Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vĩnh Dạ Chi Phong

Thể loại:chủ công, thiên chi kiêu tử, toàn tức võng du, bên ngoài cao lãnh bên trong ôn nhu phúc hắc nam thần công x bên ngoài tinh anh bên trong nhân thê si hán fan cuồng thụ Nhân vật chính: Tyler Odin, Victor (Lý Duy Khả) Tình trạng bản gốc: hoàn (gồm 153 chương + 4 phiên ngoại) Editor: Alice Câu chuyện kể về nhân vật là bậc thầy sát thủ có cơ hội xuyên không về thời đại tinh tế. Game thủ là người có nghĩa vụ chơi game mà hắn lại có nghĩa vụ đi đánh game thủ. Kiếm ẩn dưới ngày dài không tắt nắng (1), hắn là quân vương bước đến trong quang minh. Mũi kiếm lưu động trong bóng đêm vĩnh hằng, hắn là sự tồn tại vô thường giữa thế gian sinh tử. “Như các bạn đã biết, độ khó của vòng đấu tinh tế được sắp xếp như sau: Thiên đường – Đơn giản – Bình thường – Khó – Ác mộng – Địa ngục – [ Tyler Odin ]” Điều cần chú ý: 1. Chủ công! Phản xuyên! Sue, đẹp trai ngất trời 2. Thụ là học bá (2) ngoài hành tinh, 1v1, HE 3. Thi đấu là chính, không chậm nhiệt, không chủng điền, tất cả đều là vì chiến thắng 4. 60% thi đấu eSport, 30% chơi game, 10% hiện thực Cảnh báo nho nhỏ của Editor: 1. Mỹ cường công, đánh đâu thắng đó 2. Nội dung truyện đi theo tuyến: thi đấu -> công cho đối thủ ăn hành -> công thụ show ân ái -> thi đấu -> công cho đối thủ ăn hành -> công thụ show ân ái -> lặp lại n lần Ai thấy không hợp gu có thể lặng lẽ click back _(:3/ z)_ (1) Nguyên văn Cực trú “极昼”: Ban ngày vùng cực hay mặt trời lúc nửa đêm là một hiện tượng tự nhiên diễn ra tại các địa điểm có vĩ độ nằm ở phía bắc của vòng Bắc Cực cũng như ở các địa điểm có vĩ độ ở phía nam của vòng Nam Cực khi Mặt Trời vẫn còn được nhìn thấy vào thời gian ban đêm tại các địa điểm đó. Khi có thời tiết tốt, Mặt Trời được nhìn thấy liên tục 24 giờ mỗi ngày. Số lượng ngày với mặt trời lúc nửa đêm trong mỗi năm tăng dần lên khi người ta tiến sát lại gần hơn về phía cực của Trái Đất. Hiện tượng Mặt Trời lúc nửa đêm xảy ra tại vòng Bắc Cực vào hạ chí (quanh ngày 22 tháng 6), còn tại vòng Nam Cực, xảy ra vào đông chí (quanh ngày 21 tháng 12) (theo wikipedia) (2) Học bá “学霸”: Từ này vốn dĩ để chỉ những nhân vật rất có ảnh hưởng trong giới học thuật, ví dụ như nhà khoa học Albert Einstein. “Bá” trong tiếng Trung mang nghĩa là “rất có quyền lực”. Bây giờ, “Học Bá” là một từ trên mạng, dùng để chỉ người vừa thông minh, vừa chăm chỉ và có thành tích học tập vô cùng xuất sắc. *** Cảm nhận: Nói thiệt là lần đầu tiên coi một bộ mà kêu cảm nhận chẳng biết cảm nhận cái gì=]]]] Văn án nói lên tất cả, công tên Tyler Odin (vl ) vốn là bậc thầy sát thủ suốt mấy ngàn năm ở Dị Thế, mang trong mình hai dòng máu Tinh Linh và Mị Ma. Mà kiểu công giết người riết chán quá nên mới quyết định muốn trở thành một “linh hồn tự do” nên kí kết khê ước với Thần Chết, đổi lấy một linh hồn mạnh mẽ không cần luân hồi mà có thể trực tiếp đi đến một thời không mới, sống một cuộc đời mới. Và tada, công xuyên đến thời đại tinh tế thì thôi đi, còn xuyên hẳn vào thế giới toàn tức cơ. Kiểu ông tổ nghề sát thủ, đi chơi game toàn tức mà nhân vật cũng là sát