Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cuộc Chiến Đi Qua - Kanta Ibragimov

Những năm qua, văn học Nga luôn có một vị trí xứng đáng trong lòng bạn đọc Việt Nam, góp phần quan trọng trong việc nuôi dưỡng nhân sinh quan và thế giới quan của nhiều thế hệ thanh niên Việt Nam qua các thời kỳ. Nhiều tác phẩm của các nhà văn, nhà thơ Nga và Liên Xô đã được dịch sang tiếng Việt và trở nên quen thuộc với bạn đọc Việt Nam như Pushkin, Tolstoy, Dostoyevsky, Gogol, Lermontov, Tsekhov, Pasternak, Solzenisyn, Bulgakov, Bunhin, Solokhov, Gorky, Aitmatov, Dumbadze, Kazakov, Bykov, Evtushenko, Astaphiev... Tuy nhiên, kể từ khi Liên bang Xô viết không còn nữa, văn học Nga cũng như một số các loại hình nghệ thuật khác đã bị tác động trong một thời gian, việc sáng tác của các văn nghệ sĩ Nga cũng gặp không ít trở ngại và việc giới thiệu văn học Nga ở Việt Nam cũng bị ảnh hưởng. Về tình trạng này, Vasil Bykov (1924-2003), một trong số những nhà văn Belarus nổi tiếng nhất, Giải thưởng Quốc gia Liên Xô, Giải thưởng Lenin, Anh hùng Lao động XHCN đã phải cay đắng thốt lên: “Các nhà văn vô cùng bối rối: viết về cái gì? Trước kia, suốt nhiều năm họ cứ rên rỉ, nào là bộ phận kiểm duyệt không cho phép, nào là bị o ép. Còn bây giờ, khi không còn kiểm duyệt, không còn bị o ép, hóa ra sự việc lại càng tồi tệ hơn. Chẳng khác gì những con thú, lâu ngày được nuôi trong chuồng, bây giờ thả ra, không biết tự kiếm sống”. Còn các giải thưởng của Nhà nước Nga về văn học nghệ thuật, một nguồn động viên không kém phần quan trọng để tạo cảm hứng cho các văn nghệ sĩ cũng bị hủy bỏ. Tuy nhiên, bất chấp những xáo trộn khi bước vào một thể chế chính trị mới, các nhà văn Nga vẫn tiếp tục lao động sáng tạo nên nhiều tác phẩm, kế thừa và phát huy những giá trị nhân văn cao đẹp đã được kết tinh, vun đắp từ lâu, chỉ khác là giờ đây chúng được cảm thụ và thể hiện dưới một góc nhìn mới, chân thực và khách quan hơn về cuộc sống đương đại. Năm 1993, trước yêu cầu của xã hội, Tổng thống Nga lúc bấy giờ là Boris Elsin đã cho thành lập lại Giải thưởng Quốc gia Liên bang Nga về văn học nghệ thuật. Và trong số các tên tuổi quen thuộc của văn đàn Nga đã nổi tiếng từ thời Xô viết vẫn được tiếp tục ghi nhận và trao Giải thưởng Quốc gia như Solzenisyn, Evtushenko, Astaphiev, Akhmadulina, Ekimov, Granin... người ta thấy xuất hiện một cái tên hoàn toàn mới - Kanta Ibragimov. Kanta Khamzatovich Ibragimov sinh ngày 9 tháng 7 năm 1960 tại thành phố Grozny, thủ đô nước Cộng hòa tự trị Chechnya-Ingushetia thuộc Liên bang Nga, trong một gia đình trí thức có cha là tiến sĩ hóa học. Sau khi tốt nghiệp Khoa Kinh tế Đại học Tổng hợp Quốc gia Chechnya-Ingushetia năm 1982, Ibragimov về làm việc ở nông trang rồi gia nhập quân đội, hết hạn nghĩa vụ ông lại quay về nông trang làm việc. Sau khi bảo vệ luận án phó tiến sĩ năm 1990, Ibragimov làm việc ở Văn phòng Hội đồng Bộ trưởng Cộng hòa Chechnya-Ingushetia, rồi Phó giám đốc Trung tâm Nghiên cứu khoa học ứng dụng thành phố Grozny. Năm 1995, ông lên Moskva làm luận án tiến sĩ và bảo vệ thành công trước thời hạn. Từ 1996 