Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hướng Về Trái Tim - Hoa Thanh Thần

Chó cuống lên sẽ vượt tường, còn thỏ thì sao? Đáp án là, ăn cỏ gần hang! Giang Văn Khê, một con gián khờ khạo yếu đuối vô dụng, bị người ta chèn ép bắt nạt cũng không dám phản kháng, vì thất nghiệp lần thứ n, uống rượu say nổi cơn điên, đã đập vỡ chai rượu giơ lên trước mặt ông chủ quán bar – Lạc Thiên, gào thét “Trả công việc cho tôi!”. Sau việc đó, dưới kế sách “phản kinh doanh” của cô bạn thân Lý Nghiên, cô từ một nhân viên thu ngân cực kỳ bình thường, trở thành cỏ gần hang của thỏ xấu bụng Lạc Thiên. Từ đó, Giang Văn Khê mãi mãi chỉ có nước giơ hai tay đầu hàng, than vãn một cách đáng thương rằng cô sai rồi, cô không nên thất lễ với anh trước mặt mọi người. Trong quá trình đấu trí, Lạc Thiên bất ngờ nhận ra, ngọn cỏ gần hang của anh trông có vẻ mềm yếu đó lại có bệnh “nhân cách phân liệt”, mỗi lúc phải chịu một cú shock nào đó liền có thể trong tích tắc trở nên hung dữ vô cùng, nhưng sau đó lại hoang mang không nhớ gì cả. Cỏ gần hang với tính cách yếu đuối và mạnh mẽ cùng tồn tại song song đã thu hút con thỏ vốn lạnh lẽo như băng, anh không kìm được ham muốn ngậm ngọn cỏ ấy vào miệng, sở hữu nó mãi mãi… Khi tình yêu đến với hai người hoàn toàn không liên quan gì đến nhau này, một nghi án mười năm về trước đã phá vỡ băng và xuất hiện, khiến tất cả lại quay về số 0. Nút thắt tồn tại mười năm trong lòng Lạc Thiên liệu có được tháo gỡ? Cán cân thiên bình của tình yêu trong tim Giang Văn Khê liệu có thể được duy trì thế cân bằng? Một thực tế cho thấy, vạn vật khi sinh ra và tồn tại đều cần có đôi, từ những loài cỏ cây vô tri vô giác, đến những con thú bé nhỏ hay to lớn. Con người lại càng cần có đôi. Mất đi một nửa là mất đi sự cân bằng - cái trạng thái cân bằng mà vạn vật hiện tượng trong vũ trụ này đều hướng đến. Người ta yêu nhau, gắn bó với nhau và trở thành một nửa trong cặp đôi hoàn chỉnh của nhau cũng tuân theo quy luật bất biến ấy của tạo hóa. Chung quy lại, con người sống đều hướng về trái tim với tất cả những yêu thương nồng nhiệt nhất, những nghĩ suy sâu lắng nhất cùng sự quan tâm, sẻ chia mọi vấn đề mà cả hai cần đối mặt trong cuộc sống. Hướng về trái tim - một câu chuyện tình yêu vừa lãng mạn, ngọt ngào, vừa chân thực, hài hước - chắc chắn sẽ giúp người đọc nhận thức rõ hơn về vấn đề này. Ngòi bút của Hoa Thanh Thần tiếp tục đi sâu vào đời sống tinh thần của các nhân vật là làm bật lên những tư tưởng, đồng thời là thông điệp chính của tác phẩm. Đó là thông điệp về tình yêu, về cách xử lý các mối quan hệ, các rắc rối thường nhật mà chúng ta hay gặp phải... ... Không biết đụng phải tường bao nhiêu lượt, bẽ mặt bao nhiêu lần, cô mới được nhận vào làm một công việc không liên quan tí gì đến kế toán. Cô đã từng làm nhân viên bán bảo hiểm, mùa hè nóng nực, mỗi buổi sáng phải đứng ở cổng công ty làm một cái đài phát thanh rất kỳ cục, ra rả kêu gào các câu khẩu hiệu mời chào “Nét xuân vừa hiện, giành nhau thăm viếng”… kết quả, lúc cô đến gặp khách hàng đầu tiên, vì say nắng mà ngất xỉu ngay trước cổng công ty người ta theo đúng kiểu “nét xuân vừa hiện”. Cô từng bán mỹ phẩm Mary Kay, cảnh tượng gọi nhau lung tung là “mẹ” với “con gái” ở phiên họp thường kỳ khiến cô bàng hoàng suốt cả tuần cũng chưa hoàn hồn lại, kết quả là, tốn bao nhiêu tiền mua một đống mỹ phẩm về cũng không thể bán được, đành đem toàn bộ bôi hết lên mặt, ngay cả lòng bàn chân cũng không tha. Nhìn xem, qua một mùa hè mà da cô vẫn trắng muốt. Cô còn làm nhân viên bán bàn chải đánh răng, phát tờ rơi trên đường, nhân viên vệ sinh trong KFC, nhân viên bán hàng trong hiệu thuốc… Nhưng những công việc đó đều ngắn hạn. Khó khăn lắm mới xin được làm thu ngân trong một siêu thị, khi rảnh rỗi lại ao ước được như những đồng nghiệp phòng Tài vụ, ngày ngày được đếm tiền, tuy không phải là tiền của mình, có lẽ ngày nào đó, cô có thể từ một nhân viên thu ngân bé nhỏ tầm thường thăng chức lên phòng Tài vụ, nhưng ông trời tại sao lại tàn nhẫn cướp đoạt ước mơ nhỏ nhoi muốn có một công việc chính thức của cô kia chứ? Chỉ ba ngày nữa là cô có thể trở thành nhân viên chính thức rồi… Hàng mi dày cong và ướt đẫm động đậy, Giang Văn Khê vỗ vỗ mặt, gắng gượng chớp mắt vài cái, không thể không đối diện với hiện thực, thừa nhận số khổ của mình. Nắm tay lại, đứng thẳng người, cô động viên bản thân: Không sao, chắc chắn mình có thể tìm được việc khác. Lý Nghiên nói cô chính là một con gián vạn năm dù có bị đánh, đập, ngắt, đạp… cũng không chết được...” Đây là câu chuyện của những người đã từng yêu và từng bị tổn thương. Đây là câu chuyện dành cho những người đang chờ đợi một tình yêu, Và đây cũng là câu chuyện của những người đang yêu… Anh có một quá khứ không hoàn hảo, bị bạn bè xa lánh, người yêu bỏ rơi và toàn bộ tương lai tươi sáng của một sinh viên xuất sắc đã bị chôn vùi sau chấn song nhà tù vì một âm mưu của sự phản bội. Nỗi oan ức cùng sự đấu tranh trong tuyệt vọng khiến mái đầu của chàng thanh niên trẻ bạc trắng sau một đêm. Và từ giây phút bước chân vào nhà giam cho đến khi trở lại với tự do sau bốn năm bị giam cầm, anh không lúc nào quên mối hận thù với người cảnh sát đảm nhiệm vụ án đã gián tiếp hủy hoại cuộc sống của anh. Anh hận! Đứng dậy từ quá khứ đen tối để tự khẳng định năng lực của bản thân, sáu năm sau anh đã là Tổng giám đốc Lạc Thiên của tập đoàn Giang Hàng, một người đàn ông có hấp dẫn bằng cả tài năng và ngoại hình khiến người người ngưỡng mộ. Thế nhưng, trong cuộc sống của anh ngoài công việc thì chỉ còn sự trống rỗng: "Anh đã quen với cô độc, dần dần tĩnh lặng trong sự ồn ào cô độc, cứ tĩnh lặng đến mức mọi thứ đều trở nên câm nín… Một người mà trái tim đã chết thì làm sao còn sống lại được nữa…”. Cứ như vậy, anh làm bạn với nỗi cô đơn, mãi cho đến một ngày, người con gái ấy xuất hiện… Cô gái ấy chính là Giang Văn Khê, một cô gái rất bình thường, cô không xinh đẹp nổi bật, không thông minh giỏi giang, thậm chí cô còn đang trong tình trạng thất nghiệp nhưng cô đơn giản, không cầu kì, không đòi hỏi và cô rất tốt bụng. Chính sự đơn giản của cô đã thu hút anh, mặc dù đôi lúc cô vụng