Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Oản Thanh Ti - Ba Ba

Oản Thanh Ti kể về cô gái hiện đại tên Diệp Hải Hoa, bị bệnh chết, nhờ Tá Thi Hoàn Hồn mà xuyên về cổ đại sống lại trong thân xác thiên kim đại tiểu thư, từ đó gặp nhiều khó khăn, thử thách để tìm được tình yêu đích thực của mình... *** "Ha ha, không thể tưởng được Ngọc Điệp Nhi ta hái hoa vô số ( ý nói trêu ghẹo con gái a ), từ trước đến nay đều là ta đùa người, lần này ta lại bị cô nương trêu đùa hí lộng , cô nương thật đúng là người mà Ngọc Điệp Nhi ta bình sinh ít thấy, cảm thấy thật đặc biệt." Trong mắt mỹ nam nhân mặc cẩm bào kia hiện lên một tia dị sắc, tà mị cười, lấn trên người trước, ta chỉ cảm thấy thân thể chợt nhẹ, đã bị hắn ôm vào trong ngực, Ngọc Điệp Nhi hì hì cười, tại bên cạnh tai ta nói khẽ,"Nghe nói cô nương chính là giai nhân xinh đẹp , mị cốt tự nhiên, rất có phong thái, ta không thắng được sự hiếu kì trong lòng mà tới đây. Tối nay "tử chính, phương đạp nguyệt tới lấy, quân thanh lịch đạt",thật không phí công ta tới đây." Ta quả thật đoán không sai, người này thật là một tên hái hoa tặc! Ai, cái này phải nói sao đây, ngay cả một tên hái hoa tặc cũng phong lưu duyên dáng như vậy, bỗng nhiên nhớ tới một câu quảng cáo "Soái (đẹp trai) a soái (đẹp trai) a, soái (đẹp trai) cũng là một cái tội a" ! Ta cảm thấy yết hầu thật khô khốc, dưới bụng nóng lên, trong nội tâm chợt rùng mình, muốn giãy giụa ra khỏi ngực hắn, lại hoảng sợ phát hiện, toàn thân mềm nhũn, không có nửa phần khí lực,ta nhướn lông mày, lườm, kinh sợ nói: "Ngươi dùng thuốc mê?" "Là mê hương." Ngọc Điệp Nhi cười nói, ôm ta hướng nội thất , "Cô nương chẳng lẽ không ngửi thấy được trong không khí có mùi thơm ngát? Đây là độc môn bí chế 'Ban kiều lộ' của Ngọc Điệp Nhi ta " ngoại trừ khiến cho cô nương toàn thân vô lực, còn có chút tác dụng thôi tình ( đại khái là tác dụng giống xuân dược á )." Thì ra mùi thơm trong không khí vừa rồi có lai lịch như vậy, lúc trước ta bị choáng váng đầu, trách không được sau đó có thể giảm bớt được đau đầu của ta , đã là mê hương lại còn là mị hương, ta thấy hắn ôm ta tiến vào nội thất, vừa vội vừa tức, đây là hậu quả xấu của thành danh sao? Ta đáng lý nên dự liệu được chuyện này, đã dính với khách làng chơi, tự nhiên cũng tránh không được sẽ đưa tới thâu hương thiết ngọc hái hoa tặc. Ta không phải người có quan niệm bảo thủ, Ngọc Điệp Nhi này lại là phong lưu tuấn tú mỹ nam tử, nhưng vẫn rất không thích bị rơi vào thế bị động, có cảm giác như bị tính kế. "Công tử ngày thường là người phong lưu phóng khoáng, muốn dạng nữ tử nào mà không có, cần gì sử dụng những... thủ đoạn ám muội này ?" Ta cảm thấy dưới bụng dòng khí nóng chậm rãi lan tỏa khắp nơi, toàn thân đều nóng lên, trong nội tâm càng ngày càng kinh sợ, lại không biết biện pháp gì ngăn hắn lại, chỉ biết phải hết sức kéo dài thời gian. "Cô nương không biết sao thâu hương thiết ngọc cũng là một niềm vui thú, đương nhiên không thể so sánh cùng lũ hái hoa tặc bỏ đi kia." Ngọc Điệp Nhi đem ta phóng tới trên giường, cúi người hôn ta, ta thở gấp một tiếng, chỉ cảm thấy đầu óc hỗn loạn, tựa như bột nhão, cái mũi linh mẫn cảm thấy trong không khí mùi thơm ngát càng phát ra nồng đậm, ta giãy