Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hữu Xu

Thể loại: xuyên nhanh, đồng nhân liêu trai, 1×1, HE Edit + beta: socola chấm nước mắm Tình trạng bản gốc: hoàn 148 chương Vào rất lâu trước đây có một mỹ nhân nhưng toàn gặp phải chuyện xui xẻo, vì thế nên nhu cầu cấp bách là ôm một cái đùi vàng.... *Trong tên của Hữu Xu, chữ “Hữu” nghĩa là có, chữ “Xu” nghĩa là mỹ nhân. ***** Đánh giá tác phẩm: Nhóc tham ăn đến từ mạt thế, trong đầu trừ ăn ra chỉ có ăn xuyên đến thế giới liêu trai gian nan cầu sinh. May mắn chẳng những chỉ số thông minh của cậu bạo phát, tất cả điểm thuộc tính còn cộng hết vào gương mặt, khiến cậu dựa vào thịnh thế mỹ nhan mà tìm được một cái đùi vàng tráng kiện, qua một kiếp lại một kiếp, rốt cuộc từ tiểu đáng thương bị các lộ yêu ma quỷ quái ức hiếp tiến hóa thành quỷ kiến sầu! Nhân vật chính truyện này tính cách khi thì khôn khéo khi thì xuẩn manh, từ bắt đầu đến kết cục, một đường chua xót ngọt ngào chữa khỏi hệ. Nam chủ thuộc tính bất định, mỗi một câu chuyện nhỏ riêng biệt đổi một loại tính cách, chỉ riêng đối với người yêu trước sau như một. Nhân vật khắc họa sinh động, phong phú, dưới tình tiết chặt chẽ thúc đẩy suy diễn ra các sắc thái nhân sinh. *** Thể loại: Khoái xuyên, đồng nhân Liêu Trai, 1×1, HE Couple: nhân vật chính: Hữu Xu / phối hợp diễn: các loại thuộc tính công, các lộ phối hợp diễn pháo hôi, các loại yêu quái quỷ quái / cái khác: liêu trai đồng nhân, đơn nguyên tiểu câu chuyện, chủ thụ. Văn án: Từ trước có một vị mỹ nhân, cậu ta không ngừng xui xẻo, cho nên nhu cầu cấp bách ôm một cái đùi vàng…   Review by Meo Xin chào mọi người, thực sự là đã hoang vắng Ngôi nhà này quá lâu rồi. Hic hic. Đây sẽ là bộ truyện thứ hai mà Meo review, thể loại khoái xuyên yêu thích của mình, 1vs1, HE và dưới bàn tay nhào nặn của đại thần Phong Lưu Thư Ngốc. Thêm một lưu ý nữa trước khi bắt đầu review đó là khi mình đọc truyện này và đến lúc đọc xong mình cũng không biết Hữu Xu hay đọc bất cứ truyện Liêu Trai nào vậy nên với mình nó như truyện khoái xuyên bình thường thêm các tình tiết quỷ quái thôi và các bạn cũng không cần đặt nặng vấn đề đồng nhân quá đâu nhé ^^ Truyện chủ thụ nên sẽ được viết theo ngôi kể của bạn thụ là Hữu Xu, mới đầu thì mình nghĩ truyện sẽ giống như các truyện khoái xuyên cùng thể loại khác đó là bạn thụ sẽ nhanh chóng bước vào hành trình xuyên qua của mình rồi gặp anh công bla bla… nhưng đến lúc đọc rồi mới phát hiện ra hoàn toàn khác. Đây là bộ Khoái xuyên đầu tiên mà mình đọc lại cảm thấy hoang mang vì không biết tác giả có nhầm thể loại không nữa. Nói đến đây chắc nhiều bạn chưa đọc bộ này sẽ cảm thấy mờ mịt theo nhưng các bạn hoàn toàn yên tâm là không sao hết nhé. ^^ Phần bối cảnh về Hữu Xu trước khi xuyên được miêu tả khá kỹ ngay từ đầu, Hữu Xu trước đó sống trong thời kỳ mạt thế cùng với cha mẹ làm việc ở viện nghiên cứu. Từ lúc 10 tuổi đã kích phát dị năng là “Siêu não” tuy nhiên ở cái thời đại “không đủ cơm ăn” này thì mọi người cũng chỉ xem đây là dị năng phế vật. Vốn chỉ là nhân viên bình thường, ngày 3 bữa đã rất khó duy trì nên cha mẹ Hữu Xu kỳ vọng rồi lại thất vọng về chính dị năng ấy. Người duy nhất không có cảm giác gì chắc là bạn thụ vì trước khi có dị năng bạn í là học thần, sau khi có thì suy nghĩ có nhanh thêm vài giây cũng không gấp bằng việc tìm thức ăn để no bụng nên thực chất cũng chẳng có gì thay đổi. Vì thế với hy vọng được vào làm phòng nghiên cứu để được ăn no nên Hữu Xu chăm chỉ học tập và cố gắng chạy làm việc vặt cho mọi người ở phòng thí nghiệm, nên mãi đến năm 15 tuổi khi tang thi tiêu diệt căn cứ và mọi người chết hết thì trong đầu Hữu Xu cũng chỉ quan tâm đến việc ăn no thôi ╮ (╯-╰”)╭ Đây chính là thời điểm xuyên qua của bạn thụ, tuy nhiên đọc đến đây thì Meo suýt ngớ người ra vì kế tiếp miêu tả chứng tỏ bạn thụ là thai xuyên tức là xuyên qua lúc ra đời luôn nên lúc đấy hơi mơ màng vì kiểu “bé thế này thì làm ăn gì….” (⊙o⊙) Những gì nối tiếp sau đó đã khiến Meo nghĩ đây là chuyện xuyên qua kia tại vì chưa có truyện khoái xuyên nào như thế hết luôn nhưng có lẽ đây chính là điểm nổi bật giữa rừng