thủ luôn thì nó sẽ như thế nào???? Đối thủ ăn hành mệt nghỉ luôn chứ sao =]]]] Công xuyên vào một người tên Bùi Nhung, ảnh đế một thời đang bị bệnh nặng cũng như có một cô em gái cực phẩm. Đầu năm nay cực phẩm với bạch liên hoa chắc do thời tiết tốt nên được mùa nở rộ nhỉ. Anh trai mình vì chồng mình tiêu hết tiền, bản thân anh mình lại đang bị bệnh không lo, chỉ biết bòn rút tới đồng xu cuối cùng, có cô em như vậy Bùi Nhung số quá khổ. Đường đường là một sát thủ chuyên nghiệp mấy ngàn năm, mấy game thủ bé tí kia tuổi gì mà so với anh, nên anh nhanh chóng nổi lên như một Đại Thần chính hiệu. Và sau đó, công gặp thụ, theo motif “Senpai, notice me” điển hình. Không cao trào, không máu chó, không ngược chỉ có show ân ái mù mắt chó. Đầu năm nay tới chơi game cũng không yên, cẩu F.A cũng có cẩu quyền, ngược đãi cẩu FA là ngược đãi động vật đó nhaaaaaaaaaaaaaaaaaa Rồi, hết rồi, nội dung có nhiêu đó thôi à. Thiệt mà, tình cảm của công thụ trong này nó logic tới mức chính bản thân mị cũng phải thốt lên “Đậu mẹ lần đầu tiên có một bộ công thụ thẳng thắn đáng yêu tới như thế này” Cho nên mị thấy, có lẽ bộ này rất khó để nổi hay phổ biến hơn những bộ võng du khác, theo như mị đi giới thiệu cho mười đứa bạn thì có 9 đứa kêu thôi nặng chiến đấu quá tao không đọc đâu còn lại là một đứa nhét vào cái bookmark không khác gì cái lịch sử trình duyệt của nó ( đhs ) Thế nhưng, bộ này nó hay ở chỗ những cảnh chiến đấu kìa. Trước đây, mị đã từng đọc rất nhiều bộ võng du và chắc chắn, chỉ có mỗi bộ này có thể đứng chung hang với Toàn Chức Cao Thủ trong lòng mị. Từ cách Tứ Gia một mình một đao đứng canh ngay cổng truyền tống, hay cách Tứ Gia giương đôi cánh đen như một vị thần báo tử chiến đấu trên không, hay hay nhất là cảnh chiến đấu trong rừng sương mù âm u bằng một màn đu người từ trên xuống lấy đầu của đối thủ. Má ơi, đọc mà nhiệt huyết nó sôi trào như thể chính bản thân mị cũng đang cầm đao chiến đấu, như sống lại cảm giác đi một trận Quan Ninh đã tay một phát ra 3 combo nhận 10 liên trảm ấy. Cho nên mị nghĩ, riêng bộ này thì người nào có chơi game hoặc ngán thịt ngán cơm mới thích đọc, không thì sẽ thấy nó khô queo dai nhách =]]]] Nói công là mỹ cường hoàn hảo, ơ hay con lai của Tinh Linh xinh đẹp với mị Ma quyến rũ mà không đẹp mới lạ. Thì thụ cũng không phải quá mờ nhạt. Thụ học giỏi, có tài lại cực kỳ ngoan hiền và biết cách soát tồn tại của mình cực kỳ. Có một bạn trai tài giỏi thì làm gì? Thì đi đánh nhau với người ta trong game không lại, liền oa oa khóc kêu ông xã tới báo thù chứ sao nữa hí hí hí. Mà bản thân gia thế của thụ cũng hơn người, vừa xinh xắn đáng yêu vừa ngoan hiền hiểu chuyện. Huhuhu, Tứ Gia không muốn thì mị muốn aaaaaaaaaaaa. Kết thúc HE mỹ mãn, có tí xôi thịt kho nước dừa vừa thơm vừa ngon, mỹ mãn lắm. Nên ai đã lỡ nhảy mà thấy ngán đánh nhau quá cũng tin mị đi, cố đọc một tí sẽ thấy nó cực kỳ hay luôn. Sẵn hay mị làm series võng du từ bàn phím tới toàn tức nhỉ? Review by member: Huỳnh Thắng Nam -fb/Review Quốc Dân *** REVIEW chủ nhà Cảnh báo: truyện này bàn tay vàng rất lớn đó nghen, không thích xin cáo lui Tui đọc