Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tham Thiên - Phong Ngự Cửu Thu

Sau thành công của tác phẩm Tàn Bào, đầy mới lạ và ấn tượng trong thể loại tu chân, Tham Thiên là tác phẩm thứ hai của tác giả Phong Ngự Cửu Thu. Thiên Thư tàn quyển xuất hiện khiến người thiên hạ điên cuồng tranh đoạt. Vậy rút cuộc nó đơn thuần là cơ duyên tạo hóa hay còn ẩn tàng huyền cơ gì? Việc tu hành chẳng lẽ chỉ vì ham muốn trường sinh bất lão? *** Cuối thu năm 540 sau công nguyên, tại Trường An, kinh đô nước Ngụy. Trời bắt đầu đổ mưa từ giờ Ngọ, ban đầu chỉ là mưa nhỏ, khi mặt trời xuống núi thì chuyển mưa lớn khiến trên đường có rất ít người qua lại. Thêm nữa, dù chưa tới lúc lên đèn nhưng vì sắc trời chuyển tối sớm nên trong thành lục tục thấy xuất hiện những ánh đèn. Ánh sáng chủ yếu tập trung ở khu vực có phạm vi chừng mười dặm phía đông thành, đó chính là nơi xây dựng hoàng thành đồng thời là khu vực mà các những người phú quý sinh sống. Tây thành kém phồn hoa hơn, số hộ gia đình thắp đèn không nhiều lắm, nhưng phía Tây Bắc của Tây thành có một nơi phát ánh sáng mà độ sáng ở đó mạnh hơn ánh đèn rất nhiều, ánh sáng lại bập bùng liên tục. Nơi tỏa ra ánh sáng đó là một tòa miếu thờ không lớn lắm lại khá rách nát, tường miếu lẫn phòng hai mé đông tây đều đã sụp xuống, hiện tại chỉ còn mỗi một gian mà khi trước vốn là chính điện đặt tượng thần được thờ cúng. Nơi thần đàn của chính điện đặt một pho tượng thần, có điều vì không có người chăm lo bảo vệ nên tượng thần này đã bị hư hại nghiêm trọng, nước sơn bong tróc để lộ phần thân gỗ ra ngoài khiến người ta khó mà nhận ra đó là thần thánh phương nào nữa rồi. Ngay giữa đại điện có một đống lửa, quanh đó có mấy đứa trẻ ăn xin vận quần áo tơi tả, những đứa này tuổi còn khá nhỏ, đứa lớn nhất cùng lắm chỉ mười ba mười bốn tuổi, còn đứa nhỏ nhất đoán chừng chỉ khoảng tám chín tuổi. Đứa lớn nhất bọn, nhìn qua thấy ngực hơi phồng lên, chắc hắn là con gái, hiện tại đang nâng một bát nước thuốc đồng thời nói chuyện với một đứa nhỏ nằm phía trước tượng thần. Đứa nhỏ nằm trên đống rơm kia khoảng mười hai, mười ba tuổi, là con trai, rất gày, hơn nữa chẳng hiều vì sao nó chẳng buồn đón nhận chén thuốc mà cô bé đưa đến, chỉ đưa mắt nhìn trừng trừng cô bé kia, còn mặc cho cô bé nói gì nó cũng tuyệt không chịu nhận chén nước thuốc. Ngoài hai đứa bé này ra, trong miếu còn hai đứa nữa, một cậu bé đang nấu cơm, có điều nói nấu cơm với ăn xin ăn mày thì chẳng qua cũng chỉ là tiến hành phân loại thức ăn, tiếp đó lần lượt bỏ vào hai bình sứ treo trên bếp lửa, điểm đáng chú ý ở đây là không như ăn xin thông thường gày gò, ốm yếu, nhóc này rất mập mạp trắng trẻo. Đứa cuối cùng là một bé gái đang nhóm