Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sinh Ra Để Giành Chiến Thắng

Zig đã luôn dạy rằng, bạn sinh ra để chiến thắng,nhưng để trở thành người chiến thắng bạn phải có kế hoạch để chiến thắng và chuẩn bị để giành chiến thắng. Bạn sẽ học được rằng, khi bạn hy vọng mọi thứ có thể thay đổi, và một kế hoạch để thực hiện thay đổi đó, bạn có thể hành động. Cách tiếp cận cuộc sống cân bằng, toàn diện của Zig Ziglar đã truyền cảm hứng cho hàng triệu người, giúp họ biết tận hưởng sức khỏe tốt, tình yêu và lòng biết ơn đối với gia đình và bạn bè, tài chính cá nhân, tự do và an tâm về tinh thần. Hướng dẫn của ông về cách sống một cuộc sống không còn chỗ để hối tiếc hay lo lắng, và là điểm khởi đầu cho một cuộc sống vui tươi, thú vị, sôi động. Khi bạn đã chuẩn bị cho mình trở thành một người phù hợp, bạn có thể làm những gì bạn cần làm để mong đợi thành công. Khi bạn thực sự hiểu rằng bạn sinh ra để giành chiến thắng, bạn có thể thay đổi thế giới! *** Tôi gặp Larry Carpenter lần đầu tiên vào năm 1981 khi cậu tham dự hội thảo “Sinh ra để giành chiến thắng” của tôi ở Dallas, Texas. Sau hội thảo đó, Larry chuyển hẳn đến Dallas để theo học tại Đại học Dallas Baptist, nơi tôi làm việc ở Hội đồng Quản trị. Mỗi Chủ nhật, Larry thường ngồi ở hàng đầu lớp học ngày Chủ nhật của tôi cùng ba, bốn người bạn đại học của cậu. Lúc đó tôi không hề biết rằng Larry sẽ trở thành một nhân vật quen thuộc và người bạn thân thiết của tôi tới mức nào trong nhiều năm tới. Từ năm 1981 đến 2007, Larry đã tham dự hội thảo “Sinh ra để giành chiến thắng” của tôi ít nhất một lần mỗi năm (nhiều lần với vợ, Lisa, và ba con trai của họ, cùng với hơn một trăm nhân viên và bạn bè của anh ấy). Tại hội thảo "Sinh ra để giành chiến thắng" cuối cùng vào năm 2007, tôi đã tặng cho Larry chiếc máy bơm có tay nắm bằng crôm, thứ mà tôi đã sử dụng trong các bài diễn thuyết của mình suốt hơn ba mươi năm. Chiếc máy bơm này chứa đựng câu chuyện về sự kiên trì và cống hiến nỗ lực làm việc cùng những mục tiêu cụ thể, điều mà chính Larry đã thể hiện trong suốt ba mươi năm chúng tôi làm bạn với nhau. Khi tôi cân nhắc xem nên nhờ ai viết lời tựa cho cuốn sách này, chỉ có một cái tên duy nhất hiện lên trong đầu: người học trò và người bạn của tôi, Larry Carpenter. Tôi gặp Zig Ziglar lần đầu tiên vào năm 1981. Một người bạn thân của tôi - Bobby Spain đã tặng cho tôi cuốn sách See You at the Top (tạm dịch: Hẹn bạn trên đỉnh thành công) của Zig. Bobby đã chứng kiến tôi vật lộn và nỗ lực thoát khỏi cuộc sống của một công nhân như thế nào, gợi ý biết đâu tôi sẽ tìm ra giải pháp ở hội thảo về triết lý Sinh ra để giành chiến thắng của Zig diễn ra tại Dallas, Texas. Vì vậy, tôi đã đăng ký! Tôi biết mình cần sự giúp đỡ, nhưng đâu ngờ rằng toàn bộ quan điểm sống của mình sẽ thay đổi hoàn toàn chỉ sau bốn ngày. Zig đã nghiên cứu và học hỏi từ nhiều người vĩ đại như: Earl Nightingale, Dale Carnegie và nhiều người khác. Zig thường nói với tôi rằng nghiên cứu của ông luôn được xem xét kỹ lưỡng về mặt sinh lý, tâm lý và thần học trước khi ông cảm thấy thoải mái chia sẻ những nguyên tắc thành công của riêng mình với người khác. Lời khẳng định này đã cho tôi, và cũng sẽ cho bạn, thêm an tâm và niềm tin – một niềm tin mà ông ấy chưa bao giờ phá vỡ trong ba mươi năm quen biết của chúng tôi. Zig Ziglar là chuyên gia giao tiếp giỏi nhất tôi từng đọc, nghe tới hay gặp mặt, và giờ đây ông còn là bạn kiêm cố vấn của tôi. Trong vài giờ lần gặp đầu tiên, ông ấy đã bắt đầu thách thức tôi. Zig nói với tôi rằng tôi “sinh ra để vươn đến sự toàn thiện, được phú cho khả năng thành công và được ban tặng những hạt mầm của sự vĩ đại.” Ngay từ đầu, tôi đã đồng tình với ông. Những khoảnh khắc nhận được sự chú ý đặc biệt ở buổi hội thảo Sinh ra để giành chiến thắng đầu tiên đó giống như là một định mệnh thiêng liêng, và những thông điệp của ông trên CD đã thay đổi cuộc đời tôi. Sau này tôi mới biết ông thường nói chuyện với hai mươi đến ba mươi ngàn khán giả tại các sự kiện lớn, nhưng lúc đó, dường như tôi chỉ nhìn thấy có... mình tôi mà thôi! Zig nói với tôi bạn không thể làm được ba điều: bạn không thể đẩy một sợi dây, bạn không thể nhét kem đánh răng lại trong ống, và bạn không thể cưa mùn cưa. Điều đầu tiên tôi phải học là sẵn sàng buông bỏ quá khứ. Zig dạy tôi rằng chìa khóa thành công tập trung vào việc theo đuổi các mục tiêu hành động và tôi hoàn toàn tin vào triết lý đặt mục tiêu của Zig. Quá trình bảy bước của ông ấy được thiết kế với độ chính xác đáng kinh ngạc dành cho bạn, người đọc may mắn của cuốn sách này. Cuốn sách Performance Planner (tạm dịch: Kế hoạch Hành động) của Zig là cuốn sách gối đầu giường của tôi trong suốt ba năm, và nhờ nghe theo lời khuyên cũng như thực hiện những nguyên tắc của ông, tôi đã hoàn thành hơn hai trăm mục tiêu lớn và kiếm cho mình một khối tài sản đáng kể. Tôi cam đoan với bạn rằng triết lý Sinh ra để giành chiến thắng của Zig thực sự có hiệu quả và đặc biệt đánh giá cao cách tiếp cận cuộc sống toàn diện tôi học được từ Sinh ra để giành chiến thắng. Ngoài sự sung túc về tài chính, tôi còn có một sức khỏe tốt, một gia đình đầm ấm và sự an vui tinh thần của cuộc sống không còn nuối tiếc. Tôi thực sự cảm nhận được niềm vui sâu sắc được đồng hành cùng Lisa, người vợ xinh đẹp và thông minh đã gắn bó với tôi