vì chủ tuyến chiến đấu nha~~~ Hay, huhu, tui thích mấy bộ chủ công sự nghiệp như này á Tình cảm ngọt ngào nhẹ nhàng nhưng không hề ít, xen kẽ trong từng chương 1 ~ Công nạnh nùng vs e vi body nhưng rất dịu dàng vs thụ Thụ hiền lành đánh yêu nhưng luôn sẵn sàng xông lên kho có chuyện liên quan tới lợi ích của công  Truyện hay *** Tyler Odin là một sát thủ. Có lẽ là bậc thầy sát thủ nổi danh nhất, nguy hiểm nhất trong mấy ngàn năm qua trên đại lục Albien. Sinh thời, hắn xuất thân từ một chi lánh đời của một gia tộc thượng cổ, trong người có huyết mạch của tinh linh cổ đại và mị ma. Các đời của tộc Odin đều có quan hệ chặt chẽ với nghề sát thủ. Tyler là trưởng tử đời này, từ khicòn nhỏđã biểu hiện ra thiên phú cực cao làm người khác chú ý, được tổ chức sát thủ đệ nhất lúc bấy giờ là Lam Linh Hoa (1) chú trọng bồi dưỡng. Hắn chỉ mất hai mươi năm, đã trở thành con át chủ bài lớn nhất của Lam Linh Hoa. Thân là một bậc thầy sát thủ, các thế lực, tầng lớp quý tộc đều không lạ gì hắn. Họ sợ hãi đi tìm hiểu gốc gác và sở trường của hắn, phát hiện ra hắn là hậu duệ hỗn huyết hiếm có, là sát thủ nổi tiếng nhất trên thế giới, vừa làm người kính sợ cũng làm người tuyệt vọng. Hắn tựa như chúa tể Barlog (2) nơi vực sâu, ai nấy đều biết hắn trấn thủ Lam Linh Hoa, cũng biết chỉ cần nhổ bỏ hắn là có thể tiến thêm một bước san bằng tổ chức sát thủ này, thế nhưng không ai dám đứng ra đi tìm vị trí cụ thể của hắn. Bậc thầy sát thủ này là bán tinh linh, lục cảm (3) vô cùng nhạy bén, khả năng tác chiến vô cùng mạnh mẽ. Là bán mị ma, hắn lại giỏi về ngụy trang và thôi miên, trên đời không có nơi nào mà hắn không thể đặt chân đến. Hắn là bí ẩn chết người, theo truyền thuyết, một khi ai đó nhìn thấy khuôn mặt hắn, hoặc vì hắn mà chết, hoặc bỏ mạng trong tay hắn, hoặc cam tâm tình nguyện giao cổ ra chờ bị giết. Tyler Odin là một kẻ không có tín ngưỡng, vậy nên sau khi chết, linh hồn hắn du đãng nơi đồng hoang mông quạnh, bị vô số thần linh đến từ Thần quốc giành giật. Hắn không muốn trở thành “người bất tử” (cách nói hoa mĩ của vong linh), lại càng không muốn làm bề tôi của thần, cho nên hắn kí khế ước với Thần giết chóc. Hắn làm việc cho Thần giết chóc sáu trăm năm, đổi lấy linh hồn tự do. Hắn sẽ không bước vào luân hồi của phàm nhân, cũng không đầu nhập bất cứ vị thần nào của Thần quốc, mà sẽ đến một thời không bất kì nào đó có khả năng sinh ra sinh mệnh, bắt đầu một cuộc đời mới. Trong sáu trăm năm tồn tại, hắn từng làm một kẻ vô danh, thờ ơ lạnh nhạt với sự đời biến thiên, vương triều thịnh suy, hắn cười nhạo chư hầu, bễ nghễ nhìn chúng sinh vội vàng giành giật mạng sống. Hắn cũng từng nhận được ý chỉ của thần linh, làm Seraphim (4) hạ phàm, chinh chiến trên vùng đất bao la, cầm trong tay song đao đã từng giết qua tướng sĩ vương hầu, một thân một mình diệt sạch cả một đội quân, vậy nên lòng dạ hắn sắt đá, đã nhìn quen ranh giới của sự sống và cái chết, làn ranh giữa máu tươi và lửa đỏ. Trong lúc mơ hồ, thời gian cứ thế trôi đi. Tyler Odin lại một lần nữa tỉnh dậy từ giấc ngủ sâu. Lần này hắn không cảm nhận được ý chỉ của Thần giết chóc, nhưng