Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Người Chồng Yêu - Vụ Thỉ Dực

Biết tin bà ngoại ốm nặng, Úc Linh rời đô thị phồn hoa trở lại thôn nhỏ yên tĩnh nơi non xanh nước biếc đó. Kết quả vì muốn bà ngoại yên tâm, Úc Linh kích động, chẳng những đồng ý đi xem mắt thậm chí còn đi đăng ký kết hôn với đối tượng xem mắt ở cục Dân Chính. Đêm tân hôn đó, vẻ mặt Úc Linh như mộng nhìn khuôn mặt thật của người đàn ông dưới ánh đèn đẹp tới mức chẳng thật tý nào, rồi sau đó bị áp đảo hoàn toàn. Càng khiến cho cô thấy tấm tắc là, người này thoạt nhìn rất nhã nhặn, lịch thiệp ai ngờ lại có năng lực cực đại, thực sự là cẩu mà. Sau đó Úc Linh mới biết được chồng nhà mình thuộc loại gì. Anh vốn không phải là người, mà là một loại không phải tộc người nữa. Úc Linh: Không phải ta đã nói là sau khi kiến quốc xong thì không được thành tinh đó sao? Nhãn: Một không gian ảo tưởng mất quyền lực Nhân vật chính: Giang Úc Linh, Hề Từ  Vụ Thỉ Dực thì quá đảm bảo cho mảng Siêu Sạch, Siêu Sủng, Siêu Thâm Tình rồi. Công nhận dạo này VTD viết đa dạng ghê, lúc trước cứ cổ đại, xuyên không, gia đấu, tranh đoạt hoàng quyền thì từ 2-3 năm nay chuyển qua Mạt thế, hiện đại, dị giới, ABO, xyên nhanh, tu tiên, huyền huyễn, nội dung không thể nói là quá xuất sắc nhưng đọc vẫn rất ổn, ít ra khi cần đọc bộ nào dài hơi có chút bối cảnh mà vẫn sủng ngọt thì Vụ Thỉ Dực là lựa chọn hàng đầu ...  Bà ngoại bị ốm nặng, Úc Linh về quê để chăm sóc bà thì gặp gỡ anh chàng nhân viên chuyển phát thư tín trong thôn là Hề Từ, một chàng trai hiền lành, chăm chỉ, có vẻ đẹp của một "tiểu thịt tươi" non nớt, mê hoặc già trẻ lớn bé mà nhất là mấy bà cụ già nông thôn thích thanh niên hiếu thuận, bà ngoại của Úc Linh cũng rất mến anh chàng này vì Hề Từ là người phát hiện bà bị ngất rồi đưa bà vào viện.  Ngay từ đầu, Hề Từ tỏ ra rằng mình rất để ý đến Úc Linh, thường xuyên trộm nhìn cô và khi bị nhìn lại thì gương mặt đỏ ửng, từ xa mà thấy bóng dáng 2 bà cháu nhà Úc Linh thì Hề Từ đặc biệt lễ phép đi đến chào hỏi, khiến người vốn biết thân phận thật sự của Hề Từ là Mễ Thiên Sư phải trợn mắt há mồm.  Sau một loạt sự kiện, Úc Linh cầu hôn Hề Từ và rước chàng về dinh ngay trong buổi sáng với vẻ mặt ngẩn ngơ của Hề Từ (hắn nghĩ: sao mà thuận lợi quá vậy, chuyện này thật không theo kế hoạch gì cả)=)))) và họ cũng làm vợ chồng thật sự chứ không phải cưới cho có rồi để đó ... ahihi nếu các bạn hiểu ý mình *lăn lăn lăn*. Cưới về thì đúng kiểu người chồng nhị thập tứ hiếu, từ nấu cơm siêu ngon đến lau dọn nhà cửa, đưa đón vợ tận nơi tận chốn, thay vợ chăm sóc bà lại còn có thể ..... khiến Úc Linh nghĩ cái tính bốc đồng tùy hứng của mình đã giúp mình nhặt được bảo bối rồi.  