Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cuộc Trốn Chạy Của Josef Mengele

Cái ác liệu có khi nào không phải đền tội? Mặc dù đã chạy trốn sang Mĩ Latinh, không có bản án của cộng đồng quốc tế, nhưng bác sĩ của trại Auschiwitz, Josef Mengele, vẫn phải chịu đựng những gì còn hơn một bản án: một cuộc đời trốn chui trốn lủi, cô đơn, tuyệt vọng trong cái cái nóng như thiêu đốt của miền nhiệt đới Nam Mĩ, trong nỗi lo sợ đến cùng cực. Những thứ còn tệ hơn cả cái chết. Ngòi bút tỉ mỉ của Guez đã miêu tả cả một khung cảnh thiên nhiên hoang dã ở phía Tây bán cầu và hành trình khổ nhục của Josef Mengele từ sau khi rời khỏi châu Âu đến ngày từ giã cõi đời. Giọng văn của ông khéo léo đến độ, nếu không biết đó là Mengele, hẳn khi đọc tác phẩm này, chúng ta đã không khỏi xót thương cho số phận buồn bã cô đơn của một kiếp người ở xứ sở cách chúng ta nửa vòng trái đất. “Một thành công lớn trong việc mô tả một con quỷ lăn lộn trong cái tầm thường xoàng xĩnh sau cái thời là Thiên thần chết ở Auschwitz.”       - Jean-Christophe Buisson *** Trốn chạy có phải là cách để cái ác không phải đền tội. Thế nhưng, trốn chạy cả đời vẫn khó có thể thoát khỏi bán án của lương tâm mình… Cuốn sách kể lại câu chuyện về hành trình bỏ trốn tới Nam Mỹ của Josef Mengele – một bác sĩ thời Đức quốc xã. Bằng ngòi bút sắc bén của một nhà báo kết hợp cùng sự điêu luyện của một nhà văn, Olivier Guez đã lột tả hết sức chân thực cuộc đời của một kẻ trốn chạy cả đời cũng không thoát khỏi bản án của lương tâm mình. Để đến cuối cùng, cuốn tiểu thuyết để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc mãnh liệt hơn bao giờ hết về tội ác của Đức quốc xã cùng những nỗi đau âm ỉ dai dẳng khôn nguôi. Cái ác liệu có khi nào không phải đền tội? Mặc dù đã chạy trốn sang Mỹ Latinh, không phải chịu sự trừng phạt của cộng đồng quốc tế, nhưng bác sĩ của trại Auschwitz, Josef Mengele, vẫn phải chịu đựng những thứ còn hơn cả một bản án: một cuộc đời trốn chui trốn lủi, cô đơn, tuyệt vọng trong cái nóng như thiêu đốt của miền nhiệt đới Nam Mỹ, trong nỗi lo sợ đến cùng cực. Những thứ còn tệ hơn cả cái chết. Để hoàn thành tác phẩm Cuộc trốn chạy của Josef Mengele, Guez đã phải tìm tài liệu về bác sĩ quốc xã trong suốt ba năm. Trong suốt quá trình thai nghén cho cuốn sách, ông cũng tự mình đi tới Günzburg, Argentina và Brazil (đặc biệt là trang trại Santa Luzia ở ngoại ô Serra Negra), nghiên cứu rất nhiều tư liệu, gián tiếp tiếp cận các cuốn nhật ký của viên bác sĩ bỏ trốn để hiểu rõ cách nhìn thế giới của quốc xã. Về quá trình này, ông từng chia sẻ với tờ Le Monde: “Tôi đã sống cùng ông ta, với cái nhân vật đê tiện, tầm thường tột bực đó. Tôi đã bước lên sàn đấu. Tôi đối diện với ông ta. Sáu tháng đầu tiên, có lúc tôi đã kêu tên ông ta trong đêm.” Với ngòi bút tỉ mỉ của mình, Guez đã miêu tả cả một khung cảnh thiên nhiên