Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Siêu Phẩm Vu Sư

Vào mấy chục năm về trước, trên các truyền hình đều phát sóng một chương trình mang tên “Ba ở đây”. Nội dung chính là những người cha sẽ dẫn con gái của mình đến các vùng đất hẻo lánh, ít người hoặc các ngôi làng cũ xưa để khám phá mọi góc khuất chưa bao giờ thấy. Thì mấy chục năm sau lại có một thiếu niên hơn hai mươi tuổi dẫn theo chú chó vàng như người bạn tri kỉ của mình xuống núi, tiến vào thành phố. Cậu tên là Phương Minh, một người sống ở đạo quán và có sư phụ là đạo sĩ nên luôn bị hiểu lầm bản thân cũng giống như sư phụ. Nhưng thật ra thì không phải, mà hiểu lầm càng ngày càng nhiều nên Phương Minh chỉ giải thích thầm trong lòng. Sau khi sư phụ qua đời, trước khi nhắm mắt đã lệnh cho cậu xuống núi giúp đỡ một người bạn của mình vượt qua kiếp nạn sắp tới đang chuẩn bị diễn ra. Tuân theo lời sư phụ, Phương Minh tiến vào đô thị phồn hoa, nơi bản thân chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy hay hòa chung cuộc sống. Vì bản thân quanh năm suốt tháng ở trên núi nên vừa mới bắt đầu cậu vẫn còn khá bỡ ngỡ. Mặc trên mình một trường sam kì lạ, thu hút ánh nhìn của người khác nhưng cậu cũng không quá quan tâm mà chỉ để ý con đường đến nhà người bạn của sư phụ. Sau khi đưa lá bùa bình an, việc cần làm đã hoàn thành. Phương Minh lúc này mới chính thức bắt đầu một cuộc sống mới tại nơi xa lạ này. *** Một bộ truyện danh khá xưng với thực, giới thiệu cho người đọc thêm rất nhiều thông tin về phong thủy để có thêm cái nhìn chính xác hơn về điều này, ngoài ra còn giúp lưu ý một số điều nên và có thể tránh (có thờ có thiêng có kiêng có lành mà) Truyện thuộc thể loại linh dị, phong thủy, trừ tà và huyền huyễn. Cực kỳ hấp dẫn với những bạn thích thế giới tâm linh và cõi âm, cũng như những điều huyền học của vũ trụ. Tác giả nắm kiến thức khá vững ở nhiều lĩnh vực, nội dung truyện lại liền mạch và liên kết và dĩ nhiên không thiếu hào quang nhân vật chính. *** Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực Dịch: Nguyệt Ẩn Các Nguồn: TruyenYY -------------------- Mặt trời lặn về phía tây, ở một làng nhỏ hẻo lánh! Sao giăng đầy trời, chiếu rọi lên thân hình hai thiếu niên trên đồng cỏ, bên tai là từng tràng tiếng chim hót, tiếng côn trùng kêu vang. “Đạo sĩ ca ca, anh nói xem ngôi sao sáng nhất trên bầu trời kia tên là gì vậy?” “Nó à.” - Thiếu niên ngẩng đầu, nhìn ngôi sao sáng nhất kia rồi đáp: “ Nó gọi là sao Kim, nhưng chúng ta gọi nó là Thái Bạch, nó xuất hiện lúc bình minh lại gọi là Sao Mai, lúc hoàng hôn thì chúng ta gọi nó là sao Sao Hôm. Cái gọi là "Phía đông có Sao Mai, phía tây có Sao Hôm" chính là nó.” “Cái gì mà "Phía đông có Sao Mai, phía tây có Sao Hôm", thật khó nhớ quá, em gọi nó là sao Đạo Sĩ nha. Hì hì, sao Đạo Sĩ cũng đẹp như anh đạo sĩ vậy.” Thiếu niên chép miệng, nhìn lúm đồng tiền ngây thơ sáng ngời của cô bé này, có mấy lời muốn nói cuối cùng lại thôi. Kỳ thực, hắn cũng không phải đạo sĩ. ... Thượng Hải. (*) Tháng bảy nắng gắt như lửa! Trên tàu điện ngầm vẫn chen chúc như mọi khi, nhưng với nhiều tên đàn ông, bọn họ rất thích sự chen chúc này, bởi vì bọn họ có thể được thưởng thức những cô gái ăn mặc tươi mát xinh đẹp, thậm chí còn có cơ hội tận hưởng thú vui tiếp xúc da thịt. Đương nhiên, đa số đàn ông cũng chỉ lén lút ngắm nhìn vài lần, nhưng có một người thì khác. Đó là một tên thanh niên ăn mặc khác người, trong khi tất cả người mặc áo ngắn tay, cậu ta mặc bộ áo trường sam cực kỳ bắt mắt. Nhưng điều khiến tất cả đàn ông trong toa xe này bội phục không phải là điều này, mà là thanh niên trẻ tuổi lại dám dán mắt nhìn chằm chằm vào cô gái xinh đẹp nhất trong toa xe. Đó là một cô gái xinh đẹp hơn hai mươi tuổi, cô mặc một chiếc váy ngắn thắt eo màu đen, làn da trắng ngần lộ ra ngoài, hấp dẫn vô số ánh mắt của mấy tên sói đói. Mà quan trọng nhất chính là, cô gái này còn có một gương mặt rất đẹp. Tưởng Doanh Doanh cau mày, cô có hơi hối hận, sớm biết thế này cô đã không đánh