Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trêu Chọc

Người edit: Boss Jumbo Beta: Jumbo Nhỏ Nữ chính: Bạc Hà Nam chính: Kỷ Lan Nội dung: ngôn tình đô thị, vui mừng oan gia. Một câu chuyện xưa hài hước, vui vẻ. Nữ chủ vô ý trêu chọc nam chủ, sau đó lại trong lúc vô ý tìm mọi cách tra tấn nam chính, cuối cùng nam chính phấn khởi phản kích ‘trên mọi lĩnh vực’ để trả thù chuyện xưa. VÀI LỜI CỦA EDITOR SAU KHI ĐỌC XONG TRUYỆN: Nam chính là tên giấu nghề kinh khủng, đừng nhìn hắn ở mấy chương đầu như vậy mà coi thường hắn kẻo té ghế đó! Thích câu của Nuocgieng, “Kỷ Lan dễ thương theo cấp số chương”. Nữ chính là con người thực tế lại rất kiên cường, tuy nhiên không hiểu phong tình. Câu truyện có cách nghĩ về tình yêu rất hay và đặc sắc, nó làm thay đổi suy nghĩ của mình về hôn nhân. Đây là một câu truyện đáng để đọc, hy vọng mọi người cũng thấy như vậy sau khi đọc câu truyện này! *** #REVIEW: TRÊU CHỌC Tác giả: Thị Kim Thể loại: hiện đại, vui mừng oan gia. Tình trạng: Hoàn edit. Reviewer: Yen Nguyen - fb/hoinhieuchu ---   Đây là câu truyện nhỏ thú vị về tình yêu của Kỷ Lan và Bạc Hà. Mở đầu câu chuyện anh chàng nam chính Kỷ Lan đã mất điểm nghiêm trọng khi được giúp đỡ ( nữ chính nhặt được ví và trả lại nam chính) không cảm ơn ngược lại còn nghi ngờ nữ chính lấy tiền của mình . Thực ra anh nghĩ vậy vì từng có lần tự mình trải nghiệm và cảm thấy nữ chính là một người rất mê tiền. Giả dụ như anh biết nữ chính từng có tiền án "cầm nhầm" hay tương tự kiểu đó thì có thể nghĩ như vậy. Nhưng đằng này chỉ là cô không cho anh nợ tiền vả lại dù sao người ta đã nhặt được gọi trả ví thì ít nhất điều đầu tiên cũng phải biết nói câu "cảm ơn" trước khi đề cập đến các vấn đề khác chứ nhỉ?! Xong hết phần mở đầu. Hai người tiếp tục gặp lại do ông Kỷ Lan và bố Bạc Hà cùng nằm 1 phòng bệnh. Lúc này tình cảm 2 nhân vật cũng chưa có gì chuyển biến nhiều vì xuất hiện nam thứ Nghiêm Vị - bạn thân Kỷ Lan, lớp trưởng đại học của Bạc Hà từng mến mộ cô thời đại học .Nghiêm Vị từng thích nữ chính, lại đúng lúc ba nữ chính xuất hiện vấn đề trong điều trị thế là anh hùng cứu mĩ nhân cho cô vay tiền. Cho vay vì ở đây nữ chính của chúng ta là người có lòng tự trọng khá cao không muốn mắc nợ nhân tình của người khác, lại từng gặp cảnh bị sỉ nhục vì vấn đề tiền bạc từ nhà người bạn trai cũ. Chính vì vậy nữ chính là người rất nguyên tắc,đặc biệt không muốn nợ nần tình cảm và không tin tưởng vào tình yêu nữa. Thế là mối tình vừa chớm của nam thứ đã bị out. Cứ vậy câu chuyện tiếp diễn dần dần. Lúc này Nghiêm Vị lại thất tình và lần này Bạc Hà trở thành bà mai cho Nghiêm Vị và Tương Lâm. Trong khoảng thời gian này Bạc Hà và Kỷ Lan cũng tiếp xúc nhau nhiều hơn và Kỷ Lan dần có tình cảm với Bạc Hà vì giúp đỡ cô thoát khỏi bạn trai cũ. Sau 2 tháng tìm hiểu thì Nghiêm Vị - Tương Lâm cũng quyết định về chung 1 nhà. Điều này đã gây sức ép lên nam chính của chúng ta khá nhiều vì đã 27 tuổi và ông nội muốn có chắt :)). Thế là nam, nữ chính cùng nhau đóng vai người yêu. Lúc này vẫn có mỗi nam chính mượn việc đóng giả người yêu để tấn công còn nữ chính vẫn vô tư thậm chí còn giúp anh đăng ký tìm người yêu qua công ty môi giới hôn nhân. Đến khi không thể chịu được nữa anh thổ lộ và thế là xong. Khi yêu nhau rồi anh mới biết chị không phải con người ngây thơ mà cũng rất tinh ranh, rất đáng yêu. Chị nhà cũng toàn lấy việc chọc tức, lôi mấy kỷ niệm của anh với người yêu cũ ra để trêu anh và lấy đó làm niềm vui. Nam chính ngoài xíu chuyện mất điểm lúc đầu ra thì thực ra là con người rất tốt. Khi nói chuyện với người không thích hay bàn công việc thì miệng lưỡi sắc sảo nhưng trước mặt nữ chính lại tỏ ra hơi trẻ con, hơn nữa anh có tật sợ máu lại bị dị ứng cồn song cũng rất tốt với bạn bè.Nữ chính thì ngoài việc là người rất nguyên tắc thì khá quyết đoán. Từ việc yêu cầu ký hợp đồng hôn