Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cảng Xu Đăng

Nhà văn Pháp Olivier Rolin sinh năm 1947, từng nghiên cứu Triết học và Ngôn ngữ. Ông cũng là một người say mê địa lý, tàu thuyền và ham thích du lịch. Năm 1994, ông đoạt giải Prix Fémina với tác phẩm Cảng Xu đăng *** ‘Cảng Xuđăng là hải cảng duy nhất của Xuđăng có khả năng tiếp nhận tàu lớn có độ dài tới 277 m và độ mớn nước là 11,3 m đối với tàu chở dầu, và 10,5 m đối với các tàu khác. […] Từ tháng 7 tới tháng 9, các cơn gió mạnh và bất ngờ thổi từ giữa hướng đông nam và tây, có thể đạt tới cấp 8 Bôpho. Các cơn gió từ hướng tây nam, được gọi là bão cát, đem theo cát và bụi; khi ấy tầm nhìn xa bị giảm xuống dưới 100 m; nhiệt độ có thể lên tới 52oC. Trong thời gian này, những chiếc tàu nào chưa kịp cập bờ thì phải tìm một chỗ kín nào trong vịnh chứ không nên thả neo đứng chết ướt giữa trời’.   Chỉ dẫn hàng hải, bờ tây Biển Đỏ   Des Jaza’ir ở Ras Kasar  *** Chính ở cảng Xuđăng tôi đã biết được tin về cái chết của A. Những chuyện ngẫu nhiên của bưu điện ở đất nước này đã làm cho tin tức về bạn tôi đến khá chậm sau khi bạn tôi đã qua đời. Một viên chức ăn mặc rất rách rưới, bộ mặt bị biến dạng bởi bệnh hủi, mang một khẩu súng ổ quay lớn màu đen, bao súng buộc vào thắt lưng bằng một chiếc roi da trâu bện, đưa cho tôi bức thư vào lúc xế chiều. Bộ mặt sứt môi của ông ta, với đôi tai mào gà, làm cho ông ta lúc nào cũng như đang cười nhăn nhở. Người ta có thể tưởng như cơ thể ông ta được tạc bằng gỗ trong một vũ điệu của tử thần. Giống như hầu hết những người còn sống sót trong thành phố, nhiệm vụ chính của ông ta vả chăng là tống tiền và ám sát. Tôi không biết làm thế nào mà ông ta kiếm được phong bì. Có thể là ông ta đã ăn cắp của chính tử thần.   Tôi run run ngồi viết những dòng này. Tôi viết trên tờ giấy xấu của một quyển vở mua ở Khartoum, vào một ngày mà một đội cảnh sát đã triệu tập tôi ra đồn vì một chuyện phiền nhiễu liên miên nào đó với những lời đe dọa làm cho nặng nề thêm, những dòng chữ thoát khỏi sự kiểm soát của bàn tay tôi, chúng chạy ngoằn ngoèo không theo đúng đường đi thường ngày của chúng. Mồ hôi trên trán tôi nhỏ xuống giấy thành những vệt trong suốt làm cho mực bị nhòe thành những đốm sao, lan ra như một dây thần kinh bị xé nát, sau đó làm thành những đám mây phớt xanh mỏng mảnh. Liệu tôi có đọc lại được điều mình viết không, tôi cũng không biết nữa. Theo một cách nào đó thì tôi viết ra những dòng này là để tiếp tục tồn tại. Tôi nghĩ là tôi chẳng có lý do nào khác để viết cả. Tôi nói, tôi viết điều đó, và tôi chẳng biết gì về điều đó cả: Liệu ta có thể biết được gì?   Mặt trời đỏ ối và cũng run rẩy như bàn tay tôi đang lặn xuống trên cái cơ thể to lớn cũng đang run rẩy của châu Phi. Một đám sương mù phản chiếu ánh nắng rạng rỡ đang che mờ những mái nhà bằng tôn và bằng gạch nén, với những bể nước dựng lên tua tủa, của hải cảng Xuđăng. Những ngọn tháp nhỏ này, nổi bật lên trong ánh hoàng hôn màu tím, làm cho thành phố trong buổi xế chiều trông giống như một doanh trại của quân La Mã mà đế quốc La Mã suy tàn đã bỏ quên trên bờ Biển Đỏ, hoặc giống như một nhà trừng giới có các tháp canh bao quanh. Tôi uống một cốc rượu anizet mua lậu, rất độc được chở tới trên một trong những con tàu chở hàng hiếm hoi của Hi Lạp từ lâu đã chạy qua trước con đê chắn sóng phủ đầy cát bồi của hải cảng ngay dưới mái hiên nhà tôi: tôi đang bị nỗi buồn phiền vò xé. Tôi phải thú nhận rằng thoạt đầu cái bức thư này – bức thư mà thông qua nó có một cái gì đó của đời tôi đã kết thúc – là một cách giải trí của tôi.   