Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vong Xuyên

Y ở dưới chân cầu đưa đò ngàn năm, nhìn người kia ở trên cầu lần lượt tìm kiếm, lại lần lượt bi thương. Một người tìm đủ mọi cách để trốn chạy; một người bất chấp tất cả để đuổi theo; còn một người chỉ lặng lẽ ngồi dưới chân cầu, im lặng nhìn, im lặng lắng nghe, im lặng suy nghĩ. Mấy ngàn năm luân hồi, mấy ngàn năm trước lầm lỗi, để mấy ngàn năm sau còn mãi rơi lệ, ai, mới chân chính là người ngoài cuộc? *** Thiên Hoàng vẫn cắn răng đứng trong góc phòng, không hề nhúc nhích, mặt nạ màu đồng che khuất nét bi thương trên mặt. Máu tươi nhuộm khắp trên tường dưới đất, khiến cho đại điện xa hoa được phủ lên một lớp màu đỏ nhàn nhạt. Thiếu niên ngồi giữa đại điện, suối tóc đen huyền giờ đã rơi xõa, người còn trẻ mà dung nhan tái nhợt, bạch y trên người đều đã bị nhuộm đỏ. Một người cầm kiếm đứng ngoài ba bước, kiếm quang lạnh lẽo, một nửa đã đâm vào trước ngực thiếu niên. Kiếm ảnh lóe lên, trường kiếm rút ra, toàn thân thiếu niên không khỏi co rút một hồi, máu theo thanh kiếm ồ ồ chảy xuống, y lại khe khẽ nở nụ cười: “Đại ca… cũng không nguyện tin ta một chút sao?” Cánh tay của người cầm kiếm run lên, thanh kiếm rơi xuống đất, hắn lui lại một bước: “Ngươi dung túng cho giáo chúng ma giáo tàn sát chính đạo, ta có thể tin là do ngươi bất lực, người khác nói ngươi vong ân phụ nghĩa, ta cũng có thể làm như toàn bộ đều không hay không biết, nhưng đại tẩu của ngươi… nàng, nàng không lí nào lại vu oan cho ngươi!” Thiếu niên hơi rủ mắt, ánh mắt dần có điểm rã rời, nét cười nơi khóe miệng lại làm cho dung nhan bình thường vẫn ảm đạm phủ lên một tầng ánh sáng áp đảo người khác: “Như vậy… cứ như vậy đi. Lấy một mạng của ta, để đền cho nàng một mạng, từ nay về sau, đại ca hãy quên nhị đệ, cứ coi như hai ta chưa từng quen biết”. Thanh âm cực nhẹ, lại lộ ra nét mệt mỏi vô cùng. “So với chết trong tay Trưởng lão, như thế này vẫn… có phần cam tâm… Khụ khụ!” Cơn ho khan dữ dội cắt ngang lời y, y há mồm thở hổn hển, máu tươi theo nụ cười yếu ớt không ngừng chảy ra nơi khóe môi khiến người kinh tâm. Ánh mắt người cầm kiếm chợt lóe lên: “Ngươi nói cái gì?” Thiếu niên khó nhọc lắc đầu, dường như không còn chống đỡ được nữa, tay bất giác bưng lấy ngực, ngã gục về phía trước. Người cầm kiếm cảnh giác lại lui thêm một bước, đến lúc phản ứng trở lại, người lập tức cương tại chỗ: “Nhị…” Một chữ sau chung quy giữ lại bên môi, không nói ra. Trong ánh mắt đã tản mác của thiếu niên phủ lên một mạt tịnh mịch thê lương: “Ngay cả gọi một tiếng… cũng không chịu sao? Thôi, như vậy, cũng đã đủ… cũng đã đủ…” Y khẽ lẩm bẩm, dần dần không còn thanh âm, nằm yên bất động giữa đại điện, bạch y đẫm máu, tựa như một con rối bị nghiền nát. Người cầm kiếm đứng yên thật lâu, cuối cùng không chịu nổi mà gọi to một câu, trong thanh âm có một tia nghẹn ngào: “Nhị đệ”. Thiếu niên không trả lời, cũng không còn trả lời được nữa. Thiên Hoàng từ đầu đến cuối đều chỉ đứng trong góc phòng, lúc này đã có điểm chết lặng. Bên trong tòa điện phủ to như vậy, ba người đều không có thanh âm, cũng không di chuyển một chút. Không biết qua bao lâu, người cầm kiếm mới chậm rãi nhìn qua Thiên Hoàng: “Tả ngự tọa muốn giết ta để báo thù cho Giáo chủ của các ngươi sao?” Thiên Hoàng cười nhẹ một tiếng, mặt nạ che đi toàn bộ biểu tình của