Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phật Môn Ác Thê

Ở thế giới hiện tại hắn vốn nổi danh là ác nhân lại là một trong những ác nhân nổi tiếng toàn cầu, không biết vì sao mà hắn lại có thể xuyên không đến cổ đại nhập vào một hoàng thượng của  Vạn Phật Tự …… Bắt hắn làm hòa thượng thì thôi hắn cũng cố gắng chịu đựng, rồi hắn phải tụng kinh niệm phật đi hóa duyên hắn cũng cố nhịn. Thế nhưng lại quá đáng đến nổi.. Gạt hắn gả cho người ta!! Phắc! Bần tăng không hoàn tục! Đôi lời chủ nhà:  Thể loại Sảng văn, xoay quanh về câu chuyện của một anh hòa thượng bị ép gả cho người, cùng quá trình biến cường và hé lộ bí mật kiếp trước. Thụ có hiềm nghi vạn nhân mê, nhưng không phải vạn nhân mê. Từ đầu đến cuối chỉ có 2 người yêu thụ thôi. Tác giả mẹ ruột, cho nên toàn Tô Tô Tô, ai cảm thấy không hợp với thể loại này, xin hãy click back kể từ bây giờ, mình sẽ không chịu mọi trách nhiệm nếu như tổn thất tinh thần khi đọc nó đâu nhé. *** Review - vuonbachhop.wordpress.com:   Đọc xong bộ này, tôi thấy bội phục bản thân. Tôi chọn xem Phật môn ác thê vi tôi vô cùng thích Đệ nhất thi thê. Tôi đã kỳ vọng kiếm được bộ cùng tác giả hay như thế. Rất tiếc, tôi thất vọng toàn tập. Nếu sau khi xem Thi thê, tôi tràn đầy hào hứng kiếm thêm đam mạt thế để đọc thì sau Phật thê, tôi sẽ không đọc đam tu chân tu tiên nữa, trừ khi có bộ siêu khủng xuất hiện trước mặt. Phải nói rằng Phật thê không có điểm nào khen nổi, từ cốt truyện, tuyến nhân vật cho đến tình tiết. Yếu tố nào cũng làng nhàng. Tuy nhiên, tôi đọc hết 350 chap thì chắc chắn nó không dở tệ. Kỳ thực, tôi không hiểu tại sao mình không drop truyện này. Có lẽ đây là điểm đặc biệt duy nhất của tác phẩm. Cả công lẫn thụ tôi đều không ưa nhưng rất khó tả ra không ưa ở điểm nào, chỉ thấy càng đọc càng khó chịu với 2 kẻ này. Công thì ốm bệnh hư nhược (dĩ nhiên nguyên nhân rất cao cả vĩ đại), dặt dẹo 90% truyện, khá là vô dụng vì cứ một lúc lại mệt mỏi. Ngoài việc bắn ánh mắt tối tăm lạnh lẽo đầy sát khí ra thì chả được cái vẹo gì. Từ đầu đến cuối, ngay cả khi công đã khôi phục năng lực thì vẫn chỉ là cái bóng của thụ. Đây là điểm quá dở của tác giả khi phân chia công đức không đều. Dù là chủ thụ cũng không nên nhất bên trọng nhất bên khinh như vầy. Truyện đa phần là thụ làm cho công vì thụ bàn tay vàng chưa từng thấy, có thể thống trị cmn lục giới luôn rồi. Truyện gần như thanh thuỷ khiến tôi muốn hộc mấy thăng máu. Hai đứa này cứ gần nhau là sờ soạng hôn hít chịch choạc bất kể đất trời, quên sạch mọi thứ xung quanh. Có đoạn đi đánh phó bản, bị tách ra mấy ngày xong gặp lại, hai đứa lao vào xoạc nhau ngay trên lưng yêu thú, trước mặt bàn dân thiên hạ, chịch cho đã đời mới ló mặt hỏi han chính sự. Đùa chứ tôi thấy vô văn hoá vcl. Mấy màn hài hước của chúng nó thì tôi méo hiểu nổi tại sao tác giả nghĩ ra nổi. Vô duyên siêu cấp. Ví dụ thụ bắt công không được lại gần trong vòng 5 thước, công bèn tạo 100 đôi đùa dài cả 6 thước để gắp đồ ăn cho thụ, nhưng lại đùa thụ bằng cách không đưa lên đúng miệng thụ mà chọc đôi đũa vào 2 lỗ mũi thụ xong cả 2 phá ra cười. Đù má chứ tôi déll thấy hài tẹo nào cả. Đoạn Bắc Minh sắp chết, cứ tưởng mình