Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ma Chó

Làng quê Việt Nam luôn gắn với những câu chuyện tâm linh đầy kỳ bí và không có lời giải thích được. Cùng tác giả Cố Sự Viên tìm hiểu về những câu truyện ma rùng rợn nhưng không kém phần hấp dẫn, lôi cuốn. Tóm tắt truyện: Gia đình ông bà H ở một vùng thôn quê bắc bộ, trong thời kỳ đất nước hậu giải phóng. Ông H là cựu chiến binh có ba người con, trong đó, người con trai cả học hết cấp ba thì xin đi lính. Trong một lần về thăm nhà trên chuyến xe khách, anh gặp Vàng, một chú chó nhỏ có bộ lông vàng dày và rậm. Chú chó lạ bỗng từ đâu xuất hiện, quấn quýt dưới chân anh. Như một cái duyên, anh bế nó đem theo về quê, và để lại cho bố mẹ mình nuôi, cũng chính là ông bà H. Không thể ngờ, cũng chính từ đây, gia đình vốn bình lặng của anh sẽ phải bước vào một phen sóng gió. Vàng là con chó như thế nào? Bố mẹ anh đã gặp phải biến cố gì? Ai là người giúp họ vượt qua hoạn nạn? Một bức tranh miền quê dung dị của Việt Nam những năm thập niên 90 được khắc hoạ chân thực và lôi cuốn trong từng chi tiết. Trong "Ma Chó", bức tranh quê ấy còn nhuốm màu kì bí và rùng rợn khi xuất hiện những yếu tố tâm linh, ma quái. Hãy cùng bước vào màn đêm kì bí trong khu vườn của ông bà H cùng "Ma Chó". *** Câu chuyện này xảy ra đã từ lâu lắm rồi, từ khi tôi còn chưa được sinh ra và câu chuyện là do tôi được nghe bà nội kể lại, sau đó tôi xin phát triển thêm dựa trên những tình tiết cơ bản ấy. Xen lẫn với con chó, là những chuyện tâm linh khác khá kì quái và khó có thể giải thích rõ ràng, phần vì trí nhớ không còn chính xác nữa, phần vì nó là những chuyện tâm linh, như người ta thường nói: “ có thờ có thiêng, có kiêng có lành “... Nay tôi xin được chọn lọc ra những gì có thể kể để chia sẻ cùng các bạn có sở thích tìm hiểu, theo dõi những vấn đề có liên quan đến tâm linh hay ma quái dị thường. Kì thực, lúc còn nhỏ nên vô tư không để tâm, lớn lên ngẫm lại thì không thể lí giải được nên tất cả, chỉ giống như những hình ảnh vụn vỡ trong ký ức còn sống mãi về tuổi thơ, gắn với hình ảnh quê nhà dung dị và ông bà nội mà thôi. Câu chuyện bắt đầu xuất phát từ ba tôi, nói là từ ba, nhưng thực ra, cũng không hẳn là như vậy. Hồi đó ba tôi mới 18, 19 tuổi, tốt nghiệp xong cấp ba, do thi vào trường vẽ mà điểm năng khiếu thiếu có 0,5 điểm trong khi dư hẳn 1 điểm văn hóa nên thành ra không đậu, đành nhập ngũ xin đi lính. Nhập ngũ được đâu gần nửa năm, ba tôi được doanh trại cho nghỉ phép mấy ngày về thăm nhà, là vào giữa mùa hè, tầm tháng bảy, tháng tám. Mà doanh trại ba đóng ở xa lắm, tận trên vùng rừng núi xa xôi, hẻo lánh nên về nhà thì phải bắt xe khách đường dài. Cũng từ chuyến xe khách bình thường đó mà ba tôi sau này, có thể nói là, “ đã cứu cả gia đình thoát khỏi một biến cố khủng khiếp!”