nhưng không thễ thoát khỏi hắn, kỹ thuật hôn của tên hái hoa tặc này quả thật không phải là dùng để trưng cho đẹp, ta mơ mơ màng màng mà thở khẽ nói: "Ngươi... , không biết xấu hổ..." "Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, không có gì xấu hổ hay không xấu hổ ở đây." Ngọc Điệp Nhi tà tà cười, hôn lên cổ của ta, "Huống chi cô nương đặc biệt như vậy, ta vừa thấy cô nương liền ái mộ." Ta chỉ cảm thấy khí tức nam nhân trên thân càng phát đậm đặc, thập phần dễ ngửi, trong nội tâm như dấy lên một đoàn hỏa, biết là không nên để mặc hắn trêu đùa hí lộng, nhưng thân thể lại phảng phất khát vọng hắn đụng chạm nhiều hơn nữa, ta biết rõ đây là tác dụng thôi tình của "Dính kiều lộ" nổi lên, lại khiến ham muốn của ta bừng bừng phấn chấn, ý chí bạc nhược yếu kém, chẳng lẽ đêm nay thật sự thất thân cho hắn? Ta cắn nát bờ môi, mùi huyết tanh tràn đầy khoang miệng, thần trí cũng khôi phục một tia thanh tỉnh. Trong thân thể hình như có một cổ nhiệt lượng sắp bộc phát, quanh thân đều buồn bực được khó chịu, tay chân lại không có một chút khí lực, ta giương giọng kêu cứu: "Tiểu Hồng..." Ngọc Điệp Nhi bỗng ngậm lấy môi của ta, tay cũng không biết hướng ta chỗ nào một điểm, ta miệng mở rộng, nhưng không phát ra được thanh âm, trong lòng biết hắn đã điểm á huyệt của ta, trong nội tâm oán thầm. Lại nghe đến hắn khẽ cười nói: "Cô nương , như thế nào lại học theo những oán phụ khuê phòng."Ban kiều lộ" tựa hồ dần dần có dấu hiệu cắn nuốt thần chí của ta, Ngọc Điệp Nhi cởi bỏ thắt lưng của ta, cởi áo ngoài của ta, mở ra vây bụng, lộ ra tiểu y dính sát vào da thịt, một đôi ngực sữa rắn chắc như muốn lộ ra trước mắt hắn, hết lần này tới lần khác ta lại không phát ra được thanh âm nào, gấp đến độ trên mặt ửng hồng, trán đầy mồ hôi, vừa tức lại [ọe gian : ở giữa], đột nhiên một đạo kiếm quang hiện lên, tựa sao trời rơi xuống , hướng đến đầu của Ngọc Điệp Nhi Ngọc Điệp Nhi cũng không biết dùng cái quỷ mị thân pháp gì, nghiêng người lăn một vòng, lại tránh được cái kia kiếm quang, lăng không nhảy lên, kiếm quang thật nhanh theo sau, hàn quang lập loè truy đuổi, vô số ánh sáng lóe lên, ta tập trung nhìn vào, một cái hắc y nhân bịt mặt đang cầm kiếm cùng Ngọc Điệp Nhi ở bên trong bắt đầu triền đấu , kiếm pháp cực nhanh,tuyệt tình , hung ác, Ngọc Điệp Nhi chỉ có thể tránh né liên tục. Ngọc Điệp Nhi quả thật như chính lời hắn nói, khinh công không tệ, thân hình hắn quỷ dị, bay vọt trong phòng, tuy là né tránh, lại vẫn tuyệt không chật vật. Chợt nghe một tiếng ["Sáng ngời đem làm"], hắc y nhân một kiếm chém vào bình phong gấm nội thất, Ngọc Điệp Nhi giống như sao băng bay ngược ra ngoài phòng, né tránh kiếm quang của hắc y nhân, hắc y nhân lạnh lùng cười, mũi kiếm run lên nghiêng một vòng nhỏ, kiếm quang bỗng nhiên đại thịnh, [quang vũ] tản ra như hải triều nhanh quay ngược trở lại, vòng xoáy cuồn cuộn, kiếm quang vô kiên bất tồi (mạnh mẽ không gì không phá nổi)(* Ta thấy để Hán Việt hay hơn nên giữ nguyên *^_^*), bàn tròn ở bên ngoài cũng bị bổ ra. Ngọc Điệp Nhi theo bàn tròn nhảy lùi lại, cười nói: "Vị huynh đài này giống như có thâm cừu đại hận với ta, xuất kiếm thật hung ác tuyệt tình ." Ngọc Điệp Nhi một bên né tránh kiếm quang của hắc y nhân, một