Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thi Thể Của Tôi Buông Thả Phóng Túng

Cô là một bộ thi thể có thể hoạt động (Hoạt thi), không có nhịp tim, không có hô hấp, không có mạch đập, không có nhiệt độ cơ thể, ngày ngày đều suy tư làm sao để chống phân hủy bảo trì sức sống, giữ làn da trắng mềm mại. Đến nhà tắm hơi tắm suối nước nóng để lưu thông máu, uống canh gà Đương Quy hầm táo đỏ để bổ khí, ăn rau và quả hoa quả bổ nước, thường xuyên rèn luyện, phòng ngừa chất xương lơi lỏng, luôn luôn động não, phòng ngừa tư duy xơ cứng. Cô lập chí làm một bộ thi thể khỏe mạnh, thân thiện với môi trường và không ô nhiễm. Thể loại: Hiện đại, ngọt, sảng văn (hệ thống) Nội dung nhãn hiệu: Ảo tưởng không gian, điền văn, hiện đại giá không, sảng văn. Ký tự tìm mấu chốt: Nhân vật chính: An Bộ. Vai phụ: Giản Ninh Huyên Thứ khác: Hệ thống, sảng văn, điền văn, kịch bản lưu. *** Vào sinh nhật hai mươi tuổi của mình, An Bộ dùng tiền làm thuê kiếm được mua một chiếc xe mới. Cô còn chưa kịp lấy bằng lái, mới ra ngoài đi thử một vòng đã gặp cảnh cầu sập, cả người lẫn xe cùng rơi xuống sông lớn. Mặc dù cô đã cố hết sức để tự cứu mình, nhưng cuối cùng vẫn không thể chạy thoát, chết ngạt khi đập cửa kính xe. Với người bình thường mà nói, chết nghĩa là kết thúc. Mà cô, lại “sống” tiếp trong thi thể của mình, nhưng không còn dấu hiệu nào mà người sống nên có như nhịp tim, hô hấp, mạch đập, nhiệt độ cơ thể. An Bộ cũng chẳng suy nghĩ gì với việc “sống lại” nữa, bởi vì cô là người kế thừa Sổ Sinh Tử. Không sai, đó chính sách ghi chép ngày giờ sống chết trong truyền thuyết, Nhân thư trong Tam thư Thiên Địa Nhân. Nhưng quyển Nhân thư cô có là tàn thứ phẩm, chỉ có thể nhìn thấy sinh khí và tử khí của mỗi người. Tác dụng hữu ích nhất của nó là có thể dựa trên đặc tính cá nhân và bối cảnh thời đại của một người, theo đó tạo ra một bộ hoàn chỉnh gồm hộ tịch thân phận và giấy chứng nhận liên quan, cực kỳ chính xác, không có sơ hở, có thể xưng là hệ thống “Chứng chỉ giả” bậc cao nhất. Khi còn sống, An Bộ rất ít khi động tới Sách Sinh Tử. Quyển sách này ngoài việc giúp cô nhìn thấy các hiện tượng linh dị và làm “chứng chỉ giả”, cơ bản không có đất dùng. Cho tới khi cô chết, âm dương nghịch chuyển, giá trị sinh trong sổ sinh khí từ 10.000 điểm tụt thẳng xuống 101 điểm, mà giá trị tử trong sổ tử khí từ 10 điểm tăng mạnh đến hơn 6.000.000 điểm. Toàn bộ thế giới trong mắt cô đều biến thành tử khí nặng nề. Hơn 6.000.000 điểm này không chỉ là tử khí của mình An Bộ, nó còn bao gồm tất cả tử khí của oan hồn bao năm qua đã chết ở sông lớn này. Nếu không phải bất ngờ chết ở đây, An Bộ cũng không biết trong nước lại có nhiều quỷ chết đuối như vậy. Hoạt thi An Bộ giá trị sinh khí còn 101 điểm, chỉ có khả năng di chuyển chậm chạp, năm giác quan bị suy yếu nghiêm trọng, dùng sức chín trâu hai hổ mới