Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sa Vào

Văn án: Thích Tầm Chương lần đầu tiên bị mời đến trường, vì con trai anh ở rừng cây nhỏ sau trường hôn môi người ta, mà người kia cũng là nam. Đứa con trai vô dụng bị đống gói đưa ra nước ngoài, còn bạn trai của cậu… Dụ Hạ vừa gặp đã yêu Thích Tầm Chương, mà Thích Tầm Chương lại là bố của bạn trai cậu, Dụ Hạ cậu không thích mấy nhóc choai choai mới lớn, mà chỉ thích những người đàn ông già dặn trưởng thành. Công lớn hơn thụ 19 tuổi. *** Cuối cùng Bạch Giới Tử cũng có một bộ mình có thể xem lần 2. BFF Thích Du bị bồ đá, Dụ Hạ vì nghĩa vụ bạn bè và chút… tiền, nhắm mắt hôn một cái. Môi vừa chạm thì thầy cô bắt gặp, mời phụ huynh! Ai ngờ, bạn học Dụ lập tức nhất kiến chung tình với cha BFF- Thích Tầm Chương. Tranh thủ lúc Thích Du bị bắt ra nước ngoài, Dụ Hạ dùng đủ thủ đoạn để… làm má người ta. Vì hoàn cảnh, thụ tâm cơ hơn người. Tuy nhiên, ẻm mới mười tám, còn non nớt nên bị công “bắt bài” liên tục. Công có con sớm do bị “gài”, đường tình nhiều trắc trở. Tưởng độc thân luôn thì bị “quỷ nhỏ” lạt mềm buộc chặt mà quấn lấy. Truyện nhẹ nhàng, không ngược. Công cưng thụ, thụ dùng mọi cách truy công. Bộ hỗ sủng hiếm hoi của tác giả. *** Lúc nhận được điện thoại, Thích Tầm Chương còn đang họp, thư ký Lưu Phong bước nhanh vào, đến bên tai anh nhỏ giọng nói: "Giáo viên chủ nhiệm của Tiểu Du ở trường học gọi điện đến, có liên quan đến chuyện của Tiểu Du, cô ấy nói muốn đích thân anh nghe máy." Hai hàng lông mày Thích Tầm Chương nhíu lên khó ai nhận ra, tạm dừng cuộc họp, nghe điện thoại thư ký đưa đến, đứng dậy ra khỏi phòng họp. "Xin chào, tôi là phụ huynh của Thích Du." Thích Tầm Chương lịch sự mở miệng, người ở đầu dây bên kia dừng một chút, sau đó tức giận nói: "Tôi là giáo viên chủ nhiệm của em Thích Du, Thích Du ở trường học làm ra chuyện trái với nội quy nhà trường, ảnh hưởng rất lớn, làm phiền anh đích thân đến đây giải quyết một chuyến." Giáo viên chủ nhiệm nhấn mạnh hai chữ "đích thân", dường như có thành kiến rất lớn với vị phụ huynh chưa bao giờ xuất hiện ở trường học này. Thích Tầm Chương vẫn duy trì trạng thái như cũ, lên tiếng đáp lại: "Được, tôi sẽ đến ngay, làm phiền cô rồi." Thấy được thái độ của anh vẫn lịch sự, giọng điệu của người ở đầu bên kia điện thoại cũng hoà nhã đi chút ít: "Không phiền, vậy chờ anh đến đã rồi nói sau." Trên đường tới trường học, Thích Tầm Chương hỏi Lưu Phong: "Tiểu Du ở trường học rốt cuộc đã làm gì, cậu biết không?" Thư ký lúng túng giải thích: "Thực sự chưa từng nghe nói, tuần trước tôi đi họp phụ huynh cho cậu ấy vẫn còn rất tốt, cậu ấy thi tháng cũng tốt." "Thi tốt?" "Vâng, tiến bộ một trăm hạng so với lần trước, khó ai mà làm được." Thích Tầm Chương không hỏi lại, giữa hai lông mày uể oải nhíu lên, anh bận rộn công việc, mỗi ngày đi sớm về trễ ở trong công ty, thực sự không thể làm sao mà quản đứa con trai này được, chuyện sinh hoạt học tập của Thích Du đều là do Lưu Phong thu xếp giúp anh, người bố như anh không hề xứng đáng. Khi bọn họ tới trường, lúc đó trường còn chưa tan, học sinh vẫn còn đang học nên trong sân trường rất yên lặng, có thể nghe được tiếng gió cùng tiếng đọc sách không biết từ phòng học nào truyền ra, Lưu Phong quen cửa quen nẻo dẫn theo Thích Tầm Chương đi vào dãy lớp 12, lên tới phòng làm việc của giáo viên ở tầng trệt. Văn