Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đừng Nhìn, Tớ Đầu Hàng

Văn án : Biết Trì Ý bị mất ngủ, Tiêu Chỉ Hàn xung phong dỗ dành cô ngủ, giọng nói cà lơ phất phơ: “Dỗ cậu ngủ không phải rất dễ à? Hát hay kể chuyện, cậu chọn một cái đi.” Trì Ý suy nghĩ một lát rồi nói: “Cậu đọc bài học thuộc lòng cho tớ nghe đi.” Đầu bên kia im lặng, trong điện thoại vang lên tiếng lật sách ‘xoạt xoạt’. Đêm ấy, Tiêu Chỉ Hàn nhìn điện thoại, khó khăn đọc sách cả đêm.   Sau khi tốt nghiệp trung học, Tiêu Chỉ Hàn quay về trường tuyên truyền. Các đàn em khóa sau nhìn trai đẹp trong truyền thuyết của Trường Nhất Trung, khó nén kích động, đặt đủ loại câu hỏi. Đang lúc gay cấn, một cô gái xinh đẹp đi vào khiến cả hội trường vốn đã sôi nổi lại càng bùng nổ hơn. Thế là, bọn họ nhìn thấy người đứng trên đài khi nãy còn uể oải lười biếng, bây giờ nhìn chằm chằm cô gái đứng ở lối đi nhỏ, sau đó đột nhiên nở nụ cười. “Không phải các bạn vừa mới hỏi tôi, lúc học cấp ba có từng yêu đương không.” Tiêu Chỉ Hàn không trả lời trực tiếp: “Năm lớp mười một, vào một buổi tối tự học bị cúp điện, tôi đứng trong bóng tối chặn cô ấy ở cửa sau, nói với cô ấy một câu.” Bầu không khí vốn yên tĩnh trong nháy mắt nổ tung, các nữ sinh nhao nhao thét chói tai hỏi câu gì. Tiêu Chỉ Hàn cười, không hề che giấu nhìn về phía Trì Ý, giơ hai tay lên. “Nhìn xem, tớ đầu hàng cậu rồi.” ------ Mùa lạnh về rồi thì con người ta thường rúc vô chăn, nhâm nhi một câu chuyện đáng yêu và ngập tràn cẩu lương, đó là lý do vì sao bài review này ra đời. Bản thân là một người ế chỏng vó, không có tình yêu thời học sinh nên mình rất ham đọc các câu chuyện thanh xuân vườn trường. Và mình rất hài lòng với "Đừng Nhìn, Tớ Đầu Hàng", đủ đáng yêu, đủ ngọt, đủ ngược chết độc giả. Trì Ý - nữ chính của câu chuyện là một học bá đích thực. Chị học ban xã hội nhưng mình thấy môn nào chị cũng chuyên. Mới chuyển tới trường Trung học Nhất Trung thành phố Nam vào năm lớp 11 và học ở lớp 20, làm bài kiểm tra anh văn trên lớp được 23 điểm, cao nhất lớp. Xếp nhất thi giữa kỳ, đại khái môn nào cũng cao muốn xỉu. Giáo viên nhìn vô ai cũng nghĩ Trì Ý là một học sinh ba tốt tiêu chuẩn, đã thế tính tình còn hiền lành, dịu dàng. Nhưng mà, thật ra chị độc miệng lắm, mắng người cũng không hề thô tục mà đầy thơ văn. • "Này anh, anh là người máy à? Vậy nên không nghe hiểu ý tôi? Anh cứ cố gắng tiếp thị sản phẩm giáo dục trẻ em với một học sinh trung học như tôi làm gì? Tôi đề nghị anh đi sinh một đứa con còn nhanh hơn đấy, không phải nước phù sa không chảy ruộng ngoài sao? Cám ơn." • "Nhìn cho kỹ, tôi không muốn nói chuyện với mấy con chó đang sủa, không có nghĩa là cậu có thể đứng trước mặt tôi, nói những lời khó nghe của giống loài các cậu. Còn nữa, mặc kệ tôi với Tiêu Chỉ Hàn ai dụ dỗ ai, đó không phải chuyện cậu có thể nhúng tay vào. Nếu tôi còn nghe thấy cậu đi tung tin đồn về tôi và cậu ấy, cậu ấy chưa ra tay thì tôi đã đánh cậu trước." Tiêu Chỉ Hàn - Nhìn tên là biết anh nam