đến nay Ibragimov công tác tại Khoa Kinh tế Đại học Tổng hợp Quốc gia Chechnya, Phó tổng cục trưởng Tổng cục Thuế Liên bang Nga từ 1999 đến năm 2000, hiện là Phó viện trưởng Viện Nghiên cứu khoa học thành phố Grozny, viện sĩ Viện Hàn lâm Khoa học nước Cộng hòa Chechnya. Có một điều khá lý thú là cho đến trước năm 38 tuổi, Ibragimov chưa một lần xuất hiện trên văn đàn mà chỉ làm công việc chuyên môn thuần túy và chỉ công bố các bài báo, công trình khoa học, sách chuyên khảo và sách giáo khoa về kinh tế (hơn 20 công trình và đầu sách). Tác phẩm văn học đầu tay của ông chính là cuốn tiểu thuyết đồ sộ 700 trang Cuộc chiến đi qua. Sau khi ra đời vào năm 1999, ngay lập tức tác phẩm đã gây tiếng vang lớn, còn tác giả trở nên nổi tiếng và được đọc nhiều nhất không chỉ ở Chechnya mà cả Liên bang Nga. Bốn năm sau, Cuộc chiến đi qua đã được Tổng thống Nga Vladimir Putin trao tặng Giải thưởng Quốc gia Liên bang Nga về văn học nghệ thuật năm 2003. Vậy, Cuộc chiến đi qua là một tác phẩm như thế nào mà được cả bạn đọc và nhà nước Liên bang Nga đánh giá cao như vậy? Chechnya là một vùng đất nằm ở Bắc Kavkaz, ngay từ cuối thế kỷ XV đã phải đương đầu với các thế lực cai trị từ bên ngoài, buộc người Chechnya phải cải theo đạo Hồi. Đến cuối thế kỷ XVIII, Đế chế Nga hoàng đã chính thức đặt Bắc Kavkaz dưới sự bảo hộ và kiểm soát của mình. Thời kỳ Xô viết, vùng đất Chechnya được gộp chung với Ingushetia thành nước cộng hòa tự trị Chechnya-Ingushetia vào cuối thập niên 1930, nhưng mối quan hệ giữa Nhà nước Trung ương Liên Xô với những người Chechnya theo đạo Hồi cũng chẳng mấy khi thuận chèo mát mái. Khi Liên bang Xô viết tan rã vào năm 1990, nước Cộng hòa tự trị Chechnya-Ingushetia lại tách ra thành Cộng hòa Chechnya và Cộng hòa Ingushetia với các phong trào ly khai bùng phát thành các cuộc chiến tranh khốc liệt. Lịch sử vùng đất Bắc Kavkaz, kể từ khi chính quyền Xô viết được thành lập tại đây vào năm 1924 và tan vỡ hoàn toàn vào năm 1995 đã được tác giả Ibragimov tái hiện thông qua hình tượng nhân vật chính lấy từ nguyên mẫu cuộc đời đầy thăng trầm và sóng gió của chính ông nội tác giả. Các cuộc chiến tranh đẫm máu trên mảnh đất này đã dẫn đến những cuộc ly tán, đói nghèo, mất mát, rồi sau đó, khi chính quyền Xô viết không còn nữa thì quá trình “tư nhân hóa” đã diễn ra một cách khốc liệt, làm cho người dân vô cùng hụt hẫng vì chưa kịp thích ứng... Nhưng, dù có những biến động dữ dội đến đâu thì điều quan trọng còn lại trên mảnh đất này vẫn là niềm tin vào sức mạnh bất diệt của dân tộc, vào một cuộc sống tốt đẹp hơn đang mở ra cho tất cả mọi thành phần cư dân đang sinh sống tại đây. Tác phẩm Cuộc chiến đi qua có sức bao quát rộng lớn, và thông qua đó, người đọc có thể cảm nhận một cách đầy đủ và chân xác về bản anh hùng ca cùng những tấn bi kịch tại Chechnya và các vùng đất khác nhau trên lãnh thổ rộng lớn của Liên bang Xô viết trước đây. Bản thân tác giả Ibragimov đã trực tiếp trải qua các cuộc chiến tranh đó, và khi được hỏi về những năm tháng này, ông đã thành thật chia sẻ: “Làm người Chechnya trong khoảng mười - mười lăm