Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bảo Mẫu Rất Bận - Giản Đơn Đích Bôn

“Đời trước Hách Đằng bị bạn tốt lừa tiền lừa sắc lừa mất giác mạc, cuối cùng chết. Xem ra, quá dốc lòng vì người khác là không đúng, sống lại rồi, cậu quyết định tránh xa cuộc sống trước đây, giấu trái tim mình đi.”(*) Sau khi sống lại, việc đầu tiên Hách Đằng làm là tìm một công việc mới, tránh xa những “người tốt” đã bắt tay hãm hại mình ở kiếp trước. Hách Đằng tìm tới tìm lui, cuối cùng tìm được một công việc vô cùng phù hợp: an toàn lại lương cao, hơn nữa năn nỉ một chút là có luôn chỗ ở rồi! Công việc mới rất hời của Hách Đằng chính là làm bảo mẫu :v Hơn nữa còn là làm bảo mẫu cho... một chú chó. Nghe qua thiệt là an nhàn sung sướng. ♡(ŐωŐ人) Nhưng chăm sóc cho một chú chó… nghe qua thì đơn giản, thực tế thì chẳng đơn giản chút nào. Bởi vì đó không phải là chó bình thường, là chó quý tộc. Hơn nữa nó thực sự rất là… chảnh chó.  Chó quý tộc tên gọi là Đại Bảo, ba đẹp trai của Đại Bảo tên là Tô Dật Tu. “Đại Bảo đã được huấn luyện, bản thân nó không thích há miệng, dù là lúc chạy bộ cũng không muốn, Đại Bảo là chó thuần chủng, nó biết bản thân nó rất cao quý, há miệng sẽ làm nó cảm thấy mình là con chó, cho nên không thè lưỡi thở.” “Chó như Đại Bảo có bao giờ để ý chuyện chó khác sủa mình đâu, căn bản là khinh thường.” “Nó càng mặc kệ thì chúng nó sủa càng hăng.” Hách Đằng cười nói: “Đại Bảo nhà anh hoàng tử quá. Nhưng mà tôi nhớ rồi, nếu muốn đi dạo ban ngày thì phải đến sáu giờ.” “Đúng.” “Buổi tối còn phải đi thêm lần nữa.” “Đúng vậy. Đến tối thì có thể đi lâu một chút. Nếu ít người thì có thể cho nó chạy một lát.” “Vậy nó ở trong nhà không chán sao?” “Có máy chạy bộ và tivi rồi.” Được rồi. Chó nhà có điều kiện mà.”(*) __ Vậy đó, Hách Đằng sống lại, làm bảo mẫu cho một chú chó, cuối cùng thành luôn ba nhỏ của nó, chung chăn chung gối với ba lớn làm nên chuyện đại sự đời người. :v Nói ra thì, mối tình của Tô Dật Tu và Hách Đằng có công rất lớn của Đại Bảo. Đại Bảo là một con chó có huyết thống vô cùng cao quý, Tô Dật Tu coi nó như con, lại không thể 24/24 chăm sóc nó, bần cùng hết cách nên mới phải đăng tuyển bảo mẫu.  Thế nhưng trước khi Hách Đằng tới, anh chưa tìm được ai hợp ý. Người thì lơ là chăm sóc Đại Bảo, người lại lén lút ngược đãi nó, thậm chí vì Đại Bảo quá quý hiếm nên còn có nguy cơ bị người ta bắt đi… Đại Bảo lại không thích người lạ, khó hòa hợp với Đại Bảo chính là khó hòa hợp với Tô Dật Tu. Thế nhưng Đại Bảo lại không bài xích Hách Đằng. Hách Đằng hơi ngốc chút, nhưng đối xử với bố con nó rất tốt. Đại Bảo hài lòng. Hách Đằng nấu ăn rất ngon, nó cũng được hưởng lộc ăn. Đại Bảo