phòng của giáo viên khối 12 nằm ngay phòng đầu tiên, cửa đang mở rộng, có hai nam sinh thân hình tựa tựa nhau đứng song song ở cạnh cửa, một người thì mặt kiêu căng cố chấp, một người cúi thấp rũ mắt không biết đang suy nghĩ gì. Nhìn thấy Thích Tầm Chương, Thích Du hoảng hốt, trong nháy mắt ngạo khí trên mặt lập tức biến mất, lảng tránh ánh mắt của Thích Tầm Chương, bất giác hơi co lại về phía sau, vai rụt xuống, cúi đầu ủ rũ không dám tiếp tục lỗ mãng. Tầm mắt Thích Tầm Chương xẹt qua con trai mình, rồi lại rơi xuống trên người nam sinh bên cạnh cậu, chàng trai dường như cảm nhận được, ngước mắt, đôi mắt ngăm đen óng ánh kia cứ như vậy nhìn thẳng về phía anh. Thích Tầm Chương theo bản năng mà nhíu mày, tầm mắt dời đi chỗ khác, bước vào văn phòng. Trong phòng làm việc có ba bốn giáo viên ở đó, sắc mặt đều rất khó coi, còn có một phụ nữ trung niên trang phục hết sức bình thường, hẳn là phụ huynh học sinh, đang đỏ mặt cúi đầu, nhỏ giọng nói gì đó với bọn họ. Mời các bạn đón đọc Sa Vào của tác giả Bạch Giới Tử.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hồ Giá - Tính Hầu Đích
Hồ Thập Bát được sinh ra trong một gia đình hồ ly đông anh chị em cùng mẹ khác cha. Mẹ là đệ nhất yêu giới mỹ nhân hồ ly, vì quá xinh đẹp nên không thèm lấy chồng, các anh chị em đều mỹ mạo hơn người, chỉ riêng có Hồ Thập Bát bị xem như dị loại vì “không giống ai”. Hồ Thập Bát có thể xem như tuấn tú ở nhân giới, nhưng ở yêu giới vốn xem trọng dáng vẻ kiều diễm thướt tha, cho nên cao lớn anh tuấn như Hồ Thập Bát (em nó có sáu khối cơ bụng) xem như là hàng tồn kho, ế ẩm, gả đi không được. Hồ phu nhân rất đau lòng con của mình nên tìm đủ cách mai mối, nhưng đến nhà toàn là yêu quái thấp kém, tàn tật. Đến khi đến xem mắt đối tượng là một lang yêu đẹp trai thì nàng vô cùng mừng rỡ, cho rằng lần này nhất định phải thành công. Nào ngờ Lang công tử thực ra đã có người yêu, vì Lang tộc nghèo khó, tài chính túng quẫn nên đành phải đến vì của hồi môn nhà Hồ Thập Bát. Hồ Thập Bát trượng nghĩa, gạt mẹ mình lấy vốn riêng tặng cho Lang công tử thành hôn, sau đó đi nhân giới giải sầu. Ở nhân giới Hồ Thập Bát có điền sản khắp nơi, trong đó có một tòa tửu lâu là Túy Tiên lâu, nổi tiếng rượu ngon là Túy long ẩm. Lúc đó một công tử bạch y, dung mạo tuyệt trần đang mắng chửi buộc chưởng quầy đổi tên rượu, Hồ Thập Bát đứng ra can thiệp, bị người ta đánh cho gần chết. Thì ra công tử áo trắng là Long thần. Ảnh vừa là tiên vừa là long, nên nghe tên rượu nổi giận là phải roài  Hồ Thập Bát trở về hay tin Hồ phu nhân nổi giận đốt nhà. Sợ Hồ phu nhân đến phá tan đám cưới của Lang công tử nên Hồ Thập Bát đành nói dối là mình đã tại nhân giới tìm được ý trung nhân nên phụ Lang công tử. Hồ phu nhân mừng rỡ, hỏi người đó thế nào. Vì thế, đâm lao đành phải theo lao, Hồ Thập Bát đem dung mạo, pháp lực của bạn Long thần Ngao Kiệt ra miêu tả, chỉ sửa đổi 1 chi tiết đó là ko phải Long thần mà là người tu chân…. *** Tin mừng! Tin mừng! Thất Long Quân thiên giới Ngao Kiệt cùng Hồ Thập Bát yêu giới Phất Lai Sơn rốt cuộc cũng thành thân ~! Sáng hôm qua, trời mới tờ mờ sáng, một đoàn thần tiên trên tay mang theo thải hà tráo ánh kim quang, đạp tường vân, hùng hùng hổ hổ một đám, bay đến yêu giới. Lữ Đồng Tân hiện tại đã trở thành người quen chốn yêu giới, cắm phất trần ra sau lưng, làm trò trước mặt chúng yêu nơi