Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tiểu Thần - Tâm An

Truyền thuyết kể rằng, thuở xưa có một chàng tiều phu nghèo tên gọi Phong Du. Một hôm, trong lúc lang thang nơi rừng rậm chàng vô tình cứu được một con thú lạ mắc bẫy. Đêm hôm ấy, giữa lúc họ Phong đang say giấc bỗng mơ hồ nhìn thấy một vị thần tiên áo trắng. Ông ta cảm tạ chàng đã cứu sống cả vương quốc Tây Lạc rồi trao cho một tấm thẻ đỏ và một quả cầu trong suốt, dặn dò hễ có mong ước gì chỉ cần viết vào thẻ đỏ, đặt dưới quả cầu, nhất định sẽ được như ý. “Lời hứa này đáng giá thiên thu, ngày nào họ Phong không cần nữa vật kia sẽ tự về chốn cũ. Vật còn, hẹn ước còn, mong ước của Người là mệnh lệnh của chúng tôi…” Nhà họ Phong từ đó đời đời kiếp kiếp luôn được vinh hoa phú quý, hạnh phúc dài lâu. Họ gọi những quý nhân phò trợ cho mình là các Tiểu Thần. Tiểu Thần có ba quy tắc lớn: Một: không làm hại chủ nhân Hai: giữ bí mật thân phận Ba: lúc cần rời khỏi, nhất định phải rời khỏi. … Một câu chuyện hoang đường, là thật hay hư? Chuyện này, chỉ có người họ Phong mới biết! Vậy nhà họ Phong kia đang ở đâu? Không ai biết... *** Tự bạch về tác giả      Tâm An (Huỳnh Phúc): tốt nghiệp Đại học Kinh Tế Tp HCM năm 2009, khoa Tài Chính Doanh Nghiệp. Đây là chuyên ngành bản thân quyết định lựa chọn, cho nên bạn có thể gọi nôm na tôi vốn là “dân tài chính.”      Đã gọi là dân tài chính đương nhiên sẽ yêu thích các con số, bảng cân đối kế toán, báo cáo kết quả kinh doanh, báo cáo lưu chuyển tiền tệ..v..v..toàn là những thứ mọi người thường chê khô khan như ngói.      Dù vậy, các con số sẽ bật mí cho bạn bí mật của một công ty. Những lời hoa mỹ có thể lừa dối nhưng các con số sẽ không nói dối. Giữa các con số tồn tại một quy luật hợp lý, có nhiều mối dây liên quan, vì vậy nếu người nào đó cố tình “biến hóa con số” họ sẽ luôn luôn để lại dấu vết.      Nhưng có ai nói một khi đã yêu con số thì sẽ không được yêu thích ngôn từ, say mê văn chương?      Joe Vitale đã viết: “Ngôn từ có sức mạnh. Ngôn từ trong một câu nói hay thậm chí có đủ quyền năng để thay đổi cả thế giới.” Thay đổi cả thế giới là một điều lớn lao, cho nên…bạn biết không, tôi thật sự chưa từng nghĩ đến điều này khi đặt bút viết. Khi những câu chuyện bắt đầu xuất hiện, khi tâm trí tôi “nghe và nhìn” thấy các nhân vật của mình đang nói chuyện, đang hành động, tôi bị thôi thúc phải ghi chép lại mọi thứ cho dù đơn giản chỉ để chính mình đọc lại và thấy vui vẻ.      Con đường viết lách thật sự bắt đầu khi một người bạn cho tôi một sự ủng hộ, giúp tôi có sự tham lam để viết đầy đủ câu chuyện từ đầu đến cuối thay vì chỉ ghi lại nó dưới những đoạn ngắn rời rạc. Tôi tham lam được đưa câu chuyện của mình đến với bạn, mong muốn những thứ chỉ xuất hiện trong đầu tôi trở nên hiện hữu với bạn. Tôi thật sự muốn biết bạn có cảm nghĩ gì, suy nghĩ gì, đánh giá như thế nào về những con người hiện ra bên dưới ngòi bút của tôi, bạn có yêu hoặc ghét họ như tôi không?      