sẽ cảm động rưng rưng, ai dè xem 2 đứa diễn 1 màn dài dòng nhắn nhủ y như Cô dâu 8 tuổi thì bao cảm xúc của tôi mất sạch, chỉ muốn mau mau chốt hạ đi cho đỡ nhọc lòng. Hai người gặp lại nhau sau mấy ngày, nhảy bổ vào xịch xịch, có mấy con yêu thú che choẻ thật chả coi ai ra gì. Nhảm không để đâu cho hết. Đã thế H còn không có, gần như chỉ tả cảnh sắc xùng quanh chứ 1 bộ phận cơ thể cũng không nhắc tới. Quá khứ của 2 người này cũng nhàm chán phát ớn. Thụ hoá ra bẩn tính từ kiếp còn là thần, lợi dụng tình yêu của người khác để mình và người yêu ở gần nhau. Tôi không ngại mấy tiết mục dối gạt tư lợi nhưng riêng khoản cậy người ta yêu mình, lừa người ta rồi đá bỏ thì tôi cực kì khinh bỉ. Cả truyện có Hiên Viên Duật là khả dĩ nhất, mỗi tội là nam thứ xui xẻo, bị phũ thê thảm. Kỳ thực cũng không oan lắm vì so ra, nam thứ không yêu thụ nhiều bằng nam chính. Nhưng cũng thấy tội tội. May cuối truyện vớt vát được cái chức to, coi như đen tình đỏ bạc. Truyện dài nhưng tuyến nhân vật phụ không đặc sắc, nhạt nhoà, chủ yếu tập trung vào thụ. Chấm: 5/10 *** Âm Tế Thiên gian nan mở ra hai mắt, trong lúc mông mông lung lung, tựa hồ nhìn thấy ba hòa thượng đang thì thầm nói nhỏ. “Linh căn bị hủy, tu vi tẫn tán, sau này không thể lại tu luyện được nữa, chỉ sợ Tịch Thiên từ nay về sau chẳng còn cơ hội trở mình!” “Ai! Ngoại thương của hắn không nặng lắm, từ đó cho thấy người đả thương hắn mục đích chỉ là hủy đi linh căn!” “A Di Đà Phật, hi vọng Tịch Thiên có thể sớm vượt qua cửa ải khó khăn, không cần vì chuyện này mà thống khổ!” Âm Tế Thiên nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, chỉ cảm thấy mí mắt càng ngày càng nặng trĩu, dần dần rơi vào trong bóng tối. Tiếp theo, hắn làm một giấc mộng rất dài. Ở trong mộng, có một tiểu nam hài, mặc cổ trang ước chừng khoảng năm tuổi, bộ dáng như một búp bê được làm từ gốm sứ *** xảo và xinh đẹp. Sau đó, tiểu nam hài được một hòa thượng trẻ tuổi, cũng chính là Hư Không trưởng lão của Vạn Phật Tự mang về, thu đứa bé làm đệ tử quan môn(), đặt pháp danh là ‘Tịch Thiên’. [Đệ tử đóng cửa, nhận xong là không nhận thêm nữa] Tiểu nam hài trời sinh tư chất bất phàm, lại thêm thiên phú hơn người, khiến cho con đường tu hành vô cùng thông thuận. Người khác dùng vài thập niên mới có thể tu đến cảnh giới, hắn chỉ cần mười năm ngắn ngủi, đã đạt tới cảnh giới cao nhất của Trúc Cơ kỳ, tại Tu Chân giới này, được mọi người xưng tụng là thiên tài. Không ngờ, bị người ám toán, bị người hủy diệt đi thứ quan trọng nhất cho việc tu hành – linh căn. Âm Tế Thiên mơ đến đây, đột nhiên giật mình bừng tỉnh, trên trán thấm ướt mồ hôi. Hắn chớp chớp hai mắt, dùng lực khởi động thân mình, tựa vào vách tường ngồi dậy, lúc này mới phát hiện bản thân đang ở trong một căn phòng cổ xưa, nơi đây cũng không rộng lớn, bài trí cực kỳ đơn giản, một giá sách, một đài trang điểm, một cái bàn, hai cái ghế dựa, còn có một cái giường nơi mà hắn hiện tại đang nằm lên. Đây là nơi nào? Đáy mắt Âm Tế Thiên chợt lóe nghi hoặc, hắn nhớ trước đó hắn đang sống mái với kẻ địch, rồi sao nữa? Hắn dùng lực lắc đầu, như thế nào cũng không nghĩ ra được chuyện phía sau, trong lòng cứ tổng cảm