năm gần đây chẳng dễ dàng chút nào”. Nhưng ông vẫn quyết định quay về với quá khứ trong tác phẩm văn học đầu tay của mình “để không được quên những năm tháng đau thương ấy và thật may là đã trở thành dĩ vãng và để không bao giờ lặp lại những sai lầm khủng khiếp đó nữa”. Theo nhận xét của các nhà phê bình văn học Nga, sự thành công của Cuộc chiến đi qua là nhờ vốn hiểu biết sâu sắc và khách quan của tác giả về lịch sử miền đất quê hương ông, hòa quyện một cách hữu cơ với những sáng tạo nghệ thuật độc đáo. Chính vì vậy mà tác phẩm đã đạt đến một sự “hấp dẫn” đối với đông đảo bạn đọc khó tính mà không cần phải nhờ đến một thủ pháp giả tạo nào. Có thể, lời bộc bạch của chính tác giả trong bài trả lời phỏng vấn trên Cánh đồng Nga sẽ làm sáng tỏ thêm nhận xét này: “Tôi bắt đầu cầm bút viết văn lúc 37 tuổi, và viết tiểu thuyết ngay. Chỉ có điều xin đừng nghĩ, tôi chỉ đơn giản ngồi vào bàn là viết xong một cách dễ dàng. Để làm được điều đó, tôi đã phải lặn lội khắp nơi để lấy tư liệu và học hỏi cho đến tận bây giờ. Tôi không học chuyên ngành ngữ văn và dĩ nhiên là còn nhiều lỗ hổng kiến thức, nhưng mặt khác, tôi nghĩ mình cũng có thế mạnh riêng là tôi không bị ràng buộc bởi bất cứ khuôn khổ, công thức hay phương pháp sáng tác nào cả, và điều đó không chỉ tồn tại trong văn học mà còn ở tất cả mọi lĩnh vực”. Tiếp theo tác phẩm đầu tay, Ibragimov liên tiếp cho ra mắt nhiều tác phẩm khác và cũng được bạn đọc đánh giá cao, như Kavkaz già nua (2001), Thầy giáo lịch sử (2003), Thế giới trẻ em(2005), Truyện cổ phương Đông (2007), Ngôi nhà hỗn tạp (2009), Avrora (2012)... Kanta Ibragimov được kết nạp vào Hội Nhà văn Cộng hòa Chechnya và Hội Nhà văn Liên bang Nga, rồi được bầu làm Chủ tịch Hội Nhà văn Cộng hòa Chechnya và Chủ tịch Chi hội nhà văn Nga tại Chechnya. Hiện tại, Ibragimov vẫn tiếp tục làm công tác khoa học và vẫn sáng tác văn học. Và như lời ông nói: “Công việc nghiên cứu khoa học và giảng dạy là để nuôi sống tôi và gia đình cùng với năm đứa con, còn văn chương là để nuôi dưỡng tâm hồn. Những lo toan thường nhật chiếm rất nhiều thời gian của tôi. Nhưng ai mà không có những lo toan thường nhật ấy, nhất là trong thời kỳ suy thoái kinh tế như hiện nay?”. Tại Việt Nam, nhà văn Ibragimov hầu như chưa được biết tới và chưa có tác phẩm nào của ông được dịch sang tiếng Việt. Hy vọng, Cuộc chiến đi qua sẽ mang lại cho bạn đọc một làn gió mới lạ từ một vùng đất xa xôi nhưng cũng rất thân quen với nhiều thế hệ bạn đọc Việt Nam. Mời các bạn đón đọc Cuộc Chiến Đi Qua của tác giả Kanta Ibragimov.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tình Dục Của Gấu Trúc - Miên Miên