Đây đây, đến phần bí mật được giấu kín của hai người đây, tầm chương 09-10 là biết rồi nên mình huỵch toẹt luôn:  1. Úc Linh từ nhỏ có khả năng nhìn thấy ma quỷ và có khả năng cảm nhận được những thứ mà người thường không bao giờ nhìn thấy, nhưng vì không có ai hướng dẫn nên Úc Linh từ sợ hãi ban đầu dẫn đến cái suy nghĩ: mình cứ vờ như không nhìn thấy chúng thì chúng cũng không hại mình, thế là từ đó Úc Linh gần như phong bế mọi cảm xúc trên gương mặt mình => mỹ nhân cao lãnh mặt than nhưng trong lòng thì điên cuồng gào thét sợ hãi, về sau có chồng rồi thì mới chịu bộc lộ nỗi sợ mà ôm chồng khóc thút thít và có lẽ thân thế thật sự của Úc Linh có vấn đề nên Hề Từ đã phải theo dõi và che chở cho Úc Linh từ năm cô ấy 3 tuổi cơ :))  2. Hề Từ - đại yêu vương thống trị cả một vùng núi rộng lớn (thôn nơi bà ngoại nữ chính ở cũng thuộc phạm vi bảo hộ của ảnh), một cái quá khứ xa xôi nào đó mà mình chưa đọc tới đã khiến anh ấy tạm thời ngủ say và thức tỉnh vào năm nữ chính được 3 tuổi, nếu không nhờ vào "một cái chất gì đó" nơi nữ chính khiến anh ổn định linh thức, không biến thành yêu quái phá làng phá xóm rồi ngồi chờ thiên sư đắc đạo đến thu phục, mà cái "chất" này của nữ chính lại thu hút bọn yêu quỷ nên Hề Từ luôn phải bảo vệ Úc Linh rồi yêu luôn lúc nào không hay, lớn lên thấy Úc Linh càng hấp dẫn nên muốn rước về :))  => Ý kiến cá nhân tui nghi ngờ kiếp trước hoặc cả nghìn năm trước họ có liên quan đến nhau nên kiếp này Hề Từ mới có thể nhanh chóng và dễ dàng yêu Úc Linh nhiều đến vậy (bản chất loài Yêu là lãnh tình, nhất là với nhân loại, có chết trước mặt họ thì họ cũng không quan tâm) mà tui chưa đọc hết truyện nên chưa biết, hạ hồi phân giải.  Hiện tại thì họ cưới nhau nhưng Úc Linh không biết chồng mình là Yêu, chỉ tưởng chồng mình là thiên sư hay đi diệt ma với giải bùa giải chú linh tinh. Nhưng Úc Linh cũng có chút thắc mắc khi nói chồng mình là thiên sư nhưng tại sao thái độ của những người khác đối với chồng mình lại khá lạ: nể, kính trọng, đề phòng và cả sợ hãi nữa nhưng vốn tính cách Úc Linh theo kiểu: không tò mò, biết càng ít càng tốt nên người ta nói hươu nói vượn thế nào thì biết như thế thôi, không tin cũng chẳng nghi ngờ.  