hài lòng. Tô Dật Tu cũng cảm thấy Hách Đằng không tệ, thật thà lại ngốc nghếch đến đáng yêu. Tô Dật Tu hài lòng. Nấu ăn ngon, đối xử tốt với bố con anh. Tô Dật Tu hài lòng. Hách Đằng kiếp trước chết oan, nên kiếp này gặp được người tốt và chó tốt cảm thấy vô cùng hoan hỉ.:v Hách Đằng thường đay nghiến trong đầu “nhiều người là người mà không bằng một con chó!”, “chó vẫn tốt hơn một số người”... đại loại vậy.  Thế nhưng cậu không mang năng lượng tiêu cực mà luôn lạc quan vui vẻ, muốn bắt đầu một kiếp sống mới. Nói Hách Đằng đã mang tới nguồn sáng mới cho cuộc sống “gà trống nuôi con” của Tô Dật Tu cũng chẳng sai.  Hách Đằng và Tô Dật Tu cùng ở trong một căn nhà, lại có thêm đứa con trai Đại Bảo, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén; cuối cùng Tô Dật Tu phát hiện ra, không biết từ bao giờ, Hách Đằng đã chiếm cứ một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng anh. Hách Đằng cũng phát hiện ra một điều mà đời trước mình không hề biết: Hóa ra mình thích đàn ông, mà đối tượng cậu thích chính là Tô Dật Tu. Vậy là hai người thuận lí thành chương, trở thành một đôi phu phu ân ái hạnh phúc. Và tháng ngày “ăn giấm” của Tô Dật Tu bắt đầu. :vTrước khi xác định tình cảm, trong lòng Tô Dật Tu, Đại Bảo là nhất, Đại Bảo không thể bị đói, không thể bị đau, không thể bị thương. Thế nhưng sau đó… Ảnh lại có suy nghĩ, hay là thiến Đại Bảo luôn cho rồi. =]] __ “Chà giày sạch sẽ rồi dựng lên tường phòng tắm cho ráo, chà chỗ ướt trên ống quần Tô Dật Tu trước, vừa chà Hách Đằng vừa nghĩ đến Đại Bảo lúc đó, lại thấy buồn cười, dễ ghét thật, nhưng mà, nó cũng vì bảo vệ mình mà, Đại Bảo đáng yêu như vậy làm sao mà không thích cho được? “Giặt đồ cho anh hạnh phúc vậy sao.” Tô Dật Tu đột nhiên cất tiếng. Hách Đằng đã quen với thói tập kích của anh rồi, phản ứng nhẹ hơn trước nhiều, “Đừng tự đa tình, em đang nghĩ tới Đại Bảo.” Tô Dật Tu đi ra sau lưng Hách Đằng ôm lấy cậu, “Em như vậy, anh đành phải thiến Đại Bảo thôi.” “Nói bậy, anh nghĩ lung tung gì vậy!” “Nhưng mà em tốt với Đại Bảo như vậy, Đại Bảo cũng tốt với em, nói thật ra, mỗi lần nhìn thấy anh vừa vui vừa khó chịu.” Tô Dật Tu vắt người lên vai cậu, “Em nói xem sao mà anh lắm chuyện quá vậy?”(*) ... “Nhưng mà sau này ra ngoài đừng nhìn chằm chằm con gái nhà người ta, lỡ người ta đòi em chịu trách nhiệm thì sao.” “Không thể nào, nhìn một cái thôi mà.” Hách Đằng cầm lấy quần áo của Tô Dật Tu để cạnh bồn nước, “Hơn nữa đâu phải em chỉ nhìn con gái.” “Trai cũng đừng nhìn.” “Ngoài đường không gái thì là trai, em không nhìn thì nhắm mắt đi à.”