Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ly Hôn

Editor: Fear + Tư Đồ Tiên Thể loại: cường công cường thụ, oan gia vui vẻ, ngược luyến tình thâm, giới giải trí. Câu chuyện kể về đôi tình nhân là thanh mai trúc mã mà cặp đôi này tình cảm sâu sắc mười năm lại thêm sự nghiệp thành công,  xong lại ăn no rửng mỡ bắt đầu cố sự ly hôn ầm ĩ.Cẩu huyết có vui vẻ có ép buộc lại có chuyện gia đình, bối cảnh trong giới giải trí, HE~ Văn này 1×1, couple chính cơ bản không ngược, chào mừng nhảy hố, xin hoa – xin ôm – xin gãi bụng – xin xoa mặt + Nhân vật chính: Cận Viêm, Tưởng Khâm + Nhân vật phụ: Lê Mông, Vệ Hồng, Đoàn Hàn Chi + Khác: giới giải trí Đánh giá của biên tập Bạn nhỏ Lê Mông vừa về đến nhà được một lúc lại bị cảnh ẩu đả bạo lực của ba mẹ dọa cho ngớ ngẩn, còn chưa kịp khuyên can đã bị mẹ Tưởng Khâm đưa ra quyết định ly hôn làm cho choáng váng. Cận Viêm nghi ngờ Tưởng Khâm ngoại tình, tìm người bắt gian lại làm náo loạn cả sự kiện Ô Long. Tưởng Khâm cảm thấy Cận Viêm không còn là người mà anh biết, mặc cho bé con đáng yêu Lê Mông vẫy đuôi  khuyên nhủ cũng không trở về. Nương tựa nhau mà sống mười mấy năm trời, Tưởng Khâm lần đầu tiên hoài nghi Cận Viêm, còn phát hiện ra có rất nhiều chuyện không tưởng bị giấu diếm. Cận Viên phải như thế nào mới cứu vãn được cuộc hôn nhân đồng tính đang trên vờ vực tan vỡ của họ? Mở đầu bằng chuyện nhân vật chính ra tay tàn nhẫn, sau đó nảy sinh vấn đề ly hôn, rồi vào diễn biến. Ban đầu chỉ là trực giác Tưởng Khâm nghi ngờ, sau lại đến chuyện Cận Viêm giấu diếm bị vạch trần, lên đến cao trào, nguy cơ ly hôn vô cùng cấp bách. Tưởng Khâm là tinh anh lạnh lùng chừng mực, nhưng Cận Viên có quá nhiều vấn đề xảy ra liên tiếp. Trước mặt Tưởng Khâm, Cận Viêm hiền lành vô hại phẫn trung khuyển, làm gì cũng nham hiểm không từ thủ đoạn. Con trai Lê Tiểu Mông thông minh dễ thương lại tham ăn. Tuyến nhân vật có nhiều tính cách khác nhau làm câu chuyện thêm đầy đặn. Tác giả hành văn vừa thanh thoát lại vừa diễm sắc, vừa nhẹ nhàng hài hước lại vừa dịu dàng, viết nên một cố sự hấp dẫn. *** Truyện sắp được giới thiệu có lẽ sẽ không hợp gu nhiều người. Nhưng bản thân tui đọc xong vẫn khá ấn tượng nên vẫn muốn share! Vì sao không hợp gu à? Tại vì tui thấy nhiều người rất quan trọng chuyện công/ thụ "sạch", chỉ XXOO với mình thụ. Công trong đây - Cận Viêm thì lại đi bar, gọi trai xinh, 419 với gái. OK, xin cho tui có cơ hội biện hộ cho Cận Viêm đi. Đối với chuyện "sạch", ngày trước tui cũng có xíu bài xích, vì hồi đấy còn theo đuổi tình yêu mà nhân vật chính hoàn mỹ y như teenfic. Giờ tư tưởng tui được khai sáng ròi, thử nghĩ xem nhé, truyện nào cũng thế, có thằng công nào chờ công khai với bạn bè gia đình hoặc chờ tận hai lúc hai đứa kết hôn rồi mới đem thụ ra mần không? Không! Mà yêu nhau luôn thì còn đỡ, lỡ như chia tay, ôi thôi! Mất moẹ trong trắng! ???? Huống chi nam nam thì trên thực tế không thể có thai, nên chuyện "sạch" này, mọi người đọc truyện có thể giảm bớt xíu xíu bài xích được không? Chả nhẽ cứ để ex-boyfriend với công/thụ nắm tay đuổi nhau trong sáng, xong chia tay, chờ tới lúc công/thụ là nhân vật chính của bà tác giả xuất hiện mới cho chúng nó mần nhau à? ???? Tiếp nữa, Cận Viêm trong truyện rõ chung tình luôn, yêu Tưởng Khâm từ bé, vớ ngay bé Tưởng là con nhà gia giáo, bố mẹ chỉ kém vác dao chém anh Cận thôi. Lúc anh bị gái gọi tới nói "Em có thai con của anh rồi!", Cận Viêm rõ ràng không biết gì vì tối đấy anh bị chuốc. Ôi mẹ! Nghe đúng kiểu Mary Sue luôn. Nếu đây mà là ngôn tình tổng tài thì 100% nam chính bắt nữ chính phá, nữ chính kiên quyết giữ con, kiểu con tôi tôi nuôi ấy, dằng co qua lại nam chính yêu cmn nữ chính từ lúc nào. Nhưng rất tiếc, cô nàng có thai kia lại xuyên nhầm vào đam mỹ. Cận Viêm nghe cô kia có thai thì sợ Tưởng Khâm giận, ném tiền vào mặt cô nàng để bịt miệng. Nhiều người đọc đến đây nản quá chừng luôn, nhưng về sau mới là phần cuốn hút của truyện.  Lúc XXOO thì phải hai người tình nguyện chứ, đíng không, đằng này Cận Viêm bị bỏ thuốc, lại còn say nên ngủ như chết, suy ra là đêm đó, cô nàng kia tự chơi "thú nhún"? Thế chẳng thà mua moẹ búp bê ấy ấy về tự chơi. ???? Thôi dừng chủ đề này lại nhé! Tui chỉ đơn thuần muốn minh oan cho Cận Viêm thôi. Nói về nội dung chính của truyện, văn án đã viết rõ, 2 thằng đàn ông vừa có tiền có quyền có nhan sắc, gia đình hạnh phúc có cả con trai (thụ tinh nhân tạo), đột nhiên nổi cơn điên đòi ly hôn. Đoạn đầu đọc thì không hiểu lý do vì sao Tưởng Khâm nằng nặc ly đòi ly hôn với Cận Viêm. Sau đó mới là phần hay tuyệt vời của truyện. Nếu đột nhiên 1 ngày bạn phát hiện ra thằng chồng chung chăn chung gối với mình, nước mắt nước mũi đi tập tạ chỉ vì bị mình chê dạo này béo lên, suốt ngày ôm ấp mình gọi vợ ơi vợ à, đeo tạp dề kawai vào bếp nấu cơm cho mình, người đó... Vậy mà lại là xã hội đen buôn bán phi pháp gϊếŧ người không thèm chớp mắt??? Bạn sẽ cảm thấy bị lừa dối !!! Vâng, đây cũng là nguyên nhân dẫn đến vụ ly hôn của 2 đứa già nhưng không nên nết kia. Thực tình tui thương anh Cận lắm, càng đọc càng thương ấy. Truyện phải nói là nhiều đoạn đọc khá căng, vì dính tới đấu súng buôn lậu các thứ, nhưng mà nhiều đoạn cute thấy sợ luôn. Tưởng Khâm thì đối ngoại dịu dàng, đối với chồng thì như nữ vương.  Cận Viêm đối ngoại thì phải gọi là già đời lão luyện, tàn nhẫn ác độc, về nhà với vợ thì lên cơn trẻ trâu, gặp ai cũng tí tởn khoe vợ chồng mình là một trong những cặp đầu tiên đăng kí kết hôn lúc luật hôn nhân đồng tính được thông qua. Tình yêu mấy chục năm của 2 đứa này thì không phải là anh max hoàn hảo che chở em, em dễ thương moe moe làm nũng anh, mà là lúc 2 đứa cãi nhau phải đi kèm choảng nhau mới chịu. Anh Cận đường đường là đại ca xã hội đen, vẫn bị vợ ngồi lên người đập cho tan nát. Ohhhh!!! Ngồi lên người !!! Đánh nhau nhưng không quên tình thú. Thậm chí đem cả tủ rượu quý ra đập sạch, may còn chừa lại một chai để uống mừng ngày hai đứa tái hợp. ♥ Thôi, nghiêm túc mà nói, truyện này thật sự hay nếu bạn có thể bỏ qua vài điều râu ria vụn vặt như phần đầu tui đã nói qua. Tình yêu của Tưởng Khâm dành cho Cận Viêm nhiều lắm, chỉ là em ý muốn anh Cận thành thật không giấu ẻm chuyện gì thôi, còn mặc kệ anh là đại