Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thiên Hình Kỷ - Duệ Quang

Ta tu tiên không phải vì trường sinh, không cầu sự hư vinh phù phiếm. Ta giương mắt nhìn thiên hình, nhấc tay mở kỷ nguyên để làm gì?! Đơn giản chỉ để trọn kiếp được bên nàng! thế thôi!. *** Trời đang vào mùa hè, Phong Hoa Cốc âm u và hoang vắng vì vậy nơi đây rất ít người đặt chân đến, xa xa có thể thấy những hàng cây mọc vươn cao như muốn chạm vào chân trời, cỏ mọc um tùm một màu xanh thăm thẳm, cảnh sắc như tranh vẽ. Ở bên mé sườn đông của sơn cốc, có một chỗ được gọi là Kỳ gia Từ Đường, trong cái sân nhỏ có mấy bụi trúc mọc túm tụm lại với nhau làm khung cảnh nơi đây xanh mơn mởn. Đi khoảng hai ba dặm về hướng tây phía trên sườn núi, chính là khu đất tọa lạc của Kỳ gia thôn, nơi sinh sống của hơn mười hộ gia đình. Buổi chiều ngày hôm đó, thời tiết nóng nực oi bức, một cơn gió thổi qua cũng không có, toàn bộ sơn cốc im ắng tĩnh lặng không một tiếng động cảm giác như mọi vật chìm sâu vào trong giấc ngủ. “Két…----” Trong khoảng khắc ngắn ngủi, Từ Đường đang yên tĩnh, cánh cửa đột nhiên cửa mở rộng, có người đang ôm theo một đứa bé chạy ra ngoài, bảy mồn tám miệng lớn tiếng quát: “Tiểu Đông, không muốn nghe giảng bài thì thôi, sao lại còn nghịch ngợm quậy quá trong lớp, thước của ta sẽ hầu hạ ngươi …” Người này tự xưng mình hai chữ tiên sinh, là một thư sinh trẻ vẻ mặt búng ra sữa tuổi tác chừng đôi mươi, tóc trên đầu quấn thành búi, đang mặc một chiếc áo vải dài màu xanh, hai gò má gầy gò,lông mày hình kiếm dài và đậm, mũi phẳng, hai mắt linh hoạt có thần, cộng thêm làn da trắng trẻo, nhìn sơ qua thì thấy có phần thanh tú nhã nhặn, nhưng lúc này sắc mặt của hắn rất khó coi, khuôn mặt méo mó tức giận nghiến răng nghiến lợi. Hài tử đang bị sách lỗ tai khoảng sáu hoặc bảy tuổi thân thể khỏe mạnh mặt mày kháu khỉnh, tay giữ lấy ba bím tóc nhỏ le que dựng đứng trên đầu nhe răng nhếch miệng không chịu khuất phục kêu lên: “Ái da, tiên sinh ngài nếu dám đánh, ta nhất định đi tìm tổ phụ gia gia tố cáo…” Trong nháy mắt, trước cửa lớn lại chạy ra liên tục bốn năm đứa bé nữa, đứa nào đứa nầy khuôn mặt đang tươi cười tỏ vẻ tinh nghịch và vô cùng bướng bỉnh. Thư sinh trên tay phải cầm một thanh thước dài, giơ lên cao, tức giận nói: “Muốn tố cáo thì cứ đi mà tố cáo! Tiên sinh gia gia hôm này mà không dạy dỗ được bọn hư hỏng bất trị các ngươi thì ta cuốn gói xéo đi luôn cho rồi…” Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Hài tử muốn tiến hành trừng trị, không ngờ được tiểu giả hỏa này rất lanh lợi, thuận thế theo cánh tay vừa đưa lên của thư sinh, đứa bé đột ngột phóng ra một đạo hồng quang bắn thẳng vào khủy tay của thư sinh. Đó là một con rắn nhỏ dài giống như một cây thước kẻ, toàn thân được bao bọc trong hỏa diễm rực rỡ, xuất hiện đột ngột đến dọa người! Thư sinh quá hoảng sợ không kịp suy