về vướng vào nhiều rắc rối khiến anh đau đầu nhưng chính cô đã khiến cho cuộc sống ảm đạm của anh trở nên đầy màu sắc và mái tóc vốn bạc trắng bao lâu nay cũng dần dần đen lại như một sự pháp màu diệu kỳ. Mọi chuyện những tưởng sẽ êm đẹp với một kết cục hạnh phúc của tình yêu thì cũng đúng là lúc sóng gió ập đến. Giang Văn Khê, người con gái mà Lạc Thiên yêu lại chính là cháu gái của người cảnh sát đã gián tiếp khiến anh danh một kẻ tội phạm trong oan ức. Cậu của cô đã mất cùng với bí mật về vụ án mà anh không cách nào lật lại để giải oan cho bản thân. Bóng ma bao phủ lấy quà khứ mà anh muốn đã muốn chôn vùi cùng sự hận thù trong bao lâu nay bỗng trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết và tình yêu trong giây phút này trở nên thật lẻ loi. Hóa ra trong tình yêu cũng cần phải có sự dũng cảm và chấp nhận. Sự dũng cảm để đối mặt với quá khứ của nhau, sự chấp nhận để thấu hiểu chính con người thật của nhau. Ngay từ lúc yêu Giang Văn Khê, Lạc Thiên cũng đồng thời chấp nhận một nhân cách mạnh mẽ khác tồn tại trong con người cô mà cô cũng không hay biết. Và giây phút quá khứ của Lạc Thiên bị những kẻ được gọi là bạn bè cũ của anh lật lên ngay trước mắt Giang Văn Khê, cô vẫn lựa chọn tin tưởng con người anh. Nhưng ngay khoảnh khắc phát hiện ra mỗi liên hệ giữa người cảnh sát năm xưa và Văn Khê thì Lạc Thiên đã không thể kiềm chế bóng tối trong con người mình. Anh trốn tránh, xa lánh và cắt đứt liên lạc với Văn Khê, tự tay đẩy cô ra khỏi thế giới của mình và tự ngăn cấm cả tình yêu của bản thân. Liệu rằng lần này Lạc Thiên có thoát ra khỏi quá khứ ám ảnh bào lâu nay và tìm lại được tình yêu của mình? Và ai là người đứng đằng sau âm mưu hãm hại lạc Thiên năm xưa? *** Trong nhà hàng sang trọng với tiếng nhạc êm đềm, Nghiêm Tố ngồi gần cửa sổ, trên bàn đang đốt hai cặp nến thơm có kiểu dáng giống lọ hoa, ánh nến chập chờn chiếu lên gương mặt chị, không nhìn rõ cảm xúc. Chị khẽ lắc nhẹ rượu vang trong ly, như đang nghe tiếng dương cầm róc rách hệt tiếng nước chảy, nhưng chi có chị biết chị đang nghĩ gì. Hôm nay là sinh nhật ba mươi chín tuổi của chị, nhưng lại là một sinh nhật cô độc. Theo mọi năm, sẽ luôn có một người đàn ông cùng chị mừng sinh nhật, nhưng hôm nay chị lại cãi nhau với anh ta vì những chuyện cũ. Chị không biết trước sinh nhật bốn mươi của mình có còn đợi được người đó mở lời, vốn theo chủ nghĩa không kết hôn, bỗng phát hiện ra nỗi cô đơn lặng lẽ trong cuộc sống đơn độc ấy thực tế lại quá thê lương, vất vả làm việc cả ngày, về lại ngôi nhà vắng vẻ, mọi cô độc và mệt mỏi đều ập đến khiến chị cảm thấy rất mệt rất mệt. Vừa lúc nãy, anh chàng du học về nước theo đuổi chị rất lâu đã cầu hôn chị. Nếu theo cá tính trước kia, chị nhất định sẽ từ chối, nhưng lần này chị lại do dự. Gần đây chị luôn nghĩ đến một vấn đề, chị có nên tìm một người để lấy, dù sao chị cũng đã lớn tuổi, nay còn có người chịu đón nhận, chị nên lấy làm mừng mới phải, nhưng trong thâm tâm, chị vẫn chờ mong người đàn ông mà mình đã đợi hơn hai mươi năm - Giang Hoài Thâm. Nhưng đến hôm nay thì chị hoàn toàn bỏ cuộc. Vì anh ta đã tàn nhẫn gọi chị cùng đi chọn nhẫn cưới với mình, nói là định kết hôn. Quen biết với anh Thâm là vì người chị Nghiêm Quy Vân. Trong ký ức, chị Nghiêm Quy Vân là một người phụ nữ khá xinh đẹp và hiền dịu, nhưng chị lại có một cuộc hôn nhân bất hanh, cũng chính cuộc hôn nhân này đã mang lại bóng đen thời thơ ấu cho chị. Chị nhớ rõ mùa đông năm chín tuổi, Quy Vân vừa trải qua một ngày bị hành hạ vất vả, cuối cùng sinh ra một cậu con trai, lấy tên là Hứa Lạc Thiên, ngụ ý cậu là thiên sứ vui vẻ dạo chơi nhân gian. Đó là lần đầu Nghiêm Tố trông thấy một đứa bé sơ sinh, làn da đỏ hồng nhăn nheo, chị thậm chí không dám ôm, sợ làm rơi mất. Vốn là chuyện rất vui, nhưng người anh rể ham ăn lười làm, lại thích uống rượu đánh bạc Hứa Nham Tùng đã phá hoại tất cả. Quy Vân đã trông đợi người chồng Hứa Nham Tùng sẽ vì con trai mà sống thật tốt, nhưng rốt cuộc càng hy vọng lại càng thất vọng. Hứa Nham Tùng mấy hôm không về nhà bỗng nửa đêm đá bật cửa ra, làm tất cả mọi người tình giấc. Nghiêm Tố và mẹ chưa kịp dậy thì nghe phòng bên vẳng đến tiếng hét của Quy Vân. Nghiêm Tố vội ngồi dậy, lao đến, thấy Hứa Nham Tùng đang túm tóc Quy Vân, vừa kéo vừa đánh: “Lấy tiền ra đây!”. “Em đã nói là không có!” Quy Vân che chở đứa con, lại bị Hứa Nham Tùng tát cho một cái, đầu đập vào tủ quần áo, ngã ngồi xuống đất. Tiểu Lạc Thiên òa khóc. Nghiêm Tố thấy tình cảnh đó, không thể để mặc chị mình bị bắt nạt, lập tức rút một cây gậy ở ngoài, bất chấp tất cả lao đến, hét lên với Hứa Nham Tùng: “Không được đánh chị tôi!”. Hứa Nham Tùng đã uống say quay phắt lại, thấy tay Nghiêm Tố cầm gậy lao đến, giật lấy cây gậy gỗ trong tay chị: “Đồ vô dụng này, chị mày không có tiền thì lão đây tối nay sẽ bán mày cho Lý thọt thôn bên để đổi lấy tiền”. “Hứa Nham Tùng, mày sẽ chết thê thảm!”, chị ra sức phản kháng, mẹ chị định gỡ tay Hứa Nham Tùng ra nhưng bị hắn đẩy ngã xuống đất. “Còn mắng nữa thì tao xé rách miệng mày! Đi cho tao!”, hắn lôi xềnh xệch chị đi. Đúng lúc chị bị hắn lôi ra cửa thì Quy Vân cầm cây gậy trên đất lên, đập manh vào gáy hắn. Chị mở to mắt, nhìn hắn đổ sụp xuống trước cửa. Đêm đó Quy Vân bế Tiểu Lạc Thiên, chị và mẹ cùng rời khỏi ngôi nhà như địa ngục bao năm nay. Từ quê lên thành phố N, họ đã đi trọn hai ngày hai đêm. Sự phồn hoa nơi thành thị khiến Nghiêm Tố từ bé sinh ra ở nông thôn đã cảm thấy hào hứng rất lâu. Quy Vân dùng ít tiền mà khó khăn lắm mới dành dụm được để thuê một căn phòng chỉ rộng năm, sáu mét vuông, số tiền còn lại giúp Nghiêm Tố liên hệ với một trường học để tiếp tục lên lớp, còn chị lại đi tìm một công việc, giúp quán ăn rửa bát đĩa, mẹ chị ở nhà chăm sóc Tiểu Lạc Thiên mới mấy tháng tuổi. Tan học xong, Nghiêm Tố cũng dùng chút thời gian để giúp người ta làm việc vặt, kiếm ít tiền phụ giúp gia đình. Thời gian trôi qua rất nhanh, Quy Vân đã hai mươi lăm, còn Nghiêm Tố thì mười hai tuổi. Tiểu Lạc Thiên lớn lên từng ngày, bắt đầu ê a học nói, về sau biết gọi mẹ, gọi bà, gọi dì. Tuy sống cực khổ nhưng vui vẻ hơn lúc ở quê. Nghiêm Tố cảm