chính đẹp trai rồi mọi người ơi. Lúc đầu anh xuất hiện như kiểu bad boy vậy á, anh với Trì Ý gặp nhau lần đầu là trong khu trò chơi. Lần đụng độ này cũng chả vui lắm vì sau đó khi hai người thành bạn cùng lớp, thậm chí là cùng bàn nhưng vẫn có ác cảm với nhau. Một người thì nói có mù mới thấy Trì Ý đẹp, người kia thì nói không có hứng thú với nam sinh chỉ được mỗi cái mặt cũng như Tiêu Chỉ Hàn chả phải gu của mình. Haha đọc tới đây là mình biết thế nào sau này có một đôi nào đó auto bị nghiệp quật nè . • "Tớ đã nói cho cậu biết chưa, mọi phiền não của tớ gần đây đều liên quan đến cậu." • "Lên lớp nhớ cậu, tan học cũng nhớ cậu, nằm mơ cũng nhớ cậu." • "Cậu nói xem, có phải lão tử chết mê chết mệt cậu rồi không?" Như diễn biến của một câu chuyện thanh xuân vườn trường và bạn cùng bàn với nhau thì Hàn bảo với Trì Trì là lâu ngày sinh tình. Thích nhau rồi thì cà cưa, ghẹo nhau làm nhóm bạn của Tiêu Chỉ Hàn nổi da gà. Tuy nhiên, thì Trì Ý không đồng ý quen nhau lúc cấp 3 vì sợ lỡ dở việc học cho nên Hàn bảo tạm thời là "bạn trai" thực tập aka bạn cùng bàn. Đôi này thì là giúp đỡ cùng nhau tiến bộ trong học tập, Tiêu Chỉ Hàn từ hạng nhất từ dưới đếm lên nhưng sau khi có tình yêu vào rồi thì tiến bộ vượt bậc luôn. Trì Ý thì vẫn học bá vậy thôi, thi đại học sau này cũng là thủ khoa ban xã hội, hơn nữa còn phá kỷ lục điểm của bản xã hội trước đó nữa. Nói về màn chiều "vợ" của nam chính thì nhiều lắm. Biết Trì Ý tủi thân vì bạn cùng ký túc xá được ba mua thùng bánh kẹo thì anh cũng đi mua liền một hộp, mà còn toàn là bánh kẹo ngoại. Hay như một dòng trạng thái vu vơ trên Wechat của Trì Ý là chị muốn có túi thần kỳ của Doraemon, sau đó anh cũng mua một đống Doraemon đủ size về tặng chị. Đủ giàu. Nói về sự giàu thì không phải một mình Hàn bảo giàu mà Trì Trì cũng giàu nữa. Hài nhất là đoạn bắt "trộm", giải quyết người ganh ghét mình của chị Ý, đầy hơi thở của kẻ có tiền, quá xá đỉnh luôn. Thi đại học xong thì hai người yêu nhau, tình cảm vẫn tốt rồi sau này cưới nhau thôi. Đôi chính có cái kết cực kỳ viên mãn. • “Tiêu Chỉ Hàn, kỳ thật em không hề mạnh mẽ.” • “Em có anh mà.” • Tất cả buồn bã đều để lại quá khứ. Từ khi gặp được anh. Giá băng tan hết, ngân hà sáng soi. Bởi vì trong thế giới của em, Anh chính là tình yêu. Nói về nhân vật phụ thì Phương Vũ Thành - bạn thân của Tiêu Chỉ Hàn là một cây hài ở chính văn, nhưng qua đến các ngoại truyện cuối của anh thì trời ơi, anh quay ngoắt 180 độ thành hình tượng men cool ngầu, bá đạo??? Mém nữa mình ngất vì Phương Vũ Thành bình thường chơi với Tiêu Chỉ Hàn thì như một bạn trẻ "ngốc nghếch" vậy đó, xong rồi suốt ngày so sắc đẹp của mình với Hàn bảo  Nói chung là hình tượng thanh niên ngốc manh. Còn bạn gái của Phương Vũ Thành? Ở chính văn có lộ xíu xiu, ai tinh mắt là thấy. Mọi người hỏi về cảnh mình ấn tượng nhất truyện? Là cảnh cặp đôi phòng bên cạnh mây mưa rất mãnh liệt trong khách sạn mà Trì Ý và Tiêu Chỉ Hàn ở ngay sau hôm thi đại học. Thịt của đôi chính? Ở