Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thân Thể Tôi Bị Xuyên Qua

Làm nữ chủ sảng văn, Khương Mạt vốn nên thu nhận đàn em, làm lão đại, gả cho đàn ông ba tốt “cao, phú, soái”, đi trên đỉnh cao của nhân sinh. Không ngờ năm mười tám tuổi lại bị xuyên, mười năm sau tỉnh lại trở thành nữ minh tinh bị bôi đen trên khắp mạng xã hội, vừa vướng vào scandal ngoại tình, ông chồng đại phú hào cũng giàu không nổi, đừng nói đến kiếm tiền nuôi gia đình, đến nhà còn phải ở nhà gái….. Khương Mạt tay cầm giấy ly hôn gõ cửa nhà mình, người mở cửa mang gương mặt của người mà Khương Mạt yêu thầm năm cấp ba……! Khương Mạt: “Không ly hôn nữa! Không ly hôn nữa! Cái nhà này tôi nuôi!” Khương Mạt đưa cho chồng một tấm thẻ ngân hàng: “Muốn mua gì, tùy anh quẹt!” Sau một thời gian dài, cô chợt nổi lên ý nghĩ kiểm tra số dư trong tài khoản…… Ôi đệch, từ khi nào bà đây lại có nhiều tiền thế này?! Cp: Thiếu nữ nội tâm mười tám tuổi nuôi gia đình X đệ nhất phú hào ẩn hình hai mươi tám tuổi. Song phương yêu thầm. Nam chính biết nữ chủ đã đổi hồn, nhưng vẫn kết hôn với cô, vì có thể một ngày nào đó cô sẽ quay lại. Bình luận sơ qua về tác phẩm: Một thiếu nữ cấp ba ngây thơ rực rỡ bị xuyên không mười năm, mười năm sau tỉnh dậy, gặp lại người yêu thanh mai trúc mã, một người vẫn mười tám tuổi, người còn lại đã hai mươi tám tuổi rồi. Nhưng người yêu cô vẫn luôn đứng phía sau cô, âm thầm chờ đợi, lặng lẽ vững vàng như một ngọn núi. Bản văn ngôn từ khôi hài, nhẹ nhàng hài hước, đưa độc giả cảm nhận hành trình của một tình yêu trong tiếng cười. *** Reviewer: AL_Thiên Điểu Designer: AI_Bích Sơn Tình trạng: Hoàn edit Nhắc đến xuyên hệ thống, chúng ta thường hay đọc được các bộ truyện nữ chính xuyên vào một thân thể khác rồi làm các nhiệm vụ của hệ thống hay đơn giản là sống cuộc đời êm ấm hạnh phúc. Nhưng điều đặc biệt ở truyện này là nữ chính không phải là người xuyên mà là người bị kẻ khác chiếm lấy thân thể.   Khương Mạt chưa kịp hưởng thụ tuổi mười tám tươi đẹp thì thân thể của cô đã bị một kẻ khác đến chiếm lấy. Như một giấc mộng dài mười năm, sau khi tỉnh lại Khương Mạt đã là một nữ diễn viên tiếng xấu vang xa, đã có một ông chồng ăn bám lại còn vướng scandal ngoại tình bao trai.   Biến cố mười năm trước khiến cuộc đời Khương Mạt rẽ đi một hướng khác với những gì cô mong muốn, lại còn lòi đâu ra một ông chồng không biết là ai nữa. Không được không được, phải về ly hôn.   Khương Mạt hùng hổ về đến nhà thì lại vui mừng khôn xiết, cô hôn còn không kịp ấy chứ nói gì đến ly hôn. Khương Mạt cảm thấy điều tốt đẹp duy nhất mà người phụ nữ kia chiếm thân xác cô mười năm qua là cưới Thẩm Vân về cho cô - bạn cấp ba, mối tình đầu, bạch nguyệt quang, người cô yêu thầm bấy lâu nay.   Thẩm Vân là boss tổng của S&M, một công ty lớn chuyên về lĩnh vực phần mềm tự động. Miêu tả về anh bằng một câu ngắn gọn là đẹp trai giàu nứt vách.   