truyện khoái xuyên đã quá quen thuộc với rất nhiều người cũng như đặc điểm của truyện Liêu Trai. Lại nói về hoàn cảnh lúc xuyên qua, Hữu Xu sinh ra với thân phận đại thiếu gia, con vợ cả tại Binh bộ Thượng Thư Vương gia nhưng không được sủng mà bị hắt hủi, xem là điềm xấu. Nguyên nhân là trước lúc em í sinh ra thì cha em í mơ thấy đồng nghiệp cũ đến đòi nợ 40 lượng bạc còn thiếu mà ông này đã chết 5 năm trước rồi nên ghét em í. Mọi người hãy để ý rằng đây là truyện thuộc thể loại Liêu trai nên những vấn đề về quỷ quái là tồn tại và có thật nhé nên đừng nghĩ rằng ông cha mê tín, có quỷ thật đó nhưng làm chuyện xấu quỷ gõ cửa nên ông cha mới chột dạ thế thôi. Thật ra lúc Hữu Xu chuẩn bị sinh ra, con quỷ này đã cố tình muốn nhập vào Hữu Xu hòng cướp lấy thân thể nhưng bị tinh thần lực của Hữu Xu đánh bị thương và đuổi đi. Tuy nhiên, nó vẫn lởn vởn xung quanh hút dương khí của người khác nhằm tăng sức mạnh để giết Hữu Xu chiếm thân thể. Về vấn đề sao con quỷ này cứ bám lên bạn thụ không bỏ, một phần vì Hữu Xu là con trai cừu nhân mà quỷ có chấp niệm sâu sắc báo thù nên muốn chiếm đoạt thể xác và thứ hai là do bạn thụ là “thiên ngoại hữu nhân” – máu thịt của người này sẽ có thể tăng đạo hạnh của quỷ và quan trọng nhất là không bị lây dính nhân quả khi làm việc. Phần đầu của truyện sẽ giống như một bộ truyện xuyên qua bình thường luôn chứ chẳng có hệ thống, làm nhiệm vụ hay được đề cập đến việc khoái xuyên gì cả. Bạn thụ trong này lúc 1 tuổi sẽ được mama và nha hoàn mà mẹ thụ nhờ cậy mang thụ đi trốn. Trong lúc đó con quỷ kia vẫn bám theo bạn thụ và gia tăng sức mạnh, mãi đến tận lúc bạn thụ 5 tuổi thì gặp được anh công và mở ra tương lai mới. Anh công là Tam hoàng tử, con hoàng hậu nhưng mẹ đã mất, trong triều đình bị thế lực khác chèn ép, phụ hoàng không thích và bị trục xuất nên phải lánh tạm ở chùa. Hữu Xu trong 1 lần lên chùa lễ hội bị con quỷ kia làm hại, lúc sắp “hịu” thì được anh công đến giúp. Do số mệnh định trước anh công sẽ lên làm vua nên quanh mình có Long khí khiến quỷ quái tránh xa nên cứu Hữu Xu thoát chết. Kế tiếp là việc Hữu Xu cố gắng ở bên anh công để được che chở tránh quỷ cũng như dùng sức mạnh của mình giúp anh công. Đến lúc anh công lên làm vua thì do hiểu lầm thụ nghĩ anh công lo sợ khả năng dùng quỷ của mình nên đã bỏ đi và định ăn hết món ăn ngon trong thiên hạ. ㄟ( ▔∀▔ )ㄏ Bạn thụ lúc ra đi thì gặp một ông lão hữu duyên dẫn thụ lên núi dạy về bùa chú, anh công không thấy em mới biết được hiểu nhầm bèn đi tìm nhưng đợi 10 năm cũng không thấy em quay về nên chết trong tiếc nuối. Bạn thụ ở trên núi nên chẳng biết gì cả, học xong xuống núi thì bạn í mới biết được 6 tháng ở trên núi của bạn í thời gian đã qua 600 năm, mọi thứ đã đổi thay và đây mới là điểm khởi đầu của hành trình khoái xuyên và gặp các chuyển thế của anh công. Thật ra có rất nhiều ý kiến trái chiều về bộ truyện này, trong đó có việc nói truyện đã mô tả bàn tay vàng quá lớn và tính cách em thụ có phần trẻ con, ngây thơ nhưng đôi lúc lại ghê gớm và trả đũa người khác rất lưu loát gây nên mâu thuẫn. Cũng có người nói bộ truyện này là vô hạn lưu, tức là không bao giờ có hồi kết, thụ cứ lặp đi lặp lại việc gặp các kiếp của anh công như vậy nên chỉ mang đậm tính giải trí là chính. Theo mình đánh giá, bộ truyện này có thể là bàn tay vàng cho hơi lớn thật nhưng việc có càng tình tiết liêu trai đan xen đã là một điểm sáng và hấp dẫn của nó. Về tính cách em thụ, mình có thể hiểu thế này, bạn í chết năm 15 tuổi thực ra vẫn còn là thiếu niên, cuộc sống trước đó tuy nói là sống trong mạt thế hiểu được quy tắc cuộc sống nhưng lại chỉ quanh quẩn trong phòng thí nghiệm, học tập nhằm ăn no bụng nên những gì bạn í để tâm thì mới thực sự nghiêm túc đánh giá và ghi nhớ còn nếu không thì có chăng chỉ lướt qua thôi. Nên nói bạn í ngây thơ cũng đúng mà nói bạn í có thù báo thù ai gây sự thì chọc lại là ghê gớm cũng đúng. Và về cơ bản bạn í là nhân vật chính thì tác giả có ưu ái hay làm quá lên chút cũng hoàn toàn hiểu được. (*´∇`*) Truyện này theo đại đa số truyện khoái xuyên khác thực ra cũng đã nổi bật hơn hẳn khi khai thác