ngoại truyện nha mọi người. Cảnh ở khách sạn có tí vụn thôi chứ chả làm ăn gì cả  ------ "Đừng Nhìn, Tớ Đầu Hàng" là một câu chuyện đáng yêu, đọc giải trí rất dễ thương. Đọc xong thì mình chỉ ước gì mình thông minh như Trì Ý và có một Tiêu Chỉ Hàn cho bản thân thôi. Truyện có pass quiz từ chương 45 đến 56, pass comment về truyện cho 10 chương ngoại truyện. Với pass quiz thì mọi người nhớ để ý các chi tiết nhỏ nhé. *** Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh, ngành du lịch cả nước bước vào khoảng thời gian cao điểm. Thời tiết rất tốt, những ngày qua thành phố Nam vốn dĩ có mưa phùn lác đác nhưng nay mặt trời chiếu xuống cuốn trôi cơn giá lạnh. Tám giờ sáng. Trì Ý ngồi trên ghế ăn sáng, cô cúi đầu xúc một thìa cháo, không nhanh không chậm đưa vào miệng. Căn nhà rộng không quá trăm mét vuông, bức tường trắng tinh đã hơi ngả vàng, bên trong trang trí đơn điệu, chiếc khăn trải bàn kẻ caro màu đỏ rực có thể xem là đồ trang trí bắt mắt nhất ngôi nhà. Màu sắc và hoa văn nhìn khá sang trọng, bất cứ ai cũng không nghĩ rằng nó được mua ở cửa hàng trang trí với giá chín đồng. Lâm San dựa vào ghế khoanh tay trước ngực, vẻ mặt không cam lòng nhìn chằm chằm Trì Ý phía đối diện. Chợt cô ta đứng dậy, giơ tay chỉ mặt Trì Ý, mắt nhìn Trương Phương Phương: “Mẹ, không phải mẹ đã nói Quốc Khánh năm nay dẫn con đi chơi sao? Tại sao vì một người lạ mà bắt con ở nhà?” Mặc dù Trương Phương Phương cũng nghĩ như vậy, nhưng ở trước mặt Trì Ý, sắc mặt bà vẫn hơi khó coi, nháy mắt với Lâm San: “Con nói gì thế, đây là chị họ của con, không phải người lạ, còn không xin lỗi chị họ đi.” Lâm San nghe thấy vậy thì không vui: “Nó không phải chị họ con, sao con phải xin lỗi nó?” Cái nhà này vốn chỉ có một đứa con là cô, sao gần đây mọi chuyện cô đều phải nhường nó, bây giờ còn phải xin lỗi nó? Không có cửa đâu. “Trì Ý, con đừng so đo với em nó nhé, nó bị chú dì chiều hư.” Thấy Lâm San không nghe lời dạy dỗ, Trương Phương Phương cũng không muốn Lâm San bị bẽ mặt trước mặt Trì Ý. Con bé là họ hàng của chồng bà, không có quan hệ gì với bà, bà không thể vì một người ngoài mà khiến con gái bảo bối của mình khó xử. Trì Ý liếc nhìn Lâm San, khẽ lắc đầu. Thấy Trì Ý nhìn mình, Lâm San hừ một tiếng, trông thấy cô quay lưng bưng chén đi vào bếp thì lập tức ôm cánh tay Trương Phương Phương lắc lắc: “Sao mẹ lại cho nó ở nhà mình, để nó ở khách sạn không được sao? Một nhà ba người vốn đã chật chội, giờ có thêm một người nữa, làm gì cũng bất tiện.” “Nó chỉ ở có vài ngày, nhịn một chút sẽ qua, ai bảo ba con nhiệt tình, không nói hai lời đã đưa người về đây.” Sợ Trì Ý nghe được, Trương Phương Phương hạ giọng: “Hơn nữa, lấy đâu ra nhiều tiền như vậy cho nó ở khách sạn.” “Nó có tiền, con đã nhìn thấy cái đồng hồ của nó trên mạng, cái đấy có giá vài ngàn…” Thấy Trương Phương Phương không tin, Lâm San vừa định nói thêm vài câu thì Trì Ý đã đi ra, bắt gặp ánh mắt không một tia tình cảm của Trì Ý, Lâm San nuốt một ngụm nước bọt, không