y, chỉ nghe y chậm rãi nói: “Không cần, hối hận suốt phần đời còn lại, chính là sự trừng phạt của ngươi”. Trong mắt người cầm kiếm nổi lên một mạt mờ mịt. Rồi hắn nghe thấy thanh âm lạnh lẽo như sương của Thiên Hoàng tiếp tục vang lên: “Cả đời này, người duy nhất y phụ, chỉ có chính bản thân y. Vì bảo hộ cho ma giáo, y bị các ngươi trách là vong ân phụ nghĩa, các ngươi chẳng qua cũng chỉ nuôi y lớn lên, lại đã từng đối đãi tốt với y? Vì bảo hộ cho những cái mà các ngươi gọi là chính đạo, y nhiều lần vi phạm ý nguyện của giáo chúng, cho đến khi Trưởng lão hộ giáo đứng ra phế Giáo chủ, xử y tử hình… Các ngươi lại có ai thật sự nghe qua một lời giải thích của y?” Người cầm kiếm thất thần lui lại hai bước, gắt gao nhìn thi thể của thiếu niên trên mặt đất, không nhịn được phải lắc đầu, dường như đang cố gắng không tin. Thiên Hoàng ảm đạm cười, thân thủ tháo mặt nạ trên mặt xuống, vứt trên mặt đất, khom người cẩn thận ôm lấy thân thể của thiếu niên, giống như đang ôm một bảo vật vô cùng quý giá, không nhìn lại người kia một lần: “Ngươi tin hay không, đều đã không còn ý nghĩa nữa rồi”. Bởi vì người đã chết, tin hay không, đều không quan trọng. Người cầm kiếm đứng yên rất lâu, cuối cùng chậm rãi phủ phục xuống, trong cổ họng truyền ra một trận nức nở: “Chẳng lẽ… ta thật sự đã sai lầm rồi sao…” Thiên Hoàng vốn đã đi ra ngoài, nghe hắn nói một câu như vậy, chỉ mỉm cười thê lương: “Không, sai chính là ta”. Người cầm kiếm khó hiểu ngẩng đầu, lại chỉ thấy Thiên Hoàng phất phất tay, ống tay áo hạ xuống, trong điện liền dấy lên ngọn lửa đỏ rực quỷ dị, hắn cả kinh, đến khi bình tĩnh nhìn lại thì đã không còn trông thấy Thiên Hoàng đâu nữa. Bên ngoài đại điện, hành lang dài trăm bước, không một bóng người. Chỉ nhớ là ngoại trừ ánh lửa, tựa hồ có hiện ra một khuôn mặt, tao nhã tuyệt diễm, lại ẩn chứa nét bi thương không thể xua tan. Nại hà kiều, lộ đồ diêu, nhất bộ tam lí nhâm tiêu diêu; Vong xuyên hà, thiên niên xá, nhân diện bất thức đồ nại hà. (Cầu Nại Hà, lộ trình xa xôi, một bước tiêu dao đến ba dặm; Sông Vong Xuyên, ngàn năm thí xả, mỗi người chẳng biết làm sao qua.) Nước sông Vong Xuyên huyết hoàng yên ả tưởng chừng đã ngừng lại, sương mù dày đặc phủ trên mặt sông tựa như một màn khói, những đóa mạn châu sa hoa đỏ rực lan ra khắp đường, Thiên Hoàng đạp lên biển hoa trùng trùng điệp điệp mà chạy, linh đăng lần lượt phát ra ánh sáng bàng bạc u ám, những đóa hoa đỏ tươi như máu rơi xuống phía sau y đang dần hóa thành sương. Y giương mắt tìm kiếm phía xa, một thân ảnh đơn bạc đang theo hồn phách đã mất đi ý thức chậm rãi bước lên cầu. Không còn là thiếu niên ngây thơ được y ôm vào trong lòng nữa, dung nhan tái nhợt, chỉ có đôi mắt buông xuống cùng khuôn mặt vẫn còn có thể tìm được chút bóng dáng của thiếu niên, không hề xuất chúng, lại mang theo nét bình tĩnh khiến cho người ta cảm thấy thư thái. Muốn mở miệng gọi, lại gọi không ra tiếng, người nọ đi lên đầu cầu, đứng giữa một đám cô hồn mà trông qua đây, nhưng chỉ liếc qua một cái liền thu tầm mắt, vẻ khinh miệt trong đôi mắt lại làm cho Thiên Hoàng như ngã vào giữa hố băng. “Xin thượng tiên dừng lại”. Đang muốn đuổi theo, không biết từ đâu xuất hiện hai tên quỷ tốt vận bạch y trắng toát, một tả một hữu chặn đường Thiên Hoàng, mặt không chút biểu tình. Thiên Hoàng cương lại tại chỗ, nhìn