Tình dục của gấu trúc là một cái tên rất lạ cho một cuốn tiểu thuyết rất hay và hấp dẫn của nữ nhà văn Miên Miên. Được ví như một Vệ Tuệ thứ hai trên văn đàn Trung Quốc, bằng một giọng văn “nổi loạn” và nội dung đột phá, khắc họa tinh tế và sâu sắc những góc cạnh của cuộc sống thành thị của những người trẻ tại Trung Quốc, Miên Miên từng được báo Luận đàm quốc tế ca ngợi như một trong những nhà văn trẻ có tiền đồ nhất. Vẫn chân thực đến mức có phần trần trụi, Tình dục của gấu trúc thực sự là một bữa tiệc về cuộc sống thành phố phù hoa với bất kỳ ai cũng có thể là nhân vật chính. Cuốn sách mở đầu bằng một vụ án rắm rối và ly kỳ về cái chết bất ngờ của một cô gái trẻ sống tại Thượng Hải. Việc truy tìm nguyên nhân cái chết của cô mở ra nhiều bí mật khác về những mối quan hệ tình cảm và công việc chồng chéo. Sáu cô gái trong Tình dục của gấu trúc đều có những quan hệ “đặc biệt” với nhân vật nam chính – cũng chính là bạn trai của cô gái vừa chết. Nhưng nếu dồn hết tính cách của năm cô gái này lại chính là chân dung của cô gái thứ sáu. Tình dục của gấu trúc hé mở về cuộc sống thành phố hiện đại với quá nhiều thứ phức tạp và rối rắm trong các mối quan hệ giữa con người với con người... Có thể nói, trong gia tài của “người đẹp viết văn” Miên Miên, Tình dục của gấu trúc thực sự là một tựa sách đáng giá và nổi bật. Không chỉ gây được sự chú ý của các độc giả Trung Quốc, cuốn sách còn là một hiện tượng xuất bản khi có mặt ở nhiều quốc gia phương Tây như Pháp, Đức, Ý, Hà Lan và được độc giả đón nhận nồng nhiệt. *** Sinh nhật của Bao là bữa tiệc của những nhân vật thời trang. Nơi này hỗn độn với mọi chủng người với các màu da và các loại ngôn ngữ khác nhau, rì rầm nói chuyện riêng. Người chế tạo nước hoa K cứ liên tục chụp ảnh. Cô vừa đi dự một tang lễ về. Bao bước tới ôm K. K ngẩng đầu lên. Cô có khuôn mặt đầy nếp nhăn của thiên thần. Gần đây cô chế tạo ra một loại nước hoa có tên “Bối cảnh Trung Quốc”. K cho Bao xem những bức ảnh vừa chụp. K: Tiệc sinh nhật hàng năm của em luôn chỉ có những khuôn mặt giống nhau. Những người này, từng người lại có khuôn mặt bẩn của thiên thần. Cách đó không xa, có một cô gái cao gầy. Cô ấy đang nói tiếng Anh. Thông tin về cô gái cao gầy này phần lớn đều là những tin không xác định được. Cô ấy thường xuyên tài trợ một số hoạt động nghệ thuật, cho nên chúng tôi gọi cô ấy là Nhà tài trợ. Nhà tài trợ: Mình vừa đi Miami, cho nên da mới biến thành màu này. Cậu có biết Thượng Hải thiếu cái gì không? Thượng Hải thiếu biển lớn. Mình cần thường xuyên ngồi trên bãi biển ngắm bầu trời xanh, đọc sách cạnh các bạn thân. Mình ngồi đó tắm nắng, ngồi đờ ra không suy nghĩ gì hết. Chỉ nghỉ ngơi mà thôi, mình cần nghỉ ngơi. Trong một căn phòng khác. Một người nam và một người nữ ngồi ở đó. Bên ngoài cửa sổ là vườn hoa tối đen. Họ ngồi đối diện với chiếc ti vi nhỏ. Cô gái là công chúa trong phim có bối cảnh của Thượng Hải. Ánh mắt cô ấy xem ti vi vừa yếu đuối vừa dịu dàng. Ở nơi này, chúng tôi gọi cô ấy là ABC. Một số người luôn như vậy, cho dù họ đã là trai già nhưng vẫn lưu giữ được con mắt, thân hình trai trẻ. Khi họ ngồi bên cạnh các cô gái, khi họ nhìn bạn nói chuyện, đôi khi giống như bị gió thổi vào mắt vậy. Đôi mắt đó sáng long lanh như có nước mắt. Anh ấy từng là đại diện hoàn chỉnh cho một thời đại ngắn ngủi. Hai mươi tuổi đã trở thành thần tượng, một nhà thơ, một ca sĩ. Tiếng violon của anh, tiếng đàn guitar của anh giống như ánh trăng cuối cùng trước bình minh. ... Mời các bạn đón đọc Tình Dục Của Gấu Trúc của tác giả Miên Miên.