cược với bạn thân, bây giờ thua cuộc phải mặc hở hang như vậy để cho mấy tên sói đói kia nhìn trộm. Nhất là tên phía trước, từ lúc cô lên xe đến giờ, mắt hắn cứ nhìn chằm chằm vào bộ phận nào đó trên người cô, việc này khiến cô không nhịn nổi nữa. “Anh nhìn đủ chưa!” Nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ của cô gái trước mặt, Phương Minh mới nhận ra, xem ra đối phương đã coi mình như tên dê xồm. “Cô gái này, tôi nhìn tướng mạo của cô, ngày hôm nay cô...” “Ấn đường tôi hôm nay màu đen, sẽ gặp tai nạn hại thân!” Tưởng Doanh Doanh ngắt ngang lời Phương Minh, phương thức bắt chuyện quê mùa như vậy quá lỗi thời rồi! Phương Minh đáp lại, vẻ mặt không chút biến sắc: “Cô nói không sai.” “Tiếp theo có phải là anh nói mình có cách hóa giải, muốn đưa tay cho anh xem thử, đúng không?” “ Cũng không cần, tướng mạo là đã có thể thấy được.” - Phương Minh nghiêm túc lắc đầu. “Cô chỉ cần nhớ kỹ một câu, gặp nước thì dừng, chắc chắn sẽ tránh được kiếp nạn.” Keng keng! Đúng lúc đó, tàu điện ngầm vừa lúc đến trạm dừng, Tưởng Doanh Doanh hung dữ trừng Phương Minh, tên yêu râu xanh này diễn thật đạt, cô mắng một câu "đồ thần kinh", sau đó thì nhấc giày cao gót đi ra khỏi tàu điện ngầm. Nhìn bóng lưng rời đi của Tưởng Doanh Doanh, Phương Minh cười khổ, hắn biết cô gái này chắc chắn không tin lời của mình, nhưng mà, nói đến mức này là hắn đã cố hết sức rồi, nói tiếp nữa thì sẽ là tiết lộ thiên cơ như sư phụ nói. ----- Lối vào ga tàu điện ngầm, Tưởng Doanh Doanh thấy cô bạn thân đang chờ ở đó, tức giận liếc cô bạn của mình một cái. “Doanh Doanh, thế nào rồi, mặc như vậy có phải là rất khó chịu đúng không, có phải là ánh mắt của cả đám đàn ông trên tàu điện ngầm đều nhìm trộm cậu đúng không?” “Mặc kệ cậu.” Tưởng Doanh Doanh đẩy cô bạn mình rồi đi thẳng ra bên ngoài. Cô biết cô bạn của mình là đứa nhiều chuyện, trước giờ không giữ được bí mật, nếu như nói cho cô nàng nghe ở trong toa xe mình hầu như bị người ta thị gian thì chưa tới một ngày cả đám bạn bè đều biết. “Nói tí đi mà, rốt cuộc trên trên tàu điện ngầm đã xảy ra chuyện gì?” “Cậu muốn biết thì hai chúng ta cứ đổi quần áo, sau đó cậu lên một chuyến tàu điện ngầm là biết chứ gì.” Cả quãng đường tới lúc đi ra cửa ga tàu điện ngầm cứ cãi cọ như vậy, nhưng không lâu sau thì Tưởng Doanh Doanh đột nhiên dừng bước, bởi vì lúc này đài phun nước trên quảng trường trước mặt cô đang phun nước. Nhìn thấy đài phun nước, Tưởng Doanh Doanh đột nhiên nhớ đến câu gặp nước thì tránh của tên thanh niên trẻ tuổi kia, cô vô thức dừng bước lại. “Doanh Doanh, cậu làm sao vậy?” Cô bạn thân của Tưởng Doanh Doanh nhìn thấy Doanh dừng bước lại cũng đứng lại theo, tò mò hỏi thăm. “Không có gì, tụi mình... Á!” Tưởng Oánh Oánh sợ hãi hét lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cây cột đèn ngã xuống đài phun nước, vị trí cột đèn kia ngã xuống cách cô chưa tới ba thước, nếu như lúc nãy cô không dừng lại... Tưởng Doanh Doanh run rẩy cả người, mà bạn thân của cô cũng sợ hãi, sau vài giây, nhìn thấy mặt Tưởng Doanh Doanh tái nhợt thì mới vội vàng an ủi: “Doanh Doanh, không chuyện gì đâu, tụi mình không có bị thương.” Nhưng mà lúc này Tưởng Doanh Doanh không còn nghe thấy lời nói của bạn thân nữa, trong đầu cô cứ vang vọng câu nói đó. “Cô gái chỉ cần cô nhớ kỹ một câu, gặp nước thì gặp nước thì dừng, chắc chắn sẽ tránh được kiếp nạn.” Mãi một lúc lâu sau, khi cô bạn bạn thân đang sốt ruột thì Tưởng Oánh Oánh tự lẩm bẩm: “Thì ra lời của hắn đều là thật.” ---- Long Hoa Nhất Phẩm, một khu biệt thự xa hoa, mỗi căn đều hơn ba mươi triệu, người sống ở trong không phú cũng quý. “Theo địa chỉ mà sư phụ cho thì chính là chỗ này.” Ở cửa khu dân cư, Phương Minh chăm chú nhìn quanh chốc lát, khẽ nói: “Phong thuỷ bát trạch, lý khí loan đầu, cũng có thể coi là một nơi tụ tài, chắc người mở ra khu dân cư này cũng có mời thầy phong thủy tới xem rồi.” “Nhờ các anh thông báo một chút cho chủ nhân căn nhà số 16, nói là cố nhân Diệu Hà Hương đến đây thăm hỏi.” Ngôi