ca buôn lậu bán súng gì đấy, về nhà vẫn phải nấu cơm cho em. Cận Viêm thì yêu Tưởng Khâm sắp mù quáng cmnr, ra toà đòi ly hôn thì ảnh khóc lóc như mưa, còn quỳ xuống xin toà án cho một cơ hội yêu thương vợ nữa. Tưởng Khâm thì mềm lòng, nên vụ ly hôn, Cận Viêm nhờ tài diễn xuất "một giây liền khóc" do làm giám đốc công ty giải trí lâu năm đã đạt được thắng lợi. Truyện còn có 1 nhân vật cute khác là con của 2 đứa, được mang thai hộ mà sinh ra tên là Lê Mông. Thằng bé này trẩu tre hơn bố nó, nhưng IQ nó lại cao ngất ngưởng, móc mỉa bố nó thôi rồi. Nhưng nó được cái là thỉnh thoảng cũng ngoan ngoãn là công dân tốt, bố nó kêu nó ăn bánh xong vứt vỏ xuống đường phi tang, nhưng nó vẫn lặng lẽ cầm về nhà mới vứt. Ôi! Công dân yêu môi trường !!! Lại nói, Lê Mông được giới thiệu là con của Cận Viêm, nhưng thật ra, lúc nhờ mang thai hộ, Cận Viêm không muốn đứa bé sinh ra lại giống như anh, nên làm chút tráo đổi, dùng "nòng nọc" của Tưởng Khâm để con sinh ra ưu tú như Tưởng Khâm, mà cũng là phòng hờ, Tưởng Khâm sau này biết chuyện xấu xa của anh, có thể sẽ bỏ anh đi mà không vướng bận con cái. Thương anh Cận lắm huhu!!! Cuối truyện là vụ án năm xưa được lật lại, rồi là cảnh sát vào cuộc điều tra công ty của Cận Viêm. Tình hình ngàn cân treo sợi tóc, nhưng mà thuận vợ thuận chồng, tát nước Thái Bình Dương còn cạn nữa là. Sau khi mọi chuyện đã qua, cả nhà 3 người lại ngồi ăn cơm uống chai rượu chưa đập bể kia. ???????????? Dạo này mỗi lần viết giới thiệu là lại viết nhiều hơn bình thường, chắc tại ấn tượng với truyện nữa. Nói chung nội dung truyện đặc sắc, xây dựng tính cách nhân vật chính có sự khác biệt rõ ràng khi đối xử với từng người khác nhau. Vừa bi vừa hài. 1 like nè!!! ♥♥♥ *** Bạn nhỏ Lê Mông mười lăm tuổi đeo cặp sách trên lưng về nhà, vừa vào đến cửa đã bị dọa cho một trận ngây người. Trong phòng khách là một mớ hỗn loạn, Tưởng Khâm đè đầu Cận Viêm xuống đất đấm, Cận Viêm phát hỏa, xoay người đá Tưởng Khâm một phát bay đến góc tường, giận dữ mắng: “Cho màu thì có thể mở phường nhuộm rồi phải không? Ông đây cmn đánh chết ngươi!” Dáng vẻ Cận Viêm vô cùng chật vật, mày trái bị đánh đến nỗi đỏ hồng, tay áo xộc xệch bên cao bên thấp, dây đồng hồ hiệu Vacheron Constantin đã đứt từ bao giờ, cả người như con gà trống thở hổn hển. Tưởng Khâm cũng không tốt lành cho lắm, một bên mắt kính bị đánh nát, nút áo sơ mi bị rơi xuống đất, ôm cái bụng bị đá mạnh, sau đó tiện tay cầm lấy chai rượu đỏ nằm trên kệ còn chưa uống hết đập vào đầu Cận Viêm. Lê Mông hét to: “Dừng—-! Dừng dừng dừng dừng!” “Đưa đây!” Cận Viêm thừa cơ đoạt lấy chai rượu, phẫn nộ vứt ra xa nói: “Họ Tưởng em thật sự muốn giết chết tôi đúng không? Mẹ nó em bên ngoài thông đồng với thằng mặt trắng nào? Nói rõ ra xem! Hôm nay phải nói rõ ràng với ông đây!” Tưởng Khâm lại đấm hắn một phát ngã xuống sô pha. Cận Viêm bật dậy định đánh trả, nhưng bị Lê Mông chạy đến ôm đùi: “Ba, ba bình tĩnh chút đi! Có chuyện gì từ từ nói! Đừng đánh đừng đánh nữa!” Cận Viêm lảo lảo ngồi xuống sô pha thở hổn hển, hai mắt đỏ lửa. Tưởng Khâm quay người hướng về phòng ngủ, lấy di