hoang dã ở phía Tây bán cầu và hành trình khổ nhục của Josef Mengele từ sau khi rời khỏi châu Âu đến ngày từ giã cõi đời. Giọng văn của ông khéo léo đến độ, nếu không biết đó là Mengele, hẳn khi đọc tác phẩm này, chúng ta đã không khỏi xót thương cho số phận buồn bã cô đơn của một kiếp người ở xứ sở cách chúng ta nửa vòng trái đất. Auschwitz là một trong những trại tập trung do Đức Quốc xã xây dựng ở Ba Lan để hành hạ và sát hại dã man người Do Thái trong Thế chiến 2. Rất ít người Do thái đến các trại tập trung này có cơ hội được trở về *** Olivier Guez là nhà báo, nhà văn người Pháp. Ông lớn lên ở Strasbourg, một thành phố gần Đức. Ngay từ khi còn nhỏ, bà ngoại ông đã cho ông đọc rất nhiều. Sau khi học tại Sciences-Po Strasbourg, London School of Economics và Collège e’Europe de Bruges, ông làm nhà báo tự do cho nhiều tờ báo quốc tế như New York Times, Le Monde, Frankfurter Allgemeine Zeitung, Le Figaro Magazine, L’Express, etc. Ông viết chung tác phẩm đầu tay La Grande Alliance với Frédéric Encel. ***   Lão gia “Hạnh phúc chỉ nằm ở những gì khuấy động, và chỉ có tội ác mới khuấy động được; đức hạnh... không bao giờ có thể dẫn tới hạnh phúc.” SADE Con tàu North King rẽ nước trên dòng sông đầy bùn. Trên boong tàu, hành khách chăm chú ngắm nhìn đường chân trời từ khi bình minh lên, và giờ đây, khi những cây cần cẩu ở công trường đóng tàu và vạch kẻ đỏ của khu nhà kho cảng hiện ra trong màn sương, đám khách người Đức cùng hát một khúc quân hành, người Italia làm dấu thánh giá, còn người Do Thái thì cầu nguyện dù trời đang có mưa bụi, các cặp đôi hôn nhau, con tàu cập bến Buenos Aires sau ba tuần lênh đênh trên biển. Một mình dựa vào thành tàu, Helmut Gregor suy tư. Hắn từng hy vọng rằng một chiếc tàu tuần tra của cảnh sát mật sẽ tới đưa hắn đi và giúp hắn tránh khỏi những phiền nhiễu của hải quan. Khi lên tàu ở Gênes, Gregor đã xin Kurt đặc ân này, hắn tự giới thiệu là một nhà khoa học, một chuyên gia tầm cỡ về di truyền học và đề xuất với Kurt hắn sẽ trả tiền (Gregor có rất nhiều tiền), nhưng kẻ tổ chức vượt biên cười và né tránh: quyền ngoại lệ này chỉ dành cho những nhân vật tai to mặt lớn, những quan chức của chế độ cũ, chứ không mấy khi dành cho một đại úy của SS*. Dù sao thì Kurt cũng sẽ đánh điện tới Buenos Aires, Gregor có thể trông cậy vào ông ta. Kurt đã bỏ túi một số bền, nhưng chiếc tàu tuần tra thì không hề xuất hiện. Gregor phải kiên nhẫn chờ đợi trong sảnh đường rộng mênh mông của hải quan Argentina cùng với những người di cư khác. Hắn giữ chặt hai chiếc va li, một to một nhỏ, và khinh khỉnh nhìn đám dân châu Âu lưu vong đứng quanh đó, những hàng dài người vô danh lịch lãm hay nhếch nhác mà hắn luôn tránh xa trong suốt hành trình. Gregor thà ngắm nhìn đại dương và các vì sao hoặc đọc thơ Đức trong cabin của mình còn hơn; hắn đã nhìn lại bốn năm vừa qua trong