Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ta Đi Rồi

Bạn đang đọc truyện Ta Đi Rồi của tác giả Linh Hạ Bát Bát Bát Bát Độ. Nếu cuộc sống của tôi là một quyển tiểu thuyết, thì nhân vật của tôi có lẽ là một nam phụ si tình. Nói tôi là nam phụ si tình thì thật quá đề cao rồi, bởi vì trong nhận thức của Tống Phi, tôi chẳng qua chỉ là một kẻ tự phụ đa tình, đê tiện, thậm chí đến người qua đường giáp tôi còn không bằng. Nhưng tôi sắp chết, cho nên nâng giá trị bản thân của mình lên một chút cũng không có gì quá đáng. Tôi nghĩ như vậy, người chết là việc lớn, không quá đáng. Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Trọng Sinh Tự Mang Thuốc Cho Mình hay Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Cùng Bá Tổng Tương Lai HE Rồi. *** Chu Tri Viễn thị giác + 1. Nếu cuộc sống của tôi là một quyển tiểu thuyết, thì nhân vật của tôi có lẽ là một nam phụ si tình. Nói tôi là nam phụ si tình thì thật quá đề cao rồi, bởi vì trong nhận thức của Tống Phi, tôi chẳng qua chỉ là một kẻ tự phụ đa tình, đê tiện, thậm chí đến người qua đường giáp tôi còn không bằng. Nhưng tôi sắp chết, cho nên nâng giá trị bản thân của mình lên một chút cũng không có gì quá đáng. Tôi nghĩ như vậy, người chết là việc lớn, không quá đáng 2. Ngay từ đầu tôi không nghĩ tới cái chết, có thể sống thì ai cũng muốn sống. Khi phát hiện mình bị ung thư dạ dày, tôi vẫn còn mang một chút hy vọng, hỏi bác sĩ có chẩn đoán sai hay không, tôi còn quá trẻ, làm thế nào có thể kiểm tra là bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối. Nhưng cuộc sống cũng không phải là tiểu thuyết, chuyện chẩn đoán nhầm cũng không đến lượt tôi. Cũng may tôi ở bên cạnh Tống Phi nhiều năm như vậy, nên năng lực chịu đựng của tôi có thể không nói là đi ngàn dặm mới tìm được thì cũng được nói là đứng đầu trong mười người về sức chịu đựng. "Được rồi" Tôi hơi thất vọng và hỏi, "Tôi có thể sống được bao lâu?" ” Bác sĩ là một người phụ nữ trung niên, đoán chừng là đã nhìn ra chút thất vọng của tôi, trong ánh mắt lộ ra chút thương hại cùng không đành lòng. Bà ấy do dự một lúc, không nói quá nhiều mà đưa ra cho tôi một vài ví dụ may mắn về điều trị tích cực, cuối cùng đã sống được mười năm. Tôi cảm ơn tấm lòng của bà ấy. "Nếu tôi không chữa khỏi thì sao?" Tôi hỏi bà ấy. Có rất nhiều điều may mắn và xui xẻo trên thế giới này, tôi đã sống được ba mươi năm, và tôi dùng ba mươi năm kinh nghiệm này để đi đến kết luận rằng tôi có thể không may mắn tới vậy. Tôi nói, "Nếu không chữa khỏi, thì tôi có thể sống được bao lâu?" Bác sĩ có lẽ chưa từng gặp qua người vừa mới chẩn đoán đã muốn từ bỏ trị liệu, trong khoảng thời gian ngắn có chút không nói nên lời, thuyết phục tôi mãi không được, cuối cùng đành nói: "Nhiều nhất là nửa năm." ” Nửa năm, lâu hơn tôi tưởng. Tôi lúc này lại bắt đầu thấy may mắn, cảm thấy vận khí của mình cũng không tệ lắm. Tôi còn sống được nửa năm, vậy thì, tôi có thể ở bên Tống Phi thêm nửa năm nữa. Hóa trị quá đau đớn, mà tôi lại sợ đau. 3. Ra khỏi bệnh viện, tôi xé giấy khám bệnh thành từng mảnh, tiện tay ném vào thùng rác. Gió bên ngoài có chút lớn, tuyết bắt đầu rơi, rất nhỏ. Tôi ngẩng đầu nhìn một hồi, thầm nghĩ, không biết Tống Phi có mang ô hay không. Tôi vừa định đi về phía nhà ga, lấy điện thoại ra nhắn tin hỏi thăm em ấy. Tin nhắn đã được soạn thảo trong hộp thoại nhưng không được gửi đi. Đầu ngón tay kéo lên trên một chút, tất cả đều là tin nhắn tôi đơn phương gửi. Chỉ nhìn thôi, tôi đã mất đi hứng thú gửi tin nhắn. Thực ra loại phương thức ở chung này tôi sớm đã quen từ lâu, không