thấy thiếu thiếu cái gì! Đột nhiên, não ùa lên một đoạn ký ức hoàn toàn không thuộc về hắn, tựa như một bộ phim, đang chầm chậm chiếu trong đầu của hắn, hình ảnh trong đó thế nhưng lại giống y như giấc mơ mà hắn vừa mơ ban nãy. Âm Tế Thiên ngẩn người, cái này không phải là mình xuyên việt đó chứ? Nghĩ đến đây, hắn nhanh chóng đứng dậy bắt lấy gương đồng trên đài trang điểm, lập tức nhìn thấy khuôn mặt của một thiếu niên, ước chừng khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, môi hồng răng trắng, ngũ quan mĩ lệ *** xảo, hai tròng mắt xinh đẹp, ướt át và ngây ngô, đặc biệt giữa trán còn có một nốt chu sa chí, diễm đến kinh người, điều duy nhất khiến người xem tiếc nuối là cái đầu trọc lóc chẳng có sợi tóc. Âm Tế Thiên trừng lớn hai mắt. Thiếu niên bên trong kính giống y hệt như tiểu nam hài mà hắn đã trông thấy trong giấc mộng, chỉ có khác là trưởng thành hơn đôi chút. Ách, lại có khác một chỗ nữa, hắn hình như so với thiếu niên trong mộng nhiều thêm một nốt chu sa chí! Ở hiện đại, hắn cũng có nốt chu sa chí như vậy, chắc không phải là việc hắn xuyên đến đây có liên quan đến nốt chu sa chí này đó chứ? Âm Tế Thiên đột nhiên cảm thấy kinh sợ! Xem ra, hắn quả nhiên đã xuyên việt! Hơn nữa, còn xuyên vào một thân xác hòa thượng! Âm Tế Thiên nhịn không được phát ra một tiếng “xùy”, chỉ mới nghĩ tới người đường đường đứng đầu bảng danh sách ác nhân toàn cầu, từ nay về sau phải chìa ra bộ dáng từ bi hỉ xả giải cứu chúng sinh, hắn liền cảm thấy đặc biệt buồn cười, chẳng những thế mà còn đáng cười đến cực điểm! Hắn không biết người ‘bị’ hắn cảm hóa có thể quay về chính đạo hay không nữa, chỉ sợ là, lầm đường lạc lối không thể vãn hồi. Âm Tế Thiên tựa hồ lại nhớ đến cái gì, phút chốc nheo lại mắt. Đúng rồi! Khối thân thể này bị hủy đi linh căn! Ở Thế giới Tu Chân lấy tu chân làm chủ, bất quá, phải có linh căn, thì mới có thể sải bước trên con đường này. Mà linh căn thì lại phân ra nhiều loại, phổ thông thường là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, năm chủng linh căn. Còn có các loại linh căn biến dị hiếm thấy, như phong, lôi, băng, ám. Nếu người không có linh căn, cho dù là mỹ mạo hơn người hay là trí tuệ vô song, thì cũng vô pháp đẩy ra được cánh tửa tu chân. Đương nhiên, linh căn cũng chia ra làm tốt xấu, tỷ như Thiên linh căn thì đẳng cấp nổi trội hơn Chân linh căn, Chân linh căn lại trội hơn Ngụy linh căn. Thiên linh căn chỉ có một loại thuộc tính linh căn duy nhất, linh căn thập phần đầy đủ, tốc độ tu luyện so Chân linh căn nhanh hơn gấp mấy lần. Chân linh căn có hai, ba loại thuộc tính linh căn, mỗi chủng thuộc tính linh căn đầy đủ, tốc độ tu luyện cũng coi như tương đối nhanh. Ngụy linh căn có bốn, năm chủng thuộc tính linh căn, rất loạn, lại không đầy đủ, mỗi chủng thuộc tính linh căn đều không toàn vẹn, tốc độ tu luyện rất chậm, là loại linh căn kém cỏi nhất, chỉ tốt hơn chút xíu so với phàm nhân không thể tu tiên mà thôi. Còn có một loại chính là biến dị linh căn, nói về tốc độ tu luyện, nó không hề thua kém Thiên linh căn, mà Tịch Thiên chính là người có được biến dị linh căn kia. Tuy nói đệ tử cửa Phật chỉ cần có đủ tuệ căn cùng Phật tính thì