(*) __ “Bảo mẫu rất bận” là một câu chuyện rất hay, nhẹ nhàng hài hước, đáng yêu đến quắn tim. Mình thích Hách Đằng tốt bụng, Tô Dật Tu chín chắn, Đại Bảo chảnh chó, thích cách họ từ từ tiếp nhập và hòa hợp vào thế giới của nhau. Sự thật chứng minh người tốt thì luôn được đền đáp các bạn ạ. Kiếp trước Hách Đằng chết tức tưởi không ai hay, kiếp này lại gặp được Tô Dật Tu và Đại Bảo, nhân sinh có thể gọi là mỹ mãn rồi. ʕ·ᴥ· ʔ  Truyện sau này còn phát triển đến đoạn Đại Bảo bị bắt cóc nè, phối giống cho Đại Bảo nè, chuyện thất tình của Tráng Tráng (chú chó thích Đại Bảo nhưng oái oăm thay lại là chó đực =]]), chuyện Tô Dật Tu báo thù hộ Hách Đằng hai người bạn đã đẩy cậu vào chỗ chết kiếp trước nữa. Phải nói thực là kiếp trước số Hách Đằng quá xui mới vướng phải hai tên đó :v một tên bị bệnh thần kinh cuồng khống chế, một tên thì thích tận hưởng việc bị khống chế (giống S và M ấy). Chỗ này có twist khá thú vị, đọc truyện để biết thêm chi tiết nha. Mình sẽ không spoil cho thêm phần bí ẩn. =]] Tóm lại, mình có recommend “Bảo mẫu rất bận” không? Có! Highly recommend luôn nha! Truyện đáng yêu cực, các bé động vật cũng đáng yêu nữa. Những bạn nào thích truyện ngọt sủng thì không nên bỏ qua đâu ạ. ^^ Mời các bạn đón đọc Bảo Mẫu Rất Bận của tác giả Giản Đơn Đích Bôn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Phượng Vu Cửu Thiên - Phong Lộng
Tên Ebook: Phượng Vu Cửu Thiên Tác Giả: Phong Lộng Thể loại: Cổ trang, Đam mỹ, Xuyên không, Văn học phương Đông   Editor: Đài Lạc, Nguyệt Cầm Vân, Tử Điệp, Phong Kiều Dạ Bạc   Nguồn: phongkieudabac.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ’s eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Phượng Vu Cửu Thiên Văn án: Phượng Minh đã chết. Ngay cả cậu cũng không ngờ sinh mệnh mình lại ngắn ngủi như thế. Phương Minh vì cứu một đứa trẻ khỏi bị xe tải đâm mà chết, hồn lìa khỏi xác, vượt qua cánh cửa thời không nhập vào xác của một người vừa mới chết. Chuyến du hành vượt thời không đã đưa Phượng Minh đi một quãng đường thật dài, tới tận thời đại thập nhất quốc phân tranh, và người mà hồn Phượng Minh nhập vào lại là thái tử của Tây Lôi quốc. Ây, làm thái tử được người người cung phụng so với làm một tên dân thường cơ hồ tốt hơn nhiều, hehe. Er, nhưng mà tại sao trên người tên thái tử này lại có nhiều dấu vết đáng xí hổ thế nhỉ? Chẳng lẽ hắn bị người ngược đãi?   … Phượng Minh gặp và yêu Dung Điềm – thái tử thực sự của Tây Lôi, cũng là quốc vương Tây Lôi sau này, từng bước giúp Dung Điềm hoàn thành mộng thống nhất thập nhất quốc. Nhưng, cuộc sống của bé Minh có phải thập phần suôn sẻ, thập phần hạnh phúc? Hắn có thể an an ổn ổn làm một tiểu thụ bên cạnh Tây Lôi vương? Mời các bạn đón đọc Phượng Vu Cửu Thiên của tác giả Phong Lộng.