biệt thự số 16 ở Long Hoa Nhất Phẩm. Bên trong phòng khách, một người phụ nữ sang trọng đang đánh giá Phương Minh, tuy rằng gương mặt mang vẻ tươi cười nhưng cũng không che đậy được sự rầu rĩ. “Con chính là tiểu đạo sĩ Phương Minh năm đó ư, dì từng xem qua ảnh của con, thật không ngờ đã qua nhiều năm như, con cũng đã lớn rồi.” Lương Quỳnh đánh giá Phương Minh, trong lòng không khỏi oán trách chồng mình, năm đó khi không lại bằng lòng một ước định như vậy, bây giờ thì hay rồi, chẳng lẽ thật sự phải gả con gái mình cho thằng nhóc này à?” “Làm đạo sĩ khổ cực cỡ nào, cả ngày ăn chay tụng kinh, người trẻ tuổi bình thường còn không chịu được khổ như vậy, con gái của dì ấy, chính là ngày nào không có thịt không vui. “Thưa dì, không phải đạo sĩ nào cũng ăn chay, người dì nói là đạo sĩ của Toàn Chân giáo, được gọi là đạo sĩ xuất gia, còn có người tu tại gia không kiêng những điều này.” Phương Minh cười trả lời, đương nhiên còn có một câu hắn không nói, hắn cũng không phải đạo sĩ, chẳng qua là hắn ở đạo quán mà thôi. Lương Quỳnh cứng họng, bà ta vốn muốn dùng lời này để nói cho Phương Minh biết, cậu cũng là đạo sĩ rồi, đừng nhớ thương con gái của tôi nữa, nhưng câu trả lời của Phương Minh thoáng chốc đã phá hỏng lời nói kế tiếp của bà ta. Đạo sĩ còn có thể ăn thịt lấy vợ, bà ta đúng là không biết chuyện này. “Hồi đó dì nghe nói, nếu như không nhờ lời của sư phụ con thì chú Diệp của con đã mất mạng rồi, sự phụ của con là đại ân nhân của nhà dì.” - Lương Quỳnh chỉ có thể đổi chủ đề. “Mấy năm nay chú Diệp bận bịu không có thời gian quay về thăm sư phụ của con, dạo này ông cụ thế nào rồi?” “Ba tháng trước sư phụ đã đi rồi.” “Đi rồi?” Lúc đầu Lương Quỳnh không phản ứng kịp, sau khi hiểu ra ngụ ý thì vội vàng xin lỗi. “Thật xin lỗi, nhắc đến chuyện đau lòng của con.” “Sư phụ ra đi viên mãn phi thăng, đây là chuyện vui, không gọi là buồn được.” Phương Minh không để ý chút nào, nếu như chẳng phải vì hắn thì từ mấy năm trước sư phụ đã phải rời hồng trần rồi. Nhưng mà, câu trả lời này và cả thái độ của Phương Minh làm cho Lương Quỳnh căng thẳng trong lòng, bà ta thầm nghĩ: Thằng bé này làm đạo sĩ riết mà ngu ra rồi, chết thì là chết, phi thăng ở đâu ra. Không được, càng không thể gả con gái cho nó. Lương Quỳnh càng kiên quyết giữ vững ý định của mình, ai biết tên Phương Minh đã bị tẩy não này có đột nhiên vào một ngày nào đó kéo con gái mình theo để làm cái gọi phi thăng để tìm chết không chứ. Nhưng mà dù sao bà ta cũng xuất thân từ gia đình có học thức, không tiện trực tiếp bội ước. Trầm ngâm chốc lát, trong lòng Lương Quỳnh đã có cách. “Phương Minh à, nói thật cho con biết, con gái của thím theo Cơ Đốc giáo, cả ngày nhắc với thím gì mà Thượng Đế, Jehovah, còn nói muốn đi Vatican thăm đức Giáo Hoàng.” Lương Quỳnh vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của Phương Minh, sau khi thấy Phương Minh cau mày thì vui mừng trong lòng, bởi vì bà ta từng nghe nói, những người có tôn giáo tín ngưỡng hình như hơi ghét người tôn giáo khác. Với cách này, Phương Minh sẽ không có ý định với con gái mình nữa. “Dì à, con sửa một chút, Vatican là trung tâm quyền lực của giáo hội đạo Thiên Chúa, bọn họ không gọi là thượng đế mà gọi là đức Chúa Trời, gọi Thượng Đế là đạo Tin Lành của Cơ Đốc giáo, đạo này không có đức Giáo Hoàng.” Phương Minh vừa mở miệng là làm cho Lương Quỳnh cứng họng một lần nữa. “Hơn nữa, có thể dì đã hiểu sai về Đạo giáo rồi, thực tế là Đạo giáo có tính bao dung lớn nhất, gần như tiếp nhận tất cả các giáo phái.” Lúc nãy Phương Minh cau mày là bởi vì nghe thấy cách hiểu sai của Lương Quỳnh về Đạo giáo, mà lời của Lương Quỳnh cũng chính là sự hiểu biết tiêu biểu của phần lớn mọi người về Đạo giáo. Trên thực tế, nếu như Đạo giáo không có có tính dung nạp mọi thứ, vậy thì xưa kia Phật giáo cũng không thể hòa nhập vào. Lấy một ví dụ đơn giản, nếu như đi đến đạo quán, người ta sẽ nhận ra bên trong rất nhiều đạo quán đều có thờ Bồ Tát, đây chính là đặc tính của Đạo giáo. Đạo pháp tự