Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Địa Ngục Đỏ

Nhiều tháng sau khi hồn ma của Anna Korlov mở cánh cửa dẫn tới Địa ngục và bước qua, Cas vẫn không thể vượt qua chuyện đó. Cậu nhìn thấy Anna ở khắp mọi nơi, trong lúc ngủ và trong những cơn ác mộng. Nhưng mọi thứ có vẻ rất bất thường… Những thứ Cas trông thấy không phải là ảo ảnh. Anna đang bị tra tấn và mỗi lần xuất hiện, cô dường như lại phải chịu nhiều đau đớn hơn. “Cassio,” em thì thầm. “Hãy đưa em ra khỏi đây.” Cas không biết chuyện gì đã xảy ra với Anna sau khi cô xuống Địa ngục nhưng cậu biết cô không đáng phải chịu những cực hình đó. Anna đã cứu mạng Cas nhiều lần, giờ đã đến lúc cậu trả ơn cô. *** Bộ sách Anna Korlov gồm có: Oan Hồn Máu Địa Ngục Đỏ ... *** Kendare Blake là tác giả của sáu cuốn tiểu thuyết bao gồm: Sleepwalk Society, series kinh dị "Oan hồn máu" (Anna Dressed in Blood - 2011) và Girl of Nightmares (2012), series The Goddess War được xây dựng dựa trên nền tảng cuộc chiến của các vị thần trong thần thoại Hy Lạp gồm Antigoddess (2013), Mortal Gods (2014), và Ungodly (2015).  Đồng thời, cô dự định ra mắt series truyện thuộc thể loại Dark fantasy mang tên Three Dark Crowns vào năm 2016.   Kendare Blake sinh ra tại thủ đô Seoul, Hàn Quốc nhưng lớn lên ở thành phố nhỏ của Cambridge, bang Minnesota. Cô tốt nghiệp Đại học Ithaca, ở Ithaca, New York đồng thời nhận được bằng Thạc sĩ chuyên ngành Văn phong sáng tạo (Creative Writing) từ Đại học Middlesex tại London, Anh. Các tác phẩm của cô được bình chọn và lọt vào top 5 những cuốn tiểu thuyết kinh dị ăn khách năm 2011 trên Đài phát thanh Công chúng quốc gia của Mỹ, top 10 Kirkus. *** Tôi nghĩ mình đã từng xử lý một cô gái trông giống như cô này. Đúng rồi. Tên cô bé là Emily Danagger. Cô bé bị một tay thầu khoán thi công xây dựng nhà cho bố mẹ cô sát hại vào năm cô 13 hay 14 gì đấy. Thi thể cô bé bị nhét vào tường trong tầng áp mái rồi xây lấp lại. Tôi chớp mắt và lầm bầm trả lời qua quýt cho câu gì đấy mà cô gái trước mặt vừa hỏi. Xương gò má của Emily cao hơn. Cái mũi trông cũng khác. Nhưng hình dáng khuôn mặt thì khá giống, cứ như thể tôi đang nhìn vào cô bé mình đã lần theo lên đến phòng dành cho khách trên lầu. Tôi mất gần một tiếng đồng hồ dùng dao tế chém hết bức tường này đến bức tường khác khi cô bé cứ thoắt ẩn thoắt hiện và cố lén ra đằng sau tôi. “Tớ thích phim quái vật,” cô gái ngồi trước mặt, tên gì tôi cũng chẳng nhớ, lên tiếng. “Tớ mê Jigsaw 1* và Jason2* . Còn cậu?” * Nhân vật phản diện trong phim kinh dị Saw. * Jason Voorhees: nhân vật phản diện trong phim Friday the 13th. “Tớ không khoái phim quái vật mấy,” tôi đáp và chẳng buồn đính chính rằng cả Jigsaw lẫn Jason về cơ bản không phải là quái vật. “Tớ thích những vụ nổ, hiệu ứng đặc biệt.” Là Cait Hecht, tôi bất chợt nhớ ra tên cô. Cô là học sinh lớp 10 trường Winston Churchill. Cait có đôi mắt màu nâu lục nhạt, quá to so với khuôn mặt, nhưng trông cũng xinh. Tôi không biết mắt của Emily Danagger màu