nói gì nữa. Trì Ý rút khăn giấy ra lau tay rồi ném chính xác vào sọt rác, dáng vẻ ngoan ngoãn dễ bảo, phảng phất như những gì Lâm San vừa thấy chỉ là ảo giác. “Thím, con đã rửa sạch chén.” Biết mẹ con Lâm San không chào đón mình, Trì Ý cũng không có ý định ở lại đây khiến người ta ngứa mắt: “Con ra ngoài đi dạo một lúc, thím không cần phần cơm tối cho con.” Cửa chống trộm được kéo ra, Trương Phương Phương đi đến cửa sổ phòng khách, nhìn bóng dáng Trì Ý nhanh chóng biến mất, quay đầu nhìn Lâm San không đồng ý mở miệng: “Dù sao cũng là ba con đưa về, chờ qua Quốc Khánh nó sẽ dọn đến trường học. Hơn nữa, mấy ngày này vừa hay có người rửa chén…” Trương Phương Phương im bặt khi nhìn thấy bồn rửa chén. Trong ngăn đầu tiên của tủ khử trùng chỉ đặt mỗi hai cái chén sứ đã rửa sạch sẽ, trong bồn rửa có hai cái chén vẫn còn nằm đó. Trong đó có một cái chén nhỏ chuyên dùng của Lâm San. Ra khỏi căn nhà đó, Trì Ý cảm thấy không gian yên tĩnh hẳn đi. Trì Ý cầm ly nước đá, so sánh kiến trúc bên đường với ký hiệu trên bảng chỉ đường để tìm đường. Khi còn bé cô từng sống ở Thành phố Nam mấy năm, cô không sinh ra và lớn lên ở đây, cũng không có ký ức lẫn tình cảm gì đặc biệt với thành phố này, với cô nơi này hoàn toàn xa lạ. Những tòa nhà cao tầng nằm san sát nhau, nổi tiếng nhất Thành phố Nam là khu CBD, phân bố rải rác nhiều cửa hàng lớn nhỏ, những tấm kính trên tòa nhà cao mấy chục tầng ở giữa không trung phản xạ ánh nắng tỏa ra những tia sáng lung linh, xoay tròn biến ảo thành đủ loại màu sắc, lộng lẫy mơ hồ. Trì Ý giơ tay che mí mắt, xuyên qua những khe hở ngón tay quan sát trung tâm thương mại đứng sừng sững ở gần đó. Mặt ngoài của tòa nhà là lớp cửa kính trong suốt, dưới ánh sáng mặt trời, cả tòa nhà biến thành một khối màu xanh lam, thiết kế đánh thẳng vào thị giác người nhìn, trên những công trình nhỏ xung quanh đều treo những tấm biển quảng cáo, chủ yếu là quảng cáo cho trung tâm thương mại. BLUEBOX, trung tâm thương mại lớn nhất Thành phố Nam, chủ yếu kinh doanh khách sạn, quán bar, nhà hàng với món ăn của nhiều quốc gia, cùng với đủ lọai giải trí khác nhau.   Mời các bạn đón đọc Đừng Nhìn, Tớ Đầu Hàng của tác giả Thường Đông.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Sắc Đẹp Khó Cưỡng - Thánh Yêu
Truyện Sắc Đẹp Khó Cưỡng thuộc thể loại ngôn tình sắc, khi anh vỗ vỗ mặt cô , " Hứa Tình Thâm ? Cô sao ? Tình thâm ? "   Cô tỏ thái độ hờ hững nhìn anh , " vậy tốt nhất anh nên cầu nguyện , đừng để một ngày nào đó lại tình thâm với tôi . " " một ngày tình thâm , vậy sao ? " Anh bất chợt cười rộ lên một cách không đứng đắn , cũng không thèm để ý gì nhiều . Chẳng qua chỉ là một sắc đẹp khó cưỡng thôi mà , anh chưa từng nghĩ tới có một ngày anh cũng phải ngả mũ cởi giáp đầu hàng . Khác với Hôn Trộm 55 Lần, tựa truyện để lại cái nhìn đầy thiết thực về tình yêu, sắc sảo và sâu sắc. Mời các bạn cùng theo dõi truyện hay của tác giả Thánh Yêu. Mời các bạn đón đọc Sắc Đẹp Khó Cưỡng của tác giả Thánh Yêu.
