Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chết Trong Ngày Chúa Nhật

Trong tháng vừa rồi có một sự kiện, đó là một cuốn tiểu thuyết gần chục năm nay lăn lóc chu du qua cửa các nhà xuất bản nhưng chưa từng được nơi nào đón nhận, đã đến tay người đọc bằng câu thần chú “lưu hành nội bộ”.                Mấy năm trước tôi nghe có nhà phê bình nói rằng văn học Việt Nam những năm gần đây “không có tác phẩm”, họ cũng phủ nhận sự tồn tại của “văn học ngăn kéo”. Tôi thì lười nên vẫn cứ trông chờ những người đọc chuyên nghiệp và chăm chỉ. Thông tin ra sách vẫn ào ào và trong đó rất nhiều tác phẩm “gan ruột” của các cây bút, nhưng tôi vẫn chưa thể quan tâm. Tôi không đọc. Các nhà phê bình hình như đã rút vào “cổ mộ” thì phải, âm thanh từ phía họ không vang đến tôi.                Tôi không nghiên cứu phê bình văn học cũng không làm nghề xuất bản, chuyện nước nhà có hay không có tác phẩm văn học “ra hồn” không phải chuyện của tôi. Tôi không cần vội.                Thế mà tôi đã vội vã đọc “Chết trong ngày Chúa Nhật” ngay khi sách vừa lưu hành. Có mấy động cơ đồng thời. Thứ nhất là cơ hội tìm hiểu khung thẩm mỹ văn chương và mức độ kiểm duyệt (bị phàn nàn bất bình quá nhiều) của các nhà xuất bản hiện tại. Thứ hai là tò mò muốn biết với nhịp văn (đều đều chán ngắt) như ở vài trang hé lộ trước thì người viết chuyển nhịp kiểu gì, còn trong trường hợp cả sáu trăm trang (nghe nói là không hề xuống dòng) vẫn giữ nguyên nhịp như vậy thì thần kinh của tôi có tiếp nhận được suôn sẻ không, trong khi có những người chỉ xem một trang đã bỏ cuộc vì họ sợ đọc một thứ như vậy có thể ảnh hưởng tiêu cực đến cảm hứng đọc văn chương của họ. Thứ ba là… Có động cơ thứ ba nữa không nhỉ? Có chứ! Nhưng động cơ này mơ hồ khó gọi tên ra được, có lẽ đó là linh cảm. *        Vội đọc nhưng không đọc vội. Sau năm ngày tôi mới đọc hết cuốn sách.                Trái với lo ngại của tôi, hóa ra là truyện dễ đọc hơn tôi tưởng rất nhiều, mặc dù đúng là không hề xuống dòng chia đoạn cũng không hề đổi nhịp. Không thiếu những dấu chấm dấu phẩy, tuy vậy tôi không chắc lắm về ảnh hưởng của những dấu câu này tới nhịp văn, bởi vì “đội quân” này thậm chí lơ đễnh ngay cả trong việc giữ gìn trật tự ngữ pháp vốn là nhiệm vụ đầu tiên then chốt của chúng. Dù các dấu chấm dấu phẩy lúc thưa thớt lúc dày đặc thì nhịp văn vẫn thế, vẫn cứ đều đều mà không có chỗ nào khác biệt hoặc nếu có thì cũng không đủ để tôi kịp nhận ra vì tôi đã bị cuốn đi theo nhịp suy tưởng của nhân vật mà không còn đủ sức để tâm đến nhịp văn nữa. Và cứ như thế từ đầu đến cuối. Nhưng bù lại mỗi khi tôi muốn tôi đều có thể dừng lại nghỉ, chỉ cần ghi nhớ trang mình đang đọc dở là trang thứ bao nhiêu, không cần tiếc nuối vì mình đã bỏ không theo kịp cao trào nào đó của truyện. Bởi vì trước sau như nhất cũng chỉ có một thằng cha lải nha lải nhải trong óc hắn ngày này qua tháng khác không có dấu hiệu kết thúc, chỉ có cuốn sách là kết thúc sau hơn sáu trăm trang.                