nghĩ, dưới tình thế cấp bách theo bản năng vôi vàng buông đứa bé và cây thước trong tay ra để tránh né thoát thân. Hài tử thò tay túm miệng huýt sáo, nghe thấy hiệu lệnh con rắn nhỏ như một ánh lửa nhỏ đang lơ lững trên không nhanh chóng quay ngược trở về, bay vào trong tay áo của đứa bé nó cười đắc ý rồi quay đầu bỏ chạy. Mấy hài tử mồm miệng cười toe toét thấy vậy cũng hùa theo bỏ học, chạy theo tên nhóc đó, bỏ mặc thư sinh vô cùng chật vật ở lại với khôn mặt còn đang sợ hãi,xoa xoa vết thương nơi khủy tay nhìn lũ trẻ một cách bất lực. ... Mời các bạn đón đọc Thiên Hình Kỷ của tác giả Duệ Quang.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tiên Ấn - Tử Mộc Vạn Quân
Nửa cuốn đạo phù tàn khuyết dẫn động thiên địa biến. Con đường tu tiên không lối về, mạc tiếu quỷ thần ngôn. Trong lòng chứa chính khí, vạn cổ tụ kim đan. Ai có thể quên hồng trần? Chỉ hướng tới thiên ngoại thiên! Kẻ tu tiên tên Bạch Mộc Trần vì báo thù cho thầy, không sợ đồng quy vu tận mà cùng cừu nhân độ thiên kiếp vô cùng khủng bố, cuối cùng trở thành Tán tiên. Nhưng mà, vận mệnh Tán tiên nhất định bi ai, ngàn năm đại kiếp nạn, bị tiên giới nô dịch, không có tương lai...... Không lấy cường đại mà kiêu ngạo, không vì nhỏ yếu mà tự ti, sinh mệnh hèn mọn thế nào đi nữa đều có quyền lợi theo đuổi lý tưởng. Vì thế Bạch Mộc Trần lấy phù đạo làm căn cơ, sáng tạo ra phương pháp tu luyện độc đáo "Tiên Ấn" cho Tán tiên, do đó khai sáng một cái kỷ nguyên Tán tiên hoàn toàn mới. Tiên Ấn là bộ tiểu thuyết thứ hai của Tử Mộc, cách hành văn cùng tình tiết đều có tiến bộ rất lớn, hy vọng mọi người có thể thích truyện như từng yêu thích "Thương Thiên". Nếu ai từng yêu thích "Thương Thiên" thì không thể bỏ qua tác phẩm này. *** Thần Châu rộng lớn có lịch sử từ lâu, thuyết về tu tiên có nguồn gốc từ xa xưa, chuyện về quỷ thần thật hay giả cũng đừng cười, không nên bàn luận, trong lòng mọi người đều có tín ngưỡng, không biết là đúng hay sai, chuyện xưa có tiên ma quỷ thần truyền lưu hậu thế. Nhưng mà, tháng năm đằng đẵng, gió nổi mây phun, khung hoang chí kiếp, vạn vật chịu khổ, truyền thừa văn hóa mười thì mất đến bảy tám phần, duy chỉ còn hai ba đạo truyền lại cho hậu nhân. Sinh lão bệnh tử, là chuyện thường tình của con người, không thể cầu mong. Trời đất vận chuyển, càn khôn có thứ tự, nghịch chi kỳ lao. Nhân quả tuần hoàn, luân hồi không thôi, phục chi cũng khổ. ...... ------------ Đông nam có núi, tiên cảnh vô danh. Núi non như sen, mây mù lượn lờ, các con chim đủ sắc màu cùng kêu hót, ánh sáng đầy trời. Rừng đá nghìn kì trăm quái, cỏ cây mênh mông xanh ngắt, khóm hoa muôn màu muôn vẻ, chiếu rọi sinh cơ vô hạn. Trong khe núi, thác nước chảy thẳng xuống dưới giống như ngân hà từ chín tầng trời trút xuống bên trong đầm nước màu ngọc bích, dậy lên tầng tầng gợn sóng. “Phốc xuy --” Sóng biếc cuồn cuộn, một