liền có thể tu hành, nhưng mà khối thân thể này chẳng hề có chút xíu gì dính dáng đến hai loại trên, bởi vì như thế, cho nên lúc trước, các trưởng lão của Vạn Phật Tự tỏ ra rất là bất mãn đối với việc Hư Không trưởng lão thu Tịch Thiên làm đồ đệ. Âm Tế Thiên nghĩ đến đây, không khỏi bóp trán. Ở trong thế giới mà cường giả vi tôn như thế này, không thể tu chân chẳng khác nào một phế vật, đặc biệt hiện tại hắn còn bị hủy linh căn. Hơn nữa tính tình Tịch Thiên có phần thanh lãnh, không thích nói chuyện, thế cho nên khiến người xung quanh cảm giác hắn quá mức thanh cao, từ đó đắc tội không ít người. Nay, người có thể bảo vệ hắn lại đang bế quan, cho nên người xem Tịch Thiên không vừa mắt hoặc là người đã từng bị Tịch Thiên đắc tội, tự nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội này. Nói cách khác, hắn chết chắc rồi! –– Mời các bạn đón đọc Phật Môn Ác Thê của tác giả Kim Nguyên Bảo.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thất Gia - Priest
Tên eBook: Thất gia (full prc, pdf, epub) Tác giả: Priest Thể loại: Đam mỹ, Văn học phương Đông   Dịch giả: Itaden   Kích thước: 14.5 x 20.5cm   Số trang: 520 + 460 = 980 trang   Ngày xuất bản: 10/2014   Công ty phát hành: Bách Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Hóa Thông Tin   Team Typer: Nhung Le Bui – Hoa Dung Phạm – Nguyễn Thiên Ân – Đặng Thư – Thu Thủy NT   Team Beta: Đặng Thư – Thu Thủy NT   Tạo prc: Mây Chelski   Nguồn: EbookFun&Free - fb.com/groups/eb.fun.free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Thất Gia Giới thiệu   Đôi tay Ô Khê ôm Cảnh Thất chặt cứng, cằm tựa lên vai y, trọng lượng nửa người dồn cả lên thân Cảnh Thất, cánh tay chầm chậm xê xuống dưới, siết đúng chỗ ban nãy mới bị góc bàn va phải. Cảnh Thất chẳng cần nhìn cũng biết chỗ ấy nhất định bị tím bầm rồi, không nhịn được, vừa đẩy hắn ra vừa nói: "Tên tiểu tử chết giẫm này, ngươi ăn sắt mà lớn đấy hả...đau, buông ra!".   Ô Khê lại ôm y chặt hơn lúc trước, nhẹ giọng thì thầm bên tai y, nhỏ đến mức gần như không nghe thấy: "Ta muốn giết hắn... ".   Cảnh Thất ngẩn người: "Ngươi nói cái gì?".   Ô Khê phá lên cười, tiếng cười như bị dồn ép trong cổ họng, rồi lại không sao dừng được, thanh âm khàn đặc, còn như mang theo cả âm khóc nghẹn ngào. Cảnh Thất nghe hắn cười mà da gà da vịt nổi khắp người, chỉ nghe hắn nấc lên từng tiếng: "Ngươi thích ai ta sẽ giết kẻ đó, ta...ta muốn ném chúng làm mồi cho đám rắn ta nuôi, đợi đến khi chúng chết hết rồi, ngươi sẽ là của ta... Ha ha ha... Sẽ là của ta...".   Tác giả Priest   Là một trong những tác giả hàng đầu về thể loại đam mỹ trên mạng Văn học Tấn Giang.   Văn phong điêu luyện, sắc sảo, phần lớn các tác phẩm đều có ngôn ngữ bề ngoài hài hước, châm chọc gây cười, thế nhưng ần sau nụ cười và câu chữ ấy lại mang giọt nước mắt, khiến ta phải suy ngẫm không thôi.   Trong các tác phẩm luôn toát ra một điều rằng:  "Nhân sinh vốn không hề đơn giản. Ta đã trải qua hơn mười năm, thế nhưng chớp mắt một cái, lại cứ ngỡ vừa tỉnh dậy sau một giấc mộng dài".   " Không nhớ được rõ ràng không phải vì người đã mất, mà bởi...tâm đã chết rồi."   Mời các bạn đón đọc Thất gia của tác giả Priest.