suốt 20 năm, cùng ba đứa con trai xinh đẹp, tràn đầy năng lượng sẽ kế thừa di sản gia đình tôi. Tôi đọc cuốn sách này khi nó còn đang được viết dở, và tôi đã sống và hít thở triết lý của Zig: “Bạn sẽ có mọi thứ bạn muốn trên đời, nếu bạn sẵn lòng giúp đỡ người khác đạt được điều họ muốn.” Quá trình này thực sự hiệu quả! Triết lý này là đúng! Huyền thoại và di sản của Zig Ziglar sẽ tiếp tục. Khi bạn chọn cuốn sách này, chỉ với bốn mươi trang đầu tiên, ma thuật, cảm hứng và giấc mơ được sống một cuộc sống tuyệt vời sẽ đột nhiên hiện lên thông qua chính con người bạn. Chúc bạn may mắn, và hãy chuẩn bị tinh thần cho một trải nghiệm đọc “7.500 mã lực” – một trải nghiệm hoàn toàn xứng đáng với cảm giác sợ hãi của chuyến đi. ― LARRY R. CARPENTER - Chủ tịch và CEO, Tập đoàn Khách sạn Carpenter, *** ZIGLAR THUẦN TÚY VÀ GIẢN ĐƠN Triết lý Sinh ra để giành chiến thắng “cực kỳ đơn giản” lại “cực kỳ sâu sắc”. Bạn phải lập kế hoạch và chuẩn bị để giành chiến thắng, nghe thì thật đơn giản, nhưng đơn giản không đồng nghĩa với dễ dàng, và khi tìm hiểu kỹ hơn bạn sẽ thấy nó sâu sắc tới mức nào. Trong sự nghiệp của mình ở Ziglar (và tôi hay bảo mọi người tôi đã ở trong ngành 46 năm vì năm nay tôi 46 tuổi), tôi đã làm việc với rất nhiều cá nhân và tổ chức đang tìm kiếm những thành công lớn hơn. Một trong những vai trò trước đây của tôi trong công ty là quảng bá các buổi hội thảo chuyên đề về “thành công”. Chúng tôi đã nghĩ ra rất nhiều tiêu đề hội thảo và tít báo thú vị. Mấu chốt của tiêu đề là phải nói chính xác điều mà đối tượng thực sự muốn để họ bắt tay hành động ngay. Tiêu đề báo yêu thích nhất của tôi, mặc dù chúng tôi chưa từng dùng nó là: “Thành công dễ dàng trong 5 phút – BẢO ĐẢM thành công! Nếu không hoàn trả gấp đôi.” Đúng vậy, câu nói này đã tóm gọn được điều mà mọi cá nhân và công ty đang tìm kiếm! Tin buồn là chẳng có “viên thuốc thần kỳ” nào giúp bạn thành công một cách “dễ dàng và nhanh chóng” cả. Tuy nhiên, có nhiều chiến lược thành công có thể giúp bạn đạt được mức độ thành công cao hơn một cách nhanh chóng và dễ dàng hơn bạn tưởng – và đó chính là điều cuốn sách này muốn làm, cho bạn một bản đồ đi đến thành công chỉ bằng ngôn từ giản đơn và trong sáng nhất. Đừng hiểu sai ý của tôi, chiến thắng không thể tự nhiên mà có, nhưng việc tập trung vào các bước và quá trình đã được thử nghiệm dẫn tới chiến thắng sẽ giúp hành trình của bạn nhanh hơn và vui hơn “cả tấn”. HAI TỪ VÀ MỘT CỤM Để giữ cho mọi thứ đơn giản (vì tôi vốn thích như vậy), tôi muốn chia sẻ với bạn hai từ và một cụm mà tôi thường dùng làm ý chính khi giải thích cách để đạt thành công lâu bền cho mọi người. Hai từ: căn tính và hi vọng Trong nhiều năm, tôi vẫn luôn tự hỏi tại sao cha mình lại thành công trong việc thúc đẩy mọi người thay đổi, hành động và thử điều mới đến vậy. Lớn lên, tôi đã cho rằng đó là nhờ tính cách hài hước, thông minh và truyền được cảm hứng của ông. Những điều cha nói đều có lý, và không ai có thể thuyết phục người khác giỏi như ông ấy! Nhưng những điều này chỉ giải thích được tại sao mọi người thích ông, chứ không phải tại sao họ hành động. Tôi biết nhiều phần là do niềm tin, nhưng nhiều người chỉ cần nghe ông nói một lần đã có động lực để hành động. Đương nhiên nền tảng của lòng tin đã được xây dựng nhưng phải có cái gì đó cao hơn lòng tin mới khiến họ hành động. Đào sâu hơn một chút và đặt câu hỏi “tại sao” (Tại sao con người lại hành động?), tôi đã phát hiện ra đầu mối. Mỗi lần cha tôi nói chuyện, trong hầu hết mọi cuốn sách, băng, CD, video và DVD của mình, ông đều kể chuyện về chính ông. Một cách ngắn gọn, câu chuyện của cha tôi như sau: sinh ra trong giữa thời kỳ Khủng hoảng, là con thứ 9 trong gia đình 12 anh em. Ông nội tôi mất khi cha mới 5 tuổi. Cha tôi đã làm việc từ lúc 6 tuổi, học hành làng nhàng ở trường và kết hôn vào năm 20 tuổi. Ông bắt đầu sự nghiệp buôn bán của mình và thất bại ê chề trong vài năm. Một quản lý ở công ty nói với ông rằng ông có thể rất thành công nếu ông tin vào bản thân và làm việc đều đặn theo đúng lịch trình. Cha tôi vốn đã là một người trung thực và chăm chỉ, nhưng nhờ câu nói này mà ông đã thay đổi thái độ và sự nghiệp bán hàng của ông bắt đầu khởi sắc. Rất tiếc là mặc dù đạt được thành công chớp nhoáng trong 20 năm tiếp đó, ông vẫn chạy theo định nghĩa chung về thành công và tìm kiếm giải pháp “làm giàu nhanh”. Vì vậy, ông phải làm lại từ đầu tới hơn 10 lần trong suốt 20 năm đó. “Ổn định” không nằm trong từ điển của ông! Sau đó, năm 45 tuổi, cuộc đời của cha tôi hoàn toàn thay đổi khi ông tìm ra ra sứ mệnh tồn tại của mình nhờ lòng thành kính với Chúa Giê-su. Những chuyện còn lại chỉ là quá khứ. Khi cha tôi kể câu chuyện của mình, một điều rất thú vị xảy ra. Bạn sẽ bắt đầu thấy mọi người gật gù. Nếu bạn đọc được suy nghĩ của họ, chắc hẳn bạn sẽ thấy: “Ồ, không thể ngờ Zig đã gặp nhiều khó khăn đến vậy trong cuộc đời mình. Cha ông mất khi ông mới 5 tuổi. Mẹ chỉ học đến lớp 5. Ở trường ông cũng không phải là một học sinh giỏi. Khi bắt đầu đi bán hàng thì ông lại thất bại. Ông ấy đã làm ra tiền và mất tiền nhiều lần vì những quyết định sai lầm của mình. Ồ, nếu Zig có thể thành công, thì mình cũng vậy”. Đột nhiên, họ đồng nhất bản thân với ông và hi vọng được khởi phát. Cảm hứng có một sức mạnh to lớn, và có lẽ cha tôi là người truyền