bên quay đầu lại liếc ta một cái, cười tà nói: Khải Môn cô nương, ta nguyên muốn cùng cô nương triền miên trong chốc lát, hiện tại xem ra không được rồi. Cô nương, ngươi yên tâm, ta không nỡ bỏ ngươi, tái kiến!" Vừa dứt lời, quỷ mị thân hình đã bay ra ngoài cửa sổ, hắc y nhân truy đến phía trước cửa sổ thì Ngọc Điệp Nhi mất tung tích. Ta bị trước mắt một màn này làm kinh ngạc, Hắc y nhân thấy Ngọc Điệp Nhi chạy, cũng không đuổi theo, ngược lại đi đến giường của ta trước. Ta muốn hướng hắn nói lời cảm tạ, há to miệng, lại không phát ra được thanh âm nào, trên mặt của hắn che một cái khăn đen, ta nghênh tiếp ánh mắt của hắn, bỗng dưng cả kinh, cái này ánh mắt, khiếp sợ cùng hỗn loạn, ta nhận ra, hắn là người bịt mặt tối hôm qua hành thích Vũ công tử. Ta quần áo không chỉnh tề, toàn thân vô lực mà nằm ở trên giường, Hắc y nhân nhăn mày, kéo qua chăn,che trên người của ta, gặp ta không phát ra được thanh âm nào, thò tay cởi bỏ á huyệt của ta, nói: "Ngươi..." Vừa vặn ta cũng đồng thời mở miệng: "Ngươi..." Hai người đều sửng sốt một chút, đột nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập, Tiểu Hồng "Leng keng thùng thùng" mà chạy tới gõ cửa, ngữ khí lo lắng: "Cô nương, cô nương ngươi làm sao vậy, trong phòng có chuyện gì xảy ra?" Hắc y nhân quay đầu lại liếc nhìn ta, trong mắt tràn đầy nghi hoặc, lại tựa như phảng phất có chỗ cố kỵ, không nói thêm gì nữa, quay người nhảy ra ngoài cửa sổ, trong nội tâm của ta cảm thấy buồn cười, người cổ đại đều ưa thích nhảy cửa sổ mà đi. "Phanh!" Cửa mạnh mẽ bị mở ra, Tiểu Hồng vọt đến, nhìn thấy bừa bộn đầy phòng, sợ tới mức thở nhẹ một tiếng, vội vàng bổ nhào vào trước giường, gấp giọng nói: "Cô nương, cô nương ngươi không sao chứ?" Bị nàng như vậy một trách móc, đầu óc ta lập tức thanh tỉnh một chút, cười khổ nói: "Sự tình hơi lớn, Tiểu Hồng, vừa rồi có hái hoa tặc tới , ta trúng mị hương, nhanh đi tìm Nguyệt Nương, xem xem nàng có biện pháp gì." Không cần nàng đi, Nguyệt Nương cùng Sở Thương đã tiến đến. Nam nhân kia như thế nào còn chưa đi? Chẳng lẽ là ở cùng chỗ với Nguyệt Nương ? Ta xuất mồ hôi trán, mị nhãn như tơ mà liếc nhìn Nguyệt Nương , hữu khí vô lực mà giễu cợt nói: "Nguyệt Nương, xem ra ... ,thủ vệ Ỷ Hồng lâu của ngươi ... , cũng không hề kiên cố nha..." Đầu óc một mảnh hôn mê,câu nói càng về sau âm thanh càng nhỏ như muỗi kêu, nghe như cùng rên rỉ giống nhau. Nguyệt Nương nhãn lực là dạng gì, chỉ cần liếc thấy ra ta sắc mặt đỏ đến không bình thường, ngắm nhìn bốn phía, ngửi được thanh đạm dư hương, trầm giọng đối với Sở Thương nói: "Cô nương là trúng'Ban kiều lộ' mị hương của Ngọc Điệp Nhi." Sở Thương trong mắt hừng hực lửa giận. Ngoài cửa lại truyền tới ầm ĩ tiếng người, có người ngó đầu ra hướng trong phòng ta nhìn: "Ai nha, đã xảy ra chuyện gì nha..." Ta lập tức nhớ tới đây là thanh lâu, nhất định là vừa rồi một phen kinh động, đã ảnh hưởng đến nhiều khách nhân cùng cô nương, Sở Thương giận tái mặt, đối với Nguyệt Nương nói: "Nguyệt Nương, đi ra ngoài trấn an khách nhân. Lại để cho Tiểu Hồng đi phòng tắm." Nguyệt Nương cũng không phản bác, lo lắng liếc nhìn ta, kéo Tiểu Hồng đi ra ngoài, một mặt cùng đám người tụ tập tại gian ngoài nhõng nhẽo cười: "Ai da, không