gì. Lúc tôi gặp Emily, mắt cô bé đã không còn chút huyết sắc. Tôi nhớ khuôn mặt cô bé, trắng bệch nhưng vẫn có hai con mắt, ẩn hiện giữa lớp giấy dán tường bạc màu. Nghĩ lại thì có vẻ ngớ ngẩn nhưng lúc ấy, nó là trò chơi đập chuột phiên bản ma quái vô cùng căng thẳng. Tôi ướt đẫm mồ hôi. Chuyện xảy ra cũng lâu lắm rồi, khi tôi nhỏ tuổi hơn và dễ bị kích động hơn. Phải nhiều năm sau tôi mới bắt đầu đối mặt với những linh hồn có sức mạnh thực sự - những linh hồn như Anna Korlov, người con gái lẽ ra đã có thể xé xác tôi bất kỳ khi nào em muốn, nhưng rốt cuộc lại cứu mạng tôi. Tôi đang ngồi ở cái bàn trong góc một tiệm cà phê trên phố Bay. Carmel đối diện với hai người bạn nữa của cô ấy, Jo và Chad. Tôi nghĩ hai người này đã cặp kè nhau từ năm lớp 7. Rùng cả mình. Bên cạnh tôi, Cait Hecht nghiễm nhiên được cho là bạn hẹn của tôi. Chúng tôi vừa đi xem phim. Tôi không nhớ phim có nội dung gì nhưng hình như có mấy con chó khổng lồ. Cô đang nói chuyện với tôi kèm theo những cử chỉ điệu bộ quá đà, nhướng cao mày các kiểu, phô hàm răng hoàn hảo nhờ đeo niềng từ bé, cố duy trì sự chú ý của tôi. Nhưng trong đầu tôi chỉ toàn nghĩ sao cô giống Emily Danagger đến vậy, mỗi tội ít thú vị hơn. “Ừm,” cô ngượng ngập nói, “cậu thấy cà phê thế nào?” “Ngon,” tôi đáp. Tôi cố mỉm cười. Đây không phải lỗi tại cô. Carmel mới chính là người lôi tôi vào trò hề này và tôi làm theo để cô ấy thôi lải nhải. Tôi cảm thấy mình thật khốn nạn khi làm lãng phí thời gian của Cait. Còn khốn nạn hơn khi ngầm so sánh cô với một linh hồn tôi đã tiêu diệt 4 năm trước. Cuộc nói chuyện đi vào ngõ cụt. Tôi uống một ngụm lớn cà phê. Mà đúng là nó rất ngon, nhiều đường, kem đánh xốp và quả phỉ. Bên dưới bàn, Carmel đá một cái khiến suýt chút nữa thì tôi sặc. Khi tôi ngước lên thì cô ấy đang nói chuyện với Jo và Chad những rõ là cô ấy cố ý. Tôi đang là một bạn hẹn bất lịch sự. Bên dưới mắt trái cô ấy bắt đầu giật giật. Tôi nhanh chóng tìm cách lịch sự trò chuyện. Nhưng tôi không khuyến khích chuyện này hay bật đèn xanh với cô. Dù sao tôi cũng không hiểu lý do cô muốn đi chơi với tôi. Sau những gì xảy đến với Mike, Will và Chase năm ngoái - Mike bị Anna giết, còn Will và Chase bị gã pháp sư ăn thịt - tôi bị cả trường xa lánh. Tôi không hề dính líu đến cái chết của mấy đứa đó, nhưng tất thảy đều nghi ngờ. Mọi người biết ba đứa đó ghét tôi và cuối cùng, chúng nó lại chết Có cả những giả thuyết về những chuyện có thể đã xảy ra, những đồn thổi thất thiệt cứ lan truyền rồi biến thành một mớ hổ lốn lố bịch, nhảm nhí và biến mất dần. Là ma túy đấy, thiên hạ rỉ tai nhau. Không phải, là một đường dây mại dâm ngầm. Cas cung cấp thuốc kích thích để chúng nó thể hiện tốt hơn. Cậu ta kiểu như một tên ma cô buôn ma túy ấy. Mọi người lờ tôi đi ở hành lang và tránh nhìn vào mắt tôi. Tôi nghe họ bàn tán về mình và nhiều khi, tôi nghĩ lại về quyết định học hết cấp ba ở Thunder Bay. Tôi không chịu nổi những đứa đầu đất với một mớ giả thuyết mà hầu hết đều vô cùng kỳ dị, nhưng chẳng đứa nào nhắc đến câu chuyện ma mà ai cũng biết. Không ai nói về Anna. Đó ít ra cũng là một tin đồn đáng nghe. Mấy lần tôi đã bảo mẹ chuẩn bị tìm cho chúng tôi một ngôi nhà ở một thành phố khác, nơi tôi có thể đi săn bao nhiêu linh hồn sát nhân cũng được. Lẽ ra chúng tôi đã dọn đi cách đây mấy tháng rồi nếu không phải vì Thomas và Carmel. Liếc nhìn đồng hồ trên tường, mới có 5 phút kể từ lần cuối cùng tôi nhìn nó. Tôi nghĩ có lẽ nó đã bị hỏng. Khi những ngón tay của Cait khẽ chạm vào cổ tay tôi, tôi rụt lại và uống một hớp cà phê. Tôi cũng để ý thấy cô trở mình ngượng ngùng và khó chịu trước phản ứng của tôi. Đột nhiên, Carmel nói lớn, “Tớ không nghĩ Cas đã tìm hiểu các trường Đại học đâu. Phải không, Cas?” Cô ấy lại đá chân tôi, mạnh hơn. Cô ấy đang nói gì vậy? Tôi mới học lớp 11. Tại sao phải nghĩ về trường Đại học chứ? Đương nhiên, Carmel có thể đã vạch tương lai của mình từ hồi mẫu giáo rồi. “Tớ nghĩ tới trường St. Lawrence,” Cait nói khi tôi ngồi im. “Bố tớ bảo trường St. Clair có thể tốt hơn. Nhưng tớ không biết ông ấy bảo ‘tốt hơn’ là sao.” “Ừm,” tôi ậm ừ. Carmel nhìn tôi như thể tôi là một thằng đần. Tôi suýt nữa phá lên cười. Cô ấy có ý tốt, nhưng tôi tuyệt đối chẳng có gì để nói với mấy người này. Tôi ước có Thomas ở đây. Khi điện thoại trong túi bắt đầu rung, tôi liền đứng bật dậy ra khỏi bàn. Cả bọn sẽ bắt đầu nói về tôi ngay giây phút tôi ra cửa, thắc mắc không biết tôi bị gì và Carmel sẽ bảo rằng chỉ là tôi hồi hộp thôi. Muốn nói gì thì nói. Là Thomas gọi. “Này,” tôi nói. “Cậu đang đọc ý nghĩ của tớ đấy à, hay chỉ là trùng hợp?” “Tệ vậy hả?” “Không tệ hơn tớ nghĩ. Chuyện gì thế?” Tôi gần như có thể cảm thấy cậu ấy nhún vai bên kia đầu dây. “Không có gì. Chỉ nghĩ là có thể cậu cần lý do để chuồn. Tớ vừa lấy ô tô khỏi hàng sửa chữa chiều nay. Giờ nó có khi đưa được bọn mình tới Grand Marais.” Tôi vừa định nói, “Ý cậu có khi là sao?” thì cửa quán cà phê bật mở và Carmel đi ra. “Khỉ thật,” tôi làu bàu. “Sao?” “Carmel đang đến.” Cô ấy dừng lại trước mặt tôi, hai tay khoanh trước ngực. Thomas vẫn léo nhéo hỏi có chuyện gì và liệu có nên qua nhà đón tôi không. Trước khi Carmel kịp nói, tôi đã áp điện thoại vào tai và đáp được. Carmel kiếm cớ cho chúng tôi. Trong chiếc Audi, cô ấy chiến tranh lạnh thành công trong 40 giây khi lái xe xuyên qua những con phố của Thunder Bay. Có một sự trùng hợp khá lạ lùng là đèn đường nhất loạt bật lên khi chúng tôi đi qua, cứ như một người hộ tống màu nhiệm. Những con đường vẫn còn ướt với băng đọng bên lề đường. Kì nghỉ hè sẽ bắt đầu trong hai tuần nữa, nhưng có vẻ như thị trấn không hay biết điều đó. Đã cuối tháng Năm rồi mà vào ban đêm, trời vẫn lạnh toát. Dấu hiệu duy nhất cho thấy mùa đông sắp kết thúc là những cơn bão: gào thét, cùng cơn gió thổi qua hồ và quay trở lại, cuốn đi những lớp băng mỏng của mùa đông. Tôi chưa chuẩn bị tinh thần cho quá nhiều tháng lạnh lẽo như vậy. Mùa đông bao quanh thành phố như một nắm tay siết chặt. “Tại sao