hắn nghe được giọng nói quen thuộc, lạnh buốt: “Nhiệm vụ bắt đầu. Giết chết tất cả người chơi trên đấu trường, đạt được tư cách vào vòng bán kết và ẩn tích phân. Tuyển thủ dự thi số 419, số người đã giết: 0 người” Tyler Odin nghe xong hai câu nói ngắn ngủi này, hai mắt chậm rãi mở ra. Hắn thấy mình như đang ở trong đấu thú trường La Mã cổ đại. Trung tâm có một hố lửa khổng lồ, có bốn cây cầu đá bắc qua đó dẫn đến sân khấu hình tròn bay lơ lửng giữa không trung. Hắn và tổng cộng 99 người còn lại đứng xung quanh hố lửa, mỗi người đều đeo mặt nạ, trên đầu lơ lửng một con số – như vậy bản thân Tyler Odin cũng thế. Khán giả ở bên ngoài hò hét không ngừng, xen lẫn với tiếng rít chói tai, tiếng còi, và tiếng pháo hoa nổ mạnh trên bầu trời. Vừa mới bắt đầu, mấy người bên cạnh Tyler đã lao vào chém giết nhau. Tyler thản nhiên tránh thoát một tên đánh lén, nhanh chóng kiểm tra vũ khí giấu trong đai lưng của mình: một đôi chủy thủ (5), hai mươi phi đao, hai túi chất độc, một vòng dây thép. Tyler rút chủy thủy, nắm ngược bằng hai tay, như rắn độc hơi hạ thấp cơ thể, hai mắt nheo lại —- Thần giết chóc lại bắt đầu trò chơi của mình rồi, chắc là phương thức hiến tế mới, hắn nghĩ vậy. Thế nhưng điều này nghĩa là sao? Chỉ bằng mấy kẻ trước mắt này, mà muốn so – giết – người với hắn ư? …   Mời các bạn đón đọc Vĩnh Dạ Chi Phong của tác giả Chỉ Tiêm Đích Vịnh Thán Điều.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Xin Đừng Ăn Em - Hỏa Ngạ Nga
Em thụ vốn có dòng máu chuột tinh, dáng vẻ cùng sinh hoạt hệt như con người chỉ thêm nét kute của loài gặm nhấm :”3 Ngày nọ mới chuyển tới, em hí hửng làm bích quy mang sang mời hàng xóm là ảnh, ai dè anh công lại thuộc họ xà, nụ cười thân thiện trong mắt ẻm chính là rắn độc đang nhe nanh, em theo bản năng sinh tồn liền bỏ chạy trối chết, từ đây cứ nhìn thấy anh là nép xa như tránh bả =))) Đáng tiếc đuôi rắn của anh quá dài, em trốn đến đâu cũng bị anh tóm gọn, còn trang đáng thương nhờ em làm cấp dưỡng, ngày ngày đều mặt dày quấn lấy em làm sủng vật đòi ăn. Em ko còn cách nào chỉ biết run rẩy đồng ý, sáng tối chuẩn bị cơm cho anh với tâm lý ngày nào đó rồi sẽ đến phiên mình =))) Trực giác của tiểu động vật quả nhiên linh mẫn, rốt cục anh cũng ko nhịn nổi đói khát liền nhào tới liếm láp em. Buồn cười lúc ảnh liếm đến ngực em cứ tưởng anh mún xơi tim, lúc ảnh liếm đến rốn em lại tưởng anh mún nhai ruột, ai dè thứ ảnh ngậm vào lại là… quả thực là quá mức huyết tinh a =))) *** Tiểu thử tinh (chuột thành tinh) vốn định cầm chút bánh bích quy vừa nướng mang sang cho hàng xóm mới chuyển đến, nhân tiện chào hỏi, bắt chuyện. Ngoài ý muốn phát hiện hàng xóm đối diện cư nhiên là thiên địch của mình…  ”Bánh bích quy ăn ngon lắm , cám ơn ngươi.”  Bánh bích quy ăn ngon lắm , cho nên. . .  nhân tiện kế tiếp chính là đến phiên ta rồi đúng không ╭(╯^╰)╮  Tóm lại, đây chính là câu chuyện xưa về cường thế xà yêu công thích khi dễ miên nhuyễn thử trách chịu (chịu bị bắt nạt) thụ từ cuộc sống hằng ngày đến trên giường. (đặc biệt là trên giường đúng hơn) ... Mời các bạn đón đọc Xin Đừng Ăn Em của tác giả Hỏa Ngạ Nga.
