Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ở Cổ Đại Làm Mỹ Nhân Dịu Dàng

Từ nữ tổng tài lạnh lùng giết người không chớp mắt xuyên vào tiểu thuyết cổ đại làm nữ phản diện ác độc. Nàng vẫn làm nữ phản diện nhưng vẫn cố duy trì làm mỹ nhân dịu dàng. Trong lúc giết người vẫn duy trì làm mỹ nhân dịu dàng yếu đuối. Nhưng tại sao mọi chuyện xảy ra không giống trong tiểu thuyết. Tôi thật sự chỉ muốn làm mỹ nhân dịu dàng..... *** Tóm tắt: Nữ tổng tài Phục Liên xuyên không vào tiểu thuyết cổ đại làm nữ phản diện ác độc. Nàng vẫn làm nữ phản diện nhưng vẫn cố duy trì làm mỹ nhân dịu dàng. Trong lúc giết người vẫn duy trì làm mỹ nhân dịu dàng yếu đuối. Nhưng tại sao mọi chuyện xảy ra không giống trong tiểu thuyết. Nàng thật sự chỉ muốn làm mỹ nhân dịu dàng..... Review: Nội dung: Nội dung của truyện khá thú vị và hấp dẫn. Nữ chính Phục Liên là một nữ tổng tài lạnh lùng, giết người không chớp mắt. Khi xuyên không vào tiểu thuyết cổ đại, nàng vẫn giữ nguyên tính cách đó nhưng vẫn cố gắng duy trì hình tượng mỹ nhân dịu dàng. Điều này khiến cho nàng gặp phải nhiều tình huống dở khóc dở cười. Nhân vật: Phục Liên là một nhân vật nữ chính khá thú vị. Nàng là một người thông minh, sắc sảo nhưng cũng rất dịu dàng. Nàng luôn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của mình trong tiểu thuyết nhưng cũng không muốn làm tổn thương người khác. Hiên Cực là nam chính của truyện. Anh là một người lạnh lùng, tàn nhẫn nhưng cũng rất chung tình. Anh yêu Phục Liên từ khi nàng còn là một đứa trẻ và luôn bảo vệ nàng. Kết thúc: Kết thúc của truyện khá viên mãn. Phục Liên và Hiên Cực vượt qua mọi khó khăn để đến được với nhau. Họ sống hạnh phúc bên nhau trong một thế giới mới. Đánh giá: Ưu điểm: Nội dung hấp dẫn, lôi cuốn. Nhân vật được xây dựng khá thú vị. Kết thúc viên mãn. Nhược điểm: Một số tình tiết hơi phi lý. Tổng thể, "Ở Cổ Đại Làm Mỹ Nhân Dịu Dàng" là một bộ truyện khá hay và đáng đọc. Truyện có nội dung hấp dẫn, nhân vật thú vị và kết thúc viên mãn. *** Phục Nhân Khanh đứng cách thật xa nhìn, hắn đợi mãi cho đến khi tất cả ra về không còn một ai hắn mới đi đến. Cờ tang trắng phấp phới trong gió nhè nhẹ làm lòng hắn đau khôn xiết. Không biết tại sao nữa, chỉ rất lạ, tim cũng rất đau. Bánh quế hoa bên trong hộp cũng bị nước mưa rỉ vào làm rã ra hết. Hắn đặt dĩa bánh rã rời ra ngoài cao ngạo nói "Không phải cô thích ăn bánh quế hoa lắm sao, mau đào mộ lên giành với ta đi. Sao cô im lặng như vậy hả Phục Liên. Sao cô lại nằm im ở đó vậy hả?! Phục Liên" Không ai đáp lời hắn, giữa canh ba yên lặng đến đáng sợ. Mưa đã tạnh hẳn, gió cũng chẳng còn. Phục Khải Minh từ sau đi đến kéo hắn lên :"đệ thay đổi rồi." Phục Nhân Khanh hất tay hắn trên vai mình ra, ngạo nghễ nói :"người thay đổi là huynh đó. Không phải huynh và cha thường nói đệ điên sao? Kẻ điên sẽ thay đổi được gì đây." Sự việc quận chúa Bình An an táng ngay ngày hôm sau cũng lan nhanh khắp nơi. Hiên Viên Vô Cực xin ra biên cương canh giữ bờ cõi, Đông Phương Thâu ngày càng trầm mặt hơn. Ở trên triều một lời không hợp ý liền đáp trả không