cậu còn vác xác đến làm gì?” Carmel hỏi. “Nếu cậu định hành xử kiểu đấy? Cậu đã làm Cait buồn.” “Chúng ta đã làm Cait buồn. Ngay từ đầu, tớ đã không muốn dính dáng gì đến rồi. Cậu mới chính là người gieo hy vọng cho cô ấy.” “Cô ấy đã thích cậu từ lớp Hóa học kỳ trước,” Carmel lườm. “Vậy lẽ ra cậu nên nói cho cô ấy biết tớ đáng ghét đến mức nào. Cậu làm tớ giống như một thằng đần.” “Tốt hơn cả là để cô ấy tự mình trải nghiệm. Cậu gần như không nói quá 5 từ với bất kỳ ai.” Nét mặt cô ấy cau lại thất vọng, thêm chút nữa là thành chán ghét. Thế rồi, cô ấy dịu mặt lại và vén mái tóc vàng ra sau lưng. “Tớ chỉ nghĩ cũng tốt nếu cậu ra ngoài và kết bạn mới.” “Tớ gặp nhiều người mới rồi.” “Ý tớ là người sống kìa.” Tôi nhìn thẳng về phía trước. Có thể cô ấy nói bóng gió về Anna, cũng có thể không. Nhưng tôi thấy hơi bực. Carmel muốn tôi quên chuyện đó đi. Quên rằng Anna đã cứu tất cả chúng tôi, rằng em đã hy sinh bản thân và kéo gã pháp sư xuống Địa ngục. Carmel, Thomas và tôi đã cố tìm hiểu chuyện gì xảy đến với em sau đêm đó, nhưng vô vọng. Tôi đoán Carmel nghĩ đã đến lúc thôi tìm kiếm và để em đi. Nhưng tôi sẽ không làm thế. Chuyện tôi có nên làm thế hay không không quan trọng. Mời các bạn đón đọc Địa Ngục Đỏ của tác giả Kendare Blake.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh dị - Vương Vũ Chấn
Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh Dị       Thông Tin   Tác giả: Vương Vũ Chấn   Thể loại: Kinh dị, Truyện ma, Văn học phương đông Dịch: Lê Duyên Hải NXB: Văn hóa Nguồn: luv-ebook.com  Edit ebook: Kayako Saeki     Đăng:   Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com       Luu ý: Truyện này được nhà xuất bản văn hóa chọn lọc ra những  câu truyện hay và xuất bản, hiện nay có phiên bản thứ 2 cũng được đặt tên theo mỗi đêm một câu truyện kinh dị cùng tác giả được bạn Bánh Tiêu dịch nhưng không liên quan đến truyện này va hoàn toàn khác biệt, vì thế tránh việc này nên viết lưu ý để tránh số bạn hiểu lầm và thắc mắc.     Giới Thiệu: Tuyển tập Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh Dị của tác giả Vương Vũ Chấn gồm 20 truyện ngắn quái dị được kể trong 20 đêm, là những câu chuyện kỳ quái rùng rợn, hấp dẫn, lôi cuốn người đọc. Những câu chuyện kỳ quái này không chỉ đơn thuần mang tính kinh dị khiến người đọc “sởn tóc gáy” mà còn trực tiếp đề cập đến những nguy cơ đe dọa đời sống xã hội như tính ác, sự băng hoại đạo đức, những thủ đoạn, lòng tham, thù hận... của con người. Bản chất ma quỷ, sự biến dạng nhân cách của những kẻ đang tồn tại hữu hình còn đáng sợ hơn những hồn ma bóng quế của cõi hư vô.   Cách viết giàu kịch tính, đẩy mâu thuẫn đến cao trào rồi đột ngột mở nút thắt của Vương Vũ Chấn khiến người đọc không thể rời mắt khỏi cuốn sách, hồi hộp nín thở dõi theo diễn biến truyện qua từng trang viết. Các câu chuyện trong cuốn sách đặt ra cho chúng ta tính cấp thiết phải đấu tranh để duy trì nền tảng đạo đức, tính thiện và những giá trị nhân bản của cuộc sống.  
