Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thiếu Phu Nhân Vô Lại - Diệp Phi Dạ

Một tựa truyện ngôn tình sắc được viết bởi Diệp Phi Dạ, truyện Thiếu Phu Nhân Vô Lại xoay quanh "Em lộ hết, tuy rằng rất nhỏ, không có gì đẹp mắt, nhưng mà vẫn nhìn được." Tịch Giản Cận hất càm, liếc mắt về phía ngực Bạc Sủng Nhi một cái, Bạc Sủng Nhi cúi đầu, ánh mắt cong cong, tay dời đến bụng dưới của anh, dùng sức nắm chặt: "Có nhỏ, cũng so với chỗ thịt này của anh lớn hơn!" Khi nữ cường đụng phải nam cường, công chúa hắc đạo đụng vào lá bài chủ chốt của lính đặc chủng, xem ai thuần phục ai, ai bảo người nào quỳ xuống hát  P/s: Tiếp tục thêm 1 truyện mới của Diệp Phi Dạ tác giả đình đám của các bộ truyện "Hôn trộm 55 lần " , " Đoạt hôn 101 lần " , Mạnh mẽ 101 lần yêu , Hôn sai 55 lần .... lên sóng và giờ tới tết sẽ up rất rất nhiều cho các bạn cùng ngâm nhé  *** Bóng đêm chưa hạ xuống, bên ngoài biệt thự Tịch gia tập trung rất nhiều hãng xe nổi tiếng. Trong vườn, ánh đèn tô điểm, hoa mọc đầy vườn, gió đêm thổi tới, mùi hoa thơm bay khắp nơi. Áo hương tóc mai, người đến người đi. Giống như thiên thượng nhân gian. Đây là hôn lễ của đại công tử Tịch gia Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận kéo cô dâu Hàn Như Y đi qua đám người, trên gương mặt tuấn tú mang ý cười nhạt, giống như ôn tồn, giống như lạnh nhạt. Đồng hồ vang lên, quý khách an vị, người chủ lễ ra sân. Tịch Giản Cận và Hàn Như Y ở dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, đứng trên bục. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người phản đối hai người này kết hôn không? Người chủ lễ dựa theo điều lệ, hỏi từng câu từng chứ. Khách khứa nhìn sang lẫn nhau, lại không biểu thị phản đối. Đột nhiên, một chiếc Ferrari màu đỏ lấy tốc độ như bay, từ ngoài cửa Tịch gia đi vào. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người nào phản đối hai người họ kết đôi không?" Người chủ lễ hỏi lần thứ hai. Toàn trường vẫn yên lặng như tờ. Chiếc Ferrari màu đỏ dừng hẳn, một bàn tay trắng nõn đẩy cửa xe ra, vào mắt là một đôi giày cao gót màu đỏ, chân nhỏ mà trắng như tuyết, ngay sau đó, chính là hai chân thon dài trắng nõn. Sau đó, liền nhìn thấy Bạc Sủng Nhi một thân màu đỏ như lửa xuống xe, trở tay, đóng cửa, giẫm lên giày cao gót, nện bước ưu nhã, đôi mắt nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, đi tới hôn lễ. Thần sắc Tịch Giản Cận ngưng lại. Bạc Sủng Nhi cười không nói, ánh mắt trào phúng rơi vào cô dâu Hàn Như Y bên cạnh, ánh mắt mang theo khiêu khích, từng bước từng bước đi vào. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người phản đối hai người này kết đôi không?" Người chủ lễ hỏi lần thứ ba, nếu như không ai phản đối, đại biểu cho hôn lễ này, chính thức bắt đầu. Mà lúc này Bạc Sủng Nhi, chạy tới vij trí chỗ ngồi khách quý, người trong toàn trường, đều chú ý tới cô, bầu không hỗn loạn. Bạc Sủng Nhi lại không có bất kỳ ý dừng lại, tiếp tục đi về phía trước. Cô rất đẹp, đẹp khiến tất cả mọi người cảm thấy hoảng hốt, quên đi ngăn cản cô lại. Mời các bạn đón đọc Thiếu Phu Nhân Vô Lại của tác giả Diệp Phi Dạ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vãng Hương Nguyệt - Hắc Nhan
Vãng Hương Nguyệt           Thông Tin       Tác giả : Hắc Nhan Thể loại : cổ đại, ngược ái, HE, ngôn tình, tiểuthuyết, văn học phương đông. Số chương : 10 + 4 PN Convert : Daisy (ttv) Nguồn: kubylscorpio.wordpress.com Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com     Giới Thiệu     Kỹ nữ, thời gian trôi qua, chờ đợi phía trước là thê lương lúc tuổi già.   Nàng biết, nhưng ngoại trừ dùng hết sức lực để sống, nàng không còn sức lực chống cự tất cả những thứ vận mệnh gia tăng trên người. Hắn, là vương gia cao cao tại thượng, một người tồn tại như thần. Lại bởi vì yêu phải một người nam nhân yếu đuối ích kỷ thiếu chút nữa bị hủy hoại. Nàng coi hắn là ánh trăng trên bầu trời, chỉ cần có thể xa xa nhìn ngắm, đó là một loại hạnh phúc. Hắn lại coi nàng như bùn dính trên thân, như cái gai trong lòng, không trừ không thể ngủ yên. Sau khi trừ đi, hắn mới biết được, không phải nàng không rời được hắn, là hắn không rời được nàng. Lời tác giả:   Kỹ nữ, xưa nay luôn bị thế nhân khinh thường. Không phải hoa khôi tài nữ, tất cả đều là những người giãy dụa sinh tồn trong gian khổ. Kỳ thật chuyện xưa này viết ra có vẻ cố hết sức, dù sao nam chủ vô luận dung mạo, địa vị cùng tâm tính, nữ chủ thật sự kém quá xa. Muốn đem hai người gom lại cùng nhau, ngay cả chính tôi đều có chướng ngại tâm lý. Nhưng câu chuyện này tôi quả thật rất muốn viết, huống chi, trên cõi đời này, có chuyện gì không thể xảy ra?   Lời người edit :   Mình đọc một mạch hết câu chuyện này, nam chủ nữ chủ đều không hoàn hảo nhưng đã để lại trong mình cảm xúc rất sâu đậm, chỉ có một từ “cảm động” thôi.   Tiết tử:   Mưa xối ẩm ướt hoa đào, trong rừng sương mù tầng tầng lớp lớp. Mấy gian nhà tranh đơn sơ lẳng lặng nằm trong rừng đào, giống như một người ẩn sĩ, trong tịch liêu lộ ra vài phần thản nhiên. “Ngươi… thực phải đi về?” Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng, ngữ khí ôn nhu, mang theo thản nhiên u buồn, bay ra theo động tác mở cửa sổ gỗ. Bóng người chớp lên, một nam tử áo xanh đi vào phía trước cửa sổ, ánh mắt sâu thẳm lọt vào sâu trong rừng đào. Mắt dài mi đậm, nam nhân như ánh trăng thanh nhuận động lòng người, chu sa chí giữa mi tâm diễm đỏ như lửa, nhưng không xinh đẹp, chỉ vì dung nhan tinh thuần ôn nhã tô thêm một tia mị sắc. “Ngươi biết, ta không thể không đi.” Giọng nam trầm thấp hùng hậu ở phòng trong vang lên, có nồng đậm bất đắc dĩ. Khóe môi nam tử áo xanh hơi cười, ánh mắt sâu thẳm yên lặng nổi lên một chút chua sót.”Một khi đã như vậy, lúc trước cần gì đến trêu chọc ta?” “Nhạn Bắc…” Trong tiếng thở dài tang thương mỏi mệt, một nam nhân áo đen đến bên cửa sổ, từ phía sau gắt gao ôm lấy nam tử áo xanh, gương mặt tuấn mỹ cương nghị tựa như điêu khắc, bất lực cúi đầu vào gáy người trước mặt.”Ngươi phải nhớ, cho dù như thế nào, trừ ngươi ra, ta sẽ không đem người khác để vào trong mắt, bỏ vào trong lòng.” Thờ ờ với cái ôm cùng lời lẽ của người phía sau, nam tử áo xanh lạnh lùng cười, “Có từng nhớ rõ, ngươi cũng nói qua, cả đời này, trừ bỏ ta, ai ngươi cũng không cần?” Nam nhân áo đen cứng đờ, ngẩng đầu, cảm xúc thống khổ cùng mâu thuẫn đan xen trên mặt, nhưng lớn nhất vẫn là kiên nghị. “Thực xin lỗi, Nhạn Bắc, thực xin lỗi…” Dường như biết chính mình sắp mất đi một thứ rất quan trọng, hắn lại bất lực, vì thế chỉ có thể bối rối hôn người trong lòng, mặt, gáy, môi… Khát vọng lưu lại chút gì đó, “… Ta không có cách nào trơ mắt nhìn nương ta buồn bực mà chết, không có cách nào…” Cho nên chỉ có thể lựa chọn hy sinh người hắn yêu nhất, hy sinh tình cảm giữa bọn họ. Đờ đẫn chịu đựng ý đồ khơi mào thân thể của nam nhân, nam tử áo xanh mặt không chút thay đổi nhìn hoa đào ướt sũng ngoài cửa sổ, từng màn nhớ lại theo trước mắt chảy qua… Có lẽ bởi vì trí nhớ quá mức tốt đẹp, cho nên càng thêm phụ trợ thống khổ hiện tại của hắn. “Đủ rồi! Yến Tử Kỷ.” Trên mặt hắn ngưng tụ băng sương, một phen đẩy ra nam nhân phía sau, nhanh chóng di chuyển đến nơi đối phương đụng chạm không tới. Nghĩ đến khối thân thể này từng ôm chính mình rất nhanh sẽ đi ôm một nữ nhân, hơn nữa cả đời nhất thế, hắn liền cảm thấy trong lòng bốc lên oán giận khó có thể bình ổn. “Nhạn Bắc…” Yến Tử Kỷ vươn tay, lại phát hiện không bắt được người trước mắt. Phượng Nhạn Bắc cười lạnh.”Yến Tử Kỷ, ngươi cho Phượng Nhạn Bắc ta là một đồ đĩ bảo đến thì đến, bảo đi thì đi sao?” Hai chữ “đồ đĩ” dường như thoát ra từ trong kẽ răng. Nói xong, hắn bỗng nhiên xoay người mở ra cửa gỗ bước đi, không để ý tới Yến Tử Kỷ kêu gọi. Đờ đẫn nhìn bóng dáng thon dài tuấn bạt biến mất sâu trong rừng hoa đào ướt đẫm, thật lâu… Yến Tử Kỷ vô lực buông tay xuống. Ngoài cửa sổ, mưa phùn bay tán loạn, thỉnh thoảng làm rụng mấy cánh hoa đào phấn hồng. Ai ngờ, mùa xuân vừa tới, mà tình cũng đã tan…       Tác giả: Bút danh: Hắc Nhan Sinh nhật: Bí nấu với mật, tạm thời vẫn muốn giữ kín. Chòm sao: Xử nữ Nhóm máu: B Chỗ ở hiện tại: Quý Dương, Trung Quốc. Cá tính: Có người