Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bẫy Tình, Tình Bẫy?

Khi một cô gái dùng đủ cách để câu dẫn người đàn ông, không phải vì tình, vì tình, mà chỉ vì danh phận, người đó sẽ làm như thế nào??? Dĩ nhiên, vị thương nhân của chúng ta đời nào chịu thiệt Thế là...lăn giường thôi chứ sao?? Cô gái gian xảo gặp phải người đàn ông nham hiểm, hươu chết về tay ai còn chưa biết Chỉ biết thật sự là một cuộc chiến tình trường nảy lửa *** [REVIEW] Bẫy tình, tình bẫy - Hạ Mạt Thu Tác giả của cuốn "Kết hôn lần thứ hai", Hoaban khá thích cuốn này, rất là "ngôn tình" mà ko thiếu muối, đầy đủ logic cùng với bối cảnh rõ ràng, viết có đầu tư. Cảm giác của mình về Hạ Mạt Thu là phong cách hơi giống Thần Vụ (Đích) Quang. Bẫy tình, tình bẫy ko hấp dẫn bằng Kết hôn lần thứ hai, theo mình là vậy. Phần đầu truyện chưa nhập tâm lắm, cảm giác chưa vào đề, hơi lan man và nhiều chi tiết hé lộ cần phải suy đoán. Mình đánh giá cao tiến triển tình cảm của đôi nhân vật chính, có lý do, rõ ràng và hợp lý. Họ ko nhào vô yêu ngay mà trải qua nhiều lần cọ sát, tan rồi hợp, hợp lại tan mới xác định tình cảm của bản thân. Tính cách hai người khá ổn, nữ chính có vẻ mạnh mẽ nhưng mà cũng yếu đuối tùy lúc, thỉnh thoảng cô mắc những sai lầm ngớ ngẩn và..... truyện lại dài ra hơn.... (ko sao, dài thì có cái để đọc! ==) Một điểm cộng nữa là bản dịch tốt, mình tin tưởng các bạn nhà greenhousenovels. Truyện có kha khá cảnh H, và cũng bị người dịch cắt nhiều, thịt lắm cũng ko tốt, mình nghĩ H như vầy vừa phải, đủ "ấm" là ok rồi! Bạch Chi Âm là con ngoài giá thú của Bạch gia. Cô có người mẹ mê cờ bạc, thích hưởng thụ, vô trách nhiệm, hư vinh lẳng lơ. Cô cũng có người cha vô tài, đa tình, nhiều con cái rơi rớt. Cô có một đứa em trai trải qua quá khứ bất hạnh nên mắc bệnh tự kỷ. Bạch Chi Âm phấn đấu hy vọng thoát cảnh nghèo nàn nhục nhã, cô lấy lòng ông bố, để dc ông thừa nhận và đưa hai chị em về dinh thự Bạch gia - nơi mẹ cô gọi là "tòa thành". Bạch Chi Âm ko được sống sung sướng như tiểu thư quyền quý, cũng ko thoát khỏi cơn ác mộng quá khứ, chỉ đơn giản là cô chuyển từ sân khấu nhỏ ra sân khấu lớn, tiếp tục diễn xuất mà thôi. Ông nội Bạch là một người nham hiểm mưu mô, cho phép chị em cô sống trong Bạch gia nhưng cũng đòi hỏi sự phục tùng và sức lao động. Bạch lão gia khống chế em trai nữ chính, buộc cô phải giúp ông thực hiện những vụ buôn lậu nguy hiểm mà bất cứ lúc nào cũng có thể đi tù. Ở đời, Bạch Chi Âm thương nhất là đứa em tội nghiệp của cô, rất nhiều năm khuất phục dưới sự tàn nhẫn của ông nội. Cô lập kế hoạch để quyến rũ Thẩm Mục Phạm - một người có thể giúp cô thoát khỏi cuộc sống tăm tối, có đủ tài lực quyền thế đấu với ông nội Bạch. Vậy là nữ chính muốn đặt một cái "bẫy tình" để nam chính nhảy vào. Kết cuộc thì chính cô cũng bị "tình bẫy". Cả truyện là quá trình Chi Âm giả vờ, diễn kịch, khéo léo đưa đẩy, cẩn trọng ăn nói với hy vọng có thể "cưa đổ" nam chính. Mặc