Hoàng Tuyền Dẫn Lộ Nhân Hệ Liệt - Nạp Lan Nguyên Sơ
Thông Tin   Tên truyện:   Hoàng Tuyền Dẫn Lộ Nhân hệ liệt Tác giả:   Nạp Lan Nguyên Sơ Thể loại:   Ma quái, Kinh dị, Linh thú, Hiện đại, Văn học phương đông Dịch:   Bánh Tiêu Nguồn:  banhtieu137.blogspot.com Edit ebook:   Kayako Saeki Đăng:   Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới Thiệu Quyển 1: Đoạn Long Đài (断 龙台 )   Giới Thiệu: Lời dẫn   ---o0o--- Trong thang máy tràn ngập một cổ mùi cá chình thối, trên thảm thấm ướt vết nước bẩn không rõ lai lịch, mọi thứ này đều do nhân viên nhà ăn tầng 24, bởi vì sự tồn tại của nó, trong thang máy mỗi ngày đều phải vận chuyển lượng lớn xác động vật. "Con mẹ nó tòa nhà lớn như vậy cư nhiên chẳng phân biệt được thang khách với thang chuyên vận chuyển hàng hóa." Bóng dáng một người nam nhân xuất hiện trong thang máy, hắn nín thở một hơi, tận lực không để vị cá chình tiến vào lỗ mũi, thò tay sờ soạng từ nút tầng lầu tìm tầng 18, trên nút tầng trệt cư nhiên còn che một lớp mỡ động vật mỏng, nam nhân chán ghét xuất ra khăn tay đem ngón trỏ lau lau. Nơi phục vụ công cộng tầng 18 có một máy in HP đã dùng nhiều năm, trước đó vài ngày rốt cục nhắm mắt xuôi tay, hắn phụng mệnh đi xử lý chút việc hậu sự cho nó, thuận tiện cài cho máy tính của vài vị thím lớn tuổi chương trình diệt virus. Vừa nghĩa tới mấy bác gái hoàn toàn không hiểu máy tính lại quấn quít lấy hắn đưa ra nhiều vấn đề chả hiểu ra sao   về máy tính, đầu của hắn liền giống như tiến vào một tổ ong vò vẽ lớn, không ngừng ông ông tác hưởng. Thang máy nhẹ rung lên, bắt đầu trượt xuống dưới, ngọn đèn phát ra ánh sáng mờ nhạt bao phủ lấy nam nhân, thang máy chạy xuống mang đến đôi chút mất trọng lượng làm hắn hơi buồn ngủ, hoàn hảo từ tầng 23 đến tầng 18 cũng không tốn nhiều thời gian, bằng không hắn rất có thể cứ như vậy đứng trong thang máy tiến nhập mộng đẹp. Đinh linh. . . . . .Cửa thang máy tầng 18 mở ra, hắn nhu nhu mí mắt, chậm rãi bước ra khỏi buồng thang máy, trong nháy mắt bước ra cửa thang máy đó, hắn tựa hồ trông thấy giữa một loạt nút tầng kia, nút tầng 12 đang phát sáng.       Quyển 2:  Tà Binh Phổ ( 邪兵谱 )       Giới Thiệu:   Người dẫn đường xuống hoàng tuyền, môt nghề nghiệp thần bí cổ xưa, thầy trò truyền thừa, đại đại tương truyền. Người gánh vác chức nghiệp này, hành tẩu ở âm dương   Khu vực màu xám nơi hai giới chạm nhau, nơi cùng linh vật khác chạm nhau, đến chỗ nào thường có huyết quang tai ương, từ xưa liền bị coi là bất tường người, thế nhân nhiều tị nhi viễn chi. Mấy ngàn năm sau đó, người dẫn đường xuống hoàng tuyền tiến vào xã hội hiện đại, đối mặt những ẩn tàng tại nơi tăm tối bóng ma của cao ốc, hắn lại nên làm như thế nào?    Lời tựa   Xem hình dáng nó như núi cao, như vực thẳm; Xem hoa văn nó sừng sững uy nghiêm, như sóng nước chảy; Hoa văn từ nét vẽ mà ra, thậm chí từ phần sống lưng đến tận cùng, như ngọc trai không chút tì vết, nét như nước chảy không ngừng!  