thấy cuối cùng chị Quy Vân đã có thể thoát khỏi tên ma quỷ Hứa Nham Tùng kia, cho dù khổ mấy mệt mấy cũng đáng. Nếu cứ như thế mãi thì tốt biết bao, nhưng bất ngờ lúc nào cũng xảy ra khi người ta đang hanh phúc nhất. Ông chủ quán ăn mà Quy Vân làm việc nợ một khoản tiền, bất đắc dĩ phải bán lại quán ăn cho một hộp đêm. Quy Vân rất do dự không biết có nên tiếp tục rửa bát đĩa cho hộp đêm vốn tạp nham hay không. Nếu không đi thì tiền sữa, bột của Tiểu Lạc Thiên, tiền học của Tố Tố phải lấy từ đâu? Chuyện này cứ bám lấy Quy Vân, cuối cùng chị vẫn hạ quyết tâm, chọn cách rời đi, tìm một công việc mới, bắt đầu lại từ đầu. Nhưng bất ngờ đã xảy ra từ buổi chiều hôm đó, Nghiêm Tố tan học về nhà thì thấy Quy Vân đầu tóc rũ rượi, nước mắt đầm đỉa ngồi bệt trên sàn nhà, mẹ chị khóc đến nỗi không thở được, nhũn người ngồi một bên. Khi không thấy Tiểu Lạc Thiên, chị mới biết đã xảy ra chuyện gì. Mẹ dẫn Tiểu Lạc Thiên ra ngoài chơi, chi chóp mắt một cái mà cậu bé đã biến mất. Không lâu trước đó, quanh đây vừa xảy ra một vụ bắt cóc trẻ con. Họ chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó Tiểu Lạc Thiên biến mất thì sẽ ra sao. Quy Vân men theo đường lớn hẻm nhỏ, điên cuồng tìm kiếm mấy ngày mấy đêm liền. Cảnh sát đến lập án nhưng vẫn vô hiệu. Khoảnh khắc đó, Nghiêm Tố thấy vẻ tuyệt vọng trên gương mặt chị Quy Vân, dường như cả thế giới đều sụp đổ trước mắt. Mẹ chị không ngừng tự trách mình đã đánh mất Tiểu Lạc Thiên, thoáng chốc đã bệnh nặng không gượng dậy nổi. Nghiêm Tố nhìn Quy Vân đã trở nên không còn tỉnh táo, sợ hãi ôm lấy chị, khóc lóc: “Chị, chị đừng thế mà, nếu chị cũng có chuyện gì thì mẹ nhất định sẽ không gượng nổi nữa”. Có lẽ tiếng khóc của chị đã thức tỉnh Quy Vân, Quy Vân cười thê lương: “Đúng, chị vẫn còn hai người, nếu chị gục xuống thi mẹ sẽ thế nào? Em sẽ thế nào?”. Nói xong, hai chị em ôm nhau khóc to. Sau chuyện đó, Quy Vân nhanh chóng tìm công việc mới, nhưng lại phải đi làm buổi tối, có lúc nửa đêm nửa hôm khuya khoắt mới xong việc về nhà. Nghiêm Tố rất thắc mắc công việc gì mà lại muộn như thế? Quy Vân giải thích nhiều lần là chị tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì thiếu đứng đắn. Bệnh của mẹ đã khá hơn, uống thêm vài lần thuốc nữa thì sẽ ổn. Tuy trên gương mặt Quy Vân đã xuất hiện nụ cười như xưa, nhưng Nghiêm Tố cứ cảm giác chị đang mang một chiếc mặt nạ. Dần dần, Nghiêm Tố cảm giác Quy Vân trở nên xinh đẹp hơn, tóc cũng uống xoăn, thường xuyên mua rất nhiều đồ cho chị và mẹ. Nghiêm Tố thấy quần áo mới, giày mới, tủi xách mới thì vui sướng vô cùng, còn cả rất nhiều đồ ăn vặt mà chị chưa từng ăn, nhưng chị lại càng lo lắng hơn cho Quy Vân, vì lúc nào cũng ngửi thấy trên người chị một mùi hương nhàn nhạt, có lúc còn xen lẫn mùi rượu và thuốc lá, thậm chí nghe láng giềng nói chị Quy Vân làm việc trong hộp đêm. Chị cực kỳ buồn phiền, tuy chị Quy Vân thường giải thích, nhưng chị vẫn sợ những điều người ta nói là thật, thế là chị nói với Quy Vân rằng không muốn đi học nữa, không muốn Quy Vân phải vất vả nuôi gia đình, cho chị ăn học nữa, chị cũng muốn được ra ngoài kiếm tiền nuôi gia đình như Quy Vân. ... Mời các bạn đón đọc Hướng Về Trái Tim của tác giả Hoa Thanh Thần.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nhà Có Chồng Ngoan
Ngày gặp lại Mã Thiên Lý - cái gã bán thịt lợn, lúc nào cũng thò lò mũi xanh vẻ ngờ nghệch, tôi còn tưởng anh chàng vẫn nghèo khổ như xưa và chỉ biết cun cút làm theo ý người khác mà không phàn nàn lấy nửa lời. Tôi đã mặc sức hống hách, ra oai, còn liên tục nhắc nhở về địa vị. Cho đến khi anh chàng lái chiếc xế hộp Ferrari đắt đỏ đến đón tôi trước bàn dân thiên hạ… Ngày nhận lời lấy Mã Thiên Lý, tôi còn tưởng anh sẽ giống như những ông chồng đại gia khác, làm đủ trò lãng mạn để thể hiện tình yêu của mình. Thế nhưng, một câu "Anh yêu em" anh cũng kiệm lời, còn đối đãi với tôi như một đôi vợ chồng già… Ngay sau ngày kết hôn, tôi còn tưởng mình là một tinh thể trong suốt, suy nghĩ nào cũng bị chồng đọc được ra, thậm chí anh còn hiểu tôi hơn cả chính tôi hiểu mình. Ai cũng bảo tôi vớ bở rồi, lấy được chồng đại gia, lại còn “ngoan” nữa chứ. Có điều, Lộ Tâm Ái tôi không phục. Khi không anh lại trở nên thâm sâu khó lường như vậy, nhất định là có bí mật gì đó mà tôi chưa thể tìm được ra. Thế nên, tôi đã hạ quyết tâm làm một việc bất ngờ... *** Mã Thiên Lý và Lộ Tâm Ái là bạn cùng bàn cấp hai. Vì nhà bán thịt nên trông Mã Thiên Lý lúc nào cũng có vẻ bẩn thỉu, thò lò mũi xanh, thành tích học tập luôn đội sổ, thiếu chút nữa thì bị đuổi học, chính vì vẻ ngoài và gia cảnh như thế nên các bạn trong lớp đều khinh ghét Mã Thiên Lý. Khi mọi người đều bận ôn thi lên cấp ba, Mã Thiên Lý đã nghỉ học, đi làm ở tiệm bán thịt nhà mình. Lộ Tâm Ái cũng không phải cô nàng đặc biệt gì cho cam, tính tình không tốt, đối với ai cũng lạnh lùng, không nhiều bạn trong lớp thích cô. Chính vì thế mà Lộ Tâm Ái với Mã Thiên Lý mới ngồi cùng bàn với nhau. Mối quan hệ bạn bè giữa họ vẫn vô cùng tốt đẹp, chỉ vì khi đến nhà Mã Thiên Lý chơi, cậu ta cứ thích mời Lộ Tâm Ái ăn thịt… cả một bát cơm đầy thịt kho tàu… mà mối quan hệ dần rạn nứt….. Chỉ là đùa thôi nhé ????. Khi lên cấp ba, Mã Thiên Lý nghỉ học còn Lộ Tâm Ái quyết tâm làm lại cuộc đời để đổi đời nên dần cắt đứt liên lạc với Mã Thiên Lý mặc dầu cậu vẫn luôn cố gắng đến nhà cô chơi và tìm cách liên lạc. Một Mã Thiên Lý bán thịt lợn, một gã đàn ông thô thiển quê mùa, xấu trai, không có tương lai. Một cô gái tốt nghiệp một đại học có tiếng, tương lai vô định, trước cuộc sống vật chất đầy thực dụng, vậy mà Lộ Tâm Ái vẫn yêu, mà còn là yêu tha thiết Mã Thiên Lý, lựa chọn kết hôn với anh, cùng anh chịu nghèo chịu khổ. Dần dà, Lộ Tâm Ái biến thành người đàn bà chanh chua đanh đá, sẵn sàng đôi co 1-2 nghìn đồng ngoài chợ với người ta, lúc nào cũng cáu bẳn, khó chịu. Bản thân cô có thể luộm thuộm, không đầy đủ nhưng chồng thì luôn luôn đầy đủ gọn gàng, … “Ừ, em luôn chăm sóc tốt cho anh, em không muốn để anh giặt quần áo, luôn nói anh giặt không sạch, nên tất cả cổ áo và tay áo em đều chải rất kĩ, phơi khô rồi, em lại cất từng chiếc một, phân loại quần áo để