động, ví tiền, notebook cùng vài bộ quần áo nhét vào trong túi, lại mau chóng đi ra, lạnh lùng nói: “Đơn thỏa thuận ly hôn tôi sẽ gửi vào hộp thư cho anh.” “Cmn ly thì ly! Ai không ly thằng đó là con.” Lê Mông choáng váng sợ hãi, theo bản năng nói: “Mẹ…” “Tối nay nhớ gọi đồ ăn bên ngoài về ăn, sáng mai nhớ đi học.” Tưởng Khâm ném gọng kính méo mó vào thùng rác, “rầm” một tiếng đóng cửa ra ngoài. Lê Mông cảm thấy hỏng bét rồi. Ba bé đánh mẹ bé, mẹ bé bỏ rơi ba bé. Bé hỏi Cận Viêm: “Thực ra ba ầm ĩ với mẹ chuyện gì? Ả lần trước không phải đã chi tền ổn thỏa rồi sao? Con tưởng hai người làm lành rồi.” Mặt Cận Viêm hết hóa xanh lại hóa đỏ, một lúc sau bực bội nói: “Chuyện người lớn trẻ con lo làm gì? Ăn cơm tắm rửa rồi lên giường ngủ đi!” Mời các bạn đón đọc Ly Hôn của tác giả Hoài Thượng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Lần Nữa Yêu Anh
Cường công: Vương Tuấn Khải Mỹ thụ: Vương Nguyên"Hai đường thẳng song song và khác biệt tưởng chừng như đến từng tế bào, ấy vậy mà họ lại gặp nhau và kết nên mối duyên, chuyện tình,....." *** Thôn Quý Châu mang lấy cho mình cái tiếng nghèo đã từ mấy đời nay. Người dân trong thôn chủ yếu sống bằng nghề nông, ai khá giả lắm thì trong vườn nhà mới có vài con gà, con vịt. Thôn tuy nghèo nhưng cuộc sống rất yên ả, dân quê bản chất thật thà tốt bụng, cứ hễ giúp nhau được gì là họ nhiệt tình lắm. Nói tới có tình có nghĩa phải nói tới gia đình ông Vương ở cuối thôn. Ông bà Vương tuổi cũng đã gần 50, gia cảnh xếp vào loại khó khăn nhất nhì thôn. Ngày trước vợ chồng ông làm ruộng nuôi đứa con nhỏ ăn học, ngày không phải ra đồng ông hay lên đồi chặt ít củi hay ra sông câu cá. Được ít được nhiều gì ông cũng mang chia cho bà con hàng xóm, nhiều người hỏi sao ông không mang ra chợ bán kiếm thêm mấy đồng nhưng ông đều xua tay, với ông tình làng nghĩa xóm còn làm ông vui hơn mấy đồng bạc đó. Nhà ai bị đổ hàng rào hay mái lá lâu năm cần thay, ông cũng sang giúp đỡ nhiệt tình. Nhưng từ mấy năm nay bệnh tim ông trở nặng hầu như chỉ có thể nằm trên giường, gánh nặng cơm áo gạo tiền đè lên vai người vợ. Nhiều lần ông bất lực nói bà để ông chết quách đi cho xong, sống mà làm vợ con mình thêm khổ ông xót lòng lắm. Nhưng vợ thương chồng con thương cha, họ làm sao đành. Cậu con trai tuy còn nhỏ tuổi nhưng ý thức được hoàn cảnh gia đình, cậu xin được nghỉ học để đi làm phụ giúp cha mẹ. Ban đầu bà Vương nhất quyết không đồng ý, bà muốn con mình được ăn học đến nơi đến chốn để mai sau còn đổi đời, không phải sống cuộc sống vất vả như cha mẹ nhưng theo thời gian và theo cái gánh nặng đang oằn cong trên vai, bà đành chấp nhận mong muốn của cậu. Từ đó hai mẹ con ngày ngày ra đồng làm từ tờ mờ sang, bà nhận thêm đan lát lúc rãnh rỗi. Còn cậu từ bé đã tháo vát việc nhà, trong xóm ai cần gì thì cậu làm nấy, từ dọn cỏ, làm vườn tới gánh nước, gặt thuê. Tiền công chẳng nhiều nhưng nghĩ tới mua thêm cho ông Vương được vài viên thuốc hay phụ cho bà Vương được lon gạo là cậu thấy vui lắm. Cả thôn ai cũng thương cậu giỏi làm mà còn hiếu thảo. ... Mời các bạn đón đọc Lần Nữa Yêu Anh của tác giả Thiên Yu.