yêu giới, tay trái khoác tay Thập Bát, tay phải lôi kéo Ngao Kiệt, cười sang sảng bảo, một trăm năm mươi năm trước ta từng đến yêu giới đề thân một chuyến, bây giờ đã một trăm năm mươi năm sau, rốt cuộc kẻ hữu tình cũng đã được đoàn tụ ~! Hôm nay Lão Long Quân cùng Thất Long Quân đến cửa định ngày thành thân, các vị hương thân yêu giới, hôm nay có thời gian cứ đến nhà Thập Bát dùng thân yến ha ~! Dứt lời liền lôi cả Thập Bát cùng Tiểu Thất đi, phía sau là một đoàn thần tiên, ngữ điệu lên giọng lại còn ra vẻ rêu rao mời gọi, thân thiết hòa ái vẫy tay cùng chúng yêu, theo đường cũ mà đến nhà Hồng Ngọc. Đến nhà Hồng Ngọc, gặp thân gia, bái lễ cái, Lữ đạo trưởng liền biến thành bà mối ~ thải lễ một trăm năm mươi năm trước đã đưa, hôm nay lại mang đến thêm một số nữa, lễ nghĩa gì đó đều đã làm trọn vẹn a ~! Hồng Ngọc nhìn thấy Tiểu Thất sau khi biến thân thì giật mình kinh ngạc, nhưng thấy bộ dạng Tiểu Thất bám dính lấy Thập Bát không khác chút nào so với một trăm năm mươi năm trước, cũng thấy yên lòng, thế là đi sang chào hỏi thông gia Lão Long Quân, lại bị mấy thần tiên thi nhau chúc mừng ~! Thử nói xem, có kẻ nào có cơ hội một lúc mà gặp quá chừng thần tiên như vậy đâu, lúc ấy Hồng Ngọc gật đầu chào hỏi, thiếu điều muốn xỉu. ... Mời các bạn đón đọc Hồ Giá của tác giả Tính Hầu Đích.
Tình Yêu Đau Dạ Dày - Điệp Chi Linh
Tình yêu vốn dĩ không cần lung linh hoa lệ như những ánh đèn trang trí, không cần phải xa vời như những vì sao và cũng không cần phải hào nhoáng, xa xỉ như hàng hiệu. Tình yêu giản đơn lắm, nó chỉ cần sự đồng điệu giữa hai tâm hồn, cần thêm cả một chút quan tâm gìn giữ. Cuộc sống thực tại không có hoàng tử lẫn công chúa, cũng không có truyện cổ tích giữa đời thường. Truyện Tình Yêu Đau Dạ Dày gửi đến bạn đọc lời tâm tình đáng yêu như vậy. Đây là truyện tình cảm có chút đượm buồn nhưng lại luôn làm ta nhớ đến vị ngọt lẫn vị đắng của tình yêu như một thanh socola giữa đời, là hương vị pha trộn hòa quyện trong một tách cà phê. Chỉ thực sự đi đến cuối cùng ta mới biết được hương vị của nó. Cuộc sống này cùng tồn tại nhiều thứ gọi duyên phận và định mệnh, gặp nhau đó vô tình lướt qua nhau, nhưng cũng có khi là cuộc gặp gỡ làm thay đổi cuộc đời một ai đó. *** Trung tuần tháng năm, Tiêu Phàm rốt cục viết xong luận văn, phải đi về làm phản biện, hơn nữa phải giải quyết thủ tục tốt nghiệp. Hai người cũng biết, đây chỉ là tạm thời chia xa, vì vậy đơn giản ôm nhau một chút, chẳng có bất kỳ dây dưa không dứt nào. Lúc Vệ Đằng ra sân bay tiễn hắn, khí trời rất nóng, mặt bị phơi đến ửng đỏ, lúc vẫy tay nói tạm biệt với Tiêu Phàm mỉm cười đặc biệt rực rỡ. Tựa như quả quýt được vẽ đôi mắt to cùng chiếc miệng mở rộng. Lúc máy bay cất cánh, Tiêu Phàm sờ sờ chuỗi dây cuối cùng cũng bị Vệ Đằng thay mới trên di động đặt trong túi, khẽ nở nụ cười. Trải qua nhiều lần thuyết phục của Tiêu Phàm, nhóm giáo sư rốt cuộc từ bỏ ý định để Tiêu Phàm lưu lại nửa năm, thậm chí học tiếp tiến sĩ hoặc ra nước ngoài đào tạo sâu. Tiếc nuối tiễn người sinh viên vừa khiến ông kiêu ngạo vừa không biết làm sao. Tiêu Phàm cuối cùng vào một ngày mùa hè trăm hoa đua nở cũng lấy được bằng thạc sĩ của đại học Thiên Hà. Bởi vì không muốn dựa vào quan hệ của cha mẹ, lúc Tiêu Phàm xin việc gặp phải không ít chông gai. ... Mời các bạn đón đọc Tình Yêu Đau Dạ Dày của tác giả Điệp Chi Linh.