bạn nói rằng: “Chỉ có cậu đi thích ứng với xã hội, mà không để cho xã hội thích ứng với cậu”. Tính quái gở: Có người nói đó là tự phong bế mình lại. Tự phong bế mình á? Đương nhiên không phải rồi, là lười đó. Câu cửa miệng: Tôi lười… Tác giả thích nhất: Hoàng Dịch Nghệ sĩ thích nhất: Lý Vũ Xuân Thể loại tiểu thuyết thích nhất: Ngược luyến, nhưng kết thúc nhất định phải là kết thúc có hậu. Các tác phẩm của Hắc Nhân: - Diệp Thanh Hồng -  Diệm Nương - Mộng hoa xuân - Nhật ký gái gọi - Vãng Hương Nguyệt
Bị Độc Thân - Triệu Cách Vũ
Bị Độc Thân Thông Tin   Tác giả:   Triệu Cách Vũ Thể loại:   Ngôntình, tiểu thuyết, hiện đại,   văn học phương đông Dịch giả:   Phan Lưu Ly Công ty phát hành:   Sách Việt Nhà xuất bản:   NXB Văn Học Ngày xuất bản:   15-04-2012 Kích thước:   14.5 x 20.5 cm Số trang:   464 Giá bìa:   98.000 VNĐ Nguồn: diendanlequydon.com Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới Thiệu     Không phải tất cả mọi thiếu nữ đều có ảo tưởng cổ tích của riêng mình sao? Chẳng phải mỗi cô gái đều có ước mơ về một tòa lâu đài của riêng mình ư? Nàng tiên cá, cô bé Lọ Lem, công chúa Bạch Tuyết cùng các chàng hoàng tử chẳng phải đều là khát vọng cháy bỏng, tuyệt đẹp nhất của chúng ta khi còn niên thiếu sao? Khi còn nhỏ, chúng ta luôn cho rằng tình yêu rất tuyệt diệu và đều tưởng tượng rằng, mình là một nàng công chúa, và rồi một ngày, một chàng hoàng tử nào đó sẽ cưỡi trên lưng chú bạch mã, đi tới cung điện để cầu hôn mình. Lúc ấu thơ, chúng ta luôn nghĩ rằng tình yêu là một lẽ tự nhiên, và trên thế giới này nhất định sẽ có một chàng hoàng tử chỉ thuộc về riêng mình và đang chờ đợi mình. Chàng hoàng tử ấy chắc chắn phải rất đẹp trai, giàu có và chung tình! Hồi ngây thơ, bé dại, ta thường ngưỡng mộ những đôi giày cao gót, son môi, nước hoa cũng như các loại túi xách đắt tiền của chị và mẹ. Chúng ta hay lén lút xỏ chân vào đôi giày to hơn cỡ chân mình đến vài chục số rồi đi đi lại lại trong nhà. Cũng có khi chúng ta xịt trộm một chút nước có mùi thơm quyến rũ và mộng mơ lên người vì muốn sớm được tận hưởng cảm giác khi đã trưởng thành. Lúc ấy, chúng ta tin chắc rằng, những đồ vật thuộc về một người phụ nữ quý phái giàu có, sau khi trưởng thành, chúng ta kiểu gì cũng sẽ sở hữu được. Và rồi chúng ta trưởng thành. Chúng ta nỗ lực học tập, ra sức làm việc, sau đó, thực sự có được những món đồ xa xỉ, đắt tiền mà mình hằng khát khao thuở nhỏ như nước hoa, giày thủy tinh, túi xách hàng hiệu... và rồi chúng ta trở thành người phụ nữ chạy theo vật chất không hơn không kém! Người ta vẫn nói "thiếu nữ hoài xuân"! Tòa lâu đài trong trái tim được chúng ta mở tung cửa lớn để chờ đợi chàng hoàng tử mà số phận đã định cho mình bước chân