Con người đôi khi có nhiều mâu thuẫn, tôi rất thích đưa nhân vật của tôi bước ra ánh sáng với bạn, nhưng bản thân tôi lại thích ở trong bóng tối nhiều hơn. Có lẽ bởi vì biệt danh yêu thích của tôi là mèo bánh bao, mà bạn biết mèo rồi đấy, lúc nào cần thiết mới ráng chui ra khỏi cái góc nhỏ êm ái của mình bằng không thì biến mất tăm mất tích. Nhưng bạn yên tâm, vì bạn đã dành thời gian quý báu của mình để đọc câu chuyện của tôi giữa vô vàn những câu chuyện hấp dẫn khác, tức là chúng ta có duyên với nhau nhiều lắm nên khi bạn gọi tôi sẽ cố gắng dẹp bỏ cái góc của mình và bước ra ngoài! Và nếu thỉnh thoảng tôi có chậm chân một chút thì đừng giận nhé!   Tiểu Thần ra đời.      Cô ấy là người mà tôi yêu thích và muốn tồn tại, luôn luôn mong đợi nhưng vẫn chưa thể tìm thấy trong những câu chuyện hoặc những bộ phim mà tôi được xem. Một cô gái không quá xinh đẹp, chỉ vừa thoáng nhìn có thể khiến bạn dễ dàng lướt qua nhưng sự đặc biệt trong tâm hồn lại níu chân bạn ở lại.      Cô ấy hiểu biết nhiều thứ, sự hiểu biết ấy không tự nhiên có mà qua học hỏi và rèn luyện. Cô ấy là sự giao hòa giữa các tính cách, ở giữa lằn ranh mỏng manh giữa chúng. Cô ấy thấu hiểu bí mật ẩn giấu giữa những điều giản dị, vượt qua cách nhìn thông thường của lý trí, những cách hành xử theo lối mòn nhàm chán.      Cô ấy mang đến sự bình an nhưng vẫn có lúc vui vẻ tinh nghịch. Nếu cần, đôi khi cô ấy sẵn sàng cho bạn chén thuốc đắng nghét để bạn hết bệnh mà không mảy may động lòng, để rồi khi bạn uống xong lại khẽ chìa tay vỗ nhẹ vai bạn an ủi.      Nhưng cô ấy vẫn có nỗi sợ hãi, có sự cố chấp nhất định trong lòng. Sự không hoàn hảo chính là một điều hoàn hảo, bởi vì nó cho cô ấy có thêm cơ hội tiến bước, cơ hội gần gũi với tôi và bạn nhiều hơn.      Tôi nghĩ về cô ấy rất nhiều và như người ta đã nói: mọi điều mà bạn tập trung vào rồi sẽ phát triển. Cho nên mọi việc đã đến một cách tự nhiên, câu chuyện về người con gái ấy càng lúc càng rõ nét và đầy đủ hơn, tôi “nghe” và “thấy” cô ấy trong tâm trí mình nhiều hơn. Khi tôi quyết định can đảm viết lách, tôi muốn bạn gặp cô ấy trước tiên. Giấc mơ trên con đường văn chương trước mắt? Ngọt ngào, cay đắng, chua xót, hạnh phúc, sợ hãi, lo âu, hồi hộp … mong bạn có thể thích thú nếm trải bao nhiêu mùi vị qua từng câu chuyện mà tôi chia sẻ. Hy vọng bạn đọc qua một lần lại muốn đọc thêm một lần, dù lúc buồn chán hay đang vui vẻ đến khi gấp sách đều có dư vị “ấm áp”, qua những câu chuyện cảm thấy an ủi hoặc nhận ra một ý nghĩa nào đó khiến bạn hài lòng. Mong bạn cảm thấy thời gian bỏ ra đọc sách là đáng giá, chỉ đơn giản vậy thôi! Tại sao là tiểu thuyết huyền huyễn? Câu hỏi này thật khó! Bạn biết không: những yếu tố căn bản của câu chuyện như con người, tình huống, bối cảnh… không được bắt đầu bằng việc lựa chọn thể loại mà đến một cách tự nhiên, sau khi nền tảng ban đầu đột ngột xuất hiện tiếp theo các chi tiết sẽ dần dần được mở ra.  