cảm hứng nhất trên thế giới, nhưng cảm hứng thường không kéo dài lâu. Hi vọng lại khác. Khi bạn có hi vọng rằng mọi chuyện có thể thay đổi và có kế hoạch để tạo ra thay đổi, bạn sẽ bắt đầu hành động. Câu chuyện của cha tôi đã giúp mọi người bật sáng công tắc hi vọng vì họ có thể đồng nhất chính mình với ông – “Nếu ông ấy có thể, thì tôi cũng có thể”. Sau đó, khi cha tôi bất ngờ gợi ý mọi người nên hành động, họ sẽ làm theo – không phải vì họ thích ông, hay vì ông đã truyền cảm hứng cho họ và khiến họ cười, mà bởi vì “nếu ông ấy có thể, thì tôi cũng có thể.” Lần sau, nếu bạn nản lòng và gặp vướng mắc trong bất kỳ tình huống nào, hãy nhớ điều cha tôi nói: “Bạn không thể kiểm soát những chuyện xảy đến với mình, nhưng bạn có thể kiểm soát cách mà mình phản ứng với những điều xảy ra đó”. Nếu ông ấy có thể, BẠN cũng có thể. MỘT CỤM TỪ: Ý CHÍ, KỸ NĂNG VÀ BỒI ĐẮP* * Cụm gốc: Will, Skill, and Refill hợp vần với nhau. Là người suy nghĩ đơn giản, tôi rất yêu thích cụm từ này: Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp. Mỗi ngày đều có người hỏi tôi: “Anh có bí quyết gì để không ngừng nâng cao thành công của bản thân và công ty?” Như cha tôi từng nói: “Công ty của bạn sẽ tốt lên nếu xây dựng được một đội ngũ nhân viên giỏi hơn”, vì vậy triết lý Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp là nền tảng cho việc rèn luyện bản thân và đào tạo trong công ty. Triết lý này như sau: Ý chí – tức là “muốn làm”. Đó là trái tim, khát vọng, thái độ và đam mê của con người. Kỹ năng – tức là “cách làm”. Đó là kỹ năng, quá trình và kiến thức chuyên môn của con người. Bồi đắp - điều này củng cố cho Ý chí và Kỹ năng. Không có cái gì trên đời phát triển và thành công chỉ sau một lần. Ý chí và Kỹ năng cần được củng cố và phát triển hằng ngày. Tước đi ý chí của một người, trường hợp tốt nhất bạn sẽ còn lại một kẻ tốn cơm tốn chỗ, hoặc tệ nhất là một kẻ hao mòn công ty và gia đình của anh ta. Không có Kỹ năng, dù có làm gì bạn cũng sẽ chỉ tạo ra một vòng xoáy thất bại vô tận. Không có sự Bồi đắp thì không thể duy trì mức độ Ý chí và Kỹ năng đủ để tạo ra sự khác biệt mà bạn cần để vươn tới thành công như mong đợi. CỨ KHÁC BIỆT ĐI Tôi rất thích một câu nói của Dave Ramsey về việc mắc nợ. Ông ấy nói rằng người “bình thường” mới khánh kiệt, vì vậy hãy làm một người khác biệt. Tôi đồng ý 100%! Như cha tôi từng nói: “Tôi gặp vấn đề khi có tiền, và tôi gặp vấn đề cả khi không có tiền, và tôi phát hiện ra rằng đằng nào cũng gặp vấn đề, tốt hơn hết là nên gặp vấn đề lúc có tiền”. Sự thật là: người “bình thường” không thành công theo đúng nghĩa của từ này. Người “bình thường” không có Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp. Tôi đang khuyến khích bạn hãy KHÁC BIỆT. Lựa chọn thành công bắt đầu từ việc lựa chọn làm những việc người thành công làm. Người thành công sẽ rèn luyện Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp mỗi ngày. Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp rất đơn giản – hãy nhớ, tôi là một người giản đơn, và nó phải vậy! Khái niệm này được dựa trên một câu nói yêu thích của cha tôi:“Bạn là chính bạn bởi vì những điều bạn đã tiếp nhận. Bạn có thể thay đổi bản thân bằng cách thay đổi những điều bạn tiếp nhận.” Và đây là cách để làm được điều đó. Hằng ngày, dù chỉ là 5 hay 10 phút, hãy trau dồi trí tuệ với những tư liệu sẽ giúp bạn nâng cao Ý chí, hoặc Kỹ năng của mình hoặc cả hai. Bạn có thể đọc và nghe những tư liệu hay. Cuốn sách này là một khởi đầu tốt, và khi bạn đang đọc câu này tức là bạn đang luyện tập Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp. Ví dụ yêu thích của cha tôi về Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp là trường “Đại học Ô tô”. Mỗi khi bạn lái xe, hãy bật một đĩa CD có tác động mạnh mẽ để giúp bạn phát triển. Bạn là chính bạn bởi vì những điều bạn đã tiếp nhận. Bạn có thể thay đổi bản thân bằng cách thay đổi những điều bạn tiếp nhận. Cá nhân tôi đã tải về iPod của mình hàng trăm tài liệu nói về cuộc sống (đương nhiên tôi vẫn yêu thích những tư liệu của cha nhất) và nghe chúng mỗi lần đi tập thể dục. Cái gọi là “nguyên trạng” không hề tồn tại. Bạn không thể đứng nguyên một chỗ trong cuộc đời, công việc hay các mối quan hệ của mình. Tất cả chúng ta chỉ có thể tiến lên hoặc thụt lùi. Thành công cũng vậy. Bạn chỉ có thể tiến gần hơn đến thành công, hoặc lùi xa so với nó. Đây là lý do tại sao việc thực hành Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp mỗi ngày lại quan trọng đến vậy. “Sự khích lệ sẽ tạo động lực cho hi vọng.” – Zig Ziglar Khi bạn lập kế hoạch, chuẩn bị và mong đợi chiến thắng trong cuộc đời bạn vì bạn được sinh ra để chiến thắng, đừng bao giờ quên rằng hi vọng là chất xúc tác cho sự khởi đầu của bạn, và sự khích lệ sẽ duy trì hi vọng. Một liều thuốc Ý chí, Kỹ năng, Bồi đắp mỗi ngày sẽ cho bạn sự khích lệ. Hãy nhớ, bạn Sinh ra để giành Chiến thắng! Hãy Chuẩn bị! Hãy Mong chờ thành công! Hãy Thay đổi thế giới! – Tom Ziglar Mời các bạn đón đọc Sinh Ra Để Giành Chiến Thắng của tác giả Zig Ziglar & Tom Ziglar.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bài Học Vô Giá Từ Điều Bình Dị - G Francis Xavier. Ph D