eBook Đại Minh Tinh Và Sát Thủ - Cocoblue Full prc, pdf, epub [Đam Mỹ]
ĐẠI MINH TINH VÀ SÁT THỦ Thông Tin   Tác phẩm : Đại Minh Tinh Và Sát Thủ Tác giả : Cocoblue Thể loại : Đam mỹ, Lãng mạn, HE, Văn học phương đông Tình trạng bản gốc : Hoàn (37 chương). Edit : ilysm. Beta : A Bích. Nguồn : anhhoachibich.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com   Giới Thiệu :   Người bạn thân bất người bị giết khiến Michelle dấy lên ngọn lửa báo thù! Đối mặt với điều kiện gây khó dễ của vị sát thủ số 1, cậu tính hết mọi thủ đoạn Ngay lúc cho rằng tình thế không thể xoay chuyển nữa thì tên sát thủ này cư nhiên lại té xỉu trong nhà cậu!
eBook Lưỡng Trọng Thiên - Nguyệt Bội Hoàn Full prc, pdf, epub [Đam Mỹ]
Thông Tin Tác phẩm :  Lưỡng Trọng Thiên Tác giả : Nguyệt Bội Hoàn. Thể loại : Đam mỹ,Cổ trang, Cường công cường thụ, Ngược tâm, HE, Văn học phương đông Độ dài : 8 chương + 1 vĩ thanh+1 phiên ngoại. Người dịch : QT đại ca. Tình trạng : Hoàn. Edit : A Bích. Beta : ilysm muội muội + cupycake+nhím. Nguồn :  anhhoachibich.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com   Giới Thiệu Liệu rằng sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ thế thân này y còn có thể ly khai?… A, nói y là thế thân thôi cũng đã quá tự  đề cao bản thân rồì… Tần Trọng còn hiểu được tướng mạo y quá sức bình thường. Cùng với người mà Đạm Nguyệt Ngân yêu tha thiết một điểm giống nhau cũng không có. Cho nên, y định cứ như vậy mà rời đi cho dù có phải tâm nát,thân tử…. Mà thôi! Để y dùng cả đời này đổi lấy hạnh phúc của Đạm Nguyệt Ngân. Y kiếp sau kiếp sau cũng không muốn tái kiến hắn…. Khi chết, y nguyện không vào luân hồi để hồn phách cứ  thế mà tiêu tan. Thế nhưng một đạo sấm sét lại đưa hồn phách phân tán của y một lần nữa tụ hợp. Bình tĩnh nhìn kỹ thì thấy Đạm Nguyệt Ngân đang ôm ấp thi thể mình. Đạm  Nguyệt  Ngân chẳng nhẽ lại hận y đến thế sao, cho dù y chết cũng không chịu buông tha y ư ?!
Long Hồn - Hoàng Thành U Hỏa
  Bánh Tiêu: Truyện này có văn án nhưng ta thấy không hay mà lại rất ít nên ta mạo muội dịch chút bình luận trên mạng để mọi người hiểu thêm về truyện này. Trùng: Tác phẩm này viết rất tốt, tiểu thuyết trộm mộ tổng hợp rất nhiều tư liệu, những thông tin trong nội dung câu chuyện chuẩn xác không sai sót, tình tiết rất thoải mái phập phồng, trung gian xen kẽ nhưng tình huống đùa giỡn vui cười của nhân vật để giảm bớt tâm tình khẩn trương, phong phú mà đặc sắc. Trước tiên nói Vô Tranh và Khiêm Tử đi, hai người bọn họ không cách nào tách ra. Vô Tranh là một người rất đáng yêu, tên cơ hồ hoàn toàn trái ngược tính cách trong nữ vương táo bạo mang theo ôn nhu. Mặc dù ta còn chưa rõ Vô Tranh tại sao bắt đầu yêu Khiêm Tử, nhưng có lẽ là sự hấp dẫn giữa những kẻ mạnh. Khiêm Tử là cường hãn đến thế, nhưng đối đãi với Vô Tranh ôn nhu, ra vẻ lạnh lùng vô tình thực tế nội tâm đơn thuần chấp nhất, ít nói mà lại thông minh. Các loại nhân tố cùng đối nghịch. Khiêm Tử là một người rất cường đại, thiện võ, thông thạo các loại vũ khí, giống như vũ khí giết người siêu cấp có thể hành tẩu. Cảm giác có thể một người tiêu diệt 10 vạn âm binh. . . . . Mãnh Quỷ Hệ Liệt gồm có: Long Hồn Quỷ Tế Cổ Thuật Phong Quỷ