Khát Khao Khôn Cùng
Chính là cuộc sống quá cô độc, muốn nghĩ đến việc lập gia đình . . . . . . Gia Ngạn nói muốn có gia đình, Tiếu Mông đáp ứng, cậu liền cảm kích vì có bằng hữu khẳng khái như vậy, Gia Ngạn muốn chính mình tận hưởng hạnh phúc đó, nhưng đến khi sắp đạt được kết quả thì Tiếu Mông lại trở mặt làm trái tim cậu băng giá. . . . . .Gia Ngạn thì ngu ngốc, Tiếu Mông thì lại là người khó lường, quan hệ hai người vốn dĩ đã không thể, thế nhưng sao lại từng bước đến với nhau? *** Nói thực không biết vì sao mình thích truyện này. Cái chuyện này nó ngược lên ngược xuống, hết hành nhau rồi tự hành mình đúng kiểu mình ghét nhất. Nhưng có lẽ là do Lam Lâm miêu tả tâm trạng nhân vật quá xuất sắc nên lại khiến tổng thể trở nên hợp lý. Mình thì vốn lại khá thích các bạn tsundere nên thích kiểu công lạ lạ, hiếm thấy trong đam mỹ này còn bạn thụ thì nhược khỏi nói. Nhưng mà không phải nhược theo kiểu õng ẹo đâu. Nói sao nhỉ, bạn này đại khái là cũng luôn cố gắng nhưng mà cuộc đời đã nhấn chìm bạn ấy xuống, mệt mỏi đến không ngóc đầu lên nổi. Mình rất thích 1 đoạn trong truyện như này: Ai cũng nói rằng mọi chuyện rồi sẽ tốt thôi. Cuộc sống của cậu không sung sướng nhưng cũng không quá khổ sở, vậy mà không hiểu vì sao cậu vẫn cảm thấy sống khó khăn quá. Đoạn này Lam Lâm viết siêu hay làm mình thấy đồng cảm vô cùng. Rõ ràng bạn này luôn tự nhủ tương lai sẽ tốt hơn nhưng rốt cục thì vẫn mệt mỏi, khó khăn, cô đơn như cũ. Cuộc đời của bạn thụ là một chuỗi thất bại. Bạn ấy đau khổ vì bị nằm dưới thân thằng đàn ông bạn coi như thần tương, bị người ấy lừa dối, bẻ cong suốt một thời gian dài. Mà bạn vốn nhược, thằng công lại tsun nên cứ ngược nhau mãi đến tận cuối truyện mới dứt. Đúng kiểu cặp đôi hoàn cảnh. Nhưng mình thích vì khi bạn ấy đã suy nghĩ thông suốt, nhận định là yêu thì sẽ không thay đổi. Đường xa vẫn tìm về bạn công, kiên trì chờ để xin lỗi, giải thích, không trốn tránh tình yêu. Bạn ấy nhược nhưng kiên cường theo cách của riêng mình. Mình nghĩ nếu đổi lại bạn công là người ôn nhu kiểu như anh Thanh Hòa trong Bình đạm như thủy thì mọi chuyện lại khác rồi, nhưng cũng vì thế mà mất đi nét đặc biệt. Nhiều lúc mình không biết phải thương ai hơn vì bạn công trong này yêu bạn thụ khủng khiếp, ngược người mình yêu mà cũng tự ngược mình. Đọc mấy đoạn bạn ấy đau khổ vì không hiểu sao bản thân lại yêu 1 người tầm thường, kém cỏi như thế mà mình thấy buồn cười. Rồi mồm miệng thì độc địa, chửi rủa, quat mắng con người ta suốt ngày nhưng lại giả vờ lấy lòng