Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Em Là Tiểu Tiên Nữ Của Anh

Văn án 1: Trần Thuật: Cô ấy là Tiểu Tiên Nữ suốt đời của tôi. Lời đồn trong trường: Hotboy học giỏi Trần Thuật vốn ngông nghênh ương bướng trong trường mà lại ngoan ngoãn làm bài tập giúp bạn gái. Đám buôn dưa lê ngưỡng mộ: Bạn gái của cậu ta chắc là hoa khôi An Nguyệt. Có người xuất hiện đính chính tin đồn: “Không phải hoa khôi! Là em gái của hoa khôi! Giờ thể dục hôm qua, mình quay về lớp lấy đồ, đúng lúc tận mắt nhìn thấy Trần Thuật đang hôn em gái của hoa khôi, hí hí, thật là nồng nhiệt say đắm!” Văn án 2: Trần Thuật ấn chiếc mũ lưỡi trai xuống, giọng nói khàn khàn: An Tĩnh, cười một cái nào. An Tĩnh rụt rè nói: Em còn phải đi làm bài tập. Trần Thuật ngừng một lát, chiều chuộng nói: Anh làm giúp em, mạng sống cũng giao cho em. An Tĩnh với An Nguyệt là hai chị em sinh đôi. Ai cũng nói lần đầu gặp họ, cảm giác hai người rất là giống nhau. Nhưng Trần Thuật vào năm lớp mười một ấy, nhìn thấy An Tĩnh, lại có suy nghĩ rằng, “Chẳng hề giống nhau chút nào”. Bởi vì An Nguyệt, đâu có khiến ánh mắt Trần Thuật phải lưu luyến lâu như khi nhìn An Tĩnh. Trần Thuật và An Tĩnh gặp nhau vào khoảng thời gian đẹp nhất của đời người. Khi ấy, họ đều là những cô cậu học trò nhiệt huyết bừng bừng, cuộc sống trải qua rất phong phú vui vẻ. An Tĩnh tính tình dịu ngoan, lại có chút nhút nhát; Trần Thuật lạnh lùng ngỗ nghịch, là nam thần trong mắt các bạn nữ. Thoạt nhìn bọn họ, giống như một bông hoa mảnh mai và một khối băng dày vậy. Ấy thế mà khi ở bên nhau, họ lại hòa hợp lạ kì. Trần Thuật ngồi vị trí sau bàn của An Tĩnh. Trong giờ học, có thể nhìn thấy bóng lưng nhỏ gầy của cô. Cậu từng ngắm nhìn cô từ đằng sau rất lâu như thế, còn trước cả khi biết rằng mình sẽ vô cùng thích người này. Thậm chí, người cao ngạo như Trần Thuật, chỉ bởi vì ngắm đường nét phía sau của An Tĩnh mà cũng có thể đỏ mặt.  Trần Thuật đối với cái gì cũng thờ ơ, kể cả các bạn nữ kiếm cớ nói chuyện, cậu cũng có thể không vui mà bỏ qua, chẳng thèm cho ai một chút mặt mũi. Nhiều người hay lấy cớ bài khó để được Trần Thuật giảng bài, nhưng Trần Thuật lại nói, hỏi cái gì chứ, “Tôi có phải là giáo viên đâu.” Ấy thế mà cậu con trai “khó ở” này lại tự nhiên giúp đỡ An Tĩnnh khi cô gặp rắc rối trên bảng, lưu loát đọc lời giải cho cô chép vào. Cũng chính cậu con trai này đã làm một việc mà trước nay, ngay cả người nhà An Tĩnh cũng chưa từng làm với cô. Trần Thuật nói, An Tĩnh, cậu vẽ đẹp lắm. An Tĩnh khi sinh ra đã luôn bị so sánh với người chị sinh đôi An Nguyệt của mình. Nếu như nói An Nguyệt là mặt trời rực rỡ, năng động, bản lĩnh; thì An Tĩnh lại là mặt trăng dịu dàng, thậm chí có phần nhút nhát. An Tĩnh học không giỏi như An Nguyệt, nên cô luôn bị áp lực rất lớn.  Cả nhà đều cho rằng mấy bức vẽ của An Tĩnh là vô bổ, sẽ làm cô xao nhãng học hành; lại không biết đó chính là điều cô rất thích làm. Suy cho cùng, An Tĩnh cũng chỉ muốn cố gắng của mình được công nhận. Và rồi Trần Thuật, cậu con trai cao gầy đó đã đứng ngắm nhìn tấm bảng cô vẽ, nói với cô rằng: “Cậu vẽ đẹp lắm.” Chắc hẳn trong thời học sinh, ai cũng đã từng có những ngày như thế. Gặp một người bạn, sau đó chú ý tới người ta. Cảm giác này ươm mầm một cách rất âm thầm, rồi lặng lẽ lớn lên và nở rộ những đóa hoa ngọt ngào.  