có việc gì không có việc gì, vừa rồi chỉ có một mèo lớn chạy vào trong phòng cô nương, đánh nát mấy thứ đồ vật, đem cô nương dọa sợ..." Nguyệt Nương tại ngoài cửa nói. Trong phòng chỉ còn ta cùng với Sở Thương, đầu óc của ta càng ngày càng muốn hôn mê, càng ngày càng mơ hồ, thân thể càng ngày càng nóng, ta yết hầu khát khô muốn uống chút nước, muốn thò tay đi lấy, nhưng không cách nào động, nhịn không được nức nở nghẹn ngào lên tiếng: "Nóng quá..." Có người lật mở chăn mền che trên người ta, một cổ mát lạnh theo môi tự khai mở, trượt vào yết hầu, ta mở to mắt,Sở Thương nâng đầu của ta, cầm chén trà, đem nước trà lạnh đổ vào trong miệng của ta. Ta khôi phục một điểm thần trí, lúc này ta mới kịp phản ứng tình huống trước mắt, cảnh giác mà theo dõi hắn,Sở Thương nhàn nhạt liếc nhìn ta, nói: "Ngươi xem vừa rồi ta cái gì cũng không làm, trà này không giải được mị hương của Ngọc Điệp Nhi." "Ngươi..." Chẳng lẽ thật sự như những sách kia ghi, trúng mị hương phải tìm người giao hợp mới được sao? Ta mở to mắt nhìn Sở Thương, vừa tức vừa giận: "Ta không muốn thấy mặt ngươi !" "Ta muốn ngươi, ngươi ngăn cản được không?" Sở Thương cười như nghe được chuyện gì rất đáng cười , khóe môi gợi lên một tia mỉa mai, "Đợi thuốc mê hết tác dụng, thân thể người hồi phục, dù không cần ta muốn ngươi, ngươi đều sẽ tự động leo đến trên người của ta đến..." "Im miệng!" Ta vừa tức vừa giận, toàn thân như bị lửa đốt , thân thể bị sóng nhiệt đánh úp lại, trong lòng biết hắn không nói dối, cắn cắn môi, đáng thương mà lắc đầu, cầu xin mà nhìn qua hắn, rung giọng nói: "Cầu ngươi, không nên đụng..." "Cầu ta cái gì? Yêu ngươi? Hay là muốn ngươi?" Sở Thương cười rộ lên, ta bộ dáng đáng thương tựa hồ thỏa mãn hắn biến thái thú tính, hắn không cam lòng khi chỉ dùng ngôn ngữ nhục nhã ta, hắn cao lớn thân thể cúi xuống , ngăn chặn ta quần áo thất thân thân thể, đụng một cái đến thân thể của hắn, thân thể của ta nhịn không được một hồi run rẩy, cũng không biết là thống khổ vẫn là sung sướng, môi của hắn rơi xuống trên cổ của ta, nhẹ nhàng thè lưỡi ra liếm hôn, "Không nên đụng? Không nên đụng ở đâu... ? Ở đây... ? Vẫn là ở đây?" Môi của hắn như là một đoàn lửa chạy đến trước ngực của ta, "Oanh" đem toàn bộ thân thể của ta nhen nhóm lửa, ta khó nhịn mà cắn môi, chỉ cảm thấy cả người từng chút nhuyễn ra ,toàn thân như bị phỏng, có cái gì không tự chủ được mà chảy ra, khiến cho nơi ở phía trong chân của ta một mảnh trơn dính, [ta lập tức sợ được sáu hồn vô chủ], ra sức giãy dụa lần cuối: "Không muốn, cầu ngươi..." Sở Thương mắt điếc tai ngơ, tay của hắn vạch ra gấm tiểu y dán sát người ta, môi hôn xuống nhũ phong của, ngậm lấy đầu vú, từng đạo kỳ dị cảm giác theo nhũ phong lưu động lan tỏa ra toàn thân, cả thân thể ta tê dại thành một đoàn. Cảm giác được thân thể của ta biến hóa, hắn khẽ cười một tiếng, tay chậm rãi hướng dưới người của ta vuốt vòng quanh. Ta nhắm mắt lại, khóe mắt trượt ra một giọt nước mắt. Diệp Hải Hoa, ngươi tự xưng là thông minh, cho rằng có thể dựa vào ngươi thông minh mà tại thế giới hiểm ác này bảo toàn bản thân, lại tại nơi này thời không, tại những nam nhân trước mặt này, ngươi ngay nửa bước cũng khó đi. Nước mắt chảy xuống đến gò má, trong đầu của ta hiện lên ánh mắt ôn nhu như nai con của Minh Diễm, thực xin lỗi, Minh Diễm, thực xin lỗi, thực xin lỗi, thực xin lỗi... Mời các bạn đón đọc Oản Thanh Ti của tác giả Ba Ba.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đâu Ngờ Người Ấy Ngay Bên Ta