đời mình, từ khi hắn chạy khỏi Ba Lan một cách thảm hại vào tháng Một 1945 và trà trộn vào lực lượng Vệ quốc Đức Quốc xã để thoát khỏi nanh vuốt của Hồng quân: hắn bị giam vài tuần trong một trại tù của Mỹ, sau đó được thả vì hắn có giấy tờ giả mang tên Fritz Ullmann, rồi hắn ẩn náu trong một nông trang đầy hoa ở Bavière, cách thành phố Gunzburg quê hương hắn không xa, ở đây hắn làm công việc cắt cỏ cho gia súc và phân loại khoai tây trong ba năm với cái tên Fritz Hollmann, rồi sau đó hắn chạy trốn tới Pâques cách đây hai tháng, vượt qua dãy núi Dolomites bằng đường mòn trong rừng của những kẻ buôn lậu, rồi đến vùng Nam Tyrol ở Italia, ở đây hắn đổi tên thành Helmut Gregor, cuối cùng hắn tới Genova, nơi tên buôn lậu Kurt đã giúp hắn làm các thủ tục với chính quyền Italia và cơ quan nhập cảnh Argentina. Tại hải quan, kẻ đào tẩu xuất trình giấy thông hành của Hội Chữ thập đỏ quốc tế, giấy phép lên bờ và visa nhập cảnh: Helmut Gregor, cao 1,74 mét, mắt nâu xanh lá cây, sinh ngày 6 tháng Tám 1911 tại Termeno, tiếng Đức là Tramin, tỉnh Nam Tyrol, công dân Đức quốc tịch Italia, theo Thiên Chúa giáo, nghề nghiệp kỹ sư cơ khí. Địa chỉ tại Buenos Aires: 2460 phố Arenales, khu phố Florida, nhà của Gerard Malbranc. Nhân viên hải quan kiểm tra hành lý của hắn, quần áo gấp cẩn thận, tấm ảnh chân dung một phụ nữ tóc vàng mảnh dẻ, vài cuốn sách và một số đĩa hát opera, rồi anh ta cau mày khi thấy các món đồ trong chiếc va li nhỏ: ống tiêm hạ bì, vài cuốn sổ ghi chép và bản đồ giải phẫu, các tiêu bản máu, tiêu bản tế bào: không liên quan gì tới một kỹ sư cơ khí. Anh ta bèn gọi nhân viên y tế của cảng tới. Gregor run rẩy. Hắn đã mạo hiểm một cách điên rồ để giữ chiếc va li nhỏ gây liên lụy, kết quả quý giá của biết bao năm trời nghiên cứu, của cả đời hắn, mà hắn đã mang lên tàu khi vội vã rời khỏi nơi làm việc ở Ba Lan. Nếu bị quân Xô viết bắt được khi đang giữ cái va li đó, hắn sẽ bị xử tử ngay lập tức mà chẳng cần xét xử gì. Trên đường trở lại Tây Âu mùa xuân 1945, khi quân đội Đức Quốc xã rút chạy tán loạn, hắn đã gửi va li cho một nữ y tá có lòng trắc ẩn, rồi sau đó tìm lại cô ở Đông Đức, trong vùng Liên Xô kiểm soát, một chuyến đi điên rồ sau khi hắn được thả khỏi trại giam Mỹ và ba tuần đi đường. Sau đó, hắn đưa va li cho Hans Sedlmeier, một người bạn từ thuở nhỏ và là người được cha hắn, một nhà công nghiệp, hết mực tin cậy, Sedlmeier mà hắn thường xuyên gặp gỡ trong khu rừng xung quanh nông trang nơi hắn ẩn náu suốt ba năm. Gregor không thể rời khỏi châu Âu mà không đem theo chiếc va li này: Sedlmeier đã trả lại va li cho hắn trước khi hắn đi Italia cùng với một chiếc phong bì dày đầy tiền mặt, và giờ đây một gã ngớ ngẩn móng tay bẩn thỉu đang bới tung mọi thứ, Gregor thầm nghĩ, còn nhân viên y tế của cảng thì xem xét các tiêu bản và những ghi chép viết bằng kiểu chữ gothic sin