nhiên, vạn vật hòa sinh. Thiện lành như nước, không tranh với ai. Chỉ cần các tín đồ nguyện ý bỏ tiền thì thờ cúng thần thánh của tôn giáo khác bên trong đạo quán cũng không bị ngăn cấm, nhưng tôn giáo khác lại không như thế. Lấy ví dụ như Phật giáo, rất ít chùa miếu thờ thần linh của Đạo giáo, hơn nữa Phật giáo còn một một đặc điểm lớn, đó chính là sẽ tụ hợp thần linh của của rất nhiều nơi. Người cẩn thận sẽ phát hiện ra, nếu như vùng địa phương có vị thần khá linh thiêng nào đó, hoặc là vài đại thiện nhân trong truyền thuyết thời xưa, miễn là được chùa miếu thờ cúng, thì sẽ có kinh văn giới thiệu, giải thích vị thần linh này là do vị Bồ Tát nào đó hóa thân hoặc là đệ tử bên người của vị Phật Tổ nào đó hóa thân, từ đó mà phát triển tín đồ. Đây cũng là lý do vì sao ở trong nước, với tư cách là một tôn giáo du nhập vào nhưng Phật giáo lại còn thịnh hành hơn Đạo giáo. Phong cách xử sự của hai giáo phái khác nhau, một bên thì không tranh không chấp, một bên thì cố hết sức mở rộng sức ảnh hưởng của mình. Lương Quỳnh hiển nhiên không biết nguyên nhân Phương Minh cau mày là vì sự hiểu biết sai của bà ta về Đạo giáo, nhưng nghe thấy lời này của Phương Minh bà ta cũng hiểu, chút tâm tư này của mình đã bị người trẻ tuổi trước mắt nhìn thấu. Nếu đã nhận ra, Lương Quỳnh cũng không che che giấu giấu nói quanh co nữa, bà ta nói thẳng: “Phương Minh, dì biết hồi xưa chồng dì có hứa hẹn với sư phụ con, nhưng bây giờ không còn là xã hội cũ của ngày trước, chỉ phúc vi hôn ép duyên gì đó đều trái pháp luật, hôn nhân chủ yếu là hai bên tình nguyện..” “Mặt khác, lại nói, cho dù dì đồng ý, bậc cha chú trong nhà, ông ngoại, bà ngoại, ông nội, bà nội của Tử Du cũng sẽ không bằng lòng.” “Dù bây giờ không bàn về môn đăng hộ đối, nhưng con là một đứa bé thông minh, thế cũng có thể nhìn ra điều kiện của nhà dì, từ nhỏ Tử Du lớn lên trong sự cưng chiều của mọi người, tiền tiêu vặt mỗi tháng còn nhiều hơn thu nhập một năm của nhà bình thường.” “ Phương Minh à, ngoài việc muốn gả Tử Du cho con, điều kiện khác con có thể nói ra, chỉ cần dì có thể làm được thì nhất định sẽ làm thỏa mãn con.” Phương Minh vẫn lẳng lặng nghe, Lương Quỳnh trong lòng thầm thở dài, thằng bé thật ra cũng có phẩm chất tốt, nếu là những những người trẻ tuổi khác nghe đến câu này thì đoán chừng là đã tức giận và trở mặt lâu rồi. Nếu như xuất thân của nó khá hơn một chút, mình cũng sẽ cho nó một cơ hội, đáng tiếc... “Lời của dì con hiểu, thật ra lần này con đến đây chủ yếu là được sư phụ dặn dò đến thăm hỏi chú Diệp một phen, nhưng mà...” Câu nói kế tiếp Phương Minh cũng không nói tiếp, nếu như lúc này hắn mở miệng nói cho dì Diệp là sư phụ nói năm nay chú Diệp sẽ gặp khó khăn, muốn mình đến hỗ trợ nhà họ Diệp hóa giải, e rằng là Lương Quỳnh cũng sẽ không tin. Sau khi trầm ngâm chốc lát, Phương Minh lấy ra từ trong ngực một cái hộp gỗ. “Đây là thứ sư phụ kêu con gửi cho chú Diệp, bên trong là một lá bùa bình an, mong rằng dì chuyển lại cho chú Diệp, để cho chú Diệp mang theo bên người.” Lương Quỳnh có hơi ngạc nhiên nhìn Phương Minh, không ngờ mình đã nói như vậy mà Phương Minh vẫn lấy ra thứ này, gương mặt bà ta lộ vẻ xấu hổ, nhưng mà vẫn cầm lấy hộp gỗ. Hộp gỗ chẳng qua lớn bằng bàn tay, nhưng cầm trong tay thì nặng trịch, mở ra thì thấy bên trong là một gói giấy hình tam giác màu trắng bạc. “Xin dì đừng đụng vào, lá bùa bình an này ngoài chú Diệp ra không được đụng vào tay người nào khác.” - Nhìn thấy Lương Quỳnh sắp cầm lấy, Phương Minh vội vàng mở miệng ngăn cản. “Bùa bình an này chỉ có người đeo mới được chạm vào, nếu không sẽ mất hiệu lực, mong dì nhớ kĩ.” Lương Quỳnh hậm hực rút tay về, bà ta cũng không mấy tin lời của Phương Minh, chẳng phải cũng chỉ là một lá bùa bình an thôi sao? Nhưng mà nghĩ đến việc Phương Minh ngay cả sư phụ mình qua đời cũng có thể nói là phi thăng, bà ta chỉ coi Phương Minh là một tên tín đồ si dại bị Đạo giáo tẩy não, cho nên cũng không để bụng. “Nhắn gửi lời của sư phụ đã xong, thưa dì, con xin