Những người muốn giữ gìn cảm xúc trong trẻo tươi sáng lạc quan yêu đời hoàn toàn đúng khi chọn bỏ qua không đọc truyện này. Ngay từ mở đầu, thằng cha nhân vật đã trưng chộ mớ lý sự lằng nhằng câu từ rối rắm, một trong những dấu hiệu điển hình khiến người ta lập tức nghĩ tới những kẻ nốc lắm sách vở chữ nghĩa nhưng không làm ra chuyện gì có kết quả, như khi nhìn đám dây khoai mọc bò tràn lan rậm rạp thì ta biết là không thể mong thu hoạch được củ vậy. Vâng nhưng khoai không phải khi nào trồng cũng để lấy củ, nếu ta được mời xơi lá xơi ngọn thì cũng hãy cứ thưởng thức vì rau khoai dù sao cũng lành. Ái dà cái gì nữa này, giữa rau có sâu? Giữa mớ chữ nghĩa điệu bộ loằng ngoằng bỗng chồi ra những hồi tưởng hoặc mơ tưởng dâm dục cùng những từ bậy bạ tục tĩu. Vậy là bản năng của con thú vẫn còn trong hắn mà chưa bị những khái niệm nuốt chửng. Thôi vậy thì cũng chẳng tệ quá! Mới chỉ chưa đầy chục trang đã vậy, cứ theo dõi tiếp xem hắn thế nào…                Ô hô ai tai nào đâu phải chỉ có khát dục, thằng nhân vật này, à không, bốn thằng này (thì ra là có tới bốn thằng cơ) đã giẫm qua một lằn ranh đạo đức. Bọn chúng thuê chung một cô gái điếm. Ngủ với gái điếm thì chưa có gì đặc biệt, nhưng đây bọn chúng đem cô vào ở chung cùng một nhà và chia phiên hưởng thụ, thế này thì đày ải nhau quá! Ơ nhưng gì thế? Mỗi thằng mỗi tháng chi cho cô điếm nửa tháng lương của mình à, tử tế nhỉ? Giờ thì chả biết là gái điếm hay nàng Bạch Tuyết nữa. Bọn chúng giàu lòng thương xót vậy ư? Thậm chí bọn chúng còn sợ chúng sẽ yêu nàng…                Ô không hóa ra chỉ là trò tự lừa đảo bản thân của thằng “tôi” ấy thôi. Trong tầng tầng lớp lớp ký ức nhập nhoạng của hắn đã hiện ra tội ác kinh hoàng: Cô gái điếm tên Hạnh kia hóa ra không phải là gái điếm được bốn thằng Tùng-Lâm-Hưng-Vũ ấy thuê về, cô ta cũng chưa từng là gái điếm, cô ta bị bọn chúng hiếp dâm tập thể và bắt mang theo làm nô lệ tình dục cho chúng. Cô gái non tội nghiệp chẳng làm sao thoát được…                Thật quái quỷ! Thì ra tôi đã bị thằng “tôi” kia với lải-nhải-tràng-thiên của hắn lừa một vố thật to. Giờ thì tôi không làm sao còn biết được tội ác kia có thật đã từng xảy ra hay không, rốt cục cô Hạnh kia là gái điếm hay nô lệ tình dục sau khi bị hiếp dâm, và cô tên Hạnh là chị gái hay em gái hay bạn gái hay mẹ của một thằng “tôi” nào, cô Hạnh này chỉ là một cô hay là có nhiều cô đều trùng tên Hạnh…                Đã bao giờ quý vị gặp một kẻ mà ngay từ phút đầu tiên y đã cho quý vị cái ấn tượng rằng y là một nhân vật đặc biệt xuất chúng với khả năng tư duy logic cùng lập luận sắc bén đến nỗi dù y có khác lạ sao đó thì quý vị vẫn mở lòng chấp nhận lắng nghe rồi sau vài tiếng đồng hồ hoặc sau một số ngày quý vị mới ngã ngửa ra rằng y là một bệnh nhân tâm thần? Vâng tôi đã từng. Ấy thế mà kinh nghiệm đó chẳng giúp gì cho tôi khi đọc tiểu thuyết này, đến khi vỡ lẽ cái thằng cha nhân vật chỉ là thằng điên đa nhân cách thì tôi đã ngốn hết nửa cuốn sách chứ ít gì đâu!                