sít. Vì không hiểu gì cả, nên nhân viên hải quan hỏi hắn bằng tiếng Tây Ban Nha và tiếng Đức, tay kỹ sư cơ khí giải thích với ông ta về thiên hướng trở thành nhà sinh vật nghiệp dư của mình. Hai người đàn ông khinh bỉ nhìn nhau, còn nhân viên y tế đang muốn đi ăn trưa nên ra hiệu cho nhân viên hải quan cho hắn qua. Ngày 22 tháng Sáu 1949 ấy, Helmut Gregor đặt chân tới nơi ẩn náu mới: Argentina. Mời bạn đón đọc Cuộc Trốn Chạy Của Josef Mengele của tác giả Olivier Guez & Hoàng Mai Anh (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Arsene Lupin và Hồi Ức Bí Mật - Maurice Leblanc
Arsène Lupin là một nhân vật hư cấu xuất hiện trong loạt truyện thám tử, tiểu thuyết trinh thám của nhà văn Pháp Maurice Leblanc, cũng như một số phần tiếp theo và rất nhiều phim truyền hình, phim điện ảnh như Night Hood, Arsène Lupin, các vở kịch và truyện tranh phỏng theo.   Nhân vật Arsène Lupin Cùng thời với Arthur Conan Doyle, Maurice Leblanc (1864-1941) đã sáng tạo ra nhân vật Arsène Lupin, một nhân vật có tầm phổ biến rộng khắp và lâu dài ở các nước nói tiếng Pháp, giống như Sherlock Holmes  ở các nước nói tiếng Anh. Serie Arsène Lupin gồm hai mươi tập truyện được viết bởi chính Leblanc cộng thêm năm phần tiếp đã được ủy quyền cho nhóm viết của Boileau-Narcejac thực hiện, cũng như nhiều tác phẩm khác phỏng theo. Nhân vật Lupin được giới thiệu lần đầu trên tạp chí Je Sais Tout qua một loạt truyện ngắn, bắt đầu từ số thứ 6, ngày 15 tháng 7 năm 1905. Ban đầu nhân vật mang tên Arsène Lopin, nhưng vấp phải sự phản đối từ một chính trị gia trùng tên, kết quả là "Lopin" đã bị đổi thành "Lupin". Arsène Lupin là một siêu đạo chích có tài hóa trang, một tên trộm quý tộc chuyên trộm đồ của nhà giàu trong khi núp bóng quý ông lịch thiệp. Nhân vật Lupin giống với Marius Jacob nên có khi được cho là dựa trên hình mẫu này.xuất hiện trong 12 tập truyện ngắn đã cho thấy đây là một nhân vật có thể sánh ngang cùng với các nhân vật khác như Holmes cua Conan Doyle, Hercule Poirot cuả Agatha. Hình tượng Lupin đã được nhiều bộ phim nổi tiếng lấy làm mẫu nhân vật như Kaito Kid trong bộ manga nổi tiếng Thám tử lừng danh Conan. Dưới đây là một số tác phẩm của Maurice Leblanc được dịch và xuất bản tại Việt Nam: - Arsène Lupin - Cái chết rình rập - Arsène Lupin đối đầu Sherlock Holmes - Arsène Lupin - Sa bẫy địa ngục - Những cú siêu lừa của Arsène Lupin - Những cuộc phiêu lưu của Arsène Lupin - Tám vụ phá án của Arsène Lupin - Ngôi nhà bí ẩn - Báo Thù - Nữ bá tước Cagliostro - Hòn Đảo 13 chiếc quan tài - Hai Nữ Tướng Cướp - Tam giác vàng ma quỷ - Arsene Lupin và Hồi Ức Bí Mật - ... *** Maurice Leblanc Émile Marie (11/11/1864 - 6/11/1941) là một tiểu thuyết gia và nhà văn viết truyện ngắn người Pháp, được người ta biết đến chủ yếu là tác giả của nhân vật hư cấu tên trộm lịch lãm và thám tử Arsène Lupin, được so sánh