Tên eBook: Đâu Ngờ Người Ấy Ngay Bên Ta (full prc, pdf, epub) Tác giả: Cố Thất Hề  Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông Công ty phát hành: Newstarbooks Nhà xuất bản: NXB Văn Học Trọng lượng vận chuyển (gram): 300 Kích thước: 14 x 20.5 cm Số trang: 309 Ngày xuất bản: 12-2014 Hình thức: Bìa Mềm Giá bìa: 98.000 ₫ Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: "Như một con ngựa bất kham liên tục lao khỏi quỹ đạo. Anh không ngừng lao khỏi quỹ đạo tình yêu, quyền lực và tiền bạc mà người ta đã lập trình sẵn cho anh, bởi với anh, tình yêu không phải như thế. Sống theo cách mình thích, yêu theo cách mình muốn, ở bên người mình đã chọn. Một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng và nhiều tình tiết gây cười hấp dẫn, cái kết bất ngờ với thông điệp vô cùng đáng yêu. Chẳng cần tìm kiếm đâu xa xôi, tình yêu ở ngay trước mắt ta đó thôi, tất cả mọi sự tình cờ đều vô cùng đẹp đẽ." Mời các bạn đón đọc Đâu ngờ người ấy ngay bên ta của tác giả Cố Thất Hề.
Bản Hòa Tấu Hôn Nhân
Bản dịch của Team Nữ Nhi Hồng Một cuộc hôn nhân hạnh phúc thường được bắt nguồn từ tình yêu, nhưng Kiều Dĩ Thần và Đinh Mông thì ngược lại, họ cưới rồi mới yêu. Anh và cô từng là bạn cùng bàn, cô học giỏi ngoan ngoãn còn anh kém cỏi, cá biệt. Tình cờ nhiều năm sau hai người gặp lại nhau trong một tình huống dở khóc dở cười khi cả hai đều bị giục cưới. Rồi run rủi thế nào họ quyết định ký với nhau một hợp đồng hôn nhân. Bây giờ anh đã là một nhà sản xuất âm nhạc lừng danh, còn cô vừa mới xin thôi làm nhân viên chăm sóc khách hàng ở một công ty game. Đã nhiều năm rồi nhưng cô chẳng hề biết rằng con đường đến với âm nhạc của một cậu nhóc cá biệt là do cô nhen nhóm. Và cô với giọng hát cao vút, đầy tình cảm lúc này đang quyết tâm theo đuổi niềm đam mê âm nhạc của mình. Còn anh luôn ở phía sau ủng hộ cô, tận tâm giúp đỡ cô trên hành trình chinh phục ước mơ đó. Cả hai vừa là bạn đồng hành trong sự nghiệp, vừa là vợ chồng, vừa là giám khảo và thí sinh đã cùng nhau viết nên bản hòa tấu có vui vẻ, có ngọt ngào, lắng đọng cho cuộc hôn nhân "tưởng như hờ" của mình. *** Truyện mở đầu bằng hai cuộc xem mắt đồng thời thất bại của Đinh Mông và Kiều Dĩ Thần để rồi họ nhận ra nhau sau quãng thời gian dài không gặp với tư cách là bạn cùng lớp thời trung học. Mối quan hệ “bị kèm” và “được kèm” từ ngày xưa này đã mang đến cho cặp đôi chính một bản hợp đồng hôn nh'n giả với tốc độ sét đánh, từ đó dọn về chung sống cùng nhau. Trước khi đăng ký kết hôn cùng Dĩ Thần thì Đinh Mông đã đăng ký tham gia một cuộc thi tìm kiếm tài năng 'm nhạc mới trên sóng truyền hình và anh nhà chính là 1 trong 3 người làm giám khảo. Từ đó ngày tháng trôi qua là hành trình khổ luyện của Đinh Mông dưới sự kèm cặp nghiêm khắc của Dĩ Thần, cô bị cái miệng độc của anh làm cho hộc máu không biết bao nhiêu lần nhưng cũng từ đó nữ chính của chúng ta có những sự tiến bộ vượt bậc và có động lực để theo đuổi đam mê của