Thật ra tôi cũng chẳng nhớ tôi phát hiện “tôi” là thằng điên từ đoạn nào từ trang nào, nhưng thôi truy cứu chuyện ấy chẳng ích gì còn làm mất thêm thời gian của quý vị. Tóm lại, có thể gọi cái thằng Vũ-Hưng-Lâm-Tùng ấy là nhân vật Một-Chẻ-Tư Hoặc Bốn-Trong-Một, tức là tính thành một thằng hay bốn thằng đều được. Tại sao lại là bốn mà không phải là ba hay năm? Cụ thể thì trong truyện có vài cách “liệt kê”. Cách thứ nhất: một nhà lãnh đạo cách mạng, một thầy tu, một nhà thơ và một đao phủ. Cách thứ hai: một kẻ độc ác luôn tỏ ra độc ác, một kẻ độc ác luôn tỏ ra tử tế, một kẻ tử tế luôn tỏ ra độc ác và một kẻ tử tế luôn tỏ ra tử tế. Hình như có vài cách nữa mà không rõ ràng chính xác lắm nên tôi quên rồi.                Đã chấp nhận nhân vật đang kể chuyện là kẻ mang bệnh tâm thần với những cơn hoang tưởng thì độc giả không cần phải lo lắng về chuyện mình không sao nắm nổi đầu đuôi câu chuyện mà hắn kể cũng như những nhân vật trong câu chuyện là ai với ai nữa, và cứ thoải mái yên lòng mà nghe hắn tường thuật những hành vi đê tiện phi nhân mà hắn và đồng bọn thực hiện, vì kẻ điên không phải chịu trách nhiệm gì dù tội ác có thật hay tưởng tượng. Cũng chính từ lúc tôi vừa kịp nhận ra Tùng-Lâm-Hưng-Vũ là một thằng hoặc một bọn tâm thần thì mức độ điên rồ, đau đớn, ác độc, kinh tởm, tàn khốc, tuyệt vọng trong câu chuyện cũng tăng dần… Người đọc không còn lo cho nhân vật mà có lẽ cần lo cho chính mình. *        Tôi đã nhận ra cái nhịp văn nhanh đều đều suốt từ đầu đến cuối truyện ấy chính là nhịp mưa. Một trận mưa ngôn từ xối xả trút xuống, mới đầu tưởng không nguy hiểm gì mà ngờ đâu không dừng không tạnh, mây đen cứ tiếp tục kéo đến ngày càng dày càng nặng, nước dâng lên dần thành một cơn lũ làm xói lở và cuốn trôi những gì với ta là cần thiết quý giá, đồng thời làm nổi dềnh lên những thứ bẩn thỉu hôi thối mà không bao giờ ta muốn nhìn muốn ngửi, rồi dần dần đồ quý hay rác rưởi cũng không còn quan trọng nữa vì ngay cả nơi trú ẩn cuối cùng của ta cũng bị cuốn đi…                Những nhân vật trong truyện từ chối mọi hy vọng và mơ ước thanh cao, vì những gì đẹp đẽ không hề có trong đời thực của họ mà chỉ có trong Kinh Thánh. Những biểu tượng ẩn dụ trong Kinh Thánh khi đem ghép vào những tình tiết trong câu chuyện của họ trở thành lố lăng kệch cỡm hoặc chua xót tức cười. Một cơn mưa không đủ dài để nhấn chìm những kẻ chờ chết, một con tàu được làm để phòng ngày tận thế mà dang dở không bao giờ xong, một đường hầm tiêu tốn cả phần dài ngoẵng của cuộc đời đến ngày đào xong thì hóa ra chẳng còn cần dùng vào việc gì, một kẻ rao tin mừng lại là thằng tâm thần làm bạn bè người thân xấu hổ…                Tam Yên, “miền đất hứa” của những thằng “tôi” ấy không có bằng chứng gì về sự tồn tại của nó, nhưng dù bốn thằng Tùng-Lâm-Hưng-Vũ có cãi nhau thế nào thì bọn họ vẫn luôn thống nhất trong việc phải tìm đến Tam Yên, dù không ai trong số họ biết Tam Yên có gì chờ họ ở đó. Đến sẽ biết. Họ tìm hoài không thấy, hoặc không ai chịu chỉ đường hoặc có kẻ chỉ đường nhưng lại là lừa dối. Với những kẻ cho là họ biết Tam Yên ở đâu (những người không tìm Tam Yên) thì Tam Yên khi là một trại cai nghiện, khi là một nhà tù, có khi lại là một trại tâm thần. Khi bọn “tôi” đến Tam Yên thì Tam Yên là một nơi hoang phế chết chóc, nhưng họ đều nhận đó chính là Tam Yên của họ. Điều gì chờ họ ở đó? Một tiếng nói thì thầm bên tai nhận là Đấng Phán Truyền thôi thúc “tôi” hãy giết người mình yêu dấu nhất để hiến tế. “Tôi” hoàn tất việc đó, rồi điều gì xảy ra? “Tôi” nhận ra mình đã bị lừa. Chỉ có thể là ma quỷ chứ không phải Đấng Hằng Hữu nào cả.                