Thất Phu Nhân - Lạc Tùy Tâm
AudioBook Thất Phu Nhân   Truyện Thất Phu Nhân là một truyện mới trong loạt truyện xuyên không được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online. Vẫn là chủ đề về hành trình vượt qua thời gian, không gian, vẫn là chút yêu chút ghét, chút lạ lẫm, chút bất ngờ nhưng tất cả vẫn còn là câu chuyện thực mới mẻ với dấu ấn riêng. Nàng rồi sẽ như thế nào, cuộc sống ra sao, có phải chăng việc hóa thân này đầy gian nan không, đề viết tiếp cho riêng mình một truyện với cái kết đẹp dù chắc chắn sẽ phải trải qua thăng trầm có khó không ??? Lộ Tùy Tâm thông minh, tính tình lãnh đạm nhưng khát vọng có được cuộc sống hạnh phúc giản dị vẫn không thực hiện được. Kết cục cuối cùng lại là cô đơn tĩnh mịch... Cuộc sống thật khó tin, Lộ Tùy Tâm xuyên qua thành vị tiểu thiếp lạnh lùng kiêu ngạo nhưng bởi vì tình mà vứt bỏ tính mạng... Trong Lộ vương phủ, một đám thê thiếp tranh đấu, nàng làm thế nào để sinh tồn? Bởi vì sự xuất hiện của nàng, Tùy Tâm bình tĩnh cũng thu hút đông đảo nam nhân ưu tú ở bên người… Hắn, Lộ vương Vũ Mặc Nhiên, danh xưng Lãnh tình vương, không để ý nàng có mang cốt nhục của hắn mà ép nàng phải chết, chỉ vì hắn không yêu nàng, mà sau khi thấy nàng tỉnh lại thay đổi khác trước đã bị mê hoặc... Hắn, thiên tử cơ trí, đầu óc khôn khéo, thủ đoạn phi phàm, không có chuyện gì có thể thoát khỏi tay hắn, vốn đã hiếu kỳ về nàng, lần lượt ngoài dự liệu của hắn... Hắn, đệ nhất công tử, lần đầu tiên thấy nàng đã rung động... Hắn, Hiên vương,... Hắn, hắn... Người nào có thể thật sự khiến cho tâm tư đạm mạc như nước của nàng rung động? Trái tim này liệu có nghe theo lý trí không và liệu có thể đập nhịp đập nồng ấm với ai đó không, đó là câu hỏi mà bạn sẽ tìm được câu trả lời trong truyện xuyên không này. Mời các bạn đón đọc Thất Phu Nhân của tác giả Lạc Tùy Tâm.
Mua Phu - Lâu Vũ Tình
AudioBook Mua Phu   Sắp hết năm cũ, mọi nhà đều vội vàng đón mừng năm mới. Nhưng nàng lại chỉ có một căn phòng lạnh lẽo trống rỗng. Khống muốn trải qua những ngày tịch mịch, cho nên hôm đó, nàng lớn mật mua về một nam nhân. Cho dù thoạt nhìn, hắn có vẻ như đang bị bệnh, chỉ còn sót lại chút hơi tàn, nhưng nàng không sợ. Chỉ vì hắn có một đôi mắt cô tịch giống nàng, khiến nàng đồng tình thương cảm. Cho nên, nàng nghĩ: Nếu có thể trị khỏi bệnh cho hắn, có lẽ mình sẽ có được một người bạn. Vậy thì ngôi nhà của mình mới có thể xứng đáng được gọi là “Nhà”??? Người là do nàng bỏ tiền mua về. “Mục Ấp Trần” – cái tên này cũng là do nàng đặt cho. Lúc hắn khó giữ được cái mạng nhỏ, là nàng đã liều mình ở trước quỷ môn quan cứu hắn trở về. Vậy thì hắn đã nợ nàng một cái mạng rồi, làm trâu làm ngựa cho nàng cũng phải lắm chứ. Nhưng chủ tử này, sao lại khó chơi như vậy a? Vừa không hiền tuệ, lại không ôn nhu. Tiền cũng kiếm về được khá nhiều, nhưng hắn phát hiện, cho dù mình có làm trâu làm ngựa cũng không đủ. Chỉ có thể rưng rưng bước lên thuyền giặc, ai bảo há miệng mắc quai chứ! Mời các bạn đón đọc Mua Phu của tác giả Lâu Vũ Tình.
