Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh)

Câu chuyện xảy ra khi cả hai vị tổng tài kết hôn đã 7 năm, đột nhiên ông chồng sợ vợ bị đụng xe hư đầu óc, câu chuyện này liền biến thành câu chuyện về tổng tài thành thật + bá đạo mắc bệnh thần kinh… Tóm tắt sơ sơ của người chuyển ngữ – Cực Phẩm:  Trương Thần Phi (công) và Tiêu Tê (thụ) sống trong xã hội đã hợp pháp hoá hôn nhân đồng tính. Trước đây, Trương Thần Phi luôn thành thật rất sợ bà xã nhưng từ sau khi tông xe thì thần kinh có chập chập một chút. Vấn đề là trước khi tông xe thì ảnh đang nghe đoạn giới thiệu của bộ tiểu thuyết nên ảnh lậm vào đó luôn. Bộ tiểu thuyết nói về bá đạo tổng tài cường ngạnh đoạt vợ cho nên ảnh nghiễm nhiên nghĩ mình là bá đạo tổng tài còn vợ mình là người ảnh cướp về =]]] Từ đó bao nhiêu chuyện dở khóc dở cười xảy ra… ~~~ Lục Dã Thiên Hạc là một trong những tác giả mình rất thích. Chị ấy là tác giả của những bộ khá có tiếng như Thê vi thượng, Quân vi hạ, Tiên mãn cung đường, Hoàng thượng đừng quậy… Mình tình cờ biết được chị đang viết bộ này trong lúc đi kiếm phiên ngoại của Chước Lộc, một bộ khác của chị, cũng hay lắm đó. Lý do mình túm luôn bộ này là do đọc chương 1, xưng hô của Tiêu Tê với anh công là Trương đại điểu hay dịch sát là Trương chim bự =]]]]]]]] Đọc thêm tiếp mới thấy bộ này hài cute không thể tả nên nhảy hố luôn ~ Kim bài biên tập đề cử: Hai vị tổng tài kết hôn đã bảy năm, một lần tai nạn xe khiến cho tiểu công luôn sợ vợ bị tông hư đầu, từ nay về sau liền bước lên con đường tổng tài bá đạo mắc bệnh thần kinh. Trong trí não lưu trữ đủ loại tiểu thuyết, những tiểu thuyết này trở thành kịch bản biểu diễn mỗi ngày của tổng tài, tiểu kiều thê bất đắc dĩ phải ứng phó như thế nào đây? Tác giả dùng bút pháp hài hước thoải mái, miêu tả một câu chuyện cứ tưởng chừng như hoang đường nhưng thật ra lại thâm tình vô bờ bến. Đoạn hài hước trải dày đặc từng chương, giống như đang ngồi xem một cuộc biểu diễn tướng thanh, lúc nào cũng có những chi tiết khiến người đọc cười sặc sụa. Rất ít khi gặp được một tiểu thuyết hài hay như thế này, bất kể là bây giờ có hài lòng hay là chưa hài lòng, nhưng lúc đọc xong chắc chắn sẽ hài lòng. *** *Nội dung bên dưới có chứa các chi tiết spoil*   Thấy mác tác giả là mình cũng nhảy hố đọc ngay. Truyện không quá dài, hài hước dễ thương, Lúc mình đọc văn án còn tưởng là truyện mau xuyên nhưng hoá ra không phải. Bối cảnh trong truyện là hiện đại hoặc tương lai xa hơn một tí. Lúc này hôn nhân đồng giới đã là chuyện hợp pháp và rất bình thường. Khoa học kỹ thuật cực phát triển đã có bộ trí não trí năng đeo ở tay và cấy vào đầu. Câu chuyện kể về bạn công Thẩm Thần Phi bị tai nạn xe lúc đang đọc tiểu thuyết thế là đầu óc và trí não hơi bị chập mạch. Thẩm Thần Phi luôn nghĩ mình là nhân vật chính trong 1 câu chuyện và mọi chuyện xung quanh thì gán với các tính tiết trong truyện. Đây không phải mau xuyên hay gì nhé mà vì trí năng bị chập mạch nên trong trí năng có tận mấy trăm bộ tiểu thuyết. Cứ đi xong một chuyện thì lại tỉnh lại mấy