riêng, còn nói với anh ngày nào thì mặc bộ nào. Anh luôn vứt tất lung tung, lúc đầu em còn buộc từng chiếc lại với nhau, sau này thấy bực mình, em liền mua một lúc mười đôi tất giống hệt màu nhau. Mùa đông anh hay quên mặc thêm áo ấm, em đi làm từ sớm nên đều đặt hết quần áo của anh lên xô pha nhưng anh vẫn luôn quên đeo găng tay, sau này em bực mình, đã mua rất nhiều găng tay, nhét vào mỗi bên túi một chiếc, khiến túi quần của anh lúc nào cũng cộm lên, người bán rau bên cạnh còn cười trêu anh mãi…” Cuộc sống của họ vẫn luôn khó khăn, nghèo túng, có cãi vã, có giận dỗi, nhưng tình cảm thật sự rất ấm áp. Điều kiện gia đình mới khởi sắc lên thì cô gặp tai nạn, anh cũng được trọng sinh. Vậy, trở về thời niên thiếu, người con trai ấy sẽ làm gì? Nếu như kiếp trước, Lộ Tâm Ái có biến thành người đàn bà chanh chua thế nào, thì cô vẫn yêu thương săn sóc chồng kiên cường tài giỏi, chèo lái cả một gia đình, không có điểm gì đáng chê cười cả. Còn kiếp này, Mã Thiên Lý vẫn là anh chàng con nhà bán thịt lợn, còn Lộ Tâm Ái vẫn là sinh viên tốt nghiệp đại học có tiếng,…. Kiếp này, cô thực dụng hơn rất nhiều, luôn đắn đo cân nhắc mối quan hệ với Mã Thiên Lý, khi yêu anh rồi, cô luôn nghĩ mình ‘thượng đẳng’ hơn anh, cao sang hơn anh, nên việc anh yêu thương chăm sóc cho mình là đương nhiên, là lẽ tất nhiên phải vậy. Tất nhiên, kiếp này Mã Thiên Lý không còn là anh chàng bán thịt lợn nữa, anh đã chăm chỉ đầu tư kiếm tiền, trở thành người giàu có khiêm tốn, trở thành mẫu người mà Lộ Tâm Ái ở kiếp trước luôn ao ước, luôn mong muốn rồi mới đi tìm cô. Ngay cả khi lấy nhau rồi, anh lúc nào cũng trầm ổn, chín chắn, thậm chí là cổ quái. Những gì cô thích cô ghét anh đều biết rõ, chỉ cần cô chau mày anh cũng hiểu lý do. Anh chăm sóc cho Tâm Ái hệt như những gì kiếp trước Tâm Ái lo cho anh. Bản thân mình thì luộm thuộm, quần áo giày dép tất chân để lung tung lộn xộn, trời mưa ra ngoài có thể quên cầm ô, nhưng luôn dặn vợ chỗ để ô để mang đi làm,… Nếu nói hoàn hảo không có ai trong truyện này hoàn hảo. Mã Thiên Lý ảnh hưởng rất nhiều từ kiếp trước nên kiếp này anh chặn tất cả những mối nguy hiểm – kể cả chỉ là mầm chưa nhú, có nhiều chuyện anh quá cố chấp, so đo, tính toán, gây ra nhiều sai lầm không nên có. “Anh nhớ có lần anh nói chuyện với Tâm Ái, anh nói nếu chúng ta có tiền rồi em muốn sống cuộc sống như thế nào, cô ấy nói muốn sống cuộc sống của một con heo, ngày nào cũng vui vẻ một cách ngây ngô, không cần lao lực vì cuộc sống, không cần lừa gạt, đấu đá lẫn nhau, kể cả sống một cuộc sống ngốc nghếch cũng không sao, chỉ cần có anh và Tráng Tráng là cô ấy đủ mãn nguyện rồi.” Kiếp này, anh có tiền, anh thực hiện đúng mong muốn của Tâm Ái, cho cô cuộc sống của một con heo. Anh sắp đặt mọi thứ cho Lộ Tâm Ái ở kiếp này như để bù đắp cho Lộ Tâm Ái ở thế giới kia. Nếu nói ai sai, ai đúng thì thật võ đoán, bởi vì tất cả đều xuất phát từ tình yêu và sự chiều chuộng mà họ dành cho đối phương. Một người cho một người nhận, không ai phàn nàn chê trách. Tất nhiên sau này, anh đã cởi bỏ được nhiều khúc mắc, bỏ được nhiều gánh nặng trên vai xuống, sống một cuộc sống thoải mái hơn. Lộ Tâm Ái từ một cô gái thực dụng, dần dần hiểu chuyện, dần dần biết sự thật đã trưởng thành hơn, kể cả khi cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra cũng lựa chọn tin tưởng chồng, sau lấy chồng giầu nhưng vẫn đi làm tự lập cuộc sống, không phụ thuộc chồng. Tất cả mọi việc cô muốn làm, Mã Thiên Lý đều định hướng đúng đường đi và giúp đỡ cô, trừ việc ngoại tình mà thôi. Ai cũng có ước mơ hoài bão của riêng mình, đích đến là hạnh phúc, nếu Lộ Tâm Ái và Mã Thiên Lý đều hạnh phúc thì không ai nên phán xét cả. Biến cố trong truyện xảy ra không phải do tiểu tam như thường lệ, mà là bố mẹ đẻ của Lộ Tâm Ái. Đây có lẽ là một trong những cặp bố mẹ cực phẩm ngôn tình. Trọng nam khinh nữ, coi con gái như cái gai trong mắt, là đồ bỏ đi, khi đi học không cho cô tiền học, không bao giờ quan tâm hỏi han cô một lời, thậm chí ở kiếp trước, khi Tâm Ái bị tai nạn sắp chết, bố mẹ cô còn mong bác sĩ rút ống thở nhanh chóng để họ còn có tiền đền bù,…. Những bất hạnh của Lộ Tâm Ái đều xuất phát từ bố mẹ đẻ. Có rất nhiều chuyện không phải cứ cố gắng mà thành công được. Nếu con người có thể tự mình lựa chọn, chắc chắn Lộ Tâm Ái không chịu sinh ra trong một gia đình như thế, may mắn thay luôn có Mã Thiên Lý luôn ở bên yêu thương và bù đắp cho cô một gia đình trọn vẹn. Có rất nhiều bạn chỉ thích kiếp trước của Lộ Tâm Ái vì cô tuyệt vời nhưng đó là do qua lời kể của Mã Thiên Lý – người cực kỳ yêu vợ. Nên tất cả những gì anh hồi tưởng lại, cô đều luôn tuyệt vời, đều tốt đẹp. Mạch truyện chầm chậm, đọc nhàn nhạt, không phải cực kỳ hấp dẫn, gay cấn cũng không ngọt ngào hồng phấn. Mình không biết nên xếp truyện vào loại dành cho đối tượng độc giả nào. Có lẽ, nếu bạn cần đọc một câu chuyện nhẹ nhàng, về tình cảm của một người đàn ông xấu xí, quê mùa, cục mịch khi được sống lại đã cố gắng học những thứ mà vợ thích để trở thành mẫu người mà cô ấy mong muốn, làm giầu để mang lại một cuộc sống như cô ấy hằng mong ước, yêu thương nuông chiều vợ thì có thể đọc truyện này. Truyện đã xuất bản vào tháng 9, bản xuất bản này không có ngoại truyện, thật sự rất đáng tiếc, vì đã bỏ lỡ một phần rất quan trọng ở kiếp trước của họ. Lời hứa mà Mã Thiên Lý hứa, anh đã thực hiện được: “Ừm…” Giọng cô mang theo hi vọng nhìn Mã Thiên Lý: “Mã Thiên Lý này, anh sẽ mãi mãi yêu em, bất kể…” Nhưng cô lại không nhớ rõ câu tiếp theo là gì. Mã Thiên Lý cười hiền, trí nhớ anh vẫn tốt, đã bị Lộ Tâm Ái ép xem mấy bộ phim tình cảm nên những lời sến súa kia anh nói rất trôi chảy: “Bất kể nghèo khổ giàu có, bất kể tốt hay xấu, bất kể là khỏe mạnh hay ốm đau, anh đều là người chồng chung thủy của em.” Mã Thiên Lý dừng lại một lát rồi mới nói tiếp: “Nếu có kiếp sau, anh vẫn sẽ lấy em làm vợ, đặt em nơi sâu thẳm trong tim, vẫn yêu thương em như thế, cho em tất thảy những gì em muốn, yêu thương chiều chuộng bảo vệ em, sẽ không để em thấy tủi thân, tất cả những gì tốt đẹp nhất đều dành cho em…”   Mời các bạn đón đọc Nhà Có Chồng Ngoan của tác giả Kim Đại.