là đối trọng với nhân vật thám tử Sherlock Holmes của tác gia người Anh Conan Doyle. Leblanc sinh ra ở Rouen, Normandy, nơi ông đã theo học tại Lycée Pierre Corneille. Sau khi nghiên cứu ở một số nước và bỏ học luật, ông định cư tại Paris và bắt đầu sáng tác tiểu thuyết tâm lý, tiểu thuyết trinh thám, tiểu thuyết phiêu lưu và khoa học huyễn tưởng. *** Ông Arsène Lupin rất hân hạnh thông báo lễ thành hôn của ông với cô Angélique de Sarzeau-Vendôme, quận chúa Bourbon-Condé và kính mời ông… tham dự buổi hôn lễ tại nhà thờ Thánh Clothilde… Quận công Sarzeau rất hân hạnh thông báo lễ thành hôn của con gái là Angélique, quận chúa Bourbon-Condé cùng ông Arsène Lupin và kính mời…. Quận công Jean de Sarzeau-Vendôme không thể đọc xong những bức thư đang nắm trong bàn tay run run. Ông nghẹn lại, xanh người vì giận dữ, thân hình cao gầy của ông run lên. Đưa cho con gái hai tờ giấy, ông nói: “Đấy, thế là bạn bè ta đã nhận được! Việc này đồn đại ngoài đường từ hôm qua. Con nghĩ gì về sự nhục mạ này Angélique? Nếu mẹ con còn sống thì bà sẽ nghĩ ra sao!” Angélique cũng cao, gầy như bố cô, cũng xương xẩu khô khan như ông. Ba mươi ba tuổi, lúc nào cũng bận quần áo len đen, rụt rè, sợ sệt, cô có một cái đầu quá nhỏ, lép hai bên và chiếc mũi vươn lên như chống lại sự chật hẹp ấy. Tuy thế người ta không thể nói cô xấu vì đôi mắt đẹp, hiền hậu, nghiêm nghị với niềm tự hào hơi buồn. Với đôi mắt rung động đó, khi đã gặp một lần người ta không quên được. Lúc đầu nghe bố nói, cô đỏ mặt lên vì thẹn, biết rằng cô là đối tượng của sự lăng nhục. Dù bố cô tỏ ra nghiêm khắc, không công bằng và chuyên chế đối với cô, vì thương bố cô nói với ông: “Ồ thưa bố! Con nghĩ đó là một trò đùa không nên để tâm.” “Trò đùa à? Cả thế giới dèm pha việc đó. Sáng nay mười tờ báo đăng lại cái thư đáng ghét đó kèm theo những lời bình phẩm trào lộng. Người ta nhắc lại gia hệ, tổ tiên chúng ta, những người chết oanh liệt của gia đình ta. Người ta vờ xem như là một việc nghiêm túc!” “Tuy vậy không ai có thể tin…” “Tất nhiên không ai cả. Nhưng cũng không ngăn được việc chúng ta trở thành trò cười của Paris.” “Ngày mai rồi không ai nghĩ đến nữa đâu.” “Con gái ơi, ngày mai người ta vẫn nhớ rằng cái tên Angélique de Sarzeau-Vendôme đã được nói đến nhiều hơn bình thường. Chà, nếu bố biết được đứa khốn nào dám làm như vậy…” Lúc đó anh hầu phòng riêng vào báo với quận công có người đề nghị gặp ông ở điện thoại. Vẫn giận dữ ông nhấc ống nghe và càu nhàu: “Nào, gì thế? Tôi là quận công Sarzeau đây.” Người ta trả lời ông: “Thưa quận công, tôi xin lỗi ngài và xin lỗi cô Angélique. Đấy do lỗi ở người thư ký của tôi.” “Thư ký của ông?” “Vâng, những bức thư thông báo tin mừng chỉ là một dự định tôi muốn trình ngài bản dự thảo. Không may, thư ký tôi tưởng…” ... Mời các bạn đón đọc Arsene Lupin và Hồi Ức Bí Mật của tác giả Maurice Leblanc.
