Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cực Hạn Khủng Cụ - Vô Hạn Sợ Hãi (Bỉ Ngạn Hoa Sát)

Truyện Cực Hạn Khủng Cụ - Vô Hạn Sợ Hãi của tác giả Bỉ Ngạn Hoa Sát được viết khi chủ đề tận thế được bàn tán xôn xao trên khắp thế giới.

Ngày tận thế chỉ còn cách một năm, hàng loạt các quái vật tưởng như chỉ có trong phim ảnh, truyện tranh, tiểu thuyết hàng lâm đến Trái đất. Vương Thần, sinh viên mới tốt nghiệp, đã có những giấc mơ kì lạ về nó trước khi mọi thứ trở thành hiện thực.

Gia đình bị giết, chỉ còn một thân một mình tồn tại giữa thế giới sắp diệt vong, ngày tận thế đang đến gần. Phải mạnh mẽ, phải sống sót... Ông trời không bao giờ tuyệt đường ai cả. Chuyện gì sẽ xảy ra...

***

Thanh âm của thiếu nữ: "Xin hãy cứu vớt cái thế giới này..." Tìm mua: Cực Hạn Khủng Cụ - Vô Hạn Sợ Hãi TiKi Lazada Shopee

"Cái gì?"

Thanh âm của thiếu nữ: "Tận thế đã đến rồi, xin hãy cứu vớt thế giới này..."

Trước mắt là khoảng không vũ trụ cực lớn, tồn tại một khỏa tinh cầu màu xanh biếc. Bỗng nhiên, vô số luồng ánh sáng chiếu xuống khỏa tinh cầu này, khiến nó nổ tung, ánh lửa, tia chớp, hồng thủy... Khỏa tinh cầu xanh biếc này dần dần xuất hiện các vết rạn, cuối cùng ầm ầm hóa thành vô số mảnh nhỏ.

"Ah!"

Vương Thần mạnh mẽ từ trên giường ngồi dậy, không ngừng há mồm thở dốc, mồ hôi đã ướt đẫm cả áo hắn.

"Lại là giấc mộng này ah..."

Ngoài cửa sổ còn lờ mờ cảnh đêm, mặt trời còn chưa lên, Vương Thần sửng sốt một hồi, trái tim đập liên hồi một lúc lâu rồi mới chậm nhịp lại.

Xoa xoa trán ướt đẫm mồ hôi, cố đem cái điềm xấu trong mơ vung ra đầu, Vương Thần nhìn đồng hồ trên bàn.

"5 giờ 37 phút ngày 21 tháng 12 năm 2011 "

"Còn sớm như vậy ah..." Vương Thần bất mãn lầm bầm, lại nằm xuống.

"Đây là lần thứ mấy ta nằm mơ giấc mộng này rồi?" Đã không còn nhớ rõ nữa. Nghĩ đến cảnh sắc khủng bố địa cầu trong mộng vỡ thành từng mảnh nhỏ, Vương Thần lật người qua lại như thế nào cũng ngủ không được.

" Sự tình trong mộng sẽ thành thật sao?" Vương Thần yên lặng nhìn bầu trời lờ mờ ngoài cửa sổ, "Được rồi, không thèm nghĩ nữa, ngay cả có cái gì đi nữa cũng không phải chuyện của ta, ta chỉ là một người bình thường, những chuyện tận thế kia để cho quốc gia quan tâm đi!"

"Bất quá lời nói bảo hôm nay còn vừa vặn một năm trong dự ngôn tận thế của người Maya, giống như vậy trong mộng vậy, thật đúng là điềm xấu ah..."

Không biết lúc nào, Vương Thần miên man suy nghĩ rồi ngủ khi nào không hay.

"Vương Thần, dậy đi, dù đã sắp tốt nghiệp, nhưng cũng không thể ngủ nướng như vậy đâu!"

"Biết rồi mà mẹ."

Giống như vừa mới ngủ, đã nghe được thanh âm hô rời giường. Vương Thần thở dài, từ trên giường bò xuống, mặc quần áo tử tế.

Đánh răng, mở vòi nước, dùng nước lạnh rửa mặt vài cái, mới cảm giác được bối rối dần dần thối lui. Hắn nhìn vào gương, hiện ra một gương mặt ngây thơ trẻ tuổi, nửa đoản không tóc dài, hai mắt thật to, cái mũi khéo léo, bờ môi hồng, nhìn về phía trên có chút cảm giác nữ nhi, chỉ là gần đây bị cái cảnh trong mơ kia làm thường xuyên mất ngủ, trong hai con mắt hiện ra nhiều tơ máu.

Vương Thần, năm nay 19 một tuổi, vừa tốt nghiệp đại học, bởi vì còn chưa tìm được công việc phù hợp, cho nên buồn bực ở nhà. Mỗi ngày đều chơi game. Lúc hắn 3 tuổi thì ba của hắn bị xe tông mất, hiện trong nhà chỉ có hai mẹ con hắn.

Cầm lấy khăn mặt, lau sạch sẽ gương mặt xong, Vương Thần đi vào phòng khách, trên mặt bàn đã để sẵn 1 ly sữa bò nóng hổi cùng 1 dĩa trứng chiên.

"Mẹ đi siêu thị mua thức ăn, con hôm nay không phải muốn đưa Tiểu Mộng đi nhà ga sao? Ăn cơm xong hãy đi, để cho con gái đợi thì không tốt lắm. Đúng rồi, khi về nhà nhớ rõ đem quần áo tại tiệm giặt ủi về luôn."

"Ừm." Vương Thần lên tiếng, sau đó nghe thấy được tiếng mẹ đóng cửa rời đi.

Chậm rãi thưởng thức bữa ăn sáng xong, Vương Thần mở cửa đi ra ngoài.