Thất Tình Tạm Thời - Đông Giang
Tác phẩm của tôi không đơn giản là cuốn nhật kí của một cô gái thất tình hay những chuyện tan hợp hợp tan của một cặp đôi nào đó. Hai mươi ba tuổi, chưa từng trải nhiều trên tình trường nhưng tôi hiểu, cuộc sống này không chỉ có ái tình… Tôi mong rằng các bạn độc giả hãy đón nhận lời văn tưng tửng, hài hước của tôi, các độc giả lớn tuổi hãy bớt nghiêm khắc một chút để có thể thoải mái tận hưởng những giây phút thú vị trước những dòng tự sự chân thật của một cô gái hai mươi ba tuổi, còn các bạn trẻ xin hãy dành thời gian ngẫm nghĩ cùng tôi để có thể tìm cho riêng mình một cách yêu, một cách sống đầy cảm xúc, nồng nhiệt và vị tha. Tôi đã vượt qua những cơn buồn ngủ sau tám giờ làm việc ở công sở mỗi ngày liền theo sau là những giờ làm thêm buổi tối từ thứ hai đến chủ nhật để tranh thủ hoàn thành cho kịp cuốn sách này. Chúc các bạn có những giây phút thoải mái bên cuốn sách của tôi. *** Vì một vài lý do cá nhân mà tôi đã quyết định cho ra đời quyển sách này. Tôi có cảm tưởng rằng mình sẽ không bao giờ ngừng viết về những trái tim tan vỡ. Thất tình - câu chuyện quá đỗi bình thường vẫn diễn ra hàng ngày hàng giờ nhưng với một đứa con gái mơ mộng như tôi, dĩ nhiên điều đó phải khác hẳn những người khác rồi. Tôi đã ghi lại một nghìn lẻ một những cung bậc cảm xúc của mình kể từ cái ngày định mệnh đó - ngày thất tình của cuộc đời tôi, ngày người con trai đầu tiên buông lời rũ bỏ phũ phàng với tôi. Tôi thực sự không hi vọng các bạn gái khi đọc cuốn sách này sẽ tìm thấy hình bóng của mình trong đó, dù chỉ một chút hay một tẹo cũng không cười. Ừ thì thất tình, nhưng tôi sẽ kể lại từ góc nhìn hài hước để phần nào giảm bớt sự bi lụy của nó, điều mà tôi tin là sẽ khiến các bạn thích thú. Mối tình đầu tan vỡ thường trôi qua không dễ dàng, nó để lại cho ta một vết thương sâu hoắm. Những lúc rảnh rỗi, hoặc lúc bâng quơ, tôi lại nhớ đến anh như một phản xạ tự nhiên phải thế. Tôi nghĩ rằng, mỗi người nên có những trải nghiệm cảm xúc tình yêu ở tuổi hai mươi, bởi lẽ nó là thứ cảm xúc tinh khiết nhất, là hồi ức đẹp đẽ và cũng là vốn sống phong phú cho những ngày tháng sau này. Còn các bạn độc thân vui vẻ có thể đọc sách của tôi để tích lũy kinh nghiệm yêu đương sau này cũng được. Ôi! Tôi ôm tham vọng là các bạn sẽ rất thích đọc sách của tôi cơ đấy! Nhưng tôi muốn viết một cuốn sách như thế! Thật sự muốn! Tình yêu tựa như hạt giống, cần được ươm mầm và chăm sóc, cần yêu thương và thời gian. Tôi muốn nói rằng, chúng ta hãy luôn cuồng nhiệt với tình yêu nhưng đừng mù quáng vì yêu. Nếu một ngày nào đó bạn đau khổ vì tình âu cũng là điều không quá bất ngờ, bởi lẽ nó từng mang đến cho bạn hạnh phúc cũng sẽ có lúc đem