nhân trong đó có 2 điều khoản. Trong đó điều 1 là kết hôn xong không được bắt nhà gái nghỉ làm sinh con mà phải dựa trên ý nguyện nhà gái. Điều này thì mình hoàn toàn đồng ý vì có đi làm thì mới độc lập tài chính và để nữ chính trả nợ nam chính như cô đã từng hứa. Nhưng điều này cũng làm nam chính dở khóc dở cười và cảm thấy khó ăn nói với người nhà. Cũng may vụ hợp đồng giải quyết đơn giản khi có ông nội làm người giảng giải mọi vấn đề. Truyện rất nhẹ nhàng khi không có người thứ 3, cũng không có mẹ chồng ngăn cản hay vấn đề môn đăng hộ đối, dễ đọc trước khi đi ngủ. *** [Review] Trêu chọc – Thị Kim yukiht Book review - yukiht.wordpress.com Mình thích Thị Kim từ “Mỹ nhân nan giá” hồi đó cũng nghe đồn truyện này rất nổi, đọc xong thì cũng khá thích chứ không đến mức rất thích. À mà về “Mỹ nhân nan giá” chắc sẽ viết review khi nào có hứng. Giờ tập trung vào “Trêu chọc” đã. Đánh giá sơ bộ, thích “Trêu chọc” hơn “Mỹ nhân nan giá” nhiều lần, càng đọc càng thích, càng đọc càng say – đọc xong close ebook vẫn còn cười mỉm được tất cả vì anh ấy – Kỷ Lan. Rồi nhận ra, haizz, mình rất là dễ dàng với những anh chàng tính tình vui vẻ, có chút trẻ con, anh không đẹp cũng không sao, không phải tổng tài cũng không sao – chỉ cần anh tinh quái một chút lại pha một chút ngây thơ thì mình chết ngay tắp lự. Kỷ Lan xem ra khá giống Văn Sơ trong “Chào em, Như Hoa” nhưng Kỷ tiên sinh có phần ngây thơ trong quan niệm tình yêu nhưng lại là chàng trai chững chạc ngoài đời hơn hẳn Văn Sơ. Thế nên, xin lỗi anh Văn Sơ, vị trí của anh bị lùi xuống một bậc rồi ???? Cách Thị Kim viết “Trêu chọc” rất hay, đóng mở hợp lý, mở ra đến đâu giải quyết gọn đến đó. Lần gặp đầu tiên mà bảo là “Tôi yêu Kỷ Lan” – không có đâu. Lần gặp đầu tiên cũng như Bạc Hà – mình cũng chả thấy chàng có gì đặc biệt ngoài việc biết chàng là con nhà giàu, hơi hợm hĩnh, có người ông rất dễ thương. Hết. Truyện có 42 chương thì khoảng 10 chương đầu chàng chỉ là bông hoa trang trí cho đủ bộ trong cuộc sống của Bạc Hà. Có bạn nào đó đã nhận xét về Kỷ Lan như sau “Kỷ Lan dễ thương theo cấp số chương” chẳng sai tí nào. Xét về mặt tính cách chuyện Kỷ Lan và Bạc Hà yêu nhau là khá khập khiễng. Bạc Hà là cô gái phải lăn lộn lam lũ, tiết kiệm từng chút để chữa bệnh cho cha già. Vì hoàn cảnh như vậy cộng thêm việc thất bại cay đắng trong mối tình đầu – đặt hết tình cảm niềm tin vào một người mình nghĩ rằng đã quen từ nhỏ, đổi lại là cái phủi tay đầy tàn nhẫn khi Bạc Hà cần Hứa Hoài nhất, tất cả những điều đó đã rút cạn cái gọi là tình yêu nam nữ trong Bạc Hà. Cô ấy trở nên thực tế, thực tế đến tàn nhẫn và cũng không thiếu đa nghi vì sợ tổn thương, tình bạn là vòng tròn an toàn, bước ra ngoài vòng thì cũng không cần gặp lại cô. Việc chinh phục cô gái này với Kỷ Lan mà nói chẳng khác nào tự đâm đầu vào tường, tự thân nhảy vào hố. Với bản thân Kỷ Lan mà nói chuyện anh yêu Bạc Hà cũng là ngoài dự tính. Gia đình khá giả từ bé, lại sẵn thông minh, tướng mạo lại xuất sắc, cuộc đời Kỷ Lan đều là trôi chảy đến thành công. Mẫu con gái anh thích là hotgirl, đẹp hấp dẫn chứ không phải là bà cụ non như kiểu Bạc Hà; là mẫu con gái có thể cầm tiền người yêu mua sắm làm đẹp chứ không phải tích góp từng đồng như Bạc Hà. Tình yêu đối với Kỷ Lan rất lãng mạn, mong muốn vì tình yêu làm điều gì đó điên rồ một chút cũng được, chàng còn từng vì người yêu đầu tiên mà thả đèn trời tỏ tình không cần suy nghĩ, yêu là đến với nhau thôi – khi không đến được thì chấp nhận chia tay khá dễ dàng. Có điều chính những điều đó lại khiến Kỷ Lan khó khăn trong đoạn đường đến với Bạc Hà. Kỷ Lan từng hỏi Bạc Hà có yêu anh không, cô không trả lời được chỉ là đối với Bạc Hà loại tình cảm “anh anh em em, bỏ hết để đến với nhau” đã chết từ lâu. Với Bạc Hà “tình yêu chính là củi gạo dầu bếp, hai người ở với nhau giữ ngọn lửa đó lâu dài, lâu rồi liền