Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thanh Mai Không Lấy Trúc Mã (1802)

Thể loại: Tình cảm lãng mạn, cổ trang Việt Nam, thanh mai trúc mã, sóng gió gia đình, âm mưu giành quyền... Truyện được xây dựng vào thời đầu thế kỷ XIX năm Quý Hợi, thời vua Gia Long, ở xã Thổ có ông xã trưởng Triệu Am được người dân mến mộ. Ông có ba người vợ, hai đứa con trai: Triệu Liêm và Triệu Tưởng. Nội dung truyện bắt nguồn nguyên nhân từ việc Triệu xã trưởng đưa về đứa bé gái mang cái tên Tằm, vốn là con gái của vị ân nhân năm xưa nay đã qua đời. Tằm và Triệu Liêm nhanh chóng kết thân, riêng Triệu Tưởng thì không thích Tằm nên bày ra bao nhiêu trò chọc phá. Năm tháng nối tiếp nhau, ba đứa trẻ dần khôn lớn, tình cảm cũng thay đổi theo duyên phận. Truyện lấy bối cảnh làng quê thanh bình của Việt Nam đầu thế kỷ 19, về cuộc sống giản dị của người dân, bên cạnh đó phản ảnh những âm mưu toan tính, lòng dạ con người đồng thời quay quanh mối quan hệ trong gia đình và đề cao tình yêu son sắt. ------------------------- * Các nhân vật và xã Thổ trong truyện là hư cấu, không hề có trong lịch sử của Việt Nam. Vào thời này, dân ta đã bớt chịu ảnh hưởng của Trung Quốc nên cách xưng hô trở nên đơn giản và thuần Việt hơn. *** Tác giả: Võ Anh Thơ Thể loại: cổ đại, gia đấu, thanh mai trúc mã Tằm x Tưởng Vì mình vừa được thưởng thức một bộ khá hay của một tác giả Việt, nên mình chợt có cảm hứng thử thêm :3 Tình cờ mình thấy bộ này mới full cách đây không lâu, mình đọc văn án thấy cũng hay hay nên quyết định nhảy hố thử :3 Tằm được Triệu Am (Triệu xã trưởng) đem về cưu mang vì cô là con gái của ân nhân. Cậu hai (Liêm) hoà nhã, đối xử tốt với nàng; trong khi cậu ba (Tưởng) lại khinh thường, ghét bỏ ra mặt. Quyển 1 kết thúc bằng một lời thề không bao giờ xem Tằm là em gái của Tưởng. Quyển 2 là ba năm kể từ lúc Tằm đến Triệu phủ. Tằm lúc này đã 13 tuổi, Liêm 16 còn Tưởng thì 15. Quyển 2 kết thúc bằng nhiều sự việc. Đỗ Quyên (con gái của tri huyện Đỗ Phần) thích Tưởng và vì hành động của Tưởng, cô ta ảo tưởng, hi vọng, quyết định lớn lên sẽ quay lại gặp Tưởng. Tình cảm của Tằm dành cho Liêm ngày càng lớn, Tằm cũng nhận ra rằng Liêm không có tình cảm với cô. Tưởng mãi mãi không thể coi Tằm là em gái vì Tưởng đã thích cô rồi. Quyển 3 kể về câu chuyện của ba năm sau. Lúc này Liêm đã rơi vào lưới tình với Ái – một đào hát. Cặp đôi “không trúc mã” Tằm – Tưởng đã có cảm tình với nhau, nhưng vì hiểu lầm nên Tưởng bỏ lên kinh thành để tránh mặt Tằm. Quyển 4 là hai năm sau khi Tưởng rời đi. Tằm và Tưởng đã kết hôn. Đỗ Quyên đã trở lại và muốn phá đám. Trịnh Kiên (con trai của quan tri phủ Trịnh Văn Thất) cũng xuất hiện, Kiên thích Quyên. Ái và Liêm cũng đã trở lại, có thể nhận thấy Ái là người đàn bà toan tính, tham vọng. Kết thúc quyển 4 là mở đầu cho những âm mưu tranh giành quyền lực của Ái. Quyển 5 kết thúc bằng việc Ái thành công khiến Tằm sảy thai. Quyển 