người trên cầu mỗi lúc mỗi đi xa, qua cầu Nại Hà, lên Vọng Hương đài mà chưa hề quay đầu nhìn lại, vươn tay uống xong chén canh Mạnh Bà không màu, trong nháy mắt lại rơi vào luân hồi. Y cuối cùng mất hết sức lực mà quỳ rạp xuống đất, hai tên quỷ tốt áo trắng đã biến mất không chút tiếng động, chỉ để lại mình y bên sông Vong Xuyên, chầm chậm cúi người. “Khai Dương…” Thanh âm thấp như đang nói mớ, mang theo nghẹn ngào không cách nào kiềm chế, y ôm vai, liều mình cắn chặt răng, không ngừng run rẩy. Không biết qua bao lâu, bên cạnh truyền đến tiếng nước, kế đó còn có thể nghe được tiếng khua mái chèo, cuối cùng dừng ngay cạnh bên Thiên Hoàng, lại im lặng. Cảm giác được ánh mắt dừng trên người mình, Thiên Hoàng có chút ngỡ ngàng mà ngẩng đầu, liền nhìn thấy trên sông Vong Xuyên có một người bạch y như tuyết, dung nhan vô sắc, nhưng chỉ riêng đôi mắt, hệt như ngôi sao sáng rực giữa bầu trời đêm, đặc biệt áp đảo người. Y phiêu dật đứng trên một chiếc thuyền nhỏ, tay nâng mái chèo, nhìn thẳng vào mình, trong ánh mắt nhu hòa không hề che đậy vẻ tò mò. Thấy Thiên Hoàng ngẩng đầu, người kia dường như có chút hoang mang mà mỉm cười, hơi cúi đầu, khẽ hỏi: “Ngươi làm sao vậy?” Một tiếng bình thản, lại như dòng suối trong mát chảy qua, Thiên Hoàng từ từ buông lỏng khớp hàm đang cắn chặt, mở miệng định nói, lại nghẹn ngào chẳng thốt nên lời.   Mời các bạn đón đọc Vong Xuyên của tác giả Trần Sắc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trầm Hương Uyển tập 1 - Bộ Vi Lan
Tên Ebook: Trầm Hương Uyển tập 1 (full prc, pdf, epub) Tác giả:  Bộ Vi Lan   Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông    Người dịch: Trần Thế Lâm    Nhà xuất bản: Thời Đại    Đơn vị phát hành: Bách Việt   Chụp sách: Minh Tam Duong     Type: Trầm Dịch Bắc, Leotiger Dau Gau, Lam Vy, Hoang Phung Dang, Oni Gato, Nhi Huỳnh, Linh Linh, Nguyễn Thu Huyền   Beta: Phi Phi Yên Vũ    Tạo Ebook: Devil Dịu Dàng   Nguồn: Hội chăm chỉ làm ebook free     Ebook: daotieuvu.blogspot.com Ebook Trầm Hương Uyển Giới Thiệu: “Anh nghĩ là em không có trái tim, nhưng thì ra trái tim em đã thuộc về người khác mất rồi.” Một cô gái luôn khép mình lại bởi một quá khứ đau lòng: mẹ mất sớm, cha cô vốn là một cán bộ nhà nước cũng bị người ta hãm hại nên phải nhảy lầu tự tử để lại mình cô bơ vơ. Từ sau đó, Trần Uyển được gia đình người cậu tốt bụng đón cô về ở cùng trong căn nhà đơn sơ của họ. Trong một lần đi khảo sát địa thế để đầu tư, Tần Hạo - vị công tử của một gia đình quyền thế và giàu có trong tỉnh đã tình cờ gặp Trần Uyển. Và ngay lần đầu tiên nhìn thấy vẻ đẹp tinh khiết cùng ánh mắt trong sáng mà lạnh lùng của cô, anh đã biết mình tìm thấy mục tiêu cho một cuộc chơi mới. Anh càng tìm cách tiếp cận cô, cô càng chạy xa khỏi anh. Cô càng trốn chạy lại càng kích thích tham muốn chinh phục của anh. Mặc cho cô lạnh lùng, cô coi thường, cô tức giận, cô sỉ nhục, anh vẫn tìm mọi cách xộc vào cuộc sống của cô. Trò chơi rượt đuổi điên cuồng không biết từ lúc nào đã trở thành những xúc cảm cháy bỏng trong tim anh. Anh chỉ biết rằng, anh muốn có được nụ cười của cô, tình yêu của cô, trái tim của cô và… cả chính cô nữa, dù cho điều đó sẽ khiến cho cô căm hận anh đi chăng nữa. “Dù sao thì đời này không có được tình yêu của em rồi. Em thích hận thì hận đi, hận thấu tâm can, hận tận xương