mình. Chuyện tình yêu dần dần được vun đắp qua những tháng ngày sống chung và được nở rộ khi có một nam phụ vô cùng đáng yêu kích hoạt sự ghen tuông đến đỉnh điểm của nam chính. Cũng có một số sóng gió xảy ra nhưng với sự đồng lòng của hai vợ chồng thì rất nhanh thế cục đã được ổn định nên đọc cứ cảm thấy như chìm trong hũ mật ấy. Đ'y là một c'u chuyện vô cùng ngọt ngào nhưng không kém phần hài hước, không khuyến khích ăn uống khi đang đọc truyện, Nam chính rất độc địa về khoản ăn nói nhưng khi yêu rồi lại vô cùng ấu trĩ khi dằn mặt đối thủ trên weibo. Truyện lấy bối cảnh showbiz nhưng không có quá nhiều chuyện máu chó của thế giới thị phi này được đề cập đến, chỉ là vài cuộc chiến tranh nhỏ mà thôi. Một điểm cộng cho truyện là dàn các nh'n vật quần chúng vô cùng đáng yêu và dễ thương hết mức. Nhiệt liệt đề cử bộ truyện này đối với cái bản yêu thích sạch, sủng và hài hước. *** Review by #Hôn_Quân - fb/ReviewNgonTinh0105 Có thể nói Đinh Mông và Kiều Dĩ Thần là bạn thời trung học. Khi đó Đinh Mông còn là một cô bé mập mạp nhưng học rất giỏi, ngược lại Kiều Dĩ Thần mặc dù nhìn soái nhưng lại quậy phá vô cùng, không biết có phải vì vậy mà Kiều mẫu quyết định gọi hắn ta bằng một cái tên “cúng cơm” khác là “Kiều cẩu đản*”, hiển nhiên bạn Kiều chó con của chúng ta không thích cái tên này tí nào, haiz nhưng biết làm sao đây~~~?!? Có lẽ khoảng thời gian trên ghế nhà trường đó của Đinh Mông và Kiều Dĩ Thần sẽ chỉ là một nốt trầm không đáng nhắc đến trong bản nhạc cuộc đời của nhau, nếu sau này cả hai không …tình cờ gặp lại. Hai người đều bị gia đình thúc ép việc kết hôn, thế là nam nữ chính của chúng ta quyết định nhắm mắt đưa chân, “kết hôn bí mật” với nhau để qua mặt phụ mẫu hai nhà. (đừng hiểu lầm 2 anh chị này đi xem mắt nhau rồi gặp nhé, không có đâu ). Một tờ giấy chứng nhận đỏ chót mở đầu cho con đường tình yêu của bọn họ. Cuộc sống với vỏ bọc hôn nhân bên ngoài của cả hai sẽ bình thản trôi qua nếu Kiều Dĩ Thần không phải là nhạc sĩ và một nsx âm nhạc tài ba có tiếng trong showbiz, rất nhiều ca sĩ nổi tiếng đều do một tay anh đưa lên, trong khi Đinh Mông lại là một ca sĩ chưa gặp thời. Duyên phận và sự kết hợp của bọn họ đã đưa đến cho showbiz một ngôi sao mới. Nội dung truyện về showbiz của bộ này cũng không phải motip mới, nhưng được cái tác giả xây dựng nội dung mặc dù có đấu đá trong giới nhưng không mang cảm giác nặng nề, lại có chút hài hước khiến người đọc khá dễ chịu. Nam chính của Bản Lật Tử đa số mình đều thấy độc miệng cả, nói ra toàn làm người khác nội thương thôi, Kiều Dĩ Thần trong truyện này cũng không là ngoại lệ. Trong giới không ai không biết anh khó tính, những ca sĩ từng làm việc với anh không ai là chưa từng bị lời nói của anh làm cho thương tích đầy mình, và tất nhiên bọn họ đều tự an ủi mình rằng: “ không sao, không sao, đến cả vợ mình anh ta còn mắng thì chúng ta đã là gì a~”*. Đối với những truyện của tác giả này mà mình từng đọc thì có thể nói độ ngọt, sủng, hài hước là tuyệt đối. Nên các bạn tim yếu có thể an tâm nhảy hố nhé, tất nhiên là vô cùng hoan nghênh các bạn tim khỏe đổi khẩu vị nha ^^ *Có thể hiểu nôm na là Kiều trứng thối nhé ^^ Mời các bạn đón đọc Bản Hòa Tấu Hôn Nhân của tác giả Bản Lật Tử.