thương tiếc. Đông Phương Lãng không còn mang dáng vẻ thư sinh yếu đuối mà thay đổi thành lãng tử phong hoa. Văn chương xuất chúng võ nghệ tinh thông, hai mươi tuổi trở thành Phó đại học sĩ chức danh cao quý. Hiên San Nhi lạnh nhạt ít nói hơn, điềm tĩnh hơn. Chỉ cần vật gì có họa tiết hoa sen liền quăng ném không thương tiếc. Cung phi của hoàng đế yêu thích hoa sen phải cắn răng cam chịu phá bỏ hết. Hiên Kinh Vũ cũng xin ra biên ải, hắn không còn yêu Phục Tử Ngân cũng không đau lòng vì nàng ta trở thành thái tử phi của đệ đệ. Hắn chỉ căm phẫn bản thân không đủ can đảm đến gặp Phục Liên lần cuối. Lá thư nàng gửi, hắn cũng không mở ra xem chỉ cất kỹ trong phòng. Hắn cũng không hiểu nổi bản thân đang làm gì nữa. Hiên Thần vì muốn cứu Phục Tử Ngân mà chấp nhận điều kiện mãi mãi không phong Phục Tử Ngân làm hậu khi lên ngôi vua. Con trai không được làm Thái tử. Quy Phụng trong ngục tối, mở lá thư Phục Liên gửi ra xem mà cười điên điên dại dại. Cuối cùng nàng xé nát lá thư rồi đập đầu tự vẫn. Phục Liên ngươi giỏi lắm, ta xuống âm phủ tìm ngươi. ………………………………………………………………………………………………… Phục Liên nhìn lại dòng xe hối hả chạy phía dưới chợt bật cười đến rơi lệ. Giống giấc mộng vậy, chớp mắt liền qua đi. Cô xoay người lại bước xuống dưới, mặt đất lạnh lẽo từ chân truyền đến làm Phục Liên cảm nhận rõ ràng chân thực hơn. Cô đã thoát khỏi tiểu thuyết đó, đây là thế giới của cô. Không còn ai thật sự quan tâm mình nữa, hắn cũng không còn, cha và đại ca cũng không còn. ………………… Hiên Cực đặt ly rượu mạnh xuống bàn, đẩy mấy cô gái quấn quanh người ra, tay xoa mạnh vào mi tâm. Anh có cảm giác rất lạ, cứ như quên mất cái gì đó quan trọng.....!khó hiểu thật. Đông Phương Lãng ngã ngớn uống rượu từ tay nữ nhân đưa đến :"sao vậy, hôm nay là Phục gia chủ mời chúng ta đến xem chuyện xấu của họ mà." Hiên Cực đứng lên bỏ đi, lạnh nhạt bỏ lại một câu :"cứ chơi đi." Anh đi thẳng lên sân thượng, đi được một đoạn cầu thang thì thấy chiếc giày cao gót đỏ, vô thức cầm lên đi tiếp. Lên đến sân thượng anh cũng có đủ cả đôi. Phục Liên ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông khuất mặt trong tối tay cầm đôi giày của mình. Cảm thấy rất quen nhưng không nhận ra là ai cả, đi lướt qua. Hiên Cực nắm lấy bàn tay mảnh khảnh buốt lạnh do gió đêm :"mang giày vào đi". Phục Liên vung tay ra :"cảm ơn nhưng không cần." Hiên Cực làm như không nghe thấy, quỳ xuống một chân nâng chân trái cô lên mang giày vào. Phục Liên bỗng dưng bị nhấc chân lên, tay vịn vai anh để giữ thăng bằng. Cáu gắt lên :"anh làm gì vậy" "nhúc nhích tôi liền phế đi cái chân" Phục Liên không dám lộn xộn nữa, tên này cũng quá đáng sợ đi. Lời anh ta nói như thể sẽ làm thật vậy. Cánh cửa sân thượng bị mở bung ra, một người đàn ông mặt mài nhăn nhó đến khó coi tức giận quát :"Phục Liên cô bỏ đi đâu vậy" "Phục Nhân Khanh" cô bất giác gọi tên. Quả thật rất giống nhau. Phục Khanh tức đến điên lên :"cô bị gió làm long não sao. Tôi tên Phục Khanh." Phục Liên vui đến cười không ra tiếng muốn chạy đến chỗ Phục Khanh liền bị Hiên Cực ôm lại, thủ thỉ vào tai như lời đe dọa ngọt ngào. "Liên nhi, tôi nên chặc chân em không hay là đem em nhốt vào phòng".   Mời các bạn mượn đọc sách Ở Cổ Đại Làm Mỹ Nhân Dịu Dàng của tác giả Nửa Coffee Nửa Sugar.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang San - Ân Tầm