vào. Ai trong chúng ta cũng mong muốn được trải qua một mối tình oanh oanh liệt liệt, thiên trường địa cửu! Nhưng đến khi thực sự tìm được chàng hoàng tử để yêu đương, hẹn hò, chúng ta lại phát hiện xung quanh hoàng tử đầy ắp những chú ếch, thế là dần dần chúng ta đánh mất chính mình. Lúc đó trái tim dần dần cũng không thuộc về bản thân nữa. *** Quá trình đàn ông yêu phụ nữ như sau; Yêu - sợ - thấy phiền phức – rời xa. Còn quá trình phụ nữ yêu đàn ông là: Không bận tâm - thích - yêu - chân tình khó dứt. Thời điểm người đàn ông rất yêu người phụ nữ, có khả năng lúc đó người phụ nữ còn chưa phải lòng anh ta. Nhưng lúc người phụ nữ dần dần thích rồi chuyển thành yêu ngườí đàn ông thì cũng là lúc người đàn ông chán người phụ nữ và chuẩn bị chạy mất. Tình yêu của người đàn ông là quá trình biến một con thiên nga lộng lẫy dần dần thành một con cóc ghẻ xấu xí. Tình yêu của ngưòỉ phụ nữ là quá trình biến một chú ếch xấu xí thành hoàng tử điển trai. Khi ở cùng một người đàn ông, bạn chính là tất cả của anh ta, khi rời xa người đàn ông, bạn chẳng là cái gì hết. Khi ở củng người phụ nữ, bạn chính là tất cả của cô ấy, khi rờí xa người phụ nữ đó, bạn vẫn là toàn bộ của cô ấy. Tình yêu của đàn ông có thể đo lường bằng danh lợi và địa vị, còn tình yêu của người phụ nữ là đánh đổi bằng danh dự và mạng sống. Đàn ông tự hào khi có được người phụ nữ tốt, phụ nữ tự hào khi họ giữ được người đàn ông tốt. BỊ ĐỘC THÂN - "Chúng ta vẫn cứ nên yêu sau khi đã trưởng thành" –
Chú Thiền Ký - Hiên Viên Huyền
CHÚ THIỀN KÝ         Thông Tin   Tác giả : Hiên Viên Huyền Thể loại : Cổ đại, Ngược ái, 18+, Ngôn tình, Tiểu thuyết, HE, Văn học phương đông, Edit : Tiểu Yết Số chương : 20 chương  eBook: kubylscorpio.wordpress.com Nguồn convert : hotconvert.com Đăng : Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới Thiệu       “Buông, ta muốn về nhà… Về nhà… Ngươi buông, thả ta ra … “       “Đau …. “       “Ca … chị dâu … ô ô … “       “Đau quá … “       Trong căn phòng hôn ám và yên tĩnh, nàng co rúm lại thành một đoàn trong chăn, hai hàng lông mày khẽ nhăn lại, hai cánh tay loạn vung lên, trên trán dày đặc mồ hôi. Mồ hôi của nàng cứ lau đi lại chảy, lau lại chảy. Có người khẽ thở dài, vươn cánh tay ấm áp gắt gao ôm chặt nàng.         “A, đau … không, không cần … “       Nàng giãy dụa ngày càng kịch liệt .       “Không cần, không cần ngươi. Ô ô … không cần ngươi …”       Cánh tay ôm càng nhanh, đôi môi mạnh mẽ vững vàng in xuống.       “Không … Minh Liễu, dẫn ta đi, Mộc Trụ  ca — “       Cánh tay ấm áp buông ra.       Nàng khóc hô, trong mộng nàng cái gì cũng không hiểu được, chỉ biết phải rời khỏi nơi này, rời xa hắn.       Vì sao là ta, vì sao lại là ta?