Xung quanh ta có rất nhiều điều bình dị nhưng mang những bài học thật giá trị. Các bạn có thể thấy điều này qua cuốn sách Bài học vô giá từ những điều bình dị của tác giả Francis Xavier. Sách tập hợp các câu chuyện tuyệt vời ở khắp nơi trên thế giới, về mọi tầng lớp xã hội. Những câu chuyện ấy dễ nhớ đến mức bạn có thể kể cho bạn bè, người thân, con trẻ... Bạn sẽ tìm thấy nhiều điều thú vị từ những câu chuyện ấy. Như câu chuyện Dưỡng nuôi chữ nhẫn: ngày xưa ở Ấn Độ, một lũ trẻ quyết tâm chọc giận một ông lão nổi tiếng điềm đạm. Lũ trẻ nói những lời khích bác, thậm chí đánh vào mặt ông, ông vẫn mỉm cười. Đến lần thứ mười, lũ trẻ quỳ xuống xin ông tha thứ và gặng hỏi: “Tại sao ông lại xử sự như vậy?”. Ông đáp: “Đó chỉ là những đứa trẻ”. Câu chuyện nhắc ta rằng tình thương có thể chiến thắng mọi cảm xúc. Song để đạt đến trạng thái đó cần sự kiên trì rèn luyện biết bao. Hay như câu chuyện Hãy làm đúng vai trò của mình. Một vị tướng có đứa con gái 3 tuổi rất tinh nghịch. Ông yêu cầu cô bé phải thực hiện kỷ luật như trong quân đội, thậm chí bắt cô bé gọi ông là ngài. Cô bé cười tươi, nói: “Thưa ngài, con yêu ngài lắm!”. Với cô bé ấy, người bố không là một vị tướng cao cấp mà chỉ là một người cha thương con. Mỗi chúng ta đều đóng nhiều vai trò trong cuộc sống. Nếu chỉ cứng nhắc thừa nhận một vai trò có lẽ ta sẽ gặp nhiều trở ngại. Thay vào đó, sao ta không học cách thích nghi với nhiều vai trò để thấy cuộc sống dễ dàng hơn? Và còn nhiều những câu chuyện có thể làm bạn suy tư, như Món quà đặc biệt cho người yêu quý, Câu chuyện của quỷ dữ, Biết chấp nhận thăng trầm của cuộc sống... 91 câu chuyện trong cuốn sách là những điều mà tác giả tích lũy được qua thực hiện chương trình “Phát huy thiên tài” nhằm phát triển nhân cách, phát huy tài năng của mỗi người. Điều thú vị là tác giả đưa ra những tình huống yêu cầu người đọc tự đưa ra phương án của mình rồi mới công bố đáp án ở cuối sách. Những câu chuyện trong cuốn sách ấy luôn giúp đục giả rút ra cho mình bài học quý giá để tự hoàn thiện bản thân. *** Trong bất kỳ thời đại nào, vấn đề phát triển con người cũng luôn được quan tâm và chú trọng. Điều này nhằm nuôi dưỡng nhân cách và phát huy tài năng của con người. Nó bao gồm nhiều vấn đề như quản lý thời gian, giải tỏa sự căng thẳng, nâng cao trí nhớ và sức mạnh của não bộ, tăng cường sức khỏe và thành công… Cuốn sách Bài học vô giá từ những điều bình dị gồm những câu chuyện khơi gợi cảm hứng và tinh thần học hỏi của mỗi người về thái độ và ứng xử để có được một cuộc sống an nhiên, hạnh phúc. Đây chính là kết quả của những nỗ lực không ngừng của Tiến sĩ Francis Xavier - một bậc thầy kể chuyện, người đã đọc hàng ngàn cuốn sách và tham dự rất nhiều hội thảo cũng như các chương trình đào tạo về thái độ sống và phát triển nhân cách con người. Cuốn sách này là tập hợp các câu chuyện tuyệt vời từ khắp nơi trên thế giới, từ mọi tầng lớp xã hội. Đây là những câu chuyện ngắn gọn mà bạn có thể kể cho bạn bè, người thân của mình nghe trong các buổi tiệc, khi thuyết trình nơi công sở hoặc khi kể chuyện cho con trẻ mỗi ngày. Mỗi chúng ta đều có thể đọc nhiều lần những câu chuyện trong cuốn sách này và bao giờ cũng rút ra cho mình được những bài học quý giá. Đây thật sự là một mỏ vàng mà nếu biết cách khai thác và sử dụng, bạn sẽ có được một kho tàng vô giá. Bạn sẽ được thưởng thức những câu chuyện giàu tính triết lý và nhân sinh. Phần cuối của câu chuyện không được giải đáp ngay mà người đọc phải tự suy nghĩ về câu trả lời. Tất cả đều phải suy nghĩ thật kỹ lưỡng và liên hệ với những tình huống xảy ra trong cuộc đời mình. Phương pháp này được nhiều người đánh giá cao vì nó làm thay đổi tư tưởng và khiến họ không ngừng học hỏi để hoàn thiện chính mình. Hãy đọc cuốn sách bằng tinh thần cởi mở, cố gắng tìm ra lời giải đáp cho các câu hỏi ở cuối mỗi câu chuyện trước khi tham khảo phần đáp án của chúng tôi ở cuối quyển sách. Điều quan trọng là bạn nên suy nghĩ thật kỹ về thông điệp của mỗi câu chuyện cũng như rút ra cho mình những bài học quý giá hơn là đọc lướt qua chỉ để giải trí. Đây thực sự cũng là một món quà nhiều ý nghĩa dành cho con của bạn. Những câu chuyện trong cuốn sách sẽ giúp trẻ tự rút ra cho mình những bài học quý giá và hoàn thiện bản thân mà không cần đến những lời “giáo huấn” của cha mẹ như ngày trước. Nhờ đó, bạn sẽ có vai trò như một người hướng dẫn cho con đọc sách, một người bạn đồng cảm cùng con trong những ý nghĩa ẩn sau mỗi câu chuyện.  Mời các bạn đón đọc Bài Học Vô Giá Từ Điều Bình Dị của tác giả G Francis Xavier. Ph D.
99 Khoảnh Khắc Đời Người - Trương Tử Văn
Con người là một thực thể phức tạp, trong con người chứa đựng nhiều cảm xúc, tâm trạng khác nhau, đôi khi chỉ là một khoảnh khắc nhưng lại có ảnh hưởng rất lớn đến cả cuộc đời... Qua quá trình nghiên cứu con người, các nhà nghiên cứu đã tổng hợp được 99 khoảnh khắc quan trọng nhất trong cuộc đời mà con người phải trải qua, có khi là niềm vui, có khi là nỗi buồn nhưng nếu con người có thể khống chế và điều khiển cảm xúc trong khoảnh khắc đó thì tâm hồn sẽ thanh thản hơn, nhẹ nhàng hơn, để khi trở về với cát bụi con người không phải hối tiếc. Bạn có bao giờ tự hỏi số phận bạn có gắn chặt với mỗi khoảnh khắc sinh mệnh của mình? bạn có thực sự có khoảnh khắc thời gian không? Ngoài khoảnh khắc thời gian ra, bạn còn có khoảnh khắc nào nữa không? Trong trí nhớ của bạn, bạn có nhớ một số việc mình làm và lý giải logic sinh mệnh của mình?.. Những thắc mắc tưởng chừng