Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đường Tam Trọng Sinh

Một đời Thần Vương nay trọng sinh thế giới Pháp Lam, hắn kinh ngạc khi phát hiện khi tất cả mọi thứ ở đây đều rất kỳ diệu, vận khí của hắn lại càng tuyệt vời vì đã tìm được thê tử chuyển thế. Thế nhưng nàng lại không nhớ gì về kiếp trước, gặp nhau lần nữa cũng đã thành người qua đường. Một đời Thần Vương nay trùng sinh vào thế giới nơi mà con người không thân thiện, liệu hắn có thể lấy lại được thê tử của mình hay không? Thiên hình vạn trạng Yêu Thần Biến sẽ mang đến cho hắn con đường trùng sinh như thế nào? Tất cả sẽ có trong hành trình theo đuổi Mỹ Công Tử của cựu Thần Vương, Đấu La Đại Lục 5, Đường Tam Trọng Sinh!!! Fan trung thành Đường Gia Tam Thiếu, Cá Cửu Ca dịch =)) ngồi hóng mỏi mông nên dịch cho vui, chậm thì cũng không hối nha do mới đào hai hố khác nên đang tập trung lấp hố, đính lại là rảnh mới dịch kakaka ╮(. ❛ ᴗ ❛.)╭. Ghim 2-3/ 1 tuần *** Trong không gian rộng lớn bao la, bỗng một tia sáng nhỏ lướt ngang qua không gian rộng lớn. Tia sáng nhỏ này căn bản không thu hút sự chú ý người khác, nhưng nó giống như đang tồn tại giữa hiện thực cùng hư vô. Bên trong tia sáng giống như đang có một tia ý thức tồn tại, cũng có thể là thần thức. Bởi vì chỉ có thần thức mới có thể phiêu lưu bên trong vũ trụ mà không hề bị tiêu diệt. Thậm chí, nó còn đang tìm kiếm hướng đi để đuổi theo thứ gì đó. Hắn yên lặng cảm nhận, cảm nhận được sự dẫn dắt mơ hồ có như không có. Lúc thê tử mình chết đi, thần thức cũng tan biến, chỉ có cách chuyển thế trùng sinh mới có thể sống lại ở thế gian. Trên đời không có thuốc hối hận, cho dù hắn là Thần Vương, cũng chỉ có thể đảo ngược thời gian trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng không thể đảo ngược tất cả. Hắn không còn sự lựa chọn nào khác, vì vậy hắn chỉ có thể lựa chọn đó chính là đi tìm nàng. Từ bỏ tu vi mấy vạn năm, từ bỏ ngôi vị Thần Vương. Bởi vì không có thứ gì quan trọng hơn nàng, không có nàng, thì làm vua của vũ trụ sẽ như thế nào? Không có nàng, tất cả mọi thứ đều trở nên vô nghĩa. Chí ít là hắn hiểu rõ lựa chọn việc chết vì tình yêu, lúc đó hắn cũng chỉ giữ lại một tia thần thức để đi tìm thê tử, chính hắn nghĩ như vậy. Hắn tin rằng, mình nhất định có thể tìm đến thế giới mà thê tử mình sống lại. Trong đầu hắn không ngừng hiện ra những hình ảnh từ quá khứ, lần đầu tiên hai người bọn họ gặp nhau cho đến thời khắc nàng biến mất Tiểu Vũ, chờ huynh! Huynh đến ngay đây. Ngay cả khi muội chuyển thế và không còn nhớ đến những ký ức trước kia, thì ta cũng sẽ luôn luôn tìm muội. Đường Tam ta trùng sinh vì muội. *** Đấu la đại lục là tác phẩm nổi tiếng nhất của Đường Gia Tam Thiếu, viết về thể loại ma pháp sư. Được tác giả trao chút rất kỹ lưỡng về ngôn từ, khi đọc cảm giác thư thái không hề khô khan