Cho nên chính xác tôi cũng không rõ tại sao, thậm chí viết xong vẫn còn mơ hồ. Vì vậy hai chữ tiểu thuyết xin nhận nhưng là “huyền huyễn” thật sự hay không đành nhờ các bạn đánh giá! Tuy tôi không thể trả lời câu này một cách rõ ràng nhưng có một điều chắc chắn:  việc yêu thích các chi tiết kỳ diệu, huyền ảo là do ảnh hưởng lúc nhỏ đã đọc quá nhiều những câu chuyện cổ và đến bây giờ vẫn luôn mê mẩn các bộ phim hoạt hình: Tangle,  Epic, Thần rừng Lorax....yêu thích đến mức có thể hớn hở ngồi xem và cười ngốc nghếch (cho nên chỉ xem một mình thôi!).     *** Tác giả Tâm An là một cô gái yêu thích thể loại truyện ngôn tình. Tác phẩm Tiều thần ra đời từ niềm yêu thích ngôn tình là một phần – phần khác từ chính bản năng của một cô gái trẻ muốn thỏa sức vẫy vùng với thể loại truyện quen thuộc nhưng được viết với tâm thái mới, đem đến cái nhìn mới mẻ cho Ngôn tình qua giọng kể của chính mình. Câu chuyện trong Tiều thần được tác giả xây dựng từ những cốt truyện cổ tích, thần tiên trong văn học Việt. Bằng tài năng ngôn ngữ của mình, Tâm An biến hóa nó như những thước phim huyền ảo với sự tham gia của những nhân vật đáng yêu như Phong Du, Tiểu Nghi… Phong Du là một chàng tiều phu nghèo khó, trong lúc lang thang nơi rừng sâu, chàng trai vô tình cứu được một con thú lạ mắc bẫy. Đêm hôm ấy, giữa lúc họ Phong đang say giấc bỗng mơ hồ nhìn thấy một vị thần tiên áo trắng. Ông ta cảm tạ chàng đã cứu sống cả vương quốc Tây Lạc rồi trao cho một tấm thẻ đỏ và một quả cầu trong suốt, dặn dò hễ có mong ước gì chỉ cần viết vào thẻ đỏ, đặt dưới quả cầu, nhất định sẽ được như ý. Phong gia có ơn với vương quốc thần tiên Tây Lạc, nên được thần tiên bảo hộ. Đời này Phong gia được một tiểu thần hạ giới xuống dưới lốt y sĩ Tiểu Nghi giúp đỡ. Nàng với vai trò là thầy thuốc của gia tộc họ Phong, nhiều phen giúp đỡ bảy anh em Phong gia qua khỏi các hiểm nguy.  Trải qua nhiều gian truân vất vả, Phong Ngạo – người anh thứ hai trong Phong gia – lại đem lòng yêu Tiểu Nghi, tìm mọi cách có được tình yêu của nàng và khiến cho nàng không thể trở lại Tây Lạc. Rốt cục chàng cũng thành công, Tiểu Nghi tự nguyện từ bỏ ngọc của mình – thứ để nàng có thể trở về, để ở lại với Phong gia. Một câu chuyện hoang đường liệu có thật không? Chuyện này, chỉ có người họ Phong mới biết. Vậy nhà họ Phong kia đang ở đâu? Tiểu thần sẽ dẫn dắt các bạn đến với những tình tiết ly kỳ, hấp dẫn qua lời kể của tác giả trẻ người Việt. Cuốn sách hứa hẹn sẽ mang đến cho độc giả những giây phút thư giãn thoải mái và những mới mẻ trong từng lời dẫn truyện. Mời các bạn đón đọc Tiểu Thần của tác giả Tâm An.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Không Nhớ, Không Quên - Trừu Phong Mạc Hề