Thằng “tôi” ấy có bị điên thật không? Tất cả là do người đọc tự suy đoán chứ tác giả không hề kết luận điều gì. Nhưng chắc chắn là trong mọi câu chuyện của “tôi” có quá nhiều điều dối trá. “Tôi” đã tưởng thế là thật trong cơn điên hay là ngay cả trong cơn điên hắn cũng cố tình né tránh sự thật? Tất cả đều có thể. *        Những độc giả mong đọc văn chương để thưởng thức sự bóng bẩy của ngôn từ hay những cảm xúc đẹp đẽ dịu ngọt thảy đều nên tránh xa tác phẩm này. Những từ ngữ thô lỗ, những triết lý sống sượng nhai lại, những câu thoại cụt lủn đơn điệu… được thằng Một-Chẻ-Tư Hoặc Bốn-Trong-Một thổ ra tràn lan ngập ngụa. Có những khi chẳng thể nào tránh khỏi, hồi ức về người mẹ, người chị, người em gái… với tình thương rất đỗi tha thiết rất đỗi dịu dàng sống dậy nhưng liền ngay đó bị vùi dập trong nỗi xót xa. Đôi chỗ hiếm hoi, khi thằng “tôi” mơ màng nhớ về một người con gái nào đó với cảm xúc trong trẻo, hắn đột nhiên quên mất giọng điệu thô thiển và lúc đó độc giả được thấy những hồi ức tuyệt đẹp, giống như giữa cả màn mây dày xám xịt bỗng hé ra một khoảng trời trong xanh nhưng chỉ trong phút chốc đã bị lấp kín như cũ.                Những câu chuyện không đầu không đuôi đột ngột thay đổi nối tiếp nhau với nhịp văn đều đều hối hả đã gợi lên cho người đọc những trường liên tưởng chồng chất, những nỗi ám ảnh mà tôi không thể phủ nhận rằng chúng rất thật. *        Có lẽ sẽ không nhiều người đọc tiểu thuyết này, bởi vì tuy nó không khó đọc nhưng đọc nó rất khó chịu. Một tác phẩm không chiều chuộng độc giả, không khoan nhượng, không né tránh. Một tác phẩm không dễ viết.                Trước đây tôi chưa từng đọc truyện nào của Nguyễn Nguyên Phước và thậm chí chưa từng biết tới tên anh. Tôi cảm thấy may mắn đã đọc “Chết trong ngày Chúa Nhật”, vì với tôi đó là bằng chứng xác thực rằng trên mảnh đất này những nhà văn vẫn còn đang sống.                Một tác phẩm tự vấn nghiêm khắc, đủ sức nặng để đối thoại.                Tôi không nghĩ tiểu thuyết này của Nguyễn Nguyên Phước sẽ ảnh hưởng đến hình thức hay nội dung chuyện kể của những nhà văn khác, nhưng nó góp phần ảnh hưởng đến việc những câu chuyện có thể không bao giờ kể ra sẽ được kể ra. Một mình nó không đủ là một cơn hồng thủy, nhưng rất có thể nó là tín hiệu mở đầu cho “cơn hồng thủy”.                Tôi tin “Tam Yên” của Nguyễn Nguyên Phước là nơi các nhà văn cất lên tiếng nói bằng những tác phẩm sâu sắc, họ ý thức rõ rằng trên thế giới này họ luôn là những người được tự do nhiều nhất trong công việc của mình, và vì thế họ chỉ có thể đòi tự do từ chính bản thân mình mà thôi.                                                                                                                                                                     03 – 12 – 2019. *** Miên man không chương đoạn, vắng dấu phảy, chuyện-chuyện-chuyện rối đan chồng chéo. Đối thoại. Triết lý. Độc thoại. Triết lý. Chửi thề. Triết lý. Bài bạc. Triết lý. Hút