kiểu rất trẻ con (đọc phiên ngoại thể hiện siêu rõ) :))) Hình mẫu bạn công trong này phải gọi độc nhất vô nhị luôn, chưa từng thấy ở truyện nào khác, tsun hạng nặng :)) Nói chung truyện này xếp đôi thú vị, miêu tả tâm lí tốt, hợp lí nên để lại ấn tượng rất lớn trong mình. Mỗi tội viết H nhiều quá đi mất. Đoạn cuối cũng không thỏa mãn nữa vì cái thằng tsun mãi cũng không phun ra được câu "Anh yêu em" cho bạn thụ. Được phiên ngoại có nói nhưng mà vẫn thấy không đủ :)) Mấy phiên ngoại của đôi này thì siêu dễ thương. *** Truyện này tui không thấy văn án nên review luôn, review không nhiều cho nên các bạn cứ vào quất luôn cho hay: Đẹp trai, khoai to, nhà giàu. Của cải sắc đẹp chẳng thiếu thứ gì vậy mà anh công nhà ta lại bị lão thiên nhìn phải, ghen tị liền cho anh yêu phải em thụ ngốc nhà mình. Em thụ nhà ta ngoài ngốc ra chả có cái gì. Lại còn bị một con bánh bèo lừa cho tình mất, tiền cũng không cánh mà bay. Cuối cùng còn bị nợ nần chồng chất ra sông gặp Diêm Vương thì được anh công cứu, nạt cho một trận đem về nhà. Nhớ lần đó em uống rượu say không biết trời đất bị anh cướp mất chong trắng. Nhưng mà cướp xong anh lại đổ lỗi cho em vì thất tình mà cầu xin với anh, em thế mà tin luôn. Và cuối cùng thì em phải ở lại bên anh để trả tiền kiêm luôn trả tình. Lời của tui: Truyện này anh công cứ bị manh lắm, rõ ràng mình đi cưỡng hiếp người ta mà lại cứ như là người cưỡng hiếp mình không bằng. Chính xác hơn mà nói thì ổng tạc mao vô cùng, thà chết chứ không chịu thừa nhận tình cảm của mình, mà chỉ âm thầm mong một ngày nào đó em thụ nhận ra được tình cảm đó. Cũng vì thế mà em thụ bị gọi là ngốc cũng không phải là không có lí do. Thụ ngốc và hơi nhược nhưng lại có ý chí, luôn thần tượng và lúc nào cũng mong muốn mình được như công ( trong khi lão ta lại chỉ muốn ẻm ở nhà chổng mông lên thôi). Luôn không muốn bị coi thường nên lúc nào cũng cố gắng Theo tui thấy thì truyện này cũng không có ngược lắm. Cả câu truyện chính là cả quá trình bán manh của công và thụ. Có mỗi đoạn cuối mới là ngược chính thức thôi nhưng mà căn bản thì nó vẫn cứ manh. Ngoài ra thì còn có vài phiên ngoại siêu cấp dễ thương và ngọt ( chết người) của hai vợ chồng nữa. Truyện dành cho những bạn mới đọc ngược. Và nói chung là cứ nhảy hố đi, không phí thời gian của xác bạn đâu. Đánh giá: 9,5 Truyện này được Lam Lâm miêu tả tâm lí nhân vật và tình tiết khá xuất sắc ( cũng là truyện đưa tui đi trên con đường đam mỹ sâu ko lối về)   Mời các bạn đón đọc Khát Khao Khôn Cùng của tác giả Lam Lâm.