Pháp y Tần Minh Hệ Liệt - Tần Minh
Gồm một chuỗi những vụ điều tra phá án với những vụ án lạ kỳ, bộ tiểu thuyết Pháp y Tần Minh được biên soạn dựa trên kinh nghiệm của bác sĩ pháp y nổi tiếng Tần Minh. Trong bộ sách, tác giả hóa thân thành nhân vật chính lần mò từng dấu vết để tìm kiếm sự thật đang bị kẻ xấu che đậy. Ở Việt Nam, tiểu thuyết trinh thám được xuất bản nhiều, tuy nhiên liên quan đến nghề pháp y thì đây là tác phẩm lần đầu được ra mắt. Với kết cấu logic phù hợp với thực tiễn, bộ sách đã khắc họa rõ nét những gian khổ vất vả tình yêu mà tác giả dành cho nghề nghiệp mình theo đuổi. Được duy trì bởi phong cách nhất quán, từng vụ án riêng rẽ được kết nối với trục chính xuyên suốt cùng hành văn mạch lạc, mục đích chính của Pháp y Tần Minh là phổ biến kiến thức tới độc giả, hướng tới tinh thần khoa học chân chính. Với câu nói thách thức: "Muốn cho người không biết, trừ phi mình đừng làm", tác giả cũng chính là nhân vật chính trong tác phẩm khẳng khái đối đầu với bọn tội phạm đang lẩn khuất trong bóng tối. Tinh thần nêu cao chính nghĩa, truy tìm đến cùng sự thật chính là một trong những điều nổi bật tạo nên sức hấp dẫn của bộ tiểu thuyết trinh thám này. Bộ tiểu thuyết Pháp y Tần Minh gồm có: + Quyển 1: Người giải mã tử thi + Quyển 2: Lời khai câm lặng + Quyển 3: Ngón tay thứ mười một + Quyển 4: Kẻ dọn rác + Quyển 5: Người sống sót *** Đối với sinh viên ngành Pháp y, năm thứ hai và năm thứ ba chính là ác mộng. Bởi vì sinh viên y khoa thông thường học bốn năm lý thuyết y học, riêng sinh viên pháp y phải học xong trong ba năm. Tuy rằng tôi rất chăm chỉ học tập, thế nhưng khi học năm thứ hai, những môn sinh lý, sinh hóa, bệnh lý, bệnh sinh, ký sinh trùng cùng dung dăng dung dẻ nhào đến, tôi không thể chống đỡ hết được. Cuối cùng hai môn sinh hóa và ký sinh trùng đều ở mức báo động đỏ. Vì vậy, nghỉ hè năm thứ hai đại học, tôi phải ở nhà ôn tập, không thể tham dự thực tập được. Đến tận đợt nghỉ hè năm thứ ba, tôi mới lại được tới phòng khám pháp y như trước. Nơi các bác sĩ pháp y công tác không hoành tráng như trong tưởng tượng. Trừ khi anh muốn xung phong đi điều tra án mạng, còn nếu không thì bao nhiêu tinh lực đều phải dồn cả vào việc giám định thương tật, mà làm mãi cũng không hết việc. Ở đây thỉnh thoảng sẽ xuất hiện những vụ (việc) án mạng không bình thường. Sở dĩ gọi là “vụ (việc) án không bình thường” là bởi pháp y đối với loại vụ án thế này phải hoàn thành kết luận sơ bộ trước, rồi mới đi vào khám nghiệm chuyên sâu sau. Trước hết, kết hợp kết quả điều tra cùng kết quả khám nghiệm hiện trường, phải xác định được đó có phải án mạng hay không. Nếu là án mạng thì sẽ gọi là “vụ án” , cần làm thêm giải phẫu tử thi đế kiểm nghiệm và tham dự vào điều tra phá án. Nếu xác định không phải án mạng thì gọi là “vụ việc” , thi thể giao lại cho người nhà xử lý. Nếu nhầm “vụ việc” thành “vụ án” sẽ lãng phí công sức và nhân lực điều tra, công tác điều tra sẽ bị đình trệ, lại phải tìm ra điểm sai lầm trong kết luận của mình, bác sĩ pháp y sẽ bị muôn ngàn lời chỉ trích. Mà nếu đem “vụ án” nhầm thành “vụ việc” thì ngay lập tức tạo thành án oan. Mỗi năm cả tỉnh có tới hơn mười nghìn vụ (việc) án không bình thường, mỗi vụ đều cần hai bác sĩ pháp y xử lý. Tính ra mỗi bác sĩ pháp y phải thực hiện hơn bảy mươi vụ. Đương nhiên không kể đến những vụ giám định tai nạn giao thông. Ngày đầu tiên trở lại với phòng khám pháp y của tôi không yên bình chút nào. Tôi vừa bước chân qua cửa chưa đến năm phút đồng hồ, điện thoại đã vang lên. Đó là cuộc gọi của đồn công an, “Khu tập thể Tân Lục có một vụ tử vong tại nhà riêng, là đột tử giữa đêm khuya, mời các vị đến xem xét.” “Điều tra sơ bộ có nghi vấn gì không?” Anh Thánh Binh hỏi. “Không có nghi vấn gì, hiện trường đã được phong tóa, có lẽ chỉ là đột tử bình thường thôi.” Anh cảnh sát dân sự nói qua loa, rõ ràng là đối với những vụ việc tử vong không bình thường thế này cũng không coi trọng mấy. Khu tập thể vốn ở ngay gần phòng khám pháp y, vì vậy chúng tôi đã nhanh chóng chạy tới hiện trường. ... Mời các bạn dón đọc Pháp y Tần Minh Hệ Liệt của tác giả Tần Minh.