Trong những tháng năm thanh xuân đẹp đẽ ấy, hẳn đã từng có người như An Tĩnh, e dè nhút nhát, ngập ngừng theo đuổi sở thích của bản thân; hẳn đã từng có người như Trần Thuật, cá biệt bất cần, lại cũng có lúc trộm ngắm cô bạn bàn trên, từng chút từng chút cố gắng kéo gần khoảng cách giữa mình và người ấy. Trần Thuật tuy bề ngoài khó gần, dễ nổi nóng, lại kiêu ngạo, nhưng thực ra lại là một người rất tinh tế. Cứ nhìn cách cậu từng chút, từng chút tiến nhập vào thế giới của An Tĩnh thì biết. Thời cấp ba, hẳn rất nhiều người từng thầm thích một người nào đó, nhưng phần lớn đều không có cơ hội nói ra; hoặc không dám nói ra. Trần Thuật lại khác. Cậu can đảm quan tâm An Tĩnh, can đảm chấp nhận tình cảm đẹp đẽ đầu đời đó. “Đôi lông mày của Trần Thuật khẽ nhíu lại, sao cô ấy không về nhà? Một mình ở đây làm gì. Đồng phục cũng chưa thay, vẫn còn đeo ba lô. Cậu nhìn đồng hồ, cau mày, đã bảy giờ rồi, vẫn chưa ăn gì sao? Trong lòng Trần Thuật có chút bực bội, lại có chút lo lắng, không biết từ khi nào, cô gái trước mắt đã khiến trái tim cậu rung động.” Trần Thuật luôn để ý từng chi tiết nho nhỏ có liên quan đến An Tĩnh. Ví dụ như chuyện cô rất ngại tiếp xúc với người khác, khi hoảng hốt sẽ rụt vai lại, thậm chí còn có thể ngồi ngủ ở sân thể dục, cả người co lại thành một khối nho nhỏ đáng yêu… Thậm chí khi đứng giữa thành phố đông người như thế, giữa biển người hối hả qua lại, Trần Thuật cũng có thể bắt được chính xác hình bóng An Tĩnh. Khi ấy cô bị rớt hạng trên lớp, trong khi An Nguyệt giỏi giang lại đứng hạng thứ hai, vì thế An Tĩnh vừa buồn vừa sợ, không dám về nhà. Trần Thuật đi qua rất nhiều người, cuối cùng dừng ở chỗ cô.  Cậu không hỏi gì cả, chỉ đưa cho cô trà sữa, mì Oden, bánh ngọt… từng cái từng cái một, cho đến khi lấp đầy cái bụng rỗng của An Tĩnh mới thôi. Rồi cậu dẫn cô đi chơi game, hướng dẫn cô những thứ mà trước nay cô chưa từng biết. Buổi tối hôm đó của An Tĩnh tưởng sẽ buồn thảm lắm, nhưng nhờ có Trần Thuật, mà trở nên ngập tràn niềm vui. Trần Thuật nói, “Mình không cần lời cảm ơn của cậu đâu.” “Cho mình số điện thoại của cậu.” Sau đó, Trần Thuật ghi chú số của An Tĩnh ba chữ này: Tiểu Tiên Nữ. Tình yêu của Trần Thuật và An Tĩnh chính là tình yêu học trò điển hình. E ấp, ngại ngùng, sau đó dần trở nên đậm sâu đến mức không thể tách ra. Mối quan hệ của họ tiến triển một cách rất tự nhiên, mỗi người dùng phương thức riêng của mình để tiến vào thế giới của đối phương.  An Tĩnh sẽ vì sợ phụ huynh phát hiện mà chỉ dám “lén lút yêu đương” với Trần Thuật; Trần Thuật sẽ vì ghen tị với mấy tên con trai xung quanh An Tĩnh mà muốn công khai mối quan hệ của cả hai. Trần Thuật sẽ vì An Tĩnh mà hung hăng đe dọa mấy người có ý đồ với An Tĩnh, thậm chí còn động chân động tay; An Tĩnh sẽ vì Trần Thuật mà đứng chờ thật lâu thật lâu trước cổng trường, bởi vì muốn được đi cùng cậu… “Em là Tiểu Tiên Nữ của anh” là một câu truyện tràn ngập ánh sáng của thanh xuân và hạnh phúc. Nếu như bạn đã đi qua thời cấp ba, có thể bạn sẽ cảm thấy rất hoài niệm; nếu như bạn còn đang đi học, thì hẳn sẽ muốn trân trọng hơn những năm tháng đang ngồi trên ghế nhà trường.  