Vừa Gặp Đã Yêu
Văn án: Tôi đã từng nhìn thấy một người, anh ấy bước tới từ trong ánh mặt trời cuối tháng bảy, tựa như ôm lấy tất cả dịu dàng và khiêm tốn của cả đời này. Vì vậy, trong biển người mênh mông này tôi chỉ có thể thấy một mình anh ấy, nghe thấy giọng nói của anh ấy, anh bảo mình tên Tô Cẩm, Tô trong tía tô, Cẩm trong cẩm tú. Nơi trăm đóa hoa cẩm tú đua nhau nở lại chỉ gặp được một người duy nhất. Hóa ra, từ lâu em vừa gặp đã yêu anh. P/s: Truyện được viết theo ngôi thứ ba, không phải ngôi thứ nhất. *** Designer: [L.A]_Yên Tiệp Dư Thể loại: 1Vs1, HE, Hiện đại, Ngọt, Nhẹ nhàng, Sạch, Showbiz, Song xử, Sủng, Thâm tình, Độ dài: 56 chương Tình trạng: Đã hoàn thành Review Nhiên Tú Nữ - lustaveland.com “Tô Cẩm, anh xứng đáng nhận được sự yêu mến từ tất cả mọi người.” Ngày đó, một bó hoa dành dành mua vội trong tiệm hoa và một tấm bưu thiếp cô tặng cho anh, đã làm nên một Tô Cẩm thành công của ngày hôm nay. Tô Cẩm là một ngôi sao nổi tiếng trong giới giải trí, lý lịch sạch sẽ, chưa từng qua lại với bất kỳ diễn viên nào. Thế nhưng mấy ai biết được trong tim anh, từ lâu đã có một hình bóng khác chiếm giữ… Giới giải trí vốn là một bàn đạp có hai mặt, nó có thể nâng bạn lên trên bầu trời cao vời vợi, nhưng cũng có thể đạp bạn xuống tận đáy của vực thẳm. Nếu Tô Cẩm của bây giờ là đỉnh cao của sự nghiệp, là một diễn viên xuất chúng, thì Tô Cẩm của năm 18 tuổi lại là một nhân tố tài năng bị vùi dập dưới đáy của vũng nước đục này. Để Tô Cẩm đi được đến bây giờ, ngoài sự nỗ lực phấn đấu ra thì còn một phần đến từ sự ủng hộ của cô gái anh yêu. Đúng vậy, anh yêu Tỏa Thanh Thu, yêu cô gái hằng năm đến ngày sinh nhật đều sẽ gửi tặng anh một bó hoa dành dành và một tấm thiệp vỏn vẹn bốn chữ “Chúc mừng sinh nhật.” Trái ngược với Tô Cẩm, Trần Hi lại là nữ diễn viên gắn liền với hàng loạt scandal không dứt. Là cô gái xinh đẹp, đột nhiên nổi tiếng quá nhanh thì hiển nhiên sẽ bị nghi ngờ sử dụng quy tắc ngầm. Đó chính là sự khắc nghiệt của giới giải trí mà người thường vốn không biết được. Một Trần Hi bị ném đá, bị chửi rủa nhục mạ trên mạng xã hội thế mà lại may mắn có cơ hội hợp tác với Tô Cẩm. Có lẽ ngày tháng tỏa sáng của cô sắp đến rồi chăng? Nhưng khác với suy nghĩ của Trần Hi, những scandal liên tiếp xảy ra, bị hãm hại, bị vu khống, tất cả những gì xấu xa nhất đều đổ hết lên người cô. Những tưởng cô sẽ gục ngã, sẽ biến mất khỏi giới giải trí nhưng một cô gái nhỏ bé như Trần Hi lại ung dung bình thản sống sót tại thế giới khắc nghiệt này. Đúng vậy, không có quy tắc ngầm, không có bao nuôi, mà Trần Hi vốn dĩ có một ông bố nhiều tiền, có cuộc sống ai ai cũng chỉ dám mơ ước. Cho nên, hiển nhiên những scandal ấy đều nằm ngoài tai cô rồi. Chung quy thì Trần Hi không thích ganh đua và tranh giành nhiều thứ mà thôi. Sau lần hợp tác với Tô Cẩm, mọi thứ có lẽ đã kết thúc, nhưng không… Tô Cẩm đột nhiên rất dịu dàng, chăm sóc cô từng li từng tí, lo lắng cho cô từ miếng ăn giấc ngủ, có lẽ ngay đến người ngốc cách mấy cũng nhận ra thái độ khác biệt của Tô Cẩm dành cho Trần Hi. Nhưng có lẽ mọi người đã đánh giá quá cao Trần Hi rồi. Mãi đến khi Trần Hi bị Tô Cẩm vạch trần, bó hoa dành dành hằng năm, tấm thiệp chúc mừng với bốn chữ “Sinh nhật vui vẻ” anh luôn nhận được là của cô. Thì ra, Trần Hi là Tỏa Thanh Thu, là cô gái mà Tô Cẩm vẫn luôn yêu. Tô Cẩm đã hỏi: “Ngày đó… sao em không đến?” Có lẽ được ở bên cạnh Tô Cẩm là điều mà Trần Hi ao ước bấy lâu, nhưng lúc đó cô quá tầm thường, cô không xứng đáng với người như anh. Vì thế, Trần Hi muốn xuất hiện trước mặt anh theo một cách khác, khiến cho anh thích con người thật của mình chứ không phải gia cảnh giàu có hay vẻ ngoài xinh đẹp này. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland) Đáng tiếc, khi Trần Hi và Tô Cẩm ở bên nhau, lại là lúc cô bị dân mạng bôi đen thê thảm. Một Tô nam thần chưa từng dính vào scandal lại sẵn sàng vì yêu cô, giúp đỡ chở che cô mọi lúc mọi nơi, kể cả khi người ta đồn thổi cô được bao nuôi, anh cũng không ngại mà công khai mối quan hệ của hai người. Nhưng Trần Hi đã nói thế này: “Chuyện này em có thể tự giải quyết ổn thỏa, em không thể liên lụy đến anh được, tuyệt đối không được.” Chàng trai của cô tốt như vậy, sao Trần Hi nỡ để anh bị cư dân mạng mắng chửi, cô có thể chịu được những lời lăng mạ ấy nhưng với anh thì không được. Trần Hi hết lòng bảo vệ cho Tô Cẩm, còn Tô Cẩm nguyện dành cho cô tất cả những dịu dàng và yêu thương trên đời này. Trong biển người mênh mông, Trần Hi chỉ có thể nhìn thấy một mình anh, nghe thấy giọng nói của riêng anh mà thôi. Đối với Tô Cẩm, Trần Hi không chỉ đơn thuần là người anh yêu, cô là người ở bên anh từ những ngày đầu, âm thầm ủng hộ anh kể cả khi anh là một Tô Cẩm chưa có gì trong tay. “Anh thích em, đã từ rất lâu rồi…” Đối với Trần Hi, Tô Cẩm là một người tỏa sáng, anh như một đóa hoa kiêu ngạo và lạnh lùng, một người tầm thường như cô liệu có đủ khả năng để ở bên cạnh anh không? “Hóa ra, từ lâu em vừa