Kế Hoạch Yêu Chồng Của Tổng Tài Bá Đạo
Đường đường là một tổng tài của một công ty lớn đẹp trai, độc thân, tốt nghiệp một trường nổi tiếng ở nước ngoài.Lê Cẩn là kim cương vương lão ngũ có danh tiếng của tập đoàn Lê Thị thậm chí là của cả giới kinh tế tài chính.Ai cũng muốn được trở thành vợ của hắn nhưng thật ra hắn đã kết hôn bí mật với một người là nhân viên trong công ty của hắn , người mà sẽ không ai nghĩ ra là hắn sẽ lấy. Liệu người đó là ai mời các bạn đón xem. *** Một trong những truyện đam mỹ có nội dung hài hước và thích hợp đọc giải trí nhất chính là bộ này. Truyện cực sủng, chủ yếu là vị tổng tài vạn người yêu lạnh lùng băng lãnh trong mắt người khác công lược vợ của hắn. Kỳ thực, chuyện hôn nhân của Lê Cẩn với Tiêu Dĩ Thư bắt nguồn từ một trận lừa gạt. Thế nhưng chị em hãy quên cái chuyện một thiếu nam nhà nghèo lừa tổng tài lên giường để kết hôn đi, trên thực tế là vị tổng tài mặt dày này chớp cơ hội đi lừa gạt thiếu nam nhà nghèo kết hôn mới phải. Chuyện bắt nguồn từ lúc gia đình Lê Cẩn và một gia tộc khác có hôn ước, nhưng cô gái kia đúng thật là hạng người chẳng ra gì, và Lê Cẩn thì đã trót đem lòng yêu Tiêu Dĩ Thư từ hồi còn học trung học. Thậm chí anh không tiếc thủ đoạn, lừa bạn trai cũ của Tiêu Dĩ Thư đi cưới vợ, nhân đó cưới Tiêu Dĩ Thư. Lúc mới đọc truyện, mình phải cảm thán rằng da mặt của nam nhân này đúng là dày thấy ớn luôn, nhưng càng đọc lâu, thấy tình cảm của anh ấy dành cho Tiêu Dĩ Thư không một tạp chất mình lại dần bị nam nhân này cảm động. Anh ta ở trên thương trường có thể hô mưa gọi gió, nhưng bao giờ cũng muốn đứng bên cạnh bảo bọc và yêu thương Tiêu Dĩ Thư. Tiêu Dĩ Thư có người nhà chẳng ra gì, là anh đứng ra giải quyết, Tiêu Dĩ Thư bị người vu oan, anh không tiếc đắc tội người có thâm niên trong công ty bảo vệ cậu ấy. Tình yêu của anh thầm lặng, mặt dày hơn tường thành nhưng trong lúc không tự chủ, ai đó cũng bị anh câu đi. Tiêu Dĩ Thư lúc đầu vốn là không thích Lê Cẩn. Cậu vẫn luôn ý thức được đây là một cuộc hôn nhân hợp đồng. Nhưng tình cảm Lê Cẩn giống như rượu vậy, càng uống càng say. Bên cạnh Lê Cẩn không lúc nào thiếu đi bóng hồng, Tiêu Dĩ Thư lúc đầu thật xem nhẹ, chỉ là đến một lúc không chịu nổi, không muốn mất Lê Cẩn mà nhận ra hình bóng người ấy từ sớm đã xuất hiện trong lòng mình. Tình cảm của hai người này đúng thật là rất dễ thương, trung thành và si tâm tuyệt đối, nên cũng chẳng có những tình khúc lên cao xuống thấp gì, vì ai cũng hướng về nhau nên cũng chẳng dễ gì bị lừa gạt, số phận của họ là phải ở bên nhau hạnh phúc cả đời rồi. Đánh giá riêng là truyện rất đáng đọc, kiểu để giải trí thôi, nếu có yêu cầu quá cao ở nội dung hoặc không thích nam nhân mặt dày bỉ bựa thì đừng lọt hố nhé. Thuộc tính của Lê Cẩn thực sự làm những người công mặt than, lạnh lùng ngầu phải khóc thét đấy! *** Tiêu Dĩ Thư vốn là một nhân viên trí thức nhỏ của một công ty nhỏ, gần đây mới chuyển sang làm việc ở tổng công ty của tập đoàn Lê Thị, vẫn làm nhân viên trí thức nhỏ. Có điều cùng là nhân viên trí