tình tiết Liêu trai mà ở những nơi khác có đề cập nhưng không quá sâu sắc. Mình vẫn đánh giá đây là truyện đọc được, tuy càng về cuối bàn tay vàng càng to nhưng mà với những bạn yêu thích nhân vật chính bá cmn đạo thì chắc hẳn không thể bỏ qua. *** #REVIEW: HỮU XU Tác giả: Phong Lưu Thư Ngốc Thể loại: Đam mỹ, xuyên nhanh, đồng nhân liêu trai, 1×1 Tình trạng: Hoàn edit Review bởi: Tiên ----- Văn án: Trước đây có một vị mỹ nhân*, cậu ta không ngừng xui xẻo, cho nên nhu cầu cấp bách ôm một cái đùi vàng… (*Trong tên của Hữu Xu, chữ “Hữu” nghĩa là có, chữ “Xu” nghĩa là mỹ nhân) Bộ này chủ thụ. Em thụ là xuyên về cổ đại từ mạt thế. Em là dị năng giả nhưng lại thuộc hệ siêu não, tức là não em tiếp thu được nhanh và nhớ lâu rất nhiều tri thức nhưng khả năng vũ lực thì kém, mà ở thời mạt thế đề cao vũ lực thì hiển nhiên khả năng của em không ăn nhằm gì nhiều, em sống làm cu li trong phòng thí nghiệm rồi tới lúc 15 tuổi thì bị tang thi ăn và bạn xuyên về cổ đại. Em xuyên về từ lúc làm thai nhi trong bụng mẹ. Vì em là trí năng giả siêu não mà, tức là tinh thần lực của emn mạnh, nên em tranh đoạt được quyền làm chủ với 1 cái hồn khác - quỉ đòi nợ =)) Nói đến cũng li kì, cha em nợ người ta 40 lượng bạc người ta chết chưa trả nên hóa thành quỉ về báo mộng, tính nhập vô đứa bé này để đòi nợ. Xui sao đúng lúc em xuyên về, không cướp được cái thân thể của đứa bé, không đòi được nợ, thế là quỉ đòi nợ này bám riết theo em hòng cướp lại cái thân xác :> Từ đây đẩy đưa đến em thụ gặp anh công Anh công là tử vi đế tinh, tức là vua của vạn vua ấy, cho nên khí tức anh ấy tỏa ra dọa ma quỉ không dám lại gần.Em thụ lúc đó còn nhỏ, khó tự bảo vệ mình, thấy thế nghĩ cách bám luôn anh công để toàn mạng. Anh công nuôi em từ đứa nhỏ thành thiếu niên, rồi động lòng với em mà bản thân lại cứ luôn phủ nhận, thế rồi vài chi tiết diễn ra đẩy em và anh xa nhau, anh chờ em đằng đẵng 10 năm nhưng chờ không được em quay lại, kiếp này kết thúc SE. Tuy SE nhưng mà tui thích kiểu nuôi vợ từ bé này lắm, anh công quá sức dịu dàng, spoil một vài đoạn: "Nội tâm ẩn giấu rất nhiều sầu lo, Hữu Xu cảm thấy mình phải ăn chút gì đó an ủi, vì thế lấy ra hạch đào tô dùng giấy dầu gói kỹ trong ngực, từng ngụm từng ngụm mà gặm. Tiếng nhai nuốt rột rột không dứt bên tai, giống như có một con chuột nhỏ ăn vụng nấp trong phòng, khiến người ta thực khó tập trung tinh thần. Thiếu niên nhịn lại nhịn, cuối cùng nhịn không được, vẫy tay kêu Hữu Xu đến. Hữu Xu đi đến cạnh bàn, một bên nhai đồ ăn một bên hàm hồ nói, “Chủ tử có gì phân phó?” Thiếu niên thấy khóe miệng cậu dính đầy vụn bánh ngọt, bất đắc dĩ giúp cậu lau sạch, “Sau này không cho ở trong thư phòng ăn loại bánh giòn này nữa, có nghe không?” “Nghe.” Hữu Xu ngoan ngoãn gật đầu, tiện đà truy vấn, “Vậy ta có thể ăn cái gì?” Miệng thật sự là một khắc cũng dừng không được. Thiếu niên mỉm cười, từ trong ngăn kéo lấy ra một bao mứt hoa quả, “Ăn loại đồ ăn này sẽ không phát ra tiếng vang. Được rồi, qua một bên đợi đi.” Chỉ cần là có thể ăn, Hữu Xu đều thích. Mắt cậu sáng rực lên, tiếp nhận mứt hoa quả sau đó lập tức nhét một viên vào miệng, sau đó đi về góc phòng sưởi ấm. Trong thư phòng rốt cuộc an tĩnh lại, thiếu niên xem vài trang sách, quay đầu lại nhìn nhìn Hữu Xu, phát hiện hai má cậu phồng lên một cái bọc nhỏ, hiển nhiên là ăn hết thịt quả rồi, lại luyến tiếc phun hạt bên trong ra, chỉ còn chờ đem tất cả vị ngọt đều hút khô thôi." À quên nói, vì lúc ở mạt thế bạn ăn không đủ no nên thành ra bạn có nhiều chấp niệm với đồ ăn, đặc biệt là đồ ăn ngon. Anh công muốn dỗ bạn, ngoài lời ngon tiếng ngọt thì là dâng cho bạn món ngon, qua bao nhiêu kiếp vẫn thế. Cứ qua mỗi kiếp, em lại ngủ 600 năm rồi tỉnh dậy đi tìm anh công chuyển thế. Hai người tựa như có mối hấp dẫn từ sâu trong linh hồn, qua bao nhiêu kiếp gặp lại thì vẫn yêu nhau, vẫn hết lòng vì nhau. Vì bảo vệ em nên dù anh công là tử vi đế tinh, có vài lần đầu thai vẫn trúng những hoàn cảnh chật vật. Nhưng không sao cả, trừ kiếp đầu SE thì sau này đều HE nhé . Spoil tiếp 1 đoạn kiếp thứ 2 đầy mùi mẫn: “Tại sao trở về?” Hắn trầm giọng