gặp đã yêu anh.” Tình cảm của Tô Cẩm và Trần Hi không khoa trương cầu kì, anh yêu cô bằng sự dịu dàng và khiêm nhường, chăm sóc cô, tinh tế giúp đỡ che chở cô trong giới giải trí sóng ngầm cuồn cuộn này. Còn Trần Hi chỉ việc ở bên cạnh anh, tươi cười vui vẻ, bởi vì anh đã nói: “Trần Hi, em xứng đáng nhận được sự yêu mến từ tất cả mọi người.” Nơi trăm đóa hoa cẩm tú đua nhau nở lại chỉ gặp được một người duy nhất. Đó là chuyện tình yêu của họ, Tô Cẩm và Trần Hi, vừa gặp đã yêu. “Vừa gặp đã yêu” là một bộ truyện nhẹ nhàng, bên trong cái ngọt ngào, còn có sự hài hước vui vẻ, có thể sự lạc quan của Trần Hi sẽ khiến mọi thứ trong truyện trở nên nhẹ nhàng, sự dịu dàng của Tô Cẩm lại làm bộ truyện trở nên thật lãng mạn. Một bộ truyện viết về giới giải trí nhưng vẫn đủ sức thu hút để khiến mình đọc hết đến chữ cuối cùng. Mọi thứ trong truyện đều vừa đủ, từ mối quan hệ giữa các minh tinh nổi tiếng, đến cách yêu đương của Tô Cẩm và Trần Hi. Có lẽ ở giới giải trí đầy phức tạp và thị phi này, có mấy cặp đôi có thể yêu nhau mãi, cũng không hứa hẹn sau khi chia tay có thể làm bạn, nhưng khi đến với “Vừa gặp đã yêu” , mình lại có thêm niềm tin về tình yêu trong thế giới ấy. Bộ truyện nhẹ nhàng, thích hợp đọc để giải trí, không cẩu huyết, không drama, mọi thứ đều thật tinh tế và ngọt ngào. Cho nên, nếu yêu thích mn hãy đọc thư giãn nhé. _____ “ “: Trích từ truyện. Mời các bạn đón đọc Vừa Gặp Đã Yêu của tác giả Diệp Nhất Tầm.
Cưa Vợ Cưa Chồng
Văn án: Từ Cảnh Tu nhìn qua chính là kiểu người bạc tình kiêu ngạo. Chỉ có Triệu Mộc Thanh biết rõ, ánh mắt của anh vào ban đêm sẽ phát sáng. Cuộc sống thường ngày của chăn nuôi và được chăn nuôi: Từ Cảnh Tu: Vợ gầy quá, anh sẽ bồi bổ cho em. (Vẻ mặt mất hứng) Triệu Mộc Thanh: (Cười ngây ngô) Từ Cảnh Tu: Vợ mập lên rồi, đến lượt chồng em được bồi bổ. (Vẻ mặt thỏa mãn) Triệu Mộc Thanh: Haha. Bé thỏ trắng thuần khiết X Tổng giám đốc thiết kế ô tô bạc tình kiêu ngạo. *** Review by Lạc Dung: Triệu Mộc Thanh là một giáo viên dạy mỹ thuật ở trường tiểu học An Lâm. Thời đại học, cô từng thầm thích bạn trai của hotgirl trường Chung Phinh Đình chỉ vì nhìn bóng lưng và cái gáy người đó trông có vẻ siêu đẹp trai. Sau đó cô quen một người bạn trai cũng vì nhìn gáy người đó giống người mình thầm thích, nhưng rồi nhanh chóng chia tay vì cảm thấy không có tình cảm gì. Mở đầu câu chuyện là khi Triệu Mộc Thanh tham gia lễ cưới của bạn cùng phòng, lúc ở sân bay cô vô tình nhìn thấy cái gáy quen quen mà mình từng thương thầm nhớ trộm năm ấy, khi nghe thấy Từ Cảnh Tu hẹn ai đó ở cục dân chính, cô cứ suy nghĩ mãi, không rõ là anh đến cục dân chính để kết hôn hay ly hôn. Lần thứ hai gặp lại người đàn ông đó là lúc Triệu Mộc Thanh đang đi ăn với cô bạn Hoa Trân, sau khi thấy anh vào cửa hàng hoa, cô cũng tức tốc xông vào mua ngay một bó cỏ đuôi chó, ngụ ý của cỏ đuôi chó là thầm mến. Lúc anh mua hoa xong bước ra thì thấy trên cánh cửa ở ghế lái có một bó cỏ đuôi chó kèm tấm thiệp ghi: Nếu anh kết hôn, hãy ném nó vào thùng rác. Nếu anh ly hôn, hãy để em theo đuổi anh. Ở dưới là tên và số điện thoại của Triệu Mộc Thanh. Thế nhưng Từ Cảnh Tu chỉ mang theo hoa về nhà chứ không liên hệ gì với Triệu Mộc Thanh. Lần thứ ba, thầy thể dục cùng trường hẹn Triệu Mộc Thanh đi uống cà phê, vì bố mình ở ngay trước mặt nên cô không dám từ chối, đành phải cắn răng đến đó. Đen đủi làm sao, trong quán cà phê cô “hẹn hò” lại gặp ngay người tình trong mộng của mình, đen hơn là Từ Cảnh Tu cũng thấy cô, lúc rời đi, anh còn nhìn cô và nở nụ cười mỉa mai khiến trời đất xung quanh Triệu Mộc Thanh như sụp đổ. Lần thứ tư, lúc đó Triệu Mộc Thanh đang thi lấy bằng lái xe ô tô, chợt cô thấy chiếc xe Porsche quen thuộc, bất chấp có thể trượt cuộc thi, cô lái xe đâm sầm vào đuôi xe anh. Lúc này thì Triệu Mộc Thanh tin rằng duyên phận thế này mà không yêu nhau thì quá là phí của giời. Thế là cô nằng nặc đòi bằng được danh thiếp của Từ Cảnh Tu, mặc kệ lời nhắc nhở của anh và giám khảo cuộc thi, ma xui quỷ khiến thế nào Từ Cảnh Tu lại mềm lòng mà đưa danh thiếp của mình cho cô. Sau lần đưa danh thiếp đó, hai người bắt đầu hẹn hò và tiến tới từng bước một. Đúng lúc đó, Triệu Mộc Thanh biết được Từ Cảnh Tu chính là bạn trai kiêm chồng cũ của Chung Phinh Đình, người mà cô từng thích thời đại học. Cũng chính nhờ chuyện này mà hai người đột nhiên xích lại gần nhau hơn, Từ Cảnh Tu chợt nhận ra nếu đây là người con gái duy nhất khiến mình động lòng thì phải nắm lấy thôi. Vậy là cặp đôi chính của chúng ta bắt đầu quá trình rải thức ăn chó tứ phía. Ngọt ngọt sủng sủng đáng yêu lắm. Từ Cảnh Tu là kiểu người lạnh lùng khó gần, nhìn qua chính là dạng bạc tình lại kiêu ngạo, vì sinh ra trong một gia đình thiếu hụt sự ấm áp và thân mật nên anh không biết tình yêu là gì. Bởi vậy nên khi mẹ anh không quan tâm đến môn đăng hộ đối mà cứng rắn gán ghép anh với Chung Phinh Đình, anh không biết kháng cự thế nào nên quyết định thỏa hiệp. Tuy vậy anh cũng chẳng