Ổ Buôn Người - Giản Tư Hải
 "Ổ buôn người” viết về đề tài bắt cóc và buôn bán phụ nữ xuyên quốc gia - một vấn nạn nhức nhối và gây nhiều bức xúc trong xã hội hiện nay. Nhân vật trung tâm trong tác phẩm là Hà Phan - một công dân bình thường nhưng đã không thể nhắm mắt làm ngơ trước những kẻ phạm tội, đặc biệt là khi chúng vươn tay tới cả người mà anh yêu thương. Nhờ sự khôn khéo, trí thông minh và cả sự liều lĩnh, anh đã tạo dựng được lòng tin của chính thủ lĩnh tội phạm và nhờ vậy đã cứu thoát không ít những cô gái Việt Nam bị bán sang Trung Quốc. Song cũng chính vì thế mà anh lọt vào tầm ngắm của Interpol và bị coi như một tên tội phạm nguy hiểm. Những tình tiết gay cấn, những cuộc đấu trí giữa Hà Phan với cảnh sát đặc nhiệm hay cuộc giải thoát cho Hà Vi - cô gái anh thầm thương nhớ - khỏi kẻ buôn người khét tiếng tên Ma với những màn võ thuật hay đấu súng đỉnh cao là những điểm hấp dẫn ở cuốn sách trinh thám này. *** 45 phút sau có tiếng xe rầm rầm ngoài sân. Chiếc Land Cruiser màu đen nhẹ nhàng đỗ xịch trước cửa. Người lái xe bước xuống xuất trình giấy tờ cho hai lính gác. Hai tên lính lạnh lùng hất hàm mệnh lệnh Han lên chiếc xe màu đen đang chờ. Chết tiệt, chúng bắt mình đi đâu nhỉ? Họ đưa xe xịn để đón một tên bị truy nã sao. Mặc dù sợ phải về Đồn 35 nhưng nay hắn không còn đường lùi. Nhìn hai tên lính gác ngồi hai bên tuy có khoảng cánh nhưng hắn cứ như bị ép đến ngạt thở. Sau một giờ trên con đường quốc lộ 1A, chiếc xe chở hắn ngược lại Hà Nội. Đường Điện Biên Phủ hiện ra với những hàng cây cao xanh ngát. Bị dẫn lên tầng trên rồi vào căn phòng lớn có đề chữ Giám Đốc bên trên. Han bủn rủn chân tay. Như nhìn xuyên qua cánh cửa, một người đàn ông cao lớn trong bộ quần áo cảnh sát đặc nhiệm có cặp mắt vàng đục tiến ra. Hắn như chết đứng trước căn phòng, người đó là Trần Phách. Chính con người đáng sợ này đêm qua đã bắn hụt hắn trên cầu. - Ông Han! – Tưởng ông đã về Poshan sáng nay rồi cơ đấy. - Tôi... tôi phải gặp các ông đã... - Vậy hả, sao không làm việc đó từ hôm qua? Vào đi! Hai lính gác hộ tống Han đến chiếc ghế sa-lon trong phòng khách của vị đại úy rồi ông ta phẩy tay để họ ra ngoài. Lúc này một mình Han ngồi đối diện với con người được giới giang hồ trong nước phong làm hung thần số một. - Tôi giao cho ông một tài liệu hết sức quan trọng. Tôi đã săn lùng rồi ghi âm hắn trong suốt một tháng trời. Cũng vì nó mà tôi suýt bỏ mạng không dưới ba lần đây. Mọi thứ sẽ sáng tỏ. - Han tự tin móc túi đưa chiếc USB màu sáng cho người chỉ huy. Trần Phách dường như không quan tâm đến lời anh ta tuy vẫn đưa tay đón lấy chiếc USB rồi thả xuống bàn một cách hờ hững. ... Mời các bạn đón đọc Ổ Buôn Người của tác giả Giản Tư Hải.