Bây giờ là 8 giờ sáng, bên ngoài tuyết rơi nhiều, sắc trời cũng không sáng ngời. Vương Thần một đường đi thẳng tới nhà tiểu Mộng, tuyết dưới chân của hắn phát ra thanh âm xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~. Tiểu mộng với hắn là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên i, cũng không có phát sinh chuyện tình cảm động gì mà tự nhiên hai người thành người yêu của nhau. Tuy rất bình thản, nhưng mà cả hai người tựa hồ cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Bất quá Tiểu mộng đã tại Nam Kinh tìm được một công việc, nên hắn cùng Tiểu mộng sắp phải chia tay.

"Đông đông đông..."

Mở cửa là Tiểu Mộng, một cô gái có dáng điệu đáng yêu. Trông thấy Vương Thần đến, nàng không nói gì, liền mở cửa để cho hắn đi vào.

"Dì dương đâu rồi?"

"Bởi vì anh đến tiễn em, cho nên họ đã yên tâm đi làm rồi."

"Thế à."

Qua một hồi lâu, Tiểu mộng nói ra: "Em sắp đi Nam Kinh rồi, khả năng sẽ lâu lắm mới gặp lại anh, cho nên anh phải chăm sóc bản thân chu đáo đó."

"Ừm." Vương Thần nhàn nhạt lên tiếng.

Lại là một hồi trầm mặc...

Dọn dẹp xong gì đó, Vương Thần ôm thùng giấy lên. Vóc người của Tiểu mộng cũng không cao, nàng cố gắng đỡ lấy thùng giấy từ tay Vương Thần rồi hai người đi từ từ ra ngoài. ( khả năng về sau không còn có cơ hội đi cùng nhau như vậy nữa... ) trong nội tâm Vương Thần đột nhiên dâng lên cảm giác đau thương nhàn nhạt.

"Tuy chúng ta phải tách ra, nhưng là anh cũng không được cả ngày chỉ ở trong nhà, tìm phải tìm một công việc đàng hoàng, con gái thành thị thích con trai cầu tiến."

"Ừm."

Vương Thần cúi đầu không biết đang suy nghĩ cái gì, hắn chợt nghe ẩn ẩn tiếng nức nở. Quay đầu nhìn lại, trên mặt Tiểu Mộng đã chảy xuống hai hàng nước mắt.

"Từ lúc 5 tuổi nhận thức được, đến hiện tại đã qua 14 năm, hiện tại em sắp rời đi, chẳng lẽ anh không có gì muốn nói với em sao?"

"Anh..."

Vương Thần trầm mặc một hồi, trong lòng của hắn có rất nhiều lời muốn nói, nhưng miệng lại không thốt được thành câu: "Em một mình ở Nam Kinh, nhất định phải chú ý, xã hội bây giờ rất loạn, còn có, đừng làm việc quá nhiều, sức khỏe là trọng yếu nhất..."

Trong mắt Tiểu Mộng hiện lên một tia thất vọng, hai người bắt taxi đi. Mãi cho đến nhà ga, hai người cũng không nói một lời nào.

Nhìn toa tàu dài chậm rãi rời đi, thanh âm tin nhắn điện thoại truyền đến, Vương Thần mở ra xem, là của Tiểu Mộng gửi đến, chỉ có một hàng chữ:

"Hỗn đãn, nếu anh mở miệng giữ em lại..., em nhất định sẽ không đi!"

Vương Thần liền gọi lại thì phát hiện Tiểu mộng đã tắt máy điện thoại...

"Đi hiệu giặt a..." Đứng hồi lâu trong tuyết, Vương Thần trong chớp mắt yên lặng rời đi. Hắn không phải là không muốn giữ Tiểu mộng lại, nhưng không biết tại sao không thể thốt ra? Công việc trong mơ này cha mẹ nàng đã tốn rất nhiều công sức mới vì nàng mà tìm được được.

"Đại thúc, ta tới lấy y phục."

Cùng thường ngày bất đồng chính là hiện tại đã sắp 10 giờ mà hiệu giặt còn chưa có mở cửa. Vương Thần gõ vài cái, lại phát hiện cửa còn mở.

Vương Thần nghi hoặc nhìn vào trong phòng, đại thúc cũng như mọi ngày đều mặc một bộ quần áo lao động, chỉ là ngồi chồm hổm trên mặt đất, đưa lưng về phía bên ngoài.

"Đại thúc, hôm nay như thế nào mà muộn như vậy mà còn không có mở cửa? Hơn nữa cửa cũng không khóa... Ah!!!"

Đại thúc xoay đầu lại, Vương Thần trông thấy một cảnh tượng hãi hùng đến độ không thể dùng lời để diễn tả, toàn bộ cơ thể của đại thúc đã hoàn toàn hư thối mất, một con mắt như sắp rớt ra khỏi hốc mắt, hốc mũi trống rỗng. Trông thấy Vương Thần đi đến, sinh vật này nhếch môi, trong miệng là hàm răng không đều, một chất lỏng màu vàng theo khóe miệng chảy xuôi xuống.

"Ah ah ah..."

Đột nhiên trông thấy một gương mặt khủng bố như vậy, trong đầu Vương Thần lập tức trống rỗng, toàn bộ tóc gáy trên người đều dựng lên, chỉ còn lại bản năng có thét lên, quái vật rõ ràng đã không còn là nhân loại này đứng thắng lên, giơ hai tay hướng về phía hắn đi tới, hắn mới phản ứng, đem một cái ghế bên người ném tới, trong chớp mắt hướng ra phía ngoài mà chạy.

Vương Thần không ngừng thở phì phò, mới vừa rồi là ảo giác sao? Cái sinh vật kia rõ ràng mang một bộ dáng tang ma thi, làm sao có một vật như thế tồn tại trong thế giới? Mọi thứ rõ ràng chân thật, hình ảnh kinh khủng kia còn lưu tại trong óc của mình.