A. và tôi đã quen nhau khoảng hai mươi nhăm năm trước đây. Khi ấy chúng tôi đã chia sẻ với nhau những ước mơ lớn lao và mơ hồ. Ý nghĩ về một sự biến đổi thế giới hòa lẫn với lòng mong muốn một cuộc sống phiêu lưu. Tôi sẽ không bao giờ coi thường cái thời ấy, và tôi cũng không đồng tình với những ai chế nhạo nó. Cùng với nhiều sự việc nghiêm trọng và nhậy cảm mà sau đó chúng tôi đã được biết, thì chúng tôi lại không biết thế nào là sự sợ hãi, nỗi ghen tuông, sự hèn nhát.   Chúng tôi không tin vào Chúa, cũng không tin vào một con quỷ nào đó có những nỗi thăng trầm một cách nực cười theo kiểu tư sản. Chúng tôi là những kẻ cực kỳ táo bạo và hiền lành. Điều đó cũng quá đủ để chúng tôi không ruồng bỏ thời tuổi trẻ của chúng tôi. Rồi cái thời ấy cũng phải chấm dứt. Sự trì trệ của thế giới đã thắng, sức trai trẻ của chúng tôi đối lập lại nó đã bị cạn kiệt, và, như ở thời xa xưa, thuật thần bí lại biến thành chính trị, các khán giả vỗ tay hoan nghênh trước một kết cục đã trở nên rõ ràng của trận đấu. Tôi tin chắc rằng lần cuối cùng tôi gặp A. là một ngày mùa thu. Lúc đó chúng tôi cùng uống bia với nhau tại một quầy rượu bia ở cầu Cardinet. Giá thổi làm cho những chiếc lá khô ép sát xuống những vũng nước đen trông như những bàn tay vấy máu. Có lẽ là chúng tôi đã khóc. Về sau, anh ấy đã chọn nghề văn, còn tôi chọn nghề hàng hải. Tôi cho rằng đối với cả hai chúng tôi, có lẽ những nghề này không phản bội hoàn toàn những giấc mơ bay bổng mà từ lâu chúng tôi hằng ấp ủ. Đúng thế. Đây là một sự lựa chọn sai lầm, vì đó là những nghề không có tương lai. Người ta không thể tiến cao lên được bằng những nghề này.   Sau những năm tháng làm nghề vận chuyển những chuyến hàng thối thiu dọc theo bãi biển Châu Phi, mặt trái của sức khỏe đã quật ngã tôi. Thế là tôi nằm lại ở cảng Xuđăng, nơi đây, một loạt sự kiện ngẫu nhiên thoạt tiên đã trao cho tôi nhiệm vụ harbour master[1]. Khi hải cảng này có thể nói là bị biến mất, như thể bị nhận chìm trong cơn bão biển chung của đất nước, thì từ nay trở đi nhiệm vụ của tôi chỉ còn mang ý nghĩa tượng trưng, vả lại bọn cướp biển cũng không chịu công nhận chức vụ của tôi, đó là bọn sẵn sàng cướp bóc những tàu thuyền nào tình cờ qua đây, ngoài ra tôi còn phải kiêm nhiệm thêm chức vụ lãnh sự danh dự của nước cộng hòa Madagaxca, một chức vụ cũng không hề cồng kềnh hơn khoản thu nhập ít ỏi của tôi có được không phải nhờ vào các khoản thuế mà thực ra tôi cũng chẳng thu, và cũng không dựa vào tiền lương mà từ lâu tôi cũng không còn nhớ tới nó nữa, mà dựa vào những chuyện buôn lậu vặt vãnh mà lòng hám của của những kẻ tống tiền đã để lại cho cái nghề khiêm tốn của tôi: một chút rượu ở một đất nước mà ở đó nó bị cấm, một vài người đói khát với đôi mắt thâm đen, với nước da tím tái, được tôi sai xuống những con thuyền chạy bằng dầu mazút để ra khơi chuyển mấy bó lá cây thuốc khát[2] lên các tàu buôn quốc tế. Tóm lại chỉ là những việc lặt vặt, nhưng tôi chỉ cần có thế. Cái cuộc sống như cỏ cây mà càng ngày tôi càng thu mình vào ấy từ lâu đã tránh cho tôi khỏi mắc vào cảnh túng quẫn về nhu cầu cuộc sống. Tôi là một người dễ chịu đựng, người khác có lẽ họ đã đòi hỏi nhiều hơn.   