ngày rồi lại đi tiếp sang một câu chuyện khác. Đây hoàn toàn không phải mau xuyên nhé. Nam chính vẫn có kí ức về những người khác, về cuộc sống bình thường chỉ là không phân rõ tình tiết truyện và hiện thực. Kiểu như máy tính chập mạch lúc được lúc không ý. Thế là cứ lúc chập thì diễn hết vai này đến vai kia trong các câu chuyện với bạn thụ. Từ đế quốc nguyên soái abo, hắc đạo rồi cha nuôi. Cứ diễn xong lúc hết chập mạch thì lại khóc lóc, còn dám xưng anh em với cha vợ trong lúc ảo tưởng là cha nuôi cơ mà =)) Thụ là một bạn trầm tĩnh trưởng thành chín chắn và rất yêu công. Thế nên khi công lên cơn chập thì cũng rất ngoan mà chiều theo công rồi biên ra một loạt lí do để sửa kịch bản. Như lúc công bảo đang mang thai, hôm sau thị mua 1 em kim mao về bảo sinh rồi con đây. Công tin thật, đặt tên cho con rồi ôm con đi ngủ. Cũng thông qua các vụ chập mạch này mà thụ biết thêm được nhiều bí mật về công, về tình cảm thầm mến của công từ tận cấp ba và rất cảm động. Cũng chính vì thế khi công bị lẫn lộn vào truyện em rất dễ tính mà chiều theo công. Các câu chuyện dễ thương, hài hước. Tác giả viết chắc tay. Mình đọc thấy thích công và thụ lắm. Công moe cực May cuối truyện công chế ra một cái phần mềm quét dọn trí năng thế mà mới xoá sạch được đống truyện và không bị chập nữa. Trong truyện cũng mô tả nhiều trường hợp giống công như một bé trai đang xem siêu nhân bị đèn rơi vào đầu thế là từ đó luôn nghĩ mình là siêu nhân cứu thế giới. Đánh giá: 4/5 *** Có cả phiên ngoại tác giả đăng trên cả weibo nữa nên nhớ đọc hết nhá.   Đây là một chiếc review ngắn, thật, thề. Vì chắc hẳn là truyện này nhiều bác biết rồi với cả tui cũng không muốn sì poi gì cả. Truyện này đôi chỗ còn để tên là Địch Áo tiên sinh thì phải? =)) Okayyyy. Đây là câu chuyện hề hước của hai chồng chồng đã cưới nhau 7 năm. Bối cảnh là khi xã hội đã chấp nhận hôn nhân đồng tính và phát triển đến mức sử dụng một thứ tên là “trí não” thay thế cho điện thoại. Tổng tài sợ vợ Trương Thần Phi aka Trương Đại Điểu (Trương chym to) bị tai nạn, trí não gặp trục trặc nên bỗng chốc hơi chập cheng chút. Bởi vậy mà Tiêu Tê, cũng là tổng tài to to, aka tiểu kiều thê của Trương Đại Điểu, phải đối mặt với tình trạng nhập vai bất chợt của ông chồng mình. Trương Thần Phi dù nhập vai tổng tài bá đạo, anh xã hội đen, ma cà rồng, daddy bao nuôi,… thì đều là do đọc nhiều tiểu thuyết quá. Tác giả đúng là đỉnh trong việc làm người ta cười lên cười xuống, mà trong lúc cười vl như vậy, các bạn vẫn có thể nhận ra, thực ra mỗi lần nhập vai là một góc nhỏ trong cuộc tình của hai người. Trương Thần Phi không phải sinh ra trong nhung lụa, mà thiếu thốn tình cảm, và Tiêu Tê – thiếu gia nhà giàu quyền thế – cũng không phải tình cờ mà xem mặt ông xã của mình. Trương Thần Phi đã thích Tiêu Tê từ rất lâu rồi, thích đơn phương từ xa, rồi từ từ tiến lại gần, trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của Tiêu Tê. Còn Tiêu Tê, mặc dù ngoài mặt không tỏ rõ, nhưng thực lòng yêu Trương Đại Điểu của mình rất nhiều, và cũng thường hay