thân ảnh màu trắng lao ra khỏi mặt nước, bay lên quay chung quanh thác nước.... Linh hoạt phiêu dật, giống như tiên múa, cuối cùng lơ lửng phía trên thác nước. Cẩn thận nhìn lại thì thấy đó là một gã nam tử trẻ tuổi khoảng hai mươi tuổi. Người này thân mặc quần áo mềm nhẹ màu trắng, búi tóc đen bóng kết hình xoắn ốc thả xuống bên hông, khoanh tay mà đứng, vẻ mặt điềm tĩnh thản nhiên, đôi mắt thâm thúy chuyên chú mà thuần khiết làm cho người ta có một cảm giác bình tĩnh thanh nhã xuất trần. ...... Hơi hơi bay lên một chút, nam tử giơ lên hai tay ấn nhẹ một cái, chỉ trong nháy mắt biến ảo thành mười hai cái ấn quyết, hoặc trọng hoặc điệp, lúc dang ra lúc ôm vào, chuyển hóa không ngừng...... Chỉ thấy từng đạo quang vận vờn quanh toàn thân nam tử giống như mười hai đóa hoa tranh nhau nở rộ. Lập tức, từng đợt từng đợt linh khí nhỏ bé theo bốn phương tám hướng tụ tập mà đến...... Một vòng...... Mười vòng...... Trăm vòng...... ... Mời các bạn đón đọc Tiên Ấn của tác giả Tử Mộc Vạn Quân.
Vô Lại Kim Tiên 2 - Lương Trạm
 Ta từ cõi không trung vô biên vô tận, mang theo Thái Cực Đồ hợp dưới vầng kim quang, trong đó bao bọc một nguyên linh, bay vùn vụt vượt quá vận tốc ánh sáng đến Thần Châu Hạ Thổ. Trong nháy mắt, vầng kim quang cùng Thái Cực Đồ vượt qua hàng vạn dặm, ánh sáng chói lòa, hạ lạc nơi này. Không chờ ta phản ứng, chỉ kịp âm vang một tiếng, thinh sắc tiêu tán, một tòa thành trì hoành tráng hiện ra trước mắt, khiến bổn thân cảm thấy vui mừng.  Hài tử này là người Côn Lôn Phái, một môn phái chính nghĩa. Ngươi quả có tiền duyên với lão nạp, nếu không sao lại rơi vào dịp may do thiên địa sắp đặt, cho ta may mắn có cơ hội quý báu bảo vệ được điểm chân linh cuối cùng của ngươi? Nếu ta không kịp ra tay, thân hình người chắc mãi mãi bị câu diệt, nghìn đời không thể siêu sinh.  Hài tử, lão nạp vô tình ngộ ra thái cực đồ này, nhưng bản thân đã luyện thành chánh tông huyền môn bát bảo kim thân rồi, dựa vào đó cũng đủ để lão nạp phiêu diêu tự tại, không cần tới nó nữa. Hiện tại sinh mệnh nhỏ của ngươi đã nhanh chóng không thể chi trì, nhân đây cũng muốn huyền công này có thể hữu dụng. Nghĩ lại thật xứng với câu có tiền rồi còn phải có mạng mới hưởng thụ được? *** Lâm Phong dần dần tỉnh lại, chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ, đom đóm bay đầy trời, cố gắng chống người dậy mới phát hiện mình đang nằm giữa một bãi loạn thạch (bãi đá). Cảnh vật chung quanh thật không tệ, sơn thanh thủy tú một màu xanh biếc, linh khí cực kỳ sung túc, quái, Thản Tang đại lục làm gì có nhiều thiên địa linh khí như vậy. Vội xem xét lại cơ thể thì thấy pháp lực mất hết sạch. Cũng may chỉ là nguyên thần hao tổn quá độ, qua vài ngày là có thể khôi phục lại được. Mấy món pháp bảo thì chỉ riêng có Nhiếp Hồn châu là chẳng biết rơi đâu mất. Lâm Phong cũng chẳng thèm để ý, chỉ cần Thái Cực đồ vẫn còn là được, những cái khác đều chỉ là pháp bảo vớ vẩn không đáng quan tâm. Còn có việc lạ nữa là những sinh hồn trong Linh Lung bảo tháp cũng chẳng biết là mất tiêu đâu nữa. Lâm Phong không có thời giờ để quan tâm đến mấy chuyện lặt vặt này, vội đứng dậy, cẩn thận đánh giá chung quanh một chút. Trời xanh mây trắng, bốn phía chung quanh đều là những ngọn núi cao ngất tầng mây. Cũng không biết mình đang ở nơi nào, mơ hồ cảm thấy tựa hồ như không phải ở Thản Tang đại lục, bây giờ pháp lực đã mất hết, muốn đi ra ngoài thăm dò thì trước tiên cũng phải khôi phục pháp lực mới đi được. Vừa mới khoanh chân tọa định, đã thấy hai cỗ yêu quang hạ xuống trước người, yêu quang tản đi lộ ra hai nam tử bộ dáng như lâu la. Hai nam tử này hình dáng vô cùng xấu xí, toàn thân tràn ngập yêu khí, không biết hai tên này tới cùng là loại tiểu yêu gì. ... Mời các bạn đón đọc Vô Lại Kim Tiên 2 của tác giả Lương Trạm.
Nguyên Huyết Thần Tọa
Một lần trong lúc vô tình tao ngộ, làm cho Tô Trầm hai mắt mù. Như thế mà cho dù tao ngộ nhân gian bi thảm nhất tình hình, Tô Trầm cũng không muốn buông tha cho phấn đấu. Hắn muốn dùng cố gắng của mình, vì chính mình, cũng là nhân tộc khai sáng một cái hoàn toàn mới tương lai. Các cấp hé lộ là : Đoán thể cảnh, Dẫn khí cảnh, Phí Huyết cảnh, Khai Dương cảnh, Diêu Quang cảnh... mỗi cảnh cửu trọng thiên *** Đôi lời về tác giả: Duyên Phận - Chắc mọi người đã biết qua tác phẩm Tiên Lộ Tranh Phong và Vô Tận Võ Trang. Với lối hành văn đầy logic , đấu trí đấu pháp rất hay và hấp dẫn đã tạo nên thương hiệu của tác giả , tác phẩm mới này cũng kế thừa những cái tinh túy đó, mời các bạn cùng đón xem bộ truyện mới của Duyên Phận ,Nguyên Huyết Thần Tọa *** Mọi người tốt, sách mới tại trải qua nhiều ngày như vậy chuẩn bị về sau, rốt cục mở ra. Nguyên Huyết Thần Tọa là một cái ta cấu tư hơn một năm cố sự, cũng là cá nhân ta viết đến bây giờ, tự mình cảm giác xuất sắc nhất một cái cố sự. Ta bản thân đối với nó kỳ vọng rất lớn, hi vọng nó có thể lại sáng tạo một cái mới sự kiện quan trọng, siêu việt ta dĩ vãng thành tích. Sáng tác Tiên Lộ thời điểm, từng có qua rất nhiều tiếc nuối, rất nhiều không đủ. Nhưng những này tiếc nuối, những này không đủ, hiện tại là ta lúc sáng tác kinh nghiệm quý báu. Nó nhắc nhở ta như thế nào mới có thể không tái diễn đi qua sai lầm, như thế nào mới có thể để cho mình càng tốt hơn. Ta đem để cho mình làm được tốt hơn kỳ vọng đặt ở trong sách mới, ta hi vọng, ta tin tưởng, ta có thể mang cho mọi người một cái càng thêm xuất sắc hảo cố sự. Để cho chúng ta làm được càng tốt hơn! Đây là ta vĩnh hằng truy cầu. Trịnh trọng dùng cái này, cảm tạ mỗi một vị ủng hộ ta độc giả, bằng hữu, đồng bạn. Ta sẽ hoàn toàn như trước đây chăm chú cố gắng sáng tác, không cô phụ mọi người kỳ vọng. ... Mời các bạn đón đọc Nguyên Huyết Thần Tọa của tác giả Duyên Phận.