tủy, hận cả đời không quên được anh cũng Anh cứu cô khỏi những kẻ đánh thuốc mê, rồi cũng chính là anh đã trở nên “cầm thú” với cô bởi tổn thương cô gây cho anh. Anh âm thầm bảo vệ gia đình cô rồi cũng chính anh ép buộc cô lừa dối gia đình để ở bên anh trong 3 năm. 3 năm có cô ở bên, 3 năm để xoa dịu tổn thương anh gây ra, chỉ cần 3 năm để cô có thể dần dần quen với anh và… yêu anh. Tần  Hạo - Trần Uyển, cả anh và cả cô, đều là những con người cao ngạo, giống như hai chú nhím, càng gần nhau càng làm tổn thương nhau. Liệu rằng cuối cùng tình yêu của anh có thể lấp đầy những tổn thương mà anh đã gây ra cho cô? Cô tin vào lương tâm lương tri, tin trên thế giới vẫn có tình yêu và kỳ tích, tin vào tất thảy những điều tốt đẹp động lòng người, tin rằng dù có là thứ xấu xí thì vẫn mang trong mình vẻ đẹp chưa hề hé lộ, tin rằng trong mịt mù tăm tối tất sẽ có ánh sáng và bền chặt, nó là con đường duy nhất để để nội tâm con người được hoàn thiện, để đời người được trọn vẹn. Mời các bạn đón đọc Trầm Hương Uyển của tác giả Bộ Vi Lan.  
Nếu Em là truyền thuyết của Anh - Diệp Tử
Tên ebook: Nếu em là truyền thuyết của Anh (full prc, pdf, epub) Tác giả : Diệp Tử   Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông   Dịch giả: Yingli   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 432   Ngày xuất bản: 22-09-2013   Giá bìa: 98.000 ₫   Công ty phát hành: Văn Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Chụp pic: Yuki   Type: coicop, subaby9x, buianh, hongtham204, Shannon   Beta: Leptolida   Làm ebook: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Nếu Em là truyền thuyết của Anh Giới thiệu: Trong thế giới của tình yêu, không hề có chuyện ai có lỗi với ai, chỉ là người này không biết trân trọng người kia mà thôi. Nếu Đáng tiếc không phải anh là khúc nhạc cho tuổi thanh xuân với mối tình đầu sâu sắc, Gặp anh là điều bất ngờ tuyệt vời nhất là mối tình của cặp đôi oan gia từ game ra đến đời, Mùa hạ chung tình là chuyện tình công sở nhẹ nhàng nhưng ngọt ngào thì  Nếu Em là truyền thuyết của Anh lại là câu chuyện tình yêu hôn nhân nhiều cảm xúc. Con người đều phải trả giá cho những sai trái của mình, không phải anh cứ nói câu xin lỗi thì em phải đáp câu không sao đâu. Kết hôn ngày nay chỉ cần tốn năm đồng, phí ly hôn phải mất đến chín đồng. Bốn đồng dôi ra kia nói lên điều gì? Người đã hạ quyết tâm muốn chia tay thì dù cho phải tốn bốn trăm hay bốn nghìn cũng chẳng màng để tâm. Tác giả  Diệp Tử sinh ra ở Giang Nam, thuộc sao Thiên Bình Tính cách nhẹ nhàng, ân cần, hiểu biết, bình sinh việc thích nhất là “nhân duyên thậm hảo, bạn bè mãn thiên hạ”. Học chuyên ngành tiếng Anh nhưng lại không quan tâm nhiều đến chuyên ngành mình học lại rất tò mò với nhiều thứ, cái gì cũng muốn học, mà học cái gì cũng không giống. Bình sinh không có tham vọng lớn, nhưng sau khi gia nhập vào thế giới văn học mạng lại mơ ước có một ngày nhìn thấy tác phẩm của chính mình và bạn bè ở hiệu sách được xếp vào danh sách bán chạy nhất, mơ ước này vẫn chưa thành nên vẫn phải tiếp tục nỗ lực. Các tác phẩm của Diệp Tử: - Đáng tiếc không phải anh - Gặp anh là điều bất ngờ tuyệt vời nhất - Nếu Em là truyền thuyết của Anh - Thù đồ - Dùng cả đời để quên (tháng 6/2013) - Mùa hạ chung tình Mời các bạn đón đọc Nếu Em là truyền thuyết của Anh của tác giả Diệp Tử.