như những truyện tiên hiệp, huyễn huyễn khác. Ngoài ra yếu tố tình cảm, cả về tình yêu nam nữ, tình cha con, tình bằng hữu được thể hiện một cách trọn vẹn, phù hợp với đại đa số người đọc. Sau thành công của bộ truyện đầu tiên, tác giả thừa thắng xông lên cho ra đời liên tiếp các tác phẩm nối tiếp nhau, đều lấy nền tảng từ bộ truyện Đấu La Đại Lục đầu tiên. Phần 1: Đấu la đại lục Phần 2: Tuyệt thế đường môn Phần 2.5: Thần giới truyền thuyết Phần 3: Long Vương truyền thuyết Phần 4: Chung cực đấu la Đấu La Đại Lục 5, Đường Tam Trọng Sinh Nội dung – cốt truyện: Mở đầu câu chuyện xuất hiện một nam nhân tên Đường Tam bị Đường Môn truy sát, là tông môn nổi tiếng với các loại cơ quan ám khí nhất là “Phật nộ đường liên”. Thân là thiên tài ngàn năm có một nhưng vì chỉ có thân phận ngoại môn đệ tử mà dám nhập trộm nội môn, học trộm tuyệt học nên mới bị khép tội phản đồ. Vì chứng minh hắn chưa bao giờ quên cội nguồn nên Đường Tam đã tự sát, không ngờ hắn lại xuyên không trọng sinh vào một đứa trẻ cùng tên trên một nơi kỳ lạ gọi là Đấu La đại lục. Người trên Đấu La đại lục, vũ hồn sẽ Giác Tỉnh lúc sáu tuổi, Vũ hồn chia làm hai loại lớn, một loại là khí vũ hồn, một loại là thú vũ hồn. Đấu La Đại Lục là câu chuyện về quá trình trưởng thành của Đường Tam tại Đại Lục Đấu La, cùng tình cảm từ thuở thanh mai trúc mã với  “đại tỷ” Tiểu Vũ đầy bí ẩn, giữa tình thân gia đình, tình thầy trò với Đại sư, giữa các đồng đội trong đội ngũ Sử Lai Khắc, cùng học hỏi lẫn nhau cùng sát cách chiến đấu trong những trận chiến sinh tử cận kề. Đội hình chiến đấu của Sử Lai Khắc Thất quái. Tiểu Vũ giải phóng một tầng quang mang màu đỏ . Áp lực trên bảy người lại một lần nữa được giảm nhẹ, đồng thời cũng khôi phục lại được năng lực. Tiểu Vũ với thân pháp linh hoạt uyển chuyển, sẽ quấy rỗi đội hình đối phương. Khả năng chiến đấu cận thân mạnh mẽ nhất trong Sử Lai Khắc thất quái. Đái Mộc Bạch cùng Mã Hồng Tuấn cơ hồ cùng quát lên một tiếng chói tai, đệ tam hồn kĩ đồng thời phát động. Bạch Hổ kim cương biến, phượng dực thiên tường. ca hai là người chiến đấu cứng đối cứng của đội hình. Đường Tam quăng một cái chu võng thẳng về phía địch, hắn là trung tâm đội hình chiến đấu, là người khống chế, điều tiết chiến lực đội ngữ, Áo Tư Tạp là hệ hồn sư phụ trợ nhanh chóng chế tạo hương tràng của hắn, Cửu Bảo Lưu Ly tháp trên tay Trữ Vinh Vinh bắn ra ba đạo quang mang, Tam Khiếu Ngự Chi Tâm phát động, cấp cho Mã Hồng Tuấn cùng Đái Mộc Bạch tăng phúc công kích, cấp cho Đường Tam tăng phúc hồn lực. Chu Trúc Thanh thì ẩn nấp dựa vào tốc độ của mình đánh lén đối phương. Xem thêm: Sử Lai Khắc thất quái chiến đấu với thần phong học viện Cảnh giới trong truyện Đấu La Đại Lục: Mỗi hồn sư đều tự có vũ hồn lực của chính mình, căn cứ vào sự mạnh yếu của vũ hồn lực mà chia cảnh giới. Mỗi