Nuôi Dưỡng Thỏ Tiểu Thư - Cầu Mộng
NUÔI DƯỠNG THỎ TIỂU THƯ         Thông Tin   Tác phẩm : Nuôi Dưỡng Thỏ Tiểu Thư Tác giả : Cầu Mộng Thể loại : Ngôn tình, Hiện đại, HE, Lãng Mạn, Tiểu thuyết, Văn học Phương Đông Độ dài : 10 chương Convert : Ngocquynh520 Editor : huyenbibo Ebook : Hana Nguồn : huyenbibo.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com     Giới Thiệu     Là thế nào đây, cô mới hai mươi bốn tuổi mà người nhà liền tích cực thay cô sắp xếp hẹn hò, Làm hại cô không thể làm gì khác hơn là xách quần áo từ nước Mĩ trở về Đài Loan nương nhờ Giang học trưởng, Nói đến vị Giang học trưởng này, diện mạo số một, năng lực cũng không tệ, Quan trọng nhất là, đối với cô luôn là hữu cầu tất ứng (cầu đựơc ứơc thấy), Nếu như không phải là thỏ không ăn cỏ gần hang, cộng thêm không dám si tâm vọng tưởng (mơ mộng hão huyền), Cô khẳng định. . . . . . Không nhé, cô mới không dám ở trong đầu khinh nhờn anh, Nhưng không phải cô muốn nói,  học trưởng thật sự rất kỳ quái, Rõ ràng hoa đào bay đầy trời, nhưng lại đều không gần nữ sắc, ngay cả thư ký cũng là nam, Cho nên thật sự không thể trách cô hoài nghi giới tính của anh nha, Kết quả để chứng minh mình là một người đàn ông bình thường, anh lại nuốt cô vào bụng! Sau đó cô mới biết, kỳ thật anh đã lập kế hoạch từ lâu, Mặc kệ là mang cô đến công ty cùng đi họp, hay là mang cô đi tham gia xã giao, Tất cả đều nhân cơ hội thông báo rằng anh là “Danh thảo có chủ”  (hoa đã có chủ), Chỉ có cô con thỏ ngu ngốc này vào hang sói còn cảm tạ sói đã nuôi dữơng. . . . . . Tiết tử : Trên màn hình máy vi tính, một cửa sổ đối thoại liên tục truỵền tới tin tức mới. “Học trưởng, học trưởng, SOS, có ở đó không?” “Trời ạ,  a, chúa toàn năng ơi, học trưởng sao anh có thể vào lúc này mà vứt bỏ em không để ý? SOS gọi học trưởng. . . . . .” “. . . . . .” Phòng tắm bên trong phòng ngủ, tiếng nước chảy ào ào vẫn không ngừng, không lâu sau, cửa được kéo ra, người con trai vừa dùng khăn lông lau đầu vừa đi ra ngoài, chỉ vây ở nửa người dưới một cái khăn tắm, lộ ra dáng người bền chắc với vân thịt cuồn cuộn. Anh liếc mắt nhìn về phía máy vi tính, rồi sau đó hơi hơi nhướng mày, đi qua. Sau khi nhìn kỹ cửa sổ đối thoại, dù bận anh vẫn ung dung gõ lên một chữ, “Đây.” “Gục rồi, học trưởng, cuối cùng anh đã xuất hiện, lệ rơi đầy mặt rồi đây.” “Làm sao vậy?” Anh thắc mắc, đồng thời mở video ra, không ngoài ý muốn chỗ video khác là một vách tường trắng xoá. “Cho em mượn một chỗ ở, em muốn nương tựa học trưởng.” “Đựơc.” “Học trưởng, anh thực sự là người tốt.” “Lúc nào về?” “Ngày mai.” “Thời gian? Anh đi đón em.” Người ngồi ở máy vi tính phía bên kia gõ thời gian, sau đó không nhịn được mà hướng về phía anh chàng đẹp trai vừa tắm xong ở trong video đùa giỡn câu, “Học trưởng, vóc người của anh không tệ a!” Tin tức vừa ném ra, lập tức rời mạng chạy trốn. Anh chàng đẹp trai vừa tắm xong tiếp tục lau tóc của mình, buồn cười nhìn màn hình máy vi tính.