hỏi. “Khởi bẩm chủ tử, tiểu công tử lệnh thuộc hạ đưa cho ngài vài thứ.” Hắc y nhân tất cung tất kính đưa đồ vật trong tay lên, đang muốn ngẩng đầu, lại nghe phía trên truyền đến tiếng nói nhỏ biếng nhác, “Không nên nhìn thì tốt nhất đừng nhìn.” Hắc y nhân trong lòng rùng mình, vội rũ đầu xuống thấp hơn, vẫn chưa phát giác trong màn trướng của chủ tử treo rất nhiều bức họa ôm nhau triền miên. Cửu hoàng tử vốn còn có chút kinh nghi không vui, đợi thấy rõ thứ ở trong bình cùng với nội dung trên tờ giấy, trong lòng chỉ còn lại tràn đầy vui mừng. Hắn giống như một đứa trẻ ôm bình không chịu buông tay, mở tờ giấy nhìn lại nhìn, rất có xu thế nhìn mòn con mắt. “Năng lực của ta có hạn, không hái được sao trên trời, chỉ có thể đem đom đóm trên mặt đất tặng cho ngươi, mong ngươi ngày sau hàng đêm yên giấc, thân thể khoẻ mạnh. Mặt khác, đom đóm chỉ có tuổi thọ năm ngày, nhìn một hai ngày liền thả chúng nó đi, năm sau tất sẽ có phong cảnh càng xinh đẹp —— Hữu Xu.” Trên tờ giấy chỉ viết hai ba câu, vả lại từ ngữ vô cùng bình thường, lại khiến cửu hoàng tử xem đến hốc mắt nóng lên, trong lòng ấm áp. Hắn tỉ mỉ gấp tờ giấy nhét vào hà bao, đặt ở dưới gối đầu, giọng nói bất tri bất giác nhu hòa hơn rất nhiều, “Chỉ có hai thứ này à? Còn gì không?” Hắc y nhân nghĩ nghĩ, bẩm báo, “Tiểu công tử bảo ngài ngủ cho ngon.” “Được, bổn vương liền ngủ. Sau khi trở về ngươi nói với cậu ấy, bổn vương đã nằm xuống, bảo cậu ấy cũng đi ngủ sớm một chút.” " Tác giả bảo rằng truyện tuy kết nhưng hành trình của em vẫn không kết, nghĩa là em vẫn cứ ngủ 600 năm rồi tỉnh giấc đi tìm anh TT Không biết ai chứ mình xót, dù linh hồn là một nhưng hoàn cảnh khác nhau tạo nên những con người khác nhau, mỗi con người với em lại có những kỉ niệm khác nhau, mà khi chuyển kiếp thì anh cái gì cũng không nhớ, bao nhiêu ngọt ngào chỉ một mình em nhớ. Mình thấy cứ buồn thế nào khi nghĩ về đoạn này ấy huhu TT À bộ này em thụ hơi gây tranh cãi vì biểu hiện có vẻ không đồng nhất: lúc có vẻ đơn thuần ngây thơ mà lúc giết người hại người lại không mảy may xao động. Nói thật thì với mình người như thế chả đơn thuần ngây thơ tí nào, nhìn cách em đối nhân xử thế, nhất là trả thù những người ghét và làm hại em thì biết, có chăng em chỉ là còn trẻ con, vì lúc chết ở mạt thế mới 15 mà qua mỗi kiếp phần lớn đều ngọt ngào cùng với anh công, cho nên em thích gì làm nấy ( em cũng có đủ khả năng để thích gì làm nấy ), chỉ mỗi nũng nịu với anh công. Với mình thì cái này moe chết đi được !! Truyện này bàn tay vàng chói lọi Qua mỗi kiếp bàn tay vàng càng chói nhất là kiếp cuối cùng TT Huhu đọc xong chẳng ưa cái kiếp cuối cùng gì cả, thích tác giả cho 1 kiếp tu tiên để hai người ở bên nhau lâu ơi là lâu thôi :<
Edit truyện này không xuất sắc lắm, câu từ chưa thuần Việt nhưng cũng không đến nỗi đầy sạn QT. Tóm lại bản edit này với mình thì đủ đọc và hiểu. Mình xin dừng lại bài review tại đây để các bạn đọc và có cảm nhận của riêng mình nhé. Cảm ơn tất cả mọi người!!!   Mời các bạn đón đọc Hữu Xu của tác giả Phong Lưu Thư Ngốc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Khí Phi Hồ Sủng
Thể loại: Xuyên không, dị giới, nam cường nữ cường, HE Tác giả: Nhược Thủy Lưu Ly Editor: zNguyệt Tiếu Nàng, bên ngoài nhìn như ngọt ngào động lòng người, nhu nhược vô hại,thực tế lại làm cho người ta vừa nghe đã sợ mất mật, chính là Thuỷ - một trong những sát thủ Ngũ Hành. Một buổi sáng xuyên qua, nàng trở thành vương phi bị vứt bỏ của Lăng vương Diệp quốc. Bởi vì thương hắn, cho nên nàng âm thầm giúp đỡ hắn tiêu diệt chướng ngại, giúp hắn đoạt được đế vị, vậy mà ngay ngày hắn lên ngôi vua lại đưa nàng cho hoàng đế Huyền quốc! Nàng mang trái tim nguội lạnh, đi theo hoàng đế lạnh lùng tàn ác đến Huyền quốc, chuyện gì sẽ chờ đợi nàng ở phía trước đây? Đoạn ngắn đặc sắc một:Thuỷ Nguyệt Linh nhìn nam nhân đang ngồi trên long ỷ*, sắc mặt nàng có chút tái nhợt nhưng giọng nói lại cực kỳ bình tĩnh: “Ngươi muốn tặng ta cho người khác?” Thượng Quan Lăng không để ý tới nàng, tiếp tục ôn nhu dỗ dành cô gái trong lòng. Lòng nàng dần dần trở nên lạnh giá, nàng cúi đầu nở một nụ cười