cảnh giới lại chia làm mười cấp. Ban đầu khi mới nhập môn thì gọi là Hồn sĩ, chỉ cần sau khi vũ hồn tỉnh giấc thì mỗi người đều là Hồn sĩ. Nếu vũ hồn có thể tu luyện, khi hồn lực đạt tới cấp mười một thì sẽ đạt tới xưng hiệu kế tiếp, cũng chính là Hồn sư. Hồn sĩ, Hồn sư, Đại hồn sư, Hồn tôn, Hồn tông, Hồn vương, Hồn đế, Hồn thánh, Hồn Đấu La và Phong hào đấu la. Tên gọi Đấu La đại lục chính là bắt nguồn từ đây. Trong truyền thuyết, những Phong hào Đấu La đạt tới cửu cấp trở lên đều có thể tự lấy một phong hào cho mình, bọn họ đơn giản chính là những vô địch tồn tại. Hồn sĩ: 1-10 cấp hồn lực. Hồn sư: 11-20 cấp hồn lực. Đại hồn sư: 21-30 cấp hồn lực. Hồn tôn: 31-40 cấp hồn lực. Hồn tông: 41-50 cấp hồn lực. Hồn vương: 51-60 cấp hồn lực. Hồn đế: 61-70 cấp hồn lực. Hồn thánh: 71-80 cấp hồn lực. Hồn đấu la: 81-90 cấp hồn lực. Phong hào đấu la: 91-94 cấp hồn lực. Siêu cấp đấu la: 95-98 cấp hồn lực. Cực hạng đấu la: 99 cấp hồn lực. Bộ truyện này cực kỳ xuất sắc dù hơi ngắn. Người đọc cảm nhận được cái hay đến từ nội dung, tình cảm, tình đồng đội, đến quá trình trưởng thành của các nhân vật trong truyện. Phương pháp tu luyện trong truyện cũng khá mới mẻ. Tác giả miêu tả cách thu thập, dung nhập hồn hoàn rất sống động, hấp dẫn. Một hồn sư có thể hấp thu đệ tam hồn hoàn cao nhất là một ngàn bảy trăm năm tu vi. Đệ tứ hồn hoàn mới có thể hấp thu hồn hoàn đạt tới năm ngàn năm tu vi. Đệ ngũ hồn hoàn tối đa có thể hấp thu một vạn hai ngàn năm. Đệ lục hồn hoàn tối đa là hai vạn năm. Đệ thất hồn hoàn dao động trong khoảng ba vạn đến năm vạn năm tu vi,còn phụ thuộc vào thuộc tính bất đồng của hồn sư. Đến đệ bát hồn hoàn mới có thể hấp thu hồn hoàn ngoài năm vạn năm tu vi. Cuối cùng là đệ cửu hồn hoàn, có thể hấp thu hồn thú mười vạn năm tu vi. Tuy nhiên, trong giới hồn sư, chưa có ai có thể thu thập đựơc hồn thú có mười vạn năm tu vi làm hồn hoàn cuối cùng cho mình. Đương nhiên việc gì cũng có ngoại lệ, ví dụ như Đường Tam. Xem thêm: Những hồn hoàn được Đường Tam hấp thu Các nhân vật trong truyện đều có tình có nghĩa, nhất là Đường Tam nhất kiếm chung tình, trong mắt hắn chỉ có duy nhất Tiểu Vũ. Những trận chiến giữ những đội ngũ được miêu tả trực quan, sinh động. Cảnh chiến đấu của các đội ngũ diễn ra nhịp nhàng cuốn hút. Đánh giá Văn phong: 9/10. Nhân Vật: 9/10. Nội dung: 9/10. Điểm chung: 9/10. Mời các bạn đón đọc Đường Tam Trọng Sinh của tác giả Đường Gia Tam Thiếu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cửu Thiên Khuynh Ca - Trúc Yến Tiểu Sinh