có thể đập cửa kính cạnh ghế lái trèo ra. Cô xuôi theo dòng nước, chìm chìm nổi nổi dạt xuống phía dưới sông, bắt đầu một khoảng thời gian sống lang thang rất dài. Sau tai nạn, An Bộ thành người mất tích. Ba mẹ vẫn không ngừng tìm kiếm cô, vì trước cô, hai người chị cũng mất tích. Nhưng cô có dự cảm, hai chị cô đều còn sống, bởi vì sinh khí trên người họ mạnh hơn bất kỳ ai. Nhưng An Bộ không muốn ba mẹ lại trải qua đau buồn khi chia xa, vậy nên cô lang thang bảy tháng, góp nhặt giá trị sinh khí tới 1000 điểm, miễn cưỡng có hình dáng con người rồi về cạnh ba mẹ, nói rõ mọi chuyện cho họ. Cho dù khó tin, nhưng họ vẫn đón nhận cô, đồng thời che chở cho cô mười năm, giúp cô không phải lo phiền góp nhặt từng chút sinh khí. Mười năm sau, cuối cùng An Bộ cũng có thể quang minh chính đại sống trong thành thị, cũng thành thục tìm ra cách góp nhặt sinh khí từng chút một. Lại qua vài chục năm, cô luôn trông coi bên người ba mẹ, không hề đi xa. Cho tới khi ba mẹ mất, cô lấy thân phận "Cháu gái ngoại" của hai ông bà. Từ nay về sau, không chút vướng bận, thi thể đi bốn phương. Hệ thống “Chứng chỉ giả” của Sách Sinh Tử cuối cùng cũng phát huy tác dụng quan trọng, có thể liên tục thay đổi thân phận, bất kể bao nhiêu năm cô cũng không cần lo lắng mình “Không có hộ khẩu”. An Bộ sẽ không dừng lại một chỗ trên năm năm, cố đỉnh mười năm đổi thân phận một lần, thân phận nào thì lại xem tình huống mà xác định. Bây giờ cô đã biến thành hoạt thi sau 82 năm. Công lịch năm 2175, cô cố định thân phận là một người phiên dịch ngoại ngữ, quốc tịch Trung Quốc, 25 tuổi, cô nhi, vừa tốt nghiệp không lâu, không có công việc cố định, thuê một căn hộ trong tiểu khu Minh Tường. Đưa bản thảo phiên dịch cho người thuê, An Bộ đứng dậy hoạt động tứ chi có chút cứng ngắc một lát, sau đó đi vào phòng bếp ép một ly nước rau quả cho mình. Hiện cô tiêu hóa đồ ăn không phải dựa vào dạ dày, mà là năng lượng trong cơ thể trực tiếp phân giải đồ ăn. Rau quả là đồ ăn cô đã nghiệm chứng liên tục rồi chọn ra, nó vừa dễ hấp thu lại giúp cơ thể khỏe mạnh, mỗi lần có thể gia tăng 5 đến 50 điểm giá trị sinh khí. Nhưng nếu không bổ sung đồ ăn đúng lúc, giá trị sinh khí sẽ lập tức hạ xuống. Đáng tiếc vị giác của cô khác hẳn với người bình thường, việc ăn rau quả chỉ là nhiệm vụ có thể giúp bổ sung năng lượng hàng ngày, hoàn toàn không giúp cô thưởng thức bất cứ cái gì trên mặt vị giác. Hiện giờ giá trị sinh khí của cô là 413.605, thính giác và khứu giác coi như bình thường. Nhưng vị giác, thị giác, xúc giác vẫn ở trạng thái khác thường. Nhìn thời gian, đã hơn 9h tối, An Bộ thay một bộ trang phục đậm màu bình thường, cầm chìa khóa rời khỏi chung cư. "An Bộ, cháu ra ngoài muộn quá." Đối diện là thím Trương hàng xóm mới dắt chó đi dạo về. "Vâng ạ, cháu ra ngoài có chút chuyện." An Bộ cười, cất tiếng chào hỏi. Cô đi xuống bãi đỗ xe, mở cửa xe, lái vào đường cái xe cộ qua lại không ngớt. Nhưng một lát sau, hệ thống điều khiển trong xe phát ra một tiếng nhắc nhở: [Chủ nhân, có người gọi xe, tọa độ K3C9, cách 780 m, có nhận đơn không?] Mời các bạn đón đọc Thi Thể Của Tôi Buông Thả Phóng Túng của tác giả Tuyết Nguyên U Linh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ly Hôn Rồi Yêu