lạnh, Thượng Quan Lăng, từ nay trở về sau ngươi đừng bao giờ mơ tưởng ta bỏ ra cho ngươi dù chỉ là một chút tình cảm! Đoạn ngắn đặc sắc hai:Một bóng dáng thon dài đi vào trong điện, thấy trên long sàn* có một cô gái đang say sưa ngủ say, sắc mặt của nam nhân hết sức khó coi, sải bước đi đến bên giường đè lên thân thể mềm mại của nàng, hung hăn hôn lên bờ môi đỏ thẳm của nàng. Thuỷ Nguyệt Linh mơ màng mở hai mắt, liền thấy một gương mặt tuấn mỹ đang phóng đại, nàng nhẹ nhàng đẩy hắn ra, nói lầm bầm: “Làm gì vậy?” Trong đôi mắt hẹp dài của Hiên Viên Mị tràn đầy tức giận, gầm nhẹ nói: “Ta ở Khuynh Tâm điện ngây ngốc cả một đêm, còn ngươi lại ở đây an ổn ngủ như vậy?” Nàng thật sự không quan tâm đến hắn một chút nào sao?” Thuỷ Nguyệt Linh nhìn bộ dáng nổi giận của hắn, bĩu môi, miễn cưỡng hỏi: “Vậy ngươi cùng Khuynh Phi làm gì ở đó?” Hiên Viên Mị nhìn nàng không chút để ý hỏi hắn, trong lòng cực kỳ tức giận nhưng không thể trút ra hết, bực mình nói: “Uống trà!” Thuỷ Nguyệt Linh khẽ cười nói: “Vậy là tốt rồi!” Hiên Viên Mị cười cũng không được, tức cũng không xong, nàng như vậy có phải là tin tưởng hắn? Hắn nên vui vẻ sao? Đoạn ngắn đặc sắc ba:“Linh Nhi…” Trong lòng Thượng Quan Lăng tràn ngập hối hận, trong mắt là một vẻ thống khổ. “Cho ta cơ hội một lần nữa được không?” Thuỷ Nguyệt Linh tao nhã cười khẽ, “Lăng đế nói đùa!” Quan Lăng nấm chặt hai nấm đấm, chua chát hỏi, “Ngươi yêu hắn?” Thuỷ Nguyệt Linh để ly trà trong tay xuống, giọng nói không nhanh cũng không chậm, “Chuyện đó hình như cùng Lăng đế không có liên quan đến nhau!” Nhìn nàng thần sắc hời hợt, không chút để ý, Thượng Quan Lăng thấp giọng rống giận: “Ngươi là nữ nhân của ta!” Thuỷ Nguyệt Linh nhíu mày, nở nụ cười đầy quyến rũ: “Lăng đế chẳng lẽ đã quên? Ngươi đã tặng ta cho người khác rồi!” Đoạn ngắn đặc sắc bốn:“Mị, thiếp thật sự mang thai sao?” Thuỷ Nguyệt Linh nghi ngờ vuốt cái bụng bằng phẳng của mình, không phải thái y đã nói mang thai năm tháng sao? Tại sao đến giờ nàng cũng chưa có triệu chứng gì vậy? “Cực kỳ chính xác!” Tiếp tục liếm mút trước ngực nàng. Đôi mắt như thu thuỷ của nàng nhìn về phía nam nhân đang bận rộn trước ngực mình: “Vậy chàng đang làm gì?” “Yêu nàng!” Đưa tay đẩy nam nhân trên người mình ra, vẻ mặt Thuỷ Nguyệt Linh thành thật nói:  “Sẽ làm tiểu bảo bảo bị thương!” Hiên Viên Mị không chút để ý nói: “Con của ta làm sao có thể yếu ớt như vậy? Nàng yên tâm! Nàng đập hắn hai chưởng hắn cũng chẳng có chuyện gì!” Mặt Thuỷ Nguyệt Linh đầy hắc tuyến. Đây chính là sủng văn, tuyệt đối cưng chiều, một chọi một, xin mời nhảy hố! Ta nói một chút về 2 nhân vật chính: Nam chính là vua nhưng sau khi gặp nữ chính thì chỉ có 1 mình chị. Nữ chính: tuyệt đối sạch, chắc chắn là sạch. *** Trong một sơn động âm u tăm tối, một nam tử tuấn mỹ nhắm mắt lẳng lặng ngồi dựa vào tường, một đầu tóc bạc tuỳ ý xoã ở phía sau, khuôn mặt có góc cạnh rõ ràng, mày kiếm nhếch lên, sống mũi cao thẳng, môi mỏng tái nhợt, cái cằm cương nghị, hắn dường như là một tuyệt tác hoàn mỹ nhất do thượng đế tạo ra, nhưng mà tay chân lại bị xích sắt thô to khoá lại. Lúc này nam tử khẽ mím đôi môi tái nhợt, mi tâm nhíu chặt, rõ ràng là đang mất kiên nhẫn. Đột nhiên trong hang động trống rỗng lại xuất hiện một thiếu nữ xinh đẹp trong trẻo như mặt nước, lông mày mảnh khảnh, đôi mắt sáng trong, lông mi dài đậm, cái mũi thẳng xinh xắn, môi trái tim đỏ thắm căng mọng, cằm nhọn nhỏ nhắn đáng yêu, da thịt sáng bóng trong suốt như nước, một thân hỉ phục* đỏ thắm nổi bật càng làm cho người ta cảm thấy nàng có nước da trắng như tuyết. Nam tử chợt mở cặp mắt hẹp dài ra, đôi mắt sâu sắc nhìn cô gái đột nhiên xuất hiện, trên mặt lộ ra một chút dịu dàng, giọng nói trầm thấp dễ nghe, nhẹ giọng kêu: “Thuỷ Nhi…” Trong mắt ẩn giấu vẻ vui sướng. Cô gái nhìn nam tử tuấn mỹ liền nở một nụ cười, giọng nói thanh thuý ngọt ngào như nước, làm cho người nghe cả người có cảm giác thoải mái, “Tà, hôm nay ta thành thân!” Vẻ mặt của nam tử liền trầm xuống, cặp mắt hẹp dài híp lại, nhìn bộ hỉ phục đỏ thẳm nàng của nàng liền trầm giọng nói, “Tới đây!” Hăn không tin là nàng sẽ phản bội