thành tình yêu. Nếu anh không thương em hoặc em không thương anh, qua đoạn thời gian liền không thể chịu được nữa mà chia tay thì đó cũng không phải là tình yêu, chúng mình còn chưa có chính thức bắt đầu, hiện tại nói gì cũng đều là quá sớm.” Nghe những lời này Kỷ Lan ngẩn ra, rồi ngày qua ngày anh cũng nhận ra mình càng yêu Bạc Hà hơn không phải để yêu nhau “thuyền chìm thuyền nổi” – đơn giản là hạnh phúc khi cùng chia sẻ buồn vui. Để có được tình yêu của Bạc Hà, Kỷ Lan đúng là phải trường kỳ chiến đấu, từ bạn bè rồi thành bạn thân dở bỏ những nghi ngại, là người chia sẻ khó khăn cùng Bạc Hà. Rồi lại tất bật bày mưu tính kế biến cô thành bạn gái giả rồi bán mình thành bạn trai giả. Cuối cùng là lật lọng làm chồng thật, cả quá trình đều giả bộ làm quân tử, rồi làm trẻ con lại thêm một chút chững chạc để cưa đổ Bạc Hà từ mọi phương diện. Có thể tổng kết rằng, với Bạc Hà, Kỷ Lan là trạm hạnh phúc, an toàn ấm áp; với Kỷ Lan, Bạc Hà chính là nơi dừng chân của kẻ lãng tử. Rating: 5 ^^ *** Đây là một cuốn ngôn tình khá dễ thương với bạn nam chính đặc biệt thương dễ ^^ Một câu chuyện tình yêu khá nhẹ nhàng, không hoa hòe, không quăng bom, tương đối gần gũi với hiện thực. Nam chính Kỷ Lan (tên này nghe như con gái à!) là một nhân vật rất đáng yêu. Mới đầu thấy anh hơi vô tâm, thiếu sự sâu sắc nhưng đích thực là bạn Kỷ giấu nghề rất giỏi. Đối với người yêu và gia đình, anh chàng không khác chi một đứa trẻ, những khuyết điểm đều thẳng thắn bộc lộ, sẵn sàng chia sẻ bí mật của mình. Tình yêu của anh thể hiện như vậy, yêu thương là mở lòng, là ỷ lại, là thể hiện con người chân thật nhất dù nó có yếu đuối, có xấu xí hơn lớp vỏ bên ngoài. Hầu hết câu chuyện Kỷ Lan luôn trẻ con, tỏ ra ngờ nghệch, dễ tin dễ dụ nhưng mà đó là đối với Bạc Hà – nữ chính. Anh dùng cái tính cách đó làm vũ khí, có thể tự nhiên mặt dày đi nhõng nhẽo, đưa ra những yêu cầu con nít đối với cô. Nhưng phía sau tất cả là những tính toán âm thầm, từng bước một dụ thỏ con vài bẫy. Biến Bạc Hà từ người qua đường thành bạn bè quen biết, từ bạn bè quen biết thành bạn thân rồi từ bạn thân thành bạn gái giả. Cuối cùng đường đường chính chính làm vợ của anh ta luôn! Đúng là một mánh lừa có tính toán thâm sâu mà. Chưa kể bạn Kỷ nhà ta còn biến chất tới nổi luôn tự tin là mình rất xinh trai!? Thường xuyên chăm sóc sắc đẹp và yêu thích đi spa. Anh đánh giá mình cái gì cũng tốt và không ngại tự tuyên dương (tóm lại là mặt dày có trình độ) Nữ chính Bạc Hà là mẫu hình của cô bé lọ lem kiên cường và mạnh mẽ. Những chương đầu tiên cô đã để lại thiện cảm lớn cho người đọc. Tính cách của cô được xây dựng trên hoàn cảnh, qua hành động. Giữa những người phụ nữ yêu thích tài sản vật chất, kết hôn chú trọng điều kiện kinh tế thì Bạc Hà là một người hiện thực nhất. Cô không cầu mong một chuyện tình cổ tích lọ lem và hoàng tử mà hy vọng một người bạn đời ngang hàng với mình. Những vết thương do mối tình đã qua gây nên đã khiến cô nghĩ rằng: Tình yêu là sự sang sẻ nhưng chỉ sang sẻ cái phúc, cái họa thì không thể. Vì lẽ đó mà Bạc Hà muốn tự mình làm nên sự nghiệp, muốn có một vị thế chắc chắn trước khi kết hôn. Quan niệm của cô về hôn nhân vô cùng thẳng thắn: Hôn nhân là sự kiên trì nhẫn nại lâu dài. Tình yêu chỉ là một phần nhỏ của hôn nhân, cái kiến người ta ở đời với nhau là sự nhẫn nại. Nhẫn nại tiếp nhận mặt xấu của đối phương, nhẫn nại thích nghi với cuộc sống nhiều khi buồn bực, nhiều lúc thất vọng. Con người không có ai hoàn hảo, cuộc sống vợ chồng là sự dung hòa. Chỉ cần ta đủ nhẫn nại thì đó là niềm hạnh phúc bền lâu. Tóm lại đâu là một câu chuyện nhẹ nhàng, đưa tới một chút triết lý trong cuộc sống. Qúa trình Kỷ Lan theo đuổi Bạc Hà tương đối vất vả và hài hước. Truyện không đề cao về tiền tài, không mô tả nhà nào giàu có ra sao mà chỉ muốn truyền đạt một câu chuyện bình dị nhẹ nhàng, bởi vì nó gần gũi và có thể xảy ra đâu đó xung quanh chúng ta. Mời các bạn đón đọc Trêu Chọc của tác giả Thị Kim.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Luyến Nô