Đó là một thế giới vô cùng sinh động, ngẩng mặt lên có thể thấy bầu trời biếc xanh xinh đẹp, liếc mắt nhìn có thể thấy người mà mình thầm thương trộm nhớ; tùy tiện nói mấy câu cũng có thể khiến cả không gian rộn ràng hẳn lên. Ở quãng thời gian đó, ai ai cũng lấy tâm tư đơn thuần mà đối xử với nhau.  “Em là Tiểu Tiên Nữ của anh” khiến mình cảm thấy yêu mến không chỉ vì Trần Thuật bá đạo, An Tĩnh nhút nhát dịu dàng; mà còn vì An Nguyệt tình cảm nghĩa khí, Tống Tư sôi nổi ồn ào, Kỷ Nguyên lạnh lùng lại tốt bụng… tất cả bọn họ tạo nên một bức tranh tuổi trẻ thật sự đẹp lắm, khiến cho mình không thể không ngưỡng mộ. Trần Thuật nói: ““Không sao đâu, không sợ trẻ tuổi, chúng ta cùng nhau trưởng thành là được”. Trần Thuật nói: “An Tĩnh, sau này phải chú ý ăn uống, chú ý nghỉ ngơi”. Trần Thuật nói: “An Tĩnh, đợi lát nữa đi rồi, hãy nhớ đừng quay đầu lại, nhất định không được quay đầu lại, anh sẽ đứng phía sau em dõi theo em”. Trần Thuật nói: “Còn nữa, hãy nhớ, anh không chỉ thích em, anh rất yêu em” “Nếu như quay đầu lại. Anh sợ em sẽ không nỡ. Anh sợ anh… cũng sẽ không nỡ. Bây giờ chúng ta đều còn quá trẻ, không có khả năng chống lại bố mẹ. Vì thế hãy trưởng thành thật tốt.” Có lẽ bất kì mối tình học trò nào cũng thế, rào cản lớn nhất chính là phụ huynh. Bởi thế, nó mới dễ tan dễ đi như vậy. Nói cắt đứt là cắt đứt. Tuổi trẻ chúng ta có tất cả, tự do, thời gian, bạn bè, sức sống thanh xuân, nhưng lại chẳng mấy ai có đủ khả năng vượt qua lời nói của bố mẹ. Trần Thuật và An Tĩnh có một quãng thời gian rất đẹp, nhưng cuối cùng vẫn phải nói tạm biệt. Thế nhưng, tạm biệt không phải là vĩnh biệt. Trần Thuật và An Tĩnh cùng nhau vượt qua thời gian, vượt qua tất thảy, cho đến khi trưởng thành, không còn là những cô cậu học sinh cấp ba đầy mơ mộng. Thời gian như nước chảy, họ trưởng thành, cũng đem mối tình ấy khắc sâu vào trong tim. Trần Thuật nói: “Tốt nghiệp xong, chúng mình kết hôn nhé.” Và có thể, cũng giống như Trần Thuật và An Tĩnh trong câu chuyện này, bạn sẽ tìm thấy tình yêu tuyệt đẹp mà bản thân đã từng ước ao trong suốt những năm tháng tuổi trẻ ấy. “Khoảnh khắc này sẽ được ghi nhớ mãi mãi. Em ngắm mặt trời mọc, anh ngắm em, cùng nhau thề nguyền dưới cảnh sắc tráng lệ. Từ đồng phục trường tới chiếc váy cưới. Người ở bên cạnh, từ đầu tới cuối đều là em. Chúng ta cùng nhau trưởng thành, rồi lại cùng nhau già nua.” __________ " : trích từ truyện Review by #Ám Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Thành phố A, sáng sớm, sương mù dày đặc giăng kín bầu trời. Những đám mây ẩm ướt bám dính lại với nhau trên nền trời u ám, khiến người ta cảm thấy không một chút sức sống. Oi bức, ẩm thấp là những từ ngữ biểu trưng của thành phố này. An Tĩnh thức dậy từ rất sớm, trong căn phòng tối om, cô quay người, nhìn về phía rèm cửa hơi hé mở ở cách đó không xa, ngáp một cái uể oải. Trong phòng tĩnh lặng, bởi vậy rất dễ nghe thấy tiếng bước chân như có như không từ bên ngoài vọng vào. Cô thầm nghĩ chắc