chiều theo ông chồng mặt dày của mình, cùng diễn mấy cái kịch bản điên khùng máu tró trong não ổng. Câu chuyện của hai người còn có sự xuất hiện của rất rất nhiều nhân vật hay ho, hầu như là bị thồn cẩu lương, mà đặc biệt nhất là con chó Trương Quang Tông được mua về do trong lúc ông chồng bịnh nghĩ Tiêu Tê có thể bầu và sẽ đẻ =)). Thực ra cuộc sống của chó nhà giàu Trương Quang Tông cũng khá vất vả, vì thường xuyên bị ông bố Trương dở hơi “phân vai” trong kịch bản máu tró, và còn hay bị ổng ngoạm đầu.   Ừ rồi, viết ngắn gọn thế thôi. Nếu bạn nào có đọc được cái review chả ra quần què này của mình thì hãy quên tất cả những gì vừa đọc và đi tìm ngay bộ truyện này mà nhảy nhé. Chỉ cần chuẩn bị tinh thần là nó cười vl thôi các bác ạ. Mời các bạn đón đọc Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh) của tác giả Lực Dã Thiên Hạc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bùa Hộ Mệnh của Menpehtyre - Bất Tất Bất Tất
Năm 1912, được quý tộc Anh quốc tài trợ, Raymond đến Ai Cập “đãi vàng”, trở thành một mắc xích trong đường dây mua bán cổ vật. Trong đền thờ thần Amon, y phát hiện một mật thất bị bỏ hoang, lấy được một công cụ của một thầy bùa nào đó ba ngàn năm trước. Không ngờ không bao lâu sau, y lại cứu được chính thầy bùa xuyên không mà đến đó…  *** Thebes, Ai Cập năm 1912.   Raymond MacDonald sờ vào đền thờ Karnak (*) bên bờ sông Nile lúc sắc trời hơi hừng sáng. Bị Jim Roger phía sau vỗ một cái, y lập tức trốn vào phía sau thân nhân sư hai bên, tránh né cảnh sát Ai Cập đang tuần tra đền thờ.   Khuôn mặt sớm đã sứt mẻ thê lương của nhân sư dưới bầu trời màu than chì làm Raymond sinh ra ảo giác con quái vật bảo hộ đền thờ này ngay sau đó sẽ há miệng nhào tới. Y ngừng thở, đợi cho ánh lửa cùng tiếng bước chân đi xa mới lôi Jim nhanh chóng chạy đến đền thờ Amon trong ảo giác kẻ địch truy đuổi phía sau.   Tiến vào đại sảnh đền thờ Amon đầy cột đá, tiếng bước chân nặng nề cùng bóng đen cực đại muốn che khuất bầu trời của cột đá khiến người ta không khỏi run rẩy, Raymond cùng Jim dùng ánh lửa mỏng manh của bật lửa lần lượt xem xét từng cột đá.   “ Raymond, bên này!”   Nghe Jim gọi, Raymond kích động xông qua, quả nhiên trên bệ trụ trước mặt Jim tìm thấy dấu hiệu vương triều Senakhetenre. Y kích động lấy tờ giấy trong ngực ra, bên trên viết một phần nhà khảo cổ Hawass phiên dịch từ nội dung trong giấy Papyrus về vương triều thứ mười bảy -- tuy Hawass cảm thấy hoài nghi về nguồn gốc thông tin của y.   “ Phía cuối của cái bóng lúc ấn ký Pharaoh được ánh nắng đầu tiên chiếu rọi.”   Jim đọc ra trong ánh lửa, nâng cổ tay lên nhìn nhìn đồng hồ kiểu mới nhất.   “ Mau lên!”   Raymond gật đầu nhìn chân trời màu than chì, có chút lo lắng chờ đợi mặt trời dâng lên. Nếu tờ giấy Papyrus kia cùng thứ Hawass phiên dịch thật sự không sai, gần đây hẳn là có một phòng bí mật tồn tại từ vương triều thứ mười bảy. Căn cứ theo suy đoán của y, bên trong hẳn là một kho báu được tư tế giấu kín. ... Mời các bạn đón đọc Bùa Hộ Mệnh của Menpehtyre của tác giả Bất Tất Bất Tất.
Cho Tôi Một Bát Cháo - Điệp Chi Linh
Cho Tôi Một Bát Cháo được tác giả Điệp Chi Linh viết với thể loại tiểu thuyết hiện đại, nhất công nhất thụ, võng du (chỉ có một chút về võng du, phần lớn đều viết về cuộc sống hiện thực)...Truyện xoay quanh về câu truyện mở đầu ở một trò chơi có tên là “Trong mộng giang hồ”.... Màn đầu: Tiểu mễ chúc — Long Hành Thiên Hạ Nam nhân ôn nhu như ngọc, đây là ấn tượng đầu tiên: Cậu là đại biểu cho người đàn ông tốt thời đại mới, công tác ở một công ty luật, cái gọi là một sai lầm để hận đến ngàn đời, danh từ thời xa xưa cho tới nay vẫn là vô cùng thực dụng. Màn thứ hai: Túy Thanh Phong + Hào Hoa Phong Nhã Tác phong hoàn toàn tương phản với cái tên, mỗi lời nói đều là những câu mắng chửi thô tục, đây là Văn Bân. . . Cậu ta vừa mở miệng chính là một tràng bão táp, thực khiến người ta khiếp sợ. Vẻ ngoài tuấn tú, miệng thì thô tục, nội tâm lại thực yếu ớt. Màn thứ ba: Hạ Phong + Thần Hỏa Mới bắt đầu thực sự không hiểu được hai người bắt đầu yêu nhau từ đâu, chậm rãi mới biết được, tình cảm của cả hai thực mâu thuẫn Kết quả của 3 cặp này sẽ đi đâu về đâu mời mọi người cùng đọc truyện nhé.  *** Lúc từ phiên toà đi ra, đã là buổi chiều rồi, mặt trời gay gắt trên đỉnh đầu tản ra hơi nóng bức bối, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.   Chu Châu đè huyệt thái dương, mặt đất như chao đảo, cảm giác có chút choáng váng.   Phiên toà thảm bại, nghĩa là nửa tháng chuẩn bị mất ăn mất ngủ của anh đã biến thành bọt nước, đã không thu được khoảng thu nhập kếch xù như dự tính, còn phải nhận lại sự xem thường hung tợn của đương sự, ngoài ra một đám đồng nghiệp cũng đang chờ trông thấy anh mà chê cười, châm chọc.   Được rồi, thua chính là thua   Nếu tên khốn đó không phải bằng hữu chủ nhiệm.   Anh cũng từng nghĩ tới chuyện đổi nơi công tác sang Thời Đại, nhưng luật sư bên đó đều danh tiếng nức trời, trong giới có tiếng ở sống không dễ, đặc biệt là Tiêu Phàm, Kì Quyên trong giới luật sư nổi tiếng bá vương và bà hoàng, ngẫm lại mỗi ngày phải theo chân bọn họ làm việc đã cảm thấy da đầu run lên.   Chỉ là ở sở sự vụ luật sư Duy Hoà mấy năm nay, cuộc sống cũng chẳng mấy dễ chịu, đồng sự ở mặt ngoài thì chung sống hòa bình, ngầm đấu đá nhau, đặc biệt chẳng hạn như trường hợp Chu Châu dẫn đầu chiến thắng phiên toà liên tục, lại thành đối tượng bị mọi người xa lánh. Bình thường là vẻ mặt tươi cười, “Chu luật sư anh thật lợi hại”, “quả nhiên là Chu luật sư mạnh mẽ của chúng ta” ba nịnh hót linh tinh, mà trong lòng lại thầm bảo “Thằng đó là tiểu nhân đắc chí”, “Nhìn thằng kia đắc ý tao thấy mắc ói” đủ loại chửi rủa.   Lần này cùng lắm cũng chỉ là thua một vụ kiện, mấy người đó cứ như núi lửa chết vỡ miệng, bùng nổ mãnh liệt   Thật sự không muốn ở lại cái nơi ngu ngốc này.   Sau khi kết thúc vụ án, Chu Châu một bên thu thập hành lý, một bên thuận tiện quăng đơn từ chức lên bàn chủ nhiệm văn phòng.   Sau khi tốt nghiệp lăn lộn ba năm ở đây, xử lý vô số vụ kiện, mỗi ngày mệt mỏi như trâu già cày ruộng, cuối cùng rơi vào kết cục thế này.   Cũng là vấn đề của chính anh, không nịnh hót vỗ mông ngựa, lại không làm trò giả dối, còn không thèm trưng khuôn mặt tươi cười, cũng có chút cậy tài khinh người, cho nên mới làm người khác có cảm giác ngạo mạn.   Ảo tượng tốt đẹp thời đại học, trong hiện thực lần lượt lần lượt tan biến. ... Mời các bạn đón đọc Cho Tôi Một Bát Cháo của tác giả Điệp Chi Linh.