Mãnh liệt nhất, đớn đau nhất, say đắm nhất phải là việc nàng mở từng lớp khóa trái tim mỏng manh để đặt vào đó cái tên Trọng Uyên. Chàng không phải là Đông phương Thanh đế Phục Nghi trong sách ghi chép, cũng không phải là Nguyệt Hoa thượng thần Phất Tức của hiện tại, chàng chỉ là người sẵn sàng chịu ba trăm lôi hình thay nàng nơi Lôi Trạch, dám bỏ hết công lao tu tập ngàn năm vì nàng… Rốt cuộc là thứ tình yêu gì lại có thể khiến chàng tình nguyện hy sinh tất cả vì nàng? Tại hạ nhưng mà là vương mẫu trên núi một cái không quá chịu đợi gặp Tiểu Phượng hoàng, như thế nào có thể được nguyệt hoa thượng thần chi chiếu cố. Không thể tưởng được này cái gọi là nguyệt hoa thượng thần nhưng mà là cái cầm đèn đốt lửa phái đi, chỉ là như thế này bất nhiễm trần tục nhân, vì sao sẽ là ủy khuất như vậy? Thì ra của ngươi nguyên thân, cư nhiên như vậy đáng yêu… Từ nay về sau, ta còn là gọi ngươi tiểu sủng hảo. Cửu Thiên huyền nữ, thanh đế Trọng Uyên, nhạc thần Trường Cầm. Cũng hoặc là vương mẫu sơn hạ điềm xấu chim chóc Tiểu Bạch hoàng, chiết cánh hậu thế nguyệt hoa thượng thần, hóa thành mây khói chẳng biết đi đâu thái tử Trường Cầm. Đó là một về Ngũ Đế chi chiến trước sau, không khổng lồ mà lại không ngược luyến tiểu chuyện xưa. Sơn hải hồng hoang trung thần tiên, tiện tay mà viết, ba phần thực đến thất phân bịa đặt. *** Lâm Yên chỉ là một tiểu cô nương chưa đầy ba tuổi nhưng thiên bẩm thông minh đĩnh ngộ, là tiểu thần tiên được chú ý nhiều nhất từ trước đến nay. Thế nên từ nhỏ cô bé đã có khí chất nổi trội hơn hẳn những bạn bè cùng trang lứa. Cô thích nhất là được khai đàn thuyết pháp bên bờ suối Dao Sơn. Giữa đám đông tiểu bằng hữu đồng lứa xúm xít vây quanh, Lâm Yên tỏ vẻ uyên thâm lắm, bắt đầu kể chuyện bằng một câu thế này: Cha nói rằng… Dân chúng bốn bề Dao Sơn đều biết cha Lâm Yên là ai, cho nên chỉ cần nghe những lời ấy là đã đủ tò mò háo hức lắm rồi. Lâm Yên càng được dịp thể hiện, khua khoắng tay chân, chỉ trỏ đông tây, nói chưa tròn chữ nhưng vẫn liên thiên như đúng rồi, chốc chốc còn dụ thêm được vài linh thú chưa được khai sáng tìm đến lắng nghe. Một ngày nọ, Lâm Yên vừa kể hết đoạn “Âm phù kinh” cha giảng cho bèn đưa mắt trông về phía xa, thấy con đại dã thú vẫn ngồi yên vị ở chỗ cũ, đôi mắt sáng quắc không thôi liếc nhìn mình. Cô bé cảm thấy vô cùng hiếu kỳ, nghiêng đầu săm soi mấy lần, nói với đám bạn vài câu gì đó, rồi nhanh chân chạy như bay về phía đại dã thú. Nếu là một đứa trẻ bình thường, nhất định đã phải sợ hãi lắm, hoặc ít ra cũng không tự dấn thân vào chốn nguy hiểm như thế. Nhưng Lâm Yên thì khác hẳn. Thân thể khỏe khoắn, hơn nữa sau lưng lại có một cao nhân đắc đạo phi phàm. Tuy tiểu cô nương hãy còn thấp bé, nhưng số pháp bảo cất trong thắt lưng không ít hơn chục loại. Chẳng trách từ trước tới giờ Lâm Yên luôn hành xử vừa quyết đoán vừa cẩn trọng, không e sợ điều gì. Đại dã thú thấy Lâm Yên đuổi theo bèn quay người chạy về phía rừng sâu. Lâm Yên cho là nó sợ mình, nên càng bám sát, miệng la lớn: “Nè, ngươi chớ có chạy…”. ... Mời các bạn đón đọc Cửu Thiên Khuynh Ca của tác giả Trúc Yến Tiểu Sinh.