Đích Tử Nan Vi - Thạch Đầu Dữ Thủy
Ở cổ đại, thứ nữ phải phấn đấu, thứ tử phải tranh đoạt. Thân là đích tử, giống như ngoại trừ làm vật hy sinh thì chẳng còn tác dụng gì khác. Minh Trạm lại cảm thấy bản thân mình ngay cả làm vật hy sinh cũng không đủ tư cách, hắn chỉ là một kẻ bị câm. Căn bản không cần người ta phí tám đời đến tranh đoạt với hắn, bản thân hắn đã mất đi quyền thừa kế. *** Thật vất vả đợi Nguyễn Hồng Phi và Phượng Cảnh Kiền đá mắt xong xuôi, Minh Trạm bèn ân cần đưa Nguyễn Hồng Phi ra khỏi Tuyên Đức điện. Nguyễn Hồng Phi cười, “Được rồi, ta biết đường đi, lúc nãy có nội thị dẫn đường, ngươi quay về đi.” “Ta cũng không có chuyện gì làm, để ta dẫn ngươi đi.” Phi Phi nhà hắn thật vất vả mới quang minh chính đại đến đế đô, Minh Trạm cố gắng tìm chút thời gian cùng Phi Phi giải tương tư, trong lòng khó tránh khỏi có cảm giác thật tốt, ánh mắt nhìn Phi Phi còn mang theo một chút nóng rực. ... Mời các bạn đón đọc Đích Tử Nan Vi của tac giả Thạch Đầu Dữ Thủy.
Tuyệt Sắc Quốc Sư - Mê Dương
Quốc sư si tình bế quan khổ tu mười năm, cuối cùng cũng được gặp lại vị hoàng tử năm xưa chuyển thế. Quốc sư dung mạo tuyệt sắc, lại có đạo hạnh cao thâm, địa vị trong hoàng cung chí cao vô thượng, nhưng không hiểu sao y thân là hoàng tử, vậy mà mỗi khi nhìn thấy vị quốc sư được người người kính ngưỡng này lại chỉ có ý nghĩ muốn hung hăng chà đạp, nhìn thân hình thánh khiết phải khuất phục dưới thân mình mà nức nở cầu xin? Đền miếu thiêng liêng, tẩm cung u ám, cả hoàng cung to lớn đều bị ngọn lửa tình yêu cùng dục hỏa hừng hực thiêu đốt… Hai người từng sinh tử tương hứa (thề sống chết có nhau), kiếp này liệu có thể được bên nhau lần nữa? ***  Chứng kiến Vân Không có vẻ rất hưởng thụ để cho đệ đệ nằm ở trong lòng, Y Tuyết bỗng cảm thấy khó chịu như có ai đó bóp nghẹn tim y. Cái loại cảm giác đau lòng này… là lần đầu tiên Tiểu Tuyết Ly biết đến. “Thối Y Sương, ngươi mau xuống cho ta!” Y Tuyết lao tới kéo lấy hắn. “Ai nha, đau quá đi.” Y Sương đáng thương kêu đau, càng thêm dùng sức ôm chặt nam nhân: “Ca ca khi dễ ta, ngươi mau cứu ta với.” Vân Không không muốn thấy huynh đệ bọn họ đánh nhau, vội vàng khuyên nhủ: “Đừng kéo nữa, đừng kéo nữa, Tiểu Tuyết, sao ngươi thô lỗ với đệ đệ thế?” “Cái gì? Ta thô lỗ?” Y Tuyết giận đến dậm chân bình bịch: “Tên thối đạo sĩ chết tiệt, bây giờ có “tân” Ly là quên ngay “cũ” Ly hả?” Vân Không cười khổ: “Ngươi đang nói bậy bạ gì thế?” “Ta mặc kệ! Ta không cho phép ngươi ôm người khác! Các ngươi tách ra cho ta.” Y Tuyết lửa giận phừng phừng, tử mệnh nghĩ muốn chen vào giữa hai người. Vân Không thấy vẻ mặt giận dữ của y, đột nhiên vui mừng khôn xiết! Ha ha, thì ra Tiểu Bạch Miêu cũng biết ghen nha. Bây giờ ta phải cho ngươi nếm thử tư vị lúc nãy của ta mới được.   ... Mời các bạn đón đọc Tuyệt Sắc Quốc Sư của tác giả Mê Dương.