhau tạo nên một đội cảnh sát phá vô số các vụ án lớn nhỏ trong câu chuyện này. Còn nam chính của bộ này tên là Mai Tư Lễ (Cái tên mà theo mình thấy thì hơi dị), anh là một chuyên gia tâm lý, có mở văn phòng hẳn hoi luôn, tiện thể còn là chủ một nhà hàng ăn nổi tiếng, thêm nữa còn có khả năng thôi miên, mình ấn tượng nhất là lúc nam chính thôi miên đồng bọn của một hung thủ, bắt tên đồng bọn đó giết hung thủ để mình còn cứu nữ chính, lúc đó thật sự ngầu muốn chết!!!!! Tuy vậy, ngay từ đầu mình đã nói, bộ này thiên về trinh thám nhiều hơn tình cảm nên tình cảm của hai người không được đề cập đến nhiều, à tất nhiên yêu đương thì có nhưng nó không hường phấn hay sến sụa đâu. Về cơ bản mình thấy Mai Tư Lễ rất giỏi, anh có thể làm được rất nhiều việc nhưng vì tác giả cho anh ít đất diễn quá nên những tài năng của anh không được thể hiện ra, ngược lại còn khiến anh trở nên mờ nhạt trong bộ truyện này, có phần giống như làm nền cho nữ chính Mộc Thất vậy. Mình sẽ nói một chút về các vụ án và tình tiết trong truyện. Về vụ án, như có nói trên kia, các vụ án mở đầu khá máu me và dã man, các vụ sau thì đỡ hơn. Những vụ án cũng không hóc búa, đội cảnh sát cũng nhanh chóng phá án, số lượng vụ án không nhiều, vừa đủ, không xoắn não, nhiều khi mình thấy hơi đơn giản quá. Được cái tác giả thích lồng ghép các tình tiết gây bất ngờ nên câu chuyện cũng không bị nhạt nhẽo hay quá nhàm chán. Đây là một bộ truyện khá cân não người đọc, không phải vì vụ án, mà là về các ẩn ý để dẫn tới vụ cuối cùng. Những người chỉ đọc qua loa hay đọc cho vui thì mình nghĩ không nên thử sức với bộ này, vì nó rất khó hiểu nếu bạn không đọc kĩ và nghiền ngẫm qua từng câu. Đến cả bạn edit truyện này còn nói rằng edit đến tận chương cuối bạn ý mới hiểu được toàn bộ câu chuyện này :v. Có thể nói, Dực Tô Thức Quỷ đã lồng ghép các ẩn ý vào sâu từng câu chữ, từng lời thoại một cách rất tinh tế, nhưng mình nghĩ có khi do nó tinh tế quá nên độc giả không hiểu được :))) Bộ này mình cũng phải đọc đến chương cuối mới vỡ lẽ ra, vì tác giả đánh lừa độc giả quá tài tình. Tổng kết lại thì đây là một bộ trinh thám ổn, khá cân não, tình cảm không nhiều lắm, nam chính cũng hơi mờ nhạt, vụ án mình thấy vụ hay vụ thì dễ đoán quá, mình vẫn ấn tượng với những vụ phanh thây xác hơn, dù sao những vụ đó sẽ đánh mạnh vào trí tưởng tượng của người đọc mà. Truyện nhà Liệt Hỏa Các mà nên mình rất tin tưởng vào chất lượng edit. Truyện có pass, các bạn có thể chơi quiz để lấy pass. Cuối cùng thì, sau khi đọc review của mình, ai cảm thấy hợp rồi quyết định đọc thì mình rất vui, còn không hợp rồi không đọc thì cũng không sao, tại vì cũng không phải một bộ dễ hiểu gì cho cam :3 Review by Do Nhung:   Nhân vật: Nữ chính: Mộc Thất, biệt danh là Mặt Liệt, luôn bình tĩnh trước mọi tình huống, là người mà nam chính không thôi miên được và tìm mọi cách để thôi miên. Nam chính: Mai Tư Lễ, người thôi miên, vì không thôi miên được nữ chính nên đeo bám. Nhân vật phụ: toàn dễ thương, đều là những người không bình thường, đúng câu vật hợp theo loài, Cao Đình, Hề Thiên Tường, Tưởng Vân Kiệt, Cố Mi, Tôn Đống, Lục Diệp,... Bạn là người thích điều tra hãy đọc và đoán hung thủ trước khi tác giả cho đáp án vụ án, đội điều tra thì mỗi người một tính, rất lầy lội và bất thường, xen kẽ các vụ án là sự xuất hiện của nam chính, tìm mọi cách đeo bám để được thôi miên nữ chính, luôn bị nữ chính bắt bài và bị lừa một cách đơn giản. Mở đầu câu truyện là lời kể của nạn nhân, các vụ án xảy ra xen kẽ nhau, cứ tưởng giải quyết xong thì lại chưa xong, mạch truyện chậm, đọc truyện giống như những thước phim quay chậm về cuộc điều tra vụ án, trong truyện mỗi nhân vật có một sở trường riêng, không ai tài giỏi nhất, kể cả nhân vật chính cũng không phải là người tài giỏi nhất nên khi đọc sẽ không khó chịu, ngoài ra tác giả không tả về hình dáng bên ngoài của các nhân vật nên cũng sẽ không có soái ca hay chị