Thượng Thần, Ôm Con Hổ Nhỏ Nhà Ngài Về - Nhược Ngã Túy
Lạc Thủy thượng thần nhặt được một con hổ màu tím trên đường lại chưa từng tu luyện thành hình người. Nếu như nàng đã không được chào đón thì mình tạm nuôi vậy. Ba trăm năm sau, Lạc Thủy thượng thần vì bảo vệ con hổ tím đó mà bị thương, sau đó hổ tím được giao cho Đạp Vũ thượng thần chăm sóc dùm. Con hổ tím liều mạng lắc lắc cái đầu nhỏ: “Ta không muốn, ta muốn đi theo ngài, theo ngài có thịt ăn.” Lạc Thủy thượng thần an ủi nó: “Ngoan, nghe lời.” Yên lặng rồi lại yên lặng, chung quy có chút cảm giác không ổn, nhưng lại không nghĩ ra cái gì nữa, chỉ có thể nói với Đạp Vũ thượng thần: “Đừng cho người khác ức hiếp nàng.” Đạp Vũ không ngờ người quyết đoán, lạnh lùng như Lạc Thủy lại có lúc dong dài đến vậy. Hắn dừng một chút rồi vui vẻ giống như đám yêu ma quỷ quái đang ăn ngon xem kịch vui lại giống như chúng tiên hớn hở đến hội bàn đào ăn uống. Quạt ngọc lay động hai cái, nụ cười phong lưu lại mang chút nghiêm trang bảo: “Ta sẽ nhận nàng làm đồ đệ có được không? ài, ta đây, một sư phụ vừa mạnh mẽ lại đẹp không chê vào đâu được, đến lúc đó tiểu nha đầu ở cùng ta sớm sớm chiều chiều chung một mái nhà, chắc chắn sẽ nảy sinh tìm cảm ám muội với ta, như vậy sẽ tạo nên một đoạn sư đồ cấm luyến chấn động lục giới, vang đội cổ kim, làm cho thiên địa quỷ thần phải xúc động a!” Lạc Thủy thượng thần trước sau vẫn không có biểu hiện gì, dường như có nhíu mày suy nghĩ một lúc, giọng nói tựa suối trong chảy qua đá ngọc bay vào trong tai mọi người: “Nếu như muốn một đoạn sư đồ cấm luyến, nàng còn chưa bái ta làm thầy.” …. Hỏa phượng kiêu ngạo bay lướt tới, con hổ nhỏ nghi hoặc: “Ta và ngươi quen biết nhau sao?” Con hỏa phượng nào đó tức giận nói: “Sở Từ.” Con hổ nhỏ chợt hiểu ra: “Thì ra là con chim nhỏ màu đỏ kia à.” Con hỏa phượng kiêu ngạo xinh đẹp nào đó tiếp tục tức giận nói: “Cái gì con chim nhỏ màu đỏ! Bổn đại gia là hỏa phượng! Hỏa phượng!” Tiếp tục thở dài: “Ài, khó trách người không nhận ra, chưa thấy hỏa phượng à? Huống chi lúc đó bổn đại gia bị ám toán nên trọng thương, thu nhỏ nguyên hình…” …. A, con đường thành tiên thật dài? Con hổ nhỏ dựng tai lên, ào ào nói: “Ai nói ta muốn thành tiên? Ta muốn thành thần!” Giàu nhất lục giới? Được cưng chiều nhất lục giới? Nữ thần đáng yêu? Đều là mây bay! Con hổ nhỏ nào đó ở trong lòng ngực ấm áp thơm mát của vị thần nào đó nghiêm túc tổng kết: “Hạnh phúc chính là có thịt ăn, có thoại bản đọc, có đánh nhau, ờ, còn có vị thần nào đó ôm…” Hãy