Ly Hôn Rồi Yêu là một câu chuyện khá dằn vặt giữa hai nhân vật chính. Yêu là thẳng thắn với người đó là mình đã lên giường với người khác, yêu là khi người đó gặp khó khăn những không giúp đỡ vì nghĩ rằng người đó không hề xứng với tình yêu của mình. Và cũng chính như thế mà câu chuyện trên nhận không ít tranh cãi từ phía mọi người, một bên thì bênh vực nam chính, bên còn lại bênh vực nữ chính... Vậy nguyên nhân là do đâu, là nam chính hay nữ chính sai? Hay lỗi là do định mệnh đưa đẩy? Cùng đón đọc truyện để hiểu rõ nội dung như thế nào nhé!!! *** Vũ Minh: Tôi chưa bao giờ nghĩ, tôi và cậu còn có cơ hội gặp lại, mà lại trong tình huống như thế này. Lần cuối cùng nghe được tin tức của hai người, là vào hai năm trước, cậu tỉnh lại sau bốn năm hôn mê, tôi đã nghĩ: rốt cuộc cô ấy đã đạt được ước mơ bấy lâu của mình rồi, vậy thì tôi tình nguyện buông tay, thật không ngờ, kết cục là thế này. Tần Bân, tôi đã từng rất hận cậu, luận về tướng mạo, gia thế, tài hoa, cậu không bằng một góc của tôi, nhưng cô ấy lại chọn cậu, cho dù cậu trở thành người thực vật, cô ấy vẫn cuồng dại với cậu như cũ không thay đổi. Tôi đã từng nghĩ, nếu như tôi khiến bệnh viện từ bỏ việc trị liệu cho cậu, để cậu chết đi, vậy có thể chấm dứt sự rối rắm giữa ba người chúng ta hay không. Nhưng hôm nay, nghe tin cậu đã chết, đứng trước mộ cậu, tôi lại chẳng hề vui sướng tí nào. Ân oán giữa chúng ta nên kết thúc ở đây, cũng đã đến lúc trả lại cho cô ấy một cuộc sống bình yên… Mời các bạn đón đọc Ly Hôn Rồi Yêu của tác giả Dạ Ngưng Tử.
Luân Khả Khải Hoàng
Chúng tôi đến với thế giới này nhờ vào phương pháp mang thai hộ. Chúng tôi có hai người cha, cũng là hai tượng đài, đó là BaBa và Daddy. Chúng tôi là tinh hoa của tượng đài đó. Thế nào gọi là 'Sống Không Vui'? *** Cố Nhạc Luân - sinh viên năm cuối - khoa Quản Trị Kinh Doanh Quốc Tế - trường đại học kinh tế Bắc Kinh. Là đại công tử của tập đoàn công nghệ và dịch vụ Hải Nhân, một trong những tập đoàn hùng mạnh nhất thành phố. "Ui da!!!!!" Đại công tử vừa mới bị đụng đầu vào tường do vừa đi - vừa đọc sách - vừa ăn dâu chấm socola. Cận vệ ba người từ đâu đó nhào ra: "Cậu chủ. Có làm sao không?" - một người nữa quan sát vết thương trên trán - "Dường như đang sưng lên rồi. Cậu có cần đến gặp bác sĩ thẩm mĩ không?" Cố Nhạc Luân xị mặt. Không phải chứ? Bị đụng một cái thôi mà. Đầu bổn thiếu gia đây làm bằng giấy chắc?   Mời các bạn đón đọc Luân Khả Khải Hoàng của tác giả Catherine Võ.