. Có lẽ, đó là một cơ duyên. Lúc xe khách dừng nghỉ chân giữa một đoạn đường khá vắng vẻ cho mọi người đi vệ sinh và nghỉ ngơi chốc lát, ba tôi cũng xuống xe, lúc quay trở lên thì chợt thấy trong đám cỏ ven đường từ đâu chạy ra một con chó nhỏ lông vàng. Chuyện chẳng có gì lạ nếu nó không lẽo đẽo đi theo ba. Lúc đầu ba tôi cũng không để ý, nhưng khi đi vệ sinh xong đang tính quay lại chỗ xe đậu, thì thấy nó cứ đi theo mình, vẫy đuôi rối rít ra vẻ thân thiết lắm. Ngó xung quanh xem chó nhà ai thì chỗ đó chỉ độc toàn đồng và cỏ hoang mênh mông, bên cạnh là một bãi tha ma lạnh lẽo, xa tít tắp mới thấy thấp thoáng mái nhà. Ba chưa biết làm thế nào, cứ đứng nhìn con chó kì lạ kia, nó cũng ngồi chồm hỗm phía dưới ngẩng cổ nhìn lên với ánh mắt đáng yêu hết sức, cái đuôi thì không ngừng vẫy vẫy. Chỗ xe đậu, người phụ xe bấy giờ đang thúc giục mọi người mau chóng trở lại chỗ ngồi vì xe sắp sửa lăn bánh. Không kịp nghĩ nhiều, ba tôi bế con chó đem lên xe luôn. Đem về nhà, ông Bà nội cũng khá quý con chó, còn nó thì cũng nhanh chóng làm quen với mọi người, lại còn suốt ngày lẽo đẽo đi theo ba, từ trên nhà xuống dưới bếp, cứ như hình với bóng. Ở nhà được mấy ngày, hết phép, ba tôi lại sửa soạn hành lý để quay lai đơn vị, và tất nhiên, ba để con chó ở nhà cho ông bà nội nuôi. Vì bình thường, con cái đều đi xa, đứa đi học, đứa vào bộ đội, thành thử ở nhà chỉ có hai ông bà già với nhau, nay có thêm con chó, xem như là có thêm kẻ để bầu bạn cho vui cửa vui nhà. Sau đó khoảng mấy ngày thì bắt đầu có sự lạ. Em nhớ bà kể hình như là gần rằm thì phải. Đêm đó trăng sáng lắm,vùng nhà ông bà nội tôi ở vào mùa hè trời nóng nực kể cả ban ngày hay buổi tối nên hồi đó Bà nội hay có thói quen trải chiếu ra trước sân nằm cho mát đến tận 11, 12h đêm mới trở vào giường. Bà kể, đêm đó cũng vậy, nằm được một lát nhìn ánh trăng sáng vằng vặc, xong phe phẩy cái quạt tay được mấy cái thì buồn ngủ. Đang thiu thiu ngủ thì nghe thấy tiếng con Vàng sủa ( Vàng là tên ba tôi đặt cho con chó ). Bà nội tôi giật mình mở mắt ra thì thấy con Vàng đang đứng ở bờ hè gian nhà bên quay mặt về phía sau vườn mà sủa. Nó sủa vài tiếng rồi hai chân trước của nó làm động tác cào cào xuống nền gạch. Bà nội nhìn theo hướng nó sủa thì là nhận ra chỗ đó là chỗ ngọn dừa ở mép vườn sát bên với vườn nhà hàng xóm. Hồi đó nhà hàng xóm tôi trồng nhiều dừa lắm, cây nào cây nấy cao vượt xa nóc nhà ngói, tán rợp một góc trời. Quả chi chít mà cao quá, hai ông bà nhà bên cũng chả tài nào hái được, đành thi thoảng có người cháu câm điếc lên chơi thì nhờ chú đó trèo lên hái hộ, xong xuôi lại cho nhà e một hai quả. Giống gì mà nước dừa nhìn kỹ nó lại hơi có ánh đỏ. Bà nội cứ xuýt xoa nhà ông T xin đâu được giống dừa ngọt nước, cái ngon thế. Lại quay lại tình hình lúc đó. Nghe con chó sủa một cách kì cục, bà nội tôi mới