Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phòng Thuật - Bào Bàn

Truyện đô thị dị năng Phòng Thuật của tác giả Bào Bàn tiết tấu nhanh, không khí phấn đấu và kinh doanh sôi động. Đọc truyện này gợi lên cái máu kinh doanh, làm giàu, lập sự nghiệp... nhưng cũng không làm giảm tính giải trí đáng có của truyện. Bình thường hắn chỉ là nhân viên môi giới bất động sản tên là Trương Vĩ trong một lần bất ngờ bị thương ở đầu do bị đối thủ cạnh tranh đánh lén, đã vô tình có được dị năng "Độc Tâm Thuật". "Độc Tâm Thuật" giúp hắn có thể đọc được suy nghĩ trong đầu của người khác, để rồi trong ngành kinh doanh bất động sản chuyên lừa lọc dối trá nhau, hắn đoán được ý tưởng chân thật của khách hàng, của đối thủ, của đối tác kinh doanh. Chính vì vậy nhờ đó, Trương Vĩ có thêm lòng tin lăn lộn trong ngành kinh doanh môi giới bất động sản, thăng tiến trên con đường công danh như diều gặp gió. Minh tinh, phu nhân, các “sửu nữ” cùng với nhiều loại khách hàng khác đều đua nhau kéo tới, đều muốn hóa trang để được lên sân khấu. Cùng theo dõi truyện sẽ rõ nội dung nhé các bạn. Ngoài ra, các bạn có thể đến với tác phẩm Quan Bảng đầy nổi bật và đặc sắc của tác giả Ẩn Vi Giả. *** - Nhức đầu quá trời ơi! Đây là chỗ nào? Trong một phòng khám bệnh ở tiểu khu Nhã Uyển ở Kinh thành, một thanh niên hơn 20 tuổi nằm trên giường bệnh chậm rãi mở hai mắt ra, ánh sáng chói mắt chiếu vào trên mặt, khiến cho hắn không tự chủ được nhíu mắt lại nghiêng đầu đi, nhưng mà vào lúc vặn vẹo cổ, trên đầu truyền đến một cơn đau đầu kịch liệt, khiến cho hắn không khỏi tặc lưỡi hít hà rên lên một tiếng. Nam nhân nằm trên giường bệnh này tên là Trương Vĩ, là nhân viên môi giới của Công ty Bất động sản Trung Thông trong tiểu khu, bởi vì xảy ra xung đột với nhân viên của công ty bất động sản khác, trong lúc hỗn loạn Trương Vĩ bị người ta đánh lén, may mắn được đồng nghiệp nhanh chóng đưa đến phòng khám, nhờ bác sĩ kịp thời điều trị hữu hiệu nên đã khống chế bệnh tình, mới không có xảy ra chuyện lớn gì. - Trương Vĩ, cậu cuối cùng cũng đã tỉnh lại, cậu đã hôn mê nửa ngày rồi, cảm giác thấy thế nào rồi? Một thanh niên đang cầm điện thoại di động xem tiểu thuyết, nghe được giọng nói của Trương Vĩ, lập tức đứng lên từ giường đối diện, trong giọng nói mang theo một chút mừng rỡ. Người thanh niên này tên là Vương Kiến Phát, là đồng nghiệp cùng vào công ty làm cùng lượt với Trương Vĩ, tính cách của hai người đều có chút hướng nội, và trong công việc hay giúp đỡ hỗ trợ lẫn nhau, chỗ ở cũng rất gần, do đó theo một cách tự nhiên đã trở thành bạn tốt của nhau. - Không sao, chỉ có điều hơi đau đầu một chút, nơi này là phòng khám dưới tòa nhà số 3 hả? Trương Vĩ dần dần hồi tưởng lại tình cảnh mà bản thân mình trước khi hôn mê, cất tiếng hỏi có chút hư nhược. - Ừ, bác sĩ nói cậu hơi chấn thương sọ não nhẹ, nhưng mà không cần lo lắng, nghỉ ngơi thêm hai ngày thì khỏe hẳn thôi. Vương Kiến Phát bỏ điện thoại di động vào trong âu phục, lấy