Làm Quả Phụ Thật Khó
Kiếp trước, nàng tham vinh hoa phú quý, thầm mong một cuộc sống giàu sang, người người vọng ngưỡng Chính vì vậy nàng bị phụ thân bán vào Tống phủ làm thiếp Cuối cùng nhi tử chính mình mang nặng đẻ đau, đi một vòng qua quỷ môn quan mới sinh hạ được, lại bị người cưới đoạt Bản thân kết cuộc là chết dưới mộc côn --- Quế Thanh Thanh nhìn khuôn mặt có chút quen thuộc, nhớ tới đây là Lý Đồng thím Tống thị, vẫn đối xử với nàng rất tốt, mắt thấy thím mở hộp đựng thức ăn ra, một cỗ mùi thơm xông vào mũi, Quế Thanh Thanh không khỏi hoảng hốt, tất cả thế nào lại chân thực như vậy? Chẳng lẽ mình không phải linh hồn? Chẳng lẽ mình còn sống? Chẳng lẽ trọng sinh trở lại mười năm trước sao? Nếu như được sống lại một lần, nàng không muốn tranh cường háo thắng, nàng không quan tâm ai vinh ai bại Nàng thầm nghĩ làm lại một cuộc sống mới, nàng muốn dựng nghiệp bằng bản thân dù cho chỉ có đôi bàn tay trắng Nàng sẽ có cuộc sống mới, gia đình mình, sẽ vượt qua nghèo đói Còn những kẻ đã hãm hại nàng, những kẻ trước kia chà đạp nàng,... đi chết đi! *** Cuộc đời của Quế Thanh Thanh là một chuỗi bi kịch. Khi còn ở nhà thì phụ thân không thương, kế mẫu bắt nạt. Nàng từng có một phu quân, gia đình cũng khá hoà thuận, có điều, bao nhiêu tiền đều dùng để chữa bệnh cho hắn. Thế mà phu quân của nàng vẫn không qua khỏi. Nàng có một nhi tử nhưng sau khi phu quân nàng mất được một năm, nhi tử cũng bạo bệnh mà qua đời. Kế mẫu vì bạc nên ép gả nàng đến Tống gia. Tại đó, Quế Thanh Thanh bị phu quân thứ hai bắt gian tại trận (mặc dù nàng không có), bị đánh chết, bị bắt mất nhi tử. Sau đó nàng được trùng sinh vào thời điểm trước khi tái giá cùng phu quân thứ hai. Nàng quyết tâm không làm thiếp nhà giàu. Nàng gặp được nam chính Lý Tùng, người đại ca đã bỏ xứ ra đi từ lâu của phu quân. Cuối cùng hai người đến với nhau và HE. Nam phụ Tống Tử Kiều bị diệt tộc, mối thù của Thanh Thanh được trả đủ. Bạn nào thường đọc review của mình sẽ biết mình không thích điền văn. Truyện này tuy không dài lắm, nhưng cũng đủ làm mình thấy ngán  Có điều, nam chính thương và nghe lời nữ chính lắm. Nữ chính đã qua một đời nên hiểu chuyện, trưởng thành hơn, không yy, bàn tay vàng. Truyện nhẹ nhàng lắm, bạn nào thích điền văn có thể nhảy hố thử. Mình vẫn là quay lại với nữ cường thôi :3 Cho truyện này 3.5/5 điểm. *** Truyện bắt đầu bằng cảnh Quế Thanh Thanh bị người chồng thứ hai bắt gian tại trận (mặc dù nàng không có), bị đánh chết, bị bắt mất đứa con trai mình đứt ruột đẻ ra chỉ vì nàng chỉ là một di nương, một di nương đã từng có một đời chồng. Cuộc đời của Quế Thanh Thanh có thể nói là bi kịch tiếp nối bi kịch. Mẹ nàng sau khi sinh nàng ra được hai năm thì mất. Cha nàng cưới thêm vợ mới, sinh được một đứa con trai. Cha nàng vốn dĩ là một kẻ nát rượu, cái gì cũng được chỉ cần không cắt rượu của