Dương Thư Mị Ảnh - Nam Phong Ca
Vào năm đứa con trưởng Sở gia lên năm tuổi, con thứ lên bốn tuổi, Sở Phi Dương tái xuất giang hồ,tất cả những lời đồn đãi không hay trước kia về hắn cũng tự sụp đổ. Sở Phi Dương khôi phục lại thanh danh. Hết thảy tựa hồ đều trở lại như trước. Điểm duy nhất bất đồng là sự xuất hiện của một người nam tử sắc mặt lạnh lùng cùng hai đứa nhỏ dễ thương bên người hắn. Vào ngày tiền minh chủ Viên Khang Thọ đại thọ 60 tuổi, Sở Phi Dương mang theo một lớn, hai nhỏ, trên khuôn mặt vẫn là nét cười ôn hòa, xuất hiện trước mặt đồng đạo võ lâm trên Lãng Nguyệt Sơn. Không có che dấu, cũng không hề tuyên nhượng*(thông báo), chỉ là giống như bình thường…một nhà bình thường như bao nhà khác. Sau thọ yến, đi theo Sở Phi Dương xuống núi lại chỉ còn một lớn, một nhỏ, hai người. Hết thảy đều thường thường thản nhiên, giống như vốn dĩ đã là như thế. Người trong giang hồ vĩnh viễn không thể hiểu được nguyên nhân sâu xa. Vậy là ngay sau đó, bên ngoài sự sùng kính và ngưỡng mộ cư nhiên lại xuất hiện những ánh mắt khác thường cùng lời nói chỉ trích vô căn cứ, giống như đàn kiến nhỏ, vô khổng bất nhập*, từ từ thâm nhập lan tràn. (*vô khổng bất nhập: chỗ nào cũng nhúng tay vào, lợi dụng tất cả mọi dịp-ví với sự lợi dụng mọi cơ hội để làm điều xấu) Giống như ánh sáng mặt trời bị bịt kín bởi những bóng ma u ám, tuy rằng Sở Phi Dương thân ở trung tâm vẫn thản nhiên bình thường lại luôn có người thay hắn bất bình… Bộ Dương Thư Mị Ảnh gồm có: Dương Thư Mị Ảnh  Hiểu Tinh Cô Tự Phong Vũ Vô Cực Mời các bạn đón đọc Dương Thư Mị Ảnh của tác giả Nam Phong Ca.
Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc - Tô Du Bính
Ma giáo phút chốc trong sụp đổ. Minh tôn hốt hoảng trốn đi. Tuyết Y hầu theo đuổi không bỏ, thiên lý phát lệnh truy nã. … Nhưng thế sự há có thể thuận theo ý người. —— dám ra đây biểu diễn, ai lại không có chút tài năng! *** Hi Nháo Giang Hồ gồm có: Hủ Mộc Sung Đống Lương Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc Phồn Hoa Ánh Tình Không *** Review Ryeosomnia Wi:   Đây có lẽ là một trong những bộ truyện mình thích nhất. Trong khoảng 7 năm làm hủ nữ, trừ khoảng thời gian đầu ăn tạp, những năm sau này mình đọc đam chọn lọc rất kĩ, rất khó tính. Đặc biệt là sau khi đọc xong Bại nhứ và Diễm quỷ, yêu cầu của mình lại nâng lên một tầm cao mới. Vì vậy càng ngày càng khó kiếm được một bộ ưng ý. Bại nhứ tàng kim ngọc nằm trong bộ Hỉ nháo giang hồ hệ liệt của Tô Du Bính. Không hề ngắn. Thế nhưng mình không hề ngại đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Càng đọc càng thấm. Đọc nhiều rồi mới thấy, các lời thoại trong đó, thực sự rất sâu sắc. Nó sâu sắc hơn cả khi chính bản thân mình đã trải qua. Mở đầu truyện là nối tiếp diễn biến từ Hủ mộc sung đống lương, Minh tôn của Ma giáo trên đường đến Huy Hoàng Môn ăn cưới đã may mắn tránh được một kiếp nạn. Cũng khoảng thời gian đó, trước phủ Tuyết Y Hầu xuất hiện một nam thanh niên tên gọi Phùng Cổ Đạo. Rõ ràng tướng mạo rất anh tuấn, nhưng không biết vô tình hay hữu ý luôn trưng lên mặt một nụ cười dung tục. Tiết Linh Bích nói, Phùng