như sẽ trôi theo như dòng nước, trở thành kí ức được thể hiện trong cuốn sách "99 khoảnh khắc đời người" do Trương Tự Văn, Nguyễn An biên soạn. Khoảnh khắc đời người được giới thiệu trong cuốn sách, gồm các khoảnh khắc từ: Thời niên thiếu đến những năm tháng cuối đời, từ trong giao tiếp xã giao đến không gian rộng lớn, từ những lúc nỗi niềm trăn trở đến khi vượt qua nghịch cảnh, đắc ý khi thành công. Xin trân trọng giới thiệu cuốn sách cùng bạn đọc. Số phận của tôi gắn chặt với mỗi một khoảnh khắc của sinh mệnh của tôi Ngoài khoảnh khắc thời gian ra, tôi còn lại cái gì nữa? Tôi thật sự có khoảnh khắc thời gian chăng? Điều tôi rõ ràng nhất là tôi đã từng làm một số điều gì đó. Chỉ cần trí nhớ chưa hoàn toàn mất hẳn, tôi luôn có thể nhớ lại được một số việc tôi đã từng làm. Nhưng thời gian không gian vẫn trôi đi mãi như dòng nước, một số việc trong hồi ức đều theo sinh mệnh của quá khứ mãi mãi qua đi, không thể tính là cái tôi có hiện tại... *** Chính là do khúc nhạc bi thương tế truy điệu vong linh, mới làm nổi bật lên vẻ vô cùng trang nghiêm và vĩ đại của bản giao hưởng của sinh mệnh. * Mặt trời lạnh lẽo đang nhảy nhót lần cuối cùng ở tít chân trời phía Tây, đang đi về sườn núi phía bên kia để đi ngủ rồi. Lúc mới đầu tôi đến với nhân gian, tôi khóc người ta cười; đến nay khi tôi vĩnh biệt nhân gian, tôi cười người ta lại khóc. Từ trong từng tiếng cười tiếng khóc này tôi đã thể nghiệm được một cuộc đời hoàn toàn mỹ mãn - Cuộc đời của tôi đối với bản thân tôi thật ra không có quá nhiều giá trị để nói. Giá trị của cả đời tôi chỉ ở chỗ đem lại cho người khác niềm vui và hạnh phúc. Cái chết của tôi thật ra không tạo nên đau khổ đối với bản thân tôi, chỉ là một loại giải thoát và hồi quy. Cái chết của tôi chỉ để lại cho những người sống - người thân và bạn bè của tôi những niềm nhớ nhung và luyến tiếc. Tôi đang mỉm cười đi về Thiên quốc. Tôi, một đời không hổ thẹn với Trời, không hổ thẹn với Người, cho nên khi ánh sáng của cái chết sẽ bao trùm lên tôi, thật ra tôi không vì tiếng khóc của người khác mà động lòng. Ngoài một chút tình lưu luyến lúc ẩn lúc hiện ra, trong lòng tôi phẳng lặng như tờ. Khi tôi sống đã đủ, giới tự nhiên đã tặng cho tôi món quà cuối cùng - cái chết này, hãy để cho tôi an giấc mãi mãi ở cung tẩm dưới đất. Tôi bằng lòng đón nhận lời kêu gọi kích động lòng người này, nhắm đôi mắt lại không chút bận lòng, chờ đợi tiếng chuông vang của Thiên quốc. Tôi biết, trong nhân gian cái bình đẳng vĩ đại nhất, triệt để nhất, chính là sinh ra và chết đi. Muôn vật sinh ra, muôn vật chết đi đều không thể chống lại được, không thể ngăn cản được. Trước cái sinh và cái chết muôn vật đều bình đẳng. Sinh so sánh với chết, giá trị của cái chết thông qua giá trị của cái sống thể hiện ra một cách gián tiếp. Chính là vì cái chết mới đột nhiên làm nổi bật lên giá trị của sinh mệnh, mới tỏ rõ sinh mệnh là đáng quý biết bao. Chính là do ánh sáng của cái chết mới làm nổi bật lên ánh sáng của sinh mệnh. Chính là do khúc nhạc bi thương tế vong linh mới làm nổi bật lên vẻ vô cùng trang nghiêm và vĩ đại của bản giao hưởng của sinh mệnh. Nếu như không có cái chết, sinh mệnh còn có ý nghĩa gì nữa? Pofuva trong sách "Mọi người đều phải chết" đã tô nặn nên Fuxưca bất tử. Fuxưca đã từng trải 600 năm phong vân, trước mắt ông chỉ nhìn thấy kẻ đi người lại, mặt trời lên rồi lại lặn, ông ta vẫn không chết, vĩnh hằng cùng với thời gian, thế là ông không có thời gian. Vì ông sinh mệnh vĩnh viễn tồn tại, do đó trên thực tế sinh mệnh đối với ông chẳng có ích gì, ông cũng như không có sinh mệnh. Beatlivi từ chối tình yêu của Fuxưca, đã nói với ông ta một câu đủ để cho loài người chúng ta ngẫm nghĩ mãi mãi: "Ðã đành Ngài có thể sống bằng sinh mệnh của hàng ngàn hàng vạn người, như thế thì Ngài hãy vì những người khác bỏ ra một chút hy sinh, thì có đáng là cái gì?" - Không có cái chết, loài người không thể phát hiện ra giá trị. Ðương nhiên, không có sinh sống thì muôn đời giống như một đêm dài, đó không phải là sự tồn tại mà chúng ta có thể tưởng tượng được. Khi ánh sáng của cái chết bao trùm lên chúng ta, chúng ta thực tế không có lý do để lo sợ và khủng khiếp. Cái chết đối sinh mệnh mà xét không nghi ngờ gì nữa là một việc tuyệt đối và tất nhiên. Chỉ cần chúng ta nghĩ đến đã là đặt mình vào trong việc tuyệt đối, vào trong việc tất nhiên, chúng ta còn lo sợ gì nữa? Con người ta chỉ có khi phải chọn lựa mới có lý do lo sợ, chỉ sợ sai lạc. Cái chết đối với chúng ta là cõi đi về không có chọn lựa nào khác, chúng ta bằng lòng cũng thế mà không bằng lòng cũng thế, vui vẻ cũng thế lo buồn cũng thế, dù thế nào cũng phải bước vào cửa chết cả. Nếu như bạn biểu hiện một dáng vẻ đáng thương hại, chứa chan hàng lệ, nơm nớp lo sợ, thê thảm không dám bước vào cửa. Ðã bước vào rồi vẫn chết không nhắm mắt, mở to miệng ra, làm cho những người đang sống nhìn thấy dáng bộ xấu xí đáng sợ của bạn, lúc này còn khổ biết mấy nữa? Người ta chỉ có thể xót thương kết cục của bạn không được trọn vẹn, cho rằng bạn vẫn còn tham lam không biết chán. Người ta có thể tiếc cho bạn vẫn đem cả lòng tham đi đến Thiên quốc. Sao không êm ả nhắm đôi mắt lại, mỉm cười để vĩnh biệt Nhân gian? Sao không vẽ lên một Dấu Chấm Hết cho việc kết thúc một sinh mệnh. Mời các bạn đón đọc 99 Khoảnh Khắc Đời Người của tác giả Trương Tử Văn.