thức, tiền lương ở hai công ty lại chênh lệch rất lớn, tiền lương ở Lê Thị của cậu phải gấp ba lần ở chỗ cũ. Tập đoàn Lê Thị chủ yếu làm về dịch vụ chăm sóc trẻ em và người già tại nhà, thêm cả các loại mặt hàng dệt may, thẩm mỹ viện, mặt khác còn có các sản phẩm về đồ ăn thức uống tăng cường sức khỏe. Tập đoàn Lê Thị đã thành lập được hơn ba mươi năm, có điều trước khi Lê Cẩn là người đảm nhiệm các quyết sách, Lê Thị chỉ là một công ty nhỏ. Lê Cẩn tiếp nhận công ty vào năm 19 tuổi, sau đó công ty dần lớn mạnh, hơn nữa còn thu mua rất nhiều những xí nghiệp có cùng loại hình. Năm nay anh 28 tuổi, tập đoàn Lê Thị đã nằm trong danh sách năm trăm xí nghiệp siêu lớn hàng đầu thế giới. Tổng công ty Lê Thị được xây dựng ở thành phố A, hơn mười công ty chi nhánh ở cả trong và ngoài nước, cũng có cả chín trung tâm nghiên cứu phát triển, hai cái trong số đó là ở trong nước, còn lại đều ở nước ngoài. Mời các bạn đón đọc Kế Hoạch Yêu Chồng Của Tổng Tài Bá Đạo của tác giả Oa Qua Oa.
Bản Sắc Lưu Manh
Văn án. Hắn bị cừu gia của cha già đã chết đuổi giết cả người đều bị thương, thảm hại không chịu nổi, mà ngay lúc hắn đang liên mồm văng tục, lại có người chủ động đi đến quan tâm hắn!? Nhưng hãy nhìn con gà quê nhãi nhép đã cứu hắn này mà xem, đầu tóc rối bù, đeo cái kính đen thật buồn cười, mặc quần áo trông không khác gì cái bao tải, ăn đồ ăn keo kiệt đến không chịu nổi, còn ở cái nơi quỷ quái rách nát muốn chết này! Nhưng mà… Cảm giác khi sờ vào làn da non mềm của cậu ta cũng không tồi, càng làm hắn bất ngờ chính là, bỏ đi đôi kính ngu xuẩn kia lại là một khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, cùng với thân thể tinh tế vô cùng mê người dưới lớp quần áo. Xem ra, hắn đã nhặt được vật quý rồi… Tác phẩm liên quan đến Kiền sài liệt hỏa chính thức ra mắt! *** Trong một ngõ nhỏ có rất ít người đi qua, một tên thiếu niên cả người đầy vết thương. Thiếu niên ngồi trên mặt đất dơ bẩn, lưng dựa vào vách tường loang lổ, một cái chân thon dài co lại, một chân khác duỗi thẳng trên mặt đất. Trên khóe miệng còn rõ ứ máu phì phèo một điếu thuốc lá, tay phải buông thõng xuống bên người, tay trái vô lực khoác lên chân, bàn tay với những khớp xương rõ ràng đầm đìa máu tươi, máu mầu đỏ thẫm theo đầu ngón tay chảy ồ ồ xuống. Thiếu niên có bả vai rộng lớn, chân tay thon dài to lớn, một đôi mắt dã tính lợi hại, ngũ quan với những đường cong rõ ràng. Tai phải của hắn đeo một bông tai bạch kim hình một con vật kỳ quái, mái tóc nhuộm thành màu đỏ sậm hỗn độn phủ ở trên trán, càng làm hiện ra dung mạo dã tính mười phần của hắn. Hắn lười biếng ngồi ở chỗ kia, khuôn mặt bị thương lại vẫn tao nhã như cũ giống một con báo săn mồi, điếu thuốc ngậm ở khóe miệng bởi vì đau đớn mà nghiêng lệch, khiến cho biểu tình trên mặt hắn thoạt nhìn có chút dữ tợn. “Mẹ kiếp!” Từ đôi môi mỏng cong cong sắc bén của hắn truyền ra một tiếng văng tục, lúc mắng trong ánh mắt của thiếu niên có vẻ hung dữ mà lại ngoan độc. Mời các bạn đón đọc Bản Sắc Lưu Manh của tác giả Lãnh Hương Trần.