Cổ Đạo có một tài năng, đó là trong vòng một tuần nhang, hắn đủ sức khiến người khác muốn chém hắn vài lần. Đúng thực sự là mỗi lần Phùng Cổ Đạo mở miệng, hắn đều dễ dàng chọc tức Tiết Linh Bích. Khiến y thực sự rất đau đầu. Vì y không hiểu, mục đích của hắn vào phủ Tuyết Y Hầu là gì? Nếu để dựa hơi y làm quan như hắn nói, thì hắn phải cẩn thận. Còn nếu làm gián điệp để giết y, thì hắn càng phải cẩn thận hơn mới phải? Nhưng hắn cứ điên cuồng ngấm ngầm chọc giận y. Có lẽ vì chính hắn cũng biết, y không thể nào tức giận đến nỗi có thể giết được hắn? Đối diện với loại người như vậy, Tiết Linh Bích không biết được đâu là bộ mặt thật của hắn. Nhưng bất tri bất giác, y đột nhiên cảm thấy trái tim trong lồng ngực mình biến đổi rất khác lạ. Tình yêu của Tiết Linh Bích diễn biến rất tuần tự, không nhanh không chậm. Không hề ngu muội, mà ngược lại cực kì tỉnh táo. Y nghi ngờ hắn, nhưng y không nén được tình cảm của mình. Y mệt mỏi, y muốn đánh cược. Y đánh cược rồi. Và y thua rồi. Hắn thực sự đã lừa dối y. Đau đến muốn móc hết cả tâm can ra tẩy rửa. Thế nhưng, hoàng đế lại không cho phép y trốn tránh hắn. Y lại một lần nữa phải gặp hắn. Y biết y thua rồi. Sau những nỗ lực của y bảo vệ hắn, hắn cuối cùng vẫn phản bội y. Nhưng mà y biết y không thể trách Phùng Cổ Đạo, vì hắn có nỗi khổ của riêng hắn. Hắn cũng như y, không thể chia sẻ với ai, không ai gánh vác dùm hắn. Và y vẫn chọn cách tha thứ cho hắn. Rõ ràng y không thuộc dạng thê nô ngu ngốc. Tiết Linh Bích rất lí trí, lại cũng rất quyết liệt. Y thà để cho tâm chết đau, cũng vẫn muốn bảo vệ hắn, ở cạnh hắn. Vậy mà, xác định được tình cảm của nhau rồi thì sao? Người gây ra sự vụ tắm máu ngày hôm nay chính là sư phụ Phùng Cổ Đạo, Tiết Linh Bích hận ông. Nhưng Phùng Cổ Đạo không thể bỏ qua công lao dưỡng dục của ông. Bên tình bên hiếu, biết chọn bên nào? Họ cứ như thế mà trải qua hết khúc mắc, trải qua đủ mọi loại cảm xúc hỗn độn mà ở bên nhau. Đến cuối cũng vẫn là một người chọn hi sinh để được ở bên người kia. Khi đọc bộ truyện này, mình thực sự cảm nhận rất rõ ràng tình yêu sâu sắc của Tiết Linh Bích. Cảm thán với bản thân rằng, không biết trên đời này còn có ai yêu nhiều đến như vậy không? Không biết trên đời này còn có ai có thể rộng lòng tha thứ cho người mình yêu như vậy không? Thật may mắn Phùng Cổ Đạo không phụ sự hi sinh của Tiết Linh Bích. Nếu có, hắn đã biến Tiết Linh Bích thành thứ ngu muội mất rồi. Kết cục hết sức viên mãn. Là một bộ đam mỹ đáng đọc nhất. Nếu bỏ qua việc hai nhân vật chính đều là nam, thì đây cũng chính là bộ tiểu thuyết đáng đọc nhất. Nó thực sự hay. Rất hài hước, rất tròn vị, rất sâu sắc. Câu thoại của một kỹ nữ nói với Phùng Cổ Đạo chính là câu thoại mình tâm đắc nhất: “Niềm vui chỉ là chốc lát. Con người ta lúc nào đó dẫu có vui đến mất, về sau nhớ lại thì vẫn thấy buồn nhiều hơn. Niềm vui hôm trước chỉ càng tô đậm cho nỗi buồn hôm nay. Cho nên dư âm của niềm vui là cay đắng.” Cho dễ hiểu câu thoại này, hãy nhớ lại thời học trò của bạn. *** Review Hana Hanhhan: Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc là quyển