Mở cửa lại lần nữa, Vương Thần chứng kiến cái ktang ma thi kia đang đập phá cái ghế vừa bị hắn ném đi, chỉ thấy cái ghế rắn chắt trong tay tang ma thi giống như là giấy, vài cái đã bị xé thành từng mảnh nhỏ, sau đó tang ma thi cầm lên một cái chân ghế, hướng về cửa ra vào.

Tim Vương Thần bang bang nhảy loạn, liền tranh thủ cửa vẫn mở, trong chớp mắt dốc sức liều mạng chạy đi...

"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, thế giới hiện thực làm sao có thể có tang ma thi? Đây đúng là chuyện trong trò chơi cùng trong tiểu thuyết xuất hiện ra, thật sự làm cho người ta khó mà tin được." Vương Thần lấy điện thoại di động ra, đánh số 110, vang lên thật lâu, cũng không có ai nghe.

Vương Thần về đến nhà hồn còn chưa định, gõ cửa, nhưng không nghe thấy mẹ trả lời, nhớ tới sự cảnh vừa mới thấy, trong lòng của hắn lập tức lạnh lẽo, vội vàng móc ra cái chìa khóa cửa, trước mặt hắn là mùi máu tươi nồng nặc.

Chỉ thấy một quái vật toàn thân tím xanh sắc, có móng vuốt cùng hàm răng sắc nhọn, bụng phảng phất như phụ nữ đã mang thai tháng mười, đang ngồi chồm hổm trên mặt đất, trong miệng đang nhai lấy cái gì, bên cạnh nó, là một đống thịt nát, phụ cận còn có một cái tạp dề, đó chính là cái mà mẹ thường xuyên đeo.

"Mẹ!" Vương Thần lập tức đầu óc trống rỗng, toàn thân run rẩy lên. Quái vật trông thấy hắn, nhếch môi hắc hắc cười to, lộ ra mấy khối thịt còn dính trên kẽ răng, bỏ mặc cái chân đang cầm trong tay, hướng về hắn lao đến.

Quái vật này mặc dù không mạnh mẽ như tang ma thi vừa rồi nhưng là trình độ linh hoạt thì lại hơn hẳn, hắn thoáng cái nhảy lên chính giữa cái bàn, sau đó cao cao nhảy dựng lên, một tay bắt lấy Vương Thần đã ngã xuống đất, mở ra cái miệng rộng hướng đầu của hắn cắn xuống.

Vương Thần kinh hoàng đem ô trong tay che trước mặt, chỉ nghe "Rắc" một tiếng, chiếc ô che trong tay bị quái vật này một ngụm cắn đứt, bất quá con quái vật này hiển nhiên cũng không chịu nổi, hắn một cái cắn đứt thân kim loại của cái ô, tản cốt đâm vào trong miệng của nó, đau oa oa kêu to, quái vật dùng sức ném Vương Thần đi, đưa hắn vung đến trên tường, lại ngã rơi xuống.

Vương Thần giãy dụa một cái liền đứng dậy, lực lượng con quái vật này phi thường lớn, chỉ khẽ ném mình văng vào tưởng đã khiến cho miệng của mình phún ra bọt máu. Quái vật dùng móng vuốt cố lấy ra vật gì trong miệng. Vương Thần chứng kiến, đó là một ít mảnh vỡ tản cốt kẹt trong miệng của nó.

Nhìn tạp dề cùng đám huyết nhục trên đất, trong lòng Vương Thần đang hoảng sợ cũng dần dần bị cảm giác phẫn nộ cùng bi thương đè ép xuống dưới, trong hai con mắt cơ hồ đều muốn phun ra lửa. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, nắm lấy tản cốt còn lại trong tay, hung hăng xong tới con quái vật mà đâm, chỉ nghe "Ba" một tiếng, đoạn tản cốt chém ngọt vào thân con quái vật, một chất lỏng đục ngầu từ bên trong phun ra. Quái vật đau đớn hét lớn một tiếng, một cái tát đánh vào trên cánh tay Vương Thần, một tiếng tiếng răng rắc vang lên, cánh tay trái của hắn mềm rủ xuống dưới, hiển nhiên đã bị gãy, hơn nữa cả người cũng bay rất xa ra ngoài, quỳ rạp trên mặt đất từng ngụm từng ngụm phun máu tươi.

Quái vật tuy trên bụng bị tản cốt chọc vào ra một vết thương lớn, nhưng hiển nhiên là không đủ để khiến nó tử vong, nó hướng về Vương Thần chậm rãi đi tới, hàm răng sắc bén kêu lên ken két. Vương Thần biết rõ, nếu mình không nhanh đứng lên chạy, quái vật cũng sẽ đem mình ăn tươi, giống như là đối với mẹ.

Nghĩ đến mẹ thì con mắt Vương Thần lại đỏ lên, lực lượng phi của quái vật thường lớn, một cái tát kia khiến toàn thân hắn đều kịch liệt đau đớn, thân thể của hắn không còn sức lực đứng lên. Vương Thần nghiêng thân thể, dùng tay phải còn có thể cử động mà nắm phích nước nóng hướng quái vật đập tới, chỉ thấy con quái vật này chỉ là nhẹ nhàng vung lên, phích nước nóng đã biến thành từng mảnh nhỏ, bất quá nước sôi từ trong đó rơi vãi lại lần nữa để cho con quái vật này kêu lớn lên, màu da tím xanh bị phỏng đến độ nổi lên một tầng vết bỏng rộp.

Con quái vật này lại càng thêm phẫn nộ, nó nhảy lên, lần nữa lao vào người Vương Thần, bất quá lúc này đây hàm răng của nó cũng không phải nhắm ngay đầu, mà là ngay cánh tay của Vương Thần.