chích. Triết lý. Đĩ điếm. Triết lý. Giết chóc. Triết lý. Hồi ức. Triết lý. Mơ mộng. Triết lý. Hoang tưởng. Triết lý. Điên dở. Triết lý. Mắc kẹt. Chạy trốn. Đào thoát. Có hiện thực Việt Nam những năm 90. Có mê cung Kafka. Có viễn tưởng. Có giết chóc kinh dị. Chết trong ngày Chúa nhật của Nguyễn Nguyên Phước là lời mời gọi tôi vào cuộc phiêu lưu trong điệp trùng câu chữ. Tác phẩm đặt tôi bên rìa vực giữa quen thuộc-xa lạ, dễ hiểu-khó lý giải, thô lậu-tinh tế, hời hợt-thâm sâu, nghiêm túc-hài hước, phá cách-chỉn chu, hiện thực-hoang tưởng. Đây là cuộc chơi ngôn từ đầy thách thức. Có lúc tôi trầm trồ, có lúc tôi dừng lại hoài nghi, nhưng đó là sự hoài nghi mang tín hiệu tích cực, hé lộ về con đường tìm đến tự do của viết. Tự do, tự do và tự do. Có lẽ đó là tất cả những gì cuốn sách này, ngôn ngữ cùng nhân vật, đã quăng mình vào một cuộc vặn xoắn, giã nát và vượt thoát để chạm đến tự do. Chết trong ngày Chúa nhật là cuộc đào thoát khỏi bản thể để tự do. Vì sao phải chạy trốn khỏi mình để tự do? Có bao nhiêu lớp khóa vô hình khóa chặt tâm hồn một con người? Những thủ pháp nghệ thuật nào nổi bật trong cuốn tiểu thuyết này, để ta có thể băng qua như băng qua những ngọn núi, dòng sông và cánh đồng, vừa đi vừa ngẫm, để chân ta được neo lại trong những khoảng thời gian đủ dài, để từ từ lật mở, khi khẽ khàng, lúc dữ dội, vừa lạc vào mênh mông, vừa xoáy hút chốn thẳm sâu…? Người đăng: daotieuvu

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trở Về Năm 1981 - Tú Cẩm
AudioBook Trở về Năm 1981 Tên eBook: Trở về năm 1981 (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Tú Cẩm Thể loại: Tiểu thuyết, Giả tưởng, Văn học phương Đông   Dịch giả: Nguyễn Đức Vịnh NXB: Amun & Thời Đại    Nguồn sách: Trần Ngọc Tuyền   Chụp pic: Devil   Type   Ly Ngo, Quyên Trần, Marie Hoang   Nhan Nhược Thu, Lyzacat Nguyen   Lê Mai, Trần Thảo, Ong Vàng   Tran Trang, Tứ Diệp Thảo   Onizuka Gto, Voi Coi   Đánhbossxong Mớingủngon   Thanh Sương, Phi Phi Yên Vũ   Bích Thuỷ Trần, Huyền Nguyễn Thị   Ebook: Devil Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free Giới thiệu tác phẩm    Từ hiện tại năm 2010 Chung Tuệ Tuệ nhận được nhiệm vụ bí mật quay trở về năm 1981 để thay đổi số phận của Kim Minh Viễn – tên tội phạm giết người hàng loạt nhưng có quá khứ vô cùng đáng thương – tránh cho nhân gian một trận tanh máu và cũng để cứu rỗi cuộc đời một con người. Nhờ có Tuệ Tuệ mà cậu bé ba tuổi mồ cô Minh Viễn đã có một mái ấm, được yêu thương và được dạy dỗ, , bánh xe số phận của cậu đã rẽ sang một hướng khác. Nhưng trong lúc theo đuổi một vụ án, Tuệ Tuệ đã bị thủ tiêu bằng một vụ tai nạn giao thông được dàn dựng. Minh Viễn hết sức đau khổ và quyết tâm theo đuổi thủ phạm đến cùng. Nhưng liệu biến cố này có lại đẩy Minh Viễn đến một thảm cảnh khác? Và liệu Tuệ Tuệ có thực sự đã “chết”? Giới thiệu tác giả   Tú Cẩm   Giới tính: Nữ   Ngày sinh: 16/1/1983   Nơi sinh: Giang Tây   Châm ngôn:   “Tư tưởng con người luôn phức tạp như vậy, muốn có được, muốn nắm giữ nhưng lại sợ mất đi. Vạn vật trên thế gian này, vốn khó có thể vẹn toàn...” Mời các bạn đón đoc Trở về năm 1981 của tác giả Tú Cẩm.