Ai đã quên, ai vẫn còn nhớ. *** Gần đêm ba mươi, Hạ Bồng Bồng bị các bạn học kéo đi hát karaoke, cũng may hôm qua trường học đã cho nghỉ, cô không cần lo lắng tối về ký túc xá không được. Nhưng cô cũng không thích hát lắm, cho nên cả đêm đều ngồi đó nghe người ta hát. Không biết tại sao, Hạ Bồng Bồng lại nhớ đến Hạ Đông Ngôn. Ngược lại anh rất thích hát, có nhiều lần anh tắm rửa bảo cô trông chừng ở bên ngoài, cô nghe anh vừa tắm vừa hát, tuy điệu hát bị tiếng nước róc rách làm rời rạc, nhưng Hạ Bồng Bồng có thể tưởng tượng ra dáng vẻ ca hát uốn éo của Hạ Đông Ngôn. Khoan đã...cô đang tưởng tượng tới Hạ Đông Ngôn trần truồng tắm rửa sao? Hạ Bồng Bồng vội vàng lắc đầu, chắc chắn là trong KTV ồn ào quá, làm đầu óc cô rối loạn. Rạng sáng mọi người mới đi ra khỏi KTV, mùa đông ở thành phố J rất lạnh, gió đêm càng lạnh hơn, Hạ Bồng Bồng tạm biệt sự ấm áp đi ra khỏi cửa lớn thì hắc xì một cái. Cái nhảy mũi này rất mạnh, đến nước mắt cô cũng rơi xuống, tầm mắt hơi mơ hồ, lúc cô mở mắt ra, lại thấy Hạ Đông Ngôn. Vẫn là khuôn mặt với nụ cười bất cần đời ngày xưa, vẫn là trời tối, vẫn dưới ánh đèn màu ấm. Thiếu chút nữa Hạ Bồng Bồng đã nghĩ rằng mình xuyên về ba năm trước. Người bạn bên cạnh vỗ cô một cái, "Hạ Bồng Bồng, tìm cậu à?" Cô quay đầy thì thấy người bên cạnh cô là bạn cùng học đại học chứ không phải bạn trung học, cô tỉnh táo lại, thì ra Hạ Đông Ngôn thực sự đã quay về. ... Mời các bạn đón đọc Không Nhớ, Không Quên của tác giả Trừu Phong Mạc Hề.
Đinh Nam Ti Vũ - Địch Qua
Đây là câu chuyện tình yêu về một bậc thầy tranh sơn dầu trường phái ấn tượng và sinh viên ưu tú hệ y học. Lúc mới quen An Tầm nói, anh có thể giúp em làm mẫu cho bức tranh của em không? Nhưng mà em có yêu cầu đặc biệt... Sau khi cưới, bác sĩ Thẩm Tư Vũ mang theo bộ đồng phục y tá về nhà và nói với cô rằng, bản thân anh cũng có một yêu cầu đặc biệt... *** Ông nội An Tầm vẫn thường hay đến bờ sông câu cá, bất kể lúc xuân hạ thu đông, chỉ cần ông còn ở trong nước mà thôi, dù rằng ông chẳng thích ăn cá sông là mấy. Sau này, An Phi được ông dẫn theo cũng thấy khá hứng thú, theo phân tích của An Tầm, có thể là do An Phi thích đục băng. Đợt bão tuyết lần trước ở Xuân Giang quá lớn, thế cho nên đến bây giờ cả đường sông vẫn bị bao phủ bởi một màu trắng xóa mênh mang. Tư Vũ dắt An Tầm đi trước, nhàn nhã và dễ chịu, có khi thỉnh thoảng sẽ khe khẽ chuyện trò. ... Mời các bạn đón đọc Đinh Nam Ti Vũ của tác giả Địch Qua.