Nó không định đem người trước mắt thoáng cái cắn chết, mà là muốn đem tứ chi cùng thân thể của cái nhân loại đáng ghê tởm đã xúc phạm tới nó chậm rãi ăn tươi, để cho hắn thống khổ không ngừng kêu rên, muốn sống không được mà chết cũng không xong.

Vương Thần chỉ cảm thấy cánh tay phải đau đớn tê dại một hồi, đã bị quái vật ngạnh sanh sanh cắn xuống dưới, cái cảm giác đau đớn kịch liệt này lập tức khiến cho toàn thân hắn một hồi run rẩy, trên trán nổi lên rậm rạp chằng chịt mồ hôi. Quái vật mấy ngụm liền đem cánh tay phải của hắn nuốt xuống, sau đó hắn lại một ngụm cắn mất cánh tay trái. Vương Thần tổn thương phi thường trầm trọng, xương cốt toàn thân bị đánh rã rời nội tạng khẳng định cũng thương tổn nghiêm trọng, hai bên bả vai trụi lủi, trong miệng phun máu tươi, cơ hồ rất nhanh sẽ chết.

" Ta trước khi chết, ít nhất cũng phải vì mẹ mà báo thù!" Vương Thần không biết từ nơi này dâng lên một cổ sức lực, dùng hàm răng hung hăng cắn lấy cổ quái vật. Quái vật không nghĩ tới hắn đã thương tổn lớn như vậy, lại còn sức lực nhảy dựng lên, không kịp chuẩn bị nên bị Vương Thần cắn ngay yết hầu, nó dùng sức cố ném Vương Thầnđi, nhưng mà Vương Thần như thế nào cũng không nhả ra."Chết cũng không nhả!" Vương Thần dùng toàn bộ lực lượng, hàm răng gắt gao cắn chặt cổ quái vật, bọt máu không ngừng chảy ra. Chỉ nghe một tiếng xé rách vang lên, một cái chân Vương Thần bị quái vật túm xuống dưới, cùng lúc đó, nơi yết hầu quái vật cũng bị cắn xuống một khối thịt lớn, đại lượng huyết dịch theo động mạch cổ đứt gãy phun ra. Quái vật rống giận, chỗ cổ khí quản bị cắn đoạn của nó, phát ra thanh âm vỡ tan ống bễ. Nó nhéo đầu Vương Thần, hàm răng sắc nhọn cắn lấy đỉnh đầu của hắn, cơ hồ như muốn đem đỉnh đầu Vương Thần cắn trọn, nhưng mà lực lượng hàm răng của con quái vật này càng ngày càng nhỏ, rốt cục "Bịch" một tiếng ngã xuống, trên mặt đất run rẩy vài cái không động đậy được nữa, rồi chết đi.