Đừng Để Tiền Ngủ Yên Trong Túi - Thuật Đầu Tư Thông Minh Của Người Giàu Babylon - Tương Lâm
Được sở hữu một khối tài sản lớn là ước mơ và mong muốn của mỗi chúng ta. Trong thời đại ngày nay, khát hữu một khối tài sản lớn là ước mơ và mong vọng của con người đối với tài sản vật chất lại càng lớn hơn nữa. Thế nhưng giữa ước mơ và hiện thực thường có một khoảng cách nhất định. Chúng ta thường mơ được phát tài, và cũng thường than thở rằng ước mơ ấy quả là xa vời. Đó là vì năng lực ta có hạn? Hay là vì ta không đủ lòng tin? Hay là vì chúng ta chưa tìm thấy bí quyết làm giàu? Sáu nghìn năm trước, Babylon cổ đại mặc dù không hề có bất cứ lợi thế nào về tài nguyên thiên nhiên, nhưng họ vẫn có thể trở nên giàu có. Họ đã xây dựng nên thành Babylon - một thành phố phồn hoa, giàu có nhất bậc thế giới lúc bấy giờ. Nguyên nhân là vì người Babylon đã biết vận dụng một cách hiệu quả trí tuệ của mình để khắc phục sự khắc nghiệt của thiên nhiên, tổng kết và vận dụng các phương pháp làm giàu, đồng thời không ngừng khai thác và phát huy tiềm năng của con người, nhờ đó giúp cho số tiền của mình ngày càng được "sinh sôi" nhiều lên. Babylon nằm bên bờ sông Euphrates, từng là một thành phố tuyệt đẹp, giàu có và sung túc, vàng bạc châu báu của toàn thành phố nhiều không đếm xuể. Sáu nghìn năm trước, nơi đây từng là biểu tượng của sự giàu có. Nhưng tài nguyên thiên nhiên của ngôi thành này lại không mấy phong phú như mọi người hằng tưởng tượng, ở đây không có rừng, cũng không có mỏ quặng, thậm chí đá dùng để xây dựng cũng như các con đường thương mại đều rất ít. Ở Babylon chỉ có nước sông và đất đai phì nhiêu, nhưng lượng mưa không nhiều, còn khí hậu thì nóng và khô cằn. Tuy nhiên, người Babylon đã lập nên kì tích khi họ đã tận dụng được một cách triệt để những tài nguyên thiên nhiên đó để khắc phục điều kiện tự nhiên khắc nghiệt, vận dụng trí tuệ một cách hoàn hảo để hoàn thành mục tiêu vĩ đại, viết nên trang sử hào hùng được lưu truyền mãi cho muôn đời sau. Đó cũng là một minh chứng rõ ràng cho sự nỗ lực của con người đã chiến thắng thiên nhiên. Có thể thấy, Babylon không chỉ là biểu tượng của sự giàu có mà còn là biểu tượng của trí tuệ. Babylon đã để lại cho loài người công trình đập dẫn nước vĩ đại, công trình nổi tiếng này đã nuôi dưỡng nhiều thế hệ người Babylon. Ngoài ra, người Babylon cũng đã để lại cho nhân loại một bức tường thành vĩ đại, tráng lệ hơn cả Kim tự tháp Ai Cập, và sau này nó đã trở thành một trong bảy kì quan của thế giới cổ đại còn lại cho tới ngày nay. Trước kia, khi loài người còn dùng đá để làm rìu, giáo mác, mũi tên… thì người Babylon đã biết sử dụng sắt thép để chế tác các vật dụng và vũ khí. Đây là một sự tiến bộ vượt bậc so với thời đại. Khoảng sáu nghìn năm trước, người Babylon đã tinh thông các loại kĩ nghệ, điêu khắc, hội họa, dệt, đúc… Bên cạnh đó, trình độ xây dựng của họ cũng không hề thua kém so với các đô thị nổi tiếng khác trên thế giới. Các con phố ngang dọc nối với nhau, thương nhân buôn bán sầm uất... tất cả phác họa nên một cuộc sống phồn vinh nơi đô hội. Khi ấy, người Babylon đã xây dựng được một nền văn hóa của riêng mình. Họ khắc họa cuộc sống đương thời trên đất sét, trong đó bao gồm cả các truyền thuyết dân gian, thơ, lịch sử, luật pháp, khế ước… Babylon cũng có các nhà tư bản và các thương gia thông minh, sáng suốt. Teo lịch sử ghi lại, người Babylon là một trong những tộc người phát minh ra cách trao đổi, mua bán bằng tiền, kí kết biên lai hoặc khế ước cũng như các văn bản về quyền sử dụng tài sản đất đai sớm nhất trong lịch sử. Có thể thấy, lịch sử thành Babylon thật đáng kinh ngạc, còn cư dân nơi đây là một dân tộc vĩ đại và đầy trí tuệ. Mặc dù điều kiện tự nhiên thiếu thốn như vậy nhưng người Babylon cổ đại đã lập nên kì tích, để lại cho thế hệ sau những kết tinh trí tuệ quý giá. Kì tích này cho thấy họ đã biết tận dụng tối đa trí tuệ của mình để khắc phục điều kiện thiên nhiên khó khăn, khắc nghiệt. Tuy vậy, sự hưng thịnh của thành Babylon chỉ tồn tại được một thời gian ngắn. Khoảng một trăm năm sau, Babylon do không chịu nổi sự tàn phá của thiên nhiên nên đã bị vùi lấp, trở thành đống đổ nát. Ngày nay, nơi đây chỉ còn những cư dân du mục Ả Rập với cuộc sống nghèo khổ và những túp lều tạm bợ. Sự tráng lệ của Babylon ngày xưa chỉ còn là một quá khứ tươi đẹp. Mặc dù sự huy hoàng của thành Babylon đã mất đi, sự hưng thịnh không còn, nhưng trí tuệ của người Babylon thì vẫn còn nguyên giá trị. Họ đã để lại cho hậu thế một di sản quý giá, đó là con đường làm giàu: “một đồng vốn, vạn đồng lời”. Tuy đã sáu nghìn năm trôi qua, nhưng trí tuệ và bí quyết về sự giàu có của họ vẫn trường tồn cùng với thời gian, và được lưu truyền cho đến ngày nay. Trong cuốn sách này, nhóm biên soạn cố gắng chọn lọc phươngpháp làm giàu của người Babylon, truyền tải chúng thông qua lời văn rõ ràng và những câu chuyện sinh động. Hi vọng di sản trí tuệ này sẽ mang đến cho quý độc giả những gợi ý sâu sắc và bổ ích, giúp gợi mở cho những người còn đang lo lắng, do dự trên con đường làm giàu, để họ có thể thuận lợi hơn trên con đường thực hiện ước mơ của mình. *** 1. SỰ GIÀU CÓ SẼ MANG LẠI NIỀM VUI VÀ SỰ ĐẦY ĐỦ Ở Babylon cổ đại, bấy giờ Arkad là người giàu có nhất. Ban đầu, Arkad là một người làm công việc khắc chữ cho quan phủ để mưu sinh. Một cơ hội ngẫu nhiên đã giúp ông ta gặp được một phú ông vô cùng giàu có - Algamish. Dưới sự chỉ bảo của Algamish, Arkad dần dần khấm khá lên, rồi trở thành một phú ông giàu có. Về sau, ông được chia cho một phần tài sản của Algamish vì đã có công phát triển công việc của ông ấy và trở thành người giàu có nhất Babylon. Khi còn trẻ, Arkad đã từng muốn tìm cho mình niềm vui và sự đầy đủ từ trong cuộc sống bình dị. Nhưng dần dần, với