Cuồng Phi Tàn Nhẫn Bưu Hãn - Vị Ương Trương Dạ
AudioBook Cuồng Phi Tàn Nhẫn Bưu Hãn   Chuyện tình yêu vốn dĩ đã làm bạn đọc cảm thấy hứng thú nhưng chuyện tình yêu ấy lại là câu chuyện tình vượt thời gian thì lại càng đặc sắc hơn. Hành trình yêu thương này phải trải qua rất nhiều, rất nhiều khó khăn, truyện Cuồng Phi Tàn Nhẫn Bưu Hãn chính là câu chuyện như vậy. Thời gian vốn dĩ tưởng có thể làm xóa nhòa mọi thứ, xuyên qua tưởng có thể làm mờ được dấu ấn trong lòng nhưng không dù có làm gì vẫn còn đó nhiều điều ẩn chứa, đọc truyện xuyên không này bạn sẽ thấy được điều đó. Nàng là King – sát thủ chi vương, chúa tể hắc đạo, khiến kẻ khác nghe tên đã sợ mất mật! Nàng là phế vật hòa thân công chúa, nhát gan, vô năng, vô đức, khiến kẻ khác nghe tên cười nhạt! Một khi xuyên qua, linh hồn hoán đổi, thiếu nữ hồi sinh, vinh hoa phú quý! Nàng là thê tử mà hắn ngay cả bái đường cũng không tham dự, hắn là phu quân mà nàng ngay cả mí mắt cũng lười nâng. Nàng cuồng vọng, cường hãn, hắn thiết huyết bá đạo. Nàng không cần yêu, hắn không cần biết yêu là gì. Trong khoảng khắc họ gặp nhau... Sự cường hãn của nàng Ngày thứ nhất: nắm lấy vạt áo của nam nhân kia, cuồng vọng đến cực điểm: “Ta không thích bị người khác từ trên nhìn xuống, không có lần sau!”. Ngày thứ hai: sáng sớm chạy bộ làm vương phủ loạn đến gà bay chó sủa, lại hung hăng đánh Chiến thần phu quân …….ba lần. Ngày thứ ba: kéo theo một xe thi thể đến đập phá sòng bạc của Thừa tướng! Tình yêu của nàng, là vương gia quyền quý cao sanng, cục cưng của nàng là đứa nhở kháu khỉnh đáng yêu. Nữ chính cực kì bưu hãn, có ân sẽ báo, trân trọng thủ hạ, giúp bạn bè không tiếc mạng, không chút lưu tình với kẻ địch. Vào triều đình ra chiến trường, tới thanh lâu thắng sòng bạc, viết thi từ ngâm ca phú, thân thủ sắc bén, tâm tư kín đáo, toàn năng Chiến thần Vương phi. Liệu còn gì tiếp diễn, hãy đi đến cuối cùng của truyện để ngã ngũ mọi chuyện và hiểu được những điều còn đang day dứt. Đọc để cùng trải qua những thăng trầm trong câu chuyện tình yêu lại hòa mình vào thế giới phép thuật và trải qua những thử thách khó khăn cho cuộc đời này nhé. Bạn cũng có thể dõi theo những truyện khác cùng thể loại như: Vương Phi Mười Ba Tuổi, Y Thủ Che Thiên,... Mời các bạn đón đọc Cuồng Phi Tàn Nhẫn Bưu Hãn của tác giả Vị Ương Trương Dạ.