Địch Hậu - Kiều Ninh
Đúng là năm xui xẻo, không có việc gì tốt lành, gặp chuyện xui xẻo cực độ. Phu quân Hoàng đế của nàng có lẽ là vạn năm mới bước vào hậu cung một lần.  Không ngờ nàng lại xui xẻo gặp phải hắn. Ở trước mặt hắn, nàng vẫn giả trang thành ngu si, cử chỉ thô tục. Làm cho hắn ta đối với Hoàng hậu ngu ngốc này không có hứng thú. Nghe nói bởi vì địch quốc có “Linh Nguyệt quân sư” có kế sách thần kỳ mà hắn ta được nếm mùi thất bại. Nàng cười sung sướng trong lòng, toàn bộ oán khí đều biến mất. A, chỉ là một quân sư nho nhỏ cũng có thể làm cho hắn giận đến mức đen mặt. Nếu như hắn biết thật ra người này đang ở trong hậu cung của Kim Lương Quốc. Hơn nữa chính là nàng - Hoàng hậu ngốc không được sủng ái. Không biết con người hào hoa phong nhã tuấn mĩ vô song đó sẽ có vẻ mặt như thế nào? Nàng hào hứng đoán kế sách tiếp theo của hắn sẽ như thế nào? Nhưng mà hắn giống như là uống nhầm thuốc, lại có thể bắt đầu lấy lòng kẻ ngu như nàng. Mà nàng thân là hoàng hậu của hắn, vợ của hắn, tất nhiên không thể kháng cự. Không xong, khi hắn bắt đầu coi nàng như trân bảo, nàng hình như cũng động lòng ---- Không, hắn là người đã đoạt đi tự do của nàng, nàng tuyệt đối không thể thích hắn! Cả đời này, hắn chỉ có thể là kẻ địch của nàng, không hơn ...... *** Đôi mắt trong như nước, nàng nhìn sâu vào mắt hắn, giọng nói mềm mại ngọt như đường, quấn vào lòng hắn. Lồng ngực Nghiêm Tuyển căng lên, không nhịn được mà kéo tấm mặt nạ, cánh tay dài vươn ra ôm nàng vào ngực. Tựa vào lồng ngực mà mình nhung nhớ, chóp mũi nàng đau xót, nàng nhịn cảm xúc muốn rơi nước mắt, bàn tay thon đặt lên trái tim hắn. “Người phu quân xấu xa kìa vì nàng, bỏ kiêu ngạo xuống, bỏ cả nghiệp thống nhất giang sơn,... Nàng vẫn ngu ngốc nghĩ rằng người phu quân đó vẫn tức giận, hắn không thích nàng. Cho đến khi người bạn thân và mẫu phi của nàng nghĩ ra cách dùng nàng làm lợi thế, dùng nàng để uy hiếp người phu quân xấu xa đó, dò xét tình yêu sâu đậm của hắn dành cho nàng, nàng mới hiểu được, tình yêu của hắn dành cho nàng hơn tất cả mọi thứ”. Nghe người trong ngực nghẹn ngào nói, ngực của hắn bị nước mắt của nàng thấm ướt, những giọt nước mắt kia cũng chảy vào trong lòng hắn tạo thành một dấu vết không thể xóa. “Đời này kiếp này, trẫm chỉ cần mình nàng”. Nghiêm Tuyển cúi người, ngón tay thon dài nâng nhẹ cằm nàng, vội vàng hôn nàng. ... Mời các bạn đón đọc Địch Hậu của tác giả Kiều Ninh.
Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên - Thất Trọng Sa Y
Hỏi thế gian tình là gì, chỉ là vỏ quýt dày có móng tay nhọn! Nàng là cực phẩm nữ phụ khiến người ta hận thấu xương, người mắng hỗn thế ma nữ, không xinh đẹp, lòng dạ rắn rết. Hắn là nam phụ tinh phẩm khiến người ta muốn ngừng mà không được, người xưng ngọc diện (mặt ngọc) Chiến thần, không gì không đánh được, trăm trận trăm thắng. Một ngày kia, Hoàng đế có lòng mai mối. Mỹ nữ như mây, trông mong ngóng chờ. Hắn vân đạm phong khinh (gió thổi mây bay), tiện tay chỉ vào một người: ''Vậy chọn nàng.'' Cố Nha Nha nhổ một bãi nước miếng, đầu nàng đầy châu ngọc, tơ lụa khắp người, khuôn mặt nhỏ nhắn trang điểm thành một dạng với mông khỉ, muốn tục khí có tục khí, muốn thô bỉ có thô bỉ, nàng càn rỡ lại vẫn càn rỡ. Miệng hung hăng gặm đùi gà, mặt nàng bóng loáng, nhe răng cười: ''Được.'' Một cuộc nhân duyên ngay cả nàng cũng không coi trọng, ai ngờ trong lúc vô tình bị sa vàobên trong đó. Nàng trốn, nàng giấu, nàng đấu tranh, nàng phản nghịch, một lần lại một lần rơi sâu vào trong lưới tình của hắn. Sao lại thế này? Trong nguyên tác, không phải hắn yêu nữ chủ chết đi sống lại sao? Nhưng vì sao hết lần này đến lần khác lại đè nàng mà giày vò? ''Họ Quân, rốt cuộc ngươi coi trọng ta ở điểm nào?'' Nàng không có bản lĩnh, không hiểu mưu kế ứng biến, không đủ trí khôn, còn luôn gây họa kéo chân hắn, đối mặt với hắn dịu dàng cưng chìu, nàng rất chột dạ. Tên nam tử nào đó nhẹ nhíu mày: ''Ngốc cũng là một điểm, làm ấm giường là đủ rồi.'' Nàng nổi bão. Hắn tóm nàng trở lại, đè phía dưới: ''Tên ngốc có khả năng làm ấm giường cho Bổn vương, trên đời này cũng chỉ có một mình nàng.'' ''Ha ha ha! Xem ngươi lên mặt, ngươi cho rằng người nào hiếm lạ làm ấm giường cho ngươi?'' Tuy nói như thế, nhưng trong lòng nữ nhân nào đó lại vui đến nở hoa. * Vương gia mặt than kiêu ngạo độc miệng VS Lolita ngây thơ dễ thương phúc hắc. *** Úy Tuệ có bị đánh vỡ đầu cũng không ngờ, để cho nàng hầu hạ không phải là tiểu thư sao? Vì sao lại biến thành nam nhân? Mà còn là yêu nghiệt ca ca mà nàng muốn rời xa nhất? Chuyện xảy ra là như vầy, đến nhà cố chủ là đã tới giờ cơm tối, trong phòng bếp bận thành một đoàn, dường như bởi vì bữa cơm tối nay khiến cho chủ tử của bọn họ rất không hài lòng, bỏ toàn bộ bắt làm lại, để cho người trên dưới phòng bếp vô cùng lo lắng. Không phải không biết nấu ăn, mà là thật sự không hiểu khẩu vị của vị chủ tử này nữa, cùng một món ăn, cùng một đầu bếp, cùng một vật liệu, cùng một cách làm, cùng một khẩu vị, nhưng hôm qua còn nói mùi vị rất tốt, còn thưởng bạc cho bọn họ, hôm nay lại nói khó ăn, dẹp hết làm lại không tính, nếu như làm lại không tốt thì sẽ phải trừ tiền tiêu vặt hàng tháng của bọn họ, này cũng thôi đi, mấu chốt là những người này đều cảm thấy mặc dù vị chủ tử này hơi hà khắc nhưng lại rất hào phóng, tiền tiêu vặt hàng tháng cộng thêm tiền tưởng, làm đủ một tháng bằng làm một năm ở chỗ khác, hơn nữa trạch viện của vị gia này không phải ở đây, số lần trở về cũng ít, vì thế lúc hắn không trở về, tương đương với việc bọn họ lấy không tiền công, chuyện tốt như vậy thì đi đâu mà tìm chứ? Kết quả là, đêm nay chủ tử buồn bực, những người này từ trên xuống dưới đập vỡ đầu muốn nghĩ ra biện pháp làm ra thức ăn mỹ vị vừa miệng. Nhưng không ai ngờ tới là, bọn họ bận rộn đến một nửa, đột nhiên quản sự dẫn theo một tiểu tử choai choai vào, lại để cho hắn tự mình nấu nướng. ... Mời các bạn đón đọc Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên của tác giả Thất Trọng Sa Y.