Một cỗ quan tài lạnh lẽo được chôn vùi cả ngàn năm vừa được khai quật… Một người đàn ông và một cô gái bất ngờ bỏ mạng cùng lúc… Những sự kiện bí ẩn chưa từng được ghi lại trong chính sử… Tây Hán, 7 nước chiến loạn, nàng phụng chỉ nhập cung thi triển sở học phục vụ giang san. Dung mạo khuynh quốc khuynh thành khiến ánh mắt của vương gia địch quốc cũng phải đắm chìm… Vì hắn đi về phương Bắc xa xôi, vì hắn tiết lộ thiên cơ, vì hắn họa định cả nửa giang san, đến lúc quyến luyến thâm tình mới phát hiện, hắn muốn nàng chỉ là vì “Có Hoàn dư có cả thiên hạ.”. Kết tội nàng sử dụng vu thuật, nam nhân cao cao tại thượng với khuôn mặt băng lãnh tựa diêm vương đưa tay giữ lấy cằm nàng. “Bản vương hỏi lại lần nữa, đứa bé đâu?”. Nàng cất tiếng cười thê lương, “Người, vĩnh viễn sẽ không biết được!”. Bàn tay cứng rắn của hắn rời khỏi gương mặt nàng.“Hành hình!” Hắn cả đời tung hoành ngang dọc, cả đời chỉ động lòng vì một mình nàng, cả đời vì nàng mà công chiếm giang san, yêu thương nàng tới tận xương tủy nhưng cũng lại đích thân hạ lệnh giết nàng… Nàng tinh thông kỳ môn độn giáp, am tường y thuật, hiểu rõ thiên mệnh nhưng lại không cách nào đoán định được vận mệnh của mình… Mối tình của vị vương gia cuồng ngạo phương Bắc và nữ tử khuynh quốc đã trở thành truyền thuyết. Rõ ràng là yêu sâu đậm, rõ ràng là đau đến tê tâm liệt phế…trải qua ngàn năm sương gió, tình yêu, liệu còn có thể tiếp tục? Mối tình tương truyền cả ngàn năm, một đoạn tình cảm phong hoa tuyết nguyệt. Giang sơn - Hồng nhan, bên nào nặng hơn? *** Thời gian: Tháng 10 năm 2010, 9h tối Vào thu, cơn mưa lớn làm rụng vô số lá cây, tạo thành bầu không khí có chút lạnh lẽo. Sương mù bao phủ khắp nơi. Thấp thoáng trong màn mưa phía xa là một khối kiến trúc đồ sộ. Lớp sương mù bao phủ quanh đó nhanh chóng bị màn mưa xé rách, khiến bóng dáng nó dần hiện ra cùng với một bầu không khí có chút quỷ dị. Một chiếc xe thương vụ xa hoa màu đen dừng lại trước tòa nhà kia. Cửa chính tòa nhà cũng lập tức mở ra rồi mấy người đàn ông mặc đồ đen đi ra ngoài, trong đó có một người lập tức tiến tới phía cửa xe, giương ô chờ sẵn. Cửa xe vừa bật mở, đập vào mắt là ống quần tây bao lấy đôi chân dài, sau đó một người đàn ông dáng vóc cao lớn bước xuống. Màn mưa xối xả cùng lớp sương mù nhanh chóng vây lấy người đàn ông mặc bộ vest đắt tiền kia. Chiếc ô đen che khuất tầm nhìn khiến người xung quanh không nhìn thấy rõ gương mặt hắn. Sau đó, hắn theo đám người áo đen đi vào tòa nhà. Từng giọt mưa điên cuồng đập vào kính cửa như muốn phô trương sức mạnh của mình. “Hách Liên tiên sinh, mời ngài xem thứ này.” Bầu không khí trong tòa nhà hoàn toàn tách biệt với hơi lạnh bên ngoài cửa sổ. Một người áo đen ước chừng 50 tuổi đưa một tờ báo cho người đàn ông kia, cũng nhân tiện thấy rõ được tướng mạo của hắn. Người đàn