Thẩm Vân biết thân xác Khương Mạt bị đổi hồn, trong tình huống bất đắc dĩ anh dùng kết hôn để ràng buộc mài mòn kiên nhẫn của linh hồn kia, chờ Khương Mạt mười năm.   Thẩm Vân biết người phụ nữ kia chọn thân thể Khương Mạt vì biết trước anh yêu Khương Mạt và anh có tiền đồ xán lạn. Nếu thế thì anh sẽ làm một kẻ bất tài vô dụng cho ả xem, để xem ai mới là người nản chí rời đi trước. Và Thẩm Vân đã đánh cược thành công ván này, người đó thấy Thẩm Vân không có hy vọng nên mới rời khỏi thân thể Khương Mạt mà tìm ký chủ khác.   Phần thưởng của ván cược này là Khương Mạt của anh đã trở về.   Bây giờ điều Thẩm Vân cần làm là bù đắp cho cô gái của anh thôi.   Nhưng mà Khương Mạt “ngày xưa” từng tuyên bố rằng cô sẽ là chủ gia đình, cô sẽ nuôi Thẩm Vân. Cho nên dù giờ anh có làm chủ thì anh cũng tận lực "diễn" mình chỉ là một nhân viên quèn của công ty, thật thà ăn bám Khương Mạt. Để sau đó Khương Mạt biết sự thật anh giàu như thế thì anh cũng phải chịu khổ một phen.   Mười năm kia đối với Khương Mạt như một cái chớp mắt, nên khi quay lại cô vẫn mang tâm hồn thiếu nữ mười tám - là một girl ngầu, siêu đáng yêu luôn, vì cô chưa trưởng thành mà.   Khương Mạt chơi game siêu giỏi, năm xưa cô làm lão đại lăn lộn cùng một nhóm bạn game, đến nay khi cô trở lại thì nhóm bạn qua mạng năm xưa đều đã thành những người có địa vị trong xã hội. Đến khi họ gặp nhau thì mọi người đều phải trố mắt - tại sao lão đại họ ngưỡng mộ ngần ấy năm lại là nữ diễn viên xấu xa này chứ, có gì đó sai sai đúng không?   Dần dần ai cũng nhận ra Khương Mạt này khác với Khương Mạt kia, cô gái của hiện tại vừa xinh đẹp dễ thương vừa hào sảng, đối xử hòa nhã với mọi người, nếu cô ở thời xưa chắc chắn là một nữ hiệp khách giang hồ đấy.   Nhưng người phụ nữ xuyên không kia vẫn còn đấy, vẫn lăm le chiếm lấy thân xác tốt hơn, Khương Mạt lại càng ngày càng nổi bật, hai người rất sợ một ngày ả ta sẽ quay lại, họ lại phải xa nhau.   Tuy cuối cùng người phụ nữ kia không thành công, không sống tốt đẹp nhưng cũng gây ra biết bao thăng trầm cho truyện, ả ta cũng giống như phép thử tình cảm vậy. Nếu tình cảm không đủ lớn thì Thẩm Vân không thể nào kiên trì 10 năm để đợi một người không biết có trở về hay không, dù lúc Khương Mạt ra đi thì hai người còn chưa xác định tình cảm nữa.   Tình cảm của Thẩm Vân thì 10 năm như một, tình cảm của Khương Mạt thì chưa có 10 năm cách xa, sau khi Khương Mạt quay lại tất cả mọi chuyện đã xác định rồi, anh anh em em ngọt ngào vô cùng.   Truyện là một góc nhìn khác về xuyên hệ thống, không phải ai nắm giữ hệ thống đều sẽ có kết cục tốt đẹp, cũng như đừng nên lăm le dòm ngó những thứ không thuộc về mình.   _____   *Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết *** Nhắc đến Khương Mạt, quả thực là chuyện cười số một của giới giải trí. Kỹ thuật diễn xuất kém cỏi không nói, còn cả ngày xây dựng hình tượng hoa khôi học bá lạnh lùng, giới giải trí nhiều nữ minh tinh như vậy, gần như bị cô ăn vạ lôi kéo giẫm đạp hết một lượt rồi. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Kết quả lúc tham gia chương trình tạp kĩ, đến tên của khách mời cũng không biết đọc, vi phân và tích phân là cái gì cũng không biết, hình tượng sụp đổ đến không thể sụp đổ hơn được nữa. Trước đây không lâu còn bị bóc ra tin tức cô với một nam minh tinh nửa đêm ra vào khách sạn, tư thế ám muội. Vốn dĩ cho rằng sắp công khai chuyện tình cảm, kết quả vừa bóc quần chúng ăn dưa liền kinh ngạc đến rớt dưa –– Ngọc Nữ thanh thuần Khương nữ thần đã kết hôn từ lâu. Mọi người sau khi phản ứng lại, Khương Mạt có quan hệ mờ ám với không ít người khác giới trong giới giải trí, cũng không biết đã cắm bao nhiêu cặp sừng lên đầu chồng cô rồi. Trên mạng dân tình sôi sùng sục, chủ đề #Khương Mạt cút ra khỏi giới giải trí# thậm chí còn lên hot search. Sau đó, mọi người nghe nói Khương Mạt tức đến ngất đi rồi. Mọi người đều hả lòng hả dạ, hi vọng cô vĩnh viễn đừng tỉnh lại. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. ………. Khương Mạt cảm thấy bản thân đã ngủ rất lâu rất lâu, cơ thể rất nặng, đến ngón tay cũng không động đậy được, trong ý thức mơ hồ nghe thấy có người nói: “Ta thật sự vẫn luyến tiếc cơ thể này, mặt đúng là rất đẹp, sử dụng cũng rất thoải mái, nhưng ai bảo cái tên Thẩm Vân quá vô dụng, đã nói hai mươi tư tuổi thì có thể thăng quan tiến chức vùn vụt, hiện tại đã hai mươi tám rồi, vẫn là tên nhà nghèo đi làm thuê…..” Thẩm Vân? Là Thẩm Vân mà cô biết hay sao? Một giọng nói khác trả lời: “Có thể là do hiệu ứng cánh bướm, cô ra vào cơ thể của nữ chính, làm thay đổi quỹ đạo vận mệnh của nam chính.” “….. Bỏ đi, dù sao danh tiếng của cơ thể này cũng thối triệt để rồi, chồng thì lại là một tên vô dụng, mười năm này coi như cho chó ăn rồi. Mi giúp ta tìm cơ thể mới, chúng ta lập tức rời đi, tránh cho mấy người kia theo mông ta đến đòi nợ.” Một giây tiếp theo cơ thể Khương Mạt nhẹ tênh, lại mơ một giấc mơ. Cô mơ thấy mình vốn dĩ là nữ chính trong một bộ tiểu thuyết, năm mười tám tuổi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bị một cô hồn dị thế mang theo hệ thống chiếm thân xác. Đối phương muốn kéo dài ánh hào quang của nữ chính, thuận buồm xuôi gió làm người chiến thắng của nhân sinh, đáng tiếc cánh bướm vừa vỗ, lại thêm chơi không lại các kiểu nam phụ nữ phụ độc ác, người chiến thắng trong cuộc đời lại trở thành kẻ thua cuộc. Đối phương khiến cuộc đời cô tăm tối rối loạn, vừa nhìn không còn cách nào cứu vãn liền dứt khoát phủi mông ra đi, tìm cơ thể mới, bỏ lại cục diện rối rắm. Khương Mạt trong mơ suýt chút nữa thì