chị gái đã dậy rồi. Chị ấy lúc nào cũng dậy sớm hơn mình. An Tĩnh nhìn chằm chằm vào tấm rèm cửa, như thể ở đó có cái gì vậy. Tiếng bước chân ngoài cửa hướng xuống cầu thang, âm thanh bên dưới dần trở nên rõ rệt. Tiếng nói chuyện giữa mẹ và chị, tiếng "tinh" của lò vi sóng, tiếng lật giở từng trang báo của bố đều lọt vào tai cô. Vì trong nhà có người chơi piano, nên giữa các phòng được cách âm rất tốt. Thực ra, bình thường rất khó có thể nghe được những âm thanh này. Nhưng không biết vì lý do gì, có lẽ bởi đó là những việc xảy ra hàng ngày nên dễ dàng lọt vào tai một cách rất tự nhiên. Rèm cửa chưa được kéo kín rung lên khe khẽ. Cô nghĩ, lại không đóng chặt cửa sổ như mẹ dặn rồi. Đôi mắt đen lấy của An Tĩnh cuối cùng đã có tiêu điểm, cô chớp mắt, chống người dậy, lật chăn bước xuống giường. Trong bộ váy ngủ rộng thùng thình, cô vừa vuốt tóc, vừa tiến về phía cửa sổ. Chú mèo Hello Kitty màu hồng phấn phía dưới xương quai xanh nhỏ nhắn xinh xắn tươi cười vẫy tay chào mọi người. Bàn tay trắng nhợt nhỏ nhắn kéo rèm cửa ra. Ánh sáng đột ngột xộc vào khiến cô nhắm chặt mắt vì chưa kịp thích ứng, đôi lông mày nhíu lại. Cô xòe tay, đưa tay lên mắt cho đỡ chói. Thời tiết âm u, ẩm thấp. An Tĩnh khẽ nhoẽn miệng, đúng kiểu thời tiết mà cô thích. Tiếng bước chân bên ngoài càng ngày càng gần, dừng lại phía ngoài cửa phòng cô, một lúc sau, tiếng gõ cửa vang lên. Cốc cốc, " Tĩnh Tĩnh, dậy đi con." Người đứng bên ngoài đợi một lúc không thấy tiếng đáp lại, chuẩn bị mở cửa bước vào. "Mẹ, con dậy rồi, thay quần áo xong con sẽ ra." Giọng nói nhỏ nhẹ ấm áp vang lên. Bà Lục Mỹ Hoa ngoài cửa nghe thấy tiếng con gái mới dừng tay, cau mày nói, "Hôm nay là ngày đầu tiên tới trường, đừng ngủ nướng nữa, chị con dậy từ lâu lắm rồi đấy." Dứt lời bà vẫn đứng chờ thêm một lúc lâu, bên trong tĩnh lặng như tờ, chỉ nghe thấy tiếng thay quần áo. "Nhanh lên, cả nhà đang chờ con xuống ăn sáng đấy." Bà An cau mày nói thêm câu nữa. "Con biết rồi." Nghe tiếng con gái trả lời, cuối cùng bà cũng hài lòng đi xuống. Trong phòng, cô gái vừa thoáng ngừng lại để trả lời mẹ lại tiếp tục mặc quần áo như chưa có chuyện gì xảy ra. Mười phút sau, An Tĩnh đã vệ sinh cá nhân và thay xong quần áo, khoác ba lô đi xuống dưới nhà. Trong phòng ăn. An Hướng Dật vừa ăn sáng vừa xem Thời báo Kinh tế - Tài chính trên bàn. Ông đã ngoài bốn mươi, vận trên mình một bộ vest vừa vặn, dáng vẻ lịch sự nho nhả. Bản thân ông khá chăm chỉ chơi thể thao nên người ngoài khó lòng đoán biết được tuổi thật. Bà Lục Mỹ Hoa mãi miết dặn dò con gái lớn An Nguyệt đang ăn sáng, An Nguyệt tinh nghịch vẫy tay với cô. An Tĩnh nhẹ nhà bước xuống cầu thang. Nghe thấy tiếng động, An Hướng Dật ngẩng đầu lên: "Tĩnh Tĩnh xuống rồi, mau lại đây ăn sáng đi, lát nữa bố đưa các con đi học." An Tĩnh "dạ" một tiếng, kéo ghế, chào mẹ và chị gái. "Bố ơi, công ty không bận ạ?" Cô chọn chiếc bánh sandwich nhỏ, mở ra, phết chút bơ đậu phộng. Mời các bạn đón đọc Em Là Tiểu Tiên Nữ Của Anh của tác giả Ma Ma.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Son Túy - Tiễu Nhiên Vô Âm