Rồi dần dần truyện phát triển thì họ phải rời khỏi vùng nông thôn yên bình này thôi, mình rất trông chờ vào cuộc phiêu lưu của họ. À tuyến nhân vật phụ mà về phe với mình cũng đáng yêu không kém, Hề Từ có nuôi một con vẹt mà cái con Vẹt này cũng đảm đang lắm: pha trà, dọn dẹp, đón khách, tưới hoa, chăm cỏ... nói chung là trừ nấu cơm ra thì là một quản gia cho nhà Hề Từ rồi , đi ngủ phải nằm trên giường đắp chăn cơ . Ngày đầu tiên Hề Từ dẫn Úc Linh về thì con vẹt liến thoắng: "Hề Triển Vương dẫn mỹ nữ về nhà, có gian tình! có gian tình!"  "Lão xử nam nghìn năm cuối cùng cũng phát tình rồi" . Nghe chưa, xử nam nghìn năm đấy .  Hề Từ có 3 trạng thái, ở hình dạng phàm nhân thì hiền lành ngoan ngoãn, khi thành yêu thì tóc dài ra, một bên mắt có hoa văn, yêu khí ngùn ngụt, tà mị các kiểu và hình dạng cuối cùng nghe nói khủng bố lắm mà chắc phải về sau khi lâm vào tình huống nguy hiểm cơ, đầu truyện đối phó với mấy tên cấp thấp thì dùng hình dạng con người vẫn đánh được. Đêm tân hôn thì Úc Linh được thấy hình dạng yêu khí ngút trời của Hề Từ nhưng linh hồn kham không nổi nên bị mất đi ký ức về vụ thân phận của Hề Từ trong đêm ấy :))))) Mời các bạn đón đọc Người Chồng Yêu của tác giả Vụ Thỉ Dực.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Khinh Ngữ - Cửu Lộ Phi Hương
Vừa mới ngủ dậy, Lâm Khinh Ngữ đã phát hiện ra mình biến thành con trai…… Cô sung sướng đến phát điên. Đồng thời lúc ấy, Tô Dật An phát hiện ra mình biến thành…… một cái cây. Hắn đau khổ đến mức không muốn sống nữa. Càng đau khổ hơn nữa là Có một cậu chàng (cô nàng?) tối nào cũng chạy đến chỗ cái rốn của hắn – hốc cây để nói chuyện…… Thì thầm to nhỏ tất cả những bí mật, những rung động thầm kín, một chút lo lắng bất an, đôi phần mờ ám đều cho hắn nghe.  *** Sau khi trở lại thế giới hiện thực, Lâm Khinh Ngữ đương nhiên trở thành bạn gái của Tô Dật An. Trong sinh mệnh của bọn họ có một thân phận khác. Mà Phan Quyên và Lâm Bân cũng không hỏi nhiều khi nhìn thấy bọn họ sau khi tỉnh táo thì ôm nhau, bởi vì Phan Quyên và Lâm Bân vốn không hiểu rõ cuộc sống lúc trước của Lâm Khinh Ngữ, bọn họ cho rằng Lâm Khinh Ngữ có bạn trai nhưng không nói với bọn họ mà thôi. Tô Hạ lại vô cùng khiếp sợ. Sau khi xuất viện, khôi phục lại cuộc sống thường ngày, Tô Hạ không chỉ một lần nói bóng nói gió, muốn hỏi rõ ràng trong đêm đó rốt cuộc Lâm Khinh Ngữ và Tô Dật An đã trải qua những chuyện gì. ... Mời các bạn đón đọc Khinh Ngữ của tác giả Cửu Lộ Phi Hương.