nheo mắt nhìn về phía đó. Dưới nền trời hắt ánh sáng vàng nhợt nhạt của mặt trăng, nổi bật lên là dáng vẻ kì dị của những tàu lá dừa khổng lồ lúc đó chỉ toàn một màu đen thẫm đang đứng yên vì lặng gió. Trên thân cây cao chót vót, dưới mấy trái dừa là một thứ gì đó mà theo lời Bà nội kể là khó mà diễn tả được. Nó không phải là một cái bóng đen hay trắng như các bạn đã biết. Mà nó mờ mờ, không rõ nét nhưng lại để con người có thể nhìn thấy được. Trông nó giống như một ảo ảnh màu xám nhàn nhạt đang bám trên thân cây dừa. Bà nội đứng hình mất nửa phút, mắt không chớp nhìn chăm chăm vào " nó ". Sau đó, con Vàng lại càng sủa to hơn khiến bà như hoàn hồn, miệng ú ớ kêu ông em. Lúc bà quay lại nhìn thì tất nhiên, nó đã biến mất. Bà nội vội vàng vào lay ông dậy, kể đầu đuôi thì ông nội tôi gạt đi, giọng ngái ngủ nói rằng bà mắt nhắm mắt mở rồi nhìn gà hoá cuốc. Bà nội cũng im lặng trở vào giường nằm vì có thể ông tôi nói đúng. Chỉ có con Vàng là vẫn tiếp tục đứng ở đầu hè bên ngoài, thi thoảng lại sủa lên vài tiếng gọn lỏn.   Mời các bạn đón đọc Ma Chó của tác giả Cố Sự Viên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đạo Mộ Bút Ký Trọn Bộ - Nam Phái Tam Thúc
Sách Nói Đạo Mộ Bút Ký   Cuốn sách này có nhiều nội dung sai lệch về biển đảo của Việt Nam ta. Mọi người cân nhắc khi đọc. Bộ ebook này gồm có: Đạo Mộ Bút Ký - Quyển 1 - Thất Tinh Lỗ Vương Cung Đạo Mộ Bút Ký - Quyển 2 - Nộ Hải Tiềm Sa Đạo Mộ Bút Ký - Quyển 3 - Tần Lĩnh Thần Thụ Đạo Mộ Bút Ký - Quyển 4 - Vân Đỉnh Thiên Cung Đạo Mộ Bút Ký - Quyển 5 - Xà Chiểu Quỷ Thành Đạo Mộ Bút Ký - Quyển 6 - Mê Hải Quy Sào Đạo Mộ Bút Ký - Quyển 7 - Âm Sơn Cổ Lâu Đạo Mộ Bút Ký - Quyển 8 - Cung Lung Thạch Ảnh Đạo Mộ Bút Ký - Quyển 9 - Đại Kết Cục Đạo Mộ Bút Ký - Ngoại Truyện 1- Lão Cửu Môn Đạo Mộ Bút Ký - 10 Năm Sau Đạo Mộ Bút Ký - Ngoại Truyện 2 - Ngô Tà Tư Gia Bút Ký Đạo Mộ Bút Ký - Ngoại Truyện 3 - Hạ Thiên Tuế (Một Năm Sau) Đạo Mộ Bút Ký - Ngoại Truyện 4 - Tân Niên Hạ Tuế Đạo Mộ Bút Ký - Ngoại Truyện 5 - Ngô Gia Toái Niệm Đạo Mộ Bút Ký - Đoạn Tín - Ảo Cảnh Đạo Mộ Bút Ký - Đoạn Tín - Cuộc Sống Trên Đảo Hoang Của Ngô Tà Đạo Mộ Bút Ký - Đoạn Tín Tàng Hải Hoa Quyển I-Diêm Vương Kỵ Thi Tàng Hải Hoa Quyển Ii Sa Hải 1- Hoang Sa Quỷ Ảnh Sa Hải 2- Sa Mãng Xà Sào Sa Hải 3- Quỷ Hà Tử Hải Sa Hải 4- Cổ Trấn Mê Cục “Đạo mộ bút ký” là một tiểu thuyết thiên về đề tài trộm mộ của Nam Phái Tam thúc, vốn xuất phát từ tiểu thuyết mạng. Bắt đầu sáng tác vào ngày 6 tháng 7 năm 2006, kết thúc vào tháng 12 năm 2011, hệ liệt “Đạo mộ bút ký” là tác phẩm tiêu biểu của Nam Phái Tam Thúc, cũng là “thần tác” trong giới xuất bản Trung Quốc những năm gần đây. Lượng tiêu thụ sách trong quốc nội luôn đứng đầu bảng, nhận được sự ủng hộ cuồng nhiệt và lời khen ngợi của trăm vạn độc giả. “Đạo mộ bút ký” cùng với tác