Lục Thiếu Phàm, em yêu anh - Cẩm Tố Lưu Niên
Tên eBook: Lục Thiếu Phàm, Em yêu anh!! (full prc, pdf, epub) Tác giả: Cẩm Tố Lưu Niên Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông Editor : Fijian Nguồn: tangthuvien.vn, luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Văn án   “A… không cần… Hằng….A!” Tại phòng nghỉ của tổng tài, nàng nhìn về phía giường lửa nóng đang bốc cao. Tay giữ chặt hộp cơm trưa do mình tỉ mỉ làm, chẳng qua là… Lúc nhìn vào thùng rác, bao nhiêu hộp cơm đều thừa lại, thật là mỉa mai!   Lần đầu tiên, mắt nàng đẫm lệ. Lần đầu tiên nàng không tỏ ra kiên cường. “Cô là siêu sao, chẳng lẽ còn sợ không quyến rũ được đàn ông? Vì sao cứ phải sống chết quấn lấy tôi?” Mẫn Nhu nàng chưa bao giờ trở nên ti tiện như thế, nhưng lần nào không phải cũng giống nhau. Đối mặt với sự kinh ngạc của hắn, nàng lau đi giọt nước mắt rỉ ra, ngẩng cao đầu thẳng lưng xoay người đi. Nàng tự bảo bản thân hãy làm như chưa từng có chuyện gì xảy ra, nhưng mà hắn không bỏ qua. Khi thấy rõ người phụ nữ trên giường hắn là chị nàng, thì mọi kiên cường đều biến mất.   “Ba năm trước tôi nói không yêu cô, thì ba năm sau cũng sẽ không yêu”   Khắp làng giải trí, tin tức nàng vì trầm cảm mà tự  sát bay đầy trời. Nàng lại gặp chồng sắp cưới của chị – Lục Thiếu Phàm. Là thị trưởng trẻ tuổi nhất trong lịch sử, là cháu trai của bộ trưởng bộ tham mưu, nhà giàu nhất nhì thành phố. Nàng nói:  “Lấy tôi, tôi không chỉ có thể lấy lại mặt mũi cho anh, còn còn thể giúp anh hòa một ván, có được một siêu sao làm vợ, huống chi thiên kim Mẫn Thị đâu phải chỉ có mình Mẫn Tiệp”   Hắn cười nhạt, giọng nói chắc chắn: “Cô không yêu tôi“ Nàng không hề tiếc khi cam kết, chỉ vì trả thù người đàn ông phản bội: “Tôi không phải Mẫn Tiệp, cả đời này, chỉ cần tôi còn sống, cũng không bao giờ phản bội anh” … Mẫn Nhu chớp mắt cảm thấy khó hiểu, cầm lấy kịch bản quay phim. “Chồng à!” Lục Thiếu Phàm cười xòa một tiếng: “Anh giúp em đổi kịch bản” Người con gái thở gấp nói: “Anh, anh làm gì vậy!” Tên đàn ông nói: “Làm như kịch bản” Nữ nói: “Kịch bản không có đoạn này” Tên đàn ông nói: “Mới thêm và Mời các bạn đón đọc Lục Thiếu Phàm, em yêu anh của tác giả Cẩm Tố Lưu Niên.