Converter: Vi Ừn Bi Edit: Bội Nghi + Tuhu (2 chương đầu), Thủy Nguyệt Vân. Beta: Kỳ Doanh, Thủy Nguyệt Vân Khuất Dận Kì, hắn là kiệt tác tuyệt mĩ của trời đất, với dung mạo xuất chúng kia, không có gì có thể hoàn mỹ như hắn…… Đối với nữ nhân, hắn có thể đùa bỡn, có thể cùng diễn trò, có thể tàn nhẫn, nhưng lại không bao giờ là thật lòng. Nô nhi, nàng không tranh giành với thế gian, đơn thuần như thế, đôi mắt trong sáng như thủy tinh, âm thanh tuyệt mĩ, nồng ấm mê hoặc lòng người…… Sự trong sáng đặc biệt của nàng làm nổi dậy ma tính trong người hắn, khiến hắn muốn làm nàng mất đi sự vô tư, trong sáng, không hiểu chuyện đời đó. Nhưng mà, cái gì hắn cũng đã tính tới, nhưng lại quên mất thâm tâm đã sớm trầm luân vì nàng…… Đối mặt với tình yêu say đắm của nàng, hắn dễ dàng lần nữa không khống chế được…… Cho đến khi cõi lòng nàng tan nát mà rời đi, hắn mới đột nhiên phát hiện rằng, đời này hắn không thể sống thiếu nàng…… *** Bên trong chiếc màn che bằng bạc, một đôi nam nữ đang cuồng loạn triền miên, cùng nhau tấu lên giai điệu mang theo dư vị kích tình. Thật lâu sau, khi hết thảy đã trở nên yên tĩnh, nam tử xoay người lùi lại, nhưng vẫn còn những hơi thở gấp do chưa bình ổn, khuôn mặt hắn tản ra hơi lạnh. “Kỳ” giọng nói nữ tử đầy mị hoặc, nhẹ nhàng ôm hắn từ phía sau, dung nhan tuyệt mĩ không muốn rời xa, nhẹ nhàng cọ vào bờ lưng hắn. Hắn, tên gọi là Khuất Dận Kỳ, có một dụng mạo có thể làm nữ nhân khắp thiên hạ thần hồn điên đảo, cũng có được khí lực mà người người ao ước, càng đừng nói là chỉ khiến cho người khác ngất xỉu, hắn có rất nhiều gia sản, tài năng xuất chúng, khiến cho rất nhiều nam nhân không theo kịp. Một nam tử với những điều kiện tốt như vậy, chỉ cần là nữ nhân, ai mà không ham muốn, mong chờ được hắn cúi nhìn? Nhưng hắn lại cố tình coi trọng nàng, có tình ý với nàng…… Nhớ tới việc hắn đối đãi ôn tồn với nàng, thật sự như một giấc mơ khiến nàng cảm thấy vui sướng lâng lâng. A! Nàng thật sự rất yêu, rất yêu hắn –”Hả?” Khuất Dận Kỳ nhìn vào ánh mắt si mê của nàng, lãnh đạm trả lời. Hắn hừ lạnh. Đúng là nữ nhân. Một nụ cười lạnh như băng rất khó nhìn thấy nhẹ nhàng biến mất khỏi khóe môi hắn. “Kỳ, thiếp yêu chàng –” giọng nàng nỉ non như có thể khiến người khác mất hồn. Nhưng … nàng lại không phát hiện, hắn lơ đãng nhíu mi, tỏ vẻ mất hứng. Lại là những lời này – một câu mà hắn đã chán ngấy, nhàm đến cực điểm! Được bao nhiêu lâu chứ? Hắn nhớ lại, từ lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng đến nay, hình như còn chưa được một tháng, thật sự rất dễ thu phục mà. Gương mặt hắn nổi lên sự phiền chán, tất cả nữ nhân đều có đức hạnh như thế này sao? Không hiểu rõ quy luật của trò chơi mà vẫn nhảy vào, thật khó khiến hắn không sinh ra ác cảm. Trên đời này chẳng lẽ thực sự không có nữ nhân nào đặc biệt ư? Nữ nhân, khi yêu thì thực sự đã nghĩ quá nhiều, nhưng lại quên, chữ tâm, không phải ai cũng có. “Thì sao?” hắn không mang theo biểu tình gì tiếp lời. lúc này Nàng mới thoáng phục hồi tinh thần lại. ” thiếp…… Có chuyện muốn nói với chàng, chàng nghe xong nhất định sẽ rất vui vẻ .” Nàng thực sự ảo tưởng hắn sẽ ôm lấy nàng cùng nhau thêu dệt nên bức tranh đầy tình ý. “Ồ?” Lúc này phản ứng lạnh nhạt của Khuất Dận Kỳ giảm bớt. Hắn hoài nghi, nữ nhân này có gì để làm hắn vui vẻ chứ? “Thiếp –” Nàng cúi đầu thật thấp, nhỏ giọng nói: ” thiếp mang thai .” “Mang thai?” Tiếng hoan hô vui mừng mà nàng đoán lại không hề vang lên, hắn chỉ nhíu mi, rất nhanh lại khôi phục sự bình tĩnh. “Sao vậy? chàng không vui sao?” nàng ngẩng đầu lên, nhìn về phía hắn đang trầm mặc. “Vì sao không uống thuốc?” Giọng nói của Khuất Dận Kỳ nhẹ nhàng, bình thản, hai mày kiếm cũng không tự giác