Tuổi Thanh Xuân chôn dấu dưới bụi trần - Nguyễn Sênh Lục
Tên eBook: Tuổi Thanh Xuân chôn dấu dưới bụi trần (full prc, pdf, epub) Tác giả: Nguyễn Sênh Lục Thể loại: Tiểu thuyết, Lãng mạn, Văn học Phương Đông   Dịch giả: Dương Kim Nguyệt Nhà xuất bản: Tổng hợp Tp.HCM Pic: Bông bụng bự Type: Tun Lavigne    Ken Shita Tiểu May     Voi Còi Song Mẫn Thanh Xà    Onizuka Gto   Beta: Heoboo   Ebook: Heoboo Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free   Giới thiệu Dưới lớp tro tàn và hoang phế đó đã chôn giấu tuổi thanh xuân của họ. Long Vĩnh Thanh là người sống dưới đống hoang tàn, cô ôm lấy quá khứ, trốn tránh hiện thực, vui vẻ một cách giả tạo, đến khi có người nắm lấy tay cô dẫn cô đi một vòng trong hồi ức, sau đó hủy diệt tín ngưỡng của cô, hủy diệt mọi thứ cô mê đắm và cố chấp gìn giữ, rắc một lớp thuốc độc lên vết thương khiến cô đau lòng không thiết sống, nói với cô rằng, “Anh mãi mãi sẽ không nói cho em biết anh yêu em đến nhường nào”. Khi ấy cô mới tỉnh ngộ, rằng có những người đã không còn nữa, còn bản thân cô từ trước đó rất lâu đã không còn đường lui. Mời các bạn đón đọc Tuổi Thanh Xuân chôn dấu dưới bụi trần của tác giả Nguyễn Sênh Lục.
Chỉ Có Thể Là Anh - Jennifer Crusie
Tên ebook: Chỉ Có Thể Là Anh (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Jennifer Crusie Thể loại: Best seller, Tiểu thuyết, Lãng mạn, Hài hước, Văn học phương Tây Nguyên tác: Anyone But You   Dịch giả: Ruby Thúy   Nhà xuất bản: Văn Học   Công ty phát hành: Chibooks   Số trang: 232   Trọng lượng: 242 g   Hình thức bìa: Mềm   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Giá bìa: 59.000   Năm xuất bản: 2012   Tạo prc: Hoàng Liêm   Nguồn: e-thuvien.com Giới thiệu nội dung:    Lai một phần chó lùn, một phần chó săn, cùng phúc tinh từ thần Ái tình… liệu một chú chó đóng vai người mai mối có thể tìm thấy tình yêu mới cho chủ nhân hay không?   Với Nina Askew, tuổi bốn mươi đồng nghĩa với tự do - khi cô ly dị người chồng cũ luôn đặt sự nghiệp lên hàng đầu và rời bỏ ngôi nhà ngột ngạt ở ngoại ô. Tự do sở hữu một căn hộ của riêng mình trong thành phố, tự do chuyên tâm vào ước muốn của bản thân vì một sự thay đổi. Và những gì cô muốn là thứ mà chồng cũ luôn cấm cản - một chú cún. Một chú cún hoạt bát làm cô thấy vui vẻ. Thay vào đó, cô lại có… Fred.   Ú na ú nần, bốc mùi và rõ ràng là đang phải chịu đựng chứng trầm cảm nào đó của loài cún, Fred còn lâu mới được xếp vào loại “tràn đầy sức sống”. Nhưng chính nhờ tất cả những sai lầm của mình mà nó đã buộc được Nina phải mặt-đối-mặt với Alex Moore, anh chàng hàng xóm đẹp trai, trẻ tuổi ngụ ở tầng dưới.   