hắn, nhưng mà quần áo nàng đang mặc quả thật rất chói mắt. Thuỷ Nhi vẫn cười rất ngọt ngào như cũ, nghe lời đi đến bên cạnh hắn, một cánh tay của Ma Tà ôm chặt vòng eo mảnh khảnh của nàng, một tay giữ chặt ót nàng, đôi môi tái nhợt hung hăng hôn lên đôi môi đỏ thẳm của nàng, mấy ngay nay nàng không có tới, hắn nhớ nàng sắp điên rồi! Nụ hôn của hắn tuy cuồng nhiệt nhưng lại mang theo một chút ôn nhu, làm cho nàng không tự chủ được mà trầm luân, đôi mắt sáng như nước mùa thu của nàng dần dần có một lớp sương mù. Đột nhiên xích sắt lạnh như băng chạm vào da thịt nóng bỏng của nàng làm Thuỷ Nhi khẽ run một chút, cũng lấy lại tỉnh táo, bắt lấy bàn tay đang hướng về giữa hai chân nàng, thở hổn hển nói : “Tà, bây giờ không được!” Đôi mắt Ma Tà mang theo dục vọng nặng nề nhìn nàng lộ nửa thân thể mềm mại, mày kiếm nhíu chặt, nàng lần đầu tiên cự tuyệt hắn! Thuỷ Nhi nhẹ nhàng hôn khoé môi của hắn một cái, sau đó lấy ra một chuỗi chìa khoá, nhanh chóng cởi bỏ xiềng xích trên người hắn, lại đút một viên đan dược vào trong miệng hắn, nàng liền lôi kéo bàn tay to lớn chạy về phía cửa động, Ma Tà nắm chặt bàn tay nhỏ bé mềm yếu như không xương của nàng, trong lòng có một chút bất an. Bước chân chợt dừng lại, trước mắt là Yêu Vương một thân áo cưới đỏ thắm giống nàng, dẫn theo người của Yêu Tộc lẳng lặng nhìn hai người, lớn tiếng nói: “Thuỷ Nhi, nàng để cho ta thất vọng quá rồi!” Vẻ mặt của Thuỷ Nhi rất lạnh lùng, không còn là vẻ mặt xinh đẹp đáng yêu như khi đối diện với Ma Tà, mà là lạnh lẽo như băng, nhìn Yêu Vương bình tĩnh hỏi: “Ngươi vẫn luôn biết?” Yêu Vương cười lạnh: “Thuỷ Nhi, nàng nghĩ Ly Mặc ta là đồ ngốc hay sao?” Thuỷ nhi nắm tay Ma Tà thật chặt, mà Ma Tà cảm giác được sự bất an trong lòng nàng liền đưa tay kéo nàng vào trong ngực, Ly Mặc nhìn thấy nữ nhân mình yêu mến bị nam nhân khác ôm vào trong ngực, mà nam nhân kia lại là kẻ thù không đội trời chung với hắn! Tầm mắt của Ly Mặc dừng ngay cần cổ của nàng, ở nơi đó có một vài chấm đỏ làm đôi mắt hắn nhói đau, trong mắt bị lửa ghen cùng lửa giận thiêu đốt, hắn lạnh giọng hạ lệnh, “Thuỷ Yêu cấu kết Ma Đế, giết không tha!” Lúc trước Ma Tộc quá lớn mạnh làm cho Yêu Tộc và Tiên Tộc thấy bất an, vì thế hai tộc cấu kết, dùng hết thủ đoạn đê tiện, chặn linh lực của Ma Tà lại, nhốt hắn ở bên trong sơn động kia, cái xích sắt kia được đặc biệt chế tạo cho hắn gọi là Trói Ma Liên. Có thể khiến cho Yêu Tộc cùng Tiên tộc kiêng kỵ như vậy, năng lực của Ma Tà không thể nào khinh thường được, mặc dù lúc này linh lực của hắn vẫn còn chưa khôi phục nhưng để ứng phó đám người kia vẫn còn dư dả. Điều hắn lo lắng chính là Ly Mặc, nếu là lúc trước Ma Tà nhất định không sợ, nhưng hiện tại hắn biết mình không phải là đối thủ của Ly Mặc. Ma Tà lo lắng nhìn thoáng qua nữ tử lạnh lùng bên cạnh đang ra tay giết những người chung tộc với nàng, trong lòng Ma Tà dâng lên chút đau xót cùng với yêu thương. Yêu Vương nhìn Thuỷ Nhi trong tay cầm băng kiếm toả ra ánh sáng lạnh lẽo không chút lưu tình chém giết, tay nắm chặt hai quả đấm, lạnh giọng nói: “Thuỷ Nhi, nàng lại vì hắn mà sát hại người cùng tộc!” Ánh mắt Thuỷ Nhi lạnh như băng nhìn nam nhân vừa cùng nàng bái đường, âm thanh lạnh lùng nói : “Người nào đả thương hắn, đều là cừu nhân của ta!” “Haha…. Được lắm! Kẻ thù phải không?” Trong lòng của Ly Mặc dường như vừa bị cái gì xé rách cực kỳ đau đớn nhìn về phía Ma Tà, trong mắt nổi lên sự điên cuồng cùng sát ý nồng đậm. Nhìn thấy một thanh kiếm sương mù màu đen bén nhọn bắn thẳng về phía Ma Tà, trong lòng Thuỷ Nhi hoảng hốt, kêu lên một tiếng, “Tà…” Theo bản năng phi thân đến chắn trước người của hắn. Tay của Ly Mặc run rẩy liên hồi, trong mắt hắn tất cả đều là một vẻ khó tin, hắn vừa giết người mình yêu thương nhất! Haha… Tại sao lại như vậy? Tại sao nàng có thể vì Ma Tà mà phản bội tộc nhân, ngay cả việc chết vì Ma Tà mà nàng lại không hề nhìn thấy tấm lòng của hắn? “Thuỷ Nhi…” Ma Tà bắt được thân hình yếu ớt của nàng, trong mắt có chút mờ mịt, không có cách nào chấp nhận được việc vừa xảy ra. Mời các bạn đón đọc Khí Phi Hồ Sủng của tác giả Nhược Thủy Lưu Ly.
Bóng Tối Ngăn Trở (Hắc Sắc Cấm Đoạn) Hệ Liệt
Bóng Tối Ngăn Trở《黑色禁断系列》 tác giả: Triệt Dạ Lưu Hương (彻夜流香) thể loại: hiện đại đam mỹ, hắc bang x hình cảnh, 3 cps, 1vs1 tình trạng: hoàn thành 5 bộ + phiên ngoại, bộ 6 đang dự án | ngày xuất bản | Rừng Mưa — 2007/12/06 Biển Dục — 2009/05/05 Cát Cuồng — 2009/09/10 Đô Thị Thú — 2012/01/17 Thành Phố Truy Tìm — 2012/05/29 Thành Phố Săn Đuổi — 2013/06/05 | dịch | Hy Hy *** [BÓNG TỐI NGĂN TRỞ HỆ LIỆT] DỤC HẢI Vì sự kiện viên kim cương bốn mươi triệu. Nhân viên của interpon là Diệp Vũ Chân lại bị tên trùm hắc bang châu âu Andrew bắt lại. Hình như kẻ thù của chúa không phải là Satan mà chính là Andrew. Hắn muốn Diệp Vũ Chân thần phục dưới chân mình và phục tùng theo dục vọng của hắn. Trận lần này nhất định đối chọi rất gay gắt. Sa đọa. Cả người cơ hồ bị lạc phương hướng. Cuối cùng thì, rốt cuộc ai thắng ai thua… Close your eyes for your eyes will only tell the truth… Hãy nhắm lại đôi mắt của em, bởi vì ánh mắt em chỉ biết nói lên sự thật. *** [BÓNG TỐI NGĂN TRỞ HỆ LIỆT] ĐÔ THỊ THÚ Điều đáng sợ nhất chính là bí mật bị phơi bày trước công chúng. Không chỉ thế còn giết chết sự kiêu hãnh cuối cùng của Diệp Vũ Chân, đồng thời đem lòng tin cuối cùng của Andrew xé nát. Anh mang theo vết thương trên mình và không muốn nghe bất kì lời giải thích nào. Anh càng không muốn đối mặt với hiện thực nhưng lại chẳng chống đỡ được bản thân mình. Sự chi phối độc đoán của gã, sự chiếm hữu ngang ngược của gã, cố chấp và kiên trì nhường vậy, lẽ nào chỉ là do mê đắm nhất thời? Mà kẻ một tay dựng lên mọi chuyện, lại đang rình rập trong góc tối… Trận chiến không khoan nhượng đã được định trước rồi, khát khao tình mê cũng đã được định trước rồi, trong tòa đô thị London mờ sương, cuộc đuổi bắt giữa Diệp Vũ Chân và Andrew, lần thứ hai bắt đầu ―― Tội ác, trầm luân, mê hoặc… Tột cùng là ai? *** [Bóng Tối Ngăn Trở Hệ Liệt] Thành Phố Truy Tìm   Từ một đống đổ nát nhất định sẽ xây dựng được một tòa thành mới. Bóng đêm cũng sẽ dần xa. Anh không bao giờ muốn thừa nhận rằng gã đã hoàn toàn hòa nhập vào cuộc đời của anh. Những nguyên tắc của anh đều bị Andrew phá vỡ. Anh quyết không chấp nhận rằng trái tim mình đã rung động. Quan hệ đổ bể, tựa như mối nguy hiểm đang chực chờ lộn ụp. Suy cho cùng thì, là ai chìm đắm? Là ai trầm mê? Ván bài đối đầu này đã không còn đường rút rồi… *** [BÓNG TỐI NGĂN TRỞ HỆ LIỆT] THÀNH PHỐ SĂN ĐUỔI Năm năm yêu, năm năm vướng mắc, nhưng giữa Diệp Vũ Chân và Andrew chỉ là giao dịch. Thế nhưng giao dịch ngày từ đầu đã là nửa không nửa có. Tiếc rằng thân phận Interpon bị hủy, anh buộc phải lựa chọn con đường triệt phá vũ khí trị giá bốn mươi triệu Euro. Anh quyết không khuất phục tên mafia Bắc Âu này, mà dùng mọi cách dụ dỗ Andrew từ từ đến gần. Nhưng kẻ đi săn đồng thời cũng đang bị chính con mồi của mình rình rập. Đóa hoa trên núi cao bị sa đọa kia, nhất định sẽ nở rộ dưới âu yếm đòi yêu của ác quỷ… *** Nắng ban ngày trên sa mạc Sahara chói chang đến nỗi mắt người nhức nhối. Trong quầng sáng gay gắt ấy, con mắt dưới hàng lông mày rậm của Andrew xoáy chòng chọc vào anh không khác gì một con sói đói nhìn từ trên cao, mang theo sự châm biếm dành cho một kẻ yếu thế, mỉa mai tận cùng. Ánh mắt ấy khiến Diệp Vũ Chân không sao giữ bình tĩnh nổi. Chúa mới biết anh hận kẻ này tới nhường nào. “Muốn cứu Tăng Vũ Sâm và Hứa An Lâm không?!” Gã trưng ra một nụ cười tàn ác, “Được thôi, Vũ Chân… Lấy mình để trao đổi đi!” Anh oán hận nhìn gã suốt hồi lâu mới hiểu, gã lưu manh này đang nói thật. “Được!” Sau bấy lâu im lặng, sau cùng anh đáp, khản đặc. Câu trả lời thẳng thừng của anh thực tình làm cặp lông mày rậm của gã nhíu tít, gã