mà nhíu lại. “Thiếp biết chàng thương thiếp, không đành lòng để thiếp phải đau đớn, nhưng mà Khuất gia không thể không có người nối dõi nha! Chàng tốt với thiếp như vậy, thiếp vì chàng mà chịu khổ một chút thì có tính gì? Cho nên –”[ chị ấy tự sướng kinh nhêỷ =)) ] “Cho nên ngươi liền tự quyết định, không có sự đồng ý của ta, liền đem thuốc đổ đi?” Sao cơ? Nàng sao lại cảm thấy giờ phút này sự ôn nhu của hắn lại khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo nhỉ? Khuất Dận Kỳ mỉm cười, nét mặt không có một chút độ ấm, khóe môi không hề có ý cười. “Muốn nghe câu trả lời của ta không?” “Thiếp…..” trước ánh mắt lạnh lùng của hắn, nàng bất giác co rúm lại. Nữ nhân Ngu ngốc! Nàng thực nghĩ hắn vì nàng mà đau lòng sao? A! Sai lầm rồi, hoàn toàn sai! Bởi vì nàng không xứng mang thai con của hắn, hắn cũng không cần nữ nhân gì để giúp hắn sinh con cả. Mời các bạn đón đọc Luyến Nô của tác giả Lâu Vũ Tình.
Lược Thê
Convert: meoconlunar (tangthuvien.vn) Edit và Beta: Độc Tiếu Khuynh Thành Số chương: 20 Trên đời này, có ai trọng yếu đến mức không thể nào thay thế được? Cổ chi cấm kỵ, bầu trời không thể có hai mặt trời, nhà có cặp song sinh, tất chính là đại họa… Ai, gia tộc có cặp huynh đệ song sinh không khác gì mang lời nguyền, nói vậy cũng không sai. Huynh trưởng nhận hết mọi sủng ái cùng kính trọng, mà hắn, lại trở thành ma quỷ, không phải người tốt Hơn nữa khi mà hắn gặp được nữ nhân khiến hắn phải hao tổn tâm tư muốn có được…. Nàng vốn xinh đẹp. dung mạo như tuyết, nhưng lại lạnh lùng, trầm mặc ít nói Cùng với việc, trong mắt nàng chỉ ái mộ duy nhất huynh trưởng Mộ Dung Thao, không hề có hắn. Để có thể được nàng ngoái đầu nhìn mình, nhìn chính mình một lần thật rõ ràng Hắn đánh cược cả tính mạng, phản bội cả tình thân, chấp nhận tẩu hỏa nhập ma… Chỉ mong có được nàng, tâm của nàng, khiến giấc mơ hạnh phúc kia có thể trở thành sự thật. Hắn hiểu được, hạnh phúc mà hắn đoạt lấy, sớm hay muộn cũng sẽ phải trả lại… Hắn không sợ chết, chỉ sợ trong ánh mắt lạnh băng của nàng chỉ có sự vô tình… Sợ chính mình dùng hết tâm cơ, cũng không thay thế được hình bóng của một nam nhân khác… *** Tên tác phẩm: Lược thê Tác giả: Lâu Vũ Tình Thể loại: Ngôn tình, ngược, cổ đại, gương vỡ lại lành, He Gồm 22 chương (2 quyển). Truyện nằm trong hệ liệt Vi thành khúc. Ngoài lề: Hệ liệt "Vi thành khúc" gồm ba tác phẩm Chồng khờ, Mua phu và Lược thê. Với mình, đây là ba tác phẩm đều hay, ý nghĩa, cảm động và đáng đọc. Nghe tên tác giả những bạn hay đọc truyện ngược chắc sẽ thấy quen quen. Đúng thế, đây cũng chính là tác giả của tác phẩm siêu ngược nổi danh "Thất tịch không mưa". Mình nghĩ đây là một sự bảo chứng cho các tác phẩm khác của tác giả, nên các bạn cứ yên tâm đọc nhé. Các bạn nghĩ sao về việc kì thì chuyện sinh đôi và lựa chọn vứt bỏ một đứa trẻ sơ sinh vì tin rằng nó sẽ đem lại điều xấu cho gia tộc? Mình nghĩ rằng có lẽ tất cả chúng ta đều thấy đây là việc làm sai trái và vô nhân đạo. Nhưng nam chính trong tác phẩm từ khi lọt lòng đã phải gánh cái danh sao chổi và bị cả gia tộc từ bỏ. Rõ rành sinh ra mang thân phận là thiếu gia của một gia tộc to lớn nhưng rốt cuộc lại phải lớn lên trong rách nát đói nghèo, thử hỏi khi biết sự thật có hận không? Không hận có lẽ chính là câu trả lời dối trá nhất. Vì hận thù mà nam chính đã có những bước đi lầm đường lạc lối, khi mà chàng tưởng chừng đã có tất cả cũng là lúc chàng mất tất cả. Trước đó, chàng nghèo nhưng chàng có người thương người xót, giờ chàng đứng trên núi bạc nhưng lại chỉ là một kẻ cô độc. Đây là một trong những nam chính mình thấy ấn tượng và thích thú. Chàng làm mọi thứ để dành lại thứ chàng cho rằng đó là của mình chỉ do hận thù, suy nghĩ sai lầm chứ không hề vì tham lam, lóa mắt về sự giàu có. Và khi nhận ra sai lầm của mình chàng cũng dễ dàng từ bỏ sự giàu có lẫn cả tính mạng để đền lỗi. Phải