đến khổ đau. Từ nhỏ đến lớn, bạn không thể cứ sống trong lồng kính mãi được, phải va chạm cuộc sống với sự đau khổ của ái tình mới hay! Vâng, thất tình giống như hát nhạc buồn mới hay, mới sâu, mới thấm. Khi dấn thân vào tình yêu, tất cả là do chính chúng ta cam tâm tình nguyện, tình nguyện hiểu thế nào là ái tình. Bước ra khỏi chiếc lồng ấm áp, chúng ta mới thấy, cuộc đời còn nhiều thứ thê thảm hơn, khắc nghiệt hơn và đau đớn hơn nhiều. Cuộc sống thực sự không chỉ có yêu đương mà còn là cuộc chiến với cơm áo gạo tiền. Những vụ tự tử vì tình hay chuyện giết người yêu nhan nhản khắp các mặt báo. Tôi mong muốn các bạn trẻ đừng quá mơ mộng và ảo tưởng về tình yêu. Cuộc sống cũng cần lãng mạn nhưng đó không phải là tất cả. Tác phẩm của tôi không đơn giản là cuốn nhật kí của một cô gái thất tình hay những chuyện tan hợp hợp tan của một cặp đôi nào đó. Hai mươi ba tuổi, chưa từng trải nhiều trên tình trường nhưng tôi hiểu, cuộc sống này không chỉ có ái tình… Tôi mong rằng các bạn độc giả hãy đón nhận lời văn tưng tửng, hài hước của tôi, các độc giả lớn tuổi hãy bớt nghiêm khắc một chút để có thể thoải mái tận hưởng những giây phút thú vị trước những dòng tự sự chân thật của một cô gái hai mươi ba tuổi, còn các bạn trẻ xin hãy dành thời gian ngẫm nghĩ cùng tôi để có thể tìm cho riêng mình một cách yêu, một cách sống đầy cảm xúc, nồng nhiệt và vị tha. Tôi đã vượt qua những cơn buồn ngủ sau tám giờ làm việc ở công sở mỗi ngày liền theo sau là những giờ làm thêm buổi tối từ thứ hai đến chủ nhật để tranh thủ hoàn thành cho kịp cuốn sách này. Chúc các bạn có những giây phút thoải mái bên cuốn sách của tôi. Đông Giang Mời các bạn đón đọc Thất Tình Tạm Thời của tác giả Đông Giang.
Tê Dại - Xuân Thụ
Một câu chuyện về tuổi trẻ, tình yêu và những khát khao nổi loạn. Vô Xuân Lực là một cô gái trẻ, đầy mộng mơ với những khát khao khám phá về cuộc sống và con người xung quanh. Với cô, thế giới là âm nhạc, là những người bạn và bạn trai, là ca sĩ, là thơ ca, là Internet, là những điên rồ của tuổi trẻ. Câu chuyện của Vô Xuân Lực và những người bạn trẻ đầy điên rồ và bốc đồng của cô sẽ giúp người đọc như quay về một phần nào tuổi xuân tươi trẻ và bốc đồng của chính mình. “Tôi chưa từng nghĩ tới việc kết hôn, tôi chỉ muốn có một chiến hữu. Anh ấy trẻ trung giống như tôi, kiên định giống tôi, đứng bên cạnh tôi, không muốn tôi trưởng thành, ghim cơ thể tôi vào tường thời gian. Tôi muốn nghe anh nói anh yêu em, tôi muốn chúng tôi bị bắn trong chăn hàng trăm phát, chết như vậy mới có ý thơ chứ.” “Tình yêu không đáng một cắc, trừ phi đối phương dùng hành động chứng minh tất cả. Nếu bạn nhận được thông điệp cuối cùng, là một chiêu bài hay một cái