Trên lý thuyết mà nói, Alex chẳng có chỗ nào chê được - vừa gợi tình, vừa có vẻ ôn hòa - một bác sĩ khoa cấp cứu luôn san sẻ tình yêu bị cấm đoán dành cho những cái bánh Oreo của Fred theo cách làm người ta kinh ngạc. Nhưng mặc cho nụ cười rạng rỡ tuyệt đẹp của anh, sự khác biệt tuổi tác mười năm ấy là khoảng cách quá lớn để Nina có thể san lấp. Lờ đi sự dằng dai của cô bạn thân nhất, những nhà cải cách xã hội không tưởng thích quấy rầy và cả Fred luôn có mặt khắp mọi nơi - đấy là chưa đả động gì đến tuyến hoóc-môn cứ bất thình lình nổi hứng - Nina cho rằng bất kỳ ai, ngoại trừ Alex, hẳn sẽ là ván cược khá khẩm hơn cho một mối quan hệ. Nhưng sau từng gã bạc đầu cứng nhắc mà mình hẹn hò, cô càng hoài nghi chính anh chàng yêu chó trẻ tuổi kia mới là người mình thực sự muốn gắn bó. *** Giới thiệu tác giả:    Jennifer Crusie (sinh năm 1949) là bút danh của nhà văn Jennifer Smith, một tác giả dòng tiểu thuyết lãng mạn bán chạy và giành nhiều giải thưởng. Bà đã viết được hơn 15 cuốn tiểu thuyết, đã được xuất bản ở hơn 20 nước trên thế giới.   Bà đã tốt nghiệp ở trường Trung học Wapakoneta và có bằng cử nhân ngành Mỹ thuật tại trường Đại học Liên bang Bowling Green ở Bowling Green, bang Ohio. Bà có hai bằng Thạc sĩ. Bằng đầu tiên thuộc về chuyên ngành Professional Writing & Women’s Literature ở Đại học Liên bang Wright, Crusie đã viết luận văn về vai trò người phụ nữ trong tác phẩm văn học kỳ bí. Bằng thạc sĩ thứ hai của bà thuộc ngành Mỹ thuật trong Tiểu thuyết của Đại học Liên bang Ohio.   Vào mùa hè năm 1991, bà bắt đầu nghiên cứu cho luận văn về ảnh hưởng giới tính đối với việc tường thuật, nghiên cứu sự khác nhau của việc kể chuyện giữa phụ nữ và đàn ông. Là một phần trong quá trình nghiên cứu, bà đã dự tính đọc một trăm cuốn tiểu thuyết lãng mạn dành cho phụ nữ và một trăm cuốn tiểu thuyết phiêu lưu dành cho đàn ông. Các tiểu thuyết lãng mạn hóa ra khá nữ quyền và quá hấp dẫn, khiến bà không bao giờ đụng đến tiểu thuyết phiêu lưu dành cho đàn ông. Thay vào đó, bà quyết định viết tiểu thuyết, bỏ việc và dành toàn bộ thời gian để viết cũng như hoàn tất học vị tiến sĩ. Đây là một trong những bước biến chuyển vô cùng mạo hiểm vì bà đã không bán được cuốn sách đầu tiên của mình mãi cho đến tháng Tám năm 1992.   Mặc dầu NXB Silhouette đã từ chối cuốn tiểu thuyết tiếp theo của Cruise, NXB Harlequin đã chấp nhận nó và xuất bản vào năm 1993 với tên gọi Săn Chồng thuộc dòng sách Quyến rũ của họ. Thêm năm cuốn nữa của bà được Harlequins xuất bản, gồm Getting Rid of Bradley - đã giành được giải RWA dành cho Tiểu thuyết ngắn hiện đại hay nhất.   Các tác phẩm tiểu thuyết của bà tiếp tục khám phá các cuộc hành trình của những người phụ nữ, đặc biệt là các vấn đề liên quan đến các mối quan hệ, tình bạn, cộng đồng, và sự sáng tạo. Bà là một phụ nữ may mắn, và bà biết điều đó.   Các tác phẩm đã xuất bản: - Bạn Cùng Giường Trái Tính, - Bất Cứ Điều Gì Em Muốn, - Charlie All Night,  - Chỉ Có Thể Là Anh.  ***    “Hết sức mới mẻ, hài hước, tình cảm và táo bạo… Crusie là một trong những tác giả như thế.”   - Booklist Mời các bạn đón đọc Chỉ Có Thể Là Anh của tác giả Jennifer Crusi.