chửi thề, đây là kiểu người gì thế không biết, chưa được sự đồng ý của chủ nhân đã vào nhà người khác la cà không nói, vừa ở liền ở mười năm, trước khi đi còn để một đống phân ở phòng khách chờ đón chủ nhân. Quá không có tố chất! Cô chính nghĩa tức giận đầy một ngực, “ào” một tiếng, một cốc nước lạnh tạt vào mặt cô. Khương Mạt giật mình, tiếp đến lại nghe thấy có người ở bên cạnh nói chuyện, giọng nói chói tai, giống như tiếng vịt bị bóp cổ kêu vậy. “Em ngất giỏi lắm, để bà đây đi chùi đít cho em, em còn không chịu tỉnh dậy, hôm nay…..” Hôm nay?! Khương Mạt trong nháy mắt bật dậy khỏi ghế sô pha, buột miệng thốt ra: “Ôi đệch! Mình hôm nay có hẹn với đồng đội gặp….” Nói được nửa câu, nửa câu còn lại mắc kẹt trong cổ họng. Người đàn ông cao lớn nhưng lại ái ái trước mặt này là ai? Nghê Bạt thấy cô tỉnh lại, ưu nhã đặt tách trà trên tay xuống, cong ngón tay hình hoa lan bắt đầu chửi như tát nước: “Em nói xem, tại sao em lại ngu ngốc như vậy? Chế đã nói với em là Tần Mộng Dao và cái tên tiểu yêu tinh mà cô ta giới thiệu cho em không phải loại tốt đẹp gì, bây giờ thì hay rồi, chế không cần biết em đã ngủ với hắn hay chưa, dù sao thì em cùng với người ta ra vào khách sạn bị bắt chụp tại hiện trường là sự thật, đến chuyện đã kết hôn cũng bị bại lộ rồi, đây là ngoại tình! Em nói xem, có phải em cả ngày ra ngoài đều không mang theo não không? Ngày mai em đợi mà cút ra khỏi giới giải trí đi!” Khương Mạt nghệt mặt ra, cúi đầu nhìn đôi bàn tay trắng nõn như tuyết, móng tay rất dài, được cắt tỉa tinh tế đẹp đẽ không tô vẽ. Đây đúng là tay của cô. Không đúng, là tay của cô nhưng lại trắng hơn tay cô rất nhiều, hơn nữa xưa nay cô đều không nuôi móng tay, chơi game rất vướng víu. Cô nhớ rõ ràng bản thân vừa mới thi đại học xong, vì không muốn cô cả ngày chơi game nên bố mẹ đã đưa cô đi du lịch. Cô đã hẹn với đồng đội trong game, đợi ngày mai về nhà sẽ cùng nhau tụ tập giao lưu. Bây giờ tại sao lại xuất hiện ở đây? Cô đột nhiên nhớ lại giấc mơ vừa rồi, còn cả đoạn đối thoại ban nãy – – mười năm này coi như cho chó ăn rồi. Cô mở to mắt. Không phải chứ, chẳng nhẽ cô thật sự bị người khác xuyên vào cơ thể mười năm hay sao? Thấy cô ngẩn người không có chút phản ứng nào, Nghê Bạt càng tức giận, cầm lấy điện thoại, mở weibo nhét vào trong tay cô: “Em coi như không có chuyện gì đúng không…. Em tự mình xem đi, xem xem danh tiếng Khương nữ thần của em thối đến mức nào rồi, em mau xem cho chế.” Khương Mạt theo bản năng cầm lấy điện thoại, là weibo của cô, mở phần bình luận, bên dưới là cả một vùng mắng chửi: [Khương học bá chưa từng nghe qua vi phân với tích phân, có phải đến “ngoại tình” cũng chưa từng nghe qua?] [Số báo đặc biệt số báo đặc biệt, nữ thần thanh thuần ẩn giấu kết hôn bảy năm không cam chịu cô đơn, cùng với nam minh tinh tuyến mười tám nửa đêm hẹn nhau ở khách sạn AVI, ai muốn để lại địa chỉ.] [Chồng của Khương nữ thần là ai? Mau ra đây, vợ anh đội mũ xanh cho anh rồi kìa!] [Người bình thường ngoài giới, chuyện này ầm ĩ như vậy mà vẫn không lộ diện, cũng đủ hèn nhát.] [Vì tiền thôi. Danh tiếng của Khương nữ thần có thối đi nữa, những năm này cũng kiếm được không ít, nam đào mỏ X nữ ngoại tình, xứng đôi vừa lứa!] [Có điều chuyện này lộ ra, Khương nữ thần liệu có phải đền tiền? Tiền cô ta kiếm được có đủ bồi thường không?] [Đền tiền không thành vấn đề, minh tinh thiếu gì tiền, chỉ có điều chồng cô ta nên ly hôn với cô ta rồi, ha ha ha.] [Ha ha ha, thảm ~] Nghê Bạt: “Em xem bên dưới weibo của em, rồi xem xem bên dưới weibo nhà người ta!” Nghê Bạt dùng sức chọc một cái, mở ra trang chủ weibo của một nam minh tinh gọi là Triệu Bằng Kiệt. Khương Mạt bị cái cằm nhọn của ảnh đại diện trên weibo chọc cho đau mắt. Trang chủ vừa mới phát một dòng trạng thái. Triệu Bằng Kiệt: Xin lỗi, tôi xin rút lui. Bên dưới kèm theo một bức ảnh, trong bức ảnh là hình ảnh một người tự rời đi trong màn đêm. Rất có cảm giác ưu thương đẹp đẽ trong đêm khuya tĩnh mịch. Bên dưới quả nhiên đều là bình luận đau lòng: [Kiệt Kiệt đáng thương nhà chúng ta, bị phụ nữ cặn bã lừa gạt tình cảm, suýt chút nữa thành tiểu tam.] [Tỉnh táo lại, người phụ nữ như thế này không đáng để anh yêu!] [Đừng đau lòng nữa, em không phản đối thần tượng yêu đương, nhưng lần sau anh nhất định phải lau sạch mắt, đừng có thơm thối đều đem về nhà.] [Như này so ra, vẫn là Tần Mộng Dao tốt, uổng công Tần Mộng Dao đối xử tốt với Khương Mạt như vậy, Khương Mạt vẫn cướp người đàn ông mà cô ta thích.] Nghê Bạt: “Em nhìn thấy chưa? Tốt xấu gì em cũng là một nữ diễn viên tuyến hai, bị một tên yêu quái thẩm mỹ dẫm lên đầu, rõ ràng là hắn theo đuổi em, kết quả bây giờ hắn trở thành kẻ bị hại. Còn cả Tần Mộng Dao kia, em có biết chế tốn bao nhiêu công sức để giành về vai diễn Yến Khuynh Thành cho em không? Bây giờ người ta chẳng tốn hơi tốn sức đã lấy tới tay rồi. Trong đầu em có phải chứa toàn phân không hả?” Yến Khuynh Thành là một nhân vật vô cùng đặc sắc trong bộ kịch bản < Bút Ký Thợ Săn> được cải biên từ trò chơi, diễn tốt tuyệt đối có thể nổi tiếng, mấy cô nữ minh tinh tranh giành ầm ĩ đến khói súng mịt mù. Vốn dĩ trước đây Khương Mạt là người có hi vọng lớn nhất. Nghê Bạt càng nói càng giận, nếu không phải gương mặt này vẫn còn chỗ dùng đến, anh sớm đã đem cái tên ngu xuẩn này đóng băng* rồi. (*Đóng băng: dừng tất cả các hoạt động của nghệ sĩ.) Tên ngu xuẩn đột nhiên ngẩng đầu, chỉ vào thời gian hiển thị trên điện thoại: “Bây giờ là năm 2019?” Nghê Bạt: “……..” Anh đúng là xui xẻo tám đời rồi mới vớ phải kẻ không khiến người ta bớt lo này. Ai biết được Khương Mạt chọc điện thoại nhìn một hồi, lại hỏi: “Anh làm gì vậy?” Nghê