nhìn xem con hổ nhỏ, bước đường đi lên sung sướng thành thần. *** Duyệt Nhi có một giấc ngủ ngon nhất từ khi đến Thánh giới, lúc tỉnh dậy thì Tức Mặc Ly đã không còn ở Yểm Tịch sơn. Cô hổ nhỏ buồn thiu, rầu rĩ không vui ăn điểm tâm Ninh Tê làm. Đang nghĩ xem một lúc nữa đi đâu chơi thì được thì Ngu Ngư đã hốt ha hốt hoảng chạy tới bẩm báo: “Duyệt Nhi cô nương, Cấp Quỳnh Thánh quân ở chủ sơn nói muốn gặp cô, phụ thân bảo ta đến hỏi cô, nếu cô không muốn gặp, vậy người sẽ ngăn lại.” Duyệt Nhi nhớ lại mấy đoạn chơi xấu trong thoại bản, cười hắc hắc nói: “Nói với nàng ta, bổn quan bệnh rồi, không tiện gặp người khác.” Mọi người:…………. Ngu Ngư ho khan một tiếng, nhịn cười không được nói: “Vậy tại hạ trước đi bẩm báo với phụ thân.” Không ngờ Cấp Quỳnh còn mặt dày đến thế, nàng ta không dùng địa vị thân phận của Thánh quân tới gặp Duyệt Nhi, mà nói đơn giản là muốn gặp Duyệt Nhi. Theo như cách nói của Cửu Kiếm, nàng ta nhất định là đến châm ngòi ly gián. Cấp Quỳnh nhiều lần tới gặp không có kết quả, sau đó trực tiếp giao đấu với Ngu Cực, cũng bất chấp thể diện, bay tới Yểm Tịch sơn tìm Duyệt Nhi. Lúc tìm được Duyệt Nhi, nàng đang ở trong hồ ngồi trên ngọc liên, đôi chân thon dài trắng nõn ngâm trong nước đùa nghịch cùng mấy chú cá. ... Mời các bạn đón đọc Thượng Thần, Ôm Con Hổ Nhỏ Nhà Ngài Về của tác giả Nhược Ngã Túy.
Tiên Lôi Cuồn Cuộn Đến - Thập Tứ Khuyết
Chuyện xưa viết về một vị muội muội lên núi tu chân gặp được các loại sự kiện ly kỳ, cuối cùng đánh đâu thắng đó không gì cản nổi  ~ ——————————— Giang Dạ Bạch, nữ nhi của kẻ giàu nhất thiên hạ, từ nhỏ không có mục tiêu  gì, không có theo đuổi  gì. Bởi vì  mọi thứ chiếm được rất dễ dàng.  Sau lại đi vào Thục Sơn mới hiểu được mình nhỏ yếu, tính mệnh tùy thời đều có thể mất đi. Cố gắng sinh tồn, có điểm nét phác thảo tính cách dần dần trở nên cứng cỏi, dũng cảm, cho dù lại gian nan khốn cảnh, cô nương ấy cũng có thể cười đi đến cuối cùng!  Luôn cảm thấy cô nương này có chút ngốc nghếch.  Luôn lo lắng nàng bị người ta lừa, kỳ thật là nàng giả trư ăn thịt hổ!  Làm bộ như bị ức hiếp, kì thực ở trong bố cục từng bước đều lưu lại đường lui cho mình.  Chính là cảm tình luôn không thể khống chế, nàng vẫn là dần dần thích cái tên Cảnh Nguyên mà nàng cảm thấy thực dối trá kia, ở thời điểm cuối cùng tuyệt vọng,  trong lòng nàng thậm chí còn có chút vi hi vọng, hi vọng hắn cuối cùng có thể cứu nàng. ... Nam chính nhìn như vô tình, kì thực thâm tình, thật sự là che giấu quá sâu.  