vì cái gì khác, chỉ đơn giản là một kẻ muốn cho và một người muốn nhận. Nhưng cho dù có quen đến đâu, cũng sẽ cảm thấy chua xót. Tôi khóa điện thoại di động lại, mặc dù tôn nghiêm vốn có của một người đàn ông đến muộn, tôi nghĩ hôm nay sẽ lạnh nhạt em ấy một lần vậy, ít nhất làm cho mình trông không hèn mọn như vậy. Tôi yêu em ấy, nhưng tôi cũng cần thể diện. "Sắp chết rồi, mới biết mất mặt?" Đang vào giờ cao điểm, trên xe buýt đầy người chen chúc, chật ních, tìm một nơi dừng chân cũng khó khăn. Bà dì đứng bên cạnh tôi, gân cổ lên và hét vào phía đầu dây bên kia, giọng nói cực kỳ xuyên thấu, khiến tôi theo bản năng quay đầu, cho rằng người bà ta nói là tôi: "Tao thấy mày chính là thứ đê tiện! Chỉ có loại như mày, sống cũng tiện, chết cũng tiện! ” Chậc chậc, mắng thật tàn nhẫn. Tôi quay đầu lại, lặng lẽ lấy tai nghe trong túi ra. Bật âm lượng đến mức tối đa và cố gắng cách ly bản thân với thế giới bên ngoài. Đại thẩm không hổ là đại thẩm, từng câu từng chữ đều chọc trúng tim đen tôi, đâm chuẩn từng cái, vừa lạnh vừa đau. Cũng có chút buồn cười không thể tả. Không phải là nó quá buồn cười đi? Tôi nhìn chằm chằm vào đồng hồ treo tường, những suy nghĩ trong trái tim trùng khớp với kim giây, không biết bao nhiêu lần nó chạm đến số "60", tôi biết, tôi nói buồn cười là đúng. Đối với Tống Phi mà nói, việc tôi thích, tôi theo đuổi, cuốn quýt theo em ấy, hoặc nói cách khác chính tôi, chính là một trò đùa. Tất nhiên trò đùa chắc chắn phải hài hước, nếu không nó chẳng có giá trị gì.   Mời các bạn mượn đọc sách Ta Đi Rồi của tác giả Linh Hạ Bát Bát Bát Bát Độ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cuộc Sống Đại Học Xui Xẻo - Phong Lộng
  AudioBook Cuộc Sống Đại Học Xui Xẻo   “Màn hình cảm ứng sóng âm bề mặt thông thường dựa trên hai bộ thu/phát sóng âm đồng thời trên trục X và trục Y, khi…” Lớp học im phăng phắc, thầy giáo đột nhiên dừng hàng chữ ngoáy tít đang viết trên bảng, quay xuống hỏi: “Hôm qua tôi đã thông báo về phạm vi ôn tập, ai có thể cho tôi biết sóng âm hoạt động như thế nào?”. Đôi mắt đen ẩn sau gọng kính bắt đầu rà một lượt lớp học.   Toàn bộ lớp cúi đầu ngoan ngoãn, cố không để lọt vào tầm mắt của thầy, trừ hắn.   “Hà Vĩnh Kỳ.”   Đã bảo mà, cái tên ngốc này có thèm nghe giảng đâu, chẳng biết tâm trí hắn đã bay bổng đến tận chỗ nào rồi. Tôi giơ chân, đạp hắn một cái thật mạnh.   “A?” Hắn ngẩng đầu ngạc nhiên.   “Nguyên lý hoạt động của sóng âm là gì?”   Thấy hắn nhìn mình bằng vẻ mặt đáng thương, tôi cắn răng, đành phải giơ hai ngón tay lên nhắc – hai trục, đồ ngốc!   Hắn nhanh chóng ngộ ra: “Hai tia”.   “Hai tia?” Thầy giáo nhướng mày.   Tôi than thầm, liên tục huơ hai ngón tay, dùng khẩu hình bảo hắn: “Thiết kế… thiết kế…”.   Hắn bừng tỉnh: “Thiết kế hai tia”.   “Thiết kế hai tia?”   Trời ạ, cái tên này căn bản là không sờ đến sách vở. Cả lớp tập mãi thành quen, bờ vai bắt đầu rung bần bật – nhịn cười.   Vì người dì luôn yêu thương mình, tôi không thể không mạo hiểm, khẽ thì thầm: “X,Y”.   Cuối cùng thì hắn cũng nghe rõ, nhắc lại ngay: “X và Y”.   Khuôn mặt thầy giáo dãn ra một chút, hỏi tiếp: “X và Y đại diện cho cái gì?”.   Tôi thở phào nhẹ nhõm, câu hỏi mới đơn giản làm sao. X và Y đại diện cho hai trục tọa độ, bất kỳ học sinh trung học nào cũng có thể trả lời. Thực tế chứng minh, ông anh kết nghĩa này của tôi đúng là một thằng đần.   “Nhiễm sắc thể.” Hắn nhún vai tỉnh bơ.   Cả lớp cười ầm ĩ. Còn tôi, ầm một tiếng, chán nản nằm vật ra bàn.   Thật mất mặt…   Mời các bạn đón đọc Cuộc Sống Đại Học Xui Xẻo của tác giả Phong Lộng.