củi, cô bé này có đôi mắt rất to, chưa thấy mở miệng nói câu nào mà chỉ dùng tay ra tín hiệu với người khác nên hẳn là bị câm. Cô bé đưa thuốc khi nãy thấy bạn mình cố chấp không chịu uống thuốc nên có phần nóng giận, tuy vậy cô cũng không tá hỏa nổi cáu mà chỉ nhẹ nhàng hỏi lý do. Đứa bé trai đang nằm không nhìn cô mà nghiêng đầu sang một bên, miệng cũng chẳng đáp lời. Cô bé khuyên thêm mấy câu đoạn lại đưa chén thuốc tới nhưng đứa bé trai kia đột nhiên ngồi bật dậy, rất nhanh vung tay hất đổ chén thuốc, hơn nữa còn giận dữ nhìn cô bé trừng trừng. Cô bé vội vàng đi nhặt lại chén thuốc, chén thì không bể nhưng nước thuốc đã đổ hết ra nền đất. Đứa bé trai nghiêng đầu nhìn cô bé, sự giận dữ trong mắt từ từ tan biến, thay vào đó là đau thương cùng cực, sau một thoáng nó đưa tay áo lau nước mắt rồi thả người nằm vật xuống, miệng vẫn chẳng nói câu nào. Cô bé bất đắc dĩ nhìn đứa bé trai đang nằm một cái đoạn cầm chén thuốc đưa cho tên mập đang nấu cơm, mặt cô không khỏi âu lo khi thấy trời mưa càng lúc càng mau, càng nặng hạt: “Có biết Lữ Bình Xuyên với Mạc Ly đi đâu không thế?” “Không biết, mà sao Trường Nhạc không chịu uống thuốc?” Tên mập hỏi lại. Cô bé chỉ lắc đầu rồi tiếp: “Nam Phong đâu, mi có thấy nó đâu không?” Tên mập vừa lắc đầu vừa đáp: “Sở lão đại, để ta tìm bọn chúng.” “Thôi để ta đi.” Cô bé họ Sở khoát tay. Trong khi hai đứa đang nói chuyện, một tràng những tiếng bước chân dồn dập truyền từ ngoài cửa vào, nghe rõ là bước từ xa đến gần, sau một thoáng liền thấy hai tên ăn mày, một lớn một nhỏ bước vọt tới, đứa lớn khoảng mười ba mười bốn tuổi, mình để trần bước tới. Đứa nhỏ tầm tám chín tuổi, trên đầu phủ một cái áo ngắn rách. Cô bé họ Sở và tên mập vừa tới cửa thì đứa nhỏ gày đen mang chiếc áo ngắn từ ngoài cửa chạy vào: “Cha nó, mưa chết lão tử rồi.” “Nam Phong, ngươi giấu gì trong ngực đó?” Tên mập nấu cơm hỏi. “Ngươi đoán xem?” Đứa bé trai cười xấu xa. “Tốt rồi, đã đủ người thì ăn cơm thôi.” Lữ Bình Xuyên quay sang phía tên mập bên đống lửa nói, tiếp đó đưa tay vẫy vẫy cô bé họ Sở: “Hoài Nhu, lại đây, ta có chuyện cần bàn.” Sở Hoài Nhu gật đầu đoạn cùng Lữ Bình Xuyên bước qua một bên, hạ giọng nói chuyện, trong khi ấy, tên mập đem thức ăn trong hũ chia cho mọi người. Vào lúc tên mập đang chia cơm, Nam Phong bước tới trước tượng thần, tiếp đó đưa tay móc từ ngực áo ra một bầu rượu rồi len lén đưa cho Trường Nhạc: “Cầm lấy, đồ tốt đấy.” Tên mập chia thức ăn ra làm sáu phần xong thì trong hai hũ chỉ còn lại chút canh, nó liền đổ luôn chúng vào chung một hũ rồi cứ thế ôm hũ mà uống luôn. Sở Hoài Nhu và Lữ Bình Xuyên có vẻ đang bàn chuyện rất quan trọng, sắc mặt hai đứa cực kỳ nghiêm túc, khi nói chuyện thỉnh thoảng