Vương Thần thở hổn hển, bọt máu ở khóe miệng không ngừng chảy xuôi, vừa rồi đánh nhau với quái vật, 2 cái cánh tay của mình bị cắn rơi, một cái chân bị xé toặc, xương cốt trên thân thể nên có lẽ cùng gãy không ít, hoặc cũng vỡ vụn rồi, lại phun ra nhiều máu như vậy, chỉ sợ cũng sắp chết đi rồi.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cực Hạn Khủng Cụ - Vô Hạn Sợ Hãi PDF của tác giả Bỉ Ngạn Hoa Sát nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Lâm Vũ Thiên Hạ (Mộng Nhập Thần Cơ)
Võ Mạch Đại Lục, đây là nơi mà thế giới võ giả tung hoành, toàn bộ đại lục vô cùng rộng lớn, không ai biết Võ Mạch Đại Lục lớn đến mức nào, họ chỉ biết nơi này có Nhân tộc, Yêu tộc và Ma tộc tàn bạo độc ác. Trần Vũ năm mười hai tuổi, luyện thể thành công, mở được Hoàng cấp trung phẩm võ mạch, nhưng trong một lần đi lịch lãm cùng gia tộc, hắn đỡ một chưởng cho người khác, làm kinh mạch tổn thương. Về sau may mắn gặp được đại cơ duyên, nên bước sang một trang mới. - Được! Vậy ta sẽ tu Tiên! Về sau Xem các ngươi làm sao chống lại ta! Giới Thiệu cấp cấp Tu Luyện Tìm mua: Lâm Vũ Thiên Hạ TiKi Lazada Shopee Võ giả/Thần giới: Tụ Khí => Ngưng Khí => Bạo Khí => Binh Khí => Hóa Khí => Khí Tông => Tiên Thiên => Vương Cấp => Hoàng Cấp => Tông Cấp => Tôn Cấp => Bán Thánh => Thánh Cấp => Đế Cấp => Phi thăng thần giới Tiên Giới:... *** Võ Mạch Đại Lục, đây là nơi võ giả tung hoành, toàn bộ đại lục vô cùng rộng lớn, không ai biết Võ Mạch Đại Lục lớn đến mức nào, họ chỉ biết nơi này có Nhân tộc, Yêu tộc và Ma tộc tàn bạo độc ác. Bây giờ là giữa mùa thu, lá cây cũng vàng yếu, khắp nơi có là theo gió mà rơi, khí trời mát mẻ, khiến người ta cảm thấy dễ chịu. Lúc này tại một hoang đất, xuất hiện một thiếu niên tuổi tác tầm mười sáu, bộ dáng cũng coi như tuấn tú, nhưng thân thể đầy vết thương đang nằm bất tỉnh tại đó. Một hồi lâu sau, thiếu niên khẽ động đậy, hai mắt mở choàng, nhìn sang xung quanh, tay ôm đầu, giọng yếu ớt, lẩm bẩm: - Ta...ta còn chưa đoàn tựu với tổ tiên sao? Lắc lư cái đầu vài cái, vừa tỉnh lại sau khi chìm vào hôn mê, Trần Vũ cảm thấy gió từ bốn phía xung quanh thổi qua, tạt vào người làm hắn không nhịn được mà rùng mình một cái. Không gian xung quanh là một mảnh thiên địa quen thuộc, nơi đây không phải là nơi mà hắn vừa mới bị đánh tơi bời hoa lá sao!Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Mộng Nhập Thần Cơ":Lâm Vũ Thiên HạVĩnh SinhVĩnh Sinh - Phần 2Vĩnh Sinh - Phần 3Vĩnh Sinh - Phần 4Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lâm Vũ Thiên Hạ PDF của tác giả Mộng Nhập Thần Cơ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Lâm Vũ Thiên Hạ (Mộng Nhập Thần Cơ)
Võ Mạch Đại Lục, đây là nơi mà thế giới võ giả tung hoành, toàn bộ đại lục vô cùng rộng lớn, không ai biết Võ Mạch Đại Lục lớn đến mức nào, họ chỉ biết nơi này có Nhân tộc, Yêu tộc và Ma tộc tàn bạo độc ác. Trần Vũ năm mười hai tuổi, luyện thể thành công, mở được Hoàng cấp trung phẩm võ mạch, nhưng trong một lần đi lịch lãm cùng gia tộc, hắn đỡ một chưởng cho người khác, làm kinh mạch tổn thương. Về sau may mắn gặp được đại cơ duyên, nên bước sang một trang mới. - Được! Vậy ta sẽ tu Tiên! Về sau Xem các ngươi làm sao chống lại ta! Giới Thiệu cấp cấp Tu Luyện Tìm mua: Lâm Vũ Thiên Hạ TiKi Lazada Shopee Võ giả/Thần giới: Tụ Khí => Ngưng Khí => Bạo Khí => Binh Khí => Hóa Khí => Khí Tông => Tiên Thiên => Vương Cấp => Hoàng Cấp => Tông Cấp => Tôn Cấp => Bán Thánh => Thánh Cấp => Đế Cấp => Phi thăng thần giới Tiên Giới:... *** Võ Mạch Đại Lục, đây là nơi võ giả tung hoành, toàn bộ đại lục vô cùng rộng lớn, không ai biết Võ Mạch Đại Lục lớn đến mức nào, họ chỉ biết nơi này có Nhân tộc, Yêu tộc và Ma tộc tàn bạo độc ác. Bây giờ là giữa mùa thu, lá cây cũng vàng yếu, khắp nơi có là theo gió mà rơi, khí trời mát mẻ, khiến người ta cảm thấy dễ chịu. Lúc này tại một hoang đất, xuất hiện một thiếu niên tuổi tác tầm mười sáu, bộ dáng cũng coi như tuấn tú, nhưng thân thể đầy vết thương đang nằm bất tỉnh tại đó. Một hồi lâu sau, thiếu niên khẽ động đậy, hai mắt mở choàng, nhìn sang xung quanh, tay ôm đầu, giọng yếu ớt, lẩm bẩm: - Ta...ta còn chưa đoàn tựu với tổ tiên sao? Lắc lư cái đầu vài cái, vừa tỉnh lại sau khi chìm vào hôn mê, Trần Vũ cảm thấy gió từ bốn phía xung quanh thổi qua, tạt vào người làm hắn không nhịn được mà rùng mình một cái. Không gian xung quanh là một mảnh thiên địa quen thuộc, nơi đây không phải là nơi mà hắn vừa mới bị đánh tơi bời hoa lá sao!Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Mộng Nhập Thần Cơ":Lâm Vũ Thiên HạVĩnh SinhVĩnh Sinh - Phần 2Vĩnh Sinh - Phần 3Vĩnh Sinh - Phần 4Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lâm Vũ Thiên Hạ PDF của tác giả Mộng Nhập Thần Cơ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Lâm Thị Lang Cố (Huyền Tiên)