cáo từ.” “Sao lại đi ngay, hay là ... ở lại ăn cơm tối đã?” Lương Quỳnh thật không ngờ Phương Minh dứt khoát như vậy, bà ta ngược lại là cảm thấy hơi ngại ngùng, nói gì thì nói, người ta từ nơi xa đưa bùa bình an đến, kết quả là mình chia rẽ uyên ương, trong lòng bà ta cũng hơi áy náy. “Con không làm phiền nữa.” “Con muốn đi đâu, để dì gọi lái xe đưa con đi, đây là số điện thoại của dì, nếu có việc thì cứ gọi điện cho dì.” Lần này Phương Minh không từ chối nữa, lên xe rồi rời khỏi khu dân cư. “Ai da, hy vọng con đừng trách dì, dì cũng xuất phát từ tấm lòng của một người mẹ, ai không hi vọng con gái mình hạnh phúc chứ.” Nhìn chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt, Lương Quỳnh khẽ cảm thán một câu, sau đó liếc nhìn lá bùa bình an trong hộp gỗ, đưa tay muốn lấy ra, nhưng mà nửa chừng vẫn rút tay về. “Dù thế nào đây cũng là tấm lòng của đứa nhỏ này.” Sau ba giờ đồng hồ, lái xe nhìn Phương Minh nhắm mắt ngồi phía sau, rốt cuộc không chịu được nữa mà mở miệng hỏi: “Thưa ngài, rốt cuộc ngài muốn đi đâu?” Con đường này ông ta đã chạy qua hai lần rồi, mấy con phố gần đây ông ta cũng vòng đi vài lần. “À, vậy cứ xuống đây đi.” Phương Minh mở mắt, khi nhìn thấy gương mặt đầy nghi ngờ của tài xế nhìn về phía mình, hắn vừa cười vừa nói: “Có phải là ông cảm thấy kì quặc là tại sao hai lần trước chạy đến đây tôi không kêu ông dừng xe đúng không?” Tài xế không trả lời nhưng biểu cảm trên gương mặt đã nói rõ ông ta quả thật có nghi vấn như vậy. “Không có lý do gì, chỉ là khó chịu thôi.” Nói xong lời này, Phương Minh trực tiếp mở cửa xuống xe, mà sau khi tài xế sửng sốt chốc lát thì chửi đổng một câu "Có bệnh", sao đó thì nhấn chân ga đi thẳng. “Có bệnh à?” Nhìn con phố đông nghịt, mắt Phương Minh híp lại. Hắn suy cho cùng chỉ là một người hơn hai mươi tuổi, sao có thể không có tính tình bốc đồng. Tuy rằng đây chỉ là một hành động trút giận rất ấu trĩ. --- *Thượng Hải: Bản gốc là Ma Đo, tên gọi riêng của Thượng Hải. Mời các bạn đón đọc Siêu Phẩm Vu Sư của tác giả Cửu Đăng Hiền Lành.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hồ Sơ Thất Lạc Tập 2: Di Sản Của Số Chín - Pittacus Lore
Trong cuốn Hồ sơ thất lạc: Di sản của Số Chín, hãy cùng khám phá câu chuyện quá khứ của Chín. Trước khi gặp John Smith (hay còn được biết tới là Số Bốn), trước khi bị giam cầm, Chín và Cêpan của mình, Sandor đã bị săn đuổi bởi lũ Mog ở Chicago. Những gì xảy ra tiếp theo sẽ thay đổi con người cậu ta vĩnh viễn ... Cuốn sách được dịch bởi Green-Octopus​. *** Sau đây là hệ thống series Lorien Legacies đã xuất bản:  1. I Am Number Four (Tôi Là Số Bốn) 2. The Power of Six (Sức Mạnh Của Sáu) 3. The Rise of Nine (Số Chín Lên Ngôi) 4. The Fall of Five (Sự Sa Ngã Của Năm) 5. The Revenge of Seven (Sự Báo Thù Của Bảy) 6. The Fate Of Ten (Số Phận Của Mười) 7. United as One (Quy Tụ Làm Một) - (Final Book) Ngoài 7 tập truyện chính ra còn có 15 quyển phụ cho chúng ta biết thêm về các nhân vật, sự kiện được gọi là Hồ sơ thất lạc (The lost file). Và 15 quyển đó được gộp lại và chia thành 5 bộ với các tên gọi riêng. 1. Di sản (The Legacies) #1 - Di sản của Số Sáu (Six's Legacy) #2 - Di sản của Số Chín (Nine's Legacy) #3 - Những di sản đã mất (The Fallen Legacies) 2. Những bí mật lịch sử (Secrect Histories) #4 - Hành trình tìm kiếm Sam (The Search For Sam) #5 - Những ngày cuối của Lories (The Last Days Of Lorien) #6 - Những kẻ bị lãng quên (The Forgotten Ones) 3. Kẻ thù giấu mặt (Hidden Enemy) #7 - Di sản của Số Năm (Five's Legacy) #8 - Trở lại Paradise (Return to Paradise) #9 - Sự phản bội của Số Năm (Five's Betrayal) 4. Đồng minh phe nổi loạn (Rebel Allies) #10 - Kẻ chạy trốn (The Fugitive) #11 - Người điều hướng (The Navigator) #12 - Người bảo vệ (The Guard) 5. Giờ G (Zero Hour) #13 - Các biệt năng tái sinh (Legacies Reborn) #14 - Chốt chặn cuối cùng (Last Defend) #15 - Cuộc săn lùng các Garde (The Hunt For The Garde) Mời các bạn đón đọc Hồ Sơ Thất Lạc Tập 2: Di Sản Của Số Chín của tác giả Pittacus Lore.