Đáng tiếc không phải Anh - Diệp Tử
Tên ebook: Đáng Tiếc Không Phải Anh (full prc, pdf, epub) Tác giả : Diệp Tử   Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, HE, Văn học phương Đông   Convert : mhd   Edit : devil1703, puha1182   Beta : Sa & Pethikmua   Làm ebook : JR94   Nguồn : windgoddess.wordpress.com   Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Đáng Tiếc Không Phải Anh Giới thiệu:   Nhắm mắt lại anh nhớ đến ai nhất, mở mắt ra người cạnh bên là ai, tình yêu ta nuối tiếc đã qua rồi, không phải là tội lỗi, mà để tặng cho màn kịch tình yêu của thời thanh xuân đã qua đi.     Nếu tình yêu là một giấc mơ, thì khi bình minh lên, anh đã thức dậy còn em thì chưa. Trên con đường tình yêu, đáng tiếc không phải là anh, chỉ có những vết sẹo chưa bao giờ lành hẳn nhưng vẫn còn đó những hạnh phúc muộn màng… Câu chuyện tình lãng mạn của Diệp Tử và Hướng Huy bắt đầu từ đại học, đã từng hứa hẹn sẽ nắm tay nhau đi suốt cuộc đời. Nhưng những lời thề thốt đẹp đẽ đến mấy cũng không thắng nổi nỗi đau của số mệnh. Hướng Huy phải sang Anh Quốc thay gia đình trả một khoản nợ, buộc phải rời xa Diệp Tử. Thời gian và khoảng cách, liệu tình yêu của họ có đủ để chiến thắng số mệnh? Hai người yêu nhau có trở về bên nhau ?! Sau bốn năm dài, với bao hiểu lầm xảy ra, quá khứ và hiện tại, liệu Diệp Tử còn tin tưởng và tha thứ cho Hướng Huy? Tác giả  Diệp Tử sinh ra ở Giang Nam, thuộc sao Thiên Bình Tính cách nhẹ nhàng, ân cần, hiểu biết, bình sinh việc thích nhất là “nhân duyên thậm hảo, bạn bè mãn thiên hạ”. Học chuyên ngành tiếng Anh nhưng lại không quan tâm nhiều đến chuyên ngành mình học lại rất tò mò với nhiều thứ, cái gì cũng muốn học, mà học cái gì cũng không giống. Bình sinh không có tham vọng lớn, nhưng sau khi gia nhập vào thế giới văn học mạng lại mơ ước có một ngày nhìn thấy tác phẩm của chính mình và bạn bè ở hiệu sách được xếp vào danh sách bán chạy nhất, mơ ước này vẫn chưa thành nên vẫn phải tiếp tục nỗ lực. Các tác phẩm của  Diệp Tử: - Đáng tiếc không phải anh - Gặp anh là điều bất ngờ tuyệt vời nhất - Nếu Em là truyền thuyết của Anh - Thù đồ - Dùng cả đời để quên (tháng 6/2013) - Mùa hạ chung tình Mời các bạn đón đọc tác phẩm của  Diệp Tử, Đáng Tiếc Không Phải Anh.