Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Gió Nổi Lên Rồi

Vào ngày sinh nhật lần thứ ba mươi của tôi, tôi nhận được một bức thư tình đến từ năm mười bảy tuổi, có thể trò chuyện với cậu ấy của mười bảy tuổi. Cậu ấy không được tự nhiên hỏi: “Sau này chúng ta có kết hôn không?” Tôi nói: “Có.” Tôi đã nói dối, thực tế thì cậu ấy đã c.hết vào mùa hè năm đó. *** Lúc thanh toán, đối tượng xem mắt lấy cớ đi vệ sinh, điện thoại của anh ta để trên bàn sáng lên, là giao diện trò chuyện WeChat.   Anh ta gửi tin nhắn: “Công việc của cô ấy ổn định, tính cách cũng được, nhưng mọi phương diện đều tầm thường, hơn nữa cô ấy đã ba mươi tuổi, điều kiện của tôi không tệ, còn có thể tìm lại.”   Tôi bình tĩnh thanh toán hóa đơn, phần ăn của mỗi người tầm năm mươi tệ, khi trả tiền xong, đối tượng xem mắt quay lại, ngượng ngùng nói: “Để tôi chuyển lại cho cô nhé?”   Tôi lắc đầu, lúc xách túi đi ra ngoài, đúng lúc nhận được điện thoại của mẹ tôi. Giọng nói của bà ấy vang lên:   “Lần này thế nào? Người ta là công chức, tuổi tác xấp xỉ con, điều kiện cũng không tệ.”   Tôi cầm điện thoại, xuyên qua dòng người tấp nập, đi ngang qua một cửa hàng bánh ngọt, nhân viên bán hàng đang đặt một hộp bánh sắp hết hạn vào khu vực khuyến mãi đặc biệt.   Tôi không nói lời nào, im lặng bày tỏ thái độ của mình, mẹ tôi cao giọng nói, vừa sốt ruột vừa lo lắng: “Lâm Ngộ An, ngày mai con đã ba mươi tuổi rồi, có thể thực tế một chút được không.”   Tôi nhìn lên bầu trời và nói: “Có thể.”   Tôi mua hộp bánh sắp hết hạn kia mang về nhà, cũng đột nhiên mới chợt nhớ ra, qua đêm nay tôi sẽ ba mươi tuổi.   Tôi không thể đợi được đến mười hai giờ, vậy nên tôi đã thắp nến trước, tôi không ước gì cả, bởi vì tôi biết những gì mình mong muốn căn bản sẽ không bao giờ xuất hiện.   Nhưng khi tôi mở mắt ra, ánh nến chiếu xuống, không ngờ trước mặt lại xuất hiện một phong thư.   Phong bì màu trắng có mùi hương của hoa diên vĩ, bên trên viết “Gửi bạn học Tiểu Viên”, nét chữ nguệch ngoạc quen thuộc.   Không có chữ ký, nhưng mắt của tôi lại giật lên một cái, dường như tôi đã biết đó là ai. Người mù chữ gọi tôi là bạn học Tiểu Viên, có lẽ chỉ có một người.   Tôi rút tờ giấy trong phong bì ra, phía trên chỉ có hai dòng chữ: “Bạn học Tiểu Viên, tớ thích cậu, đừng có mà không biết điều.” Ngày tháng ghi trên đó là ngày mùng 1 tháng 3 năm 2017. Lúc đó tôi mới học lớp 12, mười bảy tuổi. Cậu ấy cũng vậy. Nhưng năm đó tôi không nhận được bức thư tình này.   Chữ viết còn rất mới, như vừa mới viết vậy, thật là kiêu ngạo quá trời, chữ viết trên đó bị vội vàng gạch bỏ, dường như người viết cũng cảm thấy có chút xấu hổ.   