một cái ly giấy từ giường bệnh ở trên tủ đầu giường, đi tới máy nước uống rót nửa ly nước, rồi như làm ảo thuật móc ra một cái ống hút, đưa tới tay trái của Trương Vĩ nói: - Uống chút nước đi, cho thông cổ. - Ừ... Trương Vĩ đặt ly giấy ở ngực, ngậm ống hút, uống vài ngụm, cảm giác cổ họng hết khát, chuẩn bị cái đặt ly lên trên tủ đầu giường, nhưng lại bị Vương Kiến Phát tay mắt lanh lẹ tiếp lấy. - Đưa cho mình đi, cậu đừng động, nghỉ ngơi cho thật khỏe đi. Vương Kiến Phát thuận tay đặt ly lên trên tủ đầu giường. - Kiến Phát, có thấy thằng nào đánh mình bất tỉnh không? Hạ thủ thật là con bà nó đen. Trương Vĩ khó khăn nhúc nhích cái cổ, trên đầu lại truyền tới sự đau đớn do sưng căng và chấn động, hỏi có phần nổi giận. Mời các bạn đón đọc Phòng Thuật của tác giả Bào Bàn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nhất Lộ Thải Hồng - Nguyệt Quan
Một người bị con sóng triều của thời đại bỏ mặc, mắc cạn trong vũng bùn của cuộc sống tưởng chừng như không thoát ra được, nhưng trong lúc vô tình đã bắt được một cơ hội nho nhỏ để trở mình. Hắn tưởng rằng con đường mình đi sẽ bằng phẳng, nhưng đâu biết rằng “danh lợi chỉ là hư”. Một con đường màu hồng, nhưng cũng là một con đường chết chóc. Bước đi trên đó, hạnh phúc hay đau khổ là tự bản thân mình. Như một điểm nhấn khác biệt về thể loại, Nhất Lộ Thải Hồng là bộ truyện có thể khiến bạn xịt máu mũi nhưng lại có khi phải âm thầm giấu lệ. Qua từng nhân vật được khắc họa trong từng chương truyện, chúng ta có thể hiểu được một điều, đời tuy không là màu hồng, nhưng đời cũng vẫn có thể nằm trong tay ta, và do ta nắm giữ. Tình và tiền, khổ đau và hạnh phúc! Nóng đến toát mồ hôi, lạnh đến tim cũng hóa đá và ủy mị đến rơi nước mắt! Đó là Nhất Lộ Thải Hồng Và đó là Nguyệt Quan. Dân nghiền truyện mấy ai không biết Nguyệt Quan? Khởi đầu từ một tay viết nghiệp dư, nhưng với ngòi bút sắc sảo cùng vốn hiểu biết phong phú về văn hóa, lịch sử, Nguyệt Quan được trang Baidu đánh giá là một trong những cây bút đương đại xuất sắc nhất. Truyện viết như phim, với những “Cẩm Y Dạ Hành”, “Say Mộng Giang Sơn”, “Lang Thần”, Nguyệt Quan xứng đáng là ông vua của thế giới truyện trực tuyến. *** -Đừng! Tiếng “chị Chung” và sự kích thích tại chỗ đó đã khiến Chung Khanh tỉnh lại, cô vô lực giằng co, đã bắt được tay của Trương Thắng, lập tức há miệng cắn, cắn đến sít sao, tiếng khóc uất ức khiến nước mắt của cô rơi trên tay Trương Thắng. Trương Thắng lúc này mới như tỉnh mộng, thần trí dần dần trở lại, nhanh chóng buông Chung Khanh ra. Hai chân Chung Khanh mềm nhũn, từ trên người Trương Thắng trượt xuống, quỳ ngồi dưới đất, khóc hu hu. -Tôi…tôi.. Rất xin lỗi… Tay chân Trương Thắng luống cuống, hắn hoàn toàn thanh tỉnh, trong lòng hối hận không ngừng. Hắn cũng không biết mình làm sao, có lẽ là do áp lực công việc, có lẽ là do Sở Văn Lâu hết lần này đến lần khác xúc phạm đến điểm bực bội của hắn. Có lẽ là do lần trước cũng đã gặp qua Chung Khanh trời sinh