có tình cảm gì mấy với Chung Phinh Đình, chỉ coi cô ta như người xa lạ, một người vợ trên danh nghĩa, thậm chí từ khi kết hôn đến khi ly hôn còn chẳng nói chuyện được mấy lần chứ đừng nói đến tiếp xúc thân mật hay nảy sinh tình cảm. Thế nhưng Chung Phinh Đình lại không nghĩ vậy, gia cảnh cô ta chỉ tầm trung nhưng gia cảnh Từ Cảnh Tu lại rất khủng, vì muốn bấu víu vào cành cao này, cô ta đã cho Từ Cảnh Tu uống thuốc kích dục để xảy ra quan hệ, nhưng ai ngờ rằng chính việc cô ta làm đã khiến Từ Cảnh Tu tức giận, anh mỉa mai rằng sẽ chịu trách nhiệm và cưới cô ta. Vì bám vào Từ Cảnh Tu mà cô ta dành được suất đi học tập ở Học viện âm nhạc nổi tiếng tại Mỹ, tuy nhiên thời hạn chỉ có hai năm, hết hai năm, cô ta chẳng biết làm gì để tiếp tục ở đây, vì vậy đành phải cầu xin Từ Cảnh Tu giúp mình, anh đồng ý nhưng phải ly hôn trước đã, còn dọa nếu cô ta cố chấp không chịu thì anh sẽ phanh phui chuyện xấu mà cô ta làm. Không còn cách nào khác, Chung Phinh Đình đành phải cắn răng đồng ý. Từ lúc quen biết Triệu Mộc Thanh, Từ Cảnh Tu mới biết tình yêu là gì, là yêu thương, là ghen tuông, là mềm mại, là ngọt ngào, là chua xót, là đau lòng,.. Tất cả những cảm giác mà hơn ba mươi năm cuộc đời anh chưa từng cảm nhận được đều xuất hiện khi yêu Triệu Mộc Thanh. Tháng ngày chung sống của hai người khá êm đềm và ngọt ngào, yêu nhau rồi kết hôn cho đến khi có con. Đây là một câu chuyện đơn giản với mô tuýp không mới mẻ nhưng đọc khá ổn, rất thích hợp đọc giải trí, vậy nên những ai đang đói truyện, hoặc vừa trải qua đau thương khi đọc truyện ngược có thể thử bộ này xem thế nào nhé. Truyện không ngược, truyện không có tiểu tam, chỉ có mấy mẹ nữ phụ ATSM nhưng đều chẳng khiến nam chính xi nhê, ngược lại còn bị anh tự mình đá bay hết, có chút thịt vụn nhé. Edit siêu siêu mượt, đọc thích lắm, có pass nhưng chơi quiz lấy pass là được chị em ạ. ***   Review bởi: Tâm Bùi Ánh - fb/hoinhieuchu     Các mợ vào ủn mông để editor đẩy nhanh tiến độ nhé CP: Cô giáo tiểu học dạy mỹ thuật x Anh chàng thiết kế ô tô nổi tiếng. Hoặc bé thỏ trắng x tổng thanh tra thiết kế ô tô lạnh lùng tự phụ.   Triệu Mộc Thanh, hai mươi tám tuổi, ngoại hình ưa nhìn, 32C (wow), lại trở thành gái ế duy nhất còn sót lại trong 4 người bạn đại học. Từ trước đến nay cũng đã trải qua vài mối tình chóng vánh, tuy nhiên, điều cô luôn mong muốn khát khao là tình yêu đích thực, tình yêu xanh mượtttt. Có câu đại loại là: Ông trời trớ trêu, luôn khiến mình gặp được người mình thích trong lúc mình đang thê thảm nhất.... Zâng, Triệu Mộc Thanh gặp Từ Cảnh Tu trong hoàn cảnh như thế.   Lần đầu gặp mặt: Vừa từ máy bay xuống, sau một đêm say sưa ở đám cưới bạn, mặc dù Mộc Thanh đầu bù tóc rối, hai mắt sưng húp, quần áo nhăn nhúm nhưng vẫn nhanh chóng tia được anh chàng có cái gáy mà cô yêu thích (yêu một người từ cái gáy của người đó =))). Mộc Thanh nhanh chóng xách vali chạy lại gần, cô nghe được anh nói: “Được, hẹn nhau ở cục dân chính, không gặp không về.”   Lần thứ hai gặp mặt: Cô hẹn bạn thân uống bia giải sầu, tám chuyện đàn ông. Trong men say, cô thấy anh dừng xe ở tiệm hoa đối diện. Uống thêm một hớp bia lấy can đảm, cô tiến vào tiệm hoa. Anh mua hoa tặng cho một người phụ nữ lớn tuổi, còn cô mua một bó cỏ đuôi chó. Rồi cô đã nhét bó cỏ đuôi chó vào cửa xe ô tô của anh, cùng tấm thiệp: - Nếu đã kết hôn: Xin hãy vứt bó hoa đi. - Nếu đã ly hôn: Hãy cho tôi cầm cưa anh nhé. Ký tên: Triệu Mộc Thanh. SĐT: ….. * Ý nghĩa cỏ đuôi chó: Thầm mến.   Lần thứ ba gặp mặt: Trong quán café, cô những tưởng anh không biết mình ở đây, ngồi nghe lén anh nói chuyện với bạn rồi cười ngây ngô. Nào ngờ lúc anh ra khỏi quán, anh nhếch mép cười với cô một cái =)).   Lần thứ tư gặp mặt: Cô thi bằng lái ô tô. Lúc sắp về đích, thấy anh, cô nghĩ liều rồi bẻ hướng lái, đâm đầu xe mình vào đuôi xe anh. Nếu không có chút đột phát, cô sẽ bỏ lỡ người đàn ông này mất. “Anh đã kết hôn chưa?” “Đã kết hôn rồi…” Cô cảm thấy toàn thế giới là màu xám. “Ly hôn” – Anh đáp. Cô cảm thấy toàn thế giới này đang đốt pháo hoa 'bùm bùm'. Sau đó là màn ăn vạ vì anh mà cô thi trượt, bắt anh cho sđt để chịu trách nhiệm. (lol)   Lần thứ năm gặp mặt: Đây là lần hẹn gặp mặt đầu tiên của họ, sau khi kể một tràng chuyện cười, cô hỏi: “Từ Cảnh Tu, em có thể cưa anh không?” “Chẳng phải là em đang cầm cưa rồi à?”  Sau n lần thì câu chuyện đã chuyển thành chuyện chăn nuôi: Từ Cảnh Tu: Vợ anh gầy quá, anh phải 'bổ' cho vợ thôi. (mặt không vui). Mộc Cảnh Thanh: (Cười ngu si) Từ Cảnh Tu: Vợ mập rồi, vi phu phải 'ăn' bù một chút! (mặt thỏa mãn). Mộc Cảnh Thanh: haha. p/s: Vợ cũ là do mai mối, môn đăng hộ đối nên hai bên gia đình gán cho nhau nhé. Con ngoan trò giỏi chăm chỉ sự nghiệp không yêu đương gì nên lấy thì lấy thôi =)) Vợ cũ của anh là ai? Câu chuyện tình cờ như thế nào, mời các chị em đọc truyện để hiểu rõ. :> Các chị em nhảy hố cùng tui đi, tui đang nhảy =))) Mời các bạn đón đọc Cưa Vợ Cưa Chồng của tác giả Hoa Hoa Điểm Điểm.