còn quay đầy nhìn về phía mấy đứa đang ăn cơm, chẳng rõ hai đứa đang bàn chuyện quan trọng sợ có ai nghe được hay là việc có liên quan tới cả đám. Nam Phong với Trường Nhạc thì thay phiên nhau uống rượu trong cái bầu mẻ. Nam Phong dường như hỏi điều gì đó nhưng Trường Nhạc chỉ lắc đầu chứ không trả lời. Trong ngôi miếu thờ đổ nát này ngoài người ra, còn có chuột, chúng ngửi thấy mùi thức ăn liền từ chỗ tối bò ra, chạy về phía cô bé câm, cô bé lại không đánh chúng mà còn lấy cơm canh cho chúng nữa. “Sở tỷ tỷ, Nam Phong đi trộm rượu về cho Trường Nhạc uống.” Mạc Ly mách. Sở Hoài Nhu nghe xong chỉ quay đầu, khoát tay nói: “Trường Nhạc bị chứng phong hàn nên uống rượu để trừ lạnh thôi.” Sau một hồi bàn luận, Lữ Bình Xuyên và Sở Hoài Nhu rời chỗ góc tường, bước về phía đống lửa. Lữ Bình Xuyên đi đến cạnh đống lửa đoạn bưng chén cơm lên, lấy một khúc xương cho Mạc Ly, phần thức ăn còn lại trong chén nó cũng không đụng mà bỏ vào cái hũ tên mập đang ôm. Chuyện này trước đây cũng hay xảy ra thường xuyên nên hai đứa kia cũng không có phản đối gì, sau khi cảm ơn xong liền chú mục ăn tiếp. “Ngươi nói đi.” Lữ Bình Xuyên nhìn Sở Hoài Nhu, đề nghị. “Ngươi nói thì tốt hơn.” Sở Hoài Nhu lắc đầu đáp. Cả đám còn lại thấy giọng điệu hai người khác thường bèn lục tục nghiêng đầu ngó, chỉ duy có cô bé câm kia vẫn im lặng ngồi ăn cơm, thì ra cô bé không chỉ có câm mà còn bị điếc nữa. “Được rồi, để ta nói.” Lữ Bình Xuyên thoáng suy nghĩ chút rồi lên tiếng. “Trường An hôm qua có một sự kiện lớn diễn ra, các ngươi chắc cũng đã nghe đến rồi.” “Đại ca, việc người nói chính là Pháp hội ở Đông thành sao?” Tên mập tiếp lời, đoạn lại bổ sung: "Ta nghe nói, pháp hội kia là để tranh giành kinh thư gì đó đấy..." Lữ Bình Xuyên gật đầu: “Pháp hội lần nay do Hộ Quốc chân nhân đích thân chủ trì nhằm chiêu hiền đãi sĩ, kẻ tham gia tỷ võ mà thắng trận không những có thể được gia phong quan tước mà còn có cơ hội cùng tham tường tìm hiểu Thiên Thư tàn quyển, có rất nhiều cao thủ các môn phái đã tới đây, ta thấy chúng ta nên đi đông thành thử vận may một phen, dù không được nhận làm đệ tử nhưng làm tạp dịch thôi cũng đủ tốt hơn nhiều so với việc cứ ở cái ổ này.” Lữ Bình Xuyên nói xong, mọi người đều im lặng chưa đáp, nó lại nói tiếp: “Chúng ta cứ ở mãi đây cũng chẳng phải cách hay, dù thế nào cũng phải nghĩ cách thoát ra, cơ hội như thế chẳng phải lúc nào cũng có, chúng ta không thể bỏ qua được.” Thấy đám kia không thể hiện thái độ gì, Sở Hoài Nhu ở bên cạnh liền cất lời: “Cứ quyết như thế, ngày mai đi đông thành.” Lữ Bình Xuyên nhìn mấy đứa một lượt đoạn nói: “Sắp tới có thể phải ly biệt, ta muốn cùng mọi người kết bái kim lan, không biết các người có đồng ý