Sự Sa Ngã Của Số Năm - Pittacus Lore
Tôi đã nghĩ mọi thứ rồi sẽ thay đổi khi tôi tìm thấy những người khác. Chúng tôi sẽ dừng việc chạy trốn lại . Chúng tôi sẽ chiến đấu với lũ người Mogadorian. Và chúng tôi sẽ thắng. Cuốn sách được dịch bởi Green-Octopus​. Tác phẩm này đã được NXB Trẻ xuất bản với tựa đề Số Năm Lật Mặt. *** Sau đây là hệ thống series Lorien Legacies đã xuất bản:  1. I Am Number Four (Tôi Là Số Bốn) 2. The Power of Six (Sức Mạnh Của Sáu) 3. The Rise of Nine (Số Chín Lên Ngôi) 4. The Fall of Five (Sự Sa Ngã Của Số Năm) 5. The Revenge of Seven (Sự Báo Thù Của Bảy) 6. The Fate Of Ten (Số Phận Của Mười) 7. United as One (Quy Tụ Làm Một) - (Final Book) Ngoài 7 tập truyện chính ra còn có 15 quyển phụ cho chúng ta biết thêm về các nhân vật, sự kiện được gọi là Hồ sơ thất lạc (The lost file). Và 15 quyển đó được gộp lại và chia thành 5 bộ với các tên gọi riêng. 1. Di sản (The Legacies) #1 - Di sản của Số Sáu (Six's Legacy) #2 - Di sản của Số Chín (Nine's Legacy) #3 - Những di sản đã mất (The Fallen Legacies) 2. Những bí mật lịch sử (Secrect Histories) #4 - Hành trình tìm kiếm Sam (The Search For Sam) #5 - Những ngày cuối của Lories (The Last Days Of Lorien) #6 - Những kẻ bị lãng quên (The Forgotten Ones) 3. Kẻ thù giấu mặt (Hidden Enemy) #7 - Di sản của Số Năm (Five's Legacy) #8 - Trở lại Paradise (Return to Paradise) #9 - Sự phản bội của Số Năm (Five's Betrayal) 4. Đồng minh phe nổi loạn (Rebel Allies) #10 - Kẻ chạy trốn (The Fugitive) #11 - Người điều hướng (The Navigator) #12 - Người bảo vệ (The Guard) 5. Giờ G (Zero Hour) #13 - Các biệt năng tái sinh (Legacies Reborn) #14 - Chốt chặn cuối cùng (Last Defend) #15 - Cuộc săn lùng các Garde (The Hunt For The Garde) Mời các bạn đón đọc Lorien Legacies​ Tập 4: Sự Sa Ngã Của Số Năm của tác giả Pittacus Lore.
Hồ Sơ Thất Lạc Tập 1: Di Sản Của Số Sáu - Pittacus Lore
Trong cuốn Hồ sơ thất lạc: Di sản của Số Sáu, hãy cùng khám phá câu truyện về Số Sáu. Trước khi tới Paradise, Ohio; trước khi gặp John Smith, Sáu đã di chuyển qua miền Tây Texas với Cêpan của cô ấy, Katarina. Những gì xảy ra ở đây sẽ làm thay đổi cô ấy mãi mãi ... Cuốn sách được dịch bởi Green-Octopus. *** Sau đây là hệ thống series Lorien Legacies đã xuất bản:  1. I Am Number Four (Tôi Là Số Bốn) 2. The Power of Six (Sức Mạnh Của Sáu) 3. The Rise of Nine (Số Chín Lên Ngôi) 4. The Fall of Five (Sự Sa Ngã Của Năm) 5. The Revenge of Seven (Sự Báo Thù Của Bảy) 6. The Fate Of Ten (Số Phận Của Mười) 7. United as One (Quy Tụ Làm Một) - (Final Book) Ngoài 7 tập truyện chính ra còn có 15 quyển phụ cho chúng ta biết thêm về các nhân vật, sự kiện được gọi là Hồ sơ thất lạc (The lost file). Và 15 quyển đó được gộp lại và chia thành 5 bộ với các tên gọi riêng. 1. Di sản (The Legacies) #1 - Di sản của Số Sáu (Six's Legacy) #2 - Di sản của Số Chín (Nine's Legacy) #3 - Những di sản đã mất (The Fallen Legacies) 2. Những bí mật lịch sử (Secrect Histories) #4 - Hành trình tìm kiếm Sam (The Search For Sam) #5 - Những ngày cuối của Lories (The Last Days Of Lorien) #6 - Những kẻ bị lãng quên (The Forgotten Ones) 3. Kẻ thù giấu mặt (Hidden Enemy) #7 - Di sản của Số Năm (Five's Legacy) #8 - Trở lại Paradise (Return to Paradise) #9 - Sự phản bội của Số Năm (Five's Betrayal) 4. Đồng minh phe nổi loạn (Rebel Allies) #10 - Kẻ chạy trốn (The Fugitive) #11 - Người điều hướng (The Navigator) #12 - Người bảo vệ (The Guard) 5. Giờ G (Zero Hour) #13 - Các biệt năng tái sinh (Legacies Reborn) #14 - Chốt chặn cuối cùng (Last Defend) #15 - Cuộc săn lùng các Garde (The Hunt For The Garde) Mời các bạn đón đọc Hồ Sơ Thất Lạc Tập 1: Di Sản Của Số Sáu của tác giả Pittacus Lore.
