Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sư Phụ (Hệ Liệt) - Cửu Lộ Phi Hương

Không cần kiếp sau ta gặp lại Chỉ mong cùng chàng kiếp này nắm tay nhau Trên đỉnh núi tiên mây mờ che phủ Dù tám mươi năm hay trăm năm chờ đợi Muôn vạn vì sao vẫn lấp lánh sáng ngời Tình chàng vẫn mặn nồng như màu máu đỏ tươi                 Cỏ cây trên núi úa tàn rồi lại thắm Chỉ trái tim này vẫn giữ bóng hình ai... Chỉ cần nghe tên Cửu Lộ Phi Hương thôi là mình biết cũng sẽ có nhiều người giống mình. Đều cực kỳ thích những truyện của tác giả này. Chủ quan mà nói thì trong lòng mình tác giả truyện huyền huyễn đỉnh nhất chỉ có Cửu là xứng đáng đứng đầu bảng. Mình vừa đọc lại bộ Sư Phụ Hệ Liệt của Cửu xong. Bộ này mình đọc cũng lâu phết rồi. Giờ quay ra đọc lại cảm xúc vẫn thấy xốn xang như ngày đầu  Đây không phải là truyện dài, chỉ là một hệ liệt về tình sư đồ gồm 4 truyện ngắn. Mỗi truyện chỉ không đến 10 chương nhưng bằng giọng văn tưng tửng nhẹ nhàng cũng đầy tình cảm của Cửu đã khiến cho người đọc, mà cụ thể là mình trải qua mọi cung bậc cảm xúc theo từng nhân vật. Truyện đầu tiên trong hệ liệt là bộ Sư phụ có bệnh. Nghe tên truyện thì cứ nghĩ sư phụ là một người đau ốm bệnh tật nhưng không phải. Bộ này nữ chính tưng tửng hâm hâm đáng yêu vô cùng. Lúc nhìn thấy nam chính thì “ánh mắt cứ như muốn ăn thịt người ta vậy”. Chưa được sự đồng ý đã nhận người ta làm sư phụ ngay khi người ta chưa kịp đồng ý. Vừa mới quen mà đã chỉ muốn lột áo người ta ra ngay )) đừng nhầm nữ chính háo sắc. Thực ra vì nữ chính chỉ muốn quay về thời đại của mình, nữ chính bị xuyên không đến quá khứ 300 năm trc. Muốn trở về phải có Ly Kính mà nam chính đang giữ thế nên nữ chính tìm mọi cách tiếp cận nam chính chỉ vì muốn lấy Ly Kính trên người nam chính thôi ) Nữ chính cứ tìm đủ mọi cách khiến nam chính thích mình, để rồi cuối cùng chính mình cũng sa vào, đã thích người ta từ bao giờ. Kết truyện là anh nam chính thì tương lai đã bắt nữ chính ở lại với anh nam chính thì quá khứ  Nhiều bạn nói thương Ma đầu vì ko có nữ chính nhưng mình lại nghĩ khác. Anh Ma đầu quá khôn ý chứ, thích nàng rồi, bắt nàng ở lại cùng mình từ 300 năm trc, quá khứ thay đổi, tương lai cũng sẽ thay đổi. Quá khứ anh ko thành ma, và quá khứ anh có nàng. Thì khi quay về tương lai nếu ko có gì thay đổi thì nàng vẫn sẽ bên anh thôi. Nếu nữ chính mà về cùng Ma đầu thì chắc anh nam chính ở lại sẽ cô đơn suốt 300 năm mất  Túm lại cái kết không thể ngọt ngào hơn. “Hắn để con lại bên ta. Sau này… con hãy ở bên ta nhé. Mãi mãi ở bên ta”  Truyện thứ hai là truyện Sư phụ tuổi cao. Truyện này với truyện thứ ba motip gần giống nhau. Đều là tình yêu của đồ đệ dành cho sư