Tên Ebook: Son Túy (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Tiễu Nhiên Vô Âm Thể Loại: Ngôn tình cận đại, Cường thủ hào đoạt, Ngược tâm, HE, Văn học phương đông Converter: nothing_nhh Edit: Meimoko   Beta: Kunnie Nguồn: lacthuylinh.wordpress.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Son Túy - Tiễu Nhiên Vô Âm Giới thiệu:   Cố An An là cô gái đẹp như đóa hoa nở rộ. Không may, đóa hoa đó theo nhánh cành rơi, theo gió rớt xuống hồng trần, trôi dạt lênh đênh để rồi nàng trở thành cô gái thanh lâu nổi danh nơi đô hội. Không phải yêu phong trần, chỉ vì duyên lầm lúc trước. Nàng chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể thuận theo dù không cam tâm. Từng bước “thân bất vô kỷ” (*), lặng lẽ chấp nhận số mệnh của bản thân, con người nàng thấm dần mùi hương son phấn phong trần.   Nàng khát khao có một cuộc sống bình thản, có một người chồng để nàng yêu thương và phó thác cả đời. Đáng tiếc tạo hóa trêu người, vận mệnh cố tình cho nàng gặp gỡ Hiên Viên Tư Cửu, một tư lệnh quân phiệt quyền khuynh thiên hạ. Nàng không hề cam lòng, chỉ là bất đắc dĩ không thể phản kháng lại số phận vô tình bất công, không biết đã chịu qua bao lần bi thương. Nhưng hắn là kẻ “sát phụ thí huynh”(**) để giành lấy thiên hạ, “cường thủ hào đoạt”(***) đã thành thói quen. Chỉ có thể là hắn nói không hoặc có, há làm sao lại có thể dung thứ cho một cô gái hồng lâu dám nói lời cự tuyệt với hắn.  Hắn nhìn trong mắt nàng có sự giãy giụa và bất đắc dĩ. Hắn không muốn làm tổn thương nàng, nhưng dục vọng chinh phục cùng tham luyến khiến hắn không thể buông tay, trói buộc nàng trong chiếc lồng son vô hình. Loạn thế kiêu hùng, hồng nhan khuynh thành, kết cục của họ rồi sẽ thế nào đây?   Mở quyển trục (Sách vở ngày xưa viết bằng lụa, dùng trục để cuốn lại nên gọi sách vở là quyển trục) thật chậm rãi, ta dần dần thấy được sự phồn hoa của nơi đó, lại cảm thấy trong đó có nhiều điểm tô tô chấm chấm, thấy được những đóa hoa cố vươn mình khoe sắc trong gió, đồng dạng tỏa ra hương thơm tự nhiên…. Chỉ có bụi hồng trần là như cũ.   * Thân bất vô kỷ: không có quyền tự chủ trong hành động nên đôi khi trong tình thế bắt buộc phải làm những việc ngoài ý muốn.   ** Sát phụ thi huynh:  giết cha hại anh.     *** Cường thủ hào đoạt: dùng sức mạnh và lời đe dọa để chiếm đoạt.   Mời các bạn đón đọc Son Túy của tác giả  Tiễu Nhiên Vô Âm
Trầm Hương Uyển tập 2 - Bộ Vi Lan
Tên Ebook: Trầm Hương Uyển tập 2 (full prc, pdf, epub) Tác giả:  Bộ Vi Lan Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông  Người dịch: Trần Thế Lâm  Nhà xuất bản: Thời Đại  Đơn vị phát hành: Bách Việt Kích thước:  13 x 20.5 cm Số trang : 400 Ngày xuất bản:  18 - 11 – 2013 Giá bìa:  85.000 ₫ Chụp sách: stupid.devil   Type:  silverysnow, pcy1127, vampire2392, chibilicious Beta: Vu Dinh  Tạo prc:  Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Ebook Trầm Hương Uyển tập 2 - Bộ Vi Lan Giới Thiệu: “Anh nghĩ là em không có trái tim, nhưng thì ra trái tim em đã thuộc về người khác mất rồi.” Một cô gái luôn khép mình lại bởi một quá khứ đau lòng: mẹ mất sớm, cha cô vốn là một cán bộ nhà nước cũng bị người ta hãm hại nên phải nhảy lầu tự tử để lại mình cô bơ vơ. Từ sau