phẩm “Ma thổi đèn” của Thiên Hạ Bá Xướng mở ra một thời đại mới của tiểu thuyết Trung Quốc – “Đạo mộ thời đại”. Nhóm chúng tôi đến với “Đạo mộ bút ký” cũng hoàn toàn do tình cờ chứ trước giờ vốn chưa ai từng nghĩ sẽ bắt tay vào làm một bộ sách dày và khó đến nhường này. Thế giới của “Đạo mộ bút ký” cũng như bao tác phẩm văn học khác, có thiện có ác, có tốt có xấu, nhưng cái thế giới ấy lại nổi bật lên bằng văn phong của Nam Phái Tam Thúc với lối dẫn truyện cuốn hút và các tuyến nhân vật đặc sắc, không người nào giống người nào. Một Ngô Tà thông minh yếu ớt nhưng ngây thơ và tốt bụng, một Muộn Du Bình lạnh lùng mạnh mẽ nhưng lại luôn quan tâm đến người khác, một Bàn Tử phiền phức nhưng thân thiện và hài hước. Chúng tôi bị hấp dẫn vào thế giới đó, từ từ dõi theo từng bước chân của họ, nhìn họ dần dần trở nên sống động trong thế giới của câu truyện, từng bước từng bước một đi tới tận kết thúc cuối cùng. Mời các bạn đón đọc Đạo Mộ Bút Ký Trọn Bộ của tác giả Nam Phái Tam Thúc.
Ghi Chép Những Chuyện Kì Quái Của Xe Taxi - Ky Giới Tính Tiến Thực
Đây là câu chuyện nói về mối hiểu nhầm một trăm năm của một tài xế taxi và một ông chủ siêu thị. Mỗi một chương chính là một câu chuyện, chương nào cũng có quỷ nhưng không người khiến kinh sợ. Trấn hồn là việc chính mà yêu đương chỉ là phụ. *** “Là… tuyết rơi sao?” “Đúng thế, tuyết đang rơi.” Tôn Quá thích chạy xe ca đêm, máu thịt của những mẩu chuyện xưa dưới màn đêm càng trở nên rõ ràng, không như lúc ban ngày ban mặt, nào là nước mắt, thống khổ, cuồng hoan, nhục dục, rồi cả tan vỡ, trầm mặc, sức cùng lực kiệt, anh giống như độc giả chân thành, mỗi đêm lật giở từng trang cho họ xem lại mà chẳng lo làm phiền người khác. Người khách ngồi ghế phụ lái mặc chiếc áo choàng màu lông chuột, thoạt nhìn tướng mạo có phần non nớt, khóe miệng mím chặt tỏ vẻ không muốn tiếp chuyện. Tôn Quá chỉnh nhỏ tiếng đài phát thanh, nhường cho không gian sự tĩnh lặng, chỉ một lát đã thấy vị khách ngủ thiếp đi. Vị khách nghiêng người, khẽ tựa vào cửa xe, ban đầu nhẹ thở như e sợ kinh động đến thứ gì, song chẳng bao lâu hô hấp liền trở nên đều đặn, có lẽ đã ngủ mất rồi. Tôn Quá chạy xe với tốc độ cao nhưng vững vàng, sau khi vào nội thành, đèn giao thông cũng nhiều hơn. Dù cho không có xe cộ qua lại, cũng chẳng có camera giám sát, mỗi khi đèn đỏ anh vẫn dừng lại như thói quen. Trong lúc chờ đợi đồng hồ đếm ngược về những giây cuối, bông tuyết bất ngờ bay giữa không trung. “Là... Tuyết rơi sao? ” Thanh âm của người khách như vang lên cùng lúc. “Đúng vậy, tuyết đang rơi.” Câu trả lời của Tôn Quá như một hòn đá rơi xuống giếng sâu, hồi lâu chẳng thấy đáp lại. Chẳng biết người khách mở mắt trước hay trời đổ tuyết trước. ... Mời các bạn đón đọc Ghi Chép Những Chuyện Kì Quái Của Xe Taxi của tác giả Ky Giới Tính Tiến Thực..