Chút Đáng Yêu
Văn án: Lâm Diêu Chi có dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, bộ dạng đáng yêu, khuôn mặt chỉ lớn bằng bàn tay khiến mọi người không kìm lòng được mà đều yêu thương cô ba phần. Thật là một cô gái mỏng manh dễ thương khiến người ta phải thương tiếc. Tần Lộc đã nghĩ vậy đấy. Cho đến khi tận mắt nhìn thấy cô nàng bê cái bàn hơn 10kg lên đánh bạn trai cũ của mình một trận. P/s: Nữ chính mạnh hơn người bình thường một chút. Nếu ai từng xem bộ phim Hàn Quốc “Cô Gái Mạnh Mẽ Do Bong Soon” do Park Bo Young thủ vai nữ chính thì có thể hiểu nữ chính của truyện này có sức mạnh kiểu tương tự thế, chỉ là không quá khủng bố như phim. *** Review by Lạc Dung ♥ Nếu các bạn đang muốn tìm một bộ truyện sủng ngọt nhưng không ngấy pha chút hài hước để chữa lành trái tim tan vỡ sau những bộ truyện ngược đau thấu lòng thì Chút Đáng Yêu là một lựa chọn khá ổn đó. Nữ chính Lâm Diêu Chi của chúng ta là một cô gái mà nhìn qua mọi người đều phải đánh giá là dễ thương xinh xắn chẳng khác gì búp bê, trông dáng người còn nhỏ nhắn đến nỗi như thể gió thổi phát là bay, nhưng không ai ngờ ẩn sau ngoại hình mỏng manh đó là một sức mạnh siêu khủng bố. Nếu ai đã từng xem bộ phim “Cô nàng mạnh mẽ Do Bong Soon” do Park Bo Young thủ vai nữ chính thì sẽ hiểu Lâm Diêu Chi cũng có sức mạnh tương tự như vậy, chỉ là cô nàng không quá được buff kiểu siêu phàm như trong phim đâu. Từ bé Lâm Diêu Chi đã phát hiện ra mình mạnh hơn người bình thường, thế nên hồi đi học mẫu giáo, khi bị một cậu nhóc liên tục kéo tóc, Lâm Diêu Chi đã chẳng ngần ngại kéo lại, nhưng ngặt nỗi, cậu nhóc kia kéo trêu vậy thôi, còn nữ chính của chúng ta kéo một phát mà làm nửa bên đầu của người ta trọc lóc luôn :))))) Đã thế sau đó Lâm Diêu Chi còn học tán thủ nữa nên có thể nói chỉ có cô đánh người khác chứ ai dám đánh lại cô chứ. Lần đầu tiên nam nữ chính gặp nhau lại tại một quán ăn khi cả hai cùng chia tay người yêu cũ, nam chính Tần Lộc của chúng ta chia tay người yêu sau hơn một tháng hẹn hò vì cảm thấy không hợp, còn Lâm Diêu Chi chia tay người yêu vì bị tên khốn người yêu cắm sừng (rất nhiều lần). Trong lúc nói chuyện, tên người yêu khốn kiếp của Lâm Diêu Chi đã nổi giận và giơ tay tát cô, nhưng vào lúc tất cả mọi người nghĩ cô gái nhỏ nhắn xinh xắn kia sẽ bị đánh thì Lâm Diêu Chi đã lật ngược tình thế và đánh tên người yêu khốn nạn một trận tơi bời, đánh đến nỗi anh ta phải gào khóc ăn vạ rồi báo cảnh sát. Cũng chính vì nhìn thấy cảnh đó mà nam chính Tần Lộc cực kỳ có hứng thú với Lâm Diêu Chi. Lần thứ hai gặp mặt, Tần Lộc đến tiệm bánh ngọt mà Lâm Diêu Chi mở để mua bánh, anh vừa nhìn đã biết cô là người học võ nên ngỏ lời mời cô đến câu lạc bộ của mình tham quan. Ban đầu lúc Tần Lộc bước vào cửa hàng, Lâm Diêu Chi biết quả này mình xong thật rồi, đẹp trai, dáng người chuẩn không cần chỉnh, vòng eo thon gầy, cơ bụng múi nào ra múi nấy, mlem mlem thế này mà không theo đuổi thì đúng là phí của giời. Nhưng sự thật quá tàn khốc, khi Lâm Diêu Chi đang ảo tưởng gương mặt xinh xắn này của mình có thể khiến Tần Lộc đổ rầm rầm thì anh lại chỉ hứng thú với các cú đấm và những lần vung quyền của cô thôi. Tuy vậy, Lâm Diêu Chi không bỏ cuộc, cô quyết định ép bạn thân đi đăng ký khóa học ở chỗ Tần Lộc để có thể ngày ngày đến thả thính anh. Và trời không phụ lòng người có tâm, cuối cùng cô cũng thành công lừa được trai đẹp mà mình ngày nhớ đêm mong vào tròng. Nhìn Tần Lộc thế thôi chứ anh cũng chẳng vừa, anh biết mọi mánh khóe nhỏ của Lâm Diêu Chi nhưng chẳng bao giờ vạch trần, ngược lại còn để mặc cô thích làm gì thì làm. Có thể nói ngoài đẹp trai lắm tiền, lên được phòng khách xuống được phòng bếp, còn là một cựu vận động viên ra thì Tần Lộc cũng siêu phúc hắc. Lúc hai người yêu nhau nó cute lắm luôn ý, Lâm Diêu Chi tuy khỏe hơn người nhưng lúc nào cũng thích tỏ ra yếu đuối. Gửi mọi người một trích đoạn nhỏ trong truyện cho các bạn đọc để thấy Lâm Diêu Chi hài như nào: “Ôi, vỏ tôm này cứng quá.” Cô gái nhỏ nhắn xinh xắn bĩu môi làm nũng, “Người ta không bóc được.” Tần Lộc nói: “Không bóc được thì ăn thứ khác đi, anh bóc cho em.” “Bỉ Bỉ tốt nhất, anh là người em thích nhất.” Lâm Diêu Chi làm nũng. Khóe miệng Vương Văn Nhạc co giật, anh ta nhìn con tôm hùm trước mặt, nghĩ thầm, cô mà không bóc nổi tôm hùm á? Mẹ nó chứ, nếu không phải phạm pháp thì cô còn suýt nhấc đầu tôi ra khỏi cổ luôn rồi, còn không bóc nổi tôm hùm??? Nhưng anh ta không dám nói, chỉ để lộ một nụ cười yếu ớt, phụ họa theo: “Đúng đấy, tôm hùm này khó bóc thật.” Ngoài ra, vì có một anh bạn trai vừa đẹp trai lại có dáng người miễn chê nên Lâm Diêu Chi rất thích giở trò lưu manh với anh, đặc biệt là với bộ ngực, ai đời ngực của bạn trai còn to hơn ngực bạn gái chứ, đúng là bách nhục :)))) À nam chính có nuôi một em lạc đà Alpaca siêu cute và hiểu tiếng người, đọc xong chỉ muốn nuôi ngay một em như thế thôi. Truyện có dàn nhân vật phụ dễ thương không kém, điển hình là ông anh trai Lâm Mộc Chi của nữ chính, đây là một người anh cuồng em gái nên luôn có thái độ thù địch với tất cả giống đực lởn vởn quanh em gái, tuy là minh tinh nổi tiếng nhưng đường tình duyên rõ trắc trở. Tác giả có ghép đôi anh chàng này với người yêu cũ của Tần Lộc kiêm fan ruột của Lâm Mộc Chi, cô nàng tên là Hà Miểu Miểu. Tuy vậy, vấn đề là ở đây, ban đầu Lâm Mộc Chi còn kiểu chảnh chó thích làm kiêu, nghĩ mình thích cô ấy thật đấy nhưng mình nổi tiếng mà, việc gì phải tỏ tình trước, ai ngờ sự thật đã đập cho Lâm Mộc Chi một trận, khi anh nghĩ hai người chuẩn bị thành đôi thì lại bất ngờ phát hiện ra Hà Miểu Miểu là fan mẹ của mình chứ không phải fan bạn gái, đây đúng là kiểu anh muốn yêu đương với em nhưng em lại chỉ muốn làm mẹ anh :))))) Tổng kết là truyện hài hước vui vui lắm mọi người ơi, lúc đọc đến mấy đoạn deep vẫn thấy hài chứ, nhân vật nào cũng dở hơi theo một cách rất buồn cười, cứ tưng tửng ý. Sủng ngọt đầy đủ nhưng không bị ngấy, truyện HE nhé mọi người yên tâm. Điểm cộng lớn nhất ngoài cốt truyện khá ổn ra thì bản edit siêu mượt, Liệt Hỏa Các edit thì miễn chê rồi mọi người, pass quiz nên càng dễ lấy hơn. Đề cử cho mọi người đọc trong mùa dịch để giải trí!!! Mời các bạn đón đọc Chút Đáng Yêu của tác giả Tây Tử Tự.