Đen Ăn Đen - Cư Ni Nhĩ Tư
Tuần vừa qua trong nhà xảy ra ít chuyện buồn, tâm trạng của Hoa Ban cũng theo đó sa sút hẳn. Mở kho ebook ra, trong đầu mình định sẽ đọc một truyện thật tăm tối. Màu đen là tối nhất, 2 chữ đen trong tựa truyện lại càng thêm tối. Cứ như thế mình bắt đầu gặm nhắm quyển Đen ăn đen một cách đau thương >_< Hóa ra truyện này không có chết chốc, ngược đãi, máu me, chém giết gì cả. Đại khái là mình đã bị lừa tình =.= Mà truyện này cũng không cho mình tí cảm xúc nào để viết review cả, lạ thật! (Chắc vì tâm trạng không tốt) Nếu đem so sánh mặt bằng chung thì Đen ăn đen vẫn hay chán, nếu đem so sánh những bộ lớn thì Đen ăn đen vẫn chưa thấm vào đâu. Tạm thời xếp loại trung bình khá đi. Cho rating 4.25 =)) Truyện này không cho cảm giác gây cấn, xung đột cũng thường thường, túm lại là không có chất kích thích. Mạch truyện nhè nhẹ, đều đều và vô số chi tiết lãng mạn. Nếu bạn muốn tìm cảm giác ân ân ái ái, sự âu yếm ngọt ngào của mùi vị tình tứ thì truyện này có lẽ hợp. Thật ra Hoa Ban theo trường phái lãng mạn-hành động nên mình thích những chuyện vừa “ngọt” và “cay”, cứ đều đều theo mô tuýp cũ thì mình ngán tận cổ rồi. Cái hay nhất của truyện này có lẽ là tạo ra hình tượng nữ chính độc lập và thành công trong nghề báo. Một nữ nhà báo bạo dạn, gan lì, thách thức mọi bí mật để rồi vạch trần sự thật bằng cây bút của mình. Cũng chính cái tật bướng bĩnh này đã đẩy cô đến vực thẳm cuối cùng . Đúng thật ngành báo chí chỉ thua ngành cảnh sát, có thể xếp ngang bằng ngành luật sư. Người làm báo đòi hỏi một tinh thần thép, dám nhìn, dám nghĩ, dám viết dù có bị đe dọa, hãm hại. Có lẽ chính cái tố chất liều lĩnh trong con người Mạc Ninh đã lấy được trái tim của Cố Chuẩn. Cô gái Mạc Ninh thuộc tuýp phụ nữ tự lập hiện đại. Cô dám thừa nhận mình đã yêu và cũng ngây ngô tìm cách tiếp cận anh. Trong khi cảm xúc của Mạc Ninh vô cùng rõ ràng thì Cố Chuẩn lại có nhiều điều uẩn khúc. Hoa Ban cho là hình tượng nam chính khá thất bại vì thiếu mất nền móng. Một căn nhà dù đẹp thế nào mà phần móng không chắc cũng dễ lung lây. Có lẽ Cư Ni Nhĩ Tư nên kể rõ hơn vì sao anh hình thành tính cách thờ ơ, lạnh lùng, khó gần như vậy. Tốt nhất là nên tạo cho anh một quá khứ với một mảnh tình dang dở nào đó thì người đọc sẽ thấy anh ta sâu sắc hơn. Nói về tình yêu của hai người hì tiến triển khá thuận lợi. Không có sự ngăn cản của gia đình. Bố mẹ Cố Chuẩn thật ra còn rất yêu thích Mạc Ninh, bà Cố còn xác định cô là mẫu con dâu yêu thích của bà. Người thứ ba, thứ tư thì có xuất iện nhưng mờ nhạt, không có sức ảnh hưởng bao nhiêu. Chủ yếu làm khó cuộc tình của hai người là ở Cố Chuẩn. Anh chàng này luôn cho rằng cô ấy không thể hiểu mình, tự cho là ta đây cao thâm, khó ai bước qua được cái “sâu sắc” trong tâm hồn anh. (nhưng mà tự anh ta cho là vậy chứ Hoa Ban đã bảo là chàng này thiếu nền móng mà ^^) Vậy rồi tới phút chót thì hóa ra chính bản thân Cố Chuẩn mới là người không hiểu Mạc Ninh. Vì sự “không hiểu” này mà suýt nữa anh đánh mất cô. Bây giờ thì mình rất thắc mắc về ý nghĩa nhan đề. Thế nào là Đen ăn đen? Trong truyện