Chúc Mừng Sinh Nhật - Điệp Chi Linh
Tầm Mộng giải tán làm các fan hâm mộ vô cùng đau lòng. Nhiều năm trôi qua, tại tuần diễn cả nước của Lưu Tầm, Dương Trần ngồi xem hắn biểu diễn. Tề Việt bị đuổi học, trong lúc quay phim Dư Phi lại ngoài ý muốn bị thương Rốt cuộc năm đó giải tán là vì nguyên nhân gì? Mà bốn người tình như thủ túc, tình yêu thâm sâu ngày xưa lại trở thành như vậy… *** Mùa hè năm 2008, buổi nhạc hội của hắn rốt cuộc cũng diễn ra tại thành phố của tôi.   Thành phố không lớn, chỉ có một quảng trường, lại dán đầy áp-phích buổi biểu diễn.   Tôi đứng dưới tấm áp-phích, nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ được phóng to của hắn, không biết có phải vì ánh mặt trời chói mắt quá hay chăng, đột nhiên thấy mắt mình nhoi nhói.   Về nhà rồi, tôi lại lấy cuốn danh bạ điện thoại trong ngăn bàn, bấm số gọi cho Dư Phi.   “Anh Dương Trần, anh tìm em có chuyện gì vậy?” Vừa nghe giọng nói của tôi, cậu ta liền nói một câu như vậy.   Lời nói khách khí làm tôi thấy khó chịu, cũng không tiện mở miệng, vì thế ôn tồn nói, “Không có gì, nhớ cậu, nên hỏi thăm cậu vậy mà.” Cậu ấy nói, “Vậy à.” Sau đó, yên lặng thật lâu.   Tôi đột nhiên cảm thấy mình thực dối trá.   Trước kia lúc còn bên cạnh cậu ấy, mặt đối mặt, gọi điện, nhắn tin, chuyện nhàm chán gì cũng làm, còn bây giờ chỉ khi có việc mới liên lạc.   Người vừa đi khỏi trà nguội lạnh, vốn chẳng sai.   Tôi ho một tiếng, sau đó bèn mượn cớ.   “Bạn của tôi muốn đi xem buổi biểu diễn của Lưu Tầm, có thể giúp tôi xoay một vé được không?”   Cậu ta yên lặng một chút. ... Mời các bạn đón đọc Chúc Mừng Sinh Nhật của tác giả Điệp Chi Linh.
Cái Giá Để Hồi Sinh - Dạ Đích
Thanh xuân của người khác là những ngày nắng hạ rực rỡ, hay những làn gió thu mát nhẹ thổi lá vàng rơi ngập sân trường. Còn thanh xuân của cậu lại là một chiều đông ảm đạm, bước về nhà với ô cửa không sáng đèn, vì chính cha mẹ ruột đã bỏ đi không chút tiếc thương đứa con trai mới vừa mười sáu. Sống không ai hay, chết không ai biết, không siêu thoát, chẳng cam tâm. Nếu tuổi trẻ có thể hai lần thắm lại, nếu ngọn nến sinh mệnh lại được thắp lên, mọi đại giá trên đời Tô Nham đều nguyện trả. Có ân phải đền, có oán phải báo. Vậy còn, tình yêu khắc cốt ghi tâm của cả một kiếp người, khi gặp lại liệu duyên còn nối? *** Thành phố D khu nam, vào lúc giữa trưa, mưa to tầm tả, sấm sét vang trời. Nhà xưởng bỏ hoang, trong dây cảnh giới, một đám cảnh sát đang dầm mưa làm việc. “Người chết nam, tuổi trên dưới hai mươi, xem quần áo hẳn là sinh viên. Phán đoán ban đầu, thời gian tử vong khoảng mười lăm ngày trước, nguyên nhân tử vong là do ngực bị đâm ba nhát dao.” Pháp y nghiêm túc nói ra phán đoán ban đầu, nhân viên cảnh sát mặt trấn vây quanh thi thể chụp ảnh, tìm kiếm dấu vết để lại. Thi thể vặn vẹo nằm ngửa, mắt mở to như chuông đồng không nhắm lại, ruồi muỗi vo ve bâu quanh y, tham lam hưởng thụ thi thể nọ, thật lâu không chịu bay đi. “……Tin tức hôm nay, thi thể nam phát hiện mười ngày trước tại nhà xưởng bỏ hoang đã được xác định danh tính, người bị hại là nam, Tô Nham, hai mươi hai tuổi, tốt nghiệp đại học D …… Thi thể tạm thời không có người nhận……” Tô Nham chết trong mùa hè tốt nghiệp đại học oi bức nọ. Ruồi bọ bâu đầy thi thể, ai cũng không nhớ rõ y. Người chết như đèn tắt, yêu cũng được hận cũng được, không cách nào bận lòng. Nếu như nhân sinh có thể lặp lại. ... Mời các bạn đón đọc Cái Giá Để Hồi Sinh của các tác giả Dạ Đích.