đó, Trần Uyển được gia đình người cậu tốt bụng đón cô về ở cùng trong căn nhà đơn sơ của họ. Trong một lần đi khảo sát địa thế để đầu tư, Tần Hạo - vị công tử của một gia đình quyền thế và giàu có trong tỉnh đã tình cờ gặp Trần Uyển. Và ngay lần đầu tiên nhìn thấy vẻ đẹp tinh khiết cùng ánh mắt trong sáng mà lạnh lùng của cô, anh đã biết mình tìm thấy mục tiêu cho một cuộc chơi mới. Anh càng tìm cách tiếp cận cô, cô càng chạy xa khỏi anh. Cô càng trốn chạy lại càng kích thích tham muốn chinh phục của anh. Mặc cho cô lạnh lùng, cô coi thường, cô tức giận, cô sỉ nhục, anh vẫn tìm mọi cách xộc vào cuộc sống của cô. Trò chơi rượt đuổi điên cuồng không biết từ lúc nào đã trở thành những xúc cảm cháy bỏng trong tim anh. Anh chỉ biết rằng, anh muốn có được nụ cười của cô, tình yêu của cô, trái tim của cô và… cả chính cô nữa, dù cho điều đó sẽ khiến cho cô căm hận anh đi chăng nữa. “Dù sao thì đời này không có được tình yêu của em rồi. Em thích hận thì hận đi, hận thấu tâm can, hận tận xương tủy, hận cả đời không quên được anh cũng Anh cứu cô khỏi những kẻ đánh thuốc mê, rồi cũng chính là anh đã trở nên “cầm thú” với cô bởi tổn thương cô gây cho anh. Anh âm thầm bảo vệ gia đình cô rồi cũng chính anh ép buộc cô lừa dối gia đình để ở bên anh trong 3 năm. 3 năm có cô ở bên, 3 năm để xoa dịu tổn thương anh gây ra, chỉ cần 3 năm để cô có thể dần dần quen với anh và… yêu anh. Tần  Hạo - Trần Uyển, cả anh và cả cô, đều là những con người cao ngạo, giống như hai chú nhím, càng gần nhau càng làm tổn thương nhau. Liệu rằng cuối cùng tình yêu của anh có thể lấp đầy những tổn thương mà anh đã gây ra cho cô? Cô tin vào lương tâm lương tri, tin trên thế giới vẫn có tình yêu và kỳ tích, tin vào tất thảy những điều tốt đẹp động lòng người, tin rằng dù có là thứ xấu xí thì vẫn mang trong mình vẻ đẹp chưa hề hé lộ, tin rằng trong mịt mù tăm tối tất sẽ có ánh sáng và bền chặt, nó là con đường duy nhất để để nội tâm con người được hoàn thiện, để đời người được trọn vẹn. Mời các bạn đón đọc Trầm Hương Uyển của tác giả Bộ Vi Lan.
Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận: Con Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ Bé - Tiền Tiểu Bạch
Tên Ebook: Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận: Con Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ Bé (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Tiền Tiểu Bạch Thể Loại: Ngôn tình, Văn học phương Đông Edit: Hân Nghi + beti0609 + tieuphuchac + tuilakonrua   Beta: beti0609 + tieuphuchac Nguồn: diendanlequydon.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận: Con Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ Bé - Tiền Tiểu Bạch Giới thiệu: Anh bóp cổ cô: “Không cút tôi sẽ ném cô ra ngoài”. Cô cười rất quyến rũ: “Trước khi cút, em ăn thịt anh trước”! Một năm sau, cô dâu đang nghỉ ngơi trong phòng có chút kinh ngạc nhìn anh: anh tới làm gì? Mộc Trạch Khải nhào qua: “Muốn em lại ăn thịt tôi một lần nữa thôi mà”.   Mời các bạn đón đọc Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận: Con Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ Bé của tác giả  Tiền Tiểu Bạch