Danh Dự Huy Hoàng - Julie Garwood
Tên eBook: Danh Dự Huy Hoàng (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Julie Garwood  Thể loại: Lịch sử, Lãng mạn, Chiến tranh, Tiểu thuyết, Văn học phương Tây Tên gốc: Honor’s Splendour   Nhà xuất bản: Pocket Books (04/1991)   Người dịch: Hapi   Nguồn: ficland.info Giới thiệu:   Tình yêu là thứ kết nối con tim, thoát khỏi mọi vùng đất tối tăm và đau khổ; xóa bỏ những ranh giới, khoảng cách trong gia đình. Và vì tình yêu mà danh dự được lựa chọn và vì danh dự mà tình yêu được nảy mầm.   Madelyne là cô tiểu thư với đôi mắt xanh sâu thẳm như đại dương và mái tóc nâu đỏ hấp dẫn. Nàng lạc quan sống trong sự lãng mạn và niềm tin vào thiên thần bảo vệ thầm lặng của mình là anh hùng Odysseus. Mang trên mình nỗi sợ suốt nhiều năm, nàng náu mình sau lớp mặt nạ bình thản.   Cho đến khi… Mối thù hận giữa hai vị Nam tước: một gian ngoan giảo hoạt và một huyền thoại đáng kính đã lôi kéo những nạn nhân vô tội vào vòng xoáy không thể rút ra.   Một đêm đông lạnh giá, cuộc sống của nàng bắt đầu rẽ sang bước ngoặt khi nàng quyết định cứu Sói - chiến binh huyền thoại, Nam tước Duncan của vùng Wexton vì danh dự đã lọt vào bẫy kế hoạch độc ác của anh trai nàng. Không biết rằng, chính hành động cao cả của nàng đã biến đổi cuộc đời nàng sau này.   Quá khứ với những nỗi lo sợ dần được đẩy lùi. Từ vị trí một tù nhân, với sự thông minh và can đảm, dịu dàng và thơ ngây, Madelyne đã chiếm lĩnh trái tim và tâm hồn của Duncan.   Và rồi, tất cả họ khám phá ra ‘Tình yêu và danh dự’ chính là những kho báu vượt trên tất cả…   ⊱{◕‿◕{⊰   Lời người dịch:   Không cầu kỳ, kịch tính, có lẽ chính vì thế mà Julie Garwood là tác giả đầu tiên Hapi yêu thích và chọn dịch ngay từ quyển truyện đầu tiên. Hapi yêu sự nhẹ nhàng, hài hước, dễ thương và nồng nhiệt trong truyện của bà. Thích màu sắc không gian trong truyện trải ra trước mắt người đọc, từ những màu u ám xám xịt của khung cảnh đen tối của chiến tranh, âm mưu đến những sắc màu tươi sáng rực rỡ của niềm vui, hạnh phúc và đam mê sâu lắng. Thích sự đơn giản mộc mạc nhưng tràn đầy sức sống của các nhân vật. Và quyển Honor’s Splendour - Danh dự huy hoàng có thể được xem là sự tổng hợp đầy đủ những đặc trưng trong ngòi bút của Julie Garwood.   Hapi xin gửi lời cảm ơn bạn Leo289 đã nhiệt tình giúp đỡ tìm kiếm các câu trích trong Thánh Kinh. Cảm ơn se sẻ nâu giải thích điển cố ‘vợ Lot’. Cảm ơn Nishan giúp Hapi thực hiện ebook. Và cảm ơn những bạn đọc đã yêu thích bản dịch này.   Mời các bạn đọc bản dịch hoàn chỉnh của Honor’s Splendour - Danh dự huy hoàng.    18:00   28/08/2011 Hapi