Mặc dù đọc nhiều, nhưng tôi chẳng bao giờ hiểu được văn học là mấy: ít nhất đó là quan niệm của tôi. Các cuốn sách của A., tôi cũng có vài quyển của anh ấy, tỏ ra khó đọc và gây bất an. Tôi không biết nói tại sao, nhưng chúng gợi cho tôi hình ảnh về cảnh bầu trời giông bão nằm chắn ngang chân trời, ngược với chiều gió mùa, trông như những cánh rừng rậm bị cầy xới bởi những tia phản xạ màu đồng, màu đỏ tía và màu xanh lam. Tôi tưởng như nhìn thấy ở đây vẻ chán ngán và nỗi buồn những cái mà chung quy lại cuộc sống xã hội đã không ngừng đánh thức dậy trong chúng ta, tôi nhìn thấy một sự bất lực nào đó trong việc làm cho chúng ta quen thuộc với những lễ nghi u mê của cuộc sống, cũng như thấy một sự luyến tiếc một thời có triển vọng về một tương lai rộng lớn. Trong khi luồng ánh nắng mặt trời, có khả năng nung chẩy như một chiếc mỏ hàn những đống đổ nát của đêm tối, đang thiêu cháy những dụng cụ làm việc và làm nheo mắt người trực ban, thì thỉnh thoảng tôi nghĩ rằng cái vẫn tiếp tục gắn bó chúng tôi từ lâu và một cách bí ẩn chính là trạng thái hay sợ bóng sợ vía của chúng tôi, cái đã ngăn không để cho lứa tuổi chín chắn của chúng tôi hoàn toàn trở thành giai đoạn phủ nhận thời tuổi trẻ, bất chấp tất cả những hiện tượng bên ngoài. Tôi không biết là liệu mình đã hiểu đúng sách của anh ấy chưa, không biết liệu anh ấy có thích mình hiểu như vậy không. Tôi không tin là sách vở, kể cả sách của anh ấy lẫn sách vở nói chung, lại có thể chứa đựng một chuyện gì đó đáng giá hơn sự phủ nhận bất an ấy.   Tác giả của bức thư cho tôi biết bà là người giúp việc, làm việc cho anh A. vài giờ mỗi tuần. Bà đã tìm thấy địa chỉ của tôi trên một chiếc phong bì nằm lẫn trong đống giấy tờ lộn xộn. Vì thấy phong bì để mở nên bà nghĩ là mình được phép tìm hiểu xem bên trong có gì. Nhưng trong phòng bì chẳng có gì ngoài một tờ giấy trắng vẻn vẹn chỉ có dòng chữ: “Bạn thân mến”. Bức thư bỏ dở này được viết từ hôm trước ngày mất của A.: lối diễn đạt ngắn gọn của nó đã làm cho nó mất sức nặng, theo một cách nào đó thì hoàn cảnh mà anh ấy rơi vào để rồi sau đó lại từ bỏ anh ấy là cái đã hoàn trả cho anh ấy lối diễn đạt như vậy. Người viết thư cho tôi nói rằng “Bạn ông đã tạ thế vào một ngày thứ hai”. Bà không nói “chết” mà nói “tạ thế”, như những người bình dân và những viên chức nhà tang lễ thường nói. Bà còn viết tắt chữ này là “t.th.” như người ta thường thấy ở một số bia mộ nông thôn. Bà nói thêm là gần đây mọi việc tỏ ra không ổn. Thái độ ân cần của bà tỏ ra tử tế và cảm động. Tôi đoán chắc là ít nhất bà cũng phải có thiện cảm với A. Bà để địa chỉ lại cho tôi, đó là phố Grange aux Belles. Tôi quyết định trở về Pháp để mong tái lập lại nội dung bức thư đã bị vĩnh viễn mất đi. Cuộc sống hàng ngày vô công rồi nghề làm cho tôi rỗi rãi, thêm vào đó tôi cũng còn có một nghĩa vụ tình bạn. Tình cờ có một con tàu đang chuẩn bị rời cảng Xuđăng để đi Alếchxandrơ, Tripôli và Mácxây, thế là tôi xách túi xuống tàu.   Mời các bạn đón đọc Cảng Xu Đăng của tác giả Olivier Rolin.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vụ Giết Người Bí Ẩn (James H. Chase)
James Hadley Chase là bút danh của tác giả người Anh - Rene Brabazon Raymond (24/12/1906 - 6/2/1985), người cũng đã viết dưới tên James L. Docherty, Ambrose Grant và Raymond Marshall. Ông sinh ra ở Luân Đôn, là con của một đại tá người Anh phục vụ trong quân đội thuộc địa Ấn Độ, người dự định cho con trai mình có một sự nghiệp khoa học, bước đầu đã cho học tại trường học Hoàng gia, Rochester, Kent và sau đó học ở Calcutta. Ông rời gia đình ở tuổi 18 và làm nhiều công việc khác nhau, một nhà môi giới trong nhà sách, nhân viên bán sách bách khoa toàn thư của trẻ em, người bán sách sỉ trước khi tập trung vào sự nghiệp viết lách với hơn 80 cuốn sách trinh thám. Năm 1933, ông đã cưới Chase Sylvia Ray và có một con trai. Trong Thế chiến II, ông phục vụ trong Không quân Hoàng gia, cuối cùng đạt được thứ hạng lãnh đạo Đội tàu chiến. Chase đã biên tập Tạp chí Không quân Hoàng gia cùng với David Langdon với nhiều câu chuyện, nó được phát hành sau chiến tranh trong cuốn sách Slipstream. Chase chuyển đến Pháp năm 1956 và