phụ, sau đó phụ lòng khiến sư phụ đau buồn. Motip nghe thì đơn giản nhưng khi đọc thì cảm xúc cứ xốn xang. Trong truyện Sư phụ tuổi cao. Nàng là một vị chiến thần thời xưa, đã sống quá lâu trên đời. Cả cuộc đời của nàng chỉ thu nhận có một đồ đệ. Một đồ đệ vô cùng trân trọng và yêu thương nàng và nàng cũng vậy. Mặc dù sau này đồ đệ của nàng khiến nàng vô cùng đau lòng, mặc dù.. nàng đã yêu đồ đệ của mình từ bao giờ. Nhưng nàng chôn giấu điều đó quá sâu trong lòng, sâu đến mức chính nàng cũng ko nhận ra. Chỉ biết rằng khi nàng nghĩ đồ đệ của nàng đã chết, tâm của nàng cũng chết theo, nàng bình thản mặc nhiên chờ đợi ngày quy thiên của mình. Bởi vì nàng ko còn luyến lưu gì nữa, nên nàng buông xuôi. Nhưng thật may là đồ đệ của nàng đã quay lại tìm nàng. Quay lại để khiến cho nàng phát hiện ra mình đã yêu và đã được yêu đến nhường nào. Thật may mắn là cuối cùng nàng không tiếp tục chết đi. Mà đã khoẻ mạnh trở lại. Cho dù để được hồi sinh nàng đã mất đi vị trí Thần. Nhưng có lẽ nàng ko cần cái chức danh đó nữa, bởi vì cho dù nàng có là ai đi chăng nữa. Nàng vẫn sẽ mãi là một vị Thần trong lòng người đồ đệ ngốc nghếch của nàng.!!!~ Truyện thứ ba là Sư phụ ức chế. Truyện sao mà nó ngọt ngào. Đọc mình vừa cảm thấy ngọt ngào lại vừa cảm thấy buồn cười. Buồn cười vì giọng văn tưng tửng rất riêng của Cửu. Ngọt ngào vì tình yêu vĩnh cửu của đại đồ đệ của nữ chính đối với nàng. Vì tình yêu, đồ đệ của nàng sẵn sàng hy sinh mạng sống để đi kiếm thuốc giải cho nàng. Vì tình yêu, cho dù bị đánh đến hấp hối, cho dù sa vào ma đạo, đồ đệ của nàng vẫn không ngừng yêu nàng. “Sư phụ đoán bao nhiêu năm nay con có từng nhớ sư phụ không?.. Ngày nhớ đêm mong, nhớ đến phát điên. Tám chữ này cũng không đủ để hình dung một phần vạn trong lòng đồ nhi.” Tình yêu ấy nó đơn giản vô cùng. Yêu là yêu, là cố chấp, là yêu đến hết cả cuộc đời. Là chờ đợi nàng tỉnh lại, cố chấp ở bên nàng trong suốt ba trăm năm nàng say ngủ. Mặc cho đau đớn giày vò nhưng vẫn bất chấp chờ nàng, đợi nàng. Truyện ôi sao mà nó ngọt. Cuối cùng thì tình yêu của đại đồ đệ đối với sư phụ suốt bao nhiêu năm cũng đã được hồi đáp. Chàng đã cùng sư phụ mình năm xưa sinh ra một bầy tiểu ma đầu. Kết thúc xúc tích rõ ràng ngắn gọn  Truyện cuối cùng, cũng chính là truyện duy nhất SE trong hệ liệt. Và cũng là bộ đã thôi thúc mình viết cái review này. Truyện “Sư phụ đến đây giao chiến” mở đầu hơi khác với mấy bộ còn lại. Vừa đọc mình vữa nghĩ không phải là sư đồ luyến à, sao mới đầu truyện mà đồ đệ đã tìm đủ mọi cách để giết sư phụ nàng thế này? Nhưng khi đọc thì mới hiểu. Càng đọc mình càng cảm thấy thương nữ chính, nàng là một đồ đệ được sư phụ nàng tuỳ tiện nhận, tuỳ tiện nuôi. Ngay đến cả cái tên cũng không đặt cho nàng. Nàng yêu sư phụ, nhưng cũng chính vì yêu, nên càng hận. Nàng hận vì sư phụ đã bỏ rơi nàng suốt bao nhiêu năm, hận vì những việc vô tâm vô tính của sư phụ đã khiến lòng nàng đau suốt bao nhiêu năm trời. Từ khi sư phụ đi, nàng một mình cô độc, nàng gặm nhấm lại từng kỷ niệm khi được ở bên sư phụ. Và rồi cho đến khi không thể chịu được. Nàng tìm một cái cớ để có thể đường đường chính chính đi tìm sư phụ nàng, để được gặp lại sư phụ nàng, đó là giết sư phụ. Nàng đuổi giết sư phụ nàng, nhưng khi sư phụ nàng đứng im để nàng giết, nàng lại không thể nào xuống tay. Để rồi nàng hy sinh thân mình cứu sư phụ. Nàng chết, nàng cứ đứng mãi ở cầu Nại Hà. Cho dù không còn nhớ ra mình là ai, không còn nhớ về sư phụ, nhưng với tình yêu đã ăn sâu vào trong trái tim, với nỗi trăn trở lo lắng cho người. Nàng vẫn cứ ngây ngô đứng đó, đứng qua bao nhiêu năm, qua bao kiếp luân hồi của thế gian. “Dường như ta đứng đây để chờ một người, tuy nhiên rốt cuộc phải chờ ai, ta cũng không nhớ được nữa.” Đọc xong đoạn này mình khóc luôn. Cảm thấy chua xót vô cùng. Cả cuộc đời nàng đã cô độc chờ đợi mãi một người, vậy mà cho đến khi chết đi rồi nàng vẫn lại phải đợi tiếp.!!~ Quãng thời gian chờ đợi của nàng cuối cùng cũng kết thúc vào ngày nàng nhìn thấy sư phụ nàng, thấy được cuộc sống trên trần thế của người ấy. Sư phụ nàng giờ đã trở nên điên khùng, vì quá đau đớn khi nàng – người mà hắn yêu đã chết. Nhìn sư phụ đau đớn vì nàng, khóc vì nàng, nàng cũng khóc. Cuối cùng nàng buông tay, uống bát canh Mạnh Bà, nàng và sư phụ kiếp này hết duyên từ đây. “Ta vứt bỏ chờ đợi của mình, để hy vọng kiếp sau hắn có thể tìm thấy ta”..!~ Đọc xong truyện cuối cùng mình rầu luôn cả buổi ấy. Cứ ngổn ngang khó tả   Tóm lại truyện của Cửu thì luôn luôn đáng đọc. Bài review này mình viết bằng một số đánh giá khá chủ quan của bản thân. Mỗi người khi đọc chắc đều sẽ có một cách cảm nhận khác nhau. Hy vọng review của mình sẽ góp phần giúp các bạn có thể tìm đc những truyện mà các bạn thích. ^^ Mời các bạn đón đọc Sư Phụ (Hệ Liệt) của tác giả Cửu Lộ Phi Hương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh - Doanh Triệt Thệ Tuyết
Đường đường là một đại kim chủ giàu có quyền thế nhưng lại yêu thầm còn bị người đó phụ bạc vứt bỏ mình, khiến hắn tổn thương. Ngoài ra hắn còn mắc một căn bệnh không sống qua 30 tuổi nên bây giờ phải chuẩn bị kết hôn. Nhưng mọi chuyện không đơn giản ở đây người mà hắn phải kết hôn là người có lô đỉnh. Liệu lô đỉnh là gì ? Còn căn bệnh của hắn nếu muốn biết mời các bạn theo dõi tiếp. *** Ngay lúc tất cả mọi người kinh ngạc Lạc Khâu Bạch diện mạo bình thường, thế