không?” Cả đám nghe vậy thì ngỡ ngàng gật đầu. “Mạc Ly, đi rửa chén của ngươi đi.” Lữ Bình Xuyên nói xong liền rút một cây dao ngắn từ bên hông ra đoạn nói tiếp: “Nam Phong, đưa cái cốc đến đây.” “Đại ca, ta nghe nói cường đạo kết bái mới uống rượu máu, người tốt kết bái lại có một quy trình khác.” Tên mập đưa ý kiến. “Quý ở tấm lòng, quan tâm gì mấy thứ quy củ vớ vẩn chứ.” Lữ Bình Xuyên khoát tay gạt đi. Trong lúc đó, Mạc Ly đã cầm chén của mình định đi tới cửa để rửa, khi vừa tới cửa thì cô bé liền hốt hoảng quay đầu lại kêu: “Đại ca, có người tới.” Cả đám nghe vậy bèn bước tới bên cửa, chỉ thấy trong màn mưa xuất hiện một bóng người đang chậm chạp bước về phía ngôi miếu.. Qua một chốc, khi bóng người kia đến gần hơn, cả đám mới thấy rõ trang phục của kẻ đi tới, người này tuổi chừng hơn năm mươi, thân vận trường bào màu xanh cũ nát, tay trái y cầm một lá cờ vải một mặt màu vàng nhạt, tay phải nắm một cây gậy gỗ, khi y bước đi thì cây gậy liên tục gõ xuống mặt đất. Mọi người đều lưu lạc phố phường cả, nên cũng không xa lạ gì với loại quần áo kiểu này, đó là một thầy tướng số mù lòa...   Mời các bạn đón đọc Tham Thiên của tác giả Phong Ngự Cửu Thu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ngạo Thế Đan Thần - Tịch Tiểu Tặc
Thể loại truyện tiên hiệp đã và đang nhận được không ít sự quan tâm của các bạn độc giả, truyện với những tình tiết và nhân vật đem lại không ít sự tò mò, lối kể chuyện lạ, tình tiết không quá đặc sắc nhưng khi dựng thành một câu chuyện thì thực sống động và cuốn hút. Truyện Ngạo Thế Đan Thần là một trong những truyện nổi bật ở thể loại này được tác giả Tịch Tiểu Tặc chắp bút.Năm nay Trầm Tường mười sáu tuổi, thân hình so với bạn cùng lứa tuổi thì cường tráng cao lớn hơn, thân thể này cùng gương mặt tuấn tú mang theo tính trẻ con, nhìn rất là trái ngược, nhưng cặp mắt kia của hắn lại thâm thúy không tương xứng cùng tuổi tác, xem ra nhàn đến muốn thành thục hơn so với bạn cùng lứa tuổi một ít.Lúc này Trầm Tường muốn đi hái thuốc, mặc dù hắn là trưởng tôn tử của Trầm gia tộc, nhưng bởi vì hắn không có linh mạch, không thể trở thành một võ giả lợi hại, bởi vậy, từ nhỏ hắn đã rất chăm chỉ rèn luyện thân thể của mình, thường thường ra ngoài tiến hành các loại huấn luyện bí mật, thậm chí còn tiến hành tranh đấu với Hổ thú, tuy hắn tuổi còn trẻ, nhưng cũng từng có mấy lần trải qua sinh tử, tâm tình cùng ý chí đều hơn xa bạn cùng lứa tuổi.Thiếu niên Trầm Tường diễm ngộ Thần nữ cùng Ma nữ, đạt được vô thượng truyền thừa của các nàng, thu được Âm Dương Thần Mạch, học được tuyệt thế thần công, nắm giữ đan thuật siêu tuyệt, này khiến cho hắn ở võ đạo chi lộ xuân phong đắc ý... lúc đói bụng luyện đan dược làm