sau đó đến Thụy Sĩ vào năm 1961, sống một cuộc sống ẩn dật ở Corseaux-Sur-Vevey, phía bắc của hồ Geneva, từ năm 1974. Ông qua đời yên bình vào ngày 6/2/1985. Các tác phẩm của Chase đã được xuất bản tại Việt Nam: Tìm mua: Vụ Giết Người Bí Ẩn TiKi Lazada Shopee - Cả thế gian trong túi: Hội văn học nghệ thuật Quảng Nam-Đà Nẵng, 1988. - Buôn gái da trắng: Nxb Sông Bé, 1989. - Thiên đường của vũ nữ Châu: Nxb. Tổng hợp Sông Bé, 1988. (bản dịch khác: Một bông sen cho cô gái nhẩy Sài Gòn) - Những que diêm bí ẩn: Lao động, 1992. - Tệ đến thế là cùng: Thể dục thể thao, 1992. - Xác chết câm lặng:Quân đội nhân dân, 1992. - Phu nhân của tỷ phú Giêm:Lao động, 1992. - Cô gái múa rắn: Hội nhà văn, 1992. - Tình nhân gã vệ sĩ: Văn học, 1992. - Người đàn bà mộng du: Lao động, 2000. - Trở về từ cõi chết: Nxb. Hội Nhà Văn, 2001. - Hãy đặt nàng lên tấm vải hoa: Văn học, 2001. - Người đàn bà tham vọng: Công an nhân dân, 2001. - Móng vuốt tử thần: Văn học, 2002. - Vòng tay thần chết: Văn học, 2002. - Chạy trốn: Truyện ngắn NXB Công an nhân dân, 2003. - Cạm bẫy: Công an nhân dân, 2004 - Cạm bẫy dành cho Johnny: Nxb. Đà Nẵng, 2004. - "Muốn sống thì hãy...": Công an nhân dân, 1991. - Hứng trọn 12 viên: Văn nghệ Tp. Hồ Chí Minh, 1991. - Sa bẫy của nàng: Nxb. Tổng hợp Sông Bé, 1988. - Chẳng bao giờ hiểu được đàn bà: Hội nhà văn, 1992. - Choáng ngợp: Văn học. - 19cm - Thằng khùng: Nxb. Hội nhà văn, 1992. - Kẻ đội lốt hay tử thần săn đuổi: Nxb. Quảng Ninh, 1992. - Không nơi ẩn nấp: Nxb. Hải Phòng, 1992. - Thám tử phu nhân: Nxb. Hội nhà văn, 1993. - Này cô em...: Văn học, 1993. - - Mùi vàng - Hội nhà văn, 1995. - Ngươì đẹp Gilda: Công an nhân dân, 1995. - Tình yêu ngang trái: Công an nhân dân, 1995. - Cái chết của một thiếu phụ: Thể dục Thể thao, 2001. - Buổi hẹn cuối cùng: Nxb. Hội Nhà văn, 2003. - Cú sốc: Văn học, 2005 - Chỉ là ảo vọng: Quân đội nhân dân, 1993. - Vụ giết người bí ẩn (Những con ếch bí ẩn): Văn học, 1999 - Tiền không phải là tất cả: Thể dục thể thao, 1998. - Đừng dối trá nữa: Công an nhân dân, 1996 - Người tình nguy hiểm:: Lao động, 1995. - Cô gái múa rắn: Nxb. Hội Nhà văn, 2001 - Chiếc nhẫn giết người: Công an nhân dân, 2002 - Kẻ phạm tội run sợ: Công an nhân dân, 1994. - Kẻ đào thoát: Nxb. Hội Nhà văn, 2001. - Hạnh phúc không dành cho em: Nxb. Trẻ, 1990 - Quan tài từ Hồng Kông: Quân đội nhân dân, 1996. - Vụ tống tiền bí hiểm: Công an nhân dân, 2001 - Đam mê và thù hận: Công an nhân dân, 2002. - Đoá lan rừng nổi loạn: Văn học, 2002. - Tiền không mùi vị: Thể dục thể thao, 2002. - Chim kền kền đang rình mồi: Văn học, 2002 - Dã tràng xe cát: Nxb. Văn hoá Sài Gòn, 2009 - Thà anh sống cô đơn: Nxb. Tổng hợp Sông Bé, 1988 - Trả giá cho một đêm vui: Văn nghệ Tp. Hồ Chí Minh, 1988. - Trong bàn tay mafia: Lao động, 1992. - Tiền mất tật mang Văn học, 2001 - Chủ bài trong tay: Phụ nữ, 2001. - Cái chết đến từ trên trời: Văn học, 2001 - Kinh cầu hồn cho ai: Văn học, 2001. - Dựng xác chết dậy nhảy múa: Văn học, 2001. - Tệ đến thế là cùng: Văn học, 2001 - Viên đạn cuối cùng: Công an nhân dân, 2003 - Người đàn bà mất tích: Nxb. Hội nhà văn, 2003. - Vành khăn cho em (bản dịch khác: Không có hoa phong lan cho cô Blandish) - Tỉa dần: NXB Văn Hóa Thông Tin 2008Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "James H. Chase":Cái Chết Từ Trên TrờiCạm BẫyĐam Mê Và Thù HậnKinh Cầu Hồn Cho AiMuốn Sống Thì Hãy…Vụ Giết Người Bí ẨnHoa Lan Đâu Có Tặng NàngHãy Đặt Nàng Lên Tấm Thảm HoaĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Vụ Giết Người Bí Ẩn PDF của tác giả James H. Chase nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Vụ Giết Người Bí Ẩn (James H. Chase)