không nói gì về màu đen hết. Ây da, tác giả muốn thử thách trí tưởng tượng “phong phú quá đáng” của mình đây mà. Có thể cả nam và nữ chính đều là con cờ đen, chung một bản chất như nhau, củng là một cực của nam châm. Thay vì đẩy thì lại hút, thay vì là đồng đội thì lại ăn nhau. Thoi tóm lại là mình không biết vì sao tựa truyện như vậy. Bạn nào hiểu thì la lên nhe! ^^ Nói một chút về phương diện ngôn ngữ + diễn đạt. Ebook này thiệt là thiếu sót. Không ghi tên người dịch, người edit hay người làm ebook gì cả, chẳng rõ là truyện dịch hay edit nữa. Văn phong khá chuẩn, không mang dáng dấp của cv là bao, có lẽ là dịch. Nhưng cách kể cũng đơn giản, không hoa hòe, không đố chữ, không miêu tả nhiều nên edit cũng dễ dàng. Truyện xoáy sâu vào tình tiết, khắc họa cảnh vật thất nhạt, không đáng kể nhưng diễn tả tâm lý thì công phu, rõ ràng và có đầu tư nhiều. Như vậy, đây là bộ truyện dùng để giết thì giờ. Nó không hời hợt nên đọc không thấy uổng, phù hợp cho ai thích lãng mạn dịu dàng. Bài review này mình viết không có gì lôi cuốn, có sao nói vậy thoi mà cũng không có để nhiều tâm tư vào. Hy vọng lần sau sẽ nhiệt huyết hơn. Chào các bạn, cảm ơn vì đã đọc. Nếu các bạn rỗi rãi thì xin mời xem qua truyện mình viết nhe, đề nghị nên đọc bộ Diễn viên đa năng – bộ mình ưng ý nhất. Xem thử mình viết truyện có hay như viết review không. (Quảng cáo chút xíu ấy mà^^ Chắc mình phải tìm ai đó viết review cho truyện của mình thoi. Hay là mặt dày tự đi khen mèo dài đuôi đây ta??? ^^)) Review: hoabanland.wordpress.com *** Lúc Mạc Ninh đến bên cạnh xe Cố Chuẩn, phát hiện đèn xe đang mở, người cũng không ngồi trên ghế. Đứng nhìn hồi lâu, sau hố gọi lớn “Cố Chuẩn”. Lúc này cửa sau xe mới chậm rãi hạ xuống. Mạc Ninh đi đến, Cố Chuẩn đã mở cửa cho cô. “Sao lại ngồi phía sau?”. Mạc Ninh ngồi vào chô, tuỳ ý gợi chủ đề, muốn làm không khí dịu đi một chút. “Phía trước sáng quá”. Mạc Ninh không hiểu, ánh sáng nhạt chiếu tới, cô giống như cảm thấy tóc Cố Chuẩn vẫn còn ẩm, cứ như thế duỗi tay sờ, quả như cô đoán. Mi nhắn lại, cô nói “Anh không sấy tóc sao?”. Cố Chuẩn nằm ở trên ghế, giọng bình thản.“Em còn không cho anh thời gian làm khô”. “Về nhà?”. Rốt cuộc cũng nói ra.“Em với Khâu Tuân chỉ là bạn tốt”. “Ừ”. “Lúc vừa đến Bắc Kinh, vì công việc không ổn định, chỗ ở không ổn định, rất hoang mang”. Chậm rãi, Mạc Ninh cũng đã quen dần với bóng tối, nhắm mắt nằm lên ghế.“Khâu Tuân hợp tác cùng bạn trai Tô Dã Nghi, vô tình em gặp lại anh ta, anh cũng biết, em với anh ta quen nhau ở Tahiti. Dịch tự lúc trước bận làm dự án, Tô Dã Nghi vì bận chăm sóc anh ta, Chu Nhất Nặc cũng có chuyện của mình và Chu Xung, em lại chưa quen với cuộc sống ở Bắc Kinh, Khâu Tuân lại rảnh rỗi, vì thế rất tự nhiên, chúng em cứ thế trở thành bạn bè”. “Anh ta rất tốt, là một người đáng để làm bạn, thế nhưng nếu để em gọi tên thân phận của anh ta, em sẽ xếp anh ta vào loại ‘khuê mật’. Nói như thế, anh hiểu không?”. Nói xong, cô nghiêng đầu nhìn người bên cạnh, anh ẩn mình trong bóng đêm, không lộ ra tâm tình gì. ... Mời các bạn đón đọc Đen Ăn Đen của tác giả Cư Ni Nhĩ Tư.
