Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi

Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi của tác giả Cửu Lộ Hà: Một thiên kim tiểu thư ngậm muỗng vàng sinh ra nhưng vị sự cố ôm nhầm mà phải trải qua cuộc sống khốn khổ. Cô gái bình thường lại nhân đó được hưởng thụ cuộc sống giàu sang phú quý. Nhưng khi Hàn Băng Nhi, thiên kim chân chính trở về gia đình ruột thịt của mình, cha mẹ cô lại muốn cô thay cho cô thiên kim giả kết hôn với một người thực vật tên Lục Hạo Thiên Thiên kim giả là người trọng sinh, cô ta biết Lục Hạo Thiên sẽ không tỉnh lại, hơn nữa không bao lâu sau nhà họ Lục sẽ phá sản. Thế là cô ta thiết kế để đẩy hôn ước với Lục gia cho Hàn Băng Nhi. Không có ai biết được, Lục Hạo Thiên trong suốt năm năm hôn mê vì tai nạn xe đã xuyên qua vô số thế giới. Ở mạt thế tàn khốc chém giết, làm nên cơ nghiệp ở thời cổ đại khắc nghiệt. Cuối cùng luyện thành một thân đầy kỹ năng. Khi trở về thế giới hiện thực, lại được tin anh có một người vợ. Hàn Băng Nhi ban đầu gả cho Lục Hạo Thiên là vì trả ơn. Đợi khi anh tỉnh lại, nhìn thấy anh càng lúc càng lớn mạnh, cô cảm thấy đã đến lúc phải rời đi rồi. Kết quả, một đêm kia Lục Hạo Thiên lại tìm đến cô, hèn mọn bắt lấy cô không buông, khàn khàn giọng: ".. Đừng rời xa anh." *** Tóm tắt Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn giữa Hàn Băng Nhi, một cô gái bình thường, và Lục Hạo Thiên, một tổng giám đốc giàu có nhưng bị hôn mê. Hàn Băng Nhi là một cô gái bình thường, sống trong một gia đình nghèo khó. Một ngày nọ, cô được cha mẹ cho biết mình là thiên kim tiểu thư của một gia đình giàu có. Tuy nhiên, cô cũng được biết rằng mình đã bị tráo đổi với một cô gái khác khi còn nhỏ. Cô gái được cho là thiên kim tiểu thư thực sự, tên là Hàn Tuyết Nhi, đã sống trong gia đình giàu có suốt 20 năm qua. Cô ta là một người kiêu ngạo và ích kỷ, và cô ta đã lợi dụng vị thế của mình để đối xử tàn nhẫn với Hàn Băng Nhi. Khi Hàn Băng Nhi trở về nhà họ Hàn, cô được cha mẹ ép buộc kết hôn với Lục Hạo Thiên, một tổng giám đốc giàu có nhưng bị hôn mê sau một tai nạn xe. Hàn Băng Nhi ban đầu chỉ đồng ý kết hôn với Lục Hạo Thiên vì muốn trả ơn cha mẹ. Tuy nhiên, khi cô ở bên Lục Hạo Thiên, cô dần dần nảy sinh tình cảm với anh. Lục Hạo Thiên, trong suốt năm năm hôn mê, đã xuyên qua vô số thế giới. Ở mạt thế tàn khốc, anh đã rèn luyện thành một chiến binh mạnh mẽ. Ở thời cổ đại, anh đã trở thành một thương nhân thành đạt. Khi trở về thế giới hiện thực, anh đã trở thành một tổng giám đốc thành đạt. Lục Hạo Thiên cũng đã yêu Hàn Băng Nhi. Anh ghen tị với Hàn Tuyết Nhi khi cô ta được ở bên Hàn Băng Nhi. Anh cũng biết rằng Hàn Băng Nhi sẽ rời xa anh khi anh tỉnh lại. Cuối cùng, Lục Hạo Thiên đã tỉnh lại. Anh đã cầu hôn Hàn Băng Nhi, và cô đã đồng ý. Review Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn. Câu chuyện có những tình tiết thú vị và hấp dẫn, và các nhân vật được xây dựng khá tốt. Hàn Băng Nhi là một cô gái mạnh mẽ và độc lập. Cô không ngại đứng lên bảo vệ chính mình và những người cô yêu thương. Lục Hạo Thiên là một người đàn ông mạnh mẽ và ấm áp. Anh yêu thương Hàn Băng Nhi vô điều kiện. Câu chuyện có một kết thúc có hậu, với Hàn Băng Nhi và Lục Hạo Thiên hạnh phúc bên nhau. Dưới đây là một số điểm cộng của câu chuyện: Câu chuyện có cốt truyện hấp dẫn và lôi cuốn. Các nhân vật được xây dựng khá tốt, với những tính cách và hoàn cảnh riêng biệt. Câu chuyện có nhiều tình tiết lãng mạn và ngọt ngào. Dưới đây là một số điểm trừ của câu chuyện: Một số tình tiết trong câu chuyện có phần hơi phi logic. Một số nhân vật phụ được xây dựng khá mờ nhạt. Nhìn chung, Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn. Câu chuyện sẽ là một lựa chọn giải trí thú vị cho những ai yêu thích thể loại này. *** Khi Hàn Băng Nhi tỉnh lại, ý thức của cô vẫn còn mơ hồ, vừa quay đầu liền nhìn thấy một người đàn ông mặt mày tái nhợt nằm ở bên cạnh mình. Chuông báo thức trên điện thoại không ngừng reo vang, mà người chồng trên danh nghĩa đang nằm bên cạnh cô vẫn không có dấu hiệu tỉnh dậy. Trong phút chốc, cô tỉnh táo lại. Cô vội vàng tắt chuông điện thoại, căn phòng cuối cùng cũng khôi phục lại sự yên tĩnh. Đêm qua là đêm tân hôn của cô, cô nhìn người đàn ông tuy rằng đã ngủ say nhưng vẫn có thể nhìn ra được khí độ bề ngoài của anh không giống người thường. Cô thất thần, nhớ tới một sự kiện hồi cô còn học đại học. Khi đó bạn thân của cô bận rộn yêu đương, trốn học lại gặp giáo viên điểm danh, bạn cô đã năn nỉ cô thay mình lên lớp. Cô thật sự đã chạy đến khoa kinh tế quản lý nghe giảng.. Khi buổi học sắp kết thúc cô giáo đã đưa ra một đoạn video ngắn. Trong đoạn video đó, nam thanh niên mặc đồ vest đi giày tây, khí phách hăng hái khiến tất cả sinh viên trong khán phòng đều khao khát. Đó là Lục Hạo Thiên, người thừa kế của tập đoàn Lục Thị. Khi còn du học ở nước ngoài anh đã cùng với bạn hợp tác hoàn thành một dự án lớn. Trên các tạp chí kinh tế tài chính cũng đưa tin về sự tích của anh. Giới truyền thông đã đánh giá rất cao về anh, thậm chí còn nói rằng một khi anh tiếp quản quyền lực từ tay cha mình, anh sẽ đưa Lục Thị lên một tầm cao mới, nói anh sẽ làm thay đổi toàn bộ hướng gió trên thương trường. Năm mười tám tuổi, anh tốt nghiệp đại học, sau đó tiếp tục học lên cao. Hai mươi tuổi tự thân thành lập nên một công ty có tương lai vô cùng triển vọng. Một người như vậy, nói anh là con cưng của ông trời cũng không quá lời. Anh là niềm tự hào của Lục Thị, cũng là đối thủ của rất nhiều người. Thậm chí trên thương trường lúc bấy giờ, một ông trùm trong giới sắp nghỉ hưu cũng coi anh là mối đe dọa lớn nhất đối với sự phát triển của tập đoàn. Thế nhưng trên đời vạn sự biến hóa vô thường. Vào năm Lục Hạo Thiên hai mươi hai tuổi, chiếc xe mà anh và anh cả đang đi gặp tai nạn trên đường cao tốc. Anh cả của anh chết ngay tại chỗ, mà anh thì bất tỉnh nhân sự suốt năm năm. Năm đó ba Hàn chính là dựa vào ba Lục đã qua đời mà làm giàu, ba Lục có ơn với ba cô, hai nhà nói là thế giao cũng không quá. Trước khi Lục Hạo Thiên xảy ra chuyện, hai nhà Lục Hàn đã định ra hôn ước tạo nên thế liên thủ. Sau này nhà họ Lục xảy ra chuyện, họ Hàn liền có ý nghĩ muốn hủy bỏ hôn ước này nhưng cũng sợ bị người khác nhìn vào mà mắng. Càng đừng nói mẹ Lục là một con người đanh đá, ai ở trong tay bà giở trò cũng đừng mong được yên ổn. Ba Hàn là người rất sĩ diện, để ý đến thanh danh. Mặc dù bây giờ Lục Hạo Thiên đã trở thành người thực vật vẫn một mực đem con gái gả qua. Mọi người đều nghĩ Hàn Băng Nhi nhất định sẽ phải lấy nước mắt rửa mặt. Hàn Băng Nhi lại cảm thấy như thế này cũng rất tốt. Cô rửa mặt xong rồi liền kéo ra màn cửa, để Lục Hạo Thiên có thể tắm nắng. Cô bước ra khỏi phòng ngủ, bước chân nhẹ nhàng, không muốn làm mẹ chồng và cháu trai thức giấc. Phòng bếp vốn đã nhỏ, đồ đạc lại còn bày bừa lộn xộn khiến cho căn phòng càng trở nên chật chội hơn. Nhà họ Lục nay đã khác xưa, không còn ánh hào quang năm nào. Kể từ khi xảy ra sự việc lớn vào năm năm trước, ba Lục mất đi người con trai yêu quý của mình bỗng chốc đã già đi hẳn, chưa đến hai năm thân thể ông đã suy yếu. Ba Lục không có người thừa kế, trong tập đoàn cũng dần mất đi quyền lực, Lục Thị bắt đầu suy tàn. Sau này càng lúc càng xuất hiện những thiếu hụt lớn hơn. Sau hai năm cố gắng tồn tại, cuối cùng Lục Thị phải tuyên bố phá sản, tập đoàn đổi chủ. Ba Lục năm ngoái được chuẩn đoán mắc ung thư gan, qua đời cách đây vài tháng.   Mời các bạn mượn đọc sách Tổng Giám Đốc Giàu Có Là Chồng Tôi của tác giả Cửu Lộ Hà.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thiếu Tướng! Vợ Ngài Có Thai Rồi!
Ám Quang sinh ra vào những năm sau tận thế sống cùng với tang thi, lúc còn nhỏ thì mẹ đã chết , nhiều năm lăn lộn trong thế giới cấp ba. Năm bốn mươi  lăm tuổi hắn từ dân chạy nạn đường phố trở thành cao thủ bậc nhất Hoa Họa. Hy sinh anh dũng trong trận chiến cuối cùng với tang thi,  cùng tang thi vương đồng quy vu tận, bóng tối bao trùm nhân loại gần bảy mươi năm chấm dứt, nghênh đón một tương lai mới. Lúc một lần nữa mở to mắt, thời gian đã qua ba ngàn năm. Lúc còn chưa rõ tình cảnh của chính mình thì bi kịch bị đóng gói mang tặng cho người ta. *** Biết bộ này lúc mới hoàn, đọc qua văn án, bookmark rồi bỏ xó. Tự nhiên hôm nọ lại lôi ra đọc thử. Thiệt tình hối hận vì đã không đọc sớm hơn, nếu vậy thì đã biết được một bộ hay như vậy sớm hơn rồi. Thiệt bộ này ban đầu đọc thì cũng tạm được thôi, thụ manh thì manh cơ mà thấy bố láo quá, công thì kiểu yêu chóng vánh, thấy không thực. Ờ cơ mà vẫn đọc tiếp, và may mắn là đã đọc tiếp! Càng về sau cách khai thác cốt truyện càng tốt, nói chung thì lỗi vẫn còn, cơ mà có thể xí xóa được. Thụ từ một trẩu tre bố láo dần có trái tim, có tình cảm, biết quan tâm đến gia đình, bạn bè, và hơn hết cả là tình cảm thụ dành cho công vô cùng sâu đậm. Càng về sau càng thương thụ, thương cho cái quá khứ lạnh lẽo của em, khóc vì ẻm muốn hết cuộn giấy. Hai chữ “ngây ngô” mà ẻm trưng ra thực ra chỉ để thả thính thiên hạ, chứ ẻm mạnh mẽ, quyết đoán và thậm chí đôi lúc tàn nhẫn vcl :))), bất quá tàn nhẫn vs ai chứ không phải với người ẻm thương yêu. Thích cái cách hai người họ bảo vệ nhau từng chút một, thích cái cách công cưng chiều thụ, thích cả cái cách thụ vì công mà làm hết thảy. Anh công thì chuẩn rồi, ôn nhu có, mạnh mẽ có, quyết đoán có, thê nô có, chiếm hữu dục cường cũng có :3. Tình tiết đánh nhau khá ổn, có máu me, nói chung thì vẫn bàn tay vàng lấp lánh thôi chứ chả có gì nhiều :)))). Couple phụ khá là cảm động, nhất là pháo hôi công và con nuôi của ẻm, chời ơi đau cái câu “Tôi chờ người ngàn năm …”. Couple bạn của thụ vs tra công cũng tội, lúc đầu ghét vcl tại vì thằng tra công, tới cái lúc tra công bị biến thành zombie mà vẫn không ăn thịt bạn của thụ thì tui ngồi khóc chục dòng sông ;_;. Nói chung thì lâu quá (2 tuần :)))) mới đọc lại đam thành ra khá dễ tính với bộ này, nếu không đã bỏ từ mấy chap đầu. Bộ này công thụ super hoàn hảo, bàn tay vàng lấp lánh, bug mấy chap đầu nhiều nhưng về sau càng ngày càng chắc tay, thể loại huyền huyễn nên đừng trông chờ nó thực thụ gì ở đây, nhưng hơn hết là nó cmn hợp gu của tui :3333 . Edit tốt, văn trôi chảy dễ đọc, dùng từ sinh động :))) (móa mấy đoạn phọt óc đọc rợn vcl) Sẽ đọc lại  Thật ra sau khi tui đọc cái review của tui và tui đi đọc lại bộ này thì … ôi thôi được rồi tui chỉ cần nhìn vào điểm sáng là tình cảm hai người cực kì mãnh liệt và tìm đọc mấy đoạn ngọt ngào của hai người là được rồi không nên quan tâm đến thứ khác đâu! ;_; Kiểu lúc này chắc đói đam dữ thần … Chấm điểm: 4,0 / 5 vì “một nắm khi đói bằng một gói khi no” :)))). Nói vậy chứ mấy thiếm có thể lướt bớt mấy chap đầu rồi đọc mấy chap sau thử xem, cũng hay mà, thật! Mời các bạn đón đọc Thiếu Tướng! Vợ Ngài Có Thai Rồi! của tác giả Diễm Quỷ Thất Nương.
Tình Nồng, Người Không Biết
“Từ trước đến nay, sân bay luôn là nơi lưu giữ rất nhiều chuyện cũ, có đau khổ triền miên vì chia ly khó gặp lại, cũng có truyền kỳ lãng mạn về vừa gặp đã yêu. Nơi này luôn xảy ra những chuyện mà người ta không tưởng tượng được, có ấm áp đan chéo cũng nỗi buồn hòa với cô đơn.”   Thời Thiên cùng Tùy Cẩn Tri có rất nhiều cơ hội gặp mặt “lần đầu tiên”, manh mối vốn đã sớm xuất hiện nhiều năm trước, giống như “thời gian” dùng rất nhiều sợ dây, bố trí các loại tình huống. Mặc kệ có xoay người hướng nào, cô đều không bỏ lỡ anh, bọn họ giống như nhất định phải gặp gỡ nhau.   Ở sân bay này, lần đầu tiên cô biết tên anh, là do “người quen cũ” giới thiệu. Lúc ấy anh còn là bạn của “người theo đuổi” cô, còn là nam thần luôn quên việc kéo rèm cửa mỗi khi thay đổi đồ ở đối diện căn hộ của cô. Lúc đó, quan hệ của bọn họ, là vừa mới gặp gỡ, là giao phó chăm sóc, là “người quen không thân” của nhau.   Vẫn ở sân bay này, lần nữa gặp gỡ, Thời Thiển cùng Tùy Cẩn Tri không may phải trở thành “khán giả” của một cuộc tình đau thương, mà người đàn ông trong đang níu kéo cô gái trong vở diễn này vừa hay là “bạn trai” hiện tại của Thời Thiển, cũng là anh bạn thân của Tùy Cẩn Tri.    Dù bị đẩy vào một tình huống vô cùng lúng túng, thế nhưng chính vì sự kiện này, mà Thời Thiển cùng Tùy Cẩn Tri chính thức bước vào mối quan hệ “thân thuộc.”   Cô cùng anh, vừa là hàng xóm, vừa là bạn, vừa là đối tác. Tất cả các vai trò này biến thành một cuộn len lớn, quấn quanh hai người, buộc cô và anh cùng chung một chỗ. Hơn nữa, Thời Thiển còn phát hiện ra, cơ trưởng Tùy lạnh lùng lại chính là đại thần phối âm Bác Diễn mà cô luôn hâm mộ.   Cô chính là “con diều” nhỏ theo đuổi âm thanh của anh suốt bao nhiêu năm, đối với cô, âm thanh của anh chính là loại rượu hảo hạng nhất, khiến cô say mê không thể thoát ra.   Vài lần gặp gỡ ở sân bay, những lần anh đưa cô bay qua các thành phố cùng những cuộc trò chuyện lúc đêm muộn trở thành vị rượu của thời gian, khiến tình yêu của anh lên men, tỏa hương nồng nàn trong không gian, khiến cô say theo trong đó.    Bọn họ không hẹn mà gặp, vượt qua năm dài tháng rộng, cho dù thế giới này có đối với cô ra sao, cũng chỉ có âm thanh cùng vòng tay của anh, là loại tâm dược duy nhất có thể chữa khỏi.   *** Thời Thiển là nữ kiến trúc sư, diện mạo xinh đẹp, khí chất dịu dàng, tính cách trầm ổn. Mặc dù không phải mẫu phụ nữ vừa gặp đã khiến người khác choáng ngợp nhưng lại toát ra sự thu hút của người trưởng thành.    Đối với Niên Mẫn, có lẽ là cảm thấy thích hợp, đồng thời muốn kiếm tìm một người cạnh bên, Thời Thiển mới quyết định quen. Thế nhưng, bởi vì tình cạn duyên mỏng, mà bọn họ chỉ có thể bước qua đời nhau. Ít nhất, bởi vì dừng lại đúng lúc mới không khiến cô tổn thương. Càng may mắn là, bởi vì có Niên Mẫn, Thời Thiển mới gặp được Tùy Cẩn Tri.    Thời Thiển cho rằng, “lần đầu tiên” gặp cơ trưởng Tùy là ngày đó ở sân bay, anh được Niên Mẫn nhờ cậy chăm sóc cô. Lại không biết rằng, từ rất lâu trước đó, anh đã xuất hiện trong cuộc sống của cô. Âm thanh của anh chính là liều thuốc xoa dịu những nỗi buồn trong trái tim cô, giúp cô vượt qua năm tháng đầy những ưu tư. Vậy nên, nếu thời gian đã cho cô cơ hội, cô nhất định nắm chắc, giữ anh lại cho riêng mình.    Thời Thiển là mẫu phụ nữ trưởng thành, lý trí. Cô hiểu rõ mình cần gì và muốn gì. Đối với chuyện tình cảm, càng thêm rõ ràng. Nếu đã không thể bên nhau, vậy thì dừng lại, không cần cãi vã, cũng không cần níu kéo. Nhưng nếu cô yêu một người, sẽ cố gắng hết sức vì người đó, vì anh vượt qua những nỗi tự ti cùng ám ảnh trong trái tim.   Tùy Cẩn Tri là cơ trưởng ưu tú của hàng không Bác Viễn, khiêm tốn ôn hòa, tính tình lạnh nhạt. Anh được người quen nhờ cậy mà chăm sóc Thời Thiển, lại không ngờ những lần đưa đón cô ở sân bay lại khiến cho trái tim anh rung động. Vì thế, khi có cơ hội, khi cô lần nữa trở thành đóa hoa chưa chủ, anh vội vàng tiến lên, giữ lấy cho riêng mình.    Bởi vì anh phát hiện ra, ở một thân phận khác, khi là đại thần phối âm Bác Diễn, Thời Thiển vẫn xuất hiện trong sinh mệnh anh, là con diều nhỏ đã theo anh rất nhiều năm. Anh dùng thanh âm của mình, trói trái tim cô lại. Lại dùng thân phận cơ trưởng Tùy, không cho anh chạy thoát khỏi vòng tay mình.    Tình yêu của anh nhìn bên ngoài có vẻ dịu dàng, thầm lặng, thế nhưng chỉ có anh và cô biết thứ tình cảm đó có bao nhiêu thâm, bao nhiêu nồng như một loại rượu từ từ thấm vào tim, xoa dịu hết các nỗi đau, dìu cô đi qua năm tháng.   ***   Đây là một câu chuyện tình yêu của những người trưởng thành, không mang màu hồng lãng mạn, cũng không mang theo sự nồng nhiệt của thanh xuân. Thay vào đó là lý trí, là sự chín chắn của những tâm hồn đã trải qua sương gió.    Mặc dù tình tiết không mới, nhưng cách tác giả xử lý các tình huống cực kỳ hợp lý, có vui có buồn nhưng được tiết chế ở mức độ vừa phải, dễ chịu.    Nếu bạn là những người có nội hàm, thích đọc những câu chuyện có chiều sâu, trong vị ngọt tình yêu mang theo dư vị của nỗi buồn, thì hãy đến nơi này, hy vọng “Tình nồng, người không biết” sẽ làm bạn say.  _____   “ “: Trích từ truyện được edit bởi rv-er.   Review by #Nghịch Thần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Thành phố S đêm khuya sân bay, ánh trăng hoà thuận vui vẻ, đêm tối trút xuống bao phủ cả tòa ga sân bay, mà lâu nội, chỉ còn lại có linh tinh lữ khách ở đi lại. Thời Thiển kéo rương hành lý, có chút mệt mỏi dọc theo thông đạo bảng hướng dẫn phương hướng đi phía trước đi, cái này điểm đã là nàng ngày thường ngủ lúc. Hai ngày này đi công tác thật sự có chút mệt, chờ nàng đi tới tiếp cơ khẩu, nhìn một chút chung quanh trống trải hoàn cảnh, liền tùy ý tìm một chỗ vị trí ngồi xuống, nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Trong đầu lăn qua lộn lại nghĩ những cái đó thiết kế bản vẽ, nghĩ phải nhanh một chút quyết định hợp lý nhất phương pháp giải quyết, cũng không biết trải qua bao lâu, bỗng nhiên ý thức được có người đến gần. Nàng hơi hơi nâng mí mắt, giây tiếp theo, nhìn đến đối phương hướng tới chính mình tầm mắt đi tới. Cái này trạm ly nàng vài bước ở ngoài nam nhân, người mặc áo khoác, hai chân thẳng tắp, đến nỗi gương mặt kia, tựa hồ cũng không thể dùng một ít lưu với mặt ngoài từ ngữ tới hình dung hắn, chỉ khóe môi một cái đơn giản độ cung, đều là ôn tú tuấn mỹ, phảng phất huy khai đêm vắng lặng, lệnh người xúc động mộ chi. “Chờ đã bao lâu, lần này đi thuận lợi sao?” Thời Thiển theo thường lệ bị này ôn nhã thanh triệt, lại làm người kinh diễm vô cùng thanh âm chấn một chút, mới cười nói: “Còn hành, chỉ là không tránh được gặp gỡ một ít loạn lưu.” Nàng che dấu nội tâm ngượng ngùng cảm xúc, ngày thường mặc kệ đụng phải chuyện gì nhi đều là vô cùng bình tĩnh, nhưng cố tình liền gặp như vậy một cái làm nàng động bất động liền túng đến không được đại thần. “Thật sự phiền toái ngươi, rõ ràng không phải ngươi đi làm nhật tử, còn cố ý……” “Ta cũng là mới vừa khai xong sẽ không lâu, lại đây tiện đường mang đoạn đường, đừng có khách khí như vậy.” Tĩnh mà trầm thanh âm chậm rãi chảy vào nàng trong tai, đồng thời cũng khởi tới rồi nâng cao tinh thần tuyệt hảo hiệu dụng. Thời Thiển đứng dậy, đang muốn đi kéo cái rương, hắn cũng đã chủ động vươn tay tới hỗ trợ, tay nàng chỉ không kịp dịch khai, đã bị nam nhân hơi nhiệt đầu ngón tay điệp đi lên, nàng kinh ngạc một chút, lập tức buông ra tay hãm, cả người đều như là qua điện. Lại lần nữa ngẩng đầu xem đối phương thời điểm, Tùy Cẩn Tri chỉ dường như không có việc gì mà nghiêng đi thân, nhẹ giọng đối nàng nói: “Đi thôi, đi gara.” Hai người một đường không nói chuyện, thực mau liền tới đến cửa thang máy, Thời Thiển liền đứng ở hắn bên người, cầm di động cho người ta hồi phục WeChat, cúi đầu tư thái khiến nàng lộ ra một đoạn oánh bạch như ngọc cổ. Nàng nháy đôi mắt, cong vút lông mi trên dưới kích động, không cười thời điểm, mặt mày chứa thanh lãnh thần - vận. Từ thang máy phản quang kính mặt, có thể nhìn đến Tùy Cẩn Tri ánh mắt tiệm thâm, an tĩnh mà nhìn chăm chú bên người nữ hài. Một lát, Thời Thiển như là nhận thấy được cái gì, tầm mắt từ di động thượng dịch khai, nhưng Tùy Cẩn Tri đã bay nhanh mà dời đi ánh mắt, chỉ là bên môi lưu có một mạt nhạt nhẽo ý cười. “…… Làm sao vậy?” Nàng hỏi. Tùy tiên sinh lại không có trả lời, mà là nhìn thoáng qua tầng lầu, chờ cửa thang máy mở ra về sau, đè lại ấn phím, làm nàng đi trước, động tác nhất phái nước chảy mây trôi, săn sóc lại chu đáo. Đèn đường mờ nhạt, bên ngoài sắc trời đã là thanh nặng nề áp xuống tới, lúc này, ngầm gara cũng trống vắng liền một bóng người đều không thấy được. Tùy Cẩn Tri đóng cửa xe, ghé mắt thấy nàng khấu hảo đai an toàn, lúc này mới phát động xe, nhẹ giọng dặn dò: “Còn muốn một giờ tả hữu mới có thể đến trung tâm thành phố, ngươi trước ngủ, một hồi ta kêu ngươi lên.” Thời Thiển rất muốn nói cái gì đó qua lại ứng, chính là, vừa định mở miệng thời điểm, liền phát hiện chính mình đã khẩn trương không được, lòng bàn tay tất cả đều là ướt nóng hãn. Mời các bạn đón đọc Tình Nồng, Người Không Biết của tác giả Đam Nhĩ Man Hoa.
Tình Đầu Khó Phai
Khi theo dõi câu chuyện này tôi lại nhớ đến một câu nói “Thuốc độc của người mật ngọt của tôi”, đây chắc có lẽ là câu nói hình dung đúng nhất tâm trạng của nữ chính. Rõ ràng hiểu rõ anh không hề yêu mình nhưng cô cứ như thiêu thân lao đầu vào lửa. Rõ ràng đã có thể hạnh phúc hơn nữa, tự do hơn nữa nhưng cô lại chỉ muốn ràng buộc chính bản thân mình. Một chữ “tình” tưởng rằng giản đơn nhưng không ai có thể làm rõ… Thẩm Thiển Y - thiên kim tiểu thư Tập đoàn Thẩm thị một mỹ nhân thoát tục được nhiều người ca tụng. Tuy chỉ là con nuôi của Thẩm gia nhưng Thiên Y lại được cưng chiều hết mực, đến cả Thẩm Thiển Vũ - người anh trai hết mực thương yêu cô cũng ghen tỵ vì điều này. Trước mặt người khác Thiển Y thờ ơ lãnh đạm với mọi thứ, nhưng chỉ mình cô mới hiểu được trái tim cô không ngừng nỗi giông bão vì một người. Lạc Tử Thịnh bạn thân nhất của Thẩm Thiển Vũ cũng chính là nhị thiếu gia tập đoàn Lạc thị, tuy nhiên anh lại là đứa con rơi của Lạc gia bị người đời miệt thị. Anh trải qua bốn năm gian khó ở Mỹ, không ngừng cố gắng xây dựng nên đế quốc của mình với hy vọng có thể đoạt lại Lạc thị từ tay anh trai mình. Lần đầu tiên Thiển Y gặp Tử Thịnh thì cô biết đời này cô không thể thoát khỏi lưới tình với anh. Từ lúc chỉ còn là một cô gái ngây thơ đến khi trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, thời gian đằng đẵng mười mấy năm nhưng người trong lòng cô chỉ có anh. Nhưng phần tình cảm này cô nguyện chôn sâu dưới đáy lòng, lặng lẽ gặm nhấm nỗi đau thay vì biểu lộ cho người khác biết. Lạc Tử Thịnh lại không hề phát giác ra tình cảm của Thiển Y, trong mắt anh Tiểu Y chỉ đơn thuần là em gái của bạn thân mình. Anh đối với cô không xa cũng không gần, trừ bỏ những kí ức thời thơ ấu, hai người có lẽ chỉ dừng lại ở mức quen biết. Tử Thịnh từ thời cấp ba đã là một nhân vật phong vân, anh cùng mối tình đầu của mình - Hạ Tư Linh là đôi kim đồng ngọc nữ được người người ngưỡng mộ. Tuy nhiên tình yêu lại không thắng được hiện thực, Tử Thịnh vì mối thù của mình mà chấp nhận thỏa hiệp với Lạc gia. Anh buộc lòng phải từ bỏ mối tình sâu nặng Hạ Tư Linh để kết hôn với một cô gái mà anh không yêu. Một cuộc hôn nhân thương nghiệp, Thẩm Thiển Y cùng Lạc Tử Thịnh hai con người không tính là xa lạ đến với nhau trong gượng ép. Nhưng dần dần Tử Thịnh nhận ra rằng Thiển Y không đơn giản như những gì anh đã nghĩ, trong lòng cô chất chứa một bí mật nào đó mà anh không thể tìm ra. Cô dường như trở thành một người điên khi trời mưa xuống, Tiểu Y không còn là cô gái nhã nhặn mà anh thấy ngày thường, cô không ngừng làm tổn thương mình và gọi tên Oai Oai. Đến cùng thì cái gì đã khiến cô kích động đến như vậy? Diễn biến của câu chuyện sẽ như thế nào? Mong rằng các bạn sẽ tiếp tục theo dõi và chia sẻ cảm nhận của bạn với mình nhé!!! Đây là một trong những tác phẩm đầu tay của Lục Xu khi còn sử dụng bút danh Hàm Thu Nhược Nghiên. Với lối hành văn quen thuộc, tác giả Lục Xu dường như mang bạn bước vào từng phân cảnh của truyện. “Tình đầu khó phai” khiến chúng ta cảm động bằng tình cảm đơn phương thầm lặng của Thiển Y, lại làm ta thêm đau lòng không thôi trước những vết thương của cô gái ấy. Mong rằng các bạn sẽ yêu thích và ủng hộ tác phẩm này. Một review, nghìn câu chuyện, muôn vàn cảm xúc. Nếu bạn thích bài review này, hãy like và share để ủng hộ review team nhé  #Tịch_Hạ *** ĐÔI LỜI SAU KHI HOÀN (Hơi mang tính spoil nên ai chưa đọc truyện thì không nên đọc cái đoạn dài ngoằng này nhe) - Về kết truyện: Tôi thấy hầu như ai đọc xong chương chính văn cuối cùng thì cũng có cái cảm nhận là: kết cụt, cụt quá, cụt quá! Bản thân tôi cũng vậy thôi. Nhớ hồi mới đăng mấy chương đầu truyện có bạn đọc hết convert vào bảo đại loại là kết mất hứng, tôi nghĩ có lẽ nên nói là cụt hứng thì đúng hơn. Khi mà sau bao cái sự ngược quằn quại thì chúng ta chưa được tận mắt chứng kiến hai đứa (đặc biệt là Thiển Y) được vui, được hạnh phúc; rồi còn cả mấy chi tiết mà có lẽ mọi người vẫn muốn nó được giải quyết rõ hơn, như hai đứa mặt đối mặt với nhau thế nào, có "ngỏ lời" với nhau không, nếu có thì "ngỏ lời" thế nào, hoặc là bố Thịnh có bị ghét bỏ vì bị thất nghiệp không  (tôi thích thế lắm),... Lần đầu tôi đọc bộ này là khoảng tháng 9 năm ngoái, đọc xong tôi muốn tẩn bà Xu lắm vì "người gì mà lười kinh, viết thêm 1 chương nữa thì chết à? = =". Lần 2 tôi đọc là những ngày đăng những chương đầu truyện đợt tháng 9 năm nay, đọc xong chẳng hiểu sao bị thích cái kết cụt cụt đấy các mẹ ạ. Tôi thấy cái kết tạo nên một điểm nhấn cho truyện, nó mắc, nó tắc nhưng nó làm mình nhớ lâu hơn, chứ nếu happy quá thì có khi lại không gây ấn tượng mấy. Với lại, theo cá nhân tôi thì dừng ở đấy cũng tạm ổn rồi, chúng ta muốn nó viên mãn hơn nữa, nhưng đến đó cũng là viên mãn rồi. À thì sự thật là cái kết nó bị cụt, bị hẫng, điều đó dự là không thay đổi rồi, thế nên chỉ còn xem chúng ta tiếp nhận nó thế nào thôi. Thích hay không thích là ở mỗi người, nhưng hi vọng rằng sẽ có ai đó đọc lại, suy nghĩ theo một hướng khác và có cảm nhận giống tôi nhe. - Về "sạn" trong truyện: Cơ bản là tôi thấy không có, nhưng nếu soi kĩ thì có vẻ là có các mẹ ạ. + Thứ nhất là văn án nói "Khi bí mật sáu năm trước được tiết lộ", trong khi đọc truyện thì các mẹ cũng biết rồi, từ đầu truyện đã là "bốn năm trước" gì gì đó. Cái bí mật bắt đầu từ năm Thiển Y 17 tuổi, 4 năm sau Lạc Tử Thịnh về nước, 2 đứa kết hôn là năm Thiển Y 21 tuổi, sau đấy 2 đứa chung sống một khoảng thời gian trước khi bí mật được tiết lộ, thời gian đó cũng khá dài, trước khi Hạng Tử Địch kết hôn cho đến sau khi con của Hạng Tử Địch đầy tháng, tính ra cũng gần 2 năm, tức là trước khi bí mật được tiết lộ thì 2 đứa sống với nhau được gần 2 năm (bà Xu có vẻ thích 2 năm thì phải, đống truyện đều có cái mốc đấy luôn, minh chứng rõ hơn về thời gian là Hạ Tư Linh sinh nhật 25 tuổi, Hạ Tư Linh bằng tuổi Lạc Tử Thịnh, Lạc Tử Thịnh hơn Thiển Y 3 tuổi, lúc Hạ Tư Linh sinh nhật tuổi 25 thì Thiển Y cũng 22 rồi, sau đó một khoảng thời gian thì Lạc Tử Thịnh mới ngả bài với Hạ Tư Linh, tức lúc bí mật được tiết lộ Thiển Y cũng tầm gần 23 rồi, thế nên dùng "Khi bí mật sáu năm trước" trong văn án thì tôi thấy cũng không sai. Nói chung vụ bí mật sáu năm với bốn năm là vậy nha. + Thứ hai là cái chi tiết trong chương 29 có nói rằng sau khi xảy ra chuyện đó bố Thịnh tưởng nhầm nên mới chấp nhận lời tỏ tình của Hạ Tư Linh rồi sau đó 2 người cùng sang Mỹ, trong khi ở chương 1 thì có vẻ hai người này hẹn hò từ hồi học cấp 3 rồi. Xem lại chương 1 thì trong chương đó có nói Thiển Y nhìn Lạc Tử Thịnh đèo Hạ Tư Linh đi qua trước mặt mình nên Thiển Y không tỏ tình nữa, thật ra thì chỉ đèo nhau thôi chưa chắc đã là hẹn hò, bạn bè thì vẫn có thể đèo nhau mà; trong chương 1 cũng có nói các học sinh trong trường coi Lạc Tử Thịnh và Hạ Tư Linh như "đôi tình nhân kiểu mẫu", thật ra thì trong truyện cũng có chi tiết mọi người đồn thổi về 2 người đó, mà cái tâm lý của các shipper thế nào thì chắc các mẹ cũng biết rồi đấy , còn chi tiết Thẩm Thiển Vũ hỏi Lạc Tử Thịnh thích Hạ Tư Linh ở điểm nào và Lạc Tử Thịnh cười trả lời nữa, chỗ đó không nói đến thời gian, nên Thẩm Thiển Vũ hỏi câu đó vào lúc nào thì chúng ta cũng ko biết được, rồi còn cái kiểu cười trả lời thì nó cũng có thể là câu trả đùa nữa. Thế nên về việc hẹn hò này có sạn không, nếu hiểu theo cách tôi giải thích thì có lẽ nó không phải sạn, mà hiểu theo cách khác thì chắc nó là sạn đấy, cứ nghĩ theo hướng bớt sạn đi cho đời phơi phới nha! - Về cách xưng hô trong truyện: Ở đây tôi chỉ muốn nói về cách xưng hô giữa Thiển Y, Trần Nhất Tâm và Hạ Ngâm. Hạ Ngâm hơn tuổi Thiển Y, Thiển Y gọi Hạ Ngâm là chị, trong ngoại truyện thì chúng ta biết được Hạ Ngâm bằng tuổi Nhất Tâm, nhưng tôi vẫn để Thiển Y và Nhất Tâm xưng hô với nhau là "tớ" - "cậu" chứ không phải "em" - "chị", thật ra lí do ban đầu là tôi không nhớ gì về chi tiết tuổi tác cả, thấy 2 đứa nó thân nhau thế là cho nó gọi nhau là "tớ" - "cậu" thôi  về sau biết được 2 đứa khác tuổi nhau, nhưng sự đã rồi, tôi lười sửa, công thêm việc trong bản gốc cũng chẳng có câu nào Thiển Y gọi Nhất Tâm là chị cả, với lại 2 đứa cũng thân nhau, kiểu bạn vong niên ý, thế nên tôi cứ cho 2 đứa xưng hô với nhau vậy thôi (trước tôi có để Nhất Tâm và Hạ Ngâm xưng hô với nhau là "em" - "chị", xong đến ngoại truyện thì biết 2 đứa bằng tuổi nên đã kịp sửa lại cách xưng hô của 2 đứa này trước khi đóng ebook rồi. Tình hình về cách xưng hô là vậy nha. - Về những dự định hậu : Thấy nhiều bạn hỏi sau tôi có định triển bộ nào của bà Xu không, thì câu trả lời là tạm thời không nhé (thật ra cái tạm thời này nó sẽ dài dài, vì giờ tôi chẳng nghĩ ra bộ nào tôi muốn và có hứng triển cả, tất nhiên nếu đùng cái bả trở lại thì lại là chuyện khác. Sở dĩ tôi dồn vào đăng một lèo cho hết truyện vào ngày 31/10 là vì tôi thường và thích hoàn truyện vào ngày cuối cùng của tháng thôi, chứ không phải để hoàn bộ này và bắt tay vào bộ khác. Mời các bạn đón đọc Tình Đầu Khó Phai của tác giả Lục Xu.
Tiểu Tỳ Linh Lan
Nàng nhớ rõ trước khi mình nhảy xuống giếng tự vẫn, trong đầu chỉ có một ý niệm- Nếu như có kiếp sau, nàng sẽ dũng cảm hơn một chút, Không cần quan tâm cái gì là thân phận khác biệt, sẽ giữ chặt lấy thiếu gia mà nàng yêu. Nếu như cuộc sống có thể thật sự bắt đầu một lần nữa…. Khi Linh Lan mở mắt ra một lần nữa thì cảm thấy tất cả như một giấc mơ. Nàng trở lại là chính mình năm mười lăm tuổi, năm ấy vẫn chưa có hầu hạ thiếu gia. Thiếu phu nhân vẫn chưa vào cửa, Thiếu gia cũng không có gặp bất trắc, Phu nhân càng không bị tức giận mà chết. Nàng biết sau không lâu nữa trong phủ sẽ có biến đổi, thiếu gia phải gánh lấy gia nghiệp chỉ chực sụp đổ. Nàng cũng biết rất nhanh phu nhân sẽ phái nàng đi hầu hạ thiếu gia, sau đó hai người yêu nhau. Nàng thuận lợi đi tới bên cạnh thiếu gia, mà cũng vì giữ được trí nhớ kiếp trước nên có những cách nhìn độc đáo. Giúp đỡ thiếu gia thành công cứu vãn hiệu buôn của Đòan gia, cho nên thóat khỏi thân phận tôi tớ, từ một nô tì nho nhỏ biến thành tiểu thư. Mặc dù như vậy lại đưa tới kẻ có ham muốn bắt cóc, nhưng thiếu gia lại đúng lúc xuất hiện cứu vớt nàng. Hai người cùng nhau thổ lộ tình cảm, ước nguyện sẽ không bao giờ tách ra! Nàng biết chuyện bọn họ yêu nhau nhất định sẽ không được phu nhân cho phép, cũng sẽ gặp rất nhiều trở ngại. Nhưng nàng nhất định phải trở thành Đoàn phủ thiếu phu nhân, bởi vì đây chính là sứ mệnh để nàng sống lại… *** Trước khi trọng sinh, Linh Lan vì không dám biểu lộ tình cảm với Nhị thiếu gia Đoàn Lỗi (do ngại thân phận tỳ nữ), nên gián tiếp hại Đoàn gia (do thiếu phu nhân Tô Như Yên là người độc ác), bản thân nàng cũng gặp kết cục xấu. Sau khi trọng sinh, Linh Lan quyết tâm thay đổi vận mệnh. Nàng giúp Đoàn Lỗi nhanh chóng “hồi sinh” Đoàn gia nhờ kiến thức của mười năm trước và biết trước thời cục. Người đời đồn rằng Linh Lan là tiên nữ giáng trần. Cũng chính vì thế nên dẫn đến sự chú ý của nam phụ tham lam. Đoàn Lỗi có tình cảm với Linh Lan, muốn cưới nàng làm thê và không nạp thiếp. Đoàn phu nhân không chịu vì thân phận tỳ nữ của Linh Lan. Cùng lúc đó, Tô Như Yên xuất hiện sớm nửa năm. Trong một lần bị bắt cóc (do Đoàn phu nhân gây ra), Linh Lan bị mất trí nhớ, nhưng được Đoàn Lỗi kể lại, nàng từ từ lấy lại trí nhớ, nhưng vẫn giả vờ như còn mất trí để Đoàn Lỗi đưa nàng về Lam Châu, gặp lại Đoàn phu nhân. Cuối cùng, HE. Trong truyện có một khúc thế này: Thì ra là trước khi Tô Như Yên đến Lam Châu, thế nhưng đã có người trong lòng, mà người nọ chính là lý do khiến nàng phản bội thiếu gia, rồi tư thông với Hà Thiên Lâm. Thì ra hai người bọn họ từng là một đôi! Ai mà ngờ được chứ? Lúc đầu mình nghe nhắc đến kiếp trước Tô Như Yên có thai với Hà Thiên Lâm, mình cũng đoán hai người đó có gì với nhau từ trước rồi :v Hơi dễ đoán mà hai nhân vật chính đến gần cuối truyện mới đoán được :3 Vì là đoản văn nên 2 lần nữ chính bị bắt cóc đều được cứu rất nhanh, vừa bị bắt liền được cứu rồi. Mình cứ nhầm tưởng nam chính phải làm chức cao ghê gớm, có nhiều hộ vệ tài giỏi lắm… thật ra nam chính là thương nhân có nhiều tiền thôi. Tuy mình không thích truyện ngược nhưng như vậy khá buồn cười =)) Tính cách nữ chính tạm chấp nhận được. Vì là tỳ nữ nên Linh Lan cũng chẳng có nhiều tâm kế, được một cái là tấm lòng nàng thiện lương, nhờ kiếp trước nên biết trước tiên cơ, có kinh nghiệm sống, nên dù bị bắt cóc hai lần, mình vẫn không đưa Linh Lan vào kiểu nữ chính bánh bèo vô dụng. Một điểm khó hiểu, kiếp trước Tô Như Yên đâu bị bắt gặp lúc đang gặp Hà Thiên Lâm, kiếp này lại bị. Không phải do nam chính làm, vì hắn cũng rất ngạc nhiên. Vậy chắc do nữ chính trọng sinh nên có vài việc thay đổi chăng? Hơi vô lý một chút! Truyện sủng ngọt, tạm ổn, đọc giải trí cũng được. Thế nhưng để đọng lại ấn tượng thì không. Cho truyện này 2/5 điểm. Mời các bạn đón đọc Tiểu Tỳ Linh Lan của tác giả Kim Huyên.