Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

PDF Vệ sinh yếu quyết - Hải Thượng Lãn Ông

Tiểu dẫnĐể cho nam nữ trẻ gia đều hayTấc lòng tâm niệm bấy nayMong đời hết bệnh kéo dài ngày xuânDưỡng sinh theo phép Chân nhânSách trên đã chép nguyên văn mấy bàiĐể tuỳ hoàn cảnh tuỳ thờiTuỳ nghi lĩnh hội những lời tinh baQuyển này đúc lại thành caMấy lời thiết yếu để ta ghi lòngBao gồm phương pháp dự phòngCổ kim dung hợp quán thông dung hoàPhòng dịchLiền sau nạn đói can quaThường có dịch lớn phát ra kéo dàiCho rằng dịch lệ thiên thờiThực ra uế tạp do nguời gây nênDưới đất xác chết lưu niênNắng mưa chưng nấu bốc lên hại ngườiTrẻ già cảm nhiệm động thờiBiết phòng, biết tránh nhiều người cũng quaHễ khi ôn dịch phát raDự phòng uống Tỏi, bạc hà, lá thôngNữ thanh, bục dục nên dùngLại hun Bồ kết, đàn hương trong nhàCó dịch thì chớ lân laCần nên nút mũi khi ra ngoài đườngDùng bông bọc tỏi, hùng hoàngKhi thăm người bệnh lại càng không quênChuyền trò đối diện chớ nênVề nhà tẩy uế mới yên trong lòngTrong nhà người bệnh ở cùngChớ nên chung chạ đồ dùng phòng lâyNhất là lao trái truyền thi

Nguồn: dantocking.com

Đọc Sách

Một Linh Hồn Đau Khổ PDF (NXB Văn Hồng 1942) - Băng Tâm
Từ Âu sang Á - từ thượng-cổ cho đến ngày nay... Tôi đã xêm, tôi đã nghe, và tôi đã trông thấy: " Người ta chết chỉ vì yêu, nhưng, trái lại người ta cũng yêu chỉ vì sống ". Hai quan niệm đó, ai ai biết, cũng chỉ thiên về một. Vì, có ai vừa là người, vừa là thánh được đâu. Phương-chi, ở một thế hệ người ngợm này, ta dám ước muốn chỉ một lòng yêu thoát tục...Một Linh Hồn Đau KhổNXB Văn Hồng 1942Băng Tâm164 TrangFile PDF-SCAN
Một Chuỗi Cười (NXB Hàn Thuyên 1941) - Đồ Phồn PDF
Bùi Huy Phồn (1911-1990) có các bút danh là Đồ Phồn, Bùi Như Lạc, Cười Suông, Việt Lệ, Ấm Hai, Lý Ba Lẽ, BHP. Ông sinh ngày 16-12-1911 tại Phố Đầm, xã Phượng Sơn, huyện Lục Ngạn, tỉnh Bắc Giang, quê gốc tại làng Liên Bạt, xã Mai Đình, huyện ứng Hoà, tỉnh Hà Tây. Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam. Mất tại Hà Nội năm 1990. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam (1957).Ông thân sinh Bùi Huy Phồn là một nhà Nho, chi trưởng họ "Đại Bùi", thi cử không đỗ, bỏ làng phiêu bạt lên phố Đầm bán chữ nuôi thân. Rồi kết duyên với cô gái Bắc Ninh đảm đang, giỏi nghề buôn bán, sau này là mẹ thân sinh nhà văn. Trước năm 1940 gia đình ông là tư sản thương mại (dân tộc) kiêm địa chủ. Đến những năm 1940-1945, gia đình bị phá sản, bán hết ruộng đất ở phố Đầm trở về quê gốc.Một Chuổi CườiNXB Hàn Thuyên 1941Đồ Phồn158 TrangFile PDF-SCAN
Một Truyện Báo Thù Ghê Gớm - Nguyễn Thế Lữ (1929) - NXB Tân Dân PDF
Thế Lữ (10 tháng 6 năm 1907 – 3 tháng 6 năm 1989), tên khai sinh Nguyễn Đình Lễ (sau đó đổi thành Nguyễn Thứ Lễ) là một nhà thơ, nhà văn, nhà viết kịch người Việt Nam. Thế Lữ nổi danh trên văn đàn vào những năm 1930, với những tác phẩm Thơ mới, đặc biệt là bài Nhớ rừng, cùng những tác phẩm văn xuôi, tiêu biểu là tập truyện Vàng và máu (1934). Trở thành thành viên của nhóm Tự Lực văn đoàn kể từ khi mới thành lập (1934), ông hầu hết hoạt động sáng tác văn chương trong thời gian là thành viên của nhóm, đồng thời cũng đảm nhận vai trò là một nhà báo, nhà phê bình, biên tập viên mẫn cán của các tờ báo Phong hóa và Ngày nay. Từ năm 1937, hoạt động của Thế Lữ chủ yếu chuyển hướng sang biểu diễn kịch nói, trở thành diễn viên, đạo diễn, nhà viết kịch, trưởng các ban kịch Tinh Hoa, Thế Lữ, Anh Vũ, hoạt động cho đến sau Cách mạng tháng Tám. Ông tham gia kháng chiến chống Pháp, làm kịch kháng chiến trong những năm Chiến tranh Đông Dương. Sau Hiệp định Genève, ông tiếp tục hoạt động sân khấu, trở thành Chủ tịch đầu tiên của Hội Nghệ sĩ Sân khấu Việt Nam (1957 – 1977). Ông được coi là một người tiên phong, không chỉ trong phong trào Thơ mới, trong lĩnh vực văn chương trinh thám, kinh dị, đường rừng, mà còn là người có đóng góp rất lớn trong việc chuyên nghiệp hóa nghệ thuật biểu diễn kịch nói ở Việt Nam. Thế Lữ đã được Nhà nước Việt Nam trao tặng danh hiệu Nghệ sĩ nhân dân năm 1984 và Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật đợt II năm 2000.Một Truyện Báo Thù Ghê GớmNXB Tân Dân 1929Nguyễn Thế Lữ40 TrangFile PDF-SCAN
Mưu Mô Dân Nghiện PDF (NXB Minh Tuân 1951) - Hải Lân
Từ khi có thuốc phiện tới nay và từ khi có sở Thương chinh để bài trừ thuốc phiện lậu, dân làng nghiện và nhân viên nhà đoan đã cùng nhau bao phen chạm trán. Đôi bên đều hằng cùng nhau luôn luôn đấu trí : một bên cố hết sức để khám phá ra thuốc phiện lậu, một bên dùng trăm mưu nghìn ké để ấn dấu thuốc phiện đi. Cuộc đấu trí nhiều khi rất gay go và thành những câu giai thoại người ta thuật cho nhau nghe. Đã có những cuộc nhân viên sở Thương - Chinh -đuổi bắt dân nghiện như đuổi cướp, và đã có những cuộc quan viên làng nghiện đánh lừa nhân viên sở Thương -Chinh một cách rất tài tình.Mưu Mô Dân NghiệnNXB Minh Tuân 1951Hải Lân52 TrangFile PDF-SCAN