trải nghiệm cuộc sống ngày càng phong phú thêm, Arkad nhận thấy rằng, sự giàu có có thể giúp ta được chú ý hơn cũng như có nhiều cơ hội hơn để tận hưởng niềm vui và cuộc sống sung túc. Arkad quyết định cần phải nỗ lực để có được niềm vui và cuộc sống sung túc mà sự giàu có mang lại. Ông hiểu rằng, nếu cứ chỉ biết chờ đợi suông mà không bắt tay vào hành động thì cho dù có mục đích và niềm tin đi nữa, ta cũng chỉ có thể mãi mãi giương mắt nhìn người khác tận hưởng niềm vui và cuộc sống giàu có mà thôi. Hoàn cảnh gia đình của Arkad vốn khó khăn, cha ông chỉ là một tiểu thương nhỏ, hơn nữa gia đình lại đông anh em và không có tài sản thừa kế, vì vậy Arkad hiểu rằng, ông chỉ có thể dựa vào sự nỗ lực của chính bản thân để thực hiện mục tiêu mà mình đã đặt ra. Tuy nhiên, Arkad không có gì nổi bật cả, cũng chưa nhìn ra được điểm mạnh của mình, cho nên ông chỉ bỏ thời gian và công sức vào việc học quản lí tài sản. Thực ra, muốn học được việc quản lí tài sản cũng không đơn giản chút nào, ít nhất cũng phải cần mẫn đọc những loại sách vở có liên quan. Nhưng lúc đó Arkad không có đủ thời gian để đi học hỏi, bù đắp những khuyết điểm của mình, nên ông cũng chỉ biết thở dài tiếc nuối về những tháng ngày trôi đi một cách vô ích. Tuy nhiên, từ những kinh nghiệm thực tế của cuộc sống, Arkad dần dần học được cách chi tiêu hợp lí hơn. Sau đó, ông quyết định bắt đầu tích lũy tài sản, và trong quá trình tích lũy ấy, ông đã học và đúc rút ra được phương pháp làm giàu và quản lí tài sản một cách hiệu quả. Bài học đúc kết Người ta có câu: “Tiền không phải là tất cả, nhưng nếu không có tiền thì không làm được gì”. Người có điều kiện kinh tế vững vàng có thể yên tâm tận hưởng những niềm vui trong cuộc sống, đồng thời thôi thúc họ tìm kiếm, theo đuổi những nhu cầu khác mà cuộc sống sung túc mang lại. 2 BẮT ĐẦU TỪ CON SỐ NHỎ Arkad tìm được một công việc, đó là khắc chữ lên những bản đất sét theo yêu cầu của các quan. Anh phải làm việc cực kì vất vả, mỗi ngày đều phải lao động rất nhiều giờ đồng hồ. Thời gian cứ trôi qua, mặc dù Arkad làm việc một cách tận tụy, nhưng vẫn không tiết kiệm được chút tiền nào. Chi phí sinh hoạt cần thiết tiêu tốn hết thu nhập của anh, tuy vậy Arkad vẫn không nản chí, quyết tâm tích cóp tài sản. Một hôm, ông chủ “ngân hàng” Algamish đến quan phủ để đặt bản khắc “Pháp lệnh số chín”. Algamish nói với Arkad rằng: “Chỉ cần anh khắc xong bản pháp lệnh đó trong hai ngày thì tôi sẽ trả cho hai đồng tiền công”. Mặc dù đã phải làm thêm rất nhiều giờ nhưng Arkad vẫn chưa khắc xong pháp lệnh đó vì nó quá dài. Do Arkad không hoàn thành đúng tiến độ công việc nên Algamish đã rất tức giận. Tuy nhiên, Arkad biết rõ rằng Algamish là một người rất giàu có nên đã lấy lại dũng khí và nói với Algamish rằng: “Nếu ông có thể nói cho tôi biết bí quyết làm giàu của ông, tôi sẽ làm việc thâu đêm nay, trước khi trời sáng nhất định sẽ khắc xong những pháp lệnh này cho ông”. Điều khiến cho Arkad cảm thấy vui mừng đó là Algamish đã đáp ứng yêu cầu này, nhưng với điều kiện là trước hết phải khắc xong pháp lệnh đó. Arkad rất vui mừng và đã thức cả một đêm để làm, cuối cùng anh cũng khắc xong. Khi Algamish nhìn thấy Arkad mệt tới mức mình mẩy đau nhức, hoa mắt, đầu óc quay cuồng, ông nói: “Tôi thích những người cầu tiến như anh. Bây giờ, tôi sẽ giữ đúng lời hứa của mình, nói cho anh biết con đường làm giàu của tôi”. Algamish nói một cách chân thành: “Anh phải hiểu rằng, trí tuệ của người trẻ tuổi giống như sao băng bay qua chân trời vậy, sẽ biến mất trong nháy mắt, còn trí tuệ của người già là ngôi sao bất biến không hề thay đổi, nó phát ra ánh sáng rực rỡ; trí tuệ là vĩnh hằng là mãi mãi, mặt trời của ngày hôm nay với mặt trời của ngày mà cha anh sinh ra là một”. Tiếp đó, ông tỏ ra thần bí nói với Arkad rằng: “Đừng cho rằng tôi nói nhiều, anh nhất định phải nhớ kĩ câu nói này, nếu không anh sẽ không thể nào hiểu được đạo lí mà tôi đã nói đâu. Và nếu vậy thì, sự vất vả cả đêm của anh coi như phí công rồi”. Mời các bạn đón đọc Đừng Để Tiền Ngủ Yên Trong Túi - Thuật Đầu Tư Thông Minh Của Người Giàu Babylon của tác giả Tương Lâm.
Người Bản Lĩnh - Hoàng Xuân Việt
Chuyện xưa, Trang-Vương sai mật thám nghiên cứu tình thế nước Trần để đánh. Mật thám về tâu : Không nên đánh Trần quốc. Trang-Vương hỏi : Tại sao ? Mật thám thưa : « Nước Trần đã thủ kiên cố lại chứa chất nhiều của cải. Đánh tất thua. » Ninh-Quốc liền đáp : « Nếu vậy thì nên đánh Trần quốc lắm. Nước ấy nhỏ mà thành hào cao sâu thì dân bị kiệt lực, nhỏ mà tàng trữ nhiều của cải thì thuế nặng, vua bị thù ». Trang-Vương nghe Ninh-Quốc hữu lý, đánh Trần, thắng. Còn chuyện nay ? Lúc làm Tổng thống, có lần Théodore Roosevelt dượt quyền với một Đại úy. Sĩ quan nầy đánh dập mắt trái của ông. Mắt đau rát quá, về sau mờ. Nhưng Roosevelt nén nỗi thống khổ, không hề cho viên Đại-úy hại mình biết. Một giáo sư toán đã đứng đầu sổ danh nhân thế giới hiện nay, người có hồi chánh phủ cùng nhân dân Đức coi như thần, người đã khai sinh một học thuyết làm chấn động giới triết học, được non nghìn quyển sách nghiên cứu, diễn giảng, bạn biết người ấy là ai chắc ? Albert Einstein. Được người đời đưa lên tận mây xanh như vậy, nhưng cha đẻ « thuyết tương đối » sống làm sao ? Sống đơn giản lắm. Ông coi bao nhiêu lời ca tụng của thiên hạ thua chiếc vĩ cầm của ông. Đi đâu Einstein rất ít đội nón, mặc đồ cũ mèm, lòng vô tư, có diện tướng an lạc. Đọc mấy chuyện trên, thưa bạn, chắc bạn có những nhận xét nầy : là Ninh-Quốc biết thấy cái thuận trong cái nghịch. Roosevelt biết trọng lòng dễ sợ của người dưới. Einstein sống đơn giản. Người ta gọi những bực nầy là kẻ có óc Già Giặn. Họ sống hạnh phúc, họ khéo xử thế, họ đắc lực chung qui nhờ bộ óc đã trui. Muốn đi theo vết