Đắm Đuối - Carter Brown
Một cái xác bị đánh cắp tại nhà xác ngay trong đêm. Trung úy Wheeler được cử đến hiện trường và chứng cứ thu thập được đã giúp anh tìm lại được tử thi đã mất nhưng kèm theo đó lại là một cái xác mới khác. Wheeler trong quá trình điều tra luôn nhận được những tin tức bí mật từ một người lạ mặt và anh đã phải trải qua những ngày dài căng thẳng, mệt nhọc. Cuối cùng, qua từng bước điều tra khôn ngoan và hiệu quả của Wheeler, kẻ sát nhân đã phải lộ mặt và nhận lấy sự trừng phạt thích đáng… *** Carter Brown là bút danh văn học của Alan Geoffrey Yates (1 tháng 8 năm 1923 - 5 tháng 5 năm 1985), một nhà văn người Anh chuyên tiểu thuyết trinh thám. Sinh ra tại Anh, Alan Yates kết hôn và định cư tại Úc vào năm 1948. Anh bắt đầu cuộc sống làm việc của mình như là một kỹ thuật viên điện ảnh, nhân viên bán hàng và trong quan hệ công chúng cho Qantas trước khi viết lên toàn thời gian. Yates nhanh chóng trở thành một hiện tượng văn học. Ông đã viết các phương Tây dưới bút danh Todd Conway, và khoa học viễn tưởng dưới thời Paul Valdez. Ông thậm chí còn tìm được thời gian để viết sách theo các phiên bản khác nhau của tên riêng của mình cũng như các bút danh khác, Dennis Sinclair và Sinclair MacKellar. Nhưng Peter Carter Brown, sau đó là Peter Carter Brown, sau đó là Carter Brown, và trở thành tác giả các tiểu thuyết bán chạy nhất thế giới. Tại Việt Nam, Ông được biết đến với series về Trung úy Wheeler. Một số tác phẩm của Carter Brown đã được dịch và xuất bản tại Việt Nam: Xác Chết Vũng Lầy Đắm Đuối *** *** Nhấn hết ga, tôi cho chiếc xe lái với tốc độ một trăm ba mươi cây số giờ trên con đường đất, lòng thầm vái rằng mình sẽ không bị sụp ổ gà và chết tan xác. Sau khi vượt qua khúc quanh gần đoạn cuối, tôi cho xe chậm lại ở vận tốc bảy mươi cây số giờ và khi tôi rẽ vào hoang địa. Tôi thắng gấp và chiếc Austin Healey dừng lại giữa chiếc du lịch màu nâu và chiếc Cadillac xanh. Cả hai hai đều vắng bóng người. Khi tắt máy xe, tôi mới thấy rằng mình đang chìm trong bầu không khí tĩnh mịch, đầy đe dọa. Tôi ngồi đó một lúc, lắng tai nghe ngóng nhưng không biết rõ là mình đang chờ đợi điều gì: tiếng súng nổ, tiếng đạn ráo cày xới những vách đá sừng sững, hay là - để mặc cho trí tưởng tượng vẽ vời - tôi chờ nghe tiếng hổn hển của hai tên khổng lồ đang sống mái trên mỏm đá sừng sững bên trên tôi sáu mươi thước… Nhưng có điều là tôi không hề chờ đợi sự yên ổn! Tôi đóng ầm cửa xe và tiếng động này vang vào vực núi như tiếng sấm gầm. Tôi châm điếu thuốc và bước ra trước xe để quan sát cảnh vật. “Ô kìa Wheeler!” một giọng nói thốt lên từ phía sau tôi. Tôi giật thót người, tưởng chừng cả tấm thân có thể bay bổng lên cả thước. Quay phắt lại, tôi thấy Blake đang ngồi nơi ngăn trước của chiếc du lịch, khuôn mặt hơi khuất dưới cái mũ phớt rộng vành. Y mặc một chiếc sơ mi hở cổ màu ô liu và chiếc quần nhung sọc nhét kỹ vào đôi ủng bóng loáng. Cái khăn quàng cổ màu trắng buộc hờ hững như muốn làm nổi bật hơn làn da rám náng của y. Trên cặp đùi của y là khẩu Winchester calíp 458 tuyệt đẹp với ống ngắm lấp lánh dưới nắng trời. ... Mời các bạn đón đọc Đắm đuối của tác giả Carter Brown.