mê người, để lại cho hắn ấn tượng khó có thể xóa nhòa. Tóm lại, trong lúc vô ý ngồi xuống kia, lập tức động đến Thiên Lôi Địa Hỏa, bây giờ nhớ lại, hắn cũng không biết tại sao mình lại có dũng khí lớn như vậy, có dũng khí đi làm cái việc này. Bây giờ mình và Sở Văn Lâu có khác gì nhau? - Cậu đi ra ngoài! - Chị Chung, tôi…tôi…rất xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không bao giờ chạm vào chị nữa…chị…chị đừng khóc nữa, tôi không phải muốn ức hiếp chị, tôi thật sự không phải… Trương Thắng vẫn đang vụng về giải thích, không ngờ Chung Khanh nghe xong càng thêm tức. Cô lập tức đứng lên, đi ra mở cửa, mang theo khuôn mặt đẫm nước mắt hướng ra ngoài, thấp giọng nói: - Đi ra ngoài! - Tôi…tôi… - Đi ra ngoài! Trương Thắng cúi đầu, ảo não phục tùng mệnh lệnh của cô. Lòng phụ nữ như kim đáy biển, ngay cả cô gái tâm tư đơn thuần như Tiểu Lộ Trương Thắng còn không hoàn toàn hiểu được, làm sao có thể hiểu tâm tư phức tạp của Chung Khanh. Lời giải thích và xin lỗi của hắn lại càng khiến cho Chung Khanh trong lòng đang mâu thuẫn càng thêm căm tức, sao có thể không đuổi hắn ra ngoài? ... Mời các bạn đón đọc Nhất Lộ Thải Hồng của tác giả Nguyệt Quan.
Quan Đạo Vô Cương - Thụy Căn
Đời người xảo trá và thăng trầm. Trầm luân trong chốn quan trường bấp bênh. Từng bước từng bước một. Nắm bắt mọi cơ hội. Con đường làm quan dài đằng đẳng, chỉ có mỗi tấm lòng trời biển bao la, chí tại bốn phương, mới có thể thẳng tiến đến cuối con đường. Đang trong cao trào cải cách mở cửa, Lục Vi Dân trong xuyên suốt câu chuyện làm thế nào để nắm bắt vận may của đời người? Và ai đã là người hãm hại hắn khiến hắn phải quay lại tái sinh? Tác giả Thụy Căn cùa Quan Đạo Vô Cương đã cực kỳ nổi tiếng với truyện Lộng Triều Quan Đạo Vô Cương của ông thường xuyên đứng top bảng xếp hạng qidian.com. Hiện nay tác giả đã viết gần 300c và vẫn viết đều đặn. *** - Sợ không phải chỉ là vấn đề tuổi tác đâu? Lục Vi Dân đáp lại một cách bất đắc dĩ. Trần Tùng với Khúc Nguyên Cao và Bảo Vĩnh Quý quan hệ cũng đều không tồi, và đại khái là không có mối quan hệ gì với Thích Bản Dự, đương nhiên sẽ khó lọt mắt của Thích Bản Dự rồi. - Ý kiến của Bí thư Lương và Trưởng ban Dư Giang thì sao? - Bí thư Lương thì không tỏ thái độ gì. Theo tôi thì ý kiến của ông Mạnh với ý kiến của Bí thư Lương cũng như nhau, đều cảm thấy được. Khóe miệng Khúc Nguyên Cao giật giật, đáp lại có vẻ tùy ý, qua loa. - Hai năm nay Bí thư Lương cũng quá chiều chuộng ông Thích rồi, chuyện gì cũng dựa theo ý ông ta. Nhưng nhìn mấy người Chu Minh Khuê và Ngụy Đại Năng, chuyện gì cũng làm ra được, cái này thì không nói làm gì. Cứ nhìn tình hình Oa Cố hai năm nay, có lẽ Bí thư Lương cũng hiểu được nên có sự thay đổi phù hợp rồi. Khúc Nguyên Cao đi rồi, Lục Vi Dân trở lại gian phòng của mình suy nghĩ đến câu nói cuối cùng kia, có lẽ Bí thư Lương cũng hiểu được nên có sự thay đổi phù hợp rồi chăng? ... Mời các bạn đón đọc Quan Đạo Vô Cương của tác giả Thụy Căn.