nhưng lại có khí thế cùng Mạnh ảnh đế đấu tay đôi. Chỉ có Mạnh Lương Thần biết, hắn ta không phải bị Lạc Khâu Bạch áp chế, mà là ngay từ đầu đã bị Lạc Khâu Bạch dắt đi, thua thương tích đầy mình… Đạo diễn Sâm Xuyên ánh mắt khôn khéo nhìn Lạc Khâu Bạch liếc mắt một cái, cười nói, “Lạc Khâu Bạch, cậu diễn rất tốt, ngoài dự liệu của tôi.” Trong điện ảnh vượt qua bản thân là một sự mạo hiểm, tìm một người có sức đột phá không phải dễ, ông vẫn luôn muốn tìm một ngườicó thể vượt qua vai Nhạc Triêu Ca của Mạnh Lương Thần, nhưng nhiều người đã thử, chỉ có một mình Lạc Khâu Bạch dámphá tan sự kinh điển, diễn xuất hoàn toàn khác với Mạnh Lương Thần, lại càng tăng thêm cuồng vọng không kiềm chế được của Nhạc Triêu Ca. ... Mời các bạn đón đọc Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh của tác giả Doanh Triệt Thệ Tuyết.
Về Bên Anh - Tích Hòa
Câu nói ưa thích nhất của các y tá trong bệnh viện là: Bác sĩ Bạch nhà chúng tôi vừa giỏi, tốt bụng lại còn đẹp trai hơn cả Dương Dương. Bác sĩ Bạch sẽ luôn nghiêm túc sửa lại: Tôi không phải của nhà các cô. Nhóm y tá cười trêu chọc: Vậy anh là của nhà ai? Khi ấy, trên khuôn mặt nghiêm túc của bác sĩ Bạch mới có ý cười: Tôi là của nhà Tần Ca. Nhóm y tá lại hỏi: Tần Ca là ai? Vấn đề này nếu để cho nhóm fan kì cựu trả lời, câu trả lời nhất định sẽ là : Đó là tên của Đại Đại nhà chúng tôi ! Năm đó… Sau đó… Bây giờ…Đại Đại là một thần thoại đó! Bác sĩ Bạch lại nghiêm túc sửa lại: Cô ấy là của nhà tôi, không phải nhà mọi người. Giới thiệu 2: Bạch Khải Gia: Không phải là em nghi ngờ tay nghề của anh đấy chứ? Tần Ca vội vã lắc đầu: Không đâu. Bạch Khải Gia: Muốn giấu anh bao lâu hả? Cho rằng anh thực sự không nhìn ra ư? Tần Ca ảm đạm: Ồ, vậy… rất tốt. Bạch Khải Gia: Không có gì muốn nói? Tần Ca: … Ừm. Bạch Khải Gia: Vậy đi ra ủy ban, anh đã cầm theo sổ hộ khẩu của em. Tần Ca kinh ngạc: Sao anh có sổ hộ khẩu của em? Bạch Khải Gia: Mẹ vợ đưa. Tần Ca vừa đi vừa khóc lóc: Em em em em xin chủ động khai báo! Bạch Khải Gia hôn cô: Được rồi, về sau muốn đi đâu thì nói với anh, anh sẽ đẩy xe lăn cho em, đừng khóc. Bác sĩ khoa chính hình vs tác giả truyện tranh Lời thề kết hôn của họ là: Cho dù sinh lão bệnh tử cũng không rời xa nhau. *** Tần Ca hỏi Bạch Khải Gia: “Cậu có biết đường đến trường mình không?” “Biết.” Tần Ca có vẻ hơi ngạc nhiên, anh nói: “Ở gần nhà em.” Nhà trước kia. Tần Ca gật đầu: “Đúng thế.” Cuối tuần, sân trường không có nhiều học sinh, Tần Ca và Bạch Khải Gia đi vào không hề hợp với quang cảnh xung quanh. Các em học sinh sôi nổi quay đầu nhìn đôi trai gái ngồi ở sân thể dục, nhỏ giọng thì thầm: “Đúng là thói đời bạc bẽo, yêu đương còn mò đến tận đây! Sao