dù đeo bám, tính kế nhưng nữ chính ko khiến người ta chán ghét bởi vì cô biết điểm dừng, cũng có lòng tự trọng, khi cảm thấy một tín hiệu từ chối thì lập tức buông tay, ko cố chấp và trơ trẽn, ko bất chấp hậu quả lao vào... Chi Âm nghĩ rằng mình rất thông minh khéo léo, thật ra Thẩm Mục Phàm đều thấy hết, biết hết, hiểu hết. Anh cũng rơi vào bẫy vài lần nhưng chỉ chốc lát là phát hiện ra ngay, anh có hứng thú với cô, bởi vì sự táo bạo và thông minh, ngay cả tính cách thật thật giả giả cũng khiến anh bị thu hút. Thẩm Mục Phạm ko thích bị lợi dụng nhưng nếu là Chi Âm.... uhm... lợi dụng một chút cũng ko sao. Thẩm Mục Phạm ko yêu nữ chính ngay, anh còn lấn cấn với mối tình cũ ko như ý nguyện. Anh tán thưởng nữ chính nhưng cũng xem thương quỷ kế đa đoan của cô, ko thích người phụ nữ lúc nào cũng tính toán thiệt hơn... Đó là lý do Thẩm Mục Phạm đối với Chi Âm ấm lạnh thất thường, có khi nhiệt tình cũng lắm lúc lạnh nhạt. Mọi chuyện dần thay đổi khi anh bắt đầu hiểu hơn về hoàn cảnh bất lực của cô, nhìn thấy sự kiên cường phía sau nụ cười giả tạo. Và chính Chi Âm cũng bị nghiện cảm giác được chở che, được nương tựa... Nói chung diễn biến tâm lý trong truyện khá tốt, đọc cũng dễ chịu, đôi lúc rất cảm động. Phần ngoại truyện khá dài về cặp đôi Chính Nghiêm - Doãn Nghiên Hi cũng rất hấp dẫn, mình cảm thấy mong chờ hơn cả couple chính! Chấm điểm trên trung bình!  *** Quả nhiên việc Thẩm Mục Phạm hủy bỏ hôn ước đã gây nên phong ba. Thạch Hiến Minh – Chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Thiên Vinh ôm cháu gái đang “khóc lóc kể lể” vào lòng an ủi rồi đi tìm Thẩm Mục Phạm để “nói chuyện”. Ông ta dùng chuyện ngưng hợp tác với Thẩm Thị để uy hiếp, buộc anh phải thực hiện hôn ước. Có điều Thẩm Mục Phạm vẫn chẳng đếm xỉa tới. Tập đoàn Thiên Vinh bị mất mặt. Trong cơn giận dữ, nhà họ Thạch đã rút lại số vốn đầu tư vào các dự án của Thẩm Thị, còn kêu gọi các tập đoàn lớn bắt tay nhau tẩy chay Thẩm Thị. Trong nhất thời, cổ phiếu của Thẩm Thị gặp rắc rối, những vị chú bác của nhà họ Thẩm cũng bắt đầu bàn tán phê bình vì tai họa mà Thẩm Mục Phạm gây ra từ việc hủy hôn. “Mục Phạm, theo lí mà nói thì bọn ta không có quyền hỏi tới chuyện hôn nhân của cháu, nhưng cháu không thể vì chuyện tư mà làm liên lụy tới việc công ti được.” Người thân A nói. “Đúng thế đấy.” Người thân B hùa theo. “Chúng ta và Thiên Vinh hợp tác với nhau bao nhiêu năm nay, quan hệ rất phức tạp. Bây giờ bọn họ muốn rút vốn lại khiến cho bên ngoài đồn là chúng ta sắp sập rồi.” “Đúng vậy. Đúng vậy.” Những người khác cũng gật đầu phụ họa. Thẩm Mục Phạm đưa mắt quét một vòng những vị thân thích đang ôm ý đồ xấu xa kia, khẽ nhếch miệng lên. “Nếu các chú các bác đã sợ công ti sụp đổ thì chi bằng để tôi mua lại số cổ phiếu trong tay các vị theo giá tốt nhất. Thế nào?” Mọi người im lặng. Sau đó thì xôn xao. “Cháu nói gì vậy chứ, bọn ta cũng chỉ lo cho an nguy của công ti thôi mà.” “Đúng thế. Thẩm