đồ ăn vặt, thời điểm tịch mịch đùa giỡn Thần nữ cao cao tại thượng, lúc tẻ nhạt chơi đùa với những cao nhân đến van cầu đan dược, lúc mệt mỏi để kiều thê bên người xoa xoa bóp bóp... Phân chia đằng cấp: Phàm Võ Cảnh mười tầng, Chân Võ Cảnh thập đoạn, Tam đại cảnh giới cực hạn, Niết Bàn Cảnh cửu kiếp.... Luyện Đan Sư phân chia thập đoạn.... Liệu con đường học đạo, tầm sư có quá khăn, liệu có thể tu tiên thành công, mời bạn đón đọc truyện tiên hiệp đặc sắc này. *** Truyện càng đọc càng lôi cuốn, nhiều lúc cười không nhặt được mồm, đọc dễ bị lôi cuốn ở cảnh đối thoại mập mờ với các nhân vật nữ... Đôi lời tóm tắt về truyện Ngạo Thế Đan Thần: Thiếu niên Thẩm Tường khi đi leo núi hái thuốc vô tình ngã xuống vực sâu may mắn gặp được Thần nữ và Ma nữ, đạt được truyền thừa vô thượng của các nàng, thu được Thần mạch nghịch thiên, học được thần công tuyệt thế, nắm giữ thuật luyện đan siêu tuyệt, điều này khiến hắn vô cùng tự hào trên con đường võ đạo.... Lúc đói bụng thì luyện chút đan dược làm đồ ăn vặt, lúc buồn chán thì đùa giỡn với thần nữ cao cao tại thượng, lúc tẻ nhạt thì chơi trò đóng vai cao nhân võ đạo đến để cầu đan, lúc mệt mỏi thì trở về bên cạnh những kiều thê để xoa bóp xoa bóp.... Mời các bạn đón đọc Ngạo Thế Đan Thần của tác giả Tịch Tiểu Tặc.
World of Warcraft Tập 2: Sự trỗi dậy của Đại Tộc - Christie Golden
Rise of the Horde (Sự trỗi dậy của Đại Tộc) là cuốn tiểu thuyết viết bởi Christie Golden tập trung vào những sự kiện về Đại Tộc và nền văn hóa của nó trong vũ trụ Warcraft. Chính Metzen đã nhận xét vào cuốn sách, nhắc đến cuộc chạy trốn của loài draenei khỏi Argus và sự tha hóa của loài orc. “Cuốn sách này có ảnh hưởng CỰC LỚN, và rồi bạn sẽ phải đào sâu vào nó. Durotan, Ner’zhul, Gul’dan, Doomhammer, Hellscream, Kil’jaeden, Velen; câu chuyện này chính là thứ mà bạn đang chờ đợi. Tôi rất khoái chí khi mới chỉ nghĩ về nó.” Cuốn sách được viết dưới ngôi kể thứ ba, ngoại trừ mỗi chương đều có một ghi chú viết bởi Thrall ở ngôi kể thứ nhất. Hầu hết câu chuyện viết cho góc nhìn của Durotan và Velen. Cuốn sách cuối cùng cũng trả lời những câu hỏi liên quan đến Ner’zhul, sự tàn sát người draenei, màu sắc thật sự của da loài orc, và quỷ dữ. Đặc biệt nó thông cảm hơn đến Ner’zhul so với nguồn thông tin trước, rằng ông ta cơ bản là một thủ lĩnh tốt bụng nhưng bị lừa đảo là có phần bất lực. Dù cho gã orc trên bìa sách gần như chắc chắn là Grom Hellscream, ông ta chỉ xuất hiện thi thoảng trong tiểu thuyết. Một số lượng các nhân tố cốt truyện được giới thiệu trong Rise of the Horde, chẳng hạn như Oshu’gun, viên pha lê Ata’mal, và Ngai Vàng của Kil’jaeden, là sáng tạo riêng của Golden, nhưng phía quản lý thông tin của Blizzard đã thích chúng đến mức những nhân tố đó được đưa vào trong The Burning Crusade. Miêu tả tại bìa sau: Dù cho vị Thống Chiến trẻ Thrall đã kết thúc lời nguyền của quỷ đã ám ảnh dân tộc mình suốt nhiều thế hệ, loài orc vẫn phải vật lộn với tội ác trong quá khứ đẫm máu của mình. Là một Đại Tộc đầy xung nộ, họ đã dấy lên những trận chiến tàn khốc chống lại kẻ thù không đội trời chung – Liên Minh. Nhưng cơn thịnh nộ và khát máu đã khiến loài orc tàn phá mọi thứ trên đường đi cũng đã gần như tiêu diệt chính họ. WORLD OF WARCRAFT Từ xa xưa, trên thế giới hoang dã xứ Draenor, những bộ tộc orc cao quý sống một cách hòa bình với người láng giềng bí ẩn của mình, loài draenei. Nhưng lũ tay chân hung ác của Quân Đoàn Rực Lửa đã có những kế hoạch cho cả hai chủng tộc kia. Gã quỷ – chúa tể Kil’jaeden tạo ra một chuỗi những sự kiện nhằm không chỉ tiêu diệt loài draenei mà còn biến những bộ tộc orc trở thành một thứ vũ khí bất khả ngăn chặn đầy thù hận và hủy diệt. SỰ TRỖI DẬY CỦA ĐẠI TỘC Câu chuyện về ma thuật, chiến tranh và anh hùng ca được dựa trên trò chơi điện tử ăn khách, vốn dành được nhiều giải thưởng của hãng Blizzard Entertainment. *** Và như vậy bắt đầu lịch sử dân tộc chúng ta ở thế giới Azeroth. Chúng ta tràn ra khỏi cánh cổng như hiện thân của cái chết, làn sóng những kẻ giết người khát máu điên loạn. Không có gì ngạc nhiên khi loài người căm ghét chúng ta như vậy, nhiều người vẫn còn kể cả bây giờ. Nhưng có lẽ lịch sử mà ta ghi chép ở đây sẽ có ngày được đọc bởi con người, Elf, Gnome, Drawf. Có lẽ họ sẽ hiểu chúng ta hơn, hiểu rằng chúng ta cũng đau khổ và cũng chỉ là nạn nhân. Nghi ngờ của cha ta về việc ông và tộc của mình bị lưu đày là đúng. Chỉ một thời gian ngắn sau khi tộc Frostwolf đặt chân vào Azeroth, Gul’dan đã trục xuất họ. Họ bị buộc phải lưu đày đến vùng núi khắc nghiệt xứ Alterac. Những con sói trắng đi săn ở đây có nguồn gốc từ các thành viên tộc Frostwolf đã theo cha ta qua cánh cổng với lòng trung thành không thể bị lung lay bởi bất cứ lời lẽ nào của những kẻ ganh ghét. Khi ta được sinh ra, cha ta nhận ra ông phái nói với những dân Orc khác tất cả những gì ông biết và những gì đã xảy ra với họ. Ông tiếp cận người bạn cũ của mình, Orgrim Doomhammer, người tin tưởng ông và sẽ trở thành đồng minh với ông và cuối cùng bị ám sát chết. Khi ta trưởng thành, ta trở thành bạn với Orgrim, giống như cha ta trước đây; và cũng chính ta đã hoàn thành lời tiên tri của thanh Doomhammer. Bằng danh dự của họ, vùng đất này được đặt tên là Durotar, thành phố lớn nhất của nó, Orgrimmar. Với hy vọng nhỏ nhoi để… – ... Mời các bạn đón đọc World of Warcraft Tập 2: Sự trỗi dậy của Đại Tộc của tác giả Keith R. A. DeCandido.
Chào Mừng Đến Học Viện Thợ Săn Bóng Đêm - Cassandra Clare & Sarah Rees Brennan
Giống như The Bane Chronicles, Tales from the Shadowhunter Academy được viết bởi Cassandra Clare cùng với vài người bạn là Sarah Rees Brennan, Maureen Johnson và Robin Wasserman. Ra đời sau như một bộ tiểu thuyết ngoại truyện, loạt truyện kể về cuộc hành trình của Simon Lewis, một trong những nhân vật nổi bật trong The Mortal Instruments,  khi cậu bắt đầu quá trình huấn luyện để trở thành một Thợ Săn Bóng Tối. Xuyên suốt đó, các nhân vật trong The Mortal Instuments và The Infernal Devices sẽ xuất hiện, kể cả các nhân vật trong hai bộ Dark Artifices và Last Hours chưa ra mắt. *** Từng là Người Thường, rồi là ma cà rồng, Simon đang chuẩn bị để bước sang một cuộc đời mới: Thợ Săn Bóng Tối. Cậu chưa từng nghĩ tới điều này… nhưng giờ cậu có cơ hội. *** Sau khi sống như một Người Thường và ma cà rồng, Simon chưa từng nghĩ mình sẽ trở thành Thợ Săn Bóng Tối, nhưng hôm nay cậu bắt đầu luyện tập tại Học viện. Chúng ta sẽ theo chân cậu ấy xuyên suốt những năm học và tự hỏi: Liệu Simon và Clary sẽ làm bạn một lần nữa? Chuyện gì xảy ra giữa Simon và Isabella? Còn gia đình của Simon? *** Bộ sách Học Viện Thợ Săn Bóng Đêm gồm có: Chào mừng tới Học viện Thợ Săn Bóng Đêm Dòng họ Herondale thất lạc Whitechapel dữ tợn Không có gì ngoại trừ bóng tối Ác quỷ chúng ta yêu thương Ông vua tái nhợt và các vị hoàng tử Vị đắng đầu môi Thử thách gian nan Sinh Ra Trong Đêm Trường Tăm Tối Sự mất tích của Herondale Cassandra Clare (27/07/1973), tên thật là Judith Rumelt, nhà văn người Mỹ chuyên viết về thể loại tiểu thuyết kỳ ảo. Từng làm việc tại nhiều tạp chí và tòa báo cỡ nhỏ, trong đó có The Hollywood Reporter. Hiện Cassandra Clare đang sống ở Amherst, bang Massachusetts cùng chồng và ba chú mèo. Các series sách tiêu biểu:  - Vũ khí bóng đêm (The Mortal Instruments),  - Quân đoàn hủy diệt (The Infernal Devices),  - The Dark Artifices Trilogy, - The Bane Chronicles,  - Magisterium (viết chung với Holly Black)… Ngoài ra cô còn viết nhiều truyện ngắn và fan-fic khác. Mời các bạn đón đọc Chào Mừng Đến Học Viện Thợ Săn Bóng Đêm của tác giả Cassandra Clare & Sarah Rees Brennan.
Chung Cực Đấu La - Đường Gia Tam Thiếu
Đấu La một vạn năm về sau, băng tan. Đội khảo sát khoa học của Liên bang Đấu La phát hiện một quả trứng có kim ngân song sắc tại vùng cực bắc. Sau khi dùng thiết bị và dụng cụ tìm kiếm thì họ phát hiện trong đó có dấu hiệu của sinh mạng thể, họ vội vàng đem về viện nghiên cứu tiến hành ấp. Trứng nở, nhưng nở ra lại là một đứa con nít, một đứa con nít giống hệt những đứa trẻ khác, nhưng nó là một đứa trẻ được sinh ra từ trứng. Bộ sách mới nhất của Đường Gia Tam Thiếu - Đấu La Đại Lục IV, nó cũng là phần cuối cùng của series Đấu La Đại Lục. *** Bộ Đấu La Đại Lục gồm có: Đấu La Đại Lục Tuyệt Thế Đường Môn Long Vương Truyền Thuyết Chung Cực Đấu La *** Tác giả Đường Gia Tam Thiếu tên thật là Trương Uy Sinh ngày 10/1/1981. Người gốc Bắc Kinh, con một. Cao 1m90, nặng 85 cân :)) Tốt nghiệp đại học Pháp luật chính quy. Bắt đầu viết truyện từ 2004, mấy năm liền đạt được danh hiệu : Tác giả văn học mạng có thu nhập cao nhất.   Mời các bạn đón đọc Chung Cực Đấu La của tác giả Đường Gia Tam Thiếu.