Bạt nghẹn một búng máu ở cổ họng, nửa buổi hô hấp mới thuận khí, đanh giọng nói: “Bà đây là Nghê Bạt, bà đây là quản lý của em, em bị đập đầu đến ngốc luôn rồi sao?!” Vậy mà dám chiếm tiện nghi của cô. Vừa tỉnh dậy liền bị chỉ vào mũi mắng te tua, tính khí của Khương Mạt vốn cũng không phải dễ chịu gì, trong chớp mắt bùng nổ rồi. Khương Mạt mặt không biểu cảm đặt văn kiện trong tay xuống, nói: “Vậy anh có biết tôi là ai không?” Nghê Bạt cười lạnh: “Đến đây đến đây, để bà đây nghe xem ngài là vị lão đại nào?” Khương Mạt nhếch mép cười: “Bà đây là mẹ anh!” Nghê Bạt ôm ngực chỉ vào cô, đang định mắng người thì đột nhiên phản ứng lại: “Em….em không lẽ thật sự không biết chế là ai sao?” Khương Mạt gật gật đầu. “Em là ai?” “Khương Mạt.” Không sai. “Bao nhiêu tuổi rồi?” “Mười tám.” “……….” Mời các bạn mượn đọc sách Thân Thể Tôi Bị Xuyên Qua của tác giả San Hô Thụ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Boss Đen Tối Đừng Chạy - Mèo Lười Ngủ Ngày
AudioBook Boss Đen Tối Đừng Chạy   Nguời ta có câu : "Anh gặp em kiếp này chắc chắn kiếp trước chúng ta có duyên, anh yêu em kiếp này thì nhất định chúng ta kiếp trước nặng nợ nhau." Duyên nợ gì thì cô không biết, nhưng mối quan hệ giữa cô và anh không thể dùng hai chữ "bình thường" để mà hình dung được. Cô vừa vào công ty anh hôm trước, hôm sau anh trở thành đối tượng xem mắt của cô, hại cô thiếu chút nữa thành nhân viên chuyên lừa lọc. Oan cho cô quá, tất cả là lão ba mấy chục năm làm viên chức truyền lại kinh nghiệm vàng ngọc làm hồ sơ xin việc cho cô đấy chứ!!! Đã thế, mẫu thân đại nhân chưa tìm được con rể quý thì đương nhiên không cam lòng, cô tiếp tục phải đi gặp một "tiểu văn thư" cuồng truyện giả tưởng, gì mà quay lại kiếp trước dạo chơi, gì mà hoàng tử, vương gia, hại cô bị đại boss đen mặt chỉ trích hồng hạnh vượt tường, dám đi xem mặt nam nhân khác sau lưng người yêu ?!?!?! Cô vẫn còn đang không hiểu anh có ý tứ gì thì đại boss đột ngột tỏ tình với cô đêm hôm trước, nhưng sáng hôm sau lại không thấy bóng dáng đâu, hóa ra anh xấu hổ vì lần đầu nói lên lời yêu, xách vali đi công tác từ sớm ... Tình yêu của Bối Bối và Tiêu Dật không nhất thiết là oanh oanh liệt liệt, vừa gặp đã yêu, mà cứ dần dần một cách tự nhiên mà đến. Cô cũng không nhất định phải là mỹ nữ bẩm sinh, nếu đem ra cân đo đong đếm trong mắt anh thì cũng được danh hiệu ngũ quan thanh tú với ba phần ngọt ngào, bảy phần đáng yêu. Nhưng lại vẫn có thể khiến cho một đại boss cao cao tại thượng phải tim đập, chân tay luống cuống bởi trong tình yêu, người ấy luôn là một, là riêng, là duy nhất! "Boss đen tối, đừng chạy !!!" nhất định sẽ nhấn nút F5 cho tình yêu của bạn với vô số nhưng cung bậc tình cảm mà có lẽ lâu nay bạn đã không gặp! Mời các bạn đón đọc Boss Đen Tối Đừng Chạy của tác giả Mèo Lười Ngủ Ngày.