hạn để chết, có lẽ bạn cũng nên nằm mơ giống tôi, chờ đợi một người yêu mình vừa có tiền vừa đẹp trai.” – trích tác phẩm. *** Tác giả Xuân Thụ sinh năm 1983, tại Bắc Kinh. Tất cả các phẩm của cô đều rất ăn khách ở Trung Quốc, hầu hết đều miêu tả tình cảm mãnh liệt bộc phát của lứa tuổi thanh thiếu niên. Được giới phê bình đánh giá là nội dung sâu sắc và ngôn từ sống động. Búp bê Bắc Kinh đã được bán bản quyền trên 20 quốc gia và khu vực: Anh, Mỹ, Tây Ban Nha, Hà Lan, Italia, Phần Lan, Na Uy, Nhật, Việt Nam… *** Mùa hè bắt đầu từ khi quen biết Lý Tiểu Thương. Đó là nơi kết thúc của một buổi diễn. Không, vẫn chưa diễn xong thì tôi đã quen biết anh ấy rồi. Tôi đã quen anh ấy vào mùa hè đó. Ngày hôm đó tôi khát khô cổ, ngồi nôn trên lan can sắt. Thôi Thần Thủy chạy tới giúp tôi. Anh mua cho tôi một chai nước khoáng, vừa đưa giấy ăn cho tôi vừa quan tâm hỏi han: “Xuân Vô Lực, em không sao chứ?” “Không sao.” Hầu như bất cứ lúc nào tôi cũng đều nói, “không sao”. Bởi tôi không biết rốt cuộc có việc gì không, không biết có việc gì đương nhiên là không sao. Tôi nôn tới mức không mấy tỉnh táo, chỉ biết Thôi Thần Thủy quan tâm tới mình, lo lắng cho mình. Nhìn đường ray phía trước lan can sắt, nụ cười mơ hồ dần xuất hiện. Đúng lúc đó Lý Tiểu Thương đi về phía tôi. Theo trí nhớ từ lâu đã mơ hồ của tôi, tôi nhớ rằng Lý Tiểu Thương đang cầm một chai bia (ở đây bia được viết đơn độc mà không có ý nghĩa gì). Đầu tiên anh ta cười với Thôi Thần Thủy, sau đó nhìn tôi, nói với Thôi Thần Thủy (mà không phải tôi): “Cô ấy chắc không sao chứ?” Do ánh mắt của anh ấy ẩn hiện vẻ tinh anh và sự soi mói thật sự nên tôi không hề coi hành động và lời nói của anh ấy là sự quan tâm. Mọi thứ tiếp đó giống như một đoạn phim, không những thế lại là thể loại phim câm. Mặc dầu buổi biểu diễn vẫn chưa kết thúc, nhưng đã có một nhóm người hỗn tạp tập hợp bên ngoài quán Bar “Lạc Lạc Lạc”. Tôi bám vào lan can và vai Thôi Thần Thủy đứng dậy, cả người lắc lư. Mới đi tới hòn đá trước cửa quán bar liền ngồi xuống, bên cạnh đều là những người xa lạ. Nếu trước đây gặp phải tình huống tương tự, chắc chắn tôi sẽ ngượng ngập vô cùng nhưng với men rượu cùng sự động viên khuyến khích của nó, tôi đã không còn quá nhiều cảm xúc nữa. Tôi không hề thấy lúng túng khó xử. Tôi còn muốn ăn kem. Được rượu an ủi, tôi trở nên mạnh dạn vô cùng, dám làm một số chuyện mà khi không uống rượu không bao giờ dám làm. Có người đang cầm một que kem đứng dưới cột sắt nói chuyện phiếm. Tôi không nhìn rõ mặt anh ta. Tôi bước tới, cất giọng lè nhè: “Cho tôi ăn một miếng.” Anh ta nhìn tôi một cái rồi đưa cho tôi. Tôi cắn một miếng, vui mừng hớn hở. ... Mời các bạn đón đọc Tê Dại của tác giả Xuân Thụ.