day dứt đau khổ thế nào người ta mới có thể tự hạ độc bản thân để tìm tới cái chết. Tuy là ngôn tình nhưng cả tác phẩm không hề chăm chăm vào mỗi chuyện tình yêu mà tác giả cũng đã lồng ghép rất khéo những chi tiết về tình cảm gia đình. Một người đại ca tốt, một đại tẩu độc miệng nhưng mềm lòng có lẽ chính là những bù đắp lớn cho vết thương tình thân mà nam chính phải chịu. Chỉ với 20 chương truyện, nam chính đã phải kinh qua đủ mọi nỗi đau, sự ngược của tác giả mềm mại uyển chuyển dưới những con chữ nhưng lại là những cây kim châm thấu tâm can. *** Đau! Đau vô biên vô hạn, như sóng thủy triều đánh úp lại, từng đợt từng đợt, chiếm lĩnh toàn bộ tri giác của hắn. Mơ mơ màng màng tỉnh lại, không thể phân biệt được người với người, lại thủy chung biết rõ, có người luôn ở bên cạnh hắn, bón thuốc cho hắn, ân cần cùng cẩn thận quan tâm. Đại phu đến rồi lại đi, đi rồi lại đến, không thể phán đoán được rốt cuộc đã trôi qua bao nhiêu ngày bao nhiêu đêm, khi ý thức được hồi phục rõ ràng, chỉ nhìn thấy ánh đèn... Nàng... đâu? Nữ tử một tấc cũng không rời, luôn dốc lòng chiếu cố hắn, đã đi đâu rồi? Tâm, hoảng, đang muốn đứng dậy tìm kiếm, không cẩn thận động phải vết thương, đau đớn không hề lưu tình ập đến, toàn thân đau thấu xương, đau đến mồ hôi lạnh ứa ra, cơ thể hư nhuyễn ngã xuống giường. Đồng thời, cửa phòng bị mở ra, mùi thuốc cùng mùi thơm y phục quen thuộc của nữ tử theo gió bay đến. Là nàng! Hắn an tâm, không tiếp tục giãy dụa. “Gia chủ, người bị thương rất nặng, xin đừng cử động.” Nữ tử đem bát dược đặt ở bên cạnh giường. Động tác vừa rồi, khiến vết thương rỉ máu, nàng lưu loát thay đi lớp băng dính máu, bôi thuốc cầm máu một lần nữa, nhiều ngày lặp đi lặp lại cũng đã trở nên thành thục. Hắn, mắt cũng không chớp một cái nhìn nàng, nhiều ngày qua, trong mơ cũng thủy chung theo đuổi giọng nói lãnh đạm, hiện tại mới có thể chân chính mở mắt, nhìn khuôn mặt của nàng. Nữ tử cực mĩ, phù nhan như tuyết, dung nhan mặc dù không thể làm cho người ta vừa gặp đã yêu, nhưng cũng là một giai nhân tuyệt lệ, gặp rồi khó quên, chỉ tiếc lạnh lùng, làm hỏng cả một khuôn mặt đẹp. Tựa như đầu xuân mang theo hơi lạnh, lạnh lẽo không mang theo gợn sóng, không một chút cảm xúc. Ngoại trừ nhức nhối từ vết thương trên ngực, nàng chưa từng khiến hắn đau đớn vì vô tình chạm phải vết thương. Dụng tâm như vậy, thâm ý như vậy, giấu đằng sau đôi mắt lạnh lùng, lại có mấy người có thể nhìn ra. Nữ tử như vậy... Hắn thở dài. Nếu không phải hiểu nàng, thủy chung luôn đem mắt đặt ở trên người nàng, sợ là sẽ để lỡ mất, sẽ cô phụ. Xử lý vết thương tốt, tiếp đó bưng bát nước thuốc, bón từng muỗng cho hắn. Vì tránh khiến cho hắn chịu nhiều đau đớn, nàng không có dìu hắn đứng dậy, khiến cho việc bón thuốc phải mất thêm nhiều công sức, nhưng nàng vẫn cẩn thận bón từng muỗng, thuốc tràn ra khóe môi liền nhẹ nhàng lau đi, không có một chút thiếu kiên nhẫn. Bón xong một chén thuốc, cũng đã qua thời gian một chén trà. Nàng thu thập mọi thứ thỏa đáng, lại thêm dầu cho chiếc đèn trong phòng, chuẩn bị mọi thứ xong, liền cúi người hành lễ. “Gia chủ tạm nghỉ, ta đi phân phó đầu bếp chuẩn bị thiện.” “Chờ...” Hắn mở miệng, giọng nói khàn đục, suy yếu. “Gia chủ có gì phân phó?” “Ngươi... gọi ta là gì?” Nữ nhân giật mình, ngạc nhiên ngẩng đầu. Chỉ là một khắc, hắn nhìn thấy trong ánh mắt lạnh lùng của nàng có phút phập phồng. Nhưng, cũng thực ngắn ngủi. Nàng lại nhanh chóng trở về vẻ hờ hững cùng bình tĩnh vốn có. “Gia chủ, người là chủ tử của ta.” “Như vậy... ta là ai?” Bốn phía yên lặng. Sự im lặng nặng nề kéo dài thật lâu, chỉ nghe thấy tiếng tí tách của ngọn đèn đang cháy, ngẫu nhiên truyền đến tiếng lá cây đung đưa theo gió. Thật lâu sau, tiếng nói nhẹ nhàng mà kiên định, chậm chạp cất lên: “Mộ Dung Thao, người là Mộ Dung Thao.” Mời các bạn đón đọc Lược Thê của tác giả Lâu Vũ Tình.