Tòng Địa Ngục Quy Lai Đích Nam Tử - Ngũ Thập Khối
Ta từ Địa Ngục trở về Ta gọi Lâm Đường, cũng có người gọi ta Từ Trạch! Nhưng, ta càng yêu thích nghe bọn họ gọi ta: Đường Đồ Tể! *** Đêm đen nhánh. Gió lạnh bẩm rồi đấy! Tháng chín thiên, vốn không nên như thế! Nhưng, tại vân ngoài ngoại ô mấy chục dặm chi địa một toà Vô Danh trong hốc núi, cũng tại trải qua loại này cho người, không cách nào nhịn được lạnh. "Sao làm sao có khả năng, ngươi ngươi rõ ràng trúng đạn rồi, ngươi làm sao " "Ngươi là người, vẫn là quỷ làm sao có khả năng còn sống!" Đó là một cái nam tử mặc áo đen, hắn đang run rẩy. Dưới chân còn có một cái đào ra hố, cái kia là chuẩn bị chôn người, nhưng là bây giờ Hắn muốn chôn người, sống! Thanh niên kia không nói gì, chỉ là nhìn xem nam tử mặc áo đen này, khóe miệng của hắn, hơi nhấc lên, nhưng loại này cười, lại làm cho nam tử mặc áo đen này, càng thêm sợ hãi. Rốt cuộc tại cũng không nhịn được, móc ra thương đến, ầm ầm vài tiếng, tựu đối thanh niên kia mở lên! Nhưng một màn kế tiếp, hắn cả đời không cách nào quên! Chỉ thấy đạn kia, lại bị thanh niên kẹp lấy ở! Đúng! Kẹp lấy! ... Mời các bạn đón đọc Tòng Địa Ngục Quy Lai Đích Nam Tử của tác giả Ngũ Thập Khối.
Thiên Đế Trọng Sinh Đô Thị - Độc Hành Chí Tôn
Ta chính là Thiên đế chưởng quản tam giới trong truyện tiên hiệp hay mang tựa đề Thiên Đế Trọng Sinh Đô Thị, một siêu phẩm mới từ tác giả Độc Hành Chí Tôn. Ngọc đế, Như Lai, Diêm Vương ngưu bức sao? Đối với Thiên đế ta chỉ cần dùng một ngón tay là có thể tiêu diệt. Là người chưởng khống tam giới dị giới khiến cho thần tiên khắp nơi kính sợ. Chỉ cần lần độ kiếp 99 này thành công thì ta sẽ trở thành bất tử chưởng khống chư thiến. Nhưng...ài, thật đáng tiếc, không ngờ lần thứ 99 ta lại trọng sinh vào cái thế giới huyền huyễn này, cái gì mỹ nữ hoa khôi,lãnh diễm giám đốc, băng sơn cảnh sát..... Để ta tĩnh tâm độ kiếp đi đừng làm phiền ta".Đây là truyện viết về Thiên Đế vượt lần cuối cùng thiên kiếp trọng sinh đô thị. *** Lúc này Thiên Đế đang sờ sờ khuôn mặt mình trong lòng thầm nghĩ: "Chẳng nhẽ mị lực của ta lớn đến vậy" Đúng lúc Thiên Đế đang nghi hoặc giọng một người đàn ông vang lên: "Tiên sinh ngài tốt " Thiên Đế giật mình quay người lại thì thấy đây là người đàn ông trung niên ít nhất cũng phải 40 tuổi, người đàn ông này vẻ mặt tươi cười hướng về phía Thiên Đế. Thấy người đàn ông trung niên này Thiên Đế lại một trận tê cả da đầu trong lòng thầm nghĩ: "Mẹ nó,mị lực của ta chẳng nhẽ lớn đến nỗi cả đàn ông cũng thích " Nghĩ như thế, lúc này Thiên Đế sau lưng đã thấm mồ hôi lạnh, nếu lúc này người đàn ông trung niên mà biết ý nghĩ của hắn chắc cũng phải tức hộc máu. Lúc này người đàn ông trung niên đã đến trước mặt Thiên Đế dơ tay ra trào hỏi nói: "Tiên sinh tốt, ta là Tô Triết chủ cửa hàng này, xin hỏi Tiên Sinh định mua chiếc xe nào" ... Mời các bạn đón đọc Thiên Đế Trọng Sinh Đô Thị của tác giả Độc Hành Chí Tôn.