Những Bầy Mèo Vô Sinh - Mạc Can
Một câu chuyện viễn tưởng chỉ nói về chuyện bồ câu và lũ mèo hoang, hình ảnh con người gần như mờ nhạt, nhưng Những Bầy Mèo Vô Sinh lại có thể khiến thế-giới-người phải giật mình. Bởi thoát ra khỏi thế giới bồ câu biết nói tiếng người và những con mèo hoang được nhân bản vô tính biết chụp vi ảnh để tàn sát loài người, thì câu chuyện chính là hai mặt giữa thiện và ác; giữa bình yên vô lo và đầy rẫy những mưu mô toan tính. Đó là hai mặt tồn tại song song, chỉ có trong thế-giới-người. "Những Bầy Mèo Vô Sinh" là tiểu thuyết mới nhất của nhà văn Trẻ Mạc Can. Bằng những chi tiết đắt giá, lồng ghép trong khung cảnh hiện thực huyền ảo, Mạc Can đã dẫn dắt bạn đọc đi từ mối quan hệ gần gũi giữa ông SuDa– người chạy xe ôm và ông Già Ba– nhà văn, nhà nghiên cứu về mèo và những biến động của đời sống thông qua sự xuất hiện của những bầy mèo vô sinh. Ước vọng và nỗi xót đau không phải chỉ của riêng nhân vật trong tiểu thuyết. Người viết gần như đã gửi vào đó những đau đáu trở trăn khi “thời gian không trôi qua như bóng chim mà cuốn tròn trở lại”; những xót xa ngậm ngùi khi không thể phủ nhận rằng “nhà viết tiểu thuyết nào cũng bi quan về mình, nhưng họ lại viết khác. Cuộc đời khác trên trang giấy mới đáng sống”; và những cay đắng bất lực trước những chuyện không thể thay đổi của cuộc đời “Mọi sự qua mau không thể tưởng. Không kịp tiếc nuối”. Chỉ có bầy mèo vô sinh là sống bền bỉ lâu dài... "Ông SuDa nhìn về hướng con sông, tìm xóm cũ. Ngay sáng hôm sau và suốt buổi chiều cho đến tối mịt hôm nay, ông chỉ thấy có lửa. ông quay về nhưng cây cầu đã sập. Con sông đỏ rực ánh lửa. lũ mèo lội qua sông đen ngòm. Một số đông vây quanh xóm Bồ Câu, một số đã vô được bên trong. Chúng đi hai chân, nhiều con chạy xổng lưng, tràn vào nhà ông Kính, ngoạm cổ bầy Bồ Câu con. Con Bồ Câu trống nhà trên ông Hiền Khô chạy quanh. Dựng lông cổ gáy gù gù chống cự quyết liệt với mèo, bảo vệ vợ con." *** Mạc Can tên thật là Lê Trung Can, sinh năm 1945, trong một gia đình nghèo, lại đông anh em. Các anh em ông mỗi người mỗi cảnh, vất vả mưu sinh bằng trăm thứ nghề và người nào cũng nghèo rớt. Ông là một nghệ sỹ, nhà văn Việt Nam. Ông nổi tiếng là một nghệ sỹ đa tài, tham gia vào nhiều lĩnh vực hoạt động nghệ thuật như đóng hài, đóng phim, biểu diễn ảo thuật và viết văn. Tháng 3/2011, “nhà văn trẻ” Mạc Can trở về Sài Gòn sau gần 2 năm sống ở Mỹ để lấy cảm hứng viết cuốn sách dạng hồi ký mang tên Nhớ (NXB Trẻ và Tủ sách Tuổi trẻ ấn hành). Có thông tin cho biết, khoảng đầu năm 1980, có một đoàn làm phim của Nhật đến Sài Gòn ghi hình. Mạc Can được mời vào vai người đi chợ để giới thiệu các sản vật Việt Nam. Khởi đầu sự nghiệp viết văn ở tuổi 60 bằng tiểu thuyết “Tấm ván phóng dao”, cứ ngỡ Mạc Can chỉ ghé qua khu vườn văn chương thoáng chốc rồi đi. Thế nhưng 9 năm qua, ông đã lần lượt cho ra đời nhiều tiểu thuyết, truyện ngắn và tản văn được bạn đọc yêu thích. Ông được giải của Hội Nhà văn Việt Nam năm 2005, ông cũng được kết nạp vào Hội Nhà văn Việt Nam và Hội Nhà văn TP.HCM. *** Tác phẩm tiêu biểu: Truyện, tập truyện: Món nợ kịch trường (1999) Tờ 100 đôla âm phủ (2004) Cuộc hành lễ buổi sáng (2005) Người nói tiếng bồ câu (2006) Ba…ngàn lẻ một đêm (2010) Nhớ (2011) Mạc Can – Truyện ngắn chọn lọc (2013) Tiểu thuyết: Tấm ván phóng dao (2004) Phóng viên mồ côi (2007) Những bầy mèo vô sinh (2008) Quỷ với bụt và thần chết (2010 Tạp bút: Tạp bút Mạc Can (2006) Mời các bạn đón đọc Những Bầy Mèo Vô Sinh của tác giả Mạc Can.