Giả Dung
Thể loại: Hiện đại – Huyền huyễn Converter: Meoconlunar (Tàng Thư Viện) Edit: Bé Lan   “Nếu có kiếp sau,  xin  anh vĩnh viễn đừng xuất hiện trước mặt tôi” Đời này đó là yêu cầu duy nhất của cô đối với anh, anh tâm lạnh thành toàn. Từ nay đời đời kiếp kiếp, anh tuyệt đối không xuất hiện trước mặt cô, tuyệt đối không lưu lại chút gì trong trí nhớ của cô. Cô không muốn gặp anh, anh biết bởi vì anh từng làm cho cô thương tâm, không thể trách cô đoạn tuyệt. Nhưng cô là ý nghĩa sống của cuộc đời anh, vì để cô tìm được hạnh phúc của mình anh liền không hối tiếc. Vì thế anh khiến cho kiếp này của cô trở thành một người con gái vô cùng xinh đẹp. Nếu vô số đàn ông vì cô mà khuynh đảo, làm sao cô lại không tìm được tình yêu của mình? Thế nhưng sau vài lần như vậy, anh hoài niệm sự ấm áp cô từng dành cho anh. Không thể  kìm chế khát vọng, giả dung thành người khác để tới gần cô, đổi lấy  một nụ cười của cô. Nhưng giả dung cũng không cách nào biến thành người khác được, vui vẻ chỉ trong nháy mắt. Anh vĩnh viễn không thể giống người người ta khiến cho cô thật sự vui vẻ. Bởi vì anh là người cô tình nguyện cả đời không muốn gặp. *** Phố Khởi Tình là nơi tụ họp của toàn quái nhân. Việc này những người xung quanh đây không ai là không biết người sống trong Ngõ 44 tính cách cổ quái, tạo nên nét đặc trưng nơi đây, ngày thường rất ít người qua lại chỗ này, không để ý đến thái độ của người ngoài nhưng cư dân nơi đây vẫn trở thành chủ đề bàn luận của mọi người. Quả thật Diệu Dung Hoa không phủ nhận người sống ở phố Khởi Tình ai cũng rất thần bí, ví dụ như bà chủ Tôn Y Nỉ, cô nhớ khi cô học cấp 3 chuyển đến đây thì cô chủ cho thuê nhà lúc đó chỉ khoảng hơn 20, mười năm trôi qua cô ấy vẫn như vậy là một cô gái xinh đẹp, thoạt nhìn không có thay đổi tí nào. Thuật giữ nhan là có thật ví dụ như có một nữ diễn viên từ nhỏ đến lớn vĩnh viễn vẫn là khuôn mặt búp bê xinh đẹp, chẳng có gì là lạ, nhưng không thể nói rõ Tôn Y Nỉ khác ở chỗ nào, có lẽ là đôi mắt như là nhìn thấu trò đời, trải qua ngàn năm rèn luyện mà tạo thành. Có thể cô không bằng những người khác, người sống ở ngõ 44 chỉ là kính nhi viễn chi* nhưng mọi người không bài xích cô, đầu đường cuối ngõ gặp gỡ vẫn thân thiết tán gẫu một hai câu. ” Cô…. Rất bình thường, nhưng nơi đây không bình thường….” Cô đã quên rằng ai đã từng nói với cô những lời này, một câu không thể lý giải hết ý tứ của người nói. Rất lâu sau đó cô có chút hiểu ra Cô khác với bọn họ nhưng khi ở chung với bọn họ cảm giác rất thân thiết. Cô nghĩ đây có lẽ là duyên phận Chỉ trừ một người kia. Người đó sống ở cuối ngõ là láng giềng của Tôn Y Nỉ, chắc là chuyển đến cùng Tôn Y Nỉ, từ khi có kí ức anh ta đã ở đó. Lần đầu nhìn thấy anh ta, hôm đó gặp cơn mưa đầu mùa xuân cô quên mang ô, cũng quên không mang chìa khóa, vừa mới chuyển đến một môi trường xa lạ, con người ai cũng có tính hiếu kì cho nên mới đi đến đây. Không biết vì nguyên nhân gì khiến cô ngẩng đầu nhìn thấy một đôi mắt đen u buồn. T bộ đồ màu đen, đứng ở cửa sổ sát đất, đón nhận ánh mắt của cô, hắn không chút do dự giơ tay lên. Xoạt! Nhanh chóng treo lên cửa sổ tấm biển ” Xin miễn tham quan” Người này quanh thân tản ra khí lạnh phảng phất siêu thoát thế tục không muốn người khác tới gần. Nếu nói mọi người sinh sống trong ngõ 44 rât quái dị, thì người kia chắc chắn là người quái dị nhất, đem vẻ khác người phát huy đến tận cùng. Hắn không giao tiếp với bât kì ai suốt ngày ru rú trong nhà, lạnh nhạt ít nói. Cô không nghĩ là người phố Khởi Tình khó gần gũi, chỉ có hắn, cũng không cho người khác tới gần, nụ cười cũng rất keo kiệt, thậm chí gặp nhau trên đường hắn cũng vờ như không thấy, hờ hững đi qua. Qua 10 năm, từ khi xuất hiên. Có thể không nói một câu nào với mọi người xung quanh thì có thể coi là dị nhân chứ?. Ấn tượng duy nhất của cô về hắn đó là luôn đứng một mình tại cửa sổ sát đất dáng vẻ rất cô đơn. Có vài lần cô cũng tò mò nhìn theo hướng hắn đang nhìn, muốn xem xem hắn nhìn cái gì mà chăm chú khó có thể rời mắt, nhưng ngoại trừ những tòa nhà thì cái gì cũng không thấy. Mời các bạn đón đọc Giả Dung của tác giả Lâu Vũ Tình.