S.C.I Mê Án - Nhĩ Nhã
  AudioBook SCI Mê Án Tập   Ngày 8 tháng 11 năm 2006, lúc 13:00 đội SCI được thành lập, SCI viết tắt của Special Crime Investigation team, là đội điều tra những vụ án đặc biệt, thành viên của đội là những cá nhân ưu tú của ưu tú trong cục cảnh sát Trung Quốc. Mỗi một vụ án đến với đội đều là những vụ liên hoàn án (giết người hàng loạt) với hung thủ không lường được và phương thức phạm tội làm người khác phải hoảng sợ. Thế nhưng ngay giữa hiện trường tanh mùi máu và những cuộc đấu trí nảy lửa, tình yêu của những chàng trai trẻ trong đội vẫn chớm nở… *** S.C.I. thành lập S.C.I. là tên gọi tắt của đội điều tra những vụ án có tình tiết đặc biệt (Special Crime Investigation Team). Do chính Tổng cục trưởng cục Cảnh sát đề nghị thành lập, chuyên điều tra những vụ trọng án đặc biệt, thành viên bao gồm những cá nhân ưu tú nhất của cục. Bản tuyên bố thành lập đội như sau: Bất kỳ hành động nào của S.C.I. đều mang tính độc lập. Tất cả hành động sẽ do chính đội trưởng báo cáo trực tiếp lên cục trưởng mà không bị bất kỳ bộ phận khác cản trở. Khi S.C.I. yêu cầu, các bộ phận khác phải lập tức toàn lực phối hợp. Người ký: Tổng cục trưởng Cảnh sát Bao Chửng Thời gian ký: ngày 7 tháng 11 năm 2006 Danh sách thành viên của S.C.I. Đội trưởng (chính): Bạch Ngọc Đường Ngày sinh: ngày 27 tháng 9 năm 1980 Lý lịch: - Năm 1998: tốt nghiệp trường quân đội X, ba năm liền quán quân môn Sanda. - Năm 1999 – 2002: phi công máy bay chiến đấu, đạt quân hàm Thượng úy không quân - Năm 2002 – 2005: xuất ngũ, gia nhập đội cảnh sát thành phố S cho tới bây giờ, phá vô số án. Đội trưởng (phó): Triển Chiêu Ngày sinh: ngày 26 tháng 9 năm 1980 Lý lịch: - Năm 1998: đạt bằng thạc sĩ môn tâm lý học tội phạm ở trường quân đội X - Năm 2002: lấy bằng tiến sĩ môn tâm lý học tội phạm - Năm 2002 – 2004: công tác tại phòng nghiên cứu tâm lý học đặc biệt ở New York - Năm 2005: về nước, làm cố vấn tâm lý học tội phạm cho chính phủ, kiêm giáo sư môn tâm lý học trường quân đội X Hiện là cảnh sát của phòng Nghiên cứu tâm lý của cục Cảnh sát thành phố S Đội viên (công việc bên ngoài): - Vương Triều: cảnh sát (trước ở dưới quyền Bạch Ngọc Đường) - Mã Hán: cảnh sát (nguyên là đội viên của Phi Hổ) - Trương Long: cảnh sát (trước ở dưới quyền Bạch Ngọc Đường) - Triệu Hổ: cảnh sát (có 5 năm kinh nghiệm nằm vùng) - Từ Khánh: cảnh sát (nguyên là kỹ sư máy móc của quân đội) Đội viên (công việc bên trong): - Công Tôn Sách: pháp y (Tiến sĩ Nhân chủng học) - Tưởng Bình: chuyên gia vi tính (một trong những hacker giỏi nhất nước) Khác (không phải nhân viên cảnh sát): - Lư Phương: truyền thông liên lạc (phát ngôn viên của cảnh sát) - Hàn Chương: tình báo viên (liên quan đến bảo mật tin tức) Ngày 8 tháng 11 năm 2006, 13:00, những nhân viên trên đến lầu 17, phòng làm việc S.C.I. ở cục Cảnh sát thành phố S báo danh. S.C.I. – đội điều tra những vụ án có tình tiết đặc biệt (Special Crime Investigation Team) chính thức thành lập.   Mời các bạn đón đọc S.C.I Mê Án của tác giả Nhĩ Nhã.