Khi Trời gặp Đất
Tên eBook: Khi trời gặp đất (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Nhàn Nhàn Lệnh Thể loại: Hiện đại, Tình cảm, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Dịch giả: Nguyễn Đặng Chi   Số trang: 372   Kích thước: 14,5x20,5   Hình thức bìa: Bìa gấp   Giá bìa: 75.000 VND   Ngày xuất bản: 24/12/2012   Công ty VH Hương Thủy   NXB Văn học   Chụp pic: Chào Buổi Sáng   Type: Đánhboss Xongmới Ngủngon, Hương Nguyễn, Phương Trang, Hoathanh Nguyễn, Vu Dinh, Koibito Yo   Beta: Huynh Le Viet Trinh   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu “Hạnh phúc nhất trong cuộc đời chính là biết được người mình yêu chính là người yêu mình” Theo sự sắp đặt của ba mẹ, Trì Gia Ưu đóng giả thành cô em gái song sinh, may mắn sống sót sau vụ tai nạn xe hơi cách đây năm năm. Nhưng cuộc sống của cô ngày càng ảm đạm, u buồn chứ không hề tươi sáng trong vòng hào quang rực rỡ của cô em gái. Gia Ưu biết, cuộc đời này không thuộc về mình, cô không được sống thực với bản thân, nhưng rồi cũng có ngoại lệ… Đó là Quan Thiếu Hàng. Người đàn ông ấy là mục tiêu sống và đeo đuổi từ khi còn nhỏ của cô em gái. Gia Ưu nghĩ rằng, Thiếu Hàng không thể nào kháng cự nổi tình yêu cuồng nhiệt của cô em gái. Khi Thiếu Hàng quỳ xuống bên giường bệnh cầu hôn, cô gật đầu đồng ý chẳng khác gì một con rối bị giật dây, trong lòng thầm cười nhạt: “Em à, đừng trách chị. Tất cả đều do ba mẹ yêu quý của chúng ta sắp đặt để biến chị thành em”. Nếu không có vụ tai nạn ấy, người đang ở bên cạnh Quan Thiếu Hàng chắc chắn là Gia Hảo, em gái của Gia Ưu, chứ không phải là cô. Vì Gia Hảo rất yêu Thiếu Hàng. Nhưng giờ đây Gia Ưu buộc phải chấp nhận thứ tình yêu vốn thuộc về em gái mình. Năm năm chung sống bên nhau, một thứ tình cảm gì đó gần như tình yêu cứ dần đâm chồi nảy lộc trong lòng cô. Cô biết rõ mình lún quá sâu nhưng lại không muốn thừa nhận sự thực ấy. Cô luôn sống trong sự hoảng hốt, lo rằng sẽ có ngày nào đó người đàn ông gần gũi sẽ biết được mình là kẻ giả dối. Đến lúc ấy cô phải làm sao, liệu cuộc tình kết thúc có hậu không?. Yêu, nên cô sợ có anh và rồi cũng sợ mất anh. Không ai có thể sống mãi cuộc đời của người khác, nên cô vẫn cứ mãi là Trì Gia Ưu của anh và anh mãi mãi là Quan Thiếu Hàng, người đàn ông mà cô yêu thương. Đôi khi, chờ đợi và yêu một ai đó sẽ trở thành một thói quen của mỗi chúng ta. Trong những năm tháng dài đằng đẵng ấy, chúng ta đã sớm quên đi những việc đã xảy ra trong quá khứ xa xăm. Nhưng luôn phải nhớ rằng mình đã và đang yêu ai đó. Nhà văn Nhàn Lệnh Lệnh là cô gái sinh ra và lớn lên ở thành phố, có cuộc sống và niềm vui giản dị. Ban công nhà lúc nào cũng tràn ngập ánh sáng, trong túi lúc nào cũng rủng rỉnh tiền tiêu vặt, chẳng phải lo lắng điều gì. Cô thích sử dụng ngôn ngữ để khái quát những điều bất hạnh trong cuộc sống và tình yêu. Cô cho rằng, tình yêu đẹp do chính bản thân mình tạo ra. Tác phẩm đầu tay xuất bản năm 2008 với tựa đề “Ai tác thành tình yêu” nhận được sự đánh giá cao của bạn đọc. Tác phẩm “Khi trời gặp đất” đã được Nhàn Lệnh Lệnh dành trọn ba năm để viết với mong muốn đem đến một câu chuyện tình xúc động, giúp cho cuộc sống tươi đẹp hơn. Mời các bạn đón đọc Khi trời gặp đất của tác gỉa Nhàn Nhàn Lệnh.