6 kết thúc bằng việc Ái bị bắt, trả giá cho ba tội ác: bức chết cha chồng, hại chết con của Tằm, giết chết bà Hai để bịt đầu mối. Quyển 7 là quyển kết thúc mọi chuyện. Mình thấy buồn vì cứ tưởng Quyên sẽ có được hạnh phúc bên Kiên, ai ngờ Kiên bị giết chết. Truyện được viết theo giọng văn Việt Nam nên gần gũi hơn, chỉ có vài chỗ chưa tốt lắm, như khúc này: Tằm có gương mặt trái xoan, mắt to, mũi nhỏ, môi thanh. Trông thông minh. Là con nhà lễ giáo vì vừa gặp các bà, Tằm khoanh tay cúi chào. Truyện có một lỗi sai chính tả ở chương 3 (gian xảo). Một điểm mình thấy có chút buồn cười: Tưởng bị vu oan giết Kiên, nhưng lại không thể đoán ra ai vu oan, bản thân Tưởng không đoán được, Tằm cũng không được. Trong khi lão Sâm được miêu tả là người gian xảo, quỷ quyệt, là người đang “ngoài phục trong không phục” Tưởng, cả hai vợ chồng đều chưa bao giờ nghĩa lão Sâm vu oan Tưởng. Lão Sâm có động cơ: vì giấu tội biển thủ, vì muốn chức xã trưởng mà!! Truyện khá thực tế nên nam nữ chính không hoàn hảo. Tưởng cũng có lúc sụp bẫy, có lúc bất lực… Tằm có lúc thông minh, giúp đỡ được chồng; có lúc lại bình thường. Cả Tằm và Tưởng đều không đầy mưu kế, không giỏi nhận biết lòng người nên không nhận ra được Ái là người xấu xa. Mình không thích truyện thực tế như vậy, mình thích nam chính hoàn hảo, nữ chính bình thường hoặc cả hai đều hoàn hảo hơn. Bạn nào thích truyện thực tế thì sẽ thích bộ này. Bạn nào có gu giống mình thì đừng lo, vẫn chấp nhận được :3 Cốt truyện khá logic. Về văn phong, trừ một vài lỗi nhỏ thì văn phong khá ổn. Cho truyện này 4/5 điểm. *** Tóc em vừa chấm bờ vai, Bẻ hoa dưới ánh ban mai trước nhà. Chàng từ cưỡi ngựa trúc qua, Nghịch đùa tung quả mơ hoa quanh giường(1). =========================================== Trang 1: Đây là Tằm Đầu thế kỷ XIX, năm Nhâm Tuất (1802), sau khi thống nhất Đàng Trong Đàng Ngoài và đánh bại triều Tây Sơn, Nguyễn Ánh lên ngôi, lấy niên hiệu Gia Long. Đặt quốc hiệu Việt Nam, đóng đô ở Phú Xuân (Huế). Đây là thời kỳ đầu mở ra vương triều nhà Nguyễn và kéo dài một thế kỷ sau đó... Câu chuyện bắt đầu vào năm Quý Hợi (1803), một năm sau khi vua Gia Long lên ngôi, xã Thổ ở phương Nam khi đó có xã trưởng Triệu Am thương dân như con, được người người mến mộ. Ông có ba người vợ hiền lương thục đức, ngặt nỗi gần đến tứ tuần Trời mới cho ông hai đứa con trai là Liêm và Tưởng. Khi cả hai hơn mười tuổi thì Triệu gia có thêm một người. Buổi chiều hôm ấy buông sớm. Mặt trời thả mình xuống phía sau lũy tre già. Ánh dương tàn dần ở cuối chân trời, hoàng hôn lấp liếm lên những đám mây lãng đãng trôi. Vài đôi cánh nhạn bay chấp chới về tổ sau một ngày kiếm ăn mệt mỏi. Người dân cũng kéo trâu trở về. Thời khắc này, mọi việc đồng áng đều kết thúc. Thỉ thoảng đã có bóng dáng tuần đinh(2) đi qua. Trên cánh đồng dọc triền đê, đám trẻ đang nô đùa. Đứa nào cũng để đầu ba chỏm, gương mặt lấm lem bùn đất. Trong đó có hai