Truy Hồn - Hiện Trường Tội Ác - Đường Huyền
Siêu phẩm Truy Hồn - Hiện Trường Tội Ác là một trong những truyện kinh dị hay của Đường Huyền, truyện nói về Tô Mộc Hề ngay từ nhỏ đã có một năng lực đặc biệt, cô có khả năng đối thoại được với bất kỳ vật gì.  Người câm nói chuyện với cô. Cỗ thi thể ở đằng kia đang kêu rên rằng 'Tôi lạnh quá’. Hồn ma trong truyện ma này, ở phía đó lại than thở với cô rằng ‘nó’ thật sự cô độc. Cô trò chuyện với rất nhiều người, rất nhiều vật để trinh thám. Sau này, có một người nói: “Suỵt - - - Trời tối rồi! Nhắm mắt lại, đừng nói chuyện nữa.” *** Trong một con hẻm nhỏ thuộc thành phố Lam Ninh, một giọng nữ vang lên lanh lảnh. “Chiều cao khoảng 178cm, nặng khoảng 75kg …” Thanh âm ngừng lại, Tô Mộc Hề ngồi ở phía sau chiếc bàn cổ, đôi mắt khép hờ, khẽ nhíu mày. Người đàn ông ngồi đối diện với cô trên chiếc ghế gỗ, giọng gấp gáp: “Không cần miêu tả những thứ này, cậu nói thẳng cho tớ biết hiện trường án mạng nạn nhân chết như nào là được rồi.” Tô Mộc Hề mở mắt, liếc nhìn người đàn ông kia. Đây là người bạn duy nhất của cô ở thành phố Lam Ninh này, Giang Tín Chi, vóc người cao to, tướng mạo anh tuấn, quan trọng nhất là có cơ bụng, có đường nhân ngư. Con gái thời nay yêu thích nhất là tuýp đàn ông dạng này, nhưng đối với Tô Mộc Hề thì chỉ có cảm giác buồn bực. Trong tay Tô Mộc Hề là nút áo sơ mi màu đen, cô coi đó như một món đồ chơi, lặng im thưởng thức dưới ánh đèn: “Nút áo này chất lượng rất tốt, là hàng cao cấp. Chủ nhân của nó ắt hẳn là người có tiền, có phẩm vị.” Giang Tín Chi mất hết kiên nhẫn lên, vỗ bàn: “Tô Mộc Hề! Cậu nói mấy thứ này tớ đều biết. Tớ không có nhiều thời gian, cậu nói mau, xong việc tớ còn có việc!” Ánh mắt Tô Mộc Hề vẫn dán chặt vào cúc áo màu đen, sau khi a một tiếng, lại im lặng. “Cậu đòi tiền???” Giang Tín Chi biết rõ lý do cô do dự, trợn trừng mắt, “Tớ và cậu làm bạn nhiều năm, biết bao nhiêu lần, lần nào cũng lấy tiền!” Tô Mộc Hề chậm rãi đáp lời: “Bạn bè lại càng phải đòi tiền, chỉ có tiền mới có thể củng cố tình hữu nghị của chúng ta.” Thanh âm của Tô Mộc Hề vang lên hùng hồn, Giang Tín Chi buộc phải khoan nhượng: “Được, được, nào cậu nói tiếp đi!” ... Mời các bạn đón đọc Truy Hồn - Hiện Trường Tội Ác của tác giả Đường Huyền.