eBook Bồ Công Anh full prc, pdf, epub [Đam mỹ, Kinh dị]
Bồ Công Anh   Thông tin:   Tên truyện: Bồ Công Anh Tác giả: Thiên Bản Anh Minh Thể loại: Đam mỹ, Kinh dị, Văn học phương Đông Dịch: Mị Ảnh Nguồn: superruaham.wordpress.com Edit ebook: Kayako Saeki Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com     Nội Dung:   Bộ chuyện thần bí của An Bội Tấn Nhất, ghi chép lại An Bội Tấn Nhất và Mạt Thần sau khi ẩn cư trợ giúp mọi người giải quyết những chuyện kỳ quái  
eBook Hiểu Tinh Cô Tự - Nam Phong Full, prc, pdf, epub [Đam Mỹ]
Hiểu tinh Cô Tự     Thông Tin   Tác phẩm :  Hiểu Tinh Cô Tự Tên khác : Dương Thư Mị Ảnh Tập : Nhị Bộ Tác giả : Nam Phong Ca Thể loại :Giang hồ, Nhất thụ nhất công, Đam mỹ, HE, Văn học phương đông Tình trạng : Hoàn. Dịch : QT đại ca. Edit : ilysm. Beta : A Bích. Nguồn : anhhoachibich.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com   Giới Thiệu   Quyển 2 tiếp tục nói về  cuộc sống sau này của Dê ca và “vợ” con ảnh. Quyển 1 đang được bạn yatoki edit. Bộ này sẽ do muội muội yêu quý của ta phụ trách, còn ta chỉ vểnh mông ngồi chờ beta thôi. Yêu gia đình Dê ca ghê, dễ thương không chịu nổi….!!!
Thất Gia - Priest
Tên eBook: Thất gia (full prc, pdf, epub) Tác giả: Priest Thể loại: Đam mỹ, Văn học phương Đông   Dịch giả: Itaden   Kích thước: 14.5 x 20.5cm   Số trang: 520 + 460 = 980 trang   Ngày xuất bản: 10/2014   Công ty phát hành: Bách Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Hóa Thông Tin   Team Typer: Nhung Le Bui – Hoa Dung Phạm – Nguyễn Thiên Ân – Đặng Thư – Thu Thủy NT   Team Beta: Đặng Thư – Thu Thủy NT   Tạo prc: Mây Chelski   Nguồn: EbookFun&Free - fb.com/groups/eb.fun.free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Thất Gia Giới thiệu   Đôi tay Ô Khê ôm Cảnh Thất chặt cứng, cằm tựa lên vai y, trọng lượng nửa người dồn cả lên thân Cảnh Thất, cánh tay chầm chậm xê xuống dưới, siết đúng chỗ ban nãy mới bị góc bàn va phải. Cảnh Thất chẳng cần nhìn cũng biết chỗ ấy nhất định bị tím bầm rồi, không nhịn được, vừa đẩy hắn ra vừa nói: "Tên tiểu tử chết giẫm này, ngươi ăn sắt mà lớn đấy hả...đau, buông ra!".   Ô Khê lại ôm y chặt hơn lúc trước, nhẹ giọng thì thầm bên tai y, nhỏ đến mức gần như không nghe thấy: "Ta muốn giết hắn... ".   Cảnh Thất ngẩn người: "Ngươi nói cái gì?".   Ô Khê phá lên cười, tiếng cười như bị dồn ép trong cổ họng, rồi lại không sao dừng được, thanh âm khàn đặc, còn như mang theo cả âm khóc nghẹn ngào. Cảnh Thất nghe hắn cười mà da gà da vịt nổi khắp người, chỉ nghe hắn nấc lên từng tiếng: "Ngươi thích ai ta sẽ giết kẻ đó, ta...ta muốn ném chúng làm mồi cho đám rắn ta nuôi, đợi đến khi chúng chết hết rồi, ngươi sẽ là của ta... Ha ha ha... Sẽ là của ta...".   Tác giả Priest   Là một trong những tác giả hàng đầu về thể loại đam mỹ trên mạng Văn học Tấn Giang.   Văn phong điêu luyện, sắc sảo, phần lớn các tác phẩm đều có ngôn ngữ bề ngoài hài hước, châm chọc gây cười, thế nhưng ần sau nụ cười và câu chữ ấy lại mang giọt nước mắt, khiến ta phải suy ngẫm không thôi.   Trong các tác phẩm luôn toát ra một điều rằng:  "Nhân sinh vốn không hề đơn giản. Ta đã trải qua hơn mười năm, thế nhưng chớp mắt một cái, lại cứ ngỡ vừa tỉnh dậy sau một giấc mộng dài".   " Không nhớ được rõ ràng không phải vì người đã mất, mà bởi...tâm đã chết rồi."   Mời các bạn đón đọc Thất gia của tác giả Priest.