bé trai nhìn khác hẳn. Từ mái tóc búi tó nhỏ xíu đến y phục chúng vận trên người, cho thấy là con nhà quyền thế. Liêm đứng nhìn lũ trẻ chơi, dáng vẻ ra điều thong thả. Ngay từ nhỏ, cậu đã mang gương mặt thanh tú, dáng đi nho nhã, giọng nói nhẹ nhàng. Người ta dễ dàng đoán được về sau, cậu sẽ dùi mài kinh sử, biết đâu còn đậu Giám sinh(3) và ra làm quan. Khi đã cầm sách trên tay là Liêm chong đèn đọc miệt mài đến tận canh khuya. Triệu Tưởng nhỏ hơn Liêm một tuổi. Trời sinh cậu có phúc tướng, mặt mày xán lạn, lại rất láu lỉnh lắm trò. Mà khổ nỗi, học văn chương tệ quá. Không phải do ngu si vì bởi cái mặt thông minh thế kia, mà vì cậu ba nhà họ Triệu lười biếng. Tưởng chẳng có chút hứng thú gì với thơ văn, lại ghét nhất cái chuyện canh khuya ngồi bên bàn sách đọc bài như điên dại. Bù lại, cậu thích nghịch ngợm chạy nhảy. Cứ mỗi lần chơi đùa với đám trẻ là y như rằng, Liêm sẽ thua và Tưởng luôn là người cứu anh. Tưởng đã phải nhảy qua lưng của thằng tóc ba chỏm cả chục lần. Chín lần đầu thì ngon lành, đến lần thứ mười thì Tưởng bỗng hụt tay ngã chúi mặt xuống đất do thình lình nghe tiếng gọi thất thanh trên triền đê: "Cậu Liêm ơi! Cậu Tưởng ơi!" Liêm đỡ em trai đứng dậy. Chiếc áo lụa đắt tiền dính bùn đất đen xì, Tưởng bặm môi, điên tiết quá! Thằng ôn dịch nào dám phá đám cú nhảy điệu nghệ của cậu Ba này vậy? Vừa lúc, tên người làm chạy hối hả xuống dốc đê xói lở, đến chỗ Liêm và Tưởng: "Thưa hai cậu, các bà cho gọi hai cậu. Ông về nhà rồi ạ." "Hóa ra cha đi lên huyện hôm nay đã về." Liêm vui mừng nói với em trai. Tưởng phủi quần áo, thế ra lại ngỡ chuyện gì gấp gáp, đây có phải lần đầu tiên cha đi xa nhà rồi trở về đâu. Có vậy mà tên người làm đáng kiếp này dám phá mất cuộc vui của cậu. Trông thái độ dửng dưng của Tưởng, Liêm bảo với tên người làm là mình sẽ về cùng. Ấy vậy, hắn lắc đầu nhất quyết phải đưa cả hai cậu chủ về, vì chuyện rất quan trọng. Tưởng hậm hực trước vẻ úp mở của hắn, mới gặng hỏi: Rốt cuộc là chuyện gì? Nghĩ chuyện này trước sau gì hai cậu cũng biết, với các bà đâu có dặn dò phải giữ bí mật nên hắn đáp luôn: "Dạ là vì ông có mang về một..." "Lại sách vở và đồ chơi mới chứ gì?" Tưởng thở hắt. Mời các bạn đón đọc Thanh Mai Không Lấy Trúc Mã (1802) của tác giả Võ Anh Thơ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đổi Chồng: Cưng Chiều Em Đến Nghiện
Truyện ngôn tình Đổi Chồng Cưng Chiều Em Đến Nghiện chứa chan tâm tư tình cảm thực tế và có nét lãng mạn duyên dáng mà tác giả Quân Tử Ước Hẹn mang lại. Sự dịu dàng và tình yêu tuyệt vời của Lãnh Nhất Thiên đối với Đường Tố Khanh. Lời văn dẫn truyện Đổi Chồng Cưng Chiều Em Đến Nghiện lại hay, uyển chuyển, nhẹ nhàng thấm sâu vào lòng người đọc. Truyện Đổi Chồng: Cưng Chiều Em Đến Nghiện của tác giả Quân Tử Ước Hẹn, kể về một cô gái làm phó thị trưởng, cô thông minh, xinh đẹp, được biết bao chàng theo đuổi.... Còn anh là một tay Mafia, hoạt động ở thành phố