không đi công viên hay rừng cây chứ! Đúng là không muốn học sinh sống mà!” Tần Ca chỉ vào đường chạy, nói: “Chúng ta vừa tốt nghiệp thì có đường chạy rải nhựa, thật hâm mộ các em ấy.” Chỉ vào bể bơi: “Chúng ta vừa tốt nghiệp thì khởi công, bây giờ tuần nào cũng có một tiết học bơi.” Cô nói: “Chúng ta đến thăm phòng vẽ tranh đi, chắc cũng thay đổi nhiều lắm.” Bạch Khải Gia đồng ý, đi theo sau cô. Hai người đi đến phòng vẽ tranh ở dãy nhà cũ, nhìn từ cửa có thể tìm thấy dấu vết trước kia. Bên trong có hai học sinh đang vẽ, Tần Ca mở cửa ra nhìn, học sinh quay đầu hỏi: “Chị tìm ai?” ... Mời các bạn đón đọc Về Bên Anh của tác giả Tích Hòa.
Tỷ, Cho Em Đường Sống! - Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây
Một tháng trước, cảnh sát được thông báo, gara riêng của tập đoàn giải trí Tinh Hỏa phát hiện được một đám người buôn lậu vũ khí. Bởi vậy, cảnh sát quyết định đầu tiên phải bắt chủ nhân của cái gara đó —— tổng giám đốc tập đoàn giải trí Tinh Hỏa, Tả Húc, nam, 26 tuổi. Mà trong quá trình thẩm vấn, Tả Húc ở trong tình trạng hoảng loạn, đầu óc mông lung, hơn nữa hỏi gì cũng nói không biết. Luật sư của Tả Húc đem bệnh án của hắn đến. Bệnh án nói Tả Húc bị chứng tâm thần phân liệt. (Trạng thái thay đổi theo cảm xúc, khi hưng phấn có thể phát điên, khi buồn bực thì u uất, hậm hực,…). Cho nên, tay luật sư già mồm át lẽ phải nói —— Tả Húc đang ở trong tình trạng không tỉnh táo, lời nói không đáng tin, cũng yêu cầu phía cảnh sát thả người. Cảnh sát không có chứng cớ chứng minh hắn đang giả bệnh nên chỉ có thể vô điều kiện phóng thích tội phạm. Nhưng vụ án này đã được tỉnh ủy chú ý, phía cảnh sát lại càng không hy vọng cứ như vậy từ bỏ. Bởi vậy, sau khi ra quyết định thả người, viện kiểm sát cưỡng chế Tả Húc nhập viện để điều trị. Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, tuyệt đối không để Tả Húc nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. … Lương Ưu Tuyền, 23 tuổi, cô là cảnh sát đã được lựa chọn kĩ càng để vào vai bệnh nhân tâm. Lương Ưu Tuyền được xếp vào cùng phòng với Tả Húc, cùng hắn đấu trí phân đo cao thấp. Nói trắng ra, chính là người giả điên, ta giả ngốc, xem ai bị lật tẩy trước. *** Lương Ưu Tuyền chạy đến sau khung sắt, thứ đầu tiên đập vào đáy mắt chính là xe moto. Xe ngã trên đất, hơn phân nửa thân xe đã nằm trên thùng giấy trong đống phế tích sụp đổ, lốp sau của xe vẫn còn đang xoay tròn trong không trung. Chỉ thấy một vũng máu tươi tràn ra từ sau thân xe. Lương Ưu Tuyền rất muốn chạy hơn để hất những cái thùng giấy và mảnh gỗ của đạo cụ đang đè lên Tả Húc kia ra, nhưng chân tựa như đeo chì, hai chân mềm nhũn, phịch một tiếng khuỵu xuống trong đống bụi mịt