Vương Phi Trở Về - Thục Khách
Một tác phẩm của đại thần cổ ngôn Thục Khách, tác giả của Trọng Tử, Mùa hoa rơi gặp lại chàng, Tiểu Hoàng không phải tiên… Danh tướng chi nữ Việt Tịch Lạc vì ái mộ nên đã lấy Định vương Vân Trạch Tiêu Tề. Việt lão tướng quân và huynh trưởng của Việt Tịch Lạc vốn không đồng ý cuộc hôn nhân này, nhưng vì để địa vị của Định vương vững chắc hơn, và cũng vì hạnh phúc của Định vương phi Việt Tịch Lạc nên đã lãnh binh xuất chinh, kết quả bị gian tế bán đứng nên đã chiến tử sa trường, Việt Tịch Lạc đau đớn khôn cùng, lúc nàng hiệp trợ Vân Trạch Tiêu Tề ra chiến trường cứu viện thì lại bị đánh lén. Trong lúc sinh tử, Vân Trạch Tiêu Tề vì cứu một nữ nhân khác mà bỏ rơi nàng, khiến nàng trúng tên rơi xuống vực sâu vạn trượng… Nhiều năm sau, Vân Trạch Tiêu Tề một lần nữa đại hôn, cưới nữ nhân tâm tư cẩn mật được hắn cứu xưa kia. Lúc này thì nữ nhân tên Nhạn Sơ được chủ nhân thần bí của Vĩnh hằng chi gian* cứu sống cũng đã hoàn thành khế ước, mang theo chân tướng Việt gia chiến tử sa trường năm xưa, mang theo bí mật không thể cho ai biết sau lưng Vĩnh hằng chi gian, mang theo lời nguyền đưa “Ác ma” vào Diễm quốc, mang theo bí mật phá vỡ sự cân bằng của thế giới, mang theo một con tim rỉ máu thù hận, trùng sinh trở về. Mời các bạn đón đọc Vương Phi Trở Về của tác giả Thục Khách.
Hoàng Hậu Vô Đức - Tửu Tiểu Thất
Anh nam chính – Kỷ Vô Cữu là Hoàng đế lên ngôi năm 18 tuổi. Vì tuổi còn trẻ, căn cơ chưa vững nên anh phải tuyển dàn hậu cung cho nó hùng hậu để ổn định thế lực =)))) Nói vậy thôi chứ anh nam chính của chúng ta không phải loại háo sắc, trước khi gặp được nữ chính – Diệp Trăn Trăn anh còn không biết yêu là gì. 20 tuổi nam chính rước nữ chính về làm Hoàng hậu, căn bản là do nữ chính có gia thế rất hùng hậu trong cung, đến khi yêu bả rồi thì dàn phi tần kia với anh như không khí :)) Tên truyện cũng nói lên tính cách của nữ chính Diệp Trăn Trăn rồi =)) Đêm tân hôn bả đạp nam chính xuống giường, anh vua dứt khoát dỗi vợ ngủ ở tẩm cung. Về sau “làm cho Hoàng thượng khó chịu chính là công việc hàng ngày của Hoàng hậu” =)))) Nữ chính rất thông minh, binh thư, hành quân, đánh trận cái gì cũng biết, tính cách thẳng thắn. Cung đấu âm mưu rắc rối nhưng bả giải quyết nhanh gọn lẹ. Lúc đầu 2 anh chị không vừa mắt nhau nhưng về sau yêu vào rồi thì tình cảm với hài dã man luôn. Nam chính rất ngây thơ trong tình yêu, yêu rồi mà không biết, thắc mắc đi tìm kĩ nữ thanh lâu để hỏi đáp. Lúc đó ổng cải trang, gặp mấy ông quan cũng đi thanh lâu, vội lấy bình trà che mặt lại, ổng chỉ lo che cho ổng mà quên mất thằng cha đứng kế bên là đại thái giám tổng quản, mấy ông quan thấy đại thái giam là biết người bên cạnh là ai rồi =))))) Cơ mà mấy ông quan rất thức thời giả vờ như không biết, ổng còn thở phào “May quá họ không thấy ta” =))))) Chị nữ chính nuôi con vẹt, đang dạy nó nói thì anh nam chính nhào vô lôi bả lên giường xxoo, xong con vẹt suốt ngày rên ư ử, lặp lại mấy lời lưu manh bậy bạ của 2 người =)))) thế là cả mấy ngày sau, 2 vợ chồng đóng kín cửa để dạy con vẹt nói lại =)) Nam chính đang đứng giữa thảo nguyên thì cô công chúa dị quốc chủ động nhào vào ôm chặt ổng, muốn quyến rũ. Nữ chính đứng đằng sau thấy, nếu theo motip cẩu huyết thì nữ chính sẽ hiểu nhầm, sẽ cãi nhau, sẽ bỏ đi, sẽ thế lọ thế chai,… Đằng này không hề !! Anh vua thấy chị hậu đứng đó, hắn gào lên : “Trăn Trăn ! Cứu ta với!”, làm như thiếu nữ bị người ta cưỡng hiếp không bằng =)))) Thế là chị hậu hùng hùng hổ hổ xông tới cứu chồng, anh vua như con cún cụp đuôi vội vàng núp sau lưng chị hậu =)))) Yêu vào rồi thì nam chính thủ thân như ngọc, độc sủng nữ chính, đến nỗi thà bị cổ độc hại suýt chết cũng không ngủ với nữ phụ vì không muốn phản bội nữ chính. Nữ tử không tài chính là đức, chị nữ chính vì quá giỏi, quá có tài nên trở thành vô đức hoàng hậu :)) Văn phong của Tửu Tiểu Thất kiểu tưng tửng, hài hước, có chút biến thái =)) Mời các bạn đón đọc Hoàng Hậu Vô Đức của tác giả Tửu Tiểu Thất.