mà cô đang sống nhằm lật tẩy những tên tham ô hối lộ và gặp được cô, vì cô là một cô gái đặc biệt, dám bơ anh khi đi ngang qua trước mặt anh. Anh bắt đầu có hứng thú với cô và đã giả hiền để trở thành một con cừu non để càng ngày càng âm mưu biến khuôn mặt ấy trở nên ấm dần hơn và cho đến một lần anh hóa thành một con sói để rồi ăn hết những gì của cô!!! *** Phố phường rực rỡ vừa mới lên đèn, bầu trời đen như mực, giữa không trung điểm xuyết vài viên linh châu, cuộc sống phong phú về đêm chính thức bắt đầu, lúc này trên đường cao tốc dập dìu xe qua lại, có một chiếc xe màu bạc, kiểu mới nhất của Porsche làm người khác chú ý, nguyên nhân không phải xe đắc đến thế, mà là mã lực của xe tương đương với tên lửa không ngừng chạy như điên, có thể lái vững vàng như thế thì chắc rằng tay lái của người điều khiển chỉ thuộc hàng tay đua, muốn không làm người khác chú ý cũng không được. Bên trong xe, người đàn ông trong làm người ta càng choáng ngợp hơn, ngũ quan[1] anh tuấn phối với màu da mật ong, dáng người to lớn, quân trang chỉnh tề, bên trong cơ thể tản mát ra một cỗ ngay thẳng, tròng mắt đen nhánh nồng nặc sự phiền não, tay dơ lên vững vàng mở dây an toàn. 1 (Ngũ quan chỉ 5 khí quan gồm: tai, mắt, mũi, miệng và thân thể)   Mời các bạn đón đọc Đổi Chồng: Cưng Chiều Em Đến Nghiện của tác giả Quân Tử Ước Hẹn.
Chỉ Yêu Sự Không Hoàn Mỹ Của Anh
Truyện Chỉ Yêu Sự Không Hoàn Mỹ Của Anh kể về một cô tiểu thư nhà họ Nhậm. Khi cô tròn mười lăm tuổi, anh đã đến bên cô nhưng rồi lại biến mất không lý do. Anh chính là mối tình đầu của cô khiến cô không bao giờ quên được, và giờ đây khi ký ức đẹp đẽ về anh hiện về cô lại thấy rung động, xao xuyến trong lòng. Trong trí tưởng tượng của cô, anh là một người đàn ông vô cùng hoàn hảo và cuối cùng cô cũng được gặp lại người đàn ông hoàn mỹ đó một lần nữa... Cô đi công việc và đã ở cùng anh một ngày, chỉ với một ngày mà cô phát hiện anh là một người chẳng giống như những gì cô tưởng tượng mà hoàn toàn ngược lại là một con người đầy khuyết điểm. Vậy cô còn muốn có anh nữa không?? *** Nhậm Quả Quả từng tưởng tượng mối tình đầu của mình sẽ bắt đầu như thế nào...Có lẽ sẽ lãng mạn như tiểu thuyết. Có lẽ sẽ đau khổ như phim truyền hình nhiều tập đầy cẩu huyết. Có lẽ sẽ chua chua ngọt ngọt như mọi người kể. Mối tình đầu luôn chua chua ngọt ngọt mà. Cô luôn luôn nghĩ tới, luôn luôn chờ mong. Tuy người nhà quản rất nghiêm nhưng Nhậm Quả Quả vẫn vô cùng mong đợi anh hùng diệt rồng xuất hiện trong cuộc đời mình. Anh sẽ tiêu diệt hết lũ rồng và cả những người thân khó đối phó của cô! Chỉ tưởng tượng cảnh anh hùng đánh nhau với con rồng độc ác thôi là Nhậm Quả Quả đã thấy hưng phấn rồi! Nhưng Nhậm Quả Quả hoàn toàn không ngờ rằng hóa ra tình yêu còn có hương vị khác ── hương vị của sự mất mát khó quên. Cô vĩnh viễn nhớ rõ ngày hôm đó.   Mời các bạn đón đọc Chỉ Yêu Sự Không Hoàn Mỹ Của Anh của tác giả Nguyên Viện.