Những Ngôi Nhà Ma Ám Tập 1 & 2
Bản dịch mạng có tựa đề "Hung Trạch Bút Ký" "Làm giàu thật ra không khó! Chỉ cần phát hiện được lĩnh vực một bán vạn mua là dễ dàng xúc tiền thiên hạ. Ví như, kinh doanh bất động sản có ma.  Thấy ở đâu cũng có nhà bỏ không hoặc bán rẻ vì vướng phải ma, một thanh niên rủng rỉnh hầu bao và một thanh niên giỏi huyền thuật bèn hợp tác với nhau, đi khắp nơi thu mua những căn nhà ấy, dự định làm phép đuổi ma trừ tà cho nhà trở lại bình thường rồi bán giá cao, đặng thu lợi gấp bội. Sau khi nhập cuộc, hai thanh niên mới hoảng hồn nhận ra, lĩnh vực ít cạnh tranh không có nghĩa là ít hung hiểm. Để tránh ma nhập, lúc phải cầm nước bọt, lúc thì ngậm phân dê, lúc phải uống nước tiểu đồng nam…  Tưởng thế là đã vất vả lắm rồi, nào ngờ còn mắc lừa suýt bị chôn sống, tống cổ được ma này thì ma khác lại bám vào người, thậm chí đào ba thước đất được tấm ván thiên quan tài lại thấy ghi sẵn tên họ mình và ngày giờ phải chết. Rất muốn rút lui, đến lúc quay đầu mới biết, cả người lẫn ma đều đã không buông tha cho họ..." *** Nhận xét sách  Những Ngôi Nhà Ma Ám 1 - Nhị Thập Tam: " Câu chuyện làm giàu thật khó của hai thanh niên buôn bán nhà ma. Mê hoặc người đọc bởi nhiều yếu tố huyền bí phong thủy kết hợp với suy luận cổ điển. Tình tiết mới mẻ, vận dụng cách viết của tiểu thuyết Âu Mỹ: những câu chuyện riêng lẻ về 17 ngôi nhà ma ám xâu chuỗi lại sẽ hé lộ một bí mật kinh người, mức độ suy luận phá án cũng theo đó tăng dần, hồi hôp tăng dần. Một tiểu thuyết giàu nội hàm, độc đáo. " - Báo sáng Vũ Hán " Không mấy người có dịp đi đào mộ. Những mỗi người ít nhiều đều gặp hoặc biết về những ngôi nhà ma ám. Gần gũi như thế mà vẫn có thể ly kỳ như thế. Đó chính là điểm hấp dẫn tôi ở tiểu thuyết này, " - Nam Phái Tam Thúc, tác giả Đạo Mộ Bút Ký *** Review sách Những Ngôi Nhà Ma Ám  Vũ Chii đã review Từ lâu rồi thì mình có niềm đam mê nghiệt ngã với kiểu thể loại kinh dị của Trung Quốc nói về phong thủy, trừ tà, trộm mộ hay những truyền thuyết ma quái phong tục xưa bên ấy. Trước đó có đi săn lùng mấy bộ đọc như Đạo mộ bút kí, Mỗi đêm một câu chuyện kinh dị, Quỷ thoại liên thiên, Quỷ dị hồ sơ, Vòng bảy người... hờ hờ và giờ là cuốn này. Nghe bảo cuốn này cũng được Nam Phái Tam Thúc khen nên cũng cố tìm mua cho được.Nội dung kể về hai thanh niên có chí làm giàu lại giỏi liều mạng, một Giang Thước nhát chết nhưng máu làm giàu chuyên đi thu mua các ngôi nhà có đồn ma ám đồng hành với một chuyên gia giỏi huyền thuật Tần Nhất Hằng cùng nhau xua đuổi tà ma sau đó bán lại với giá cao thu lợi gấp bội. Mình rất thích cách tạo hình nhân vật một đôi như này cùng