Thị là tâm huyết của ba cháu, bọn ta cũng không muốn nó xảy ra chuyện gì.” “Nó sẽ không có chuyện gì cả.” Thẩm Mục Phạm ngắt lời mọi người, từ từ đứng dậy, ánh mắt hung dữ nhìn thẳng vào ông chú họ đang phát ngôn tích cực nhất. “Tôi có thể biến Thẩm Thị từ đen thành trắng thì cũng có thể giữ nó yên ổn cả đời.” Mọi người đều im bặt, lục tục cúi đầu xuống giả vờ bận bịu, chỉ chừa lại ông chú kia đang run run đối mặt với ánh mắt nguy hiểm của anh. Thế là một cuộc họp “khởi binh hỏi tội” đã được sắp đặt sẵn liền bị hủy hoại bởi một ánh mắt lẫm liệt. *** Mặc dù Thẩm Mục Phạm chưa bao giờ nhắc tới nhưng Bạch Chi Âm vẫn biết được việc tập đoàn Thiên Vinh chèn ép Thẩm Thị từ nhiều nguồn tin khác nhau. Vì thế, cô rất lo lắng: “Công ti sẽ không có việc gì chứ?” Thẩm Mục Phạm đang làm bánh kem cho cô, tay vừa đánh trứng vừa đáp bâng quơ. “Không sao, em đừng lo.” “Nhưng…” “Đưa cái khuôn cho anh.” Thẩm Mục Phạm ngắt lời cô. Bạch Chi Âm ừ một tiếng, đưa khuôn cho anh rồi hỏi nhỏ: “Hay là chúng ta hoãn chuyện cưới xin của mình lại.” Thẩm Mục Phạm làm như không nghe thấy, chỉ chăm chú đổ hỗn hợp trứng vào trong khuôn, làm tan bọt khí rồi đặt vào trong lò nướng, nhấn nút hẹn giờ. Sau khi làm xong mọi chuyện, anh mới tháo găng tay cách nhiệt ra, đưa tay vòng qua eo cô, nhìn cô từ trên xuống dưới. “Hỏi em chuyện này nhé. Nếu anh biến thành một kẻ nghèo mạt vận thì em sẽ làm sao?” Bạch Chi Âm liếc xéo anh một cái. “Anh nghĩ em chỉ yêu tiền của anh à?” “Anh biết là không phải, nhưng anh vẫn muốn biết em sẽ làm thế nào?” Bạch Chi Âm mím môi, suy nghĩ một lát rồi nghiêm túc trả lời. “Nếu anh thật sự trở thành một kẻ nghèo mạt vận thì em sẽ cùng anh gầy dựng lại sự nghiệp. Em tin với năng lực của anh, cho dù bắt đầu từ con số 0 thì anh vẫn có thể làm nên một Thẩm Thị khác.” “Tin tưởng anh thế cơ à?” Thẩm Mục Phạm thở dài một hơi. “Làm lại từ đầu rất khó. Anh không nỡ để em chịu khổ.” Bạch Chi Âm xùy một tiếng. “Thế có gì là khổ? Chỉ cần được ở bên cạnh anh thì dù có cơm trắng muối vừng em cũng thấy vui.” “Được rồi.” Thẩm Mục Phạm hôn thật mạnh lên má cô, cất cao giọng. “Chỉ bằng những lời này của em, anh sẽ để em được hưởng phúc cả đời.” Đương nhiên Bạch Chi Âm biết với năng lực của bọn họ, cho dù không có Thẩm Thị thì cũng không đến nỗi phải ăn cơm trắng muối vừng thật. Chì có điều cô không muốn vì chuyện riêng mà ảnh hưởng tới sự phát triển của công ti. Như nhìn thấu suy nghĩ của cô, Thẩm Mục Phạm ôm cô, cười nói: “Ngốc quá, em quên là trước nay anh chưa từng làm ăn lỗ vốn à? Chẳng phải lúc đầu anh đã nói với em là anh và Thạch Vận Nhã đã lén thỏa thuận với nhau sao? Anh vì cô ta mà mang tiếng xấu thì cô ta phải nhân lúc Thiên Vinh chèn ép Thẩm Thị để giúp anh mua lại số cổ phiếu trong tay mấy vị chú bác không an phận kia. Hơn nữa cô ta là người kế thừa của Thiên Vinh, Thẩm Thị sẽ tiếp tục hợp tác với Thiên Vinh thôi, chút tổn thất lúc này sẽ được bù đắp lại. Cho