Đạo Mộ Chi Tế Phẩm - Do Đại Đích Yên
ĐẠO MỘ CHI TẾ PHẨM       Thông Tin Tác phẩm: Đạo Mộ Chi Tế Phẩm Tiếng Trung : 盗墓之祭品 Tác giả : Do Đại Đích Yên Thể loại : Trộm mộ, Đam mỹ, Kinh dị, Ma quái, Oan gia, 1×1, HE , Văn học phương đông Chuyển ngữ : QT Tình trạng bản gốc : Hoàn 5 quyển(157 chương)+5 phiên ngoại Edit : A Bích Beta : ilysm Ebook: kayako saeki Nguồn : anhhoachibich.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com     Giới Thiệu     Trong lúc mạng sống bị đe dọa nghiêm trọng, Trần Ngọc bất chợt rút ra được kết luận:  đời này cậu quá mức xui xẻo, toàn gặp bất hạnh, còn thảm hơn cả đống rác trong xó bếp a! Đụng trúng một cái bánh tông bự*, cậu nhịn; Vấp phải lời nguyền còn tới tấp hơn cả vận đào hoa, cậu cũng nhịn; Gặp phải một tên tự xưng là ‘chủ nhân’ của cậu….. Lật bàn, coi lão tử là “sủng vật” sao? Cái gì? Không phải sủng vật, mà là tế phẩm? Đốt bùa, ném gạo nếp, múa kiếm gỗ đào, ngươi nha đi chết đi! —————– *Bánh tông bự: tiếng lóng lưu hành trong giới trộm mộ, chỉ cương thi, ma ác, (theo Ma thổi đèn) nguyên văn “喜 欢包装成粽子的僵尸 ”
eBook Dưỡng Quỷ - Tạm Đao Gia Môn Full prc, pdf, epub [Đam Mỹ, Kinh Dị]
DƯỠNG QỦY Thông Tin Tác phẩm : Dưỡng Quỷ - 养鬼 Tác giả : Tạm Đao Gia Môn Thể loại : Đ am mỹ, Huyền huyễn, Kinh dị, Ngược, HE, Văn học phương đông Tình trạnh bản gốc : hoàn 61 chương + 1 phiên ngoại Editor : Kì Kì Edit ebook : Kayako Saeki Nguồn : yeudammonghoa.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com     Giới Thiệu Bị quỷ áp giường là cái gì tư vị, Thẩm Hạ Đông từ trước đến nay đều chưa có cơ hội tự thân thể nghiệm, thẳng đến một ngày, khi hắn nằm trên giường bị quỷ nhi tử đè ép sau, bất thình lình phát hiện… hình như tiểu cúc hoa có điểm đau a ? * Tóm tắt Con trai của Thẩm Hạ Đông-Thẩm Thành chết, vì tai nạn giao thông, sau khi chết Thẩm Thành biến thành quỷ trở về trả thù. Xảy ra rất nhiều chuyện quỷ dị, tất cả đều do thảm kịch gia đình từ nhiều năm trước gây ra, khi những người bên cạnh Thẩm Hạ Đông lần lượt gặp bất trắc, sự thật cũng dần dần bị phơi bày ra ánh sáng. Nhưng tình cảm đặc thù của con trai đối với mình, lại làm Thẩm Hạ Đông cảm thấy mê mang…