James Hadley Chase là bút danh của tác giả người Anh - Rene Brabazon Raymond (24/12/1906 - 6/2/1985), người cũng đã viết dưới tên James L. Docherty, Ambrose Grant và Raymond Marshall. Ông sinh ra ở Luân Đôn, là con của một đại tá người Anh phục vụ trong quân đội thuộc địa Ấn Độ, người dự định cho con trai mình có một sự nghiệp khoa học, bước đầu đã cho học tại trường học Hoàng gia, Rochester, Kent và sau đó học ở Calcutta. Ông rời gia đình ở tuổi 18 và làm nhiều công việc khác nhau, một nhà môi giới trong nhà sách, nhân viên bán sách bách khoa toàn thư của trẻ em, người bán sách sỉ trước khi tập trung vào sự nghiệp viết lách với hơn 80 cuốn sách trinh thám. Năm 1933, ông đã cưới Chase Sylvia Ray và có một con trai. Trong Thế chiến II, ông phục vụ trong Không quân Hoàng gia, cuối cùng đạt được thứ hạng lãnh đạo Đội tàu chiến. Chase đã biên tập Tạp chí Không quân Hoàng gia cùng với David Langdon với nhiều câu chuyện, nó được phát hành sau chiến tranh trong cuốn sách Slipstream. Chase chuyển đến Pháp năm 1956 và sau đó đến Thụy Sĩ vào năm 1961, sống một cuộc sống ẩn dật ở Corseaux-Sur-Vevey, phía bắc của hồ Geneva, từ năm 1974. Ông qua đời yên bình vào ngày 6/2/1985. Các tác phẩm của Chase đã được xuất bản tại Việt Nam: Tìm mua: Vụ Giết Người Bí Ẩn TiKi Lazada Shopee - Cả thế gian trong túi: Hội văn học nghệ thuật Quảng Nam-Đà Nẵng, 1988. - Buôn gái da trắng: Nxb Sông Bé, 1989. - Thiên đường của vũ nữ Châu: Nxb. Tổng hợp Sông Bé, 1988. (bản dịch khác: Một bông sen cho cô gái nhẩy Sài Gòn) - Những que diêm bí ẩn: Lao động, 1992. - Tệ đến thế là cùng: Thể dục thể thao, 1992. - Xác chết câm lặng:Quân đội nhân dân, 1992. - Phu nhân của tỷ phú Giêm:Lao động, 1992. - Cô gái múa rắn: Hội nhà văn, 1992. - Tình nhân gã vệ sĩ: Văn học, 1992. - Người đàn bà mộng du: Lao động, 2000. - Trở về từ cõi chết: Nxb. Hội Nhà Văn, 2001. - Hãy đặt nàng lên tấm vải hoa: Văn học, 2001. - Người đàn bà tham vọng: Công an nhân dân, 2001. - Móng vuốt tử thần: Văn học, 2002. - Vòng tay thần chết: Văn học, 2002. - Chạy trốn: Truyện ngắn NXB Công an nhân dân, 2003. - Cạm bẫy: Công an nhân dân, 2004 - Cạm bẫy dành cho Johnny: Nxb. Đà Nẵng, 2004. - "Muốn sống thì hãy...": Công an nhân dân, 1991. - Hứng trọn 12 viên: Văn nghệ Tp. Hồ Chí Minh, 1991. - Sa bẫy của nàng: Nxb. Tổng hợp Sông Bé, 1988. - Chẳng bao giờ hiểu được đàn bà: Hội nhà văn, 1992. - Choáng ngợp: Văn học. - 19cm - Thằng khùng: Nxb. Hội nhà văn, 1992. - Kẻ đội lốt hay tử thần săn đuổi: Nxb. Quảng Ninh, 1992. - Không nơi ẩn nấp: Nxb. Hải Phòng, 1992. - Thám tử phu nhân: Nxb. Hội nhà văn, 1993. - Này cô em...: Văn học, 1993. - - Mùi vàng - Hội nhà văn, 1995. - Ngươì đẹp Gilda: Công an nhân dân, 1995. - Tình yêu ngang trái: Công an nhân dân, 1995. - Cái chết của một thiếu phụ: Thể dục Thể thao, 2001. - Buổi hẹn cuối cùng: Nxb. Hội Nhà văn, 2003. - Cú sốc: Văn học, 2005 - Chỉ là ảo vọng: Quân đội nhân dân, 1993. - Vụ giết người bí ẩn (Những con ếch bí ẩn): Văn học, 1999 - Tiền không phải là tất cả: Thể dục thể thao, 1998. - Đừng dối trá nữa: Công an nhân dân, 1996 - Người tình nguy hiểm:: Lao động, 1995. - Cô gái múa rắn: Nxb. Hội Nhà văn, 2001 - Chiếc nhẫn giết người: Công an nhân dân, 2002 - Kẻ phạm tội run sợ: Công an nhân dân, 1994. - Kẻ đào thoát: Nxb. Hội Nhà văn, 2001. - Hạnh phúc không dành cho em: Nxb. Trẻ, 1990 - Quan tài từ Hồng Kông: Quân đội nhân dân, 1996. - Vụ tống tiền bí hiểm: Công an nhân dân, 2001 - Đam mê và thù hận: Công an nhân dân, 2002. - Đoá lan rừng nổi loạn: Văn học, 2002. - Tiền không mùi vị: Thể dục thể thao, 2002. - Chim kền kền đang rình mồi: Văn học, 