Hồng Nhan Loạn - Đóa Đóa Vũ
Tương truyền, người con gái nào rút được quẻ Đế vương yến thì sẽ trở thành vợ vua, ảnh hưởng lớn lao đến mức có thể nắn dòng lịch sử. Lại tương truyền mỗi quẻ chỉ có một chiếc. Vậy mà lại có hai người con gái rút trúng quẻ này từ cùng một ống. Sau đó một người trở thành quý phi sủng ái hậu cung, một người trở thành phu nhân thừa tướng đương triều. Đêm tân hôn, thừa tướng đi biệt tăm tích, sáng mới trở về, thành thật nói với Quy Vãn rằng, chàng sẽ sủng nàng, bảo vệ nàng, sẵn sàng dâng nàng mọi thứ trừ tình yêu, vì trái tim chàng đã ký gửi ở chỗ Huỳnh phi mất rồi. Quy Vãn bản tính dửng dưng, vốn được dạy dỗ từ nhỏ rằng ái tình chỉ khiến người ta đau khổ, nên cũng không lấy thế làm buồn phiền. Ngày qua ngày nàng vận nam trang rong chơi khắp nơi, lần lượt gặp ba người mà việc quen biết nàng trở thành mối hận nghìn thu của họ. Một là tướng quân đứng đầu hàng quan võ, quyền thế ngang ngửa chồng nàng. Một là vương tử dân tộc thiểu số, vì nàng mà đã phấn đấu đoạt đích, rồi nuôi chí lớn đoạt cả giang san thiên triều. Một người nữa là trạng nguyên tương lai, vì muốn có nàng mà đánh mất bản chất trong sáng, biến thành tiểu nhân ti bỉ chết đuối trong xoáy nước quyền lực. Đấu thủ tiếp theo lao vào đường đua chật chội này chính là hoàng đế, người ban đầu đã gài quẻ Đế vương yến cho Diêu Huỳnh để nạp cô ta làm phi, mục đích thật sự là dùng cô làm quân cờ kiềm chế thừa tướng. Đây cũng là hành động khiến hoàng đế di hận suốt kiếp, nhất là khi tàn rữa trên giường bệnh, chàng phát hiện ra Quy Vãn lại thật sự rút được chiếc quẻ quý hiếm năm mươi năm mới có người rút trúng một lần kia. Thừa tướng không đến nỗi mù quáng, chưa đầy một năm sau khi cưới, đã nhận ra mình được trời ban ngọc quý, càng cưng nàng như vua cưng vàng anh. Trích đoạn "Đế Vương Yến", truyền thuyết kể rằng nữ tử nào rút được quẻ này mệnh đã định sẽ trở thành vợ vua. Ngày xuân ấy, "Đế Vương Yến" lại cùng xuất hiện trong tay hai người con gái tú mỹ tuyệt luân, một như vầng dương rực rỡ, một như khuôn nguyệt lấp lánh. Mặt trăng và mặt trời cùng xuất hiện, tất sẽ biến loạn. "Họa quốc chi nguyên", rốt cuộc, ai mới đích thực là “Họa quốc chi nguyên"?   Mời các bạn đón đọc Hồng Nhan Loạn của tác giả Đóa Đóa Vũ.