Đương Pháp Y Xuyên Việt Thành Ngỗ Tác
Đương Pháp Y Xuyên Việt Thành Ngỗ Tác Tác giả:  Á Mạch Ngốc Thể loại: Đam mỹ, Cổ trang, Trọng sinh, Trinh thám, Ôn nhu công, 1 x 1, Văn học phương đông, Convert: vnsharing.net Paring: Triển Cảnh Nham (công) x A Tài (thụ) Edit ebook: Kayako Saeki Editor: Mai Lạc Nguồn: mailac.wordpress.com Đăng: dtv-ebook.com   Giới Thiệu     Pháp y hiện đại xuyên qua thành ngỗ tác (người khám nghiệm tử thi), gặp được Vương gia cổ đại *** Bộ này giữ trong máy lâu lắc rồi mà giờ mới lôi ra đọc, dù thấy nó được người ta nhắc khá nhiều. Cá nhân mình thấy khá hay, yếu tố trinh thám xuyên suốt, chứ không phải kiểu thêm chút gia vị cho có. Tác giả dường như là fan ruột của thể loại này, hoặc có hiểu biết về ngành pháp y, hoặc là có tìm hiểu kỹ càng, vì trong truyện tác giả nêu khá nhiều lý thuyết về việc điều tra, thủ thuật phá án, phân tích tâm lý tội phạm và khám nghiệm tử thi, đọc rất là thú vị. Những vụ án trong truyện không thể nói là quá xuất sắc, nhưng logic, lý giải hợp tình hợp lý, bằng chứng tương đối cụ thể chứ không phải đoán mò, thấy như vậy còn hay hơn, đôi khi cố gắng phức tạp hóa vấn đề lại có thể phản dame vì chính tác giả cũng không biết lý giải thế nào. Các nhân vật trong truyện cũng khá thú vị. Mình thích tính cách của thụ A Tài trong bộ này, có lẽ là vì đã trải qua một kiếp, và vì phẩm chất nghề nghiệp ở kiếp trước (pháp y), nên thụ khá chín chắn, bình tĩnh, mồm miệng dẻo nghẹo có thể chọc chết con người ta, nhưng đó là với người ngoài, chứ mỗi lần dính tới anh công Triển Cảnh Nham là lại ngượng ngùng, ấp a ấp úng, dễ đỏ mặt. Mình cảm thấy A Tài có phần giống Tiêu Hòa trong Dữ thú đồng hành hệ liệt, cũng già mồm, cũng keo kiệt, cũng thông minh, biết tính toán, giỏi đọc suy nghĩ kẻ khác, chỉ khác là không có cái tính bỉ ổi tiểu nhân của Tiêu Hòa mà thôi =)) Tình cảm của công thụ trong truyện cũng khá dễ thương, hai người đến với nhau một cách nhẹ nhàng. Gặp mặt nhau một lần, rồi để ý, rồi tiếp xúc, rồi tiếp cận, rồi yêu. Vậy thôi, lúc A Tài muốn xác định tình cảm chỉ đơn giản là hôn Cảnh Nham một cái, rồi hai người tự hiểu là người kia cũng có ý với mình, không thắc mắc, không tọc mạch, không tò mò về mấy thứ linh tinh lang tang như “Tại sao lại là ta?” bla bla bla. Cũng không có mấy màn hiểu lầm, rồi chia tay rồi ngược rồi gì gì đó. Nói chung là rất nhẹ nhàng. Dù vậy, không hiểu sao mình lại không thích cặp này cho lắm, mình không ghét hai nhân vật công và thụ, chỉ là mình không thích hai người thành đôi mà thôi, không biết lý giải thế nào nữa, nếu bỏ qua hoàn toàn yếu tố tình cảm trong truyện này chắc mình sẽ thích nó hơn. Nếu như chấm điểm theo thang điểm 10 thì mình sẽ cho nó là 7.75 =)) Tác giả Á Mạch Ngốc dường như không có nhiều tác phẩm lắm, ngoại trừ bộ này ra thì còn một bộ nữa đang được edit, tên là Trù sư đích thất ngộ trọng sinh, ngoài ra không còn bộ nào nữa. Hơi buồn vì mình hy vọng có bộ về Chu Địch và Phong Vĩ.