chân của họ, chúng ta phải nỗ lực rèn đúc tâm hồn « bản lĩnh ». Bởi lòng người khó đo hơn sông biển, ruột xã hội có những hóc kẹt ác, bởi có nhiều phận sự hay cuộc lập thân thường không thành công cách đơn sơ, nên con người, muốn sâu sắc xử đối với kẻ xung quanh, đề phòng những mưu cơ, ăn chịu những thử thách, thất bại, phải khôn ngoan, trầm tĩnh, cẩn thận, lạc quan, can đảm, nói tắt là phải già giặn. Hẳn bà Dorothy Carnegie có lý khi viết quyển Don't grow old grow up để nhấn mạnh sự cần thiết của đức tánh căn bản nầy. Nó là nồng cốt của nhiều nhân đức khác. Nó là chìa khóa của đạo hạnh, luyện tâm, xử gia, xử thế, và hoạt động. Chiếc đũa tiên để sống ấy, người ta có quan tâm tạo cho mình không ? Hình như ít lắm. Đức Giêsu dạy ai không tái sinh làm con trẻ, sẽ không đặng vào thiên quốc. Trong quần chúng, lắm kẻ hiểu lầm chất triết lý nhân sinh thẳm sâu của huấn từ ấy. Đấng Cứu-Thế muốn con người tự tâm hồn nên vô tội, hiền lương, thanh khiết, khiêm từ, sốt sắng, nhẫn nại, bác ái, chịu khó v.v... tức là có bản lĩnh. Vả lại mục đích của luyện thân là làm sao cho ngày càng từng trải, con người bên trong càng lão luyện để làm nên những việc có ích cho bản thân, gia đình, quốc gia, chớ đâu phải lo bảo trì sự trẻ trung hiểu theo nghĩa non nớt mãi để rồi chuốt lấy những hối tiếc. Thực ra ai cũng muốn được gọi là già kinh nghiệm vì trong thực tế ai cũng cảm thấy làm việc gì mà đầu óc non nớt dễ thất bại. Nhưng ở thời nầy vì cơn lốc mê say vật chất xô đẩy, nên nhiều dân tộc, nhiều phong trào thích « vui vẻ trẻ trung ». Trong chức vụ, kẻ cao tuổi bị chê là « hết xài », quàng rờ, lạc hậu. Đức nghiêm trang có khi bị coi là kiểu cách, là khó tánh, ít bặt thiệp, quê mùa. Còn da mồi tóc bạc thì thôi : đã không được kính trọng lại bị coi như cái gì mà ai thấy cũng phải trốn. Đàn bà không sợ chi bằng cái già đã đành, mà đàn ông cũng rộn rịp làm cho trẻ. Người ta thoa phấn cho da mặt trẻ. Người ta lựa màu áo quần, lối trang sức cho thân thể ra vẻ trẻ. Đừng quên thời xuân xanh, cái đáng khen là sự mỹ miều của thân xác, còn cái đáng lo là sự non nớt, khờ dại của tâm não. Về đường tinh thần, tuổi trẻ phải chuẩn bị cho tuổi già, người thanh niên phải thu trữ kiến thức, phải sống kỹ đời sống, rút khôn trong những lần dại, để lúc cao niên chu toàn nghề làm người của mình. Đức già giặn khẩn thiết như thế, mà không phải tự nhiên ai cũng có hay hễ già cả thì tất nhiên già giặn. Có lẽ phần đông chúng ta nhận thấy riêng trong sự phán đoán hay trong việc làm lắm khi chúng ta non nớt, mặc dầu chúng ta đã khá tuổi. Chúng ta ít kiểm điểm hạnh kiểm của mình mà hay chê kẻ khác háo thắng, thiếu khôn ngoan, nghèo nhân đức, không khiêm tốn. Nghe một việc quấy, một tật xấu của tha nhân, chúng ta vội tin người thuật lại, liền chỉ trích. Nhiều chuyện đời, nếu xét kỹ, đơn giản lắm. Chúng ta hấp tấp làm cho nó ra phiền toái, bi đát, nguy nan. Làm lớn có nhiều trường hợp chúng ta phải biết hi sinh một để lợi mười, phải biết thu tâm người dưới, sáng suốt tự quyết, chúng ta lại câu nệ hẹp hòi, nô lệ dư luận khiến công ích bị thiệt hại. Thấy một người cầm hộp á phiện, nói gì không biết chúng ta liền nói người ấy có tật « bắn khí » hay dạy kẻ khác làm quen với nàng tiên nâu. Làm giáo sư hay giám thị, chúng ta in trí, xem tướng học sinh, đoán tính tình, tương lai, công tội, đoán không phải theo tâm lý học hay diện tướng học, mà theo lòng ích kỷ, theo óc tây vị nô lệ tình dục. Trước một công việc gì ta không chịu cân đo lợi hại, thất bại, đâm ra bi quan. Lâm vào một hoàn cảnh nguy nan, liệu không giải thoát được mà chẳng biết ăn chịu đau khổ, cứ oán hận người, trách số phận, chán đời, bỏ bê phận sự. Đó là chưa nói những tật đa ngôn, tánh thắc mắc, thói khoe khoan. Tất cả, thưa bạn, tất cả đều làm cho chúng ta thất bại. Nói tắt đều làm tâm hồn chúng ta còn « xốp » chưa được trui rèn già giặn. Trong cuốn Người Bản Lĩnh nầy chúng tôi nêu cho bạn lý tưởng già giặn. Những vấn đề được trình bày theo lối tùy bút. Chúng là những bí quyết thực hành, chỉ liên hệ với nhau trong lý tưởng làm người. Hi vọng đọc nó, con người bạn sẽ dần dần cường dũng. Đó là phần thưởng thỏa mãn cho người viết cùng bạn đây. Mà chắc đó cũng là nguyện vọng của bạn vì nó làm cho đời bạn lên hương. HOÀNG-XUÂN-VIỆT *** Không phải già cả thì tất nhiên già giặn : người ta có thể đầu hai thứ tóc mà non trí, cũng có thể còn măng xanh mà óc như thép đã trui. NGHIÊM-THỦY-THẠCH Phải có bản lĩnh cao cường lắm mới sống được cuộc đời đơn giản giữa thời đại thờ lạy Bò vàng nầy. FEURZINGER Mỗi ngày, sau giờ vật lộn với cuộc sống vật chất quá ư phiền toái, ta nên có vài phút thả hồn hướng thượng để tìm một viễn cảnh. WATERSTONE Ôi quí đẹp thay : những cha mẹ quê mùa sống thanh bần, dành dụm tiền cho con cái ăn học nên thân với đời. ECPROCLÉSIA Xung quanh bạn có vô số kẻ láo xược cách chân thành. CHRISPROTO Cứ nhoi lên : vấp té thì đứng dậy, tiến ngay không được thì tiến quanh. Mà nhứt định thành công sau cùng. HOÀNG-BÍCH-MỘNG *** Học giả Hoàng Xuân Việt sinh năm 1930 tại Bến Tre. Ông tốt nghiệp cao học tại hai trường Đại chủng viện Saint Joseph và Saint Sulpice. Ông còn theo học và nghiên cứu một cách chuyên sâu những môn như triết học, thần học, xã hội học, phụ nữ học, thiên văn học và năng lực hạnh tâm...có thể sử dụng thành thạo 7 ngôn ngữ: Anh, Pháp, Đức, Hán - Nôm, Bồ Đào Nha, Hy Lạp và cổ ngữ La tinh.   Ông còn là một nhà giáo với 55 năm làm thầy. GS cho biết ông đã làm thầy của khoảng 10.000 học trò, và nếu nhắc lại thì ông có thể nhớ từng người đã học ông vào thời điểm nào. Vì GS từng làm hiệu trưởng hai trường Nhân xã học làm người (từ 1966 - 1975) và Hán-Nôm Nguyễn Trãi (1993 - 2001). Mời các bạn đón đọc Người Bản Lĩnh của tác giả Hoàng Xuân Việt.