Không nghĩ tới  tất cả mọi việc đều là vì nữ chính, chỉ là vì một cái kết cục đã  định .  Hắn trả giá rất nhiều, một mình vượt qua bao nhiêu gian nan.  Lại nhìn đến người kia vẫn là không thể nhận mặt, không thể yêu nhau, thậm chí chỉ có thể dùng thần sắc thật lãnh đạm đối đãi nàng.  Đợi cho đến cuối cùng mới dám đem lòng tràn đầy vui mừng tiết lộ ra.  ... Nam phụ cũng cực kỳ thâm tình, nhưng tình cảm của hắn đến mức chấp mê mà nhập ma. *** Cảnh Nguyên với quyết tâm cùng nghị lực lớn nhất của một nam nhân, đã thản nhiên tiếp nhận chuyện thực sự Giang Dạ Bạch cũng đến Thục Sơn. Sau đó, xoay người đi tìm Quỳnh Hoa, bắt hắn cứu người. Lúc này hắn rốt cục đã tìm được chỗ an trí thiên thư. Đó là —— Giang Dạ Bạch. Vào lúc Quỳnh Hoa thi pháp cứu Giang Dạ Bạch, Cảnh Nguyên bất động thần sắc lợi dụng áo tàng hình của hắn, đem thiên thư lặng lẽ đưa vào cơ thể Giang Dạ Bạch. Làm được hết thảy người không biết quỷ không hay, Quỳnh Hoa đang thi pháp, cùng Nhất Cửu bên trong Giang Dạ Bạch cũng không phát hiện. Tiếp theo tất cả đều thuận lý thành chương .... Mời các bạn đón đọc Tiên Lôi Cuồn Cuộn Đến của tác giả Thập Tứ Khuyết.
Đại Việt Truyền Kỳ - Ôm Anh Từ Phía Sau
Nơi mà các ngươi vẫn sống gọi là Trái Đất, thuộc hệ Mặt Trời, nằm trong dải Ngân Hà, thế nhưng đó chỉ là một ngân hà bé nhỏ nằm trong Đại Thiên Hà - Thái Bình Thiên Hà. Vậy mới nói, đối với Thái Bình Thiên Hà bao la thì Trái Đất chỉ như một hạt cát nằm trong sa mạc, hằng hà vô số. Vậy cũng chưa hết, ngoài Thái Bình Thiên Hà còn tồn tại mười bảy Đại Thiên Hà khác. Đại Thiên Hà rộng lớn, và người đứng đầu mỗi Đại Thiên Hà được gọi là Đại Đế. Nhân vật chính của chúng ta tên Phạm Văn Long, hắn xuất thân từ nước Việt... *** Tại khu vực phía nam tầng thứ hai Thông Thiên Tháp, thân ảnh Phạm Văn Long vẫn kiên trì bước tới. Hiện tại tốc độ của hắn không còn giữ được như ban đầu nữa, càng tiến về phía trước càng chậm. Tuy nhiên, khoảng cách với Băng Hải Đảo xem chừng cũng không còn bao xa. - Cẩn thận! Một âm thanh như sấm nổ ngang trời, vang vọng khắp trong đại não làm Phạm Văn Long hết hồn, dừng ngay lại. - Sư phụ, có chuyện gì thế? Phạm Văn Long tức thì nhận ra tiếng của lão Kim, nghi hoặc hỏi lại. - Nhóc con, nhìn cho kỹ không gian phía trước đi. Nghe câu trả lời không đầu không đuôi của lão Kim, Phạm Văn Long vội vặn hỏi thêm vài câu. Thế nhưng, lão Kim giống như chưa từng lên tiếng, dù hắn có kêu gọi thế nào cũng im bặt. ... Mời các bạn đón đọc Đại Việt Truyền Kỳ của tác giả Ôm Anh Từ Phía Sau.