gãi gãi vùng giữa hai đầu lông mày hồi chốc mới bảo, “Ô kầy, vậy cảnh sát Diệp, cởi quần áo đi!” Bàn tay cầm súng của anh run lên, Andrew bèn lanh lẹ tránh khỏi tầm nòng một cách cẩn thận, cái miệng gã nhếch lên đắc ý, “Cảnh sát Diệp, ta là dân buôn, bọn dân buôn luôn luôn chú trọng sự hồi báo, hãy mau mau hồi báo ta đi. Và nữa, ngươi đồng ý giao dịch với ta rồi… Thế xin buông súng hộ được không?” Anh thật sự, thật sự muốn giết chết gã này. Cõi lòng anh hò hét ngàn lần, vạn lần, giết gã, nhanh giết gã! Giết gã rồi sẽ không ai biết, anh – một cảnh sát cấp cao, tổ trưởng của phân bộ Interpol Anh quốc, xuất thân danh giá, từ bé đến lớn sống trong ánh mắt ngưỡng mộ của người đời – lại bị người ta lợi dụng say rượu mà giở trò bỉ ổi. Đã thế, ấy lại còn là một gã côn đồ, một gã lưu manh, một gã trùm sò mafia, lại còn là đối tượng tội phạm anh truy bắt. Giết gã, sẽ không bị ai biết. Nhưng…   Mời các bạn đón đọc Bóng Tối Ngăn Trở Hệ Liệt của tác giả Triệt Dạ Lưu Hương.
Khuy Nương
Thể loại: Hiện đại, thần bí quỷ quái, phúc hắc công Editor: Lưu Thủy Cô gái kia biểu tình khó hiểu, hoàn toàn không biết đang nói gì.   “Chính là… chuyện mà mọi người dạo này hay đồn…” Nói đến đây, cô gái hạ giọng hơn nữa, giả thần giả quỷ quay đầu nhìn bốn phía, mới kể tiếp: “Là một nữ quỷ thích rình rập người khác, nếu bị ả nhìn trúng, sẽ rất kinh khủng.”   “Kinh, kinh khủng thế nào?” Rõ ràng sợ hãi, nhưng vẫn nhịn không được lên tiếng hỏi.   “Bị nữ quỷ kia nhìn trúng, ả sẽ bám theo cậu, cho dù đi đến đâu, ả cũng sẽ trốn một góc bí mật nào đó lén nhìn cậu…” *** Văn án “Này này! Cậu biết người phụ nữ nhìn lén là ai không?”  “Người phụ nữ nhìn lén ? Là cái gì thế?” “Chính là… gần đây mọi người hay đồn đãi…” Nói đến đây, cô gái khơi gợi ra câu chuyện kia lập tức hạ thấp giọng xuống, giả vờ thần bí nhìn khắp nơi một vòng sau đó mới nói rằng: “Là một ma nữ chuyên đi nhìn lén người khác đó, nếu là bị cô ta nhìn chằm chằm, sẽ rất kinh khủng.” “Kinh, kinh khủng thế nào?” Trong giọng nói có chút sợ hãi, một cô gái không nhịn được hỏi. “Bị ma nữ kia nhìn thì cô ta sẽ luôn luôn đi theo cậu, cho dù là ở đâu, cô ta cũng đều ở một nơi bí mật nhìn trộm cậu…” *** “Này này! Cậu biết Khuy nương không?”  Buổi tối vắng vẻ trên phần đường dành cho người đi bộ, hai nữ sinh vừa tan lớp học thêm, khoác tay nhau đi về, một trong hai cô gái, đột nhiên mở miệng hỏi.  “Khuy nương? Là gì vậy?”  Trước khi đọc hãy chắc chắn quanh bạn không có chỗ nào để cô ta trốn vào và nhìn bạn chằm chằm! Cô gái kia biểu tình khó hiểu, hoàn toàn không biết đang nói gì.  “Chính là… chuyện mà mọi người dạo này hay đồn…” Nói đến đây, cô gái hạ giọng hơn nữa, giả thần giả quỷ quay đầu nhìn bốn phía, mới kể tiếp: “Là một nữ quỷ thích rình rập người khác, nếu bị ả nhìn trúng, sẽ rất kinh khủng.”  “Kinh, kinh khủng thế nào?” Rõ ràng sợ hãi, nhưng vẫn nhịn không được lên tiếng hỏi.  “Bị nữ quỷ kia nhìn trúng, ả sẽ bám theo cậu, cho dù đi đến đâu, ả cũng sẽ trốn một góc bí mật nào đó lén nhìn cậu…”  “A a ── đừng nói nữa! Ban đêm sao lại nhắc đến mấy chuyện sởn tóc gáy như vây chứ, còn không mau về nhà!” Cô gái kia, cuối cùng đã bị dọa vội mở miệng ngăn chặn việc tiếp tục chủ đề, kéo cô gái đang hả hê chê cười bạn nhát gan, đi nhanh về phía nhà mình. Rất sợ sau lưng mình sẽ đột nhiên xuất hiện thứ kỳ quái gì đó.  Sở Nhạc vừa xuống xe, trùng hợp đi sau lưng hai cô gái đang thảo luận đề tài này, mà những gì họ đang xì xầm to nhỏ cũng lọt vào tai, trong lòng không khỏi cười thầm, cảm thấy chuyện các nàng soạn ra cũng quá mức phi lý rồi? Thế giới này lấy đâu ra nhiều ma thế?  Mời các bạn đón đọc Khuy Nương của tác giả Tây Lăng Minh.