Cực Phẩm Ác Nam
Cực phẩm nam nhân!? Ngô— Nam tử tuấn dật tuyệt luân khiến kẻ khác nhìn không chớp mắt, hơn nữa gia tài bạc vạn, thành tựu phi phàm, không thể nghi ngờ là một cái ‘ Kim cương vương’ (Chồng giàu ), nhưng là…… Nàng thấy hắn chính là một tên ác ma tàn khốc vô lệ, ánh mắt lạnh như băng, mắng người với khí thế hiêu trương bạt hổ. Nàng thật đáng thương mà, sợ đến mức ói không nên câu, tay chân vô thố, lại cnf bị siêu cấp ác nam làm hại sống không được an ổn qua ngày! Đối với ‘em gái nuôi’ là nàng luôn ác ý khiêu khích: Một buổi tối muộn, xem trộn nàng tắm, ‘nghịch nghịch’ lổ tai nàng, đem nàng lên giường tuyên bố hắn có ‘quyền’ động tay động chân với nàng. Không cho nàng nói, đã vậy còn tiện cởi bỏ khăn tắm. Hắn cuồng dã, cường hãn khiêu khích làm cả người nàng vô lực, yếu ớt, không thể phản kháng… Cái gì! Nàng thanh tân nhã trí khiến hắn thấy ‘hứng thú’? Nhưng …… Nhưng mà nàng căn bản không muốn…… Nam diễn viên Lạc Mộ Thiên Nữ diễn viên Tống Thanh Linh *** Tỷ Liên cười nhu mị, phong tình vạn chủng đi vào thư phòng. Hiếm có nữ nhân giống nàng, ở độ tuổi trung niên mà gương mặt không hề ghi dấu thời gian. Hai năm trước, nàng gả cho Lạc Hoằng Viễn. Trượng phu hơn nàng 15 tuổi, là một vị thương giới danh nhân. “Lão gia, ông (Nguyệt: Lúc đầu mình định để là ‘anh’ nhưng nó làm sao ấy, nên nếu không thuận tai thì cũng đành chịu, nếu nàng nào có ý tưởng hay hơn thì bỉu nhớ ) mau nghỉ ngơi một chút, công việc dù sao cũng còn nhiều, đừng làm khổ mình như vậy.” Tỷ Liên làm nũng. Cùng nàng mỗi ngày ăn tối xong, Viễn Hoằng đều ‘cố thủ’ tại bàn làm việc. Nếu hỏi Tỷ Liên đối với Lạc Viễn Hoằng có gì bất mãn thì chính là Lạc Viễn Hoằng quá bận, công sự chưa bao giờ hoàn tất, làm nàng… độc thủ khuê phòng ạ! Chẳng qua…… Hoàn hảo, nàng cuối cùng cũng nghĩ được cách. ” Liên Nhi, đừng làm ồn, anh (Tuyết: Một từ: Tởm, Hai từ: Muốn phu,… Ôi giai vừa già nhưng lại giàu ) còn một phần tài liệu chưa làm xong……” ” Mặc kệ, không chuẩn xem!” Tả Liên vươn hai tay ôm ấy cổ Lạc Viễn Hoằng, khuôn mặt ghé sát, nói: “Ông mỗi ngày đều có công việc, bỏ qua một lúc không được sao. Mặc kệ, em đã lâu không cùng ông rò chuyện. Cứ như vậy có khi đến gương mặt ông em cũng muốn quên. (Nguyệt: Lão tháu bà, tiền bà có quên không? ). Mặc kệ, hôm nay ông phải ở cùng em!”   Mời các bạn đón đọc Cực Phẩm Ác Nam của tác giả Tiểu Ngôn.