ông kia có một cặp mắt cực kỳ sắc bén, sống mũi cao có chút hơi khoằm hệt chim ưng khiến người ta dễ dàng nhận thấy không dễ gì chọc vào chủ nhân của nó. Ngũ quan cân đối thâm thúy với những đường nét tinh tế như được chạm khắc, Ánh mắt của hắn cực kỳ bình tĩnh, con ngươi màu hổ phách nhạt, thản nhiên liếc nhìn tờ báo, khóe môi cương nghị hơi nhếch lên. Bài báo ghi lại mấy ngày trước, cục văn vật phát hiện một lăng mộ từ thời Tây Hán bị vùi lấp dưới một huyệt mộ. Huyệt mộ nằm sâu dưới đất 11m, đường kính đáy 34m, cạnh bên dài 7, 3m, khoang chứa quan tài có chiều dài 6m. Do việc thi công đường cao tốc nên lăng mộ này được phát hiện một cách tình cờ. Tuy tấm quách che chắn phía ngoài lăng mộ đã bị đào phải nhưng quan tài vẫn được bảo tồn hoàn hảo. Bài báo cũng cho biết, ngôi mộ này được táng tại phía chính diện trên sườn núi lăng Viêm Đế. Việc phát hiện các ngôi mộ từ thời Tây Hán ở khu vực này cũng là hoạt động khá thường xuyên. Khu Viêm lăng hiện giờ đã được xác định là khu mộ táng cấm khai quật, trước khi các công đoạn chính thức được tiến hành thì phải chờ sự cho phép chính thức của cục di sản văn hóa và khảo cổ. “Phát hiện lăng mộ thời Tây Hán này chỉ là chuyện sớm muộn. Cái tôi muốn không phải thứ này.” Người đàn ông kia rốt cục cũng mở miệng, thanh âm cũng hệt như tiếng mưa bên ngoài cửa sổ, bình thản nhưng lại khiến người nghe cảm thấy lạnh lẽo. “Hách Liên tiên sinh, tôi biết ngài vẫn luôn có hứng thú với cổ vật từ thời Tây Hán. Ngài yên tâm, hiện chúng tôi có một phát hiện cực kỳ trọng đại, chỉ là…” Sắc mặt người đàn ông trung niên kia có chút chần chừ, vô thức liếc nhìn hắn… Hách Liên Túc Thiên - ông trùm trong lĩnh vực phân phối hàng hoá, sở thích duy nhất là nghiên cứu lịch sử đời Tây Hán. Phàm là đồ cổ thời Tây Hán, hắn đều nhất nhất can thiệp vào. Tất cả mọi người đều không biết rốt cục hắn muốn tìm kiếm cái gì, cũng không biết tại sao hắn lại có hứng thú với văn hóa thời Tây Hán như vậy. Không ai có thể tìm hiểu được, ngay cả những người bên cạnh hắn cũng không biết nguyên do. Người đàn ông này thực sự quá bí hiểm. Hách Liên Túc Thiên nhìn thẳng người đàn ông trung niên một hồi rồi hờ hững lên tiếng, “Nói xong rồi?” Từ giọng nói của hắn, không khó khiến người ta nhận ra tác phong cường thế đầy mạnh mẽ. “Lần khai quật cổ vật lần này thực sự vượt xa sự tưởng tượng của mọi người. Hiện trường lúc đó cũng rất kỳ quái, cũng rất khó để giải thích một cách khoa học.” Người đàn ông trung niên suy nghĩ một chút rồi nói tiếp, “Phiền Hách Liên tiên sinh theo tôi xuống tầng hầm một chuyến.” Hách Liên Túc Thiên hơi nhíu mày, vẫn không nói lời nào. “Hách Liên tiên sinh, cổ vật này còn chưa đưa ra công bố với giới truyền thông. Những nhân viên hữu quan đã đặt nó ở dưới tầng hầm. Bởi vì tình hình đặc thù nên tôi cũng không có cách nào mang nó tới cho ngài xem…” Hách Liên Túc Thiên nghe giải thích xong, khẽ gật đầu rồi một mình đi theo người đàn ông trung niên kia xuống tầng hầm… Mời các bạn đón đọc Đại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang San của tác giả Ân Tầm.
Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên - Cố Mạn
Nhắc đến Yêu em từ cái nhìn đầu tiên có lẽ không cần dùng quá nhiều lời, bởi cùng với Sam Sam đến đây ăn nào, Bên nhau trọn đời, Yêu em từ cái nhìn đầu tiên đã làm nên tên tuổi của Cố Mạn tại Việt Nam. Yêu em từ cái nhìn đầu tiên thắp lên những ước mơ tình yêu giản dị của những con người trẻ, nó lôi cuốn độc giả bằng đề tài mới mẻ, cốt truyện hấp dẫn, tuyến nhân vật phong phú, tính cách đa dạng, đặc biệt lối viết hài hước, tinh nghịch cũng như cách phân tích tâm lý, đã tạo nên sự tươi mới, trẻ trung mà không kém phần sâu sắc nhân văn của Cố Mạn. Có thể nói, với Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên, Cố Mạn kể lại một câu chuyện được viết bằng những mơ ước, mơ ước của chính tác giả cũng như của các độc giả. Ai trong đời không mơ ước một tình yêu ngọt ngào nhưng vẫn đầy đủ cay đắng ngọt bùi? Chàng trai nào không mơ ước có được một chuyện tình đáng yêu như vậy? Cô gái nào không mơ ước một chàng hoàng tử như Tiêu Nại đến bên cuộc đời mình? *** Bối Vy Vy vừa đăng nhập vào trò chơi thì nhận được tin nhắn của "chồng yêu" trong game - Chân Thủy Vô Hương để lại như thế! Vy Vy chớp mắt liên tục. Không phải chứ! Chẳng qua chỉ là ký túc xá sửa chữa băng thông rộng có nửa tháng thôi mà, mới có mười mấy ngày trôi qua mà đã "thay đổi tình cảm" rồi sao?  Vy Vy lặng im một hồi lâu rồi mới hỏi: "Tại sao thế?"  Chân Thủy Vô Hương nói: "Vy Vy, xin lỗi. Nguyên nhân thì đừng hỏi tại sao, anh tặng em một bộ trang bị tiên khí để bồi thường".  Lại còn có phí bồi thường sao? Vy Vy có chút bực bội: "Không cần".  Trong game việc kết hôn vốn không nên coi là thật, ban đầu khi kết hôn với Chân Thủy Vô Hương cũng chỉ vì làm nhiệm vụ, có một phần thưởng nhiệm vụ rất cao mà chỉ có vợ chồng mới được đi làm nhiệm vụ, thế nên trong bang hội, nam nữ độc thân kết hôn hết với nhau, Chân Thủy Vô Hương nhắn tin hỏi Vy Vy có đồng ý kết hôn với cậu ấy không, Vy Vy nghĩ một lúc rồi đồng ý.  Từ lúc kết hôn đến bây giờ cũng được mấy tháng rồi, tuy Vy Vy chẳng bao giờ một câu "chồng yêu" hai câu "chồng yêu", từ trước luôn gọi là Chân Thủy thế nhưng bao lần chung vai sát cánh làm nhiệm vụ với nhau nên dường như cũng có chút cảm tình.  Tuy vậy chỉ là trò chơi thôi...  Vy Vy gửi tin nhắn lại: "Em qua đó ngay đây!"  Nhân vật Lô Vỹ Vy Vy của Vy Vy vội lên ngựa rồi bắt đầu phi đến đảo Vong Tình.  Lô Vỹ Vy Vy là một nữ hiệp áo hồng.  Vy Vy đang chơi một trong những trò chơi nóng nhất trên thị trường game online hiện nay. Đó là game Mộng du giang hồ. Thực ra các mặt khác của game này cũng không có gì đột phá lắm chỉ có điều đặc biệt là hình ảnh rất đẹp, nhân vật nhiều, nhân vật nam nữ hai bên có tất cả mười tám vai để lựa chọn. Vy Vy chọn nhân vật nữ hiệp áo hồng - nhân vật cũng khá ít người chọn, không phải vì ngoại hình nhân vật đó không đẹp mà là do vũ khí của cô ấy sử dụng là một thanh đại đao. Thanh đại đao này nếu mà so với cây tiêu Thúy Ngọc nho nhã, so với dải lụa múa trắng như tuyết, so với thanh nhuyễn kiếm như nước mùa thu, so với kim châm của phái Nga Mi thì thực tế là không có chút nữ tính nào, lại không đẹp nữa, vì thế con gái lựa chọn nhân vật này rất ít, nhưng Vy Vy thích, cô cảm thấy nó rất anh dũng, rất phù hợp với hình tượng của cô.  Đến đảo Vong Tình, cả hai cùng uống nước vong tình, lúc đó hệ thống game tuyên bố: "Lô Vỹ Vy Vy và Chân Thủy Vô Hương tình cảm rạn nứt, tuyên bố ly hôn, từ bây giờ về sau đường ai nấy đi không hề liên quan".  Chân Thủy tặng Lô Vỹ Vy Vy một món đồ Tiên Khí nhưng cô lựa chọn nút "từ chối", không muốn nhận, sau đó cô gửi một biểu tượng mặt cười rồi nữ hiệp áo hồng quất ngựa chạy đi thật nhanh.  ... Mời các bạn đón đọc Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên của tác giả Cố Mạn.