nhau đi thu ma diệt quỷ, vì kiểu gì trong đó cũng có một tên nhát chết nhưng hay làm hỏng việc dẫn ma tới còn một bên đen mặt bất đắc dĩ đi khắc phục hậu quả tạo nên không khí gây cười không quá u ám cho truyện, bên cạnh đó có thêm chút hint bắn tứ phía cho con dân sôi sục :"> Thông qua hành trình của hai nhân vật có thể tiếp thu thêm rất nhiều kiến thức về phong thủy, về thế giới huyền học những điều kì lạ mà khoa học vẫn chưa lý giải được. À ngoài ra thì trong cuốn này cũng đề cập đến các phương pháp phòng tránh trừ ta hay một vài điều cần lưu ý tránh rước thứ không may vào người, mình thấy cũng khá hay còn có tác dụng hay không thì chắc may rủi =)) Nhớ có lần đọc được ở đâu dặn rằng khi đi qua đám ma thì không nên nhìn ngó lung tung, đi thẳng, ngón tay cái gập vào trong lòng bàn tay. Hay đi đêm đường vắng một mình nếu thấy tiếng ai gọi thì không nên quay đầu lại ngay vì có thể sẽ làm tắt ngọn nến bảo vệ trên ở trên vai..v..v Ngoài ra thì còn thêm nhiều điều nữa bà mình cũng hay dặn nên mình vẫn hay làm theo vì có thờ có thiêng có kiêng có lành, các cụ đã dặn thì chắc trải rồi nên biết cứ theo thôi. *** NHỮNG NGÔI NHÀ MA ÁM - Nhị thập tam Đây là câu chuyện về tình bạn, tình đồng chí trong sáng đơn thuần không vụ lợi (từ nhau nhưng lại hợp lực kiếm tiền từ tay kẻ khác). Nam chính Giang Thước giỏi buôn nhà bán đất, nhưng về phong thủy huyền thuật lại phải nương tựa vào nam thứ chính Tần Nhất Hằng, lâu dần hình thành nên thứ tình bạn dựa trên lợi ích mà còn khăng khít hơn cả keo sơn. Cậu Thước mỗi lần gặp khách hàng đều mồm năm miệng mười, tươi cười mặc cả giá nhà sao cho bản thân không phải chịu thiệt, nhưng đứng cạnh cậu Hằng thì bao nhiêu loa đài cũng phải tắt ngóm, bảo gì làm nấy chẳng ho he lấy nửa câu, thậm chí còn chấp nhận trở thành mục tiêu cho đối phương “thi triển” huyền thuật. Hết bị treo ngược lên trần bằng dây thừng, bị đổ nước lạnh từ đầu xuống chân, lại còn bị hắt “nước tiểu của đồng nam pha với nước gạo” và ti tỉ phương pháp trừ tà diệt ma cổ quái dị thường. Cậu Thước cũng chẳng biết lời đối phương có căn cứ gì không nhưng vẫn răm rắp nghe theo. Còn cậu Hằng, bề ngoài luôn tạo cảm giác là một chàng trai trầm tĩnh ít nói, toàn nghĩ ra các yêu cầu quỷ dị nhưng cứ úp úp mở mở làm mặt bí hiểm, thường xuyên xoay cậu Thước như chong chóng, thực ra lại quan tâm đến an nguy của bạn mình. “Tôi làm gì cũng đều vì muốn tốt cho anh”, một mặt bảo đối phương yên tâm về nhà nghỉ ngơi, còn bản thân thì lẳng lặng dò la manh mối, một mình hao tâm tổn trí nghĩ kế bảo vệ bạn mà chẳng dám giải thích cặn kẽ đầu đuôi vì “sợ anh sẽ suy nghĩ”. Quả đúng là