Cô Ngốc, Cởi Áo Ra
Review by Tuệ Tần - fb/ReviewNgonTinh0105: Trần An An là một người rất ngốc. Không phải cô không thông minh, chỉ là dây thần kinh nhạy cảm của cô có phần “kém nhạy” hơn người bình thường. Hoàn toàn trái ngược với Trần An An, Diệp Lương Nhất lại là một vị bác sĩ điển trai, ẩn dưới vẻ lạnh lùng là trí thông minh và bản chất phúc hắc trời sinh. Thế nhưng đứng trước trí IQ của Trần An An, anh cảm thấy mình không thể “đọ” nổi. Thần kinh ai có thể thô tới mức không nhận ra có người theo đuổi mình? Chính là Trần An An! Nhưng vừa vặn, người mặt dày, theo đuổi không biết xấu hổ cũng chính là Diệp Lương Nhất! Ngay khi nhận ra tình cảm của mình đối với Trần An An và phát hiện người bạn thân của mình nay lại trở thành tình địch đáng gờm, anh đã lập tức “ra tay”. Một mình theo đuổi cô không thành công, không sao hết, đã có bà mẹ “cùng hội cùng thuyền” giúp đỡ anh được ôm giai nhân về nhà. Tình yêu của Diệp Lương Nhất chân thành cuồng nhiệt, anh rất rõ ràng trong truyện tình cảm, yêu là yêu hết mình, còn không yêu thì sẽ không thể ép buộc anh tiếp nhận. Có thể sẽ có người nói anh đối xử với nữ phụ quá tàn nhẫn, tôi lại nghĩ khác, không yêu mà cứ cho người ta hy vọng mới là tàn nhẫn nhất. Lần đầu tiên họ gặp nhau, Diệp Lương Nhất là bác sĩ phụ trách, cô đã phải cởi sạch đồ trước mặt anh. Lần thứ hai gặp lại, anh vẫn là bác sĩ tiếp nhận ca phẫu thuật cho cô, ngay cả lần thứ hai, cô cũng phải cởi sạch đồ trước mặt anh. Cho đến lần thứ ba, khi cô không mảnh vải trước đứng trước mặt anh, quan hệ của họ đã không chỉ đơn giản là bác sĩ và bệnh nhân nữa rồi… --------- Trần An An cùng bác sĩ Diệp đi siêu thị, đến dãy hàng chocolate trước mặt liền chôn chân tại chỗ. Trần An An [cầu xin] : Mua cho em một hộp, một hộp thôi ~ chỉ một hộp ~ Bác sĩ Diệp [nghiêm khắc] : Không được! Trần An An [tiếp tục cầu xin] : Đi mà! Bác sĩ Diệp [đưa tay cầm lấy một hộp áo mưa vị chocolate] : Được rồi, mua cho em, vừa lòng chưa, ngoan, khóc cái gì, trở về liền cho em ăn. … Diệp Lương Nhất đưa Trần An An đi dạo phố mua quần áo, lúc cô thử quần áo cũng muốn chen vào cùng. Trần An An [thẹn thùng] : Anh ra ngoài đi! Để cho người khác nhìn thấy thì ra làm sao nữa! Diệp Lương Nhất [bình tĩnh] : Anh vào để xem em mặc quần áo mới thôi mà. Trần An An [nghi hoặc] : Thật? Diệp Lương Nhất [nghiêm túc] : Ừ. Trần An An [quay một vòng] : Anh xem em mặc cái váy này được không? Diệp Lương Nhất [chỉ huy] : Kéo khóa xuống dưới, đúng rồi, ngực cũng kéo xuống một chút…… Trần An An [phát điên] : Anh muốn bảo em cởi hết xuống à? Ý anh