Công Chúa Mặt Trăng Tập 1: Cinder Lọ Lem - Marissa Meyer
Công Chúa Mặt Trăng - Tập 1: Cinder (Lọ Lem) Cinder là cuốn đầu tiên trong series Công chúa Mặt Trăng - một trong những bộ sách cho teen thành công nhất trong thời gian gần đây với hàng loạt giải thưởng và bán chạy đến ấn tượng. Đó là vì câu chuyện sẽ khiến bạn kinh ngạc, những nhân vật rất tuyệt vời, và cốt truyện rất sâu sắc. Cinder được coi là kiểu tác phẩm "kinh điển" trong dòng văn học mới dành cho teen. Thực sự độc đáo và hồi hộp đến mức tim bạn sẽ phải đập nhanh hơn. Sẽ có những đoạn mà bạn như chìm vào một thế giới của những giấc mơ ngọt ngào và lãng mạn. Rồi sẽ có những đoạn mà bạn sẽ… giật mình, vì tưởng như những gì đang xảy ra cho nhân vật cũng đang xảy ra cho chính mình. Và cũng có khi, bạn cảm thấy như thể đây là bản "remix" tuyệt vời của câu chuyện Cinderella, vẫn kết nối với phiên bản gốc, nhưng mới mẻ và lạ lùng hơn. Bạn hãy tưởng tượng: Thế giới như chúng ta vẫn biết đã thay đổi. Những đột phá về khoa học khiến những điều tưởng như không thể lại trở thành hiện thực. Các nhà khoa học có thể trao cho những người bị thương nặng hoặc gần chết một cơ hội sống thứ hai. Vấn đề duy nhất: Bạn không hoàn toàn là con người nữa. Bạn trở thành một cyborg - nửa người nửa máy! Cinder là một trong những người may mắn được trao cơ hội sống thứ hai như thế. May mắn, hay là bị nguyền rủa? Còn tùy cách bạn nhìn sự việc này. Giờ cô ấy là một cyborg! Và đây là câu chuyện của cô ấy. Cinder bị xã hội lảng tránh, coi thường vì là một cyborg. Và cô ấy còn phải chịu đựng một bà mẹ kế cùng một đứa con của bà ta - những người coi cô như một tấm thảm chùi chân. Người bạn thực sự của Cinder cũng không phải là người, mà là một android - một cỗ máy trông giống người, nhưng được lập trình để làm những gì chủ của mình muốn, mặc dù cô người máy này vẫn được cài một con chíp tính cách, để có một số đặc điểm tính cách như con người. Thế giới của Cinder là như thế. Hằng ngày, Cinder làm việc sửa chữa các cỗ máy và cả các android để kiếm số tiền mà cô sẽ không bao giờ nhìn thấy, bởi nó được trao ngay cho người giám hộ của cô. Bởi vì cô là một cyborg, nên mẹ kế của cô có quyền giám hộ, hay nói đúng hơn là "sở hữu" cô. Cinder cảm thấy mình chẳng là gì cả. Chẳng có giá trị gì hết. Cho đến một hôm… Dường như tất cả mọi điều mà Cinder từng biết bỗng nhiên đảo lộn. Một chàng hoàng tử đã bước vào cuộc sống của cô, và vào trái tim cô. Nhưng cũng có một nữ hoàng độc ác muốn kết liễu cả thế giới. Rồi một bệnh dịch lan tràn mà con người không ngăn chặn được. Cinder sẽ phải làm những gì? Trong khi cô còn phải cố kiềm chế tình cảm của mình, bởi nếu biết cô là một cyborg, chàng hoàng tử của cô hẳn cũng sẽ coi thường cô. Ngày càng nhiều câu hỏi đặt ra trước mắt Cinder, và khi cô suy nghĩ nhiều hơn, thì cô chợt nhận ra rằng có thể mình có giá trị hơn mình tưởng, rằng cô có thể là nguồn hy vọng cuối cùng của thế giới. Một câu chuyện lôi cuốn, như một tác phẩm nghệ thuật được tạo ra bởi một bậc thầy lão luyện. Nó vừa tăm tối vừa huy hoàng, thực sự ấn tượng, sẽ khiến bạn có thể đọc lại không chỉ một lần. *** Bộ Công Chúa Mặt Trăng gồm có: Công Chúa Mặt Trăng Tập 1: Cinder - Lọ Lem Công Chúa Mặt Trăng Tập 2: Scarlet - Khăn Đỏ Công Chúa Mặt Trăng Tập 3.1: Cress - Tóc Mây Công Chúa Mặt Trăng Tập 3.2: Cress - Tóc Mây Công Chúa Mặt Trăng Tập 4.1: Winter - Bạch Tuyết Công Chúa Mặt Trăng Tập 4.2: Winter - Bạch Tuyết *** CHIẾC ĐINH ỐC Ở CỔ CHÂN CINDER ĐÃ GỈ ,ĐẾN MỨC phần rãnh hình chữ thập ở đầu đinh ốc gần như mòn vẹt . Các khớp đốt ngón tay của cô đau nhức do phải dùng quá nhiều lực lên tuốc nơ vít để vặn chiếc đinh ốc đó ra . Ném chiếc tuốc nơ vít lên bàn , Cinder mệt mỏi dùng cánh tháp của mình nắm lấy gót chân và giật mạnh bàn chân ra khỏi khớp nối . Một tia lửa điện lóe lên làm cháy xén các đầu ngón tay cô và Cinder giật vội ngón tay ra , để mặc bàn chân vẫn đang lủng lẳng với một đống dây dợ lòng thòng màu đỏ và màu vàng . Cinder nằm sụp xuống giường , thở phào nhẹ nhõm . Một cảm giác tự do lan tóa khắp người cô , từ đầu đến chân . Cô căm ghét cái bàn chân này - nó quá nhỏ đối với cô - và cô phải khổ sở chịu đưngh nó suốt 4 năm trời . Cô thề rằng không bao giờ lắp nó trở lại một lần nài nữa . Hy vọng Iko sẽ sớm quay lại với một bàn chân mới . Cinder là thợ cơ khí đa năng duy nhất ở chợ cuối tuần của Tân Bắc Kinh . Không cần biển hiệu hay quảng cáo , chỉ cần nhìn vào sạp hàng của cô , ai cũng hiểu cô buôn bán món hàng gì - với các phụ tùng người máy được treo và xếp đầy ở các kệ gỗ kê ở sát tường . Đó là một cửa hàng nhở nằm trong góc khuất của khu chợ , với một bên là tiệm bán màn hình cũ và một bên