Vậy mà trong lòng tôi lại không cảm thấy sợ hãi, thuận tay cầm bút lên, viết hai chữ ở chỗ trống phía dưới: “Thần kinh.”   Bên kia ngơ ngác hồi lâu, hình như là đang kinh hãi, mấy chữ ngập ngừng hiện lên: “Mi là ai?“   Tôi dường như cảm thấy mình xuất hiện ảo giác, nín thở, kiên nhẫn lừa cậu ấy: “Trần Nhai Bạch mười bảy tuổi đấy à? Tôi là bà tiên đỡ đầu của cậu.”   Cậu ấy im lặng thật lâu để tiêu hóa những lời này, hồi lâu sau, hai chữ to đùng từ từ hiện lên, lúc này đổi lại là cậu ấy mắng tôi: “THẦN KINH.”   Tôi cầm bút tiếp tục viết, bình thản nói: “Tôi thật sự là bà tiên đỡ đầu của cậu, tôi có dự cảm ngày mai cậu chơi bóng rổ sẽ bị trẹo chân, tốt nhất cậu nên cẩn thận một chút.”   Cậu ấy không để ý tới tôi nữa, rõ ràng là thái độ không tin.   Tôi đắc ý đặt bút xuống, cứ chờ đi, không nghe lời mẹ đỡ đầu, phải què quặt một tháng.   2   Bạn học Tiểu Viên.   Ngay từ đầu Trần Nhai Bạch đã gọi tôi như vậy, cậu ấy chuyển đến từ năm lớp 11, vừa mới đến đã là nhân vật làm mưa làm gió trong trường, cậu ấy ngồi phía sau tôi lúc thi môn tiếng Anh đầu học kì để chia lớp.   Cậu ấy có đôi mắt hoa đào hẹp dài, mỉm cười gọi tôi: “Bạn học Tiểu Viên.”   Các tên trong danh sách của kỳ thi này để dạng bính âm, tên bính âm của tôi là Liyuan, hai chữ sau của tôi là Ngộ An, cái tên mù chữ này nhìn thoáng qua liền cho rằng đó là cách phát âm của từ Viên*.   *(圆): Bính âm là yuan.   Trần Nhai Bạch có một đôi chân dài, đưa chân ra một cái là có thể móc được chân ghế của tôi, tôi quay đầu lại, lông mi và mái tóc lưa thưa trên trán của cậu ấy phát sáng trong ánh nắng vàng, sống mũi cao thẳng: “Giúp tớ một tí đi.”   Tôi gật đầu, rất dễ dàng đồng ý.   Sau khi có kết quả, tôi thi được ba mươi điểm tiếng Anh, cậu ấy cao hơn tôi một chút, ba mươi tám điểm. Có lẽ cậu ấy viết văn tốt hơn tôi một chút.   Kết thúc chia lớp, hai chúng tôi không may bị xếp vào lớp cuối cùng vì thành tích kém cỏi.   Khi cậu ấy đi về phía tôi, tôi cảm giác mình sắp bị tên trùm trường này đ.ánh một trận, kết quả là cậu ấy dừng lại trước mặt tôi, xoa đầu tôi một cách lộn xộn, chậc một tiếng: “Bạn học Tiểu Viên, tiếng Anh của cậu không được tốt lắm. Hay là để tớ bổ túc cho cậu?”   Ba mươi tám điểm bổ túc tiếng Anh cho ba mươi điểm, cậu cũng tự tin gớm.   Tôi bực bội quay đầu đi.   Thật ra thành tích của tôi không kém như vậy, nhưng bố mẹ ầm ĩ đòi ly hôn đã lâu, tôi cố ý thi bị điểm kém để họ chú ý, đáng tiếc là tôi thất bại rồi.   Trái lại còn không cẩn thận khiến cho Trần Nhai Bạch ghi thù với mình.   Sau đó Trần Nhai Bạch làm phiền tôi khá lâu, bạn học Tiểu Viên bạn học Tiểu Viên, gọi tôi suốt một năm như vậy.   Thế nên sau này không có ai gọi tôi là bạn học Tiểu Viên nữa, tôi còn có chút không thích ứng được. Mời các bạn đón đọc Gió Nổi Lên Rồi của tác giả Triều Lộ Hà Khô.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Gặp Được Em Thật Hưng Phấn - Tây Tử Tự