Lâm Thị Lang Cố Tác giả: Huyền Tiên Editor: Esley (Trần Gia), cùng những Editor khác sẽ ghi rõ trên đầu từng chương Nội Dung: Hào thế gia, Hợp đồng tình yêu, Giới giải trí, Tình yêu và hôn nhân, hợp đồng hôn nhân, cưới trước yêu sau, từ diễn thành thật.... Tìm mua: Lâm Thị Lang Cố TiKi Lazada Shopee CP: Thanh lãnh cấm dục ngự tỷ X tao bao (bựa bựa) ngạo kiều nữ vương Cả hai đều là ngự tỷ đầy dã tâm, ngọt văn, HE Giả thiết: Hôn nhân đồng giới.*** Lâm Thị Lang Cố của Huyền Tiên sau khi hoàn đã đạt được hơn 1 tỷ điểm tích phân, nằm trong top 1 bảng xếp hạng nửa năm của khu vực Bách Hợp.Nhân đây es cũng xin giới thiệu vài bộ QT/edit cũng đang năm trong top bảng để mọi người đọc:Hạng 6. Vào nhầm hôn đồ - bộ này có cốt truyện tượng tự Lâm Thị Lang Cố (Cưới trước yêu sau)***Lại là mình đây.Sau khi nghe review của mọi người về truyện Lâm Thị Lang Cố, mình đã cặm cụi 3 ngày liền đọc hết bản qt. Vì thế, lần này mình xuất hiện là để xin review cho những chị/em chưa đọc truyện này và lọt hố chung với mình cho vui.Nghe mọi người đồn đại rằng truyện này hay vì thế mình cũng tò mò tìm kiếm truyện, thế nhưng, vừa vào thấy ngay 200 chương thì ngán tới tận cổ luôn ấy còn nơm nớp lo sợ truyện ngược lên ngược xuống nữa vì trái tim nhỏ bé này chịu không nổi nhưng mà nhờ các chị/em review quá có tâm và tiếp thêm động lực cho mình nên mình đã đọc hết được truyện. Chân thành cảm ơn mọi người, love.Lúc đầu mới vô, thì có vẻ cảm giác như truyện hơi nhàm vì do Lâm Duyệt Vi vào giới giải trí, ít đất diễn cho cp chính gặp gỡ nhau và có lẽ sẽ có người đọc đến đó và ngưng, không hứng thú đọc tiếp nữa ( chẳng hạn như mình lúc đầu ). Nhưng mà sai rồi, càng đọc thì càng bị hút vào truyện, cảm giác như chính mình bị hút vào kẹo ngọt của cp chính. Đặt biệt là Cố Nghiên Thu, một ngự tỷ lạnh lùng pha vào đó là sự moe không ai cưỡng lại và đặc biệt là ngự tỷ này cực kì dính vợ nha. Lâm Duyệt Vi cũng không kém cạnh khi xông pha chiến đấu giành chức công nhưng cuối cùng lại gục trước sự moe của Cố Nghiên Thu và trao vai công lại cho Cố Nghiên Thu. Xin nói nhỏ: " Mình theo đảng ngự tỷ Cố Nghiên Thu công ". Truyện này sẽ có vài tình tiết bất ngờ ập đến nhưng không sao, đó chỉ là một chút nhỏ xíu thôi và càng về sau cp chính sẽ càng ngày càng phát đường cho mọi người.Ta nói, vừa đọc mà vừa ghen tị luôn vậy đó, huhu. Và tất nhiên phải nói đến công lao kì cựu của mẹ Lâm Duyệt Vi - một người mẹ trên cả tuyệt vời, bất chấp tất cả để ghép đôi con mình. Coi đến đoạn mẹ Lâm Duyệt Vi và Lâm Duyệt Vi cãi nhau bằng võ mồm thì mình cười đến không ngậm được mồm. Càng về sau thì sẽ có xuất hiện những nhân vật phụ và những nhân vật ấy đều có sự hấp dẫn riêng chẳng hạn như người anh trai siêu dễ thương của Cố Nghiên Thu nè. À mà, mình sẽ không đề cập đến cp phụ, nếu nói ra thì sẽ không còn hấp dẫn nữa nên mọi người phải tự khám phá nha, họ cũng siêu cấp dễ thương, ngọt không kém đâu nhưng tiếc là ít đất diễn quá đi. Truyện này là một văn thanh thủy ( không H ), hài hước, chậm nhiệt nhưng cực kì ngọt và không ngược lắm, chỉ là có những cãi vã hay xuất hiện trong cặp đôi mới quen ( những tình tiết như này sẽ làm cho người đọc biết rút kinh nghiệm cũng như biết nhường nhịn với tình yêu của mình hơn ). Mình cam đoan là mọi người sẽ không phí thời gian khi đọc bộ này đâu, cực kì cực kì hợp cho những người yêu thích ngọt a.Cảm nhận của mình sau khi đọc xong là: " Trời má ơi, ta nói nó ngọt vậy đó, ngọt hơn cả đường luôn, muốn tiểu đường luôn á trời ơiii ".Đọc xong rồi nhưng vẫn còn luyến tiếc mãi không thôi, truyện này là truyện dài nhất mình đọc và cũng là truyện mình kiên trì đọc đến vậy vì mình không có tính kiên nhẫn. Bây giờ cứ mãi nhớ nhung, ám ảnh Cố Nghiên Thu và Lâm Duyệt Vi mãi thôi, ngày nào cũng lôi ra đọc lại mấy lần đến nổi không hứng thú đọc tiếp truyện khác luôn. Vì thế, mong mọi người hãy cho mình những truyện siêu ngọt dạng như này nha để mình có thể thoát khỏi. Xin cảm tạ nhiềuuuuu.Bản QT đã hoàn và bản edit chưa hoàn nha.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lâm Thị Lang Cố PDF của tác giả Huyền Tiên nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Làm Nũng Trong Lòng Anh (Xuân Phong Lựu Hỏa)