thứ hai trong bộ Hi Nháo Giang Hồ của Tô Du Bính. Trước tiên nói về việc xuất bản thì cuốn này khiến tôi hơi thất vọng. Nội dung của nó không đủ hay đến mức tôi sẵn sàng bỏ qua cái yếu của bản dịch và hình thức. Thật sự cái yếu nhất của IPM là trang bìa, mảng sách Đam mỹ của họ gần như luôn luôn xấu. Cái áo không làm nên thầy tu nhưng khi mua sách phải đối diện với một cuốn bề ngoài đáng chán như vậy cũng phần nào làm người đọc nản lòng. Thậm chí bản dịch cũng có vẻ khiến tôi nản thêm một bậc. Câu cú trúc trắc nửa cổ phong nửa hiện đại khá chưng hửng. Tiếc cho một tác phẩm lớn của một tác giả có tiếng bao nhiêu tôi lại tiếc cho IPM vì sự cẩu thả này gấp bội. Nội dung của Bại Nhứ lần này xoay quanh ân ân oán oán giữa Ma giáo và triều đình. Hai thanh niên kiệt xuất của hai bên, Minh tôn Ma giáo và Tuyết Y Hầu trong triều vì thế mà bị cuốn vào nhau, dính chung trên một mạng nhện đầy âm mưu quỷ kế. Nếu bị lừa một lần bạn sẽ thấy sao? Nếu bị lừa quá nhiều lần, ngày qua ngày bạn sẽ thấy sao? Chắc hẳn Tiết Linh Bích đã đau đớn lắm khi người hắn hạ quyết tâm thương tiếc trọn cuộc đời chưa bao giờ thật lòng với hắn. Nhưng đứng trên địa vị đứng đầu Ma giáo, trước sinh mạng hàng nghìn giáo chúng thì Phùng Cổ Đạo cũng không sai. Y nói dối để tiếp cận người kia vì mạng sống, vì sinh tồn và vì tìm ra lời giải cho mối oán hờn khiến vị Hầu gia cao cao tại thượng kia dốc lòng dốc sức tiêu diệt Ma giáo của y. Hai kẻ này ngỡ thông minh mà thực ra thật ngốc. Vì những ràng buộc xung quanh mà thậm chí không dám sống đúng với trái tim mình. Đi thật xa, mất thật lâu họ mới có đủ dũng khí bên nhau, mới dám nói lời yêu công khai không ngại ngần. Bởi giới tính, thân phận, địa vị lẫn lập trường luôn là bức tường chia cách họ. Đôi khi lùi một bước biển rộng trời cao nhưng có lúc tiến một bước đất trời cũng mênh mông lắm đó. *** Cuối năm, sương lạnh thấu xương. Phùng Cổ Đạo co ro dưới mái hiên, liều mạng xiết chặt chiếc áo khoác không cũ không mới trên người mình, để che đi gió lạnh đang thổi khắp hang cùng ngõ hẻm. Hạ nhân của Tuyết Y Hầu phủ thờ ơ nhìn hắn đứng đó nhảy nhót dậm chân, coi như đang xem khỉ làm xiếc. Hắn tới tới lui lui vài vòng, rốt cuộc nhịn không được được nói, “Huynh đệ, có thể vào trong xem thử, khách nhân của Hầu gia đã đi chưa, khi nào mới gặp ta được không?” Hạ nhân cười lạnh, “Khi nào Hầu gia muốn gặp ngươi thì tự nhiên sẽ gặp. Không có chút quan hệ nào với việc khách nhân đi hay chưa.” “Ta chỉ nhờ giúp ta liếc mắt một cái là được rồi. Tốt xấu cũng để ta biết còn phải chờ bao lâu.” “Có thể chờ Hầu gia là vinh hạnh của ngươi, bao nhiêu người đều chờ như thế, ngươi nghĩ ngươi cao quý?” Phùng Cổ Đạo ăn liền hai cái mất mặt, đành thu tay áo tiếp tục nhún nhảy. Lại qua một lúc, trời càng tối hơn. Phùng Cổ Đạo vừa lạnh vừa đói, hầu như muốn phất tay áo bỏ đi. Đúng lúc này, người lúc trước dẫn hắn vào cửa Hầu phủ là tổng quản Tông Vô Ngôn rốt cuộc cũng từ tốn đi ra, “Phùng tiên sinh, Hầu gia muốn gặp ngươi.” ... Mời các bạn đón đọc Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc của tác giả Tô Du Bính.