nên lần mua bán này, anh không lỗ đâu.” Nghe anh nhắc tới Thạch Vận Nhã đã mấy lần, Bạch Chi Âm không khỏi tò mò: “Cô ta bỏ nhiều công sức, tổn hại danh dự, thua thiệt tiền bạc như vậy là để làm gì chứ?” Thẩm Mục Phạm cười sang sảng, đưa tay điểm nhẹ lên mũi cô. “Giống như em thôi. Vì muốn câu được một ông chồng tốt.” Mời các bạn đón đọc Bẫy Tình, Tình Bẫy? của tác giả Hạ Mạt Thu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Không Nhớ, Không Quên - Trừu Phong Mạc Hề
Ai đã quên, ai vẫn còn nhớ. *** Gần đêm ba mươi, Hạ Bồng Bồng bị các bạn học kéo đi hát karaoke, cũng may hôm qua trường học đã cho nghỉ, cô không cần lo lắng tối về ký túc xá không được. Nhưng cô cũng không thích hát lắm, cho nên cả đêm đều ngồi đó nghe người ta hát. Không biết tại sao, Hạ Bồng Bồng lại nhớ đến Hạ Đông Ngôn. Ngược lại anh rất thích hát, có nhiều lần anh tắm rửa bảo cô trông chừng ở bên ngoài, cô nghe anh vừa tắm vừa hát, tuy điệu hát bị tiếng nước róc rách làm rời rạc, nhưng Hạ Bồng Bồng có thể tưởng tượng ra dáng vẻ ca hát uốn éo của Hạ Đông Ngôn. Khoan đã...cô đang tưởng tượng tới Hạ Đông Ngôn trần truồng tắm rửa sao? Hạ Bồng Bồng vội vàng lắc đầu, chắc chắn là trong KTV ồn ào quá, làm đầu óc cô rối loạn. Rạng sáng mọi người mới đi ra khỏi KTV, mùa đông ở thành phố J rất lạnh, gió đêm càng lạnh hơn, Hạ Bồng Bồng tạm biệt sự ấm áp đi ra khỏi cửa lớn thì hắc xì một cái. Cái nhảy mũi này rất mạnh, đến nước mắt cô cũng rơi xuống, tầm mắt hơi mơ hồ, lúc cô mở mắt ra, lại thấy Hạ Đông Ngôn. Vẫn là khuôn mặt với nụ cười bất cần đời ngày xưa, vẫn là trời tối, vẫn dưới ánh đèn màu ấm. Thiếu chút nữa Hạ Bồng Bồng đã nghĩ rằng mình xuyên về ba năm trước. Người bạn bên cạnh vỗ cô một cái, "Hạ Bồng Bồng, tìm cậu à?" Cô quay đầy thì thấy người bên cạnh cô là bạn cùng học đại học chứ không phải bạn trung học, cô tỉnh táo lại, thì ra Hạ Đông Ngôn thực sự đã quay về. ... Mời các bạn đón đọc Không Nhớ, Không Quên của tác giả Trừu Phong Mạc Hề.
Đinh Nam Ti Vũ - Địch Qua
Đây là câu chuyện tình yêu về một bậc thầy tranh sơn dầu trường phái ấn tượng và sinh viên ưu tú hệ y học. Lúc mới quen An Tầm nói, anh có thể giúp em làm mẫu cho bức tranh của em không? Nhưng mà em có yêu cầu đặc biệt... Sau khi cưới, bác sĩ Thẩm Tư Vũ mang theo bộ đồng phục y tá về nhà và nói với cô rằng, bản thân anh cũng có một yêu cầu đặc biệt... *** Ông nội An Tầm vẫn thường hay đến bờ sông câu cá, bất kể lúc xuân hạ thu đông, chỉ cần ông còn ở trong nước mà thôi, dù rằng ông chẳng thích ăn cá sông là mấy. Sau này, An Phi được ông dẫn theo cũng thấy khá hứng thú, theo phân tích của An Tầm, có thể là do An Phi thích đục băng. Đợt bão tuyết lần trước ở Xuân Giang quá lớn, thế cho nên đến bây giờ cả đường sông vẫn bị bao phủ bởi một màu trắng xóa mênh mang. Tư Vũ dắt An Tầm đi trước, nhàn nhã và dễ chịu, có khi thỉnh thoảng sẽ khe khẽ chuyện trò. ... Mời các bạn đón đọc Đinh Nam Ti Vũ của tác giả Địch Qua.