Văn án: Một lần nữa được sống, Tịch Bạch quyết định không trở thành "kho máu di động" của người chị giả nhân giả nghĩa, cô thầm muốn sống một cuộc đời của riêng mình. Nhưng Tịch Bạch thật sự không thể phớt lờ người thiếu niên hung bạo kia. Đã từng có khi cô thiếu máu, trốn từ bệnh viện ra, bước đến đường cùng, ngất xỉu giữa đường, là người kia ôm cô về, chăm sóc, dốc lòng chăm sóc, che chở, yêu thương sâu đậm. Trong vô vàn đêm dài, môi của người chạm vào từng vết rút máu xấu xí. Thậm chí sau khi cô chết, còn xông vào nhà tang lễ cướp xác. Tìm mua: Làm Nũng Trong Lòng Anh TiKi Lazada Shopee Sống lại vào năm 16 tuổi, Tịch Bạch không còn sợ cậu nữa, khi còn thời niên thiếu, người kia âm u đứng trong góc, lặng yên chăm chú nhìn theo cô, Tịch Bạch quay đầu gật đầu mỉm cười ngọt ngào. "Chỉ cần cậu không hung dữ với tôi, tôi sẽ làm bạn tốt của cậu!" Thiếu niên thô bạo nghe thấy lời khuyên chân thành của cô gái, cúi đầu nhìn gương mặt trắng nõn của cô, cười lạnh: "Con mẹ nó, ai làm bạn tốt với cô em." Cậu chỉ muốn vân vê cô em này vào trong chăn mà thôi. Trùng sinh trở về, Tịch Bạch thật sự muốn cảm tạ, cải biến vận mệnh nhấp nhô của người. Nhưng thiếu niên kia dường như không thèm để lời khuyên của cô vào lòng. Cho đến ngày đó, trong một góc của phòng học trống vắng cô bị chặn lại, cậu chăm chú nhìn cô, thân thể nóng rực, khóe miệng nhếch lên, lộ ra một nụ cười tà khí "Muốn lão tử nghe lời, vậy cô em cũng phải nghe lời."***Dạo gần đây mới đọc được truyện này, không biết đã có nhà nào edit hay chưa. Đây là môt câu chuyện xưa của Tạ Tùy và Tịch Bạch, hai cô cậu bé của hai thế giới tưởng chừng như khác nhau mà hóa ra họ lại chính lại là kẻ cô đơn lạc lõng trong chính thế giới của mình. Tịch Bạch, sứ mệnh của cô sinh ra, không phải vì tình yêu vì cô có một người chị bị bệnh, luôn cần một nguồn máu, máu này còn là máu hiếm vì thế cô sinh ra chính là để nguồn máu. Từ bé, Tịch Bạch đã hiểu mình không thể nào cạnh tranh được với Tịch Phi, một cô bé sinh ra, lớn lên chẳng mấy được yêu thương, cam chịu, dường như cô cảm thấy thế giới này quá khó sống, không thể tìm được một lẽ sống. Tạ Tùy, lại là một kẻ ở dưới đáy, không cha không mẹ, nói không cha không mẹ thì không đúng lắm, cha Tạ Tùy đi tù, mẹ cậu bỏ lại cậu chạy theo người đàn ông giàu có khác, một mình Tạ Tùy sống, sống không có ý nghĩa. Nếu như Tịch Bạch chọn một kiếp sống lặng lẽ cam chịu, thì Tạ Tùy lại chọn một lối sống kích thích hơn, đánh nhau, đấu quyền, đua xe, để kiếm tiền, để thỏa mãn hay là để khỏa lấp nỗi đau trong lòng thì chỉ có Tạ Tùy biết được. Hai người tưởng hai thế giới mà lại ở khúc chiết gặp nhau, có lẽ sinh ra để dành cho nhau, nếu Tạ Tùy là chỗ dựa trong lòng Tịch Bạch, thì Tịch Bạch lại là điều duy nhất mà Tạ Tùy cảm thấy thế giới này còn một chút gì đó đáng yêu. Khi đọc đến chỗ Tạ Tùy nói với Tịch Bạch "Tiểu Bạch, tôi bỗng thấy thế giới có một chút đáng yêu", Tịch Bạch ôm Tạ Tùy òa khóc, đúng vậy thế giới của Tịch Bạch có thể có nhiều điều khác nhưng thế giới của Tạ Tùy lại chỉ có mình Tịch Bạch, đến nỗi khi kiếp trước Tịch Bạch đã chết, Tạ Tùy ôm tro cốt của cô, nằm trên đường ray xe lửa, quyết tuyệt và không một chút do dự, vì chỉ sợ Tịch Bạch của Tạ Tùy ở dưới đó sẽ cô đơn, không ai chăm sóc. Tình cảm ở kiếp trước, có lẽ với Tạ Tùy là yêu nhưng với Tịch Bạch chỉ là sự cảm kích, Tịch Bạch cảm kích Tạ Tùy khi lúc cô yếu đuối, không nơi nương tựa là Tạ Tùy chìa tay ôm ấp vỗ về cô, vì thế khi được trùng sinh, cô muốn cải biến vận mệnh của Tạ Tùy. Khi trở lại cấp 3, Tịch Bạch không còn sợ Tạ Tùy, cô chỉ muốn cải biến nhân sinh cho Tạ Tùy mà thôi. Vì sao? Vì kiếp trước, trong một cuộc đua xe Tạ Tùy bị trọng thương, không còn năng lực của đàn ông (thiết nghĩ mẹ ruột mà viết con trai không xxx được), chỉ muốn nhân sinh của người đó không quá tuyệt vọng, không đi xuống đáy. Nhưng mà Tịch Bạch làm vậy lại chỉ khiến cho Tạ Tùy càng thêm chú ý. Một Tạ Tùy bất kham, mà lại chỉ sợ Tiểu Bạch khóc, chỉ sợ Tiểu Bạch đau lòng, so với việc mình đau lòng, bị tổn thương thì Tạ Tùy tình nguyện nếm trải, quyết không muốn người kia bị tổn thương. Dù là kiếp trước hay kiếp này, tình cảm của Tạ Tùy đối với Tịch Bạch lại làm mình hết sức cảm động, Tạ Tùy có thể không thể kiếm nhiều tiền, có thể tiết kiệm cho chính mình nhưng lại có thể chi tiêu cho Tịch Bạch như một nữ hoàng, dù cho có bao khó khăn, dù cho thiếu niên hay là đã trung niên đều là như vậy. Câu chuyện tình cảm phát triển rất khá, từ sợ hãi, bất bình đến yêu, đến thử thách, vượt qua, dù là Tịch Bạch hay Tạ Tùy đều phải trả giá thì mới có thể có