là tiệm bán lụa - cả hai đều thường xuyên phàn nàn về mùi dầu mỡ bay qua từ của hàng của Cinder , mặc dù trên thực tế nếu có thì cũng sẽ bị mùi bánh mật ong thơm lừng từ tiệm bánh phía đối diện quảng trường át đi hết . cinder biết đó chỉ là cái cớ , bọn họ đơn giản là không thích bị xếp bên cạnh cô . Một tấm khăn trải bàn sẫm màu được thả xuống , ngăn cách Cinder và đám người qua lại bên ngoài . Quảng trường tràn ngập âm thanh ồn ã của người mua hàng , bán hàng rong , trẻ con . Một tấm khăn trải bàn sẫm màu được thả xuống, ngăn cách giữa Cinder và đám người qua lại bên ngoài. Cả quãng trường tràn ngập âm thanh ồn ã của người mua hàng, bán hàng rong, trẻ con. Tiếng những người đàn ông đang gầm lên mặc cả với các rô-bốt bán hàng, tìm mọi cách để trả giá sản phẩm. Tiếng lạch cạch cuủa những chiếc máy quét thẻ căn cước và cái giọng đều đều của máy tin nhận số tiền thanh toán. Hàng trăm màn hình khổng lồ được phủ kín các tòa nhà, phát đi các đoạn phim quảng cáo, tin tức thời sự và giải trí. Sau một thời gian dài bán hàng ở đây Cinder đã học được cách bỏ ngoài tai những âm thanh ồn ã đó, nhưng hôm nay có một âm thanh đặc biệt khiến cô không thể không chú ý tới Một nhóm trẻ con đang đứng bên ngoài sảnh hàng của cô, hát hò ông ổng- "Hắt xì, hắt xì, nào chúng mình cùng ngã!"- và cười như nắc nẻ lúc cả bọn kéo nhau ngã vật xuống vỉa hè . Nụ cười khẽ nở trên môi Cinder . Không phải vì giai điệu quen thuộc của bài hát thiếu nhi kia , mà vì ý nghĩa sâu xa ẩn chứa đằng sau lời bài hát . Nó như một bóng ma về nạn dịch và cái chết đang trỗi dậy trở lại trong suốt một thập kỉ qua và nó khiến cô thấy buồn nôn nhưng cô thích những ánh mắt khó chịu của những người qua đường nhìn đám trẻ con đang nằm khúc khích cười trên vệ đường . Bọn họ càng tỏ ra khó chịu bao nhiêu cô càng thấy yêu bọn trẻ con bấy nhiêu . " Sunto ! Sunto ! Sự thích thú của Cinder ngay lập tức biến mất . Từ phía đối diện ,cô nhìn thấy bà Chang Sacha , chủ tiệm bánh đang đi xuyên qua đám đông trong chiếc tạp dề bám đầy bột mì . " Sunto , về mau mẹ đã bảo không được chơi ở gần ... ' Vừa bắt gặp ánh mắt của Cinder , người phụ nữ có tên Sacha kia lập tức im bặt , chạy tới nắm tay cậu con trai giật đi . Thằng bé nhăn nhó , lếch thếch đi theo mẹ về tiệm bánh . Cinder nhăn mũi nhìn theo bóng lưng lạnh lùng của người thợ làm bánh . Đám trẻ con còn lại nhanh chóng hòa vào đám đông đang đi lại như mắc cửi trên quãng trường mang theo tiếng cười lanh lảnh cùng với mình . " Bà ấy làm như dây điện cũng biết lây bênh không bằng . " Cinder lầm bầm nó một mình. Cô vươn vai duỗi thẳng lưng, gipư bàn tay cáu bẩn lên cào lạo mái tóc rối rồi buộc thành một túm sau gáy. Xỏ tay vào đoi găng màu cháo lòng, cô cảm thấy tự tin hơn hẳn những gì đã che được lớp mạ của bàn tay trái - mặc dù lòng bàn tay phải ngay lập tức ướp nhẹp bên duới lớp vải dày. Vừa co duỗi các đầu ngón tay, cô vừa nheo mắt nhìn ra ngoài quảng trường thành phố tìm Iko. Cô nhận thấy có khá nhiều người máy android mập tròn, màu trắng đang len lỏi giữa dòng người hối hả trên đường nhưng không ai trong số đó là Iko. Chán nhản, Cinder cúi xuống thụp hộp dụng cụ bên dưới bàn làm việc. Sau một hồi lục lọi tìm kiếm trong đống tuốc nơ vít và cờ lê, cuối cùng cô cũng nhìn thấy cái kẹp rút cầu chì bị nhét xuống tận đáy hộp. Cô dùng nó để cắt từng sợi dây vẫn đang dính với bàn chân và cổ chân của mình, thỉnh thoảng chúng lại phụt ra mấy tia lửa điện vì đeo găng tay nên cô không cảm nhận được gì ở các đầu ngòn tay, nhưng dòng chữ đỏ liên tục nhấp nháy trên màn hình hiển thị cảnh báo rằng cô đang mất liên lạc với bàn chân của mình. Dật mạnh nốt sợi dây cuối cùng, cô để mặc cho bàn chân rơi phịch xuống sàn bê tông. Cinder lập tức cảm nhận ngay đuợc sự khác biệt. Lần đầu tiên trong đời cô cảm thấy ... thật nhẹ nhõm. Cô dọn sạch một góc bàn rồi đặt bàn chân lên đó cùng với đống cờ lê và đai ốc, trước khi cúi xuống dùng miếng giẻ lau cũ lau chùi cái hốc chân đang bám đầy bụi bẩn. BỊCH. Cinder dật nhảy minh, va cả đầu vào thanh bàn. Cô cau mày ngẩng đầu và đập ngay vào mắt cô là một người máy android đang ngồi chồm hỗm trên mặt bàn toàn thân bất động, đứng phía sau là một chàng thanh niên trẻ tuổi voiứ mái tóc đen cắt ngắn, gọn gàng. Ánh mắt cô chạm phải ánh mắt màu nâu đồng cũng đang bất ngờ không kém và bờ môi mà mọi cô gái trong đất nuớc này vẫn hằng ngưỡng mộ . Cái cau màu của cô lập tứ biến mất . Sự ngạc nhiên của người thanh niên kia cũng nhanh chóng chuyển thành một lời xin lỗi . " Tôi xin lỗi ." - Người đó nói -" Tôi không biết có người ở dưới đó . " ... Mời các bạn đón đọc Công Chúa Mặt Trăng Tập 1: Cinder của tác giả Marissa Meyer.