Trừ Em Ra Còn Có Ai
Truyện Trừ Em Ra Còn Có Ai có nội dung nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần lãng mạn. Có những hiểu lầm, những trắc trở, những chia cách... Nhưng cũng chỉ là những điểm nhấn, tô điểm thêm cho tình yêu của hai nhân vật chính. Điềm Hinh một cô gái với tính cách kiên cường nhưng đôi khi cũng ngây thơ.Tình cảm cũng rất lý trí, có những chuyện không phải nghĩ quá nhiều. Quan Tử Ngôn thái độ với hôn nhân rất truyền thống, cũng rất cẩn trọng, vì anh chưa xác định được tâm ý của cô anh chưa dám lên tiếng....chần chừ rất lâu!!! Để rồi kết quả sẽ như thế nào đây, liệu kết thúc sẽ có hậu??? *** Tay trái xách theo giỏ mua hàng, tay phải thò vào túi tìm chìa khóa, con số tầng lầu dần nhảy lên, khi dừng ở số bốn, cửa thang máy liền trượt ra hai bên, anh muốn bước ra nhưng bị mấy thùng giấy ngăn trở đường đi. "A, xin lỗi, xin lỗi, tôi lập tức dời đi." Một giọng nữ thanh thúy truyền đến, tiếp, thùng giấy to bên chân bị đẩy ra, chuyển ra lối đi. Anh vòng qua vật lẫn lộn đầy đất, đi tới trước một căn phòng, cắm chìa khóa vào ổ khóa sắt, lưu loát chuyển một cái, chân trái bước vào bên trong cửa, khóe mắt liếc qua liếc lại thấy cô nhẹ đỡ bên eo, mi tâm hơi chau lại. Một cô gái muốn mang hết những thứ đồ này, thì hơi nặng chút. Anh dừng lại ba giây, chợt —— chân phải bước ra tiếp, cửa sắt sau lưng anh đóng lại. Cô gái ngẩn ngơ. Gì chứ, còn tưởng rằng anh ta sẽ thể hiện phong độ lịch sự giúp cô khiêng đồ chứ! Nếu như đây chính là hàng xóm mới của cô —— ai, cô mặc niệm vì tương lai của mình, người này thật thiếu hụt nhân tình, dáng vẻ không dễ sống chung lắm, về sau nên giao thiệp ít hơn thì tốt hơn. Vuốt vuốt eo, than thở, đànhchấp nhận vén tay áo lên, khom người nâng thùng giấy —— ưmh, thật nặng! Đè tới cô đứng thẳng lên không được —— Bỗng chốc, hai tay chợt nhẹ, phía dưới thùng giấy có thêm đôi bàn tay rộng rãi nâng lên, cô sững sờ ngửa đầu. "Để chỗ nào?" Cất xong túi mua hàng, người đàn ông đi rồi lại quay lại, hỏi đơn giản. Ú ớ cái gì? Phục hồi tinh thần lại, cô vội vã nói cám ơn, chỉ thị anh chất đống vào một góc trong nhà. Thì ra là, anh chỉ không biết cách biểu đạt, là người trong nóng ngoài lạnh, lúc nãy thiếu chút nữa hiểu lầm người ta. Mười mấy thùng giấy không bao lâu liền được anh giải quyết. Những thứ này nếu chỉ do một mình cô khiêng, sợ rằng sẽ mệt đến chết! Bây giờ cô vô cùng cảm kích, quên mấy phút đồng hồ trước mới làm ra quyết định ít lui tới, thân thiện duỗi tay về phía anh. "Tôi họ Uông, mới dọn tới, về sau kính xin giúp đỡ nhiều hơn." Anh liếc nhìn tay ngọc duỗi đến, rồi anh chỉ gật đầu một cái, không nói gì nhiều, xoay người trở về cánh cửa đối diện kia, bỏ lại gương mặt cứng đờ phía sau, tay phải lúng túng dừng ở giữa không trung. Trịnh trọng thu hồi lời mở đầu, anh vẫn là người hàng xóm khó có thể chung sống, ít lui tới thì tốt hơn! Đi ra tiệm bánh mì, mưa bụi liên tục đã chuyển thành cơn mưa xối xả, Quan Tử Ngôn mở cái ô ra, đang muốn đi ra mái vòm, thì lơ đãng liếc thấy bóng dáng mảnh khảnh ở phía sau bên trái. Khá quen. Mời các bạn đón đọc Trừ Em Ra Còn Có Ai của tác giả Lâu Vũ Tình.