Khuynh Thế Thiên Tài - Lạc Y Thần
Kiếp trước nàng là một cô nhi, bị tổ chức sát thủ đào tạo, cuối cùng lại chết trước ngưỡng cửa làm lại cuộc đời. Không ngờ, nàng không những không chết, mà còn lưu lạc dị thế. Nàng thề, kiếp này không đứng dưới bóng lưng của cường giả, mà còn đứng đầu trong cường giả. Không còn là tuyệt đỉnh phế vật, nàng tài năng khuynh thế. Bảo vệ gia đình, đánh tiểu nhân, đến thần giới làm hội trưởng lão kêu cha gọi mẹ. Để xem, nàng làm thế nào khuynh nhân, khiến cho gã vốn bất cần lạnh lùng kia không phải nàng thì không gả? *** " Lão đại, nhiệm vụ đã hoàn thành!" Trương Lạc Y đứng nghiêm trang trước người đàn ông áo đen thần bí, chậm rãi báo cáo! " Vậy sao? Tốc độ của cô ngày càng nhanh đấy Lạc Y!" Giọng nói âm trầm của người đàn ông vang lên. Giọng nói như quỷ như mị khiến người ta không nhịn được run rẩy. Khoé miệng Lạc Y hơi nhếch lên,nhưng nàng không tiếp tục đề tài kia, ngược lại có điều khiến nàng lưu tâm hơn. " Lão đại, ngài đã hứa sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, ngài sẽ để tôi tự do!" Người đàn ông áo đen thần bí trầm mặc. Thần sắc dưới lớp mặt nạ Dracula khiến người ta nhìn không rõ. Hồi lâu ông ta mới mở miệng. " Sao cô phải rời khỏi tổ chức? Tổ chức chưa bao giờ bạc đãi cô!" "Không, lão đại, đó không phải là tự do, tôi muốn sống là mình, không muốn đứng dưới mái ô của người khác nữa." Không muốn giết người nữa. Lạc Y thầm bổ xung một câu. " Được, vậy chúc cô lên đường bình an." " Cảm ơn!" Sát thủ không nói lời thừa thải. Lạc Y gật đầu mỉm cười. Thế giới của sát thủ đầy gió tanh mưa máu. Cuối cùng nàng cũng được sống thế giới tự do của riêng nàng. Nhảy lên chiếc mô tô phân khối lớn, Lạc Y lao vút vào đêm đen. Để lại người đàn ông với tiếng nói thật khẽ. " Lạc Y, xin lỗi " Người đàn ông vừa dứt lời, đằng xa đã vang lên tiếng nổ kinh thiên, lửa cháy ngập trời, tiễn đưa hồn cố hương. "Nếu có kiếp sau cô nên làm chủ mọi thứ, đừng đứng sau người khác mà chuốc lấy diệt vong. --- ---------phân cách tuyến xuyên không---- --------- " Đứng lại, đứng lại, trả hắc ngọc lại cho ta!" Trên đường lớn người qua lại như mắc cửi. Một cô gái ước chừng 11 tuổi đang đuổi theo chiếc xe ngựa đang chạy mỗi lúc một xa mà kêu lên những tiếng tê tâm liệt phế. " Này, đó không phải phế vật tiểu thư Âu Dương gia sao?" " Ngoài nàng ta còn có thể là ai nữa. Chắc lại đuổi theo xe ngựa Triệu gia nữa." " Thật mất mặt, nàng ta làm La Viễn thành thật mất mặt" Những tiếng đàm luận vang lên, giọng điệu châm chọc đầy hèn mọn. Cô gái ngơ ngác nhìn xe ngựa khuất bóng, nước mắt đổ ra như mưa trên gương mặt xinh đẹp. Cảnh vật trước mắt càng lúc càng nhoè, người ta chỉ thấy bóng dáng yếu ớt đơn bạc ngã xuống như con diều đứt dây. -------phân