2002 - Dã tràng xe cát: Nxb. Văn hoá Sài Gòn, 2009 - Thà anh sống cô đơn: Nxb. Tổng hợp Sông Bé, 1988 - Trả giá cho một đêm vui: Văn nghệ Tp. Hồ Chí Minh, 1988. - Trong bàn tay mafia: Lao động, 1992. - Tiền mất tật mang Văn học, 2001 - Chủ bài trong tay: Phụ nữ, 2001. - Cái chết đến từ trên trời: Văn học, 2001 - Kinh cầu hồn cho ai: Văn học, 2001. - Dựng xác chết dậy nhảy múa: Văn học, 2001. - Tệ đến thế là cùng: Văn học, 2001 - Viên đạn cuối cùng: Công an nhân dân, 2003 - Người đàn bà mất tích: Nxb. Hội nhà văn, 2003. - Vành khăn cho em (bản dịch khác: Không có hoa phong lan cho cô Blandish) - Tỉa dần: NXB Văn Hóa Thông Tin 2008Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "James H. Chase":Cái Chết Từ Trên TrờiCạm BẫyĐam Mê Và Thù HậnKinh Cầu Hồn Cho AiMuốn Sống Thì Hãy…Vụ Giết Người Bí ẨnHoa Lan Đâu Có Tặng NàngHãy Đặt Nàng Lên Tấm Thảm HoaĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Vụ Giết Người Bí Ẩn PDF của tác giả James H. Chase nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hào Môn Kinh Mộng 3: Đừng Để Lỡ Nhau - Phần 2 (Ân Tầm)
Một câu chuyện đủ sức khiến bạn trải qua tất cả các cung bậc cảm xúc… Một trận chiến tâm lý hồi hộp. Một đêm triền miên, hơi thở của anh ấm nóng mê hoặc, một cuộc điện thoại đã đặt dấu chấm hết cho bầu không khí mờ ám này. “Thì ra hôm nay anh kết hôn.” Sau khi cuộc điện thoại kết thúc, cô vòng tay ôm chặt lấy anh từ đằng sau, đôi tay như một con rắn linh hoạt, lướt đi do thám khắp cơ thể anh. Anh im lặng quay đầu, ánh mắt sâu thẳm dù cố đến mấy cũng không thể nhìn thấu. Tìm mua: Hào Môn Kinh Mộng 3: Đừng Để Lỡ Nhau - Phần 2 TiKi Lazada Shopee Cô ung dung nói: “Yên tâm, tôi không còn là một cô bé nữa.” Anh là nhà cung ứng đá quý tiếng tăm vang dội, cô là nhà phân tích tâm lý thông qua việc đọc những giấc mơ, hai người hoàn toàn không chút liên hệ lại vì một vụ án ly kỳ mà gắn chặt số mệnh lại với nhau. Anh siết nhẹ cằm cô: “Tôi trở thành đối tượng nghiên cứu của em rồi sao?” Cô khẽ nở một nụ cười diễm lệ, đắm mình trong hơi thở của anh: “Anh Niên chẳng phải đang sống sờ sờ ra đấy sao? Trước mắt tôi chỉ có hứng thú với giấc mơ cuối cùng của một người đã chết. Còn anh và tôi, chỉ là một cuộc chơi, nếu chơi được cả hai chúng ta đều vui vẻ, còn không chơi nổi… thì cút!” Sắc mặt anh rất thản nhiên: “Tố Diệp! Niên Bách Ngạn tôi, em chưa chắc đã chơi nổi đâu.” Niên Bách Ngạn là người đàn ông vô cùng khắt khe đối với công việc và cấp dưới, rất khó hòa hợp với mọi người nhưng lại khiến phụ nữ vì anh mà điên đảo; Tố Diệp là một người phụ nữ luôn khiến người ta phải tranh luận, trông bề ngoài có vẻ là một kẻ chỉ biết đến tiền nhưng thực chất lại là người mạnh miệng yếu lòng, khiến người ta xót xa. Giấc mơ, ký ức, tiềm thức và những cuộc chiến thương trường đằng sau những đồ trang sức lấp lánh, lớp lớp những trận chiến tâm lý kỳ quái đụng phải nhau. Làm sao để tính lòng người, đo lòng mình, tìm ra sự thật trong những cái như thật như giả ấy? Bạn tưởng những gì bạn nhìn thấy là thật? Có lẽ đều là giả; Bạn tưởng những gì bạn nghe thấy là thật, có lẽ vẫn là giả; Vậy bản thân bạn có phải là thật không? Có lẽ cũng là giả! Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Cho dù duyên phận ngắn ngủi, cũng không bỏ lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mộng kinh hoàng. Lời giới thiệu của tác giả “Đây cũng là câu chuyện xảy ra ở Bắc Kinh. Trong câu chuyện này có sự xa hoa của châu báu kim cương, có những câu chuyện tình yêu cảm động buồn triền miên, có những hoài nghi dù đã bóc tách từng lớp mây mù vẫn như thật như giả. Không biết nên nói gì nữa, chỉ muốn viết một câu chuyện hay, một câu chuyện khác lạ. Ngoài ra cũng xin nhắc thêm, những vụ án tâm lý được đề cập tới trong truyện đều là những vụ án có thật đã xảy ra, có rất nhiều khía cạnh, yếu tố khiến tâm lý con người không thoải mái. Những vụ án này đã được thu thập thông qua các nhà tư vấn tâm lý, các nhà thôi miên và các bác sỹ trị liệu hành vi…, cũng có những vụ án được thầy cô của tôi kể lại trong quá trình học tập. Đương nhiên trong quá trình viết truyện sẽ giấu tên, ẩn danh và văn học hóa đi một chút. Những độc giả nhát gan hoặc không có hứng thú với lĩnh vực này xin đừng đọc. Hãy để câu chuyện này gợi mở thế giới tiềm thức của bạn. Hãy kể giấc mơ của bạn cho tôi, nhưng cẩn thận nhé, đừng để tôi nhìn thấu tâm hồn của bạn…” “Nếu bạn muốn tìm một câu chuyện nhanh và kết thúc chóng vánh tôi khuyên bạn không nên đọc vì tiến độ câu chuyện này sẽ rất chậm. Ở đây tôi chỉ muốn nói tiến độ trong một cuốn tiểu thuyết ngôn tình không nhất định phải thống nhất ngàn quyển như một. Nếu chỉ lấy tốc độ nam nữ chính hôn nhau rồi quan hệ để nhận định tiến độ thì không công bằng. Cách xây dựng nhân vật của câu chuyện này là chưa từng có từ trước tới giờ. Con người không ai là hoàn hảo, đó chính là định nghĩa chung nhất cho tất cả các nhân vật trong bộ truyện này. Đây là một câu chuyện tươi sáng rực rỡ, cả các nhân vật cũng thế, nhưng đằng sau vẻ rực rỡ đó, mỗi người đều có sự ích kỷ, bất lực, tính toán và âm mưu của riêng mình. Nếu nói Giang Mạc Viễn là hình ảnh thu nhỏ và là tổng thể của ba người đàn ông trong xã hội, thì Niên Bách Ngạn lại được xây dựng trên hình tượng của một người duy nhất. Ngoài đời thực, anh ấy cũng là một nhà cung ứng đá quý, cuộc sống của anh cũng xa hoa, tình cảm cũng day dứt và có những câu chuyện đặc sắc. Còn Tố Diệp, tôi nghĩ nhân vật này dần dần khi từng lớp suy nghĩ nội tâm được bóc ra, mọi người sẽ cảm thấy càng ngày càng chân thật. Bởi vì ở cô ấy nhất định sẽ có hình bóng của mọi người, bất luận là ưu điểm hay khuyết điểm. Có lẽ câu chuyện này không nhận được sự đồng tình của tất cả mọi người, nhưng còn người xem là tôi còn viết, dùng ngôn ngữ bình thường nhất, giản dị nhất. Vẫn câu nói đó, tất cả mọi phán đoán đừng vội kết luận quá sớm, chưa tới giây phút cuối cùng, chưa tới chương kết cuối cùng, thì câu chuyện và nhân vật mãi mãi chưa thể kết luận.” “Trong các tác phẩm trước của tôi, số phận của mỗi nhân vật có thể chỉ hai tới ba cao trào là kết thúc, nhưng Tố Niên khác các tác phẩm đó, vì tôi tạo dựng số phận của mỗi nhân vật đều có rất nhiều cao trào, bước ngoặt. Thế nên những độc giả thích một hai cao trào rồi tới một cái kết hạnh phúc xin hãy thận trọng khi đọc Tố Niên. Đây vốn đã không phải là một bộ tiểu thuyết chỉ có tình yêu. Nó rất phức tạp, mỗi một nhân vật trong câu chuyện cũng giống như một cá thể độc lập ngoài xã hội, như người bình thưởng phải hưởng trọn đắng cay mặn ngọt vậy. Thế nên không thể so sánh, cũng không cần phải mang nó ra so sánh với các tác phẩm trước đó, vậy chẳng khác nào bạn mang cơm trắng ra so với rau xanh xem cái nào dinh dưỡng hơn cả, ngay từ cốt lõi đã sai lầm.” *Có thể hiểu là trong câu chuyện này đất diễn của chính phụ nhiều gần như nhau* “Tố Niên chắc chắn là một câu chuyện đặc sắc, tôi dành tâm huyết xây dựng từng nhân vật, cũng yêu quý mỗi một nhân vật, vì họ là những con người không hoàn hảo, vì thế có lúc họ được người ta yêu quý lại có lúc bị người ta ghét, thế nên tuyệt đối không thể vì một số chi tiết mọi người nói không cần thiết mà hủy cả một bộ tiểu thuyết. Tôi không dám nói mỗi một câu, một chữ tôi viết ra đều ẩn chứa một điều gì đó, nhưng ít nhất có thể khẳng định