được kết quả tốt đẹp. Ngoài chuyện tình yêu của nhân vật chính, dàn nhân vật phụ cũng khiến cho câu chuyện trở nên hấp dẫn hơn. Điều mình đáng tiếc đó là từ đầu đến cuối không nhắc đến việc cha Tạ Tùy đi tù, vì mình cảm thấy cha Tạ Tùy bị oan, nhưng không hiểu sao tác giả không khai thác yếu tố này, phải chăng ngụ ý của tác giả chính là nói về thực tại xã hội chăng? Rằng có những chuyện đã qua thì qua và dù có cố gắng cũng không thể thay đổi?? P/s: Mặc dù khởi điểm là tình cảm cấp 3,đi làm đến kết hôn nhưng thật sự rất có cảm xúc, mình đọc có lúc thấy đau lòng, có lúc lại thấy thật vui vẻ, tuổi trẻ thật tốt:D***Lúc Tịch Phi Phi xuất viện đã là nghỉ đông. Thời gian nằm viện hơn một tháng, bởi vì bận rộn thi cuối kỳ, Tịch Bạch không có đi bệnh viện thăm chị ta. Đương nhiên, thi cuối kỳ cũng chỉ là lấy cớ mà thôi, Tịch Bạch sẽ không giả mù sa mưa hỏi han ân cần chị ta, thái độ của cô đối với Tịch Phi Phi từ đầu tới cuối đều không thay đổi. Nợ máu phải trả bằng máu nghe có chút dọa người, nhưng không hẳn không có đạo lý. Bằng không thì vì sao cô lại trùng sinh? Đương nhiên, Tịch Bạch sẽ không cần mạng của Tịch Phi Phi, bởi vì mạng của chị ta với cô mà nói không hề có giá trị. Tịch Bạch chỉ muốn đoạt lại cuộc sống vốn thuộc về mình. Chỉ là nghe cha mẹ nói, cảm xúc của Tịch Phi Phi đã dần dần ổn định, trải qua chuyện như vậy, chị ta dường như thay đổi thành một con người khác. Tịch Bạch cũng không để ý tới lời nói ấy-- Tịch Phi Phi giống như thay đổi thành một người khác, rốt cuộc là có ý gì. Thẳng đến ngày Tịch Phi Phi về nhà, thời điểm nhìn thấy Tịch Bạch, thế nhưng lại mỉm cười đi lên trước, cho cô một cái ôm ôn nhu. Tịch Bạch theo bản năng lui về phía sau, tránh ra. Cô có chút kinh ngạc nhìn Tịch Phi Phi. Trên mặt Tịch Phi Phi tươi cười hòa ái, chị ta tựa như chỉ cần vung cánh một cái, toàn thân sẽ lập tức biến thành Thiên Sứ thánh thiện lấp lánh hào quang. Đào Gia Chi khuyên nhủ: "Bạch Bạch, chuyện này đã là quá khứ, cho qua đi, Phi Phi ở trong bệnh viện đã thừa nhận sai lầm của mình, cũng đã nói xin lỗi, con cũng không nên níu chặt không buông, mặc kệ nói như thế nào, con bé vẫn là chị của con, dòng máu của hai chị em không thể tách rời." "Đúng vậy, Phi Phi cũng đã gỡ bỏ tài khoản weibo." Tịch Minh Chí trợ giúp: "Chị con thật sự nhận thức ra sai lầm, hôm nay còn cố ý đề nghị, muốn đích thân giải thích với con." Tịch Bạch nhìn Tịch Phi Phi giả nhân giả nghĩa mỉm cười, cũng đã hiểu sương sương. Một tháng Tịch Phi Phi ở bệnh viện dưỡng thương, không chỉ khôi phục tâm lý, hơn nữa giống như...đã thay da đổi thịt, tăng level lên cao. Người thiếu kiên nhẫn trong quá khứ, thường xuyên không giữ được miệng mà nổi điên nói nhảm nhí kia, đã biến mất, hiện tại là nghệ sĩ Tịch Phi Phi luôn luôn thân mật mỉm cười, pokemon tiến hóa. Tịch Bạch thấy được chính mình trong ánh mắt chị ta, cảm nhận được từ sâu thẳm trái tim Tịch Phi Phi có bao nhiêu ý hận khắc cốt ghi tâm đối với cô. Kiếp trước, Tịch Phi Phi có năng lực làm cho cha mẹ triệt để vứt bỏ Tịch Bạch, có thể chứng minh được bản lĩnh của chị ta. Lần này, Tịch Bạch gần như bẻ gãy cánh tay của Tịch Phi Phi, mất đi một lợi thế có fans điều khiển dư luận, nhưng muốn hoàn toàn đánh sập chị ta, chỉ sợ không dễ dàng. Tịch Bạch cũng rất bội phục Tịch Phi Phi, nếu như là người có tố chất tâm lý hơi yếu một chút, bị thương nặng như thế, trên mạng internet còn bị người người điên cuồng chửi rủa, chết cũng uất ức, không khác gì An Khả Nhu bị Tịch Phi Phi tính kế lúc trước. Tịch Phi Phi có thể khôi phục trong thời gian ngắn như vậy, hơn nữa luôn luôn giả vờ, rất lợi hại. Chị ta càng như vậy, càng khơi dậy ý chí chiến đấu của Tịch Bạch. Nếu chị ta chưa gượng dậy nổi mà tinh thần sa sút đi xuống, Tịch Bạch sẽ cảm thấy không có ý nghĩa nữa. Tịch Bạch từng bỏ mạng, cô cũng không muốn để Tịch Phi Phi cứ thoải mái mà rời đi như vậy. Cô nhìn Tịch Phi Phi, mở miệng nói: "Chị, không phải muốn nói xin lỗi sao?" Đào Gia Chi vô cùng hi vọng hai chị em nhanh chóng hòa hảo nên lập tức nói: "Đúng vậy đúng vậy, Phi Phi, con mau xin lỗi Bạch Bạch đi." Tịch Phi Phi cắn cắn đầu lưỡi, nhìn Tịch Bạch, thành khẩn nói: "Bạch Bạch, chị xin lỗi em, chị không nên lúc nào cũng nhắm vào em."Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Xuân Phong Lựu Hỏa":Làm Nũng Trong Lòng AnhTâm NhậnTẫn HoanTiểu Khả Ái, Tan Học Đừng Đi!Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Làm Nũng Trong Lòng Anh PDF của tác giả Xuân Phong Lựu Hỏa nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.