đẹp. Truyện tập trung vào sự cố gắng của cả đội để phá án chứ ko phải là sự bất lực của đội và phải nhờ người giỏi nhất phá án. Xen kẽ vào điều tra là các mẫu đối thoại của các nhân vật về cuộc sống đời thường của nhau. ‼ Spoil: Khi nam chính lầy lội và bị nữ chính bắt bài: Đang đổi giày thì chuông cửa reo. Mộc Thất đưng dậy nhìn qua mắt mèo, chỉ thấy một cái bọc, không thấy người bên ngoài là ai. Chuông cửa lại vang lên Mộc Thất hỏi: "Ai vậy?" "Cô Mộc, cô có bưu kiện." Một giọng nói kì lạ cất lên, vừa nghe qua đã biết là người kia cố tình bịt mũi lại để nói. Mộc Thất rất nhạy cảm với các loại âm thanh, nhất là giọng nói của người khác. Nên dù đã cố thay đổi, nhưng cô vẫn nhận ra được, người đứng ngoài cửa chính là Mai Tư Lễ. Sự lầy lội của đội cảnh sát, Mặt Liệt cũng vì điều này mà thay đổi: "A! A! A!” Đột nhiên phòng làm việc của đội cảnh sát đặc biệt vang lên những tiếng thét cực kì chói tai. Lục Diệp đang nghiêng người dựa vào cạnh bàn bị Mộc Thất kéo một cái, một giây sau liền trở thành bức tường thịt chắn trước mặt cô, mà cùng lúc đó, Tôn Đống – đồng chí cảnh sát chuyên nghiệp cao 1m80 thì nhanh chóng nhảy tót lên trên ghế. Tưởng Vân Kiệt vẫn ngồi yên quan sát mọi thứ, Cao Đình cách quá xa, Hề Thiên Tường thì mắc bệnh sạch sẽ, anh ta đành thở dài, đưa chân ra đạp mạnh một cái ‘bẹp’, sau đó anh ta liền giơ chân lên, gọi lớn về phía cửa: “Cố Mi, có xác chết!” “Xác chết? Để tôi, để tôi!” Mặc dù chưa ai thấy Cố Mi đâu, nhưng mọi người đều nghe thấy giọng nói hớn hở của cô ấy. Thế nhưng khi Cố Mi đeo bao tay chạy vào phòng làm việc, chỉ thấy xác chết của…. một con gián bên chân Tưởng Vân Kiệt…. “…” Hề Thiên Tường nhìn liếc cô ấy một cái: “Cô đeo bao tay rồi à, tốt quá, dọn nó đi đi.” “…” Mời các bạn đón đọc Người Định Hình Tâm Lý của tác giả Dực Tô Thức Quỷ.
Trò Chơi Tử Thần
Đây là một trò chơi thử thách trí tuệ và lòng dũng cảm, người thắng cuộc sẽ giành được phần thưởng vô cùng lớn và quyền được sinh tồn, còn những kẻ vi phạm nguyên tắc trò chơi sẽ phải nhận sự trừng phạt chính là cái chết. Mười bốn tác giả chuyên viết tiểu thuyết trinh thám bị “mời” đến một nơi bí mật, những tình huống kì lạ xảy ra, những sự kiện đáng sợ và bất ngờ liên tục xuất hiện, khiến họ không tài nào lí giải nổi. Cái chết luôn rình rập mọi lúc, mọi nơi, không khí căng thẳng bao trùm. Khi số người sống sót càng ngày càng ít, họ dần nhận ra một “quy luật” và bí mật kinh người… “Trò chơi tử thần” đã bắt đầu, kẻ chủ mưu vẫn lẩn khuất xung quanh họ là ai? Hắn ta? Cô ta? Rốt cục có mục đích gì? Sau mười bốn ngày, có ai còn sống sót và thoát khỏi nơi quỉ quái đó hay không? Liệu sau đó còn có điều gì đáng sợ hơn chăng? Đó lẽ nào là một trò chơi không bao giờ kết thúc? Hãy nhớ rằng, kể từ khi lật mở trang sách đầu tiên, bạn đã rơi vào vòng xoáy của chính trò chơi này! *** Tác giả Ninh Hàng Nhất tên thật là Ninh Hàng, là nhà văn chuyên viết tiểu thuyết trinh thám kinh dị. Anh bắt đầu nghiệp viết từ năm 1999, tới nay đã là một tay bút chuyên nghiệp kiêm biên kịch phim. Tác phẩm của anh được đăng trên nhiều các tạp chí, trang mạng lớn của Trung Quốc, còn được dịch và đăng trên các tạp chí ngoại văn. Một số tác phẩm tiêu biểu có thể kể đến “Tiếng đêm”, “Hẹn với thần chết”, “Chuyến đi sống còn”, “Lời nguyền ngày tận thế”. Ninh Hàng Nhất được đánh giá là cây đại thụ trong làng tiểu thuyết trinh thám mới, là “Alfred Hitchcock” của Trung Quốc. Bộ tiểu thuyết trinh thám 1/14 Trò chơi tử thần gồm có 5 tập hiện đã được xuất bản xong tại Việt Nam, đã được khá nhiều độc giả Việt đón nhận, được đánh giá là bộ tiểu thuyết trinh thám xen lẫn kinh dị gây tiếng vang lớn. Trò chơi cấm là một trong những cuốn series trinh thám mới nhất của tác giả này được xuất bản tại Việt Nam.   Bộ 1/14 gồm có: Trò Chơi Tử Thần Khách Trọ Và Xác Sống Lời Cảnh Báo Người Thừa Thứ 14 14 Ngày Kinh Hoàng Mời các bạn đón đọc Trò Chơi Tử Thần của tác giả Ninh Hàng Nhất.