với mọi người, đâu đâu trong câu chuyện cũng ẩn chứa bí mật, nhưng thực tế số người tìm ra được chúng là rất ít. Mỗi một nhân vật, mỗi một tình tiết xuất hiện, mỗi một giai đoạn tình cảm đều có mục đích của nó, chắc chắn không lãng phí thời gian đọc của mọi người, tôi cũng không lãng phí thời gian viết vốn đã ít ỏi của mình. Có thể mọi người thấy chẳng có gì tiến triển nhưng có tiển triển hay không chỉ có tôi là người viết mới biết được, tại sao phải sắp xếp như vậy cũng chỉ tôi biết mà thôi nên mọi người có hoài nghi hay khó chịu cũng là chuyện bình thường.” Mong rằng nó sẽ là một câu chuyện hay mang tới cho mọi người ^^Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Ân Tầm":7 Ngày Ân ÁiĐại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang SanDụ Tình - Lời Mời Của Boss Thần BíGặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng TỷGiao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội ĐenHào Môn Kinh Mộng 3: Đừng Để Lỡ Nhau - Phần 1Hào Môn Kinh Mộng 2 - Khế Ước Đàn UkuleleNiếp MônTrò Chơi Nguy Hiểm Tổng Tài Tội Ác Tày TrờiVợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn ÁcHào Môn Kinh Mộng: 99 Ngày Làm Cô DâuHào Môn Kinh Mộng 3: Đừng Để Lỡ Nhau - Phần 2Hào Môn Kinh Mộng 3: Đừng Để Lỡ Nhau - Phần 3Người Tình Trí Mạng - Phần 1Người Tình Trí Mạng - Phần 2Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc - Phần 1Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc - Phần 2Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hào Môn Kinh Mộng 3: Đừng Để Lỡ Nhau - Phần 2 PDF của tác giả Ân Tầm nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tổng Hợp Radio Tình Yêu Gia Đình (Nhiều Tác Giả)
Với mỗi người, tình cảm gia đình luôn là thiêng liêng và bất diệt. Người mẫu Ngọc Quyên từng chia sẻ: "Trưởng thành đối với Quyên là khi bạn bước ra khỏi sự bao bọc của gia đình, ĐỘC LẬP làm chủ cuộc đời, dám ĐÁNH ĐỔI để có một điều kiện sống tốt hơn cho dù là những thứ đã từng rất quan trọng. Đúng vậy, chỉ khi rời xa vòng tay bố mẹ, bản thân chúng ta luôn bỡ ngỡ với tất cả mọi thứ, nhưng những hành trình ngày tháng đó sẽ dần làm cho ta trưởng thành hơn. Và “ gia đình” vốn dĩ nó quan trọng bởi vì: “Gia đình không chỉ là nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên. Gia đình không chỉ là nơi có những người thân yêu. Gia đình còn là nơi chúng ta được yêu thương, được chở che, được phép vấp ngã mà luôn nhận những lời chỉ bảo và động viên. Gia đình là tổ ấm, là chỗ dựa bình yên, vững chắc cho bất cứ ai trong số chúng ta. Bởi vậy trong mỗi chúng ta hay trân trọng gia đình, dù có vấp ngã, có vất vả, nhưng hy sinh cho gia đình vẫn luôn là điều hạnh phúc nhất” Trong bài thơ “ Quê hương tôi - của tác giả Châu Linh” có viết “ Quê hương là gì hở mẹ..Ai đi xa cũng phải nhớ nhiều” chỉ vẻn vẹn 2 câu thơ đó mà gởi gắm bao nhiêu điều. Và: “ Khi ta ở chỉ là nơi đất ở Tìm mua: Tổng Hợp Radio Tình Yêu Gia Đình TiKi Lazada Shopee Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn” Khi ta ở mọi thứ quen thuộc và bình thường, nhưng khi ta đi rồi những thứ bình thường ấy bỗng hóa thành nỗi nhớ, bỗng hóa tâm hồn.!công việc ta từng làm, những người từng là đồng nghiệp, chỗ ta từng ngồi... bỗng hóa thành nỗi nhớ. Với mỗi người, tình cảm gia đình luôn là thiêng liêng và bất diệt. Nhưng khi ta rời xa gia đình để trưởng thành, không có nghĩa là mình bỏ bê gia đình, mà mình đang hành trình phấn đấu để gia đình, tế bào của xã hội ngày càng tốt đẹp hơn!Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tổng Hợp Radio Tình Yêu Gia Đình PDF của tác giả Nhiều Tác Giả nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.