Đại Minh Tinh Và Thợ Săn Ảnh - Bình Quả Thụ
Thích sao? Anh không biết. Anh chỉ biết người này rõ ràng yếu đuối vô cùng, lại vẫn hết lần này đến lần khác bảo vệ anh. Anh chỉ biết người này có lúc nhát gan vô cùng, nhưng riêng đối với chuyện của anh luôn lớn gan bất thường. Anh chỉ biết từ rất sớm, anh đã muốn quan hệ của bọn họ gần gũi hơn, càng ngày càng gần gũi hơn nữa. Rốt cuộc là muốn gần gũi đến mức độ nào? Gần đến độ không thể tách ra được. *** Lâm Sênh diễn tập xong thì nhìn thấy Tống Diệm đang đứng ngay cạnh cửa. Anh ta đút tay trong túi, đang dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn cậu. Trợ lý Tiểu Triệu vội vã bước lên trước: “Lão đại, anh đến rồi.” Tống Diệm không nói một lời. Lâm Sênh cũng không để ý đến anh ta, cầm khăn lên lau mồ hôi. Tiểu Triệu thấy tình hình có vẻ không ổn, hai người này tuy bình thường cãi nhau không ngớt, nhưng sao lần này mức độ căng thẳng lại càng cao hơn thế này. Cậu vội lên tiếng: “Anh Sênh, anh nói chuyện với lão đại đã nhé, em đến đằng kia giúp anh kiểm tra trang phục biểu diễn, mấy đồ anh cần em để ở trên bàn rồi đấy”, nói xong liền chuồn thẳng. ... Mời các bạn đón đọc Đại Minh Tinh Và Thợ Săn Ảnh của tác giả Bình Quả Thụ.
Trầm Hương Tuyết - Thị Kim
Đây là tấm gương sáng của một cô nương từ thịt thừa[1] phấn đấu thành thịt trong tim. Mộ Dung Tuyết vừa gặp đã yêu Gia Luật Ngạn, trao hết tấm chân tình, trải qua trăm ngàn trắc trở cũng không hề dao động, mãi đến khi bị đả kích nản chí mủi lòng... Sau khi hòa ly[2], Gia Luật Ngạn phát hiện hắn đã đánh mất người mình yêu thương nhất, lúc này mới hạ mình níu giữ. [1. Nguyên văn là một loại thịt ăn không ngon, bỏ không đành, khó cắt, khó nấu, khó nhai, dùng để chỉ người ngang ngược không nói lý lẽ, điếc không sợ súng.] [2. Hòa ly: ly hôn trong hòa bình.] *** Vào trường săn, Mộ Dung Tuyết cưỡi ngựa đi trước, tiến về phía khu rừng. Minh quản gia đưa người theo sát phía sau, Đinh Hương, Bội Lan một trái một phải theo bên cạnh Mộ Dung Tuyết. Trường săn mùa đông mênh mông cô tịch, Mộ Dung Tuyết mặc một bộ y phục đi săn màu đen thêu hình hoa sen chít eo tay bó, tôn lên làn da trắng như ngọc và đôi mắt đen tuyền, áo khoác đỏ tươi thêu hình đan phụng triều dương phần phật trong gió, cưỡi ngựa trắng phi như bay. Rừng cây tiêu điều, tuyết trên cành bị kích động rơi xuống sột soạt bay tung tóe như một màn sương, thân hình màu đỏ xinh đẹp lướt qua tuyết trắng, tựa như hồng ảnh trong tuyết. ... Mời các bạn đón đọc Trầm Hương Tuyết của tác giả Thị Kim.