tình huynh đệ đồng cam cộng khổ, phải qua thử lửa với bền chặt dài lâu, một thứ tình bạn bình dị mà cao quý biết bao, thật khiến các độc giả bốn phương phải động lòng mến mộ. *** Mở đầu Tôi tắt điện, kéo ghế ngồi xuống, chọn cho mình một tư thế thoải mái rồi mới ngẩng đầu nhìn chín người bên kia đèn bàn trà, nam nữ đều có, tuổi tác tương đương, tất cả đều đang chờ tôi lên tiếng. Dưới ánh đèn tù mù, mỗi người lại nhìn tôi bằng một vẻ mặt khác nhau. Tôi không quen họ, thực ra đây cũng là lần đầu chúng tôi gặp gỡ, nguyên do là bởi ngôi nhà mà chúng tôi đang ngồi đây. Tháng trước, tôi có đăng tin trên một diễn đàn, hứa rằng sẽ sang tên ngôi nhà này cho ai dám tới nghe tôi kể chuyện một đêm. Topic ấy tương tác khá đông, nhưng cuối cùng chỉ có chín người đến. Tôi đã đoán trước được điều này. Xã hội bây giờ ai cũng cảnh giác, với những chuyện như miếng bánh từ trên trời rơi xuống, họ sẽ coi là trò bịp bợm, đại đa số đứng xa xem trò vui, số còn lại thì chẳng để tâm vì nghĩ tôi đang khoác lác. Thậm chí ngồi ở đây rồi họ cũng chưa chắc đã tin vào lời hứa hẹn đó, có thể họ chỉ tới tìm cảm giác mạnh mà thôi. Lời tôi là sự thực 100%, nhưng tôi cũng chẳng phải kẻ coi tiền như rác. Tôi làm thế là để thực hiện giao kèo với một người bạn. Ngôi nhà này rất lớn, phòng khách đang có mười người mà vẫn trống trải. Đây là ngôi nhà có giá trị nhất của tôi, phải đến mấy triệu tệ. Tôi mua khá nhiều nhà trên cả nước nhưng không phải để ở mà để kinh doanh, cụ thể là đầu tư bất động sản. Chuyện đêm nay tôi muốn kể cho chín người kia nghe chính là vài trải nghiệm trong nghề của mình. Trước khi bắt đầu câu chuyện tôi đã thông báo, rằng ngôi nhà này hơi có vấn đề, bọn họ nên cân nhắc cẩn thận, một khi đã quyết định ở lại thì dù có xảy ra chuyện gì cũng phải tự chịu trách nhiệm. Chín người đưa mắt nhìn nhau, không ai rời vị trí, thậm chí có hai người còn bật cười. Tôi thở dài, nói cho họ hay, tôi sẽ kể liền một tiếng đồng hồ rồi nghỉ một lát, trong lúc nghỉ họ có thể đi vệ sinh hoặc hoạt động thư giãn gân cốt, nhưng quan trọng nhất là tôi muốn họ chụp một bức ảnh tập thế. Nếu có ai muốn rời đi thì tôi cũng không ngăn cản, nhưng tôi sẽ chụp một bức ảnh toàn thân của người đó. Có người nghe xong rất ngạc nhiên, nhưng vẫn gật đầu. Không biết là ngôi nhà này quá hấp dẫn hay bởi loài người vốn không kháng cự nổi sự hiếu kì mà trông bọn họ rất háo hức. Tôi nhìn đồng hồ, thấy đã đến lúc bắt đầu nên rót cho mỗi người một ly nước, rồi châm cho mình điếu thuốc, rít một hơi sâu mới mở lời. Mời các bạn đón đọc Những Ngôi Nhà Ma Ám của tác giả Nhị Thập Tam & Ngọc Trang (dịch) & Hải Yến (dịch).