Địch Hậu - Kiều Ninh
Đúng là năm xui xẻo, không có việc gì tốt lành, gặp chuyện xui xẻo cực độ. Phu quân Hoàng đế của nàng có lẽ là vạn năm mới bước vào hậu cung một lần.  Không ngờ nàng lại xui xẻo gặp phải hắn. Ở trước mặt hắn, nàng vẫn giả trang thành ngu si, cử chỉ thô tục. Làm cho hắn ta đối với Hoàng hậu ngu ngốc này không có hứng thú. Nghe nói bởi vì địch quốc có “Linh Nguyệt quân sư” có kế sách thần kỳ mà hắn ta được nếm mùi thất bại. Nàng cười sung sướng trong lòng, toàn bộ oán khí đều biến mất. A, chỉ là một quân sư nho nhỏ cũng có thể làm cho hắn giận đến mức đen mặt. Nếu như hắn biết thật ra người này đang ở trong hậu cung của Kim Lương Quốc. Hơn nữa chính là nàng - Hoàng hậu ngốc không được sủng ái. Không biết con người hào hoa phong nhã tuấn mĩ vô song đó sẽ có vẻ mặt như thế nào? Nàng hào hứng đoán kế sách tiếp theo của hắn sẽ như thế nào? Nhưng mà hắn giống như là uống nhầm thuốc, lại có thể bắt đầu lấy lòng kẻ ngu như nàng. Mà nàng thân là hoàng hậu của hắn, vợ của hắn, tất nhiên không thể kháng cự. Không xong, khi hắn bắt đầu coi nàng như trân bảo, nàng hình như cũng động lòng ---- Không, hắn là người đã đoạt đi tự do của nàng, nàng tuyệt đối không thể thích hắn! Cả đời này, hắn chỉ có thể là kẻ địch của nàng, không hơn ...... *** Đôi mắt trong như nước, nàng nhìn sâu vào mắt hắn, giọng nói mềm mại ngọt như đường, quấn vào lòng hắn. Lồng ngực Nghiêm Tuyển căng lên, không nhịn được mà kéo tấm mặt nạ, cánh tay dài vươn ra ôm nàng vào ngực. Tựa vào lồng ngực mà mình nhung nhớ, chóp mũi nàng đau xót, nàng nhịn cảm xúc muốn rơi nước mắt, bàn tay thon đặt lên trái tim hắn. “Người phu quân xấu xa kìa vì nàng, bỏ kiêu ngạo xuống, bỏ cả nghiệp thống nhất giang sơn,... Nàng vẫn ngu ngốc nghĩ rằng người phu quân đó vẫn tức giận, hắn không thích nàng. Cho đến khi người bạn thân và mẫu phi của nàng nghĩ ra cách dùng nàng làm lợi thế, dùng nàng để uy hiếp người phu quân xấu xa đó, dò xét tình yêu sâu đậm của hắn dành cho nàng, nàng mới hiểu được, tình yêu của hắn dành cho nàng hơn tất cả mọi thứ”. Nghe người trong ngực nghẹn ngào nói, ngực của hắn bị nước mắt của nàng thấm ướt, những giọt nước mắt kia cũng chảy vào trong lòng hắn tạo thành một dấu vết không thể xóa. “Đời này kiếp này, trẫm chỉ cần mình nàng”. Nghiêm Tuyển cúi người, ngón tay thon dài nâng nhẹ cằm nàng, vội vàng hôn nàng. ... Mời các bạn đón đọc Địch Hậu của tác giả Kiều Ninh.
Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên - Thất Trọng Sa Y
Hỏi thế gian tình là gì, chỉ là vỏ quýt dày có móng tay nhọn! Nàng là cực phẩm nữ phụ khiến người ta hận thấu xương, người mắng hỗn thế ma nữ, không xinh đẹp, lòng dạ rắn rết. Hắn là nam phụ tinh phẩm khiến người ta muốn ngừng mà không được, người xưng ngọc diện (mặt ngọc) Chiến thần, không gì không đánh được, trăm trận trăm thắng. Một ngày kia, Hoàng đế có lòng mai mối. Mỹ nữ như mây, trông mong ngóng chờ. Hắn vân đạm phong khinh (gió thổi mây bay), tiện tay chỉ vào một người: ''Vậy chọn nàng.'' Cố Nha Nha nhổ một bãi nước miếng, đầu nàng đầy châu ngọc, tơ lụa khắp người, khuôn mặt nhỏ nhắn trang điểm thành một dạng với mông khỉ, muốn tục khí có tục khí, muốn thô bỉ có thô bỉ, nàng càn rỡ lại vẫn càn rỡ. Miệng hung hăng gặm đùi gà, mặt nàng bóng loáng, nhe răng cười: ''Được.'' Một cuộc nhân duyên ngay cả nàng cũng không coi trọng, ai ngờ trong lúc vô tình bị sa vàobên trong đó. Nàng trốn, nàng giấu, nàng đấu tranh, nàng phản nghịch, một lần lại một lần rơi sâu vào trong lưới tình của hắn. Sao lại thế này? Trong nguyên tác, không phải hắn yêu nữ chủ chết đi sống lại sao? Nhưng vì sao hết lần này đến lần khác lại đè nàng mà giày vò? ''Họ Quân, rốt cuộc ngươi coi trọng ta ở điểm nào?'' Nàng không có bản lĩnh, không hiểu mưu kế ứng biến, không đủ trí khôn, còn luôn gây họa kéo chân hắn, đối mặt với hắn dịu dàng cưng chìu, nàng rất chột dạ. Tên nam tử nào đó nhẹ nhíu mày: ''Ngốc cũng là một điểm, làm ấm giường là đủ rồi.'' Nàng nổi bão. Hắn tóm nàng trở lại, đè phía dưới: ''Tên ngốc có khả năng làm ấm giường cho Bổn vương, trên đời này cũng chỉ có một mình nàng.'' ''Ha ha ha! Xem ngươi lên mặt, ngươi cho rằng người nào hiếm lạ làm ấm giường cho ngươi?'' Tuy nói như thế, nhưng trong lòng nữ nhân nào đó lại vui đến nở hoa. * Vương gia mặt than kiêu ngạo độc miệng VS Lolita ngây thơ dễ thương phúc hắc. *** Úy Tuệ có bị đánh vỡ đầu cũng không ngờ, để cho nàng hầu hạ không phải là tiểu thư sao? Vì sao lại biến thành nam nhân? Mà còn là yêu nghiệt ca ca mà nàng muốn rời xa nhất? Chuyện xảy ra là như vầy, đến nhà cố chủ là đã tới giờ cơm tối, trong phòng bếp bận thành một đoàn, dường như bởi vì bữa cơm tối nay khiến cho chủ tử của bọn họ rất không hài lòng, bỏ toàn bộ bắt làm lại, để cho người trên dưới phòng bếp vô cùng lo lắng. Không phải không biết nấu ăn, mà là thật sự không hiểu khẩu vị của vị chủ tử này nữa, cùng một món ăn, cùng một đầu bếp, cùng một vật liệu, cùng một cách làm, cùng một khẩu vị, nhưng hôm qua còn nói mùi vị rất tốt, còn thưởng bạc cho bọn họ, hôm nay lại nói khó ăn, dẹp hết làm lại không tính, nếu như làm lại không tốt thì sẽ phải trừ tiền tiêu vặt hàng tháng của bọn họ, này cũng thôi đi, mấu chốt là những người này đều cảm thấy mặc dù vị chủ tử này hơi hà khắc nhưng lại rất hào phóng, tiền tiêu vặt hàng tháng cộng thêm tiền tưởng, làm đủ một tháng bằng làm một năm ở chỗ khác, hơn nữa trạch viện của vị gia này không phải ở đây, số lần trở về cũng ít, vì thế lúc hắn không trở về, tương đương với việc bọn họ lấy không tiền công, chuyện tốt như vậy thì đi đâu mà tìm chứ? Kết quả là, đêm nay chủ tử buồn bực, những người này từ trên xuống dưới đập vỡ đầu muốn nghĩ ra biện pháp làm ra thức ăn mỹ vị vừa miệng. Nhưng không ai ngờ tới là, bọn họ bận rộn đến một nửa, đột nhiên quản sự dẫn theo một tiểu tử choai choai vào, lại để cho hắn tự mình nấu nướng. ... Mời các bạn đón đọc Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên của tác giả Thất Trọng Sa Y.