cách tuyến sống lại---- ---- " Tiểu thư có sao không?" Một giọng nữ lo lắng. " Nàng ta không chết được đâu!" Một giọng nam cố nói cứng nhưng ngập tràn lo lắng. Này, đây là đâu vậy? Tại sao những âm thanh này xuất hiện bên tai nàng? Lạc Y mím môi,cố gắng mở to hai mắt. Ánh mắt lạnh nhạt đáng giá. Không cảnh xung quanh giống với thế giới cổ đại. Trang hoàng, lộng lẫy. Đây không phải tổ chức, càng không phải nhà nàng. Nàng cũng không ngây thơ mình vào nhầm trường quay phim. Này, không phải nàng đã bị bom kíp nổ banh xác rồi sao? Lẽ nào ... Xuyên ... Xuyên không? Lạc Y khép hờ hai mắt. Một loạt thông tin chậm rãi chảy vào đầu nàng. Apolo đại lục. Cường giả vi tôn. Ma pháp và chiến khí. Âu Dương Lạc Y. Lạc Y mở mắt ra, khoé môi hơi nhếch lên. Khốn kiếp, nàng không xuyên vào cổ đại bình thường mà là xuyên vào dị thế giới. Nhưng... Rất hợp với nàng... Cường giả vi tôn! ... Mời các bạn đón đọc ​Khuynh Thế Thiên Tài của tác giả Lạc Y Thần.
Ép Yêu 100 Ngày - Diệp Phi Dạ
Hai tháng sau khi bị ép yêu 100 ngày, và một lần ngoài ý muốn ngủ cùng nhau, cô mang trong mình dòng máu của anh, anh và cô theo lời cha mẹ mà kết hôn. Cô nói: "Cố tiên sinh, tôi thích đồ ăn nhà hàng này", ngay ngày hôm sau đầu bếp nhà hàng đã trở thành đầu bếp riêng trong nhà cô. Cô nói: "Cố tiên sinh, tôi thích túi ở cửa hàng này", ngay đêm đó nhà thiết kế này liền trở thành người thiết kế riêng của cô. Những tưởng kết hôn không có tình yêu ngôn tình, cô và anh sẽ giống như trước, nhưng anh lại sủng ái cô đến tận trời... không biết có mưu đồ làm loạn hay không? Cô muốn đi làm, anh không đồng ý, cô liền lén tìm việc nhưng cuối cùng do anh sau lưng dở trò quỷ khiến cô không tìm được công việc. Cô tức giận đến tìm anh, anh liền cười híp mắt an bài cho cô một công việc.  Truyện ngày hôm sau, cô vui vẻ đi làm lại phát hiện ra bản công việc của mình viết, họ và tên: Tần Chỉ Yêu, chức vụ: Vợ của Cố Dư Sinh *** "Tình yêu đẹp nhất chính là quãng đời còn lại có thể vì em mà tự hào" -- Diệp Phi Dạ - "Hai năm sau, gặp lại Cố Dư Sinh, tôi vừa định hỏi anh, lúc đầu ước hẹn vì sao không tới? Anh nhìn tôi, mở miệng trước với người bên cạnh, giọng nói khách sáo lại bình tĩnh, cô lài ai? Ba chữ đơn giản, khiến cho tôi suýt đỏ vành mắt, thì ra, tôi vẫn chờ anh nhưng anh sớm đã không còn nhớ rõ tôi." Thời điểm Tần Chỉ Ái viết xuống nhật kí ngày hôm đó, cho là cả đời này mình và Cố Dư Sinh đều đã không còn bất cứ quan hệ gì nữa, ai biết hai năm trôi qua, cô vậy mà vào ở trong gia đình anh. - Ngày thứ năm Tần Chỉ Ái vào ở nhà Cố Dư Sinh mới đụng phải Cố Dư Sinh hàng thật giá thật. Đó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. ... Mời các bạn đón đọc Ép Yêu 100 Ngày của tác giả Diệp Phi Dạ.