ông. Kế thất của nàng là một người phụ nữ đanh đá điển hình, luôn bắt nàng làm nhiều, bỏ đói, chỉ để cho bà ta và đứa con trai của bà ta được ăn no mặc ấm. Ở nhà như thế, nhưng khi lấy chồng còn khổ hơn, nàng lấy phải một con ma bệnh, tuy vợ chồng ân ái là thế, nhưng bao nhiêu tiền của lần lượt đội nón ra đi theo căn bệnh của chồng nàng. Việc duy nhất hắn ta làm đúng là để lại cho nàng một đứa con để thủ thỉ. Trời bất công, ông không muốn nàng hạnh phúc, nên sau khi chồng mất được một năm, con trai nàng cũng bạo bệnh mà qua đời. Lúc này, mẹ kế vì bạc, đã ép gả nàng đến Tống gia, đây chính là nguồn cơn gây nên cái chết tang thương của nàng. Có lẽ người mẹ ở trên trời của nàng xót thương cho đứa con gái số khổ, bà đã cho nàng trọng sinh lại thời điểm sau khi con trai và chồng đầu mất. Tại đây, nàng nhất quyết thề, dù làm thê nhà nghèo cũng không bước vào làm thiếp nhà giàu. Cũng tại đây, nàng gặp được anh chồng, người anh cả của chồng nàng đã bỏ xứ ra đi từ lâu rồi. Anh mang trong mình một khuôn mặt không được bắt mắt, rổ rá cạp lại họ nên duyên. Bằng kiến thức từ kiếp trước, nàng dần gây dựng một cuộc sống mới tốt hơn, có chồng, có con, giúp đỡ anh chị em trong nhà. Truyện này tuy có cực phẩm, nhưng không quá thủ đoạn, truyện nhẹ nhàng, thích hợp cho những ngày làm việc căng thẳng đó. Mời các bạn đón đọc Làm Quả Phụ Thật Khó của tác giả Thanh Phong Noãn.
Không Có Lai Sinh
Kiếp trước Thanh Liên chưa từng hối tiếc điều gì, nàng một lòng hộ chủ. Vương phi là người có ơn có nghĩa, nàng vì Vương phi gánh chịu kiếp nạn cũng không tính là gì. Chỉ là...một ánh mắt đã khiến nàng vương vấn, từ giây phút đó nàng đã quyết định hủy mình chỉ để không phải thẹn với ai. Vốn tưởng rằng chỉ có bản thân tự đa tình, không ngờ khi làm linh hồn cô lãng nàng thấy hắn...hắn vẫn lạnh lùng như vậy, hiên ngang trên chiến trường, lập nhiều công lơn, nhưng luôn cô độc một mình. Cuối đời, trước khi chết, nàng nghe rõ hắn gọi. Gọi ” Liên nhi.” Nàng chọn lựa, giữa vinh hoa kiếp sau được hưởng và cơ hội làm lại. Nàng phải chăng đã phụ hắn, làm hắn lỡ cả đời. *** -Tô Thanh Liên, qua đời năm mười sáu tuổi. Chưa hết dương thọ. Có công với quốc gia. Sau khi hết thời gian tại thế, được đầu thai làm Tam công chúa nhà Lương, cả đời bình an, cùng tướng công hưởng phước đến cuối đời. Một sợi chỉ hồng duyên phận chuẩn bị cột lấy hai số phận. Tướng công kiếp sau của nàng là chuyển thế của Vũ khúc tinh, Nhan Triệt, sẽ cùng lúc được đầu thai với Thanh Liên. Thanh mai trúc mã. Ân ái đến già. Một lúc nữa qua cầu Nại Hà, uống chén canh Mạnh Bà sẽ quên hết toàn bộ ký ức. Tô Thanh Liên, Vương phủ, Vương phi. Lưỡi kiếm kề ngay cổ. Giọt nước mắt của Vương phi. Kiếp này nàng không có gì ân hận. Ân tình cứu mạng của Vương phi cũng đã trả vẹn toàn. Chỉ có….   Mời các bạn đón đọc Không Có Lai Sinh của tác giả Phong Ca.