Thành Phố Vô Tận - Điệp Chi Linh
An Nham, công tử phong lưu nổi tiếng của làng giải trí, đã từng lập kỷ lục mới trong bảng ghi chép lịch sử bát quái với thành tích sáng chói một năm N đối tượng scandal. Từ Thiếu Khiêm, con người lạnh lùng khó tiếp cận nhất trong giới giải trí, toàn thân tản ra khí thế người sống chớ gần, lại bởi vì kỹ năng diễn xuất xuất sắc mà được bình chọn làm “ảnh đế hạng nhất”. Nghe nói hai người này thanh mai trúc mã, quan hệ tốt đến không thể tốt hơn. Nhưng trên thực tế, quan hệ giữa hai người còn có thể tốt hơn nữa. Một buổi sáng sau khi say rượu, công tử phong lưu vừa vuốt cái eo đau nhức, vừa hối lỗi vỗ bả vai ảnh đế, nói: “Xin lỗi Thiếu Khiêm, tối qua tôi uống say, trước nay tôi chưa từng muốn ra tay với cậu.” Từ Thiếu Khiêm: “……” Chẳng lẽ cậu không cảm thấy, mình mới là người bị ăn kiền mạt tịnh hay sao? . Từ Thiếu Khiêm x An Nham, phúc hắc quỷ súc công x hoa tâm phong lưu thụ Câu chuyện kể về một tiểu thụ vô tâm vô phế, phách lối thiếu đòn, từ nhỏ đến lớn không ngừng bắt nạt tiểu công, đến nỗi bạn trẻ tiểu công từ một người bạn nhỏ chính trực đơn thuần dần dần biến thành quỷ súc, cuối cùng hóa thân thành sói, đem tiểu thụ hoàn toàn thu phục. *** Hai bên thảm đỏ tụ tập vô số phóng viên truyền thông, tiếng máy ảnh vang tanh tách không ngừng.   Chiếc xe thể thao màu đỏ đời mới nhất vững vàng đỗ lại cạnh hội trường.   Nam nhân bước xuống xe vóc người cao ngất, quần tây màu trắng đắt tiền bao lấy đôi chân thon dài thẳng tắp, trên người mặc một chiếc áo đuôi tôm trắng, cổ áo sơ mi rộng mở để lộ vị trí xương quai xanh hai bên, sợi dây chuyền màu bạc đeo trên cổ dưới ánh đèn phản chiếu ra ánh sáng đẹp mắt.   Làn da nam nhân trắng nõn, dung mạo tuấn mỹ, đôi mắt đào hoa lưu chuyển, thời điểm khẽ hất cằm lên cười mỉm, lộ ra một loại khí chất mê người tiêu sái không thể kiềm chế được.   “—— An Nham!”   Nhóm phóng viên trong nháy mắt sôi trào, cả đám người liều mạng xông về phía trước, chỉ hận mình không thể mọc thêm tám cái chân mà chạy.   “Hi!” An Nham rất có phong độ mỉm cười chào hỏi với mọi người, thỉnh thoảng còn hướng fans thổi một nụ hôn gió cực kỳ suất khí. Tiếng thét chói tai của đám fans càng thêm đinh tai nhức óc, An Nham, An Nham... Cứ như bị tẩy não, hai chữ “An Nham” nhất thời vang dội khắp toàn hội trường.   An Nham chuẩn bị bước lên thảm đỏ, một chân vừa nhấc đã nghe thấy từ đằng sau cách đó không xa đột nhiên truyền đến một trận hét điên cuồng chói tai.   “—— Từ Thiếu Khiêm đến!”   “Trời ạ, hai người bọn họ thế nào mà lại đến cùng lúc a a a!”   “Mau chụp hình! Mau! Chụp mấy hình post luôn lên mạng! Cái này tối nay tuyệt đối sẽ lên trang nhất!” ... Mời các bạn đón đọc Thành Phố Vô Tận của tác giả Điệp Chi Linh.