mù. Cô dùng sức đánh vào đùi mình, dùng tay bám vào những thanh sắt rải rác xung quanh để đứng dậy… “Đừng chết, anh không thể chết được, em vẫn đang chờ anh cưới em cơ mà…” Lương Ưu Tuyền không biết biểu cảm của mình lúc này như thế nào. Nước mắt làm tầm nhìn của cô mơ hồ, phía trước bị che khuất bởi những đạo cụ đổ vỡ của vách núi, tiếng động cơ của xe moto lấp kín thị giác của cô khiến cô không nghe được tiếng bước chân của những nhân viên công tác đang đuổi theo mình, tưởng rằng không có ai đến cứu Tả Húc, cô chỉ có thể kêu lên, gào thét cầu cứu. Cuối cùng, Lương Ưu Tuyền dùng toàn lực đẩy chiếc xe máy ra… Nhưng mà một cánh tay dính đầy máu tươi làm cô muốn chết ngất. Cô nằm rạp trên mặt đất nắm chặt cánh tay huyết thịt mơ hồ cơ, chỉ mới kéo nhẹ một cái mà cánh tay đã bị cô lôi hẳn ra, giống như không còn giữ níu giữ nó lại nữa. ... Mời các bạn đón đọc Tỷ, Cho Em Đường Sống! của tác giả Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây.
Mình Yêu Nhau Lại Từ Đầu Được Không Em - Cố Thất Hề
Có những nỗi đau, trải qua một lần, đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn nhớ. Có những con người, lướt qua nhau một lần, nhưng suốt đời chẳng thể quên. Khổ đau và tiếc nuối của những năm tháng cũ, không thể nào nhạt dần theo thời gian, trừ khi ta gặp được một tình yêu mới. *** Trời dần tối, An Hạ Dao ngồi một mình trên chiếc ghế đẩu trong phòng khách lặng lẽ chờ Diệp Trí Viễn về để nghe anh giải thích. Nhưng, sáu giờ, bảy giờ, tám giờ rồi chín giờ… cũng đã trôi qua, An Hạ Dao đã chờ đến 1 giờ sáng mà vẫn không thấy Diệp Trí Viễn về. Cô cứ nhìn chiếc đồng hồ treo tường nhích từng giây, từng phút và từng giờ… Từ tâm trạng vui vẻ chờ đợi ban đầu, cuối cùng An Hạ Dao chỉ còn thấy một cảm giác hụt hẫng, đau buồn. Cô chua chát nuốt những dòng nước mắt mặn chát, vuốt ve cái bụng và khẽ nói: “Con ơi, con có biết không, bây giờ bố con đang đi hẹn hò với người tình cũ đấy, có lẽ đêm nay cũng không về đâu.” Nói xong, hai hàng nước mắt cô lã chã tuôn rơi, rồi cô lại thầm mắng mình: “An Hạ Dao, mày là đồ ngốc, đã có Lộ Ngữ Nhụy xuất hiện rồi thì mày còn hy vọng Diệp Trí Viễn giải thích với mày điều gì chứ? Có phải mày chờ Diệp Trí Viễn cầm tờ đơn ly hôn đuổi mày và đứa con của mày ra khỏi cửa thì mày mới tỉnh không?” Mắng xong, cô ôm lấy mình, bật khóc, nức nở, ấm ức, đau lòng, buồn bã… mọi cảm xúc cứ trào dâng trong lòng, không sao kìm nén được. Khóc cho tới lúc hai mắt sưng mọng lên, ngước nhìn đồng hồ thì đã là hai giờ rưỡi sáng, còn Diệp Trí Viễn thì vẫn không có lấy một cú điện thoại, một mẩu tin nhắn nào. ... Mời các bạn đón đọc Mình Yêu Nhau Lại Từ Đầu Được Không Em của tác giả Cố Thất Hề.