là bảo em mặc cái váy này rất xấu sao? Diệp Lương Nhất [không biết xấu hổ] : Không phải, anh muốn nói là em không mặc gì mới là đẹp nhất. … Sinh nhật bác sĩ Diệp, Trần An An suy nghĩ đã lâu, lại chưng cầu ý kiến của mọi người, cuối cùng quyết định mua một cái bật lửa zippo làm quà sinh nhật cho hắn. Trần An An [lấy ra cái bật lửa đưa cho bác sĩ Diệp] : Sinh nhật vui vẻ! Đây là quà! Bác sĩ Diệp [mở ra] : Sao lại là bật lửa? Anh lại không hút thuốc. Trần An An [nói năng hùng hồn đầy lý lẽ] : Dù sao người ta nói tặng quà sinh nhật cho đàn ông đều là bật lửa, không hút thuốc cũng không sao. Bác sĩ Diệp [cởi quần thoát áo] : À, anh biết rồi, đây là em ám chỉ anh phải đốt lửa, tốt lắm, mau cởi quần áo ra, anh lập tức thỏa mãn em! ----------- Tôi sẽ không nói đây là một bộ truyện đặc sắc, nhưng nó lại có sự cuốn hút rất riêng, mang đậm phong cách của Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu. Tình tiết truyện đa phần xoay quanh tình cảm của nhân vật chính, ít những chi tiết gay cấn hay máu chó, nhưng vẫn có nhiều đoạn hóm hỉnh cười chảy nước mắt. Nhìn chung cả câu chuyện như một dòng sông êm đềm chỉ thi thoảng mới “nổi sóng”. “Cô ngốc, cởi áo ra” sẽ là một sự lựa chọn không thể bỏ lỡ với những bạn đang tìm kiếm một câu truyện về mối tình oan gia nhẹ nhàng và hài hước, hãy đón đọc nhé! Thể loại nam phúc hắc, nữ tiểu bạch, cả truyện là quá trình anh sói xám từng bước dụ em cừu non rơi xuống bẫy. Truyện khá dễ thương, không có gì bất ngờ đột phá, nam nữ chính đều sạch, càng về sau càng ngọt ngào. Đại khái là cô ngốc Trần An An bị khối u lành tính ở ngực, phải làm tiểu phẫu cắt bỏ. Bác sĩ Diệp giống nhân vật phản diện trong một câu chuyện kinh dị, anh cầm dao mổ lóe sáng, bịt khẩu trang và yêu cầu: “Cởi áo ra, kể cả áo lót!” Thế rồi ma xui quỷ khiến, má anh Diệp hiểu lầm hai người có gì gì đó với nhau. Bác sĩ Diệp rất ghét đi xem mắt, vậy là kết hợp với em cừu diễn vở kịch có nguy cơ giả thành thật rất cao… Em cừu bị anh sói xách về nhà, nhiều chuyện phát sinh khiến hai người dính chặt như sam. Thực tế chứng minh bác sĩ Diệp quá nham hiểm mà Trần An An thì ngớ ngẩn thôi rồi. Vậy là có một ngày cô ngốc đành thở dài cam chịu: “Tôi có bạn trai rồi, anh ta là bác sĩ… khoa Nhũ tuyến! ==” Truyện không có hiểu lầm ngược tâm gì sất, chỉ toàn buồn cười và dễ thương thôi. Bà mẹ anh bác sĩ rất hiền lành, nam phụ Chu Tề cũng đáng mến. Truyện này đọc được, bổ sung gia vị cho một ngày nhàm chán! Mời các bạn đón đọc Cô Ngốc, Cởi Áo Ra của tác giả Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu.