Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Không Thể Ngừng Yêu - Lục Xu

Có người nói cô gặp phải một người đàn ông nhẫn tâm, cho dù cô có vì anh ta mà khóc đến ruột gan đứt đoạn, có liều lĩnh vì anh ta thì anh ta vẫn không có hành động gì. Thế mà cô vừa ngu lại vừa ngốc, bị anh ta lợi dụng, bị anh ta gọi thì đến đuổi thì đi nhưng vẫn vui vẻ chịu đựng Chỉ có cô biết, anh không phải là người nhẫn tâm, chỉ là anh không thương cô nên thờ ơ với nước mắt của cô, mà cô cũng ngốc, rõ ràng biết anh là người làm cô yêu muốn ngừng cũng không được, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân trầm luân 6 năm trước, Nhâm Niệm tự cho mình là một nàng công chúa chờ đợi hoàng tử trong mộng của mình, 6 năm sau, cô mới thanh tỉnh hiểu được rằng cô chẳng qua chỉ là một cô bé lọ lem không gặp được hoàng tử của mình, mà chỉ có thể trơ mắt nhìn hoàng tử và công chúa trong lòng của anh, đến cuối cùng cô mới hiểu được, mình chẳng qua chỉ là chị của cô bé lọ lem ác độc đang phá hoại truyện cổ tích của người khác. *** Nhâm Niệm ôm đầu gối của mình cúi đầu khóc lên, thanh âm của cô rất nhỏ, rất nhỏ, nhưng cảm giác đau khổ lại bao phủ khắp toàn thân, cô cảm thấy mệt mỏi quá, đau quá. Cô thấy dường như mình đóng vai kẻ lừa đảo rất lâu, nhưng không lừa được người khác, chỉ lừa chính bản thân mình, cô thấy mệt mỏi quá Giả vờ lạnh nhạt, giả vờ kiên cường, làm bộ như không hề sợ hãi… Làm người thật sự quá ó Ánh mắt cô càng trở nên mờ mịt, khi đó cô với Mộc Lãnh Tây cùng nhau trao đổi bí mật của mình, Mộc Lãnh Tây nói cô ấy yêu một người đàn ông, đơn giản vì người đó đã cõng cô đi qua rừng rậm Mà cô thì sao? Cô nhớ mãi không quên một người vì người đó đã cõng cô băng qua núi tuyết? Cô đã làm một chuyện điên cuồng nhất, là gạt bố mẹ tham gia một nhóm đi leo núi, cô cảm thấy đầu óc của mình bị quỷ mê rồi, nhưng chỉ hy vọng mình nhát gan có thể làm nhiều chuyện điên khùng một chút, khiến mình dũng cảm hơn một chút Nhưng trên thực tế, cô vẫn chưa phải là một cô gái dũng cảm, cô chỉ nhớ sau khi mình té xỉu đã có người vội vàng chạy đến đỡ cô, lúc cô còn có chút ý thức thấy được khuôn mặt mờ mờ ảo ảo của người đó, đường nét ngũ quan từ từ trở nên rõ ràng, sau đó người kia đã cõng cô trên lưng Cô biết anh ta họ Chu, không thuộc bất kì đội ngũ nào, tự mình đến đây nhưng nhân duyên của anh ta không tệ, có thể nói chuyện với rất nhiều người. Cô chú ý khi anh nói chuyện phiếm với người khác, ánh mắt lúc nào cũng mang theo ý cười, ý cười không sâu nhưng mang lại cảm giác thoải mái như vậy, giống như tuyết dưới chân cũng không lạnh giá như thế Cô ở trên lưng anh, cảm thấy thật là ấm áp, bước chân của anh vững vàng như vậy tựa hồ có thể đưa cô đi rất xa. Lòng của cô ấm áp nhưng đầu óc lại mờ mịt “Anh có bạn gái chưa?” Cô hỏi anh Cô không biết anh ta có trả lời hay không, hay là anh trả lời mà cô không nghe thấy, có lẽ anh vẫn luôn im lặng nên cô tự chủ trương: “Em làm bạn gái của anh được không?” Nếu như không phải ở trong tình huống như thế này, e rằng cô mãi mãi không thể nói ra những lời mặt dày mày dạn như vậy nhưng cô vẫn không có nghe anh trả lời, ý thức càng lúc càng mơ hồ Lúc cô tỉnh lại thì đã ở bệnh viện, ngồi ở bên cạnh là cha mẹ cô, khi đó quan hệ của bọn còn tốt lắm, ở trong phòng bệnh giáo huấn cô một trận thật lâu, thật lâu. Bọn họ nói lá gan cô thật lớn, một mình dám đi xa như vậy… Nói xong mẹ cô lại khóc, bà rất lo lắng cho cô Lòng của Nhâm Niệm càng xót xa, cô nhìn thấy một tờ giấy nhỏ, còn chưa đợi cô kịp lấy thì bố cô đã giấu đi, cô chỉ nhìn thấy trên giấy viết anh muốn đi tham quan một danh lam thắng cảnh nào đấy… Cô không biết anh có ý gì, bởi vì cô còn chưa kịp hỏi thăm tất cả về anh thì đã bị bố mẹ cô mang về Một năm đó, cô 16 tuổi, cô không còn gặp lại người con trai – cô muốn làm bạn gái anh ấy nữa, anh tuấn như vậy giống như ánh mặt trời, tựa hồ như ánh sáng cư ngụ ở trong lòng của cô Mộc Lãnh Tây nói đàn ông không tùy tiện cõng phụ nữ trên lưng, lòng của phụ nữ thì nhỏ, thích ấm áp, muốn người đàn ông đã cho mình ấm áp trên lưng, có thể che mưa che nắng cho mình suốt đời Sau này, cô gặp Chu Gia Trạch, cô cho rằng mình đã tìm được người con trai ấy, thật ra cô biết anh không phải là người từng cõng cô nhưng cô giả vờ như không biết, an ổn giả vờ suốt kiếp này Có lẽ cô là một người điên, lừa gạt người khác cũng lừa gạt chính bản thân mình. Năm đó lúc cha mẹ cô gặp chuyện không may, mỗi khi tỉnh mộng lúc nửa đêm, cô hy vọng người đó có thể chỉ dẫn tương lai cho cô, có thể mang đến ao ước cho cô Cô không khóc, nhưng nước mắt vẫn không tiếng động rơi xuống, vì sao lại biến thành cục diện như ngày hôm nay? Cô mệt mỏi, chú ý một người mệt mỏi như vậy, sống mệt mỏi như vậy giống như một khắc sau đó sẽ sụp đổ mất Khi Nhâm Niệm nhận được điện thoại của Chu Gia Dực, ngay lập tức chạy đến bệnh viện, bên ngoài phòng cấp cứu có rất nhiều người đang chờ, Nhâm Niệm ngơ ngác nhìn bọn họ, có lẽ ánh mắt của cô quá mức rõ ràng, có người lôi kéo tay cô an ủi bảo cô yên tâm đừng buồn, Chu Gia Trạch nhất định sẽ không sao Trong đám đông có một cô gái có khuôn mặt xa lạ, cô ta nhìn chằm chằm vào Nhâm Niệm Khi Nhâm Niệm và mọi người cùng nhau yên tĩnh chờ đợi kết quả ngoài phòng phẫu thuật thì cô gái đó đã đi đến trước mặt Nhâm Niệm, nhẹ nhàng nở nụ cười: “Tôi là Hạ An An, rất vui được làm quen với cô” Nhâm Niệm nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt nhưng có phần không rõ nguyên do. Hạ An An cũng không để ý đến thái độ của cô, cô là bạn gái trên danh nghĩa của Gia Minh, kì thực cũng chỉ là bạn gái trên danh nghĩa. Hạ An An nghĩ lúc trước cô thích Chu Gia Minh như vậy, dùng một cuốn nhật kí để yêu anh. Anh không sợ phiền phức giống những nam sinh khác, đối mặt với bạn nữ bị ức hiếp, anh luôn dũng cảm đứng ra bênh vực… Một người đàn ông tốt như vậy, chính là người trong lòng của cô Hạ An An nhìn nhật kí của mình bị người ta lấy cắp, người khác đều biết cô thích Chu Gia Minh nhưng anh chỉ cười màkhông nói, trên thực tế anh không muốn làm cô mất mặt mà thôi. Không phủ nhận quan hệ trước mặt người khác, nhưng ở nơi riêng tư anh lại nói cho cô biết: Anh chỉ xem em như em gái của anh, giống như Gia Dao vậy Trong khoảnh khắc đó, cô đã hiểu tình cảm của cô đối với anh, chỉ có thể giống như chiếc laptop kia, vĩnh viễn trở thành tùy tùng thầm mến mà thôi Cho đến một ngày, Chu Gia Minh nói với cô: Anh có bạn gái rồi Hạ An An nghe câu nói ấy mà nước mắt cô cứ rơi xuống Chu Gia Minh cho cô xem tấm ảnh chụp, đó là một dáng vẻ một cô gái đang ngủ trong phòng bệnh, cô gái đó rất xinh, cô ngủ rất say, có thể nhìn ra được tấm ảnh này chụp bằng di động, hơn nữa còn chụp rất vội vàng Ở trên QQ, cô giả vờ bình tĩnh hỏi, khi nào anh sẽ mang cô ấy về cho cô xem mặt, Chu Gia Minh cười, anh nói anh muốn đến một nơi du lịch cuối cùng sau đó sẽ đi tìm cô gái ấy và không đi du lịch khắp nơi nữa. nhưng anh không thực hiện được lời hứa của mình. Trong chuyến đi cuối cùng, anh gặp phải một cơn địa chấn đã cướp đi sinh mệnh của anh, anh không thể đi tìm gặp cô bé ấy nữa Nhâm Niệm nghe Hạ An An nói, nước mắt lại rơi lần nữa, ngực mơ hồ đau đớn nhưng không biết vì sao Hạ An An ôm cô một cái, trên thế gian này không có gì có thể gắn kết hai người lại với nhau, nếu họ không có duyên phận, nhưng cũng có những duyên phận không nói thành lời, đến sớm hay muộn, lướt qua nhau hay dừng lại bên nhau, cũng là một hạnh phúc Hạ An An nhìn đèn phòng phẫu thuật vẫn đang phát sáng: “Trước khi Gia Trạch xảy ra tai nạn đã gọi điện thoại cho tôi… Cậu ấy hỏi tôi về chuyện anh hai của cậu ấy, hẳn là cậu ấy đã biết chuyện của cô và Gia Minh” Tay của Nhâm Niệm hơi run rẩy Cảnh tượng trước đó, cô vẫn không quên được, cô nghĩ có lẽ đầu của mình bị hỏng rồi nên mới có thể nói ra những lời như vậy, mình đau đớn như thế nên mới muốn anh cũng đau khổ như thế. Khi cô nhìn thấy Chu Gia Trạch cười với Thẩm Tâm Dịch, cô lại nhớ đến bộ dáng của anh năm đó, khi đó trong mắt Chu Gia Trạch chỉ có Thẩm Tâm Dịch, trong mắt Thẩm Tâm Dịch chỉ có Chu Gia Trạch, dường như người khác đều không có quan hệ gì với bọn họ Thì ra nhiều năm như vậy, trong lòng cô, Chu Gia Trạch và Thẩm Tâm Dịch vẫn là một đôi làm cho người ta hâm mộ. Người không nên xuất hiện chính là cô Một giây trước, cô còn nghĩ Chu Gia Trạch nổi giận bỏ đi như vậy phải đi tìm Thẩm Tâm Dịch, phải đi cứu vãn là đoạn tình cảm kia… Cô không tin anh, cô không muốn tin… Nước mắt của cô, lần thứ hai rơi xuống Chu Gia Trạch được đẩy ra ngoài, ở trong phòng chăm sóc đặc biệt, bác sĩ nói rất nhiều đại khái là không nguy hiểm đến tính mạng bảo mọi người không cần lo lắng, phải nghỉ ngơi một khoảng thời gian rất dài Mà trong lúc này, mọi người chăm sóc Chu Gia Trạch rất tốt, mỗi ngày Nhâm Niệm đều chạy đến bệnh viện nhưng cô ít nói chuyện, mà Chu Gia Trạch cũng trực tiếp không đếm xỉa đến cô. ... Mời các bạn đón đọc Không Thể Ngừng Yêu của tác giả Lục Xu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi - Larza
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi kể về tình cảm của Tun và Met (hai nhân vật khi lên phim có một chút thay đổi tên gọi thành Than và Mes), một câu chuyện tình yêu trái ngang nhưng có kết thúc đẹp của một người một ma, một cậu trai thanh xuân phơi phới và một hồn ma chết trẻ vất vưởng không người thân. Met, một hồn ma vất vưởng hàng chục năm, không người viếng thăm tảo mộ cúng viếng, cũng không có một hồn ma nào bầu bạn với anh, cuộc sống bơ vơ cô độc đến tột cùng. Một hồn ma vất vưởng như vậy có ba nguyên nhân: một là do tuổi thọ chưa tận mà phải chết, hai là do không biết nguyên nhân mình chết, ba là do không ai làm nghi thức đưa tiễn.  Met nghĩ lý do mình chưa đi đầu thai được nên loại bỏ nguyên nhân do không biết rõ mình chết đi, rõ ràng là do anh bị phát tác bệnh tim mà chết, ngay đúng ngày sinh nhật 25 tuổi của mình, ngày sinh cũng là ngày mất, đây là một câu chuyện buồn đó ạ. Để rồi một Tiết Thanh Minh năm nọ, Met gặp được một người có thể nhìn thấy mình và nói chuyện với mình. Đó là một cậu bé mười tuổi theo ba đi tảo mộ, là người duy nhất dừng lại trước ngôi mộ ngập trong cỏ hoang của Met, một ngôi mộ không có người thân, không được dọn dẹp quét tước nhiều năm dài. *** Sau ngày giấy triệu tập được gửi đến tận nhà, không lâu sau đó là đến cuộc điều tra thẩm vấn. Chưa đến vài tuần sau, giấy triệu tập liên tục được gửi đến. Suốt tháng 6 và tháng 7, Tun gần như không có thời gian rảnh để ở nhà, đến nỗi thời gian để dọn phòng cũng không có nên chẳng bao lâu sau căn phòng vốn đang sạch sẽ nay đã trở lại bừa bộn và chất đầy giấy tờ. Có vài lần tôi cũng phụ dọn dẹp giấy tờ hay lau chùi phòng cho nhưng không dám động vào hay di chuyển đồ đạc nhiều vì sợ lỡ Tun cần tìm gấp thì lại không thấy. Cuộc sống của tôi gần như chẳng có gì làm ngoài việc dọn dẹp lau chùi nhà cửa, đọc sách, nấu nướng hay ngồi bầu bạn cùng cậu ấy. Dù trông có vẻ hơi nhàm chán một chút nhưng tôi chẳng thấy có gì không tốt cả. Sau này có vẻ Tun sợ tôi chán nên dạy thêm cách mở máy game. Đến khi biết cách mở rồi, tôi gần như dán mắt vào màn hình TV mọi lúc. Mỗi khi thấy tôi mở game ra chơi, cậu ấy sẽ không làm phiền hay lên tiếng, một phần có lẽ là do sợ làm tôi mất hứng. Thời gian cứ trôi qua như vậy được mấy ngày cho đến khi hóa đơn tiền điện được gửi đến. Mặt Tun biến sắc ngay khi nhìn thấy số tiền in trên hóa đơn. ... Mời các bạn đón đọc Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi của tác giả Larza.
Bạo Quân Độc Sủng - Diệp Vũ Sắc
Hắn tóm chặt vòng eo của nàng, nói lạnh lẽo, “Ngươi đã tự xưng là dâm phụ, trẫm sẽ để cho tất cả mọi người trong cung cùng thưởng thức, dìm hết tất mọi chuyện” *** Nàng là một giáo viên dạy múa giỏi, khi hôn mê, lại phát hiện ra chân tay mình không còn sức lực, toàn thân khô khát, một người đàn ông đang nằm trên người nàng bận rộn, càng bi ai hơn nữa là, trong ngoài cơ thể nàng đều như bốc lửa. Song thân bất do kỷ lại ôm lấy hắn, cũng không nhìn thấy dung mạo của người đàn ông này mà lại trầm luân trong bể hoan ái. Lúc tỉnh lại, cả người đều đau nhức, lại bị người ta quàng lên người tội dâm đãng, tư thông, rồi bị người ta đuổi ra khỏi nhà, lưu lạc thanh lâu. Vì bảo vệ mình và mẹ, nàng quyết định tự mình kiếm tiền sinh sống. Lại đem lầu Tiêu Tương trở thành nơi người ném tiền vào như nước, biểu diễn ca múa, giải trí tiêu khiển biến thành một câu lạc bộ đêm duy nhất nổi tiếng ở cổ đại. Nổi danh tên tuổi “Diệp Vũ Sắc”, danh tiếng nàng lan xa, trở thành một cô gái có phong thái thần bí nhất mà già trẻ ai ai cũng tranh đoạt. Nhưng theo nhau đến lại là một đám hoa đào, hữu tướng đương triều, Tấn vương tiêu sái, Sở Hoàng tàn nhẫn, còn có vô số đàn ông, hoa đào không đếm xuể, đều nảy sinh hứng thú nồng đậm với nàng. Không phải bị trói thì cũng chính là ngược, không phải quay cuồng trên giường rồng thì cũng là đại chiến ba trăm hiệp trên giường cẩm, đến phút cuối cùng, hoàng đế nào có khí phách đánh bại nổi yêu nghiệt chỉ có ở thế kỷ 21 này đây? *** Có lúc nhớ tới, Diệp Vũ cũng không tin nổi, thế mà đã ở bên Sở Minh Phong tới mười năm rồi. Mười năm nay, hắn chỉ có mình nàng, nàng chỉ có mình hắn, không có người thứ ba chen chân, thủy chung ân ái như trước. Có lúc cũng cãi nhau, có lúc cũng khó chịu, không thoải mái, nhưng tới đêm không phải nàng thỏa hiệp trước thì là hắn dỗ nàng, rồi lại hòa hảo như lúc ban đầu, như keo như sơn. Bởi vì, họ đã làm được việc thành khẩn thẳng thắn đối đãi, tín nhiệm lẫn nhau. Ánh sáng như nước, chảy qua đầu ngón tay, ánh sáng như gió, theo đầu ngón tay bay qua; thời gian qua mau, theo đầu ngón tay đi qua. Bất giác mười năm cứ vậy trôi qua. Diệp Vũ nghĩ ngợi, mười năm nay, họ như bóng với hình, còn mười năm tiếp theo thì sao? Còn có được ân ái như bây giờ không? Rất muốn tin tưởng định lực của hắn, song không kìm được lại suy nghĩ miên man. Tất cả đều rất hoàn mỹ, chỉ có một tiếc nuối: không thể sinh con cái cho hắn. ... Mời các bạn đón đọc Bạo Quân Độc Sủng của tác giả Diệp Vũ Sắc.
Tai Họa Tu Tiên Giới - Thứ Nộn Nha
Chủ nhân tòa cao ốc Thế kỷ Giản Nhược Trần đã xuyên việt rồi, võng cảnh Lạc phàm cũng đã xuyên việt rồi, hai người vừa cảm giác như mộng khi đứng trên đất dị giới, liền gặp đoạt xá. Cái thế giới này quá không hữu hảo rồi, đã không hữu hảo như vậy, là hơn tai họa tai họa chứ. Đây là một kẻ tai họa cùng tai họa đồng thời đi qua, đồng thời tai họa đại chúng, giúp nhau gây tai họa, xác nhận lời cổ nhân nói: Người tốt sống không lâu, tai họa sống ngàn năm. Đến a, tổn thương chứ, dù sao có rất nhiều thời gian. Ps: truyện khá hài hước, mới ra được vài chương thui, nhưng được đánh giá khá cao *** Cái này văn, chung quy không phải ta nguyên bản muốn viết, càng viết, liền càng thoát ly tu tiên phạm trù. Thật giống như ở 《 Tố Nữ tìm tiên 》 đã khuynh tẫn ta sở hữu ý tưởng, Tố Nữ lúc sau, ta lại vô pháp tu tiên. Vốn dĩ, là muốn viết Giản Nhược Trần cùng Lạc Phàm như thế nào đem một cái tu tiên thế giới cải tạo thành thế giới hiện đại, nhưng sau lại, ta phát hiện, ta đã không hiểu đến như thế nào tu tiên. Mà này một bệnh lúc sau, tuy rằng chỉ có ngắn ngủn như vậy mấy ngày, lại phát hiện, trong óc rỗng tuếch, cái gì đều không có. Rất xin lỗi người đọc, đặc biệt là vẫn luôn truy ta văn người đọc. Mấy ngày nay cũng vẫn luôn suy nghĩ ta văn, nhớ tới người đọc đã từng nói, võng văn hấp dẫn người đọc, liền ở chỗ một cái sảng tự, hiện thực đã như thế vất vả, hy vọng ở võng văn quên hiện thực vất vả. Mà ta gần nhất cũng thích xem ngọt văn. Cho nên, chỉ có thể nói xin lỗi. Kế hoạch, Mạc Tiểu Ngôn là cùng Phạm An Quý kết làm vợ chồng, Giản Nhược Trần cùng Lạc Phàm cuối cùng, ước chừng là có thể đi đến cùng nhau đi, còn hảo, nơi này không có viết quá nhiều người. Sẽ lại khai một quyển tân văn, nhưng tu tiên, dừng ở đây. Nhìn lại viết văn lịch trình, 《 sinh hoạt ở hắc ám thời đại 》 là tận thế văn, 《 nhiều bảo giai nhân 》 nghiêm khắc nói là đô thị dị năng, 《 Tố Nữ tìm tiên 》 là tu tiên văn, kỳ thật, ta thích bất đồng loại hình nếm thử, cho nên, tiếp theo bổn, ta muốn viết cái ngọt văn, không như vậy khắc sâu văn. Lại lần nữa cảm tạ ta các độc giả, bồi ta đi qua mấy năm nay. Cũng lại lần nữa nói tiếng xin lỗi, không có cho đại gia mang đến tốt tác phẩm. Cuối cùng, nói tiếng tái kiến.   Mời các bạn đón đọc Tai Họa Tu Tiên Giới của tác giả Thứ Nộn Nha.
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Bạo Mễ Hoa
Thêm một câu chuyện tình yêu sủng ngọt nam chính sủng nữ chính lên tận trời, cưng chiều vô pháp vô thiên, dùng mọi cách để cưới được nữ chính. Lời câu hồn đầy dụ dỗ: “Gả cho tôi, tôi giúp em đòi lại tất cả, để cho em được vui vẻ an nhàn!”. Cô bị chính những lời ấy mà quyết định kết hôn ngang nhiên trở thành thiếu phu nhân của Đế Quốc, kết quả cả ngày đều bị anh chèn ép đủ điều. Trong phòng tắm, nhìn thấy que thử thai hai vạch: “Tôi không muốn sinh khỉ con! Chết tiệt, anh phạm qui!” Anh nở nụ cười hài lòng: “Anh không sinh khỉ con, vậy nuôi một cái bánh bao chơi vui hơn!” Cô đập bàn gầm lên: “Không phải nói chỉ là kết hôn theo hợp đồng thôi sao...” Mắt phượng người đàn ông khép hờ: “Ừ thì hợp đồng cũng không làm trở ngại chúng ta thực hiện việc sinh sản của con người!” Anh là tổng giám đốc hàng tỷ, nắm trong tay một nữa mạch sống kinh tế của Đế Quốc, tin đồn anh là người cuồng bạo, ngang ngược, không gần nữ sắc nhưng anh lại cưng chiều cô sủng đến tận cùng làm người ta tức lộn ruột! Cô cầu cứu: Tin đồn khốn kiếp! Là giả!  Mời các bạn đón đọc Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ của tác giả Bạo Mễ Hoa.