“Gặp được em thật hưng phấn” nghe có vẻ hời hợt, giống như một lời tán tỉnh ái muội của một chàng trai đối với cô gái mà chàng ta có cảm giác. Trên thực tế “hưng phấn” là một trạng thái nhất thời mà thôi, nó diễn ra trong một thời gian ngắn.  Tây Tử Tự không hề viết thêm ngoại truyện về cuộc sống sau hôn nhân của Lục Nhẫn Đông và Tô Đàm, giống như hoàng tử tìm được Lọ lem rồi sống hạnh phúc bên nhau. Hôn nhân chỉ là khởi đầu nhưng như thế thì có sao? Chỉ cần họ giữ được cảm giác ban đầu với đối phương thì con đường này sẽ kéo dài đến suốt đời. “Chầm chậm thích anh, chầm chậm trở nên thân thuộc, chầm chậm kể về bản thân mình. Chầm chậm sánh bước bên anh, chầm chậm mong bản thân hợp với anh hơn. Chầm chậm trao cho anh cả bản thân mình. Chầm chậm thích anh. Chầm chầm hồi tưởng lại. Chầm chậm ở bên anh rồi từ từ cùng nhau già đi..” *** Lục Nhẫn Đông bách chiến bách thắng trong tình yêu gặp Tô Đàm lạnh lùng. Tất cả mọi người đều cho rằng Tô Đàm sẽ chìm sâu trong đó, nhưng chỉ có hai người bọn họ biết rõ, Lục Nhẫn Đông mới là người không thể kiềm chế. Lục Nhẫn Đông: Anh thích em. Tô Đàm: Ừ. Lục Nhẫn Đông: Anh thật sự thích em. Tô Đàm: Ừ? Lục Nhẫn Đông: Anh thật sự, thật sự… Tô Đàm: Được rồi được rồi, em biết rồi, em cũng rất yêu bản thân mình. Tô Đàm tỏ vẻ, cho dù anh trêu chọc, động lòng, mưu tính như nào thì đều thua em thôi.   Mời các bạn đón đọc Gặp Được Em Thật Hưng Phấn của tác giả Tây Tử Tự.
Yêu Quái Nhỏ - Xuyên Lan
Trong văn phòng lúc nửa đêm, Tang Du bỗng nhiên nghe thấy tiếng lộc cộc kì lạ trong tủ Cô cả gan mở ra nhìn… một cậu chàng đẹp trai đói bụng đang ngồi co ro bên trong, môi hồng răng trắng, mắt long lanh như nước. Dưới ánh đèn sáng ngời, cậu hệt như yêu quái nhỏ ngây thơ hút hồn người khác trong những câu chuyện. *** “Lúc mới đầu, tôi chỉ hi vọng cô ấy có thể thương hại mình.” “Sau này, chờ mong cô ấy thích mình.” “Còn bây giờ… không đủ nữa, tôi không chịu được nữa rồi, muốn có được toàn bộ cô ấy. Trong đêm sâu, dưới ánh đèn, Lam Khâm viết xong con chữ cuối cùng, nhẹ nhàng hôn Tang Du đang ngủ say, đóng quyển nhật kí có khóa vào. *** Nam chính bị câm, con lai, ban đầu bệnh tật yếu ớt, nhưng sẽ khỏe lại, giọng nói cũng sẽ phục hồi. Văn theo hướng ấm áp làm lành, tôi cảm thấy rất ngọt. Mời các bạn đón đọc Yêu Quái Nhỏ của tác giả Xuyên Lan.
Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc - Ngạn Thiến
Truyện Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc của Ngạn Thiến có nội dung rất độc đáo và gây cấn. Nhân vật chính trong truyện vì để cứu lấy mẹ mình nên cô đã buộc lòng phải bán thân, buộc phải lấy người mà cô không yêu thương, mẹ cô đã chạm phải người không nên chạm.. Người bỏ tiền ra mua không ai khác chính là người đàn ông đó. Cô tức giận nhưng không thể làm được gì, vì nếu cô làm gì hại đến hắn thì mẹ cô sẽ gặp nguy hiểm. Nhưng kỳ lạ thay, trong lễ cưới lộng lẫy kia, chú rể tiến về phía cô nhưng cô lại không phải là cô dâu mà lạ một cô gái khác. Rốt cuộc chuyện kỳ lạ này là gì? *** Bởi vì mẹ mà cô chọc nhầm vào một người đàn ông thần bí lãnh khốc, khiến cho cô phải trong vòng 3 ngày bồi thường anh một trăm vạn………. Cùng đường, việc duy nhất cô có thể làm chính là bán đứng bản thân mình…….. Ngồi chờ trong căn phòng xa hoa lộng lẫy, cô nơm nớp lo sợ, cô không nghĩ người đàn ông tới mua cô thì ra là anh……..Vừa hận, vừa giân, thật sự là oan gia ngõ hẹp mà…………. Uông Hạo Thiên làm sao cũng không có nghĩ đến cô gái mà mình đã mua, thì ra lại là cô………… Trong lễ cưới sang trọng, cô nhìn thấy chú rể đẹp trai đi đến bên cạnh mình, nhưng cô dâu không phải là cô………. *** Thích Vi Vi ngồi ở trong phòng hóa trang, hôm nay cô trở thành diễn viên chính. Bởi vì hôm nay là ngày cô kết hôn, bên ngoài mấy trăm quan khách đều là đến để chúc mừng cô, hiện tại cảm giác của cô vẫn rất hư ảo, nhanh như vậy đã trở thành cô dâu. “Vi Vi, thả lỏng một chút, đừng khẩn trương. Hôm nay là hôn lễ của cậu, cậu có thể muốn làm gì thì làm.” Đàm Tiếu Tiếu ở một bên an ủi cô. “Mình biết, nhưng mà trong lòng vẫn không khỏi khẩn trương, trong lòng bàn tay đều toát mồ hôi.” Thích Vi Vi giơ tay cho cô nhìn. “Thật là, nếu trang điểm rồi cậu đừng để mồ hôi làm trôi mất son phấn nhé.” Đàm Tiếu Tiếu cười nói, đương nhiên biết là không thể. “Vi Vi, chuyên gia trang điểm đến rồi, có thể cho bọn họ vào không?” Daisy đi tới hỏi. “Được.” Cô gật đầu, ngồi ở một bên bất động chờ chuyên gia trang điểm đến trang điểm cho mình. Sau nửa giờ. Dưới bàn tay của chuyên gia trang điểm Cô thấy bản thân xinh đẹp khiến cho cô cũng không thể tin được. Đây là mình sao? Mặc dù là trang điểm nhẹ nhàng nhưng lại đem toàn bộ ưu điểm của cô phô bày ra, vẻ mặt e lệ, mắt to mang theo ý cười, mũi khéo léo, môi nhỏ đỏ thẫm, còn có áo cưới trắng tinh đính đầy đá quý, trên đầu còn có khăn voan trùm đầu thật dài. ... Mời các bạn đón đọc Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc của tác giả Ngạn Thiến
Lạnh Lùng Hay Ôn Nhu - Nhộng Hiên
Lạnh Lùng Hay Ôn Nhu( Đam Tứ Tuyệt) là phần 3 của bộ truyện Đam Tứ Tuyệt,  mà tác giả Nhộng Nhiên đang sáng tác cho các nhân vật phụ trong câu chuyện của người khác,  sẽ là nhân vật chính trong mỗi phần của tác giả.Liệu trong phần 3 này ai sẽ là nhân vật chính mời các bạn đón xem *** Bộ Đam Tứ Tuyệt gồm có: Dã Thú Chỉ Là Ảo Giác Lạnh Lùng Hay Ôn Nhu Đại Sắc Lang *** Bình minh, ánh nắng qua khe cửa sổ chiếu vào, Dương Đình Phong nheo mắt tỉnh dậy, vừa nâng người một chút đầu đã ong ong đau như búa nổ, đợi đến khi con ngươi nhìn rõ xung quanh, y nhận ra đây không phải là phòng của mình. - Cậu dậy sớm vậy. - Bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm ngọt lịm của nữ nhân, Dương Đình Phong quay đầu, mở to đôi mắt nhìn Nhã Đình đang nằm ngay bên cạnh mình, lúc cô vừa ngồi dậy, chiếc chăn từ trên người nhẹ nhàng kéo xuống, lộ ra bầu ngực